4
D
ừ
ng cuôc nói chuy
ệ
n v
ớ
i nhóm b
ạ
n trong s
ự
ti
ế
c nu
ố
i Trí Nghiên bư
ớ
c v
ề
nơi đ
ỗ
xe mà Nh
ậ
t hay d
ừ
ng la
ị
đón cô, chi
ế
c xe đã
ở
đó s
ẵ
n sàng đưa cô ch
ủ
nh
ỏ
c
ủ
a nó v
ề
nhà an toàn. M
ộ
t ngư
ờ
i t
ừ
trong xe bư
ớ
c ra, muì n
ư
ớ
c hoa quá n
ồ
ng cùng cách ăn m
ặ
c c
ủ
a h
ắ
n đã nh
ậ
n đc cái nhìn ko m
ấ
y thi
ệ
n c
ả
m t
ừ
phía Trí Nghiên, nh
ấ
t là cái cách h
ắ
n nhìn các h
ọ
c sinh n
ữ
nhìn th
ấ
y ghê ghê th
ế
nào
ấ
y. Đôi m
ắ
t Trí Nghiên r
ờ
i kh
ỏ
i h
ắ
n và nhìn xung quanh, chi
ế
c xe đang đ
ậ
u
ở
đó ch
ắ
c ch
ắ
n ko ph
ả
i dành cho Trí Nghiên r
ồ
i nhưng Trí Nghiên ch
ợ
t quay đ
ầ
u l
ạ
i nhìn chi
ế
c xe, nó có v
ẻ
b
ề
ngoài khá gi
ố
ng v
ớ
i xe c
ủ
a Trí Nghiên, li
ế
c xu
ố
ng b
ả
ng s
ố
xe Trí Nghiên ng
ạ
c nhiên, đó chính là b
ả
ng s
ố
xe c
ủ
a Trí Nghiên mà sao nó l
ạ
i
ở
đó v
ậ
y gã thanh niên kia là ai? Trí Nghiên b
ư
ớ
c l
ạ
i trư
ớ
c m
ặ
t h
ắ
n r
ồ
i h
ỏ
i:
-Anh là ai mà l
ạ
i bư
ớ
c t
ừ
trong xe c
ủ
a tôi v
ậ
y h
ả
?
Minh Trư
ờ
ng đang m
ả
i nhìn theo m
ộ
t n
ữ
sinh thì b
ị
m
ộ
t cô gaí che khu
ấ
t t
ầ
m m
ắ
t, nhìn cô gái đ
ứ
ng trư
ớ
c m
ặ
t mình v
ớ
i đôi m
ắ
t t
ứ
c gi
ậ
n nhưng s
ự
t
ứ
c gi
ậ
n đó ko t
ồ
n t
ạ
i lâu trong h
ắ
n, đôi m
ắ
t h
ắ
n d
ạ
i h
ẳ
n đi, cô gái đ
ứ
ng trư
ớ
c m
ặ
t h
ắ
n có khuôn m
ặ
t th
ậ
t xinh đ
ẹ
p, hai chi
ế
c lúm
ẩ
n hi
ệ
n theo s
ự
chuy
ể
n đ
ộ
ng c
ủ
a chi
ế
c mi
ệ
ng xinh x
ắ
n cùng đôi môi đ
ỏ
h
ồ
ng đư
ợ
c làm b
ậ
t lên nh
ờ
làn da tr
ắ
ng đ
ầ
y m
ị
n màng, b
ộ
đ
ồ
ng ph
ụ
c h
ọ
c sinh t
ạ
o cho cô v
ẻ
đ
ẹ
p trong sáng, ngây thơ. Minh Trư
ờ
ng c
ứ
đ
ứ
ng đ
ờ
ra đó, đ
ố
i v
ớ
anh ta lúc này ko có ai hi
ệ
n di
ệ
n ngoài cô gái xinh đ
ẹ
p kia, trong t
ấ
t c
ả
cô gaí anh ta t
ừ
ng c
ặ
p kè ko có ngư
ờ
i nào s
ở
h
ữ
u v
ẻ
đ
ẹ
p như
cô gaí này c
ả
, m
ộ
t v
ẻ
đ
ẹ
p d
ị
u dàng pha chút ng
ị
ch ng
ợ
m.
-Này anh có nghe tôi nói gì ko h
ả
? Sao l
ạ
i đ
ứ
ng ngây ra đó v
ậ
y.- Trí Nghiên l
ớ
n ti
ế
ng.
-Cái gì?- Minh Tr
ư
ờ
ng way tr
ở
v
ề
th
ự
c t
ế
.- Cô nói đây là xe c
ủ
a cô....V
ậ
y cô chính là Dương ti
ể
u thư sao?
-Ph
ả
i tôi là Trí Nghiên, v
ậ
y anh là ai?
-Tôi là v
ệ
sĩ m
ớ
i đc giao nhi
ệ
m v
ụ
ba
ỏ
v
ệ
cô ch
ủ
thay...-Minh Trư
ờ
ng nhanh nh
ả
u đáp.
-Cho Ân Tĩnh...V
ậ
y anh chính là Minh Trư
ờ
ng sao?- Trí Nghiên nói v
ớ
i v
ẻ
h
ờ
h
ữ
ng r
ồ
i bư
ớ
c vào trong xe b
ỏ
m
ặ
c Minh Trư
ờ
ng đ
ứ
ng đó. Trong su
ố
t quãng
đư
ờ
ng v
ề
nhà Trí Nghiên đ
ể
ý r
ằ
ng tên Minh Trư
ờ
ng kia luôn lén nhìn cô v
ớ
i caí m
ắ
t kính Hàn Qu
ố
c, cô th
ở
dài ngao ngán "Nhìn h
ắ
n ai mà nghĩ h
ắ
n là v
ệ
sĩ ch
ứ
, nhìn ko khác gì m
ấ
y th
ằ
ng công t
ử
b
ộ
t, hám gaí dư ti
ề
n, làm v
ệ
sĩ mà ăn m
ặ
c như đi chơi v
ậ
y,h
ắ
n th
ậ
t đúng v
ớ
i nh
ữ
ng gì Ân Tĩnh nói v
ớ
i mình. Nhìn h
ắ
n là th
ấ
y chán đ
ờ
i r
ồ
i"- Trí Nghiên t
ự
nh
ủ
.
Bu
ổ
i t
ố
i, sau b
ữ
a t
ố
i Trí Nghiên l
ạ
i đi d
ạ
o trong vư
ờ
n như thư
ờ
ng ngày và ng
ồ
i ngh
ỉ
trên chi
ế
c gh
ế
. Trí Nghiên nh
ớ
Ân Tĩnh quá, m
ớ
i ko g
ặ
p có m
ộ
t n
gày mà đ
ã nh
ư th
ế
này r
ồ
i ko bi
ế
t m
ấ
y ngày sau s
ẽ
th
ế
nào đây "Ân Tĩnh đang làm g
ì v
ậ
y? Có bi
ế
t em nh
ớ
Ân Tĩnh l
ắ
m ko?N
ế
u bi
ế
t th
ế
này em đ
ã ko cho Ân Tĩnh đi r
ồ
i huz..zzz" Trí Nghiên ch
ố
ng c
ằ
m nhìn xa xôi.
-Cu
ộ
c đ
ờ
i này có r
ấ
t nhi
ề
u vi
ệ
c làm chúng ta đa
u đ
ầ
u đ
ể
tìm ra cách gi
ả
i quy
ế
t nó.- Gi
ọ
ng nói c
ủ
a m
ộ
t ngư
ờ
i nào đó vang lên t
ừ
phía sau.Trí Nghiên way lưng l
ạ
i, thì ra
đó là Minh Trư
ờ
ng th
ế
mà làm cô tư
ở
ng là ai ch
ứ
.
-Ông ch
ủ
c
ứ
đi như th
ế
này ch
ắ
c cô ch
ủ
cô đơb l
ắ
m ph
ả
i ko?- H
ắ
n ti
ế
p t
ụ
c h
ỏ
i r
ồ
i ti
ế
n v
ề
phía trư
ớ
c m
ặ
t Trí Nghiên ra v
ẻ
hi
ể
u bi
ế
t, đưa m
ắ
t v
ề
phía khác h
ắ
n l
ạ
i ra v
ẻ
:
-N
ế
u cô ch
ủ
th
ấ
y cô đơn và mu
ố
n tìm m
ộ
t ngư
ờ
i nào đó l
ắ
ng nghe thì hãy c
ứ
tìm đ
ế
n tôi, tôi s
ẵ
n sàng...- H
ắ
n way ngư
ờ
i l
ạ
i, h
ắ
n ng
ạ
c nhiên đ
ế
n đ
ộ
ko đóng mi
ệ
ng đc, t
ử
nãy đ
ế
n gi
ờ
h
ắ
n nói chuy
ệ
n có m
ộ
t mình Trí Nghiên đã b
ỏ
đi t
ừ
lúc nào r
ồ
i. Nhìn vào trong nhà h
ắ
n th
ấ
y bóng Trí Nghiên đang leo lên c
ầ
u thang, h
ắ
n nói m
ộ
t mình:
-Coi b
ộ
v
ụ
này khó đây nhưng ko sao thua keo này ta bày keo khác, ko thích tâm l
ý thì lãng m
ạ
n v
ậ
y, mình tin ch
ắ
c m
ộ
t ngày nào đó thân h
ình nh
ỏ
bé đó s
ẽ
ngoan ngoãn n
ằ
m trong vòng tay c
ủ
a mình. Hahaha.- H
ắ
n cư
ờ
i vang trong đ
ầ
u tư
ở
ng tu
ợ
ng nh
ữ
ng gì thì ch
ắ
c chúng ta ai cũng bi
ế
t r
ồ
i.
Ng
ồ
i vào bàn h
ọ
c Trí Nghiên lôi t
ậ
p v
ở
ra chu
ẩ
n b
ị
bài cho ngày mai như
ng cô ko có tâm trí đ
ể
làm vi
ệ
c n
ữ
a, m
ọ
i th
ứ
lúc này v
ớ
i cô th
ậ
t là chán, c
ầ
m chi
ế
c đt lên nh
ìn vào nó cô nói:
-Làm gì mà đ
ế
n m
ộ
t cú đt cũng ko có v
ậ
y? Ko bi
ế
t có b
ị
hút h
ồ
n như tên Minh Trư
ờ
ng kia hay ko n
ữ
a?
B
ỗ
ng ti
ế
ng nh
ạ
c vang lên và chi
ế
c đt rung trên tay cô nhìn vào đó cô th
ấ
y dòng ch
ữ
"My love calling" cô li
ề
n b
ắ
t maý. Đ
ầ
u dây bên kia lên ti
ế
ng:
-Trí Nghiên đó h
ả
? Em đang làm g
ì v
ậ
y?
-Em đang h
ọ
c bài. Sao gi
ờ
này Ân Tĩnh m
ớ
i g
ọ
i, em tư
ở
ng Ân Tĩnh b
ị
b
ắ
t h
ồ
n r
ồ
i ch
ứ
- Gi
ọ
ng cô ra v
ẻ
gi
ậ
n d
ỗ
i
-Làm gì có ng
ư
ờ
i nào b
ắ
t h
ồ
n Ân Tĩnh ngoài em ch
ứ
, t
ừ
sáng đ
ế
n gi
ờ
Ân Tĩnh đâu có th
ờ
i gian g
ọ
i cho em đâu. Sao v
ậ
y nh
ớ
Ân Tĩnh h
ả
?
-Làm như m
ình cao giá l
ắ
m ko b
ằ
ng, còn Ân Tĩnh có nh
ớ
em ko?
-Em chưa tr
ả
l
ờ
i Ân Tĩnh mà nhưng ko sao đ
ể
Ân Tĩnh tr
ả
l
ờ
i trư
ớ
c v
ậ
y...Ân Tĩnh nh
ớ
em l
ắ
m, nh
ớ
nhi
ề
u l
ắ
m em có bi
ế
t ko?Ân Tĩnh mu
ố
n đc ôm em , mu
ố
n đc vu
ố
t tóc em, ng
ử
i mùi hương t
ừ
cơ th
ể
em, mu
ố
n...mu
ố
n nhi
ề
u...nhi
ề
u l
ắ
m- Gi
ọ
ng Ân Tĩnh tr
ở
nên da di
ế
t, bàn tay vu
ố
t nh
ẹ
con heo đc đ
ặ
t
ở
trong bàn v
ớ
i s
ự
nh
ẹ
nhàng.
Ở
đ
ầ
u dây bên kia Trí Nghiên đang m
ỉ
m cư
ờ
i h
ạ
nh phúc, r
ồ
i cô nói:
-V
ậ
y Ân Tĩnh đ
ế
n đây đi r
ồ
i em s
ẽ
cho Ân Tĩnh nh
ữ
ng đi
ề
u đó.
-Em đ
ừ
ng đùa n
ữ
a đc ko? Nói cho Ân Tĩnh nghe hôm nay em g
ặ
p gì đ
ặ
c bi
ệ
t nào?
-Đ
ặ
c bi
ệ
t thì ko có nh
ưng b
ự
c mình thì có, em ghét cá
i tên Minh Trư
ờ
ng đó quá đi, nhìn h
ắ
n ch
ẳ
ng có v
ẻ
gì là m
ộ
t v
ệ
sĩ c
ả
, v
ệ
sĩ gì mà m
ặ
c vét xám, m
ắ
t đeo kính Hàn Qu
ố
c l
ạ
i còn cái cách h
ắ
n nhìn con gái n
ữ
a như mu
ố
n ăn th
ị
t con ngư
ờ
i ta ko b
ằ
ng đã v
ậ
y còn bày đ
ặ
t gi
ở
gi
ọ
ng tri
ế
t lý n
ữ
ch
ứ
...Nói tóm l
ạ
i nhìn h
ắ
n là th
ấ
y ghét r
ồ
i.
-Có quá đ
ế
n v
ậ
y ko h
ả
em?
-Em ko nói quá đâu...Thôi b
ỏ
h
ắ
n đi, Ân Tĩnh k
ể
cho em nghe v
ề
ngày hôm nay c
ủ
a Ân Tĩnh đi.Thân ch
ủ
m
ớ
i th
ế
nào v
ậ
y?
-Cô
ấ
y cũng khá xinh và ko làm khó Ân Tĩnh...nói chung là t
ố
t- Đ
ầ
u dây bên kia ko có ph
ả
n
ứ
ng gì, dù ko
ở
đó nhưng Ân Tĩnh cũng bi
ế
t Trí Nghiên như th
ế
naò r
ồ
i nên ti
ế
p t
ụ
c nói- Nhưng mà dù cô ta có đ
ẹ
p th
ế
nào thì cũng ko làm Ân Tĩnh chú ý nhi
ề
u như em đc.
-Th
ậ
t v
ậ
y sao?- Trí Nghiên cư
ờ
i mãn nguy
ệ
n- Ân Tĩnh em...
-Thôi Ân Tĩnh cúp maý nh
a...Có ngư
ờ
i gõ c
ử
a phòng Ân Tĩnh.- Ân Tĩnh v
ộ
i nói.
-V
ậ
y sao? Em có m
ộ
t vi
ệ
c mu
ố
n nói v
ớ
i Ân Tĩnh...Đó là em cũng nh
ớ
Ân Tĩnh nhi
ề
u. Ân Tĩnh ng
ủ
ngon nhé mai còn làm vi
ệ
c.
-Em cũng v
ậ
y, đ
ừ
ng th
ứ
c khuya đ
ấ
y nhé.- Ân Tĩnh đi v
ề
fía chi
ế
c c
ử
a, t
ắ
t đt Ân Tĩnh m
ở
c
ử
a.Cánh c
ử
a đc m
ở
ra Ân Tĩnh lên ti
ế
ng:
-Là cô ch
ủ
sao? Có chuy
ệ
n gì mà cô ch
ủ
tìm tôi vào gi
ờ
naỳ.
-Tôi ch
ỉ
mu
ố
n h
ỏ
i thăm xem anh có quen v
ớ
i ch
ỗ
ng
ủ
m
ớ
i hay ko?- Cô cư
ờ
i nh
ẹ
.
-Cám ơn cô ch
ủ
, tôi ko sao, t
ừ
t
ừ
r
ồ
i s
ẽ
quen thôi mà. Cô ch
ủ
v
ề
phòng ngh
ỉ
ngơi đi đ
ừ
ng lo cho tôi- Ân Tĩnh đáp l
ạ
i, gương m
ặ
t l
ạ
nh băng.
-V
ậ
y thì anh ng
ủ
ngon nhé.- Cô v
ẫ
y tay chaò r
ồ
i nh
ẹ
đóng c
ử
a l
ạ
i, d
ự
a vào cánh c
ử
a cô quay đ
ầ
u nhìn nó và n
ụ
cư
ờ
i bí hi
ể
m l
ạ
i xu
ấ
t hi
ệ
n.
Bư
ớ
c ra kh
ỏ
i phòng sau
đêm ng
ủ
, đóng cánh c
ử
a l
ạ
i Trí Nghiên nhìn th
ấ
y m
ộ
t bông h
ồ
ng đc cài trên đó cùng câu vi
ế
t :" Chúc cô ch
ủ
m
ộ
t ngày m
ớ
i t
ố
t lành" . Ngay lúc đó cánh c
ử
a phòng Ân Tĩnh m
ở
ra và Minh Trư
ờ
ng xu
ấ
t hi
ệ
n phía sau nó :
-Chúc cô ch
ủ
ngày m
ớ
i t
ố
t lành.
Nói r
ồ
i h
ắ
n n
ở
n
ụ
cư
ờ
i th
ậ
t tươi th
ứ
đã giúp h
ắ
n cưa đ
ổ
các cô gái và h
ắ
n hy v
ọ
ng v
ớ
i n
ụ
cươ
ì
đó và hành đ
ộ
ng lãng m
ạ
n kia s
ẽ
giúp h
ắ
n trong vi
ệ
c làm traí tim Trí Nghiên rung đ
ộ
ng. Nhưng đó là nh
ữ
ng gì h
ắ
n nghĩ và tư
ở
ng tư
ợ
ng trong suy nghĩ còn th
ự
c t
ế
thì ko êm đ
ẹ
p như th
ế
vì Trí Nghiên đang nhìn h
ắ
n v
ớ
i đôi m
ắ
t t
ứ
c gi
ậ
n:
-AI CHO PHÉP ANH
Ở
CĂN PHÒNG ĐÓ H
Ả
?- Trí Nghiên l
ớ
n ti
ế
ng quát.- ANH CÓ BI
Ế
T ĐÓ LÀ PH
ÒNG C
Ủ
A AI KO?
-Đâ..â...y là ph
òng c
ủ
a...Ân Tĩnh nên tôi...- H
ắ
n l
ắ
p b
ắ
p trư
ớ
c s
ự
gi
ậ
n d
ữ
cu
ả
cô ch
ủ
.
-Anh bi
ế
t th
ế
sao còn chuy
ể
n vào...Ngoài Ân Tĩnh ra tôi ko cho phép b
ấ
t c
ứ
ai s
ử
d
ụ
ng căn phòng này c
ả
, anh hãy d
ọ
n wa phòng khác ngay l
ậ
p t
ứ
c và l
ầ
n sau đ
ừ
ng t
ự
ti
ệ
n như th
ế
n
ữ
a nghe chưa.- Trí Nghiên nói r
ờ
i ti
ế
p t
ụ
c bư
ớ
c đi đ
ể
m
ặ
c h
ắ
n đ
ứ
ng đ
ờ
ngư
ờ
i, ng
ạ
c nhiên trư
ớ
c ph
ả
n
ứ
ng c
ủ
a Trí Nghiên
.
Trí Nghiên bư
ớ
c xu
ố
ng c
ầ
u thang v
ớ
i v
ẻ
t
ứ
c gi
ậ
n, m
ọ
i ngư
ờ
i đang ch
ờ
ở
dư
ớ
i b
ế
p đ
ề
u bi
ế
t đc vi
ệ
c gì đang xa
ỷ
ra, cô ch
ủ
xinh đ
ẹ
p c
ủ
a h
ọ
l
ạ
i đang n
ổ
i cơn tam bành. Nh
ậ
t li
ế
c nhìn Minh Tr
ư
ờ
ng: " Đúng là đ
ồ
hâm, m
ớ
i sáng ra đã đ
ể
cô ch
ủ
như th
ế
này r
ồ
i, n
ế
u có Ân Tĩnh
ở
đây thì may ra..."Nh
ậ
t th
ở
kh
ẽ
. Và có l
ẽ
đó cũng là tâm tr
ạ
ng c
ủ
a m
ọ
i ngư
ờ
i lúc này, th
ậ
t ra ch
ẳ
ng ai trong s
ố
h
ọ
ưa g
ì anh chàng v
ệ
sĩ m
ớ
i này c
ả
, m
ớ
i v
ề
đây ngày đ
ầ
u mà h
ắ
n đã ra v
ẻ
ta đây r
ồ
i, ko xem ai ra gì c
ả
; hôm wa ông w
ả
n gia đã có ý s
ắ
p x
ế
p cho h
ắ
n m
ộ
t căn phòng khác th
ế
mà h
ắ
n l
ạ
i t
ừ
ch
ố
i, nh
ấ
t quy
ế
t f
ả
i
ở
căn phòng c
ủ
a Ân Tĩnh m
ớ
i ch
ị
u l
ạ
i còn th
ố
t ra nh
ữ
ng l
ờ
nói chói tai n
ữ
a ch
ứ
, bây gi
ờ
thì sáng m
ắ
t ra chưa. K
ế
t lu
ậ
n cu
ố
i cùng cho th
ấ
y r
ằ
ng tên Minh Trư
ờ
ng đã ko đ
ể
l
ạ
i
ấ
n tư
ợ
ng đ
ẹ
p trong lòng m
ọ
i ngư
ờ
i.
-----------
-
Ủ
a! Ai đưa c
ậ
u đi h
ọ
c v
ậ
t? Trông l
ạ
quá! Ân Tĩnh đâu r
ồ
i?- Cư Lệ h
ỏ
i Trí Nghiên trong khi m
ắ
t nhìn v
ề
phía chi
ế
c xe hơi.
-B
ị
chuy
ể
n công tác r
ồ
i và tên đó là ngư
ờ
i thay Ân Tĩnh đó.
-Sao cơ? Chuy
ệ
n gì đã x
ả
y ra v
ậ
y h
ả
?
-Lên l
ớ
p đi r
ồ
i t
ớ
k
ể
cho c
ậ
u nghe.
Cư Lệ g
ậ
t gù r
ồ
i c
ả
hai cùng bư
ớ
c đi.
------------
Bư
ớ
c ra kh
ỏ
i phòng, l
ạ
i m
ộ
t bông h
ồ
ng l
ạ
i đc cài trên c
ử
a, m
ấ
y ngày nay Trí Nghiên đ
ề
u b
ị
tên Minh Trư
ờ
ng kia tra t
ấ
n b
ở
i nh
ữ
ng vi
ệ
c này, sáng là m
ộ
t cành h
ồ
ng v
ớ
i nh
ữ
ng câu chúc lãng x
ẹ
t, t
ố
i đ
ế
n l
ạ
i b
ị
h
ắ
n phá khi thì li n
ứớ
c, lúc thì trái cây cùng v
ớ
i s
ự
xu
ấ
t hi
ệ
n ko đúng lúc cu
ả
h
ắ
n, ch
ỉ
vì h
ắ
n mà th
ờ
i gian ít
ỏ
i trong ngày đ
ể
Trí Nghiên có th
ể
nghe đc gi
ọ
ng nói c
ủ
a Ân Tĩnh cùng nh
ữ
l
ờ
i nói ng
ọ
i ngào b
ị
phá đám m
ộ
t cách ko thương ti
ế
c, th
ờ
i gian còn l
ạ
i trong ngày h
ắ
n làm cô phát điên v
ớ
i nh
ữ
ng l
ờ
i tri
ế
t lý sáo r
ỗ
ng cu
ả
h
ắ
n ko h
ề
gi
ố
ng v
ớ
i nh
ữ
ng l
ờ
i nói tri
ế
t gia cu
ả
Ân Tĩnh, ko bi
ế
t h
ắ
n đã h
ọ
c v
ẹ
t
ở
đâu n
ữ
a còn cái đi
ệ
u b
ộ
hi
ể
u bi
ế
t khi h
ắ
n nói chuy
ệ
n làm cô mu
ố
n nôn, trong t
ấ
t c
ả
nh
ữ
ng ngư
ờ
i theo đu
ổ
i Trí Nghiên h
ắ
n là ngư
ờ
i t
ệ
nh
ấ
t. Vi
ệ
c xa Ân Tĩnh làm Trí Nghiên c
ả
m thâý chán n
ả
n, m
ộ
t ngày c
ủ
a cô trôi wa th
ậ
t ch
ậ
m ch
ạ
p và chán ng
ắ
t, bây gi
ờ
cô l
ạ
i b
ị
kh
ủ
ng b
ố
th
ế
này n
ữ
a ch
ứ
, n
ế
u c
ứ
th
ế
này ch
ắ
c cô ch
ế
t m
ấ
t. Trí Nghiên ko mu
ố
n nói vì cô nghĩ h
ắ
n s
ẽ
d
ừ
ng nh
ữ
ng trò đó khi th
ấ
y ph
ả
n
ứ
ng cu
ả
cô nhưng h
ắ
n ko hh
ề
thông minh như cô tư
ở
ng:
- Ko bi
ế
t các cô gái kia nghĩ sao l
ạ
i có th
ể
thích m
ộ
t ngư
ờ
i như th
ế
này nh
ỉ
? Có l
ẽ
mình ph
ả
i đ
ả
thông tư tư
ở
ng c
ủ
a h
ắ
n thôi- Trí Nghiên l
ắ
c đ
ầ
u ngao ngán.
Trí Nghiên đang bù đ
ầ
u v
ớ
i nh
ữ
ng con s
ố
cu
ả
môn toán thì ti
ế
ng gõ c
ử
a làm cô b
ự
c mình vì cô bi
ề
t đó là ai và chuy
ệ
n gì s
ắ
p đ
ế
n.
-Vào đi- Cô nói trong ti
ế
ng th
ở
dài.
Minh Tr
ừờ
ng bư
ớ
c vào v
ớ
i ly s
ữ
a trên tay, ti
ế
n v
ề
bàn Trí Nghiên, anh ta nói:
-M
ờ
i cô ch
ủ
u
ố
ng s
ữ
a, cô ch
ủ
u
ố
ng xong thì nên đi ng
ủ
đi
ạ
, th
ứ
c khuya ko t
ố
t đâu đ
ặ
c bi
ệ
t là cô gaí xinh đ
ẹ
p như cô ch
ủ
. Vi
ệ
c h
ọ
c cũng khá wan tr
ọ
ng nhưng đ
ừ
ng đ
ể
...
-Anh có th
ể
thôi ngay cái trò này đi ko? Anh ko th
ấ
y nó gi
ố
ng m
ộ
t trò c
ư
ờ
i sao, t
ạ
i sao anh l
ạ
i làm nh
ữ
g vi
ệ
c này v
ậ
y, theo tôi bi
ế
t nó ko có trong nhi
ệ
m v
ụ
c
ủ
a m
ộ
t v
ệ
sĩ mà.
-Cô ch
ủ
th
ậ
t s
ự
ko bi
ế
t lí do tôi làm nh
ữ
ng vi
ệ
c đó sao?- Minh Trư
ờ
ng nhìn Trí Nghiên v
ớ
i ánh m
ắ
t bu
ồ
n da di
ế
t.
-V
ậ
y anh th
ử
nói lí do cho tôi nghe xem nào?-D
ừ
ng bút Trí Nghiên ng
ử
a đ
ầ
u h
ỏ
i.
-Lí do duy nh
ấ
t đ
ể
tôi có th
ể
làm nh
ữ
ng vi
ệ
c đó là...tôi-yêu-cô-ch
ủ
- Minh Trư
ờ
ng nói rõ nh
ữ
ng ch
ữ
t
ừ
cu
ố
i.
Trí Nghiên tr
ố
m
ắ
t nhìn h
ắ
n, ko ngoài d
ự
đoán c
ủ
a cô nhưng cô ko ng
ờ
h
ắ
n l
ạ
i dám nói nh
ữ
ng t
ừ
ấ
y m
ộ
t cách m
ạ
nh b
ạ
o như v
ậ
y. Nhưng r
ồ
i cô cư
ờ
i m
ỉ
m t
ừ
t
ừ
ng
ồ
i xu
ố
ng.
-Tôi ko ng
ờ
anh l
ạ
i dám nói nh
ữ
ng l
ờ
i đó...H
ỏ
i th
ậ
t nhé tôi là cô gái th
ứ
m
ấ
y đc anh trao nh
ữ
ng "l
ờ
i nói đ
ầ
y tình c
ả
m naỳ v
ậ
y"-Cô l
ạ
i nhìn h
ắ
n và h
ỏ
i.
Minh Trư
ờ
ng bi
ế
n s
ắ
c m
ặ
t khi n
ghe Trí Nghiên nói như v
ậ
y, nhưng h
ắ
n mau chóng l
ấ
y l
ạ
i bình tĩnh và h
ỏ
i:
-Cô ch
ủ
nói gì tôi ko hi
ể
u.
-Tôi nhgĩ là anh hi
ể
u...Chúng ta đã l
ớ
n r
ồ
i ko còn là nh
ữ
ng đ
ứ
a tr
ẻ
n
ữ
a mà hôm nay thì nói yêu mai l
ạ
i nói là ko còn gì c
ả
, chúng ta c
ầ
n ph
ả
i có trách nhi
ệ
m v
ớ
i nh
ữ
ng gì chúng ta nói ch
ứ
...Tình c
ả
m ko ph
ả
i là th
ứ
mu
ố
n là có đc, anh hi
ể
u ko? Và có đi
ề
u này tôi mu
ố
n nói v
ớ
i anh r
ằ
ng tôi-s
ẽ
-ko-bao- gi
ờ
-có -tình -c
ả
m -v
ớ
i -anh -đâu....do đó anh đ
ừ
ng làm nh
ữ
ng vi
ệ
c đó n
ữ
a.
-Cô ch
ủ
bi
ế
t ko tôi ko nh
ớ
tôi đã nói l
ờ
i này v
ớ
i bao nhiêu cô gái r
ồ
i n
ữ
a nhưng cô ch
ủ
là ngư
ờ
i đ
ầ
u tiên nói nh
ữ
ng l
ờ
i đó v
ớ
i tôi đây...Chính vì lí do đó tôi quy
ế
t đ
ị
nh s
ẽ
...ko b
ỏ
cu
ộ
c.
-Anh nói v
ậ
y là sao?- Trí Nghiên h
ỏ
i l
ạ
i.
-Nghĩa là tôi s
ẽ
làm m
ọ
i cách đ
ể
có đc tình c
ả
m c
ủ
a cô ch
ủ
.- Gi
ọ
ng c
ủ
a Minh Trư
ờ
ng đ
ầ
y t
ự
tin.
-Anh ko hi
ể
u nh
ữ
ng gì tôi nói nãy gi
ờ
sao...Anh th
ậ
t là...T
ừ
nãy gi
ờ
tôi đã c
ố
g
ắ
ng ki
ề
m nén đ
ể
nói nh
ẹ
nhàng v
ớ
i anh v
ậ
y là đ
ổ
sông d
ổ
bi
ể
n h
ế
t r
ồ
i- Trí Nghiên th
ở
dài r
ồ
i cô nói ti
ế
p-Anh th
ử
nhìn l
ạ
i mình đi ch
ỉ
là m
ộ
t tên...-Trí Nghiên b
ỗ
ng d
ừ
ng l
ạ
i nhưng r
ồ
i cô l
ạ
i nói ti
ế
p-...v
ệ
sĩ mà l
ạ
i đòi yêu
đương v
ớ
i tôi sao, anh ko th
ấ
y là ko x
ứ
ng sao.
-Thì ra
đó là lí do sao? - Minh Trư
ờ
ng có v
ẻ
hi
ể
u ra đc 1 chân lí-Cám ơn cô ch
ủ
đã cho tôi bi
ế
t. Chúc cô ch
ủ
ng
ủ
ngon.
Ngoài c
ử
a, m
ộ
t bóng đen v
ụ
t đi sau khi nghe Minh Tư
ờ
ng nói.Minh Trư
ờ
ng cúi đ
ầ
u chào r
ồ
i đi ra kh
ỏ
i phòng Trí Nghiên, còn Trí Nghiên ng
ồ
i đó nhìn theo h
ắ
n v
ớ
i v
ẻ
th
ấ
t v
ọ
ng r
ồ
i cô ch
ợ
t nh
ớ
t
ớ
i nh
ữ
ng l
ờ
i lúc nãy mình nói v
ớ
i Minh Trư
ờ
ng. Cô th
ậ
t s
ự
ko mu
ố
n nói nh
ữ
ng l
ờ
i đó vì nó bao g
ồ
m luôn c
ả
Ân Tĩnh r
ồ
i nhưng v
ì b
ấ
t đ
ắ
c dĩ nên cô...
-Xin l
ỗ
Ân Tĩnh em ko có ý nh
ư v
ậ
y đâu, l
ầ
n sau em s
ẽ
ko bao gi
ờ
nói như th
ế
n
ữ
a...Bây gi
ờ
thì đi ng
ủ
thôi.
Ti
ế
t h
ọ
c cu
ố
i cùng cũng đ
ã kêt thúc, h
ọ
c sinh t
ừ
các phòng h
ọ
c ùa ra như
ki
ế
n v
ỡ
t
ổ
, sân trư
ờ
ng l
ạ
i
ồ
ào b
ở
ti
ế
ng la hét, nói chuy
ệ
n. Trong l
ớ
p h
ọ
c c
ủ
a mình, Trí Nghiên đang s
ắ
p x
ế
p sách v
ở
vào c
ặ
p.
-Này, anh v
ệ
sĩ thay Ân Tĩnh bi
ế
n đâu m
ấ
t r
ồ
i mà đ
ể
Nh
ậ
t đưa c
ậ
u đ
ế
n trư
ờ
ng v
ậ
y h
ả
- Cư Lệ h
ỏ
i
-T
ớ
ch
ẳ
ng bi
ề
t n
ữ
a, h
ắ
n đi đâu t
ớ
ch
ẳ
ng wan tâm.
-Bây gi
ờ
thì c
ậ
u ch
ỉ
wan tâm đ
ế
n Ân Tĩnh thôi còn đ
ầ
u óc n
ữ
a đâu mà đ
ể
ý đ
ế
n ngư
ờ
i khác.- Cư Lệ lên ti
ế
ng trêu ch
ọ
c.
-C
ậ
u cũng th
ế
ch
ứ
có hơn g
ì t
ớ
đâu....Trong m
ắ
t c
ậ
u ch
ỉ
có T
ố
Nghiên thôi...Cho t
ớ
h
ỏ
i...Cái hôm t
ớ
thú nh
ậ
n v
ớ
i t
ớ
thì lúc đó c
ậ
u...
-C
ậ
u yên tâm nh
ữ
ng l
ờ
i nói lúc đó c
ủ
a t
ớ
là c
ủ
a m
ộ
t normal đó ch
ứ
ko f
ả
i là c
ủ
a m
ộ
t les c
ả
m thông v
ớ
i c
ậ
u đâu...Mà câ
ụ
v
ớ
Ân Tĩnh ít g
ặ
p nhau như th
ế
sao ko h
ả
?
-B
ọ
n t
ớ
v
ẫ
n
ổ
n, m
ỗ
t
ố
i Gia...-Gi
ọ
ng nói c
ủ
a Trí Nghiên b
ị
át đi b
ở
i ti
ế
ng la th
ấ
t thanh c
ủ
a Tiên:
-TRÍ NGHIÊN...RA ĐÂY MAU LÊN...CÓ CHUY
Ệ
N C
Ầ
N C
Ậ
U GIA
Ỉ
QUY
Ế
T KIÀ..A...A-Ti
ệ
n ch
ạ
y t
ừ
ngoài vào r
ồ
i d
ừ
ng l
ạ
i t
ạ
i bàn Trí Nghiên th
ở
h
ổ
n h
ể
n, đưa cho cô nàng khăn gi
ấ
y, Trí Nghiên h
ỏ
i:
-Có chuy
ệ
n gì mà c
ậ
u g
ấ
p g
ấ
p wá v
ậ
y.
-C
ậ
u ra ngoái nhìn xu
ố
ng sân trư
ờ
ng r
ồ
i s
ẽ
rõ ngay thôi- Tiên v
ừ
a lau m
ồ
hôi v
ừ
a th
ở
.
S
ự
tò mò bi
ể
u hi
ệ
n trên gương m
ặ
t c
ủ
a Trí Nghiên và Cư Lệ h
ọ
li
ề
n bư
ớ
c ra ngoài xem xét s
ự
tình. T
ừ
trên l
ầ
u h
ọ
nhìn th
ấ
y m
ộ
t đám đông h
ọ
c sinh đang bao l
ấ
y m
ộ
t anh chàng trông có v
ẻ
đ
ẹ
p trai trong b
ộ
qu
ầ
n áo b
ả
nh bao và h
ợ
p th
ờ
i. Nhưng h
ắ
n ta ko làm cho hai cô gái ph
ả
i chú ý, đi
ề
u đ
ậ
p vào m
ắ
t h
ọ
là m
ộ
t hàng ngư
ờ
i toàn là boy đ
ứ
ng sau lưng h
ắ
n. H
ọ
x
ế
p thành 1 hàng ngang v
ớ
i chi
ế
c
ạ
o tr
ắ
ng in hình trái tim chính gi
ữ
a và trên tay m
ỗ
i ngư
ờ
i là m
ộ
t w
ả
bong bóng bay v
ớ
i hàng ch
ữ
đ
ỏ
trên n
ề
n tr
ắ
ng c
ủ
a bong bóng:
-TRÍ NGHIÊN! ANH YÊU EM! Đ
Ồ
NG Ý LÀ B
Ạ
N GÁI ANH NHÉ.- Cư Lệ l
ẩ
m b
ẩ
m đ
ọ
c hàng ch
ữ
.
-L
ạ
i đ
ế
n n
ữ
a r
ồ
i...l
ạ
i là m
ộ
t chàng trai b
ị
v
ẻ
đ
ẹ
p c
ủ
a ti
ể
u thư Trí Nghiên mê h
o
ặ
c...Ch
ậ
c...- Trâm t
ặ
c lư
ỡ
i. Sau cái t
ặ
c lư
ỡ
i c
ủ
a Trâm là ti
ế
ng th
ở
dài c
ủ
a Trí Nghiên ngay khi way ngư
ờ
i vào trong, c
ứ
tư
ở
ng năm nay cô s
ẽ
thoát kh
ỏ
i nh
ữ
ng c
ả
nh như th
ế
này r
ồ
i ch
ứ
, ch
ẳ
ng th
ể
nh
ớ
n
ổ
i đây là l
ầ
n th
ứ
m
ấ
y cô b
ị
nh
ữ
ng "c
ậ
u trai r
ả
nh r
ỗ
i" này bi
ế
n thành tâm đi
ể
m c
ủ
a trư
ờ
ng n
ữ
a, co chán ng
ấ
y nh
ữ
ng c
ả
nh này wá r
ồ
i, "Ư
ớ
c gì ng
ư
ờ
i
ở
dư
ớ
i sân là Ân Tĩnh thì hay bi
ế
t m
ấ
y" Cô nh
ủ
th
ầ
m. Tr
ờ
i ơi cô l
ạ
i nh
ớ
Ân Tĩnh n
ữ
a r
ồ
i.
-Trí Nghiên- ti
ế
ng c
ủ
a Cư Lệ- H
ình nh
ư đó là anh chàng v
ệ
sĩ thay Ân Tĩnh thì ph
ả
i.
Trí Nghiên gi
ậ
t mình way ng
ư
ờ
i l
ạ
i ki
ể
m ch
ứ
ng và gương m
ặ
t cô tr
ở
nên khó ch
ị
u thì nh
ậ
n ra h
ắ
n, cái tên v
ệ
sĩ d
ở
hơi mà cô tư
ở
ng đã thoát kh
ỏ
i h
ắ
n r
ồ
i ch
ứ
, l
ậ
p t
ứ
c xoay ngư
ờ
i cô bư
ớ
c t
ớ
i c
ầ
u thang.
Minh Trư
ờ
ng c
ầ
m bó hoa h
ồ
ng trên tay đ
ứ
ng gi
ữ
a vòng vây c
ủ
a các n
ữ
sinh và h
ắ
n ta m
ỉ
m cư
ờ
i t
ự
đ
ắ
c trư
ớ
c nh
ữ
ng l
ờ
i khen:
-Anh
ấ
y nhìn l
ị
ch s
ự
wá đi.- M
ộ
n
ữ
sinh lêb ti
ế
ng
-Ngư
ờ
gì mà đ
ẹ
p trai quá v
ậ
y.- Cô khác l
ạ
i nói
-Giá như anh
ấ
y đ
ể
ý đ
ế
n mình- M
ộ
cô ti
ế
c nu
ố
i.
Nh
ữ
ng ti
ế
ng nói cu
ả
các cô tai d
ầ
n b
ị
l
ấ
n at1 b
ở
i các chàng trai như báo hi
ệ
u nhân v
ậ
t n
ữ
chính đã đ
ế
n.
-Trí Nghiên xu
ấ
t hi
ệ
n r
ồ
i kìa.
-Hình nh
ư cô
ấ
đang t
ứ
c gi
ậ
n...Tr
ờ
i
ạ
cô
ấ
y t
ứ
c gi
ậ
n mà cũng đ
ẹ
p đ
ế
n th
ế
sao?
Đám đông b
ỗ
ng im l
ặ
ng khi Trí Nghiên d
ừ
ng l
ạ
i đ
ứ
ng tr
ứớ
c m
ặ
t Minh Trư
ờ
ng v
ả
h
ỏ
i:
-Anh đang làm cái wái g
ì v
ậ
y h
ả
?
-Tôi đang bày t
ỏ
tình c
ả
m c
ủ
a tôi v
ớ
i Trí Nghiên...Em đ
ã nói r
ằ
ng là tôi là v
ệ
sĩ ko x
ứ
ng đáng v
ớ
i em nhưng đ
ứ
ng trư
ớ
c m
ặ
t em lúc này đây ko f
ả
i là m
ộ
t v
ệ
sĩ n
ữ
a do đó...-H
ắ
n tr
ả
l
ờ
i r
ồ
i b
ỗ
ng quuỳ xu
ố
ng và nói- TRÍ NGHIÊN EM CH
Ấ
P NH
Ậ
N ANH ĐI NHÉ.
-Anh đã hi
ể
u sai v
ề
nh
ữ
ng gì tôi nói hôm đó r
ồ
i- Trí Nghiên v
ẫ
n c
ố
g
ắ
ng nh
ỏ
nh
ẹ
- Tôi th
ậ
t s
ự
th
ấ
t v
ọ
ng v
ề
trí thông minh c
ủ
a anh.- Nói xong cô nhích sang m
ộ
t bên bư
ớ
c đi gi
ữ
a hàng ngang "bong bóng" đang ch
ắ
n đư
ờ
ng, m
ộ
t vài ti
ế
ng nói l
ạ
i vang lên:
-V
ậ
y là sao? Trí Nghiên t
ừ
ch
ố
i l
ờ
i t
ỏ
tình.
-Hoan hô Trí Nghiên t
ừ
ch
ố
i h
ắ
n r
ồ
i kìa
-T
ộ
i nghi
ệ
p anh
ấ
y chưa, n
ế
u là mình thì đã ko nh
ư v
ậ
y.
Trí Nghiên bư
ớ
c vào xe r
ồ
i kêu Nh
ậ
t cho xe ch
ạ
y m
ặ
k
ệ
phía sau Minh Tư
ờ
ng đang ch
ạ
y theo g
ọ
i:
-TRÍ NGHIÊN...Đ
Ợ
I ĐÃ...TRÍ NGHIÊN...
-Thôi mà c
ậ
u đ
ừ
ng b
ự
c t
ứ
c n
ữ
a đc ko?- Cư Lệ n
ằ
m trên gi
ừờ
ng khuyên cô b
ạ
n thân đang ng
ồ
i
ở
gh
ế
h
ậ
m h
ự
c vì v
ụ
vi
ệ
c x
ả
y ra h
ồ
i sáng.
-Ko t
ứ
c làm sao đc ch
ứ
....T
ớ
c
ứ
nghĩ đ
ầ
u óc h
ắ
n đã đc "đ
ả
thông" r
ồ
i ch
ứ
ai dè...R
ồ
i chuy
ệ
n này s
ẽ
tr
ở
thành ch
ủ
đ
ề
bàn tán s
ắ
p t
ớ
i trong trư
ờ
ng cho mà coi...- Trí Nghiên than th
ở
.
-Thì k
ệ
nó đi, đây đâu ph
ả
i là l
ầ
n đ
ầ
u đ
ố
i v
ớ
i c
ậ
u...Nghe l
ờ
i t
ớ
b
ỏ
nó ra kh
ỏ
i đ
ầ
u c
ậ
u r
ồ
i cùng t
ớ
đi ăn cái gì đó, c
ậ
mà c
ứ
th
ế
này thì xu
ố
ng s
ắ
c s
ớ
m lúc đó thì ch
ỉ
t
ộ
i nghi
ệ
p Ân Tĩnh thôi - Cư Lệ bư
ớ
c xu
ố
ng giư
ờ
ng nh
ẹ
nhàng khuyên b
ả
o cô nàng.
Chi
ế
c xe ch
ở
hai cô gái d
ừ
ng l
ạ
i trư
ớ
c m
ộ
t nhà hàng kem n
ổ
ti
ế
ng trong thành ph
ố
. S
ự
xu
ấ
t hi
ệ
n c
ủ
a c
ả
hai đã gây cho nhà hàng m
ộ
t chút xôn xao, nh
ấ
t là nh
ữ
ng chàng trai, cô gái ph
ụ
c v
ụ
m
ỉ
m cư
ờ
i chào hai v
ị
khách xinh đ
ẹ
p r
ồ
i đưa menu.
-Cư Lệ c
ậ
u k
ể
cho t
ớ
nghe chuy
ệ
n c
ủ
a c
ậ
u và Tố Nghiên đi.
/>
-Chuy
ệ
n gì c
ơ?- Cư Lệ b
ắ
t đ
ầ
u đ
ỏ
m
ặ
t.
-Thôi nào c
ậ
u bi
ế
t t
ớ
đang nói gì mà? C
ậ
u và T
ố
Nghiên ai lên ti
ế
ng trư
ớ
c v
ậ
y h
ả
?
-Là Tố Nghiên, hôm đó đang đi chơi b
ỗ
ng nhiên c
ậ
u ta n
ắ
m l
ấ
y tay mình và nói:....- C
ư
L
ệ
ng
ừ
ng l
ạ
i hai m
ắ
t nheo l
ạ
i.
-T
ố
Nghiên làm th
ế
v
ớ
i c
ậ
u sao- Trí Nghiên làm theo Cư Lệ.
-Trí Nghiên c
ậ
u nhìn phía sau c
ậ
u đi kìa- Trí Nghiên h
ấ
t đ
ầ
u.
Trí Nghiên way l
ạ
i theo l
ờ
i Cư Lệ. M
ộ
t cô gái bư
ớ
c lên t
ừ
phía c
ầ
u thang và dư
ờ
ng như m
ọ
i ánh m
ắ
t c
ủ
a m
ọ
i ngư
ờ
i trong quán đ
ề
u dành cho cô ta, cô gái đó cũng xinh đ
ẹ
p nhưng ánh m
ắ
t m
ọ
i ngư
ờ
i ko dành cho đi
ề
u đó mà là cho các
h ăn m
ặ
c khá b
ố
c c
ủ
a cô, cái qu
ầ
n short ng
ắ
n quá c
ỡ
khoe đôi chân dài, thon tr
ắ
ng mu
ố
t vi
ệ
c đó ch
ẳ
ng ăn nh
ằ
m gì, cô ta m
ặ
c chi
ế
c áo nh
ỏ
bé ôm g
ọ
n thân th
ể
kia đ
ể
l
ộ
ra nh
ữ
ng đg cong quy
ế
n rũ, đi
ề
u đó cũng ko đ
ủ
manh đ
ể
gây kinh ng
ạ
c; th
ứ
khi
ế
n cho căn phòng thay đ
ổ
i ko khí là đ
ộ
trong su
ố
t c
ủ
a chi
ế
c áo, nó có th
ể
cho m
ọ
i ngư
ờ
i xung quanh chiêm ngư
ỡ
ng thân th
ể
quy
ế
n rũ đc gi
ấ
u trong nó, ch
ỉ
đc chiêm ngư
ỡ
ng ch
ứ
ko h
ề
đc đ
ụ
ng ch
ạ
m nên nó càng làm cho m
ọ
i ngư
ờ
i kích thích, mong mu
ố
n dù ch
ỉ
m
ộ
t l
ầ
n trong m
ộ
t thoáng giây có th
ể
ng
ắ
m, ch
ạ
m nh
ẹ
vào làn da mát l
ạ
nh đó, vu
ố
t nh
ẹ
theo nhưng đg cong h
ấ
p d
ẫ
n đó, đúng là ki
ể
u ăn m
ặ
c "n
ử
a che n
ử
a h
ở
" - đó là thái đ
ộ
c
ủ
a các chàng, n
ế
u có cu
ộ
c thi dành cho ngư
ờ
i nào đ
ể
nu
ớ
c dãi ch
ả
y m
ộ
t cách t
ự
nhiên nhi
ề
u nh
ấ
t thì ch
ắ
c h
ẳ
n nh
ữ
ng chàng trai trong nhà hàng lúc này là nh
ữ
ng
ứ
ng c
ử
viên sáng giá nh
ấ
t cho ch
ứ
c vô đ
ị
ch. Khác v
ớ
i ánh m
ắ
t mê d
ạ
i đ
ế
n đ
ỗ
thèm thu
ồ
ng c
ủ
a các chàng, s
ự
khó chi
ụ
hi
ệ
n lên trong đôi m
ắ
t phe tóc dài, có đi
ề
u gì đó đang l
ớ
n lên trong h
ọ
, s
ự
ghen t
ứ
c chăng?
-Làm sao l
ạ
i có th
ể
m
ặ
c cái áo đó ra đư
ờ
ng đc nh
ỉ
- Cư Lệ l
ắ
c đ
ầ
u.
-Chuy
ệ
n thư
ờ
ng thôi mà,
ở
vũ trư
ờ
ng còn kinh d
ị
hơn nhi
ề
u. - Thiên Tr
ứ
c đưa th
ì kem lên mi
ệ
ng.
-Nhưng đây là nơi công c
ộ
ng kia mà.
-Đó là quy
ề
n t
ự
do c
ủ
a ngư
ờ
i ta mình đâu có b
ắ
t ép đc...Chúng ta có l
ẽ
s
ẽ
r
ấ
t khó chi
ụ
nhưng l
ạ
i có kh
ố
i k
ẻ
thích đ
ế
n ch
ế
t đi đc kìa.- Thin Trúc nhìn quanh phòng. Và Trí Nghiên ch
ợ
t nghĩ n
ế
u Ân Tĩnh có
ở
đây thì thái đ
ộ
c
ủ
a Ân Tĩnh s
ẽ
như th
ế
nào nh
ỉ
?
-Trí Nghiên c
ậ
u nhìn kìa...- C
ư
L
ệ
nói l
ớ
n r
ồ
i ch
ỉ
tay v
ề
phía cô gái, may mà h
ọ
ng
ồ
i
ở
ch
ỗ
khu
ấ
t n
ế
u ko v
ớ
i hành đ
ộ
ng đó c
ủ
a Cư Lệ th
ì...
-T
ớ
đã nói chuy
ệ
n đó ko có gì đáng đ
ể
wan tâm mà.
-Nhưng l
ầ
n này c
ậ
u s
ẽ
ph
ả
i wa tâm cho mà xem....C
ậ
u xem đó có ph
ả
i là Ân Tĩnh ko?
Trí Nghiên way ngư
ờ
i l
ạ
i khi v
ừ
a nghe đ
ế
n hai t
ừ
" Ân Tĩnh", đúng là Ân Tĩnh r
ồ
i, v
ẫ
là dáng ngư
ờ
i, v
ẫ
b
ộ
vét đen cùng c
ặ
p kính đen trên khuôn m
ặ
t đ
ầ
y l
ạ
nh lùng, trên tai là b
ộ
đàm. Ân Tĩnh buư
ớ
c đi phía sau cô gái đôi m
ắ
t hư
ớ
ng v
ề
cô gái. Trí Nghiên nhìn sang cô gái, lúc này cô ta đã g
ỡ
chi
ế
c m
ắ
t kính, cô gái này ch
ẳ
ng ph
ả
i là cô gái hôm trư
ớ
c sao, Trí Nghiên thôi ko nhìn n
ữ
a, d
ự
a lưng vào gh
ế
. S
ự
khó chi
ụ
c
ủ
Cư Lệ truy
ề
n wa cô r
ồ
i thì ph
ả
i, ko nó còn khó chi
ụ
hơn n
ữ
a kià, đ
ặ
bi
ệ
t là khi cô nhìn thâý Ân Tĩnh ko r
ờ
i m
ắ
t kh
ỏ
i cô ta. "T
ạ
i sao Ân Tĩnh l
ạ
i đi v
ớ
i cô gái
ấ
y? ko l
ẽ
cô ta là thân ch
ủ
m
ớ
i sao n
ế
u v
ậ
y sao Ân Tĩnh ko nói v
ớ
i mình?"- Nh
ữ
ng câu h
ỏ
i như v
ậ
y đang chi
ế
m l
ấ
y tâm trí Trí Nghiên, cô mu
ố
n bi
ế
t câu tr
ả
l
ờ
i t
ừ
phía Ân Tĩnh, m
ộ
t lí do chính đáng cho v
ấ
n đ
ề
này.
-T
ớ
vào nhà v
ệ
sinh m
ộ
t chút.- Trí Nghiên b
ỗ
ng nhiên đ
ứ
ng ph
ắ
t d
ậ
y r
ồ
i bư
ớ
c đi.
Cư Lệ ng
ồ
i đó nhìn theo r
ồ
i cô th
ở
dài:
-S
ắ
p có bão l
ớ
n r
ồ
i...Anh hãy b
ả
o tr
ọ
ng Ân Tĩnh
ạ
- Cư Lệ nh
ìn Ân Tĩnh v
ớ
i s
ự
đ
ồ
ng c
ả
m.
Ng
ọ
c Châu ng
ồ
i vào chi
ế
c bàn
ở
gi
ữ
a căn phòng, d
ư
ờ
ng như cô là ngư
ờ
i duy nh
ấ
t ko thâý s
ự
thay đ
ổ
i trong căn phòng này thì ph
ả
i nên m
ớ
i ch
ọ
n ch
ỗ
ng
ồ
i trung tâm th
ế
này.
-Anh nói đúng Ân Tĩnh
ạ
, kem
ở
đây ngon l
ắ
m...Anh có mu
ố
n ăn ko? - Ng
ọ
c Châu mút thià kem r
ồ
i h
ỏ
i.
Ân Tĩnh l
ắ
c đ
ầ
u, m
ấ
y ngày công vi
ệ
c
ủ
a Ân Tĩnh ngoài vi
ệ
b
ả
o v
ệ
cô nàng này mà còn làm h
ư
ớ
ng d
ẫ
n viên cho cô
ấ
y nh
ữ
ng nơi gi
ả
i trí, nhà hàng n
ữ
a. Mà ko hi
ể
u sao hôm nay cô ta l
ạ
i m
ặ
c caí aó này n
ữ
a ko bit, nói th
ậ
t Ân Tĩnh cũng suýt té ng
ử
a khi cô
ấ
y bư
ớ
c ra kh
ỏ
i phòng trong chi
ế
c áo này, khi bư
ớ
c vô đây Ân Tĩnh cũng đã nh
ậ
n th
ấ
y
ả
nh hư
ở
ng c
ủ
a cô ta lên căn ph
òng. Ân Tĩnh đi đ
ằ
ng sau cô ta và là m
ộ
t v
ệ
sĩ Ân Tĩnh l
ạ
i ko đc r
ờ
m
ắ
t kh
ỏ
i cô nàng, t
ừ
v
ị
trí đó Ân Tĩnh có l
ẽ
là ngư
ờ
i "ph
ả
i nhìn t
ấ
m lưng g
ầ
n như tr
ầ
n kia, cùng vòng eo thon th
ả
". Nh
ữ
ng th
ứ
đó luôn đ
ậ
p vào m
ắ
t Ân Tĩnh mà khi nhìn nh
ữ
ng th
ứ
đó thì n
ỗ
i nh
ớ
Trí Nghiên l
ạ
i lên ti
ế
ng, nó làm Ân Tĩnh c
ả
m th
ấ
y khó ch
ị
u, b
ứ
t r
ứ
t; n
ế
u đó mà là Trí Nghiên th
ì m
ộ
t cái ôm và nh
ữ
ng n
ụ
hôn s
ẽ
nh
ữ
ng vi
ệ
mà Ân Tĩnh mu
ố
n làm. Chi
ế
c đt trong túi qu
ầ
n rung lên báo hi
ệ
u có ngư
ờ
i g
ọ
i đi
ệ
n.
-Ai v
ậ
y? Sao l
ạ
i g
ọ
i vào gi
ờ
này cơ ch
ứ
?- Ân Tĩnh nh
ủ
th
ầ
m.
Chi
ế
c đt v
ẫ
n ko ng
ừ
ng rung, Ân Tĩnh đành lui vào ch
ỗ
khu
ấ
t, m
ở
đt.
-Là Trí Nghiên sao? Ko bi
ế
t g
ọ
i mình có gì n
ữ
đây...Alô, Ân Tĩnh nghe- Ân Tĩnh b
ắ
t máy.
-Em mu
ố
n g
ặ
p Ân Tĩnh ngay bây gi
ờ
.- Gi
ọ
ng Trí Nghiên vang lên trong đt
-Ngay bây gi
ờ
sao? Ko th
ể
đ
ể
khi khác sao? Ân Tĩnh đang làm vi
ệ
mà.
-Em đang
ở
trong nhà v
ệ
sinh, Ân Tĩnh vào ngay đi.
-Em đang
ở
đâu sao?...Đc r
ồ
i Ân Tĩnh vào ngay.- Ân Tĩnh cúp máy, ni
ề
m vui hi
ệ
n rõ trên g
ương m
ặ
t." Sao linh th
ế
nh
ỉ
? M
ớ
i nh
ắ
c mà đ
ã xu
ấ
t hi
ệ
n r
ồ
i nhưng sao gi
ọ
ng cô âý th
ế
nào
ấ
y...Thôi k
ệ
đi g
ặ
p cô ch
ủ
nh
ỏ
trư
ớ
c đã". Ân Tĩnh h
ấ
ng gi
ọ
ng l
ấ
y l
ạ
i s
ự
trang nghiêm r
ồ
i đi đ
ế
n g
ầ
n m
ộ
t đ
ồ
ng nghi
ệ
p và nói:
-Em vô toalet m
ộ
t chút nhé.
Ân Tĩnh bư
ớ
c đi khi nh
ậ
n đc cái g
ậ
t đ
ầ
u t
ừ
anh chàng kia, Ân Tĩnh bư
ớ
c nhanh v
ề
phía toalet. Ân Tĩnh c
ả
m thâý h
ồ
i h
ộ
p hơn khi đ
ứ
ng trư
ớ
c c
ử
a, sau cánh c
ử
này chính là ngư
ờ
i con gái đang làm mưa làm gió trong trái tim nh
ỏ
bé c
ủ
a Ân Tĩnh.
May sao lúc này ko có ai
ở
đây c
ả
ch
ứ
n
ế
u ko v
ớ
i b
ộ
d
ạ
ng lén lút kia c
ủ
a Ân Tĩnh thì ch
ắ
c cũng b
ị
m
ờ
i lên phòng b
ả
o v
ệ
ng
ồ
i xơi nư
ớ
c. Cánh
ử
a đc m
ở
e=ra nh
ẹ
nhàng, ngư
ờ
i con gái đang đ
ứ
ng đó, thân hình nh
ỏ
nh
ắ
n nhưng l
ạ
i có s
ứ
c hút kì l
ạ
đ
ố
i v
ớ
i a
i kia, Ân Tĩnh bư
ớ
c t
ớ
i đ
ứ
a tay ôm eo Trí Nghiên t
ừ
phía sau, kh
ẽ
nói vào tai cô:
-Em đ
ợ
i Ân Tĩnh lâu chưa?...Ân Tĩnh ko bi
ế
t em cũng
ở
đây.
Khác vơí nh
ữ
ng gì Ân Tĩnh mong đ
ợ
i, Trí Nghiên g
ỡ
tay Ân Tĩnh way m
ặ
t l
ạ
i và nói:
-Làm sao ma th
ấ
y đc vì m
ắ
t dang b
ậ
n ng
ắ
m cô gai xinh đ
ẹ
p v
ớ
i s
ứ
c nóng t
ừ
cái body đó mà.
-Em nói g
ì v
ậ
y? Ân Tĩnh ko hi
ể
u?
-Ko hi
ể
u hay c
ố
tình ko hi
ể
u...T
ạ
i sao Ân Tĩnh ko nói v
ớ
i em cô gái đó là thân ch
ủ
m
ớ
i c
ủ
a Ân Tĩnh.
-Chuy
ệ
n này Ân Tĩnh nghĩ ko c
ầ
n thi
ế
t đ
ể
nói nên...
-Làm v
ệ
sĩ cho cô ta ch
ắ
c Ân Tĩnh vui l
ắ
m ph
ả
i ko? Ra ngoài mà còn m
ặ
c m
ỏ
ng th
ế
ch
ắ
c v
ề
nhà cô ta nude cho Ân Tĩnh luôn nh
ỉ
?
-Em nói gì vâ
ỵ
h
ả
?- Ân Tĩnh nheo m
ắ
t
-Nói cho em bi
ế
t trên cơ th
ể
cô âý Ân Tĩnh thích b
ộ
ph
ậ
n nào nh
ấ
t v
ậ
y mà m
ắ
t Ân Tĩnh nhìn cô ta chăm chú quá v
ậ
y?
-Ân Tĩnh nhìn cô
ấ
y là vì
đó là nhi
ệ
m v
ụ
ko h
ề
có ý gì khác...Em đ
ừ
ng tr
ẻ
con như v
ậ
y đc ko? - Ân Tĩnh nói
-Đúng r
ồ
i! Tôi tr
ẻ
con nên m
ớ
i b
ị
m
ấ
y ngư
ờ
i wa m
ặ
t nè, m
ấ
y ngư
ờ
i mu
ố
n cho ai đ
ế
n thì đ
ế
n, mu
ố
n thay ai thì thay, t
ạ
i th
ấ
y tôi là con nít nên m
ớ
i th
ế
ch
ứ
gì.- Trí Nghiên b
ắ
t đ
ầ
u l
ớ
n ti
ế
ng.
-Em bình tĩnh l
ạ
i đi n
ế
u em c
ứ
th
ế
này thì chúng ta khó mà nói chuy
ệ
n đc.- Ân Tĩnh cũng b
ắ
t đ
ầ
u t
ứ
c gi
ậ
n.
-N
ế
u ko ch
ị
u đc thì...v
ề
v
ớ
i cô ch
ủ
g
ợ
i tình c
ủ
a anh đi, đ
ừ
ng wan tâm đ
ế
n tôi n
ữ
a.- Trí Nghiên b
ỏ
đi đ
ể
l
ạ
i Ân Tĩnh đ
ứ
ng đó cùng n
ỗ
i b
ự
c t
ứ
c
-Chúng ta đi v
ề
thôi Cư Lệ.- Trí Nghiên b
ỗ
ng t
ừ
đâu ch
ạ
y đ
ế
n và phán m
ộ
t câu như v
ậ
y khi
ế
n Cư Lệ gi
ậ
t mình. Cô ng
ơ ngác h
ỏ
i l
ạ
i:
-Có chuy
ệ
n gì v
ậ
y Trí Nghiên?
-Chúng ta đi v
ề
thôi, t
ớ
ko mu
ố
n
ở
đây n
ữ
a.
Trí Nghiên bư
ớ
c đi còn C
ư
L
ệ
v
ộ
i vã thu x
ế
p đ
ồ
r
ồ
i tính ti
ề
n và đu
ổ
i theo cô b
ạ
n c
ủ
a mình. T
ừ
trong toalet Ân Tĩnh bư
ớ
c tr
ở
v
ề
v
ị
trí c
ủ
a mình, m
ọ
i vi
ệ
c th
ậ
t ngoài s
ứ
c tư
ở
ng tu
ợ
ng c
ủ
a Ân Tĩnh, làm sao có th
ể
ng
ờ
Trí Nghiên l
ạ
i như v
ậ
y cơ c
h
ứ
, th
ậ
t c
ứ
ng đ
ầ
u, ch
ẳ
ng ch
ị
u nghe ngư
ờ
i ta nói gì c
ả
. S
ự
b
ự
c t
ứ
c v
ừ
a r
ồ
i càng làm cho gương m
ặ
t thư
ờ
ng ngày v
ố
n đã gây cho ng
ư
ờ
i khác c
ả
m giác s
ợ
hãi nay còn kinh kh
ủ
ng hơn nhi
ề
u l
ầ
n. Chi
ế
c đt trong túi qu
ầ
n m
ộ
t l
ầ
n n
ữ
a l
ạ
i rung liên h
ồ
i, Ân Tĩnh đưa nó l
ên tai tr
ả
l
ờ
i v
ớ
i gi
ọ
ng b
ự
c t
ứ
c?
-Ân Tĩnh nghe đây! Ai v
ậ
y?
-Tôi Cư Lệ đây, Ân Tĩnh xu
ố
ng đây mau đi Trí Nghiên c
ậ
u
ấ
y...
-Trí Nghiên làm sao?- Gi
ọ
ng Ân Tĩnh tr
ở
nên v
ộ
i vã.
-C
ậ
u
ấ
y b
ị
x
ẩ
y chân té, có v
ẻ
n
ặ
ng l
ắ
m nhưng c
ậ
u
ấ
y nh
ấ
t quy
ế
t đi b
ộ
ko ch
ị
u cho Nh
ậ
t đưa v
ề
...Alô Ân Tĩnh anh còn
ở
đó ko vâ
ỵ
?- Cư Lệ h
ỏ
i khi c
ả
m th
ấ
y bên kia ko có tín hi
ệ
u.
Cư Lệ cúp máy đ
ị
nh ch
ạ
y ra ngoài thì đã nghe ti
ế
ng g
ọ
i cùng bư
ớ
c chân t
ừ
phía sau:
-Cư Lệ...h
ộ
c...Tôi đ
ế
n r
ồ
i...h
ộ
c h
ộ
c...Trí Nghiên đâu?- Ân Tĩnh xu
ấ
t hi
ệ
n v
ớ
i hơi th
ở
g
ấ
p.
-Anh nhanh th
ậ
t đ
ấ
y....C
ậ
u
ấ
y đang đi ngoài đư
ờ
ng kìa, tôi pó tay ko khuyên đc c
ậ
u
ấ
y. - Cư Lệ l
ắ
c đ
ầ
u.
-Bây gi
ờ
cô lên xe đ
ể
Nh
ậ
t đ
ứ
v
ề
còn Trí Nghiên đ
ể
tôi lo cho.- Ân Tĩnh ch
ạ
y đi sau khi nói.
Trí Nghiên
c
ố
g
ắ
ng bư
ớ
c đi m
ặ
c cho Nh
ậ
t van nài lên xe đ
ể
anh ta đưa v
ề
, Trí Nghiên t
ứ
c Ân Tĩnh ch
ỉ
coi cô là m
ộ
t đ
ứ
a con nít thôi sao, c
ứ
nghĩ l
ạ
i hình
ả
nh cô gái kia và Ân Tĩnh cô l
ạ
i th
ấ
y nóng ngư
ờ
i. Nh
ữ
ng ngư
ờ
i khác có th
ể
ng
ắ
m nhìn cô ta th
ậ
m chí làm gì thì cũng m
ặ
c h
ọ
nhưng v
ớ
i Ân Tĩnh thì ko
đc. "Á" cô kêu lên r
ồ
i ngã xu
ố
ng, chân cô đau quá lúc nãy cô vô tình té
ở
c
ầ
u thang,Trí Nghiên nhăn m
ặ
t c
ố
g
ắ
ng đ
ứ
ng d
ậ
y b
ỗ
ng cô thâý bàn tay ai
đó đang giơ ra trư
ớ
c m
ặ
t mình, cô ng
ẩ
ng m
ặ
t lên nhìn r
ồ
i l
ạ
i t
ỏ
v
ẻ
khó ch
ị
u khi đó là Ân Tĩnh.
-Em có đau l
ắ
m ko?Đưa tay đây Ân Tĩnh giúp em đ
ứ
ng d
ậ
y.- Ân Tĩnh n
ắ
m tay Trí Nghiên, đôi m
ắ
t ch
ứ
a đ
ầ
y s
ự
wan tâm, đau xót
-Ko c
ầ
n v
ề
v
ớ
i cô ta đi. - Trí Nghiên h
ấ
t tay Ân Tĩnh ra.
Ân Tĩnh xoay lưng l
ạ
i nhanh chóng n
ắ
m tay Trí Nghiên kéo cô v
ề
phía mình r
ồ
i ch
ắ
c ch
ắ
n cô đã n
ắ
m yên trên lưng m
ình thì Ân Tĩnh đ
ứ
ng d
ậ
y và b
ắ
t đ
ầ
u bư
ớ
c đi.
-Làm g
ì v
ậ
y h
ả
? Th
ả
tôi xu
ố
ng...v
ề
v
ớ
i cô ta đi.- Trí Nghiên vùng v
ằ
ng đòi xu
ố
ng.
-PH
Ả
I ĐƯA EM V
Ề
NHÀ AN TOÀN THÌ ÂN TĨNH M
Ớ
I YÊN TÂM V
Ề
V
Ớ
I CÔ TA CH
Ứ
. CÒN BÂY GI
Ờ
HÃY C
Ứ
GI
Ẫ
Y GI
Ụ
A N
Ế
U EM MU
Ố
N HAI V
Ề
NHÀ V
Ớ
I THÂN HÌNH Đ
Ầ
Y THƯƠNG TÍCH- Ân Tĩnh l
ớ
n ti
ế
ng.
Trí Nghiên gi
ậ
t mình nh
ưng t
ừ
lúc đó cô cũng im l
ặ
ng ko gi
ẫ
y gi
ụ
a n
ữ
a, cô d
ự
a đ
ầ
u tren vai Ân Tĩnh và trên su
ố
t con đư
ờ
ng v
ề
hai ngư
ờ
i ko ai nói v
ớ
i nhau ti
ế
ng nào, có v
ẻ
vi
ệ
c h
ọ
cõng nhau là m
ộ
t chuy
ệ
n l
ạ
hay sao mà
ở
m
ỗ
i nơi h
ọ
đi wa đ
ề
u nh
ậ
n đc ánh m
ắ
t tò mò c
ủ
a m
ọ
i ngư
ờ
i nhưng c
ả
hai ngư
ờ
i đ
ề
u ko c
ả
m th
ấ
y gì c
ả
có l
ẽ
do n
ỗ
i bu
ồ
n trong lòng h
ọ
lúc này còn l
ớ
n hơn nhi
ề
u.
Cu
ố
i cùng ngôi bi
ệ
t th
ự
cũng
ở
trư
ớ
c m
ặ
t h
ọ
, đ
ặ
t Trí Nghiên nh
ẹ
nhàng trên giư
ờ
ng, Ân Tĩnh bư
ớ
c ra kh
ỏ
i phòng Trí Nghiên
đưa m
ắ
t nhìn theo nh
ưng cô ko c
ấ
t lên m
ộ
t ti
ế
ng nào. Bư
ớ
c tơí ph
òng khách, Ân Tĩnh nói v
ớ
i Cư Lệ:
-Nh
ờ
Cư Lệ chăm sóc cho Trí Nghiên nhé. Bây gi
ờ
tôi ph
ả
i đi.
Cư Lệ g
ậ
t đ
ầ
u r
ồ
i bư
ớ
c lên l
ầ
u, lúc
ấ
y Nh
ậ
t t
ừ
ngoài bư
ớ
c vào, v
ỗ
vai Ân Tĩnh anh nói:
-Ch
ắ
c anh ph
ả
i ki
ế
n ngh
ị
lên t
ổ
trư
ở
ng đưa em v
ề
l
ạ
i đây quá ch
ứ
anh ch
ị
u ko n
ổ
i n
ữ
a r
ồ
i.
-Minh Trư
ờ
ng đâu r
ồ
i? Sao ch
ỉ
có mình anh v
ậ
y?- Ân Tĩnh nhìn quanh nhà.
-Em ko bi
ế
t sao? Nó xin ngh
ỉ
r
ồ
i...Còn nhi
ề
u chuy
ệ
n li kì n
ữ
a kìa đ
ể
anh k
ể
cho em nghe....-Nh
ậ
t nói và khoác vai Ân Tĩnh. D
ự
a vào thành gh
ế
, Ân Tĩnh nghĩ v
ề
nh
ữ
ng gì mình nghe đc t
ừ
Nh
ậ
t,Ân Tĩnh th
ở
dài nh
ữ
ng câu nói c
ủ
a Nh
ậ
t l
ạ
i như vang bên t
ai:
-Ko ng
ờ
th
ằ
ng đó l
ạ
i dám làm th
ế
, cô ch
ủ
đã nói : m
ộ
t th
ằ
ng v
ệ
sĩ như nó th
ì làm sao h
ợ
p v
ớ
i cô ch
ủ
đc ch
ứ
, ý cô ch
ủ
đã rõ nh
ư th
ế
ko hi
ể
u nó nghĩ sao l
ạ
i xin ngh
ỉ
vi
ệ
c r
ồ
i ti
ế
p t
ụ
c t
ỏ
tình v
ớ
i cô ch
ủ
. Dù th
ự
c t
ế
nó cũng là m
ộ
t th
ằ
ng công t
ử
nhưng làm
sao nó v
ớ
i cô ch
ủ
...Anh pó tay, ko bi
ế
t nó còn gi
ở
trò gì n
ữ
a đây.
Trí Nghiên đ
ã nói nh
ư v
ậ
y sao, m
ộ
t v
ệ
sĩ thì làm sao h
ợ
p v
ớ
i m
ộ
t ti
ể
u thư ch
ứ
, đúng r
ồ
i làm sao mà h
ợ
p đc, đúng là m
ộ
t đôi đũa l
ệ
ch, Ân Tĩnh l
ạ
i th
ở
dài, hư
ớ
ng đôi m
ắ
t v
ề
kho
ả
ng đen bên n
goài c
ử
a s
ổ
. Ti
ế
ng gõ c
ử
a wen thu
ộ
c l
ạ
i vang lên, kh
ỏ
i f
ả
i h
ỏ
i Ân Tĩnh cũng bi
ế
t đó là ai và Ân Tĩnh đ
ứ
ng d
ậ
y m
ở
c
ử
a cho v
ị
khách wen thu
ộ
c.
-Cô ch
ủ
l
ạ
i đ
ế
n h
ỏ
i thăm tôi đ
ấ
y à.- Ân Tĩnh m
ở
đ
ầ
u.
-Anh có v
ẻ
khá khó ch
ị
u khi tôi đ
ế
n thì ph
ả
i.- Ng
ọ
c Châu m
ỉ
m
cư
ờ
i r
ồ
i bư
ớ
c vào. Đúng như l
ờ
i cô ta nói Ân Tĩnh c
ả
m th
ấ
y khá khó ch
ị
u cho s
ự
qu
ấ
y r
ầ
y c
ủ
a cô nàng đ
ặ
c bi
ệ
t là hôm nay khi mà tâm tr
ạ
ng Ân Tĩnh l
ạ
i như th
ế
này. Ân Tĩnh v
ẫ
n đ
ể
c
ử
a m
ở
way m
ặ
t nhìn cô nàng đang đ
ứ
ng gi
ữ
a phòng nh
ưng r
ồ
i Ân Tĩnh xoay m
ặ
t v
ề
phía khác, l
ạ
i v
ẫ
n là stylish bu
ổ
i sáng, m
ộ
t chi
ế
c váy bg
ủ
v
ớ
i đ
ộ
m
ỏ
ng te như mu
ố
n hút ánh m
ắ
t c
ủ
a ngư
ờ
i đ
ố
i di
ệ
n vào nh
ữ
ng đg cong nóng b
ỏ
ng và làn da tr
ắ
ng m
ị
n đc khoe ra t
ừ
hai cánh tay m
ả
nh mai, y
ế
u đu
ố
i.
-Xin l
ỗ
i nhưng...tôi nghĩ cô ch
ủ
ko nên m
ặ
c nh
ữ
ng b
ộ
đ
ồ
như th
ế
trư
ớ
c m
ộ
t ngư
ờ
i l
ạ
như tôi.
-T
ạ
i sao Ân Tĩnh l
ạ
i có v
ẻ
ng
ạ
i ngùng trong tôi và Ân Tĩnh đ
ề
u là...con gái cơ ch
ứ
?- Ng
ọ
c Châu nói, đôi m
ắ
t ngư
ớ
c nhìn Ân Tĩnh đ
ầ
y s
ắ
c s
ả
o. Ân Tĩnh ch
ợ
t gi
ậ
t mình, nhìn Ng
ọ
c Châu ng
ạ
c nhiên nhưng r
ồ
i cũng tr
ở
l
ạ
i v
ớ
i phong thái lúc trư
ớ
c.
-Anh ko ng
ạ
c nhiên khi tôi bi
ế
t đi
ề
u đó sao?- Ng
ọ
c Châu l
ạ
i h
ỏ
i.
-Cô ch
ủ
đã ch
ọ
n tôi làm v
ệ
sĩ cho mình thì vi
ệ
c cô ch
ủ
n
ắ
m rõ nh
ữ
ng đi
ề
u đó cũng ko có gì là l
ạ
.- Ân Tĩnh tr
ả
l
ờ
i trong khi m
ắ
t v
ẫ
n ko nhìn cô ta.
-T
ạ
i sao đôi m
ắ
t anh c
ứ
hư
ớ
ng v
ề
c
ử
a s
ổ
v
ậ
y, ngoài đó có g
ì hay ho à?Anh nhìn tôi thì s
ẽ
t
ố
t hơn.- Ng
ọ
c Châu bư
ớ
c t
ớ
i đóng cánh c
ử
a phòng l
ạ
i, Ân Tĩnh đưa m
ắ
t nhìn cô ta r
ồ
i ti
ế
p t
ụ
c way v
ề
hư
ớ
ng c
ử
a s
ổ
. Sau khi đóng c
ử
a Ng
ọ
c Châu ti
ế
n v
ề
phía Ân Tĩnh, kho
ả
ng cách gi
ữ
a hai ngư
ờ
i ngày càng đc rút ng
ắ
n, Ân Tĩnh có th
ể
nghe đc mùi s
ữ
a t
ắ
m trên cơ th
ể
cu
ả
Ng
ọ
c Châu ngày càng đ
ậ
m, Ân Tĩnh nín th
ở
m
ộ
t lúc r
ồ
i kh
ẽ
th
ở
ra th
ậ
t nh
ẹ
đ
ồ
ng th
ờ
i chân đang bư
ớ
c lùi trư
ớ
c nh
ữ
ng bư
ớ
c ti
ế
n cu
ả
cô gái kia. Ng
ọ
c Châu v
ẫ
n ti
ế
n tơí và nó
i v
ớ
i gi
ọ
ng nói nh
ỏ
nh
ẹ
pha l
ẫ
n nh
ữ
ng ti
ế
ng th
ở
nơi mi
ệ
ng:
-Anh v
ẫ
n nh
ấ
t quy
ế
t ko ch
ị
u nhìn tôi sao?
-T
ạ
i sao cô ch
ủ
l
ạ
i đóng c
ử
a v
ậ
y? Ngư
ờ
i ta ch
ỉ
đóng c
ử
a khi làm vi
ệ
c gì đó bí
ẩ
n thôi.- Ân Tĩnh ti
ế
p t
ụ
c bư
ớ
c lùi thêm m
ộ
t bư
ớ
c n
ữ
a và đó cũng chính là bư
ớ
c cu
ố
i cùng vì toàn thân Ân Tĩnh đã ch
ạ
m vào b
ứ
c tư
ờ
ng.
-Anh nói đúng l
ắ
m, tôi s
ắ
p làm m
ộ
t vi
ệ
c bí m
ậ
t nên m
ớ
i f
ả
i đóng c
ử
a.- Ng
ọ
c Châu d
ừ
ng l
ạ
i ko bư
ớ
c n
ữ
a vì kho
ả
ng cách gi
ữ
a cô và Ân Tĩnh ko còn nhi
ề
u, cô đưa tay kh
ẽ
vu
ố
t nh
ẹ
m
ặ
t Ân Tĩnh t
ừ
trán đi xu
ố
ng, ngón tay v
ẫ
n ti
ế
p t
ụ
c đi xu
ố
ng dư
ớ
i c
ổ
, cô ép ngư
ờ
i mình ngã v
ề
phía Ân Tĩnh nhi
ề
u. Gi
ờ
đây hương thơm kia bao quanh c
ả
hai, Ân Tĩnh v
ẫ
n gi
ữ
ko cho mình nhìn Ng
ọ
c Châu, ho
ạ
t đ
ộ
ng th
ở
gi
ờ
này có v
ẻ
khó khăn hơn, kho
ả
ng cách gi
ữ
a hai cơ th
ể
quá g
ầ
n Tít...Tít...Tít..." ti
ế
ng chuông báo tin nh
ắ
n t
ừ
chi
ế
c đi
ệ
n tho
ạ
i vang lên, Ân Tĩnh đưa m
ắ
t nhìn v
ề
phía đó nhưng ch
ỉ
đc m
ộ
t lát Ân Tĩnh l
ạ
i thôi vì gi
ữ
a Ân Tĩnh và Ng
ọ
c Châu lúc ko còn kho
ả
ng cách n
ữ
a r
ồ
i, nhi
ệ
t đ
ộ
trong ngư
ờ
i Ân Tĩnh tr
ở
nên b
ấ
t thư
ờ
ng.
-Cô ch
ủ
ko th
ấ
y r
ằ
ng kho
ả
ng cách như th
ế
này là quá g
ầ
n ko? Hơn n
ữ
a hình nh
ư cô ch
ủ
đã ch
ọ
n nh
ầ
m đ
ố
i tư
ợ
ng cho nh
ữ
ng hành đ
ộ
ng v
ừ
a r
ồ
i thì f
ả
i?- Ân Tĩnh nói trong khi đang c
ố
nu
ố
t ko khí.
-Ch
ọ
n nh
ầ
m ư? Tôi ko nghĩ th
ế
...Anh có mu
ố
n bi
ế
t lí do c
ủ
a nh
ữ
ng hành đ
ộ
ng đó ko?- Ng
ọ
c Châu kéo gương m
ặ
t Ân Tĩnh đ
ố
i di
ệ
n v
ớ
i mình r
ồ
i l
ấ
y tay g
ỡ
c
ặ
p kính ra. Nhìn Ân Tĩnh v
ớ
i ánh m
ắ
t n
ồ
ng nàn, cô nói:
-Anh chính là lí do cho t
ấ
t c
ả
đ
ấ
y.- Hai tay Ng
ọ
c Châu quàng wa c
ổ
Ân Tĩnh r
ồ
i cô nhón chân ghé mi
ệ
ng vào tai Ân Tĩnh- Tôi đã b
ị
g
ụ
c ngã khi g
ặ
p anh trong l
ầ
n g
ặ
p đ
ị
nh m
ệ
nh đó, và tôi có th
ể
cho anh t
ấ
t c
ả
ngay bây gi
ờ
n
ế
u anh mu
ố
n.- Gi
ọ
ng nói và hơi th
ở
c
ủ
a cô ph
ả
vào tai Ân Tĩnh b
ấ
t ch
ợ
t làm Ân Tĩnh l
ạ
nh xương s
ố
ng, dù v
ậ
y Ân Tĩnh v
ẫ
n lên ti
ế
ng:
-Như cô ch
ủ
đã nói tôi và cô ch
ủ
đ
ề
u là con gái nên...
Ng
ọ
c Châu khóa mi
ệ
ng Ân Tĩnh b
ằ
ng ngón tr
ỏ
:
-Chuy
ệ
n đó ch
ẳ
ng là gì v
ơí tôi c
ả
...Cái wan tr
ọ
ng là c
ả
m giác c
ủ
a tôi kìa.- Ngón tr
ỏ
ti
ế
p t
ụ
c lư
ớ
t nh
ẹ
xu
ố
ng phía dư
ớ
i và d
ừ
ng l
ạ
i
ở
nút th
ắ
t cravat, đôi m
ắ
t cô nhìn xoáy vào Ân Tĩnh
như thôi miên, Ân Tĩnh g
ầ
n như b
ấ
t đ
ộ
ng trư
ớ
c hành đ
ộ
ng và ánh m
ắ
t đó c
ủ
a Ng
ọ
c Châu."Tít...tít...tít..." ti
ế
ng chuông báo hi
ệ
u tin nh
ắ
n th
ứ
hai vang lên, Ân Tĩnh gi
ậ
t mình
đưa tay n
ắ
m l
ấ
y tay Ng
ọ
c Châu, đôi m
ắ
t tr
ở
ko còn m
ụ
m
ị
n
ữ
a mà nhìn th
ẳ
ng vào Ng
ọ
c Châu và nói v
ớ
i gi
ọ
ng c
ứ
ng r
ắ
n:
-Đó cũng là lí do tôi đc ch
ọ
n cho v
ị
trí này ph
ả
i ko?
-Anh thông mih th
ậ
t...Tôi l
ạ
i càng thích anh r
ồ
i- M
ộ
t n
ụ
cư
ờ
i xu
ấ
t hi
ệ
n trên môi Ng
ọ
c Châu
-V
ậ
y tôi s
ẽ
nói cho cô ch
ủ
bi
ế
t...Đó ch
ỉ
là c
ả
m giác t
ừ
phía cô ch
ủ
còn tôi...tôi xin l
ỗ
i...tôi ko h
ề
có c
ả
m giác gì c
ả
.
-Th
ậ
t sao? V
ậ
y tôi s
ẽ
cho anh n
ế
m th
ử
c
ả
m giác đó như th
ế
nào nhé.- Cô nhìn vào m
ắ
t Ân Tĩnh, khoác c
ổ
Ân Tĩnh, nhón chân, gương m
ặ
t ti
ế
n sát vào m
ặ
t Ân Tĩnh nhưng Ân Tĩnh way đ
ầ
u nhìn v
ề
phía khác cùng lúc đó
ti
ế
ng chuông tin nh
ắ
n m
ộ
t l
ầ
n n
ữ
a reo lên. Ng
ọ
c Châu d
ừ
ng l
ạ
i, li
ế
c m
ắ
t v
ề
cái đt r
ồ
i cư
ờ
i m
ỉ
m:
-Hình nh
ư có ai c
ố
ý ngăn c
ả
n chúng ta thì ph
ả
i...Tôi nghĩ chúng ta nên d
ừ
ng l
ạ
i đ
ể
anh gi
ả
i quy
ế
t chuy
ệ
n riêng.- Cô kh
ẽ
nói r
ồ
i hôn nh
ẹ
vào má Ân Tĩnh - Chúc ng
ủ
ngon, cô nàng xinh trai c
ủ
a tôi.
Cô r
ờ
i kh
ỏ
i Ân Tĩnh và bư
ớ
c ra kh
ỏ
i phòng, ch
ỉ
còn Ân Tĩnh
ở
trong phòng, Ân Tĩnh th
ở
d
ố
c, l
ấ
y tay vu
ố
t trán lau m
ồ
hôi và đi t
ớ
i l
ấ
y chi
ế
c đt tho
ạ
i. Ba tin nh
ắ
n c
ả
th
ả
y và t
ấ
t c
ả
đ
ề
u t
ừ
m
ộ
t đ
ị
a ch
ỉ
, đó là Trí Nghiên
-Ân Tĩnh ng
ủ
chưa?- Tin nh
ắ
n th
ứ
nh
ấ
t.
-Ch
ắ
c Ân Tĩnh đang b
ậ
n làm vi
ệ
c ph
ả
i ko?- Tin nh
ắ
n th
ứ
hai.
-Em nh
ớ
Ân Tĩnh quá.- Tin nh
ắ
n th
ứ
ba.
Ng
ồ
i bó g
ố
i trên giư
ờ
ng, bây gi
ờ
đã là 11h
đêm, ánh m
ắ
t Trí Nghiên ko r
ờ
i kh
ỏ
i chi
ế
c đt v
ớ
i hi v
ọ
ng m
ộ
t đi
ề
u gì t
ừ
nó nhưng có v
ẻ
nó đang làm cô th
ấ
t v
ọ
ng thì ph
ả
i. Trí Nghiên th
ở
dài chán n
ả
n, t
ừ
chi
ề
u đ
ế
n gi
ờ
cô suy nghĩ v
ề
tr
ậ
n cãi nhau gi
ữ
a cô và Ân Tĩnh, cu
ố
i cùng, cô đ
ã quy
ế
t đ
ị
nh l
ấ
y h
ế
t can đ
ả
m đ
ể
có th
ể
nh
ắ
n tin cho Ân Tĩnh, b
ỏ
c
ả
danh d
ự
c
ủ
a m
ộ
t ti
ể
u thư v
ì cô th
ấ
y r
ằ
ng mình đã sai trong chuy
ệ
n này.
Đ
ọ
c xong tin nh
ắ
n Ân Tĩnh ng
ồ
i đó suy nghĩ, nh
ữ
ng l
ờ
i Nh
ậ
t nói và nh
ữ
ng dòng tin này
đâu là l
ờ
i nói th
ậ
t lòng c
ủ
a Trí Nghiên đây. Đưa tay vu
ố
t bóp trán r
ồ
i Ân Tĩnh cũng c
ầ
m l
ấ
y đt.
Ti
ế
ng nh
ạ
c t
ừ
chi
ế
c đt vang lên
làm Trí Nghiên gi
ậ
t mình nh
ưng cô v
ộ
i c
ầ
m l
ấ
y chi
ế
c đt và m
ỉ
m cư
ờ
i, đt cu
ả
Ân Tĩnh:
-Trí Nghiên h
ả
? Sao ko ng
ủ
đi mà nh
ắ
n tin cho Ân Tĩnh v
ậ
y h
ả
? Chân em b
ớ
t đau chưa.- Gi
ọ
ng nói Ân Tĩnh vang lên th
ậ
t nh
ẹ
.
-Em ch
ỉ
đi ng
ủ
khi bi
ế
t ch
ắ
c r
ằ
ng Ân Tĩnh cũng đã ng
ủ
.- Trí Nghiên th
ỏ
th
ẻ
.
-Sao l
ạ
i có suy nghĩ như v
ậ
y h
ả
? Ng
ố
c quá đi.- Ân Tĩnh kh
ẽ
cư
ờ
i.- V
ậ
y em ng
ủ
đi Ân Tĩnh cũng s
ắ
p ng
ủ
r
ồ
i.
-
Ừ
m...Em s
ẽ
ng
ủ
...Ân Tĩnh à....Em...- Trí Nghiên
ậ
m
ờ
-Có chuy
ệ
n gì em nói đi.
-Em xin l
ỗ
i v
ề
chuy
ệ
n h
ồ
i chi
ề
u.
-Dươ
ng ti
ể
u thư mà cũng bi
ế
t xin l
ỗ
i sao. Ân Tĩnh ko nghe l
ầ
m ch
ứ
.- Ân Tĩnh trêu ch
ọ
c.
-Sao l
ạ
i ko? Có l
ỗ
i thì ph
ả
i xin l
ỗ
i ch
ứ
.- Cô ph
ụ
ng ph
ị
u.
-Ân Tĩnh s
ẽ
nh
ậ
n l
ờ
i xin l
ỗ
i n
ế
u em ng
ủ
ngay sau khi Ân Tĩnh cúp máy. Đc ko?
-Đc...V
ậ
y Ân Tĩnh cúp máy đi.
-
Ừ
m...Em ng
ủ
ngon nhé.
-Ân Tĩnh...Em yêu Ân Tĩnh nhi
ề
u.
-Ân Tĩnh cũng v
ậ
y em ng
ủ
ngon nhé, my love.
Trí Nghiên t
ắ
t đt, cô b
ắ
t đ
ầ
u n
ằ
m xu
ố
ng v
ớ
i n
ụ
cu
ờ
i trên môi,cô c
ả
m th
ấ
y d
ễ
ch
ị
u hơn nhi
ề
u so v
ớ
i h
ồ
i chi
ề
u, m
ộ
t tinh th
ầ
n t
ố
t cho m
ộ
t gi
ấ
c ng
ủ
ngon Sau m
ộ
t h
ồ
i v
ấ
t v
ả
cùng cái chân đau đ
ể
có th
ể
yên v
ị
trên băng gh
ế
sau c
ủ
a chi
ế
c xe, cơn đau b
ắ
t đ
ầ
u hành h
ạ
cô gái c
ủ
a chúng ta, kh
ẽ
c
ắ
n nh
ẹ
môi, Trí Nghiên nh
ắ
m m
ắ
t ch
ị
u đ
ự
ng cơn đau. Dù bi
ế
t trư
ớ
c s
ẽ
đau như th
ế
nhưng cô nh
ấ
t đ
ị
nh ko ch
ị
u đ
ể
cho Nh
ậ
t cõng xu
ố
ng c
ầ
u thang hay lên xe mà cô ch
ỉ
đ
ể
cho H
ồ
ng dìu đi vì có l
ẽ
co đã wen v
ớ
i b
ờ
vai, vòng tay và t
ấ
m lưng c
ủ
a ai đó m
ấ
t r
ồ
i, đi
ề
u này có wá t
ệ
ko nh
ỉ
? Nghĩ t
ớ
i quãng
đư
ờ
ng đ
ể
t
ớ
i đc phòng h
ọ
c, Trí Nghiên lè lư
ỡ
i ngán ng
ẩ
m, "Ch
ắ
c ph
ả
i nh
ờ
Cư Lệ đưa lên
wá"- Cô nh
ủ
th
ầ
m.
Chi
ế
c xe d
ừ
ng l
ạ
i, Nh
ậ
t nhanh chóng ch
ạ
y xu
ố
ng m
ở
c
ử
a cho cô ch
ủ
và nói:
-Cô ch
ủ
có c
ầ
n tôi...
-Ko c
ầ
n đâu tôi t
ự
đi đc.
-Có th
ậ
t là đi đc ko đ
ấ
y.- M
ộ
t gi
ọ
ng nói vang lên, gi
ọ
ng nói wen thu
ộ
c
ấ
y làm Trí Nghiên ng
ẩ
ng đ
ầ
u lên.
Ân Tĩnh đang đ
ứ
ng đó v
ớ
i n
ụ
cư
ờ
i hi
ề
n trên môi nhìn Trí Nghiên tr
ư
ớ
c s
ự
ng
ạ
c nhiên cu
ả
c
ả
Trí Nghiên l
ẫ
n Nh
ậ
t
-Có th
ậ
t là Trí Nghiên ti
ể
u thư ko c
ầ
n b
ấ
t kì s
ự
giúp đ
ỡ
nào ko v
ậ
y- Ân Tĩnh nh
ắ
c l
ạ
i v
ớ
đôi m
ắ
t đang nheo l
ạ
i.
-Sa..Sao em l
ạ
i
ở
đây v
ậ
y?- Nh
ậ
t lên ti
ế
ng h
ỏ
i.
-Anh lái xe v
ề
đi, đ
ể
em đưa cô ch
ủ
lên l
ớ
p cho.
Nh
ậ
t g
ậ
t đ
ầ
u r
ồ
i bư
ớ
c đi vì anh bi
ế
t r
ằ
ng m
ọ
i vi
ệ
c dính đ
ế
n Trí Nghiên ch
ỉ
c
ầ
n có Ân Tĩnh là s
ẽ
ổ
n ngay.
-Sao còn ch
ưa ch
ị
u leo lên v
ậ
y h
ả
? Ko s
ợ
tr
ễ
h
ọ
c h
ả
?- Ân Tĩnh way đ
ầ
u l
ạ
i h
ỏ
i trong khi đang ng
ồ
i xu
ố
ng trư
ớ
c c
ử
a xe. Ân Tĩnh d
ừ
ng nói thì m
ộ
t vòng tay quàng wa c
ổ
, đưa tay ra sau đ
ỡ
ngư
ờ
i yêu Ân Tĩnh đ
ứ
ng lên bư
ớ
c đi. Và cũng như nh
ữ
ng l
ầ
n trư
ớ
c, nh
ữ
ng ti
ế
ng
ồ
n l
ạ
i vang lên sau m
ỗ
i bư
ớ
c chân h
ọ
.
-Sao Ân Tĩnh l
ạ
i đ
ế
n đây v
ậ
y? Ko ph
ả
i Ân Tĩnh đang trong gi
ờ
làm vi
ệ
c sao?- d
ự
a đ
ầ
u vào vai Ân Tĩnh, Trí Nghiên h
ỏ
i nh
ẹ
nhàng.
-Đúng là đang trong gi
ờ
làm vi
ệ
c cu
ả
Ân Tĩnh nhưng v
ì bi
ế
t
ở
đây có m
ộ
t cô gái đang c
ầ
n s
ự
giúp đ
ỡ
c
ủ
a Ân Tĩnh nên đành f
ả
i b
ỏ
vi
ệ
c v
ậ
y.- Ân Tĩnh lí gi
ả
i - Nhưng đó ch
ỉ
là ph
ụ
thôi, cái chính là Ân Tĩnh bi
ế
t em s
ẽ
ko bao gi
ờ
đ
ể
Nh
ậ
t cõng
đâu hơn n
ữ
a Ân Tĩnh cũng ko mu
ố
n ai cõng em c
ả
, ch
ỉ
có....Ân Tĩnh m
ớ
i đc cõng em mà thôi.
T
ừ
trên lưng Ân Tĩnh, Trí Nghiên b
ậ
t cư
ờ
i; Ân Tĩnh c
ủ
a cô cũng bi
ế
t ghen sao th
ế
à cô c
ứ
nghĩ Ân Tĩnh s
ẽ
coi đó là chuy
ệ
n tr
ẻ
con và ko thèm wan tâm ch
ứ
, cô m
ỉ
m cư
ờ
i h
ạ
nh phúc và ôm Ân Tĩnh ch
ặ
t hơn, nh
ữ
ng giây phút như th
ế
này th
ậ
t ng
ọ
t ngào, đúng như m
ọ
i ngu
ờ
i nói tình yêu có m
ộ
t s
ứ
c m
ạ
nh ko ng
ờ
. Ân Tĩnh bư
ớ
c lên đ
ế
n b
ậ
c c
ầ
u thang cu
ố
i cùng, bàn chân đ
ị
nh r
ẽ
v
ề
hư
ớ
ng l
ớ
p Trí Nghiên nhưng đ
ã b
ị
Trí Nghiên ngăn l
ạ
i:
-Đi hư
ớ
ng này đi, em chưá mu
ố
n vào l
ớ
p.
-Hư
ớ
ng này sao?- Ân Tĩnh nhìn theo bàn tay Trí Nghiên- Em đ
ị
nh đi đâu v
ậ
y?
-Thì Ân Tĩnh c
ứ
đi đi, đ
ừ
ng h
ỏ
i nhi
ề
u.- Trí Nghiên gi
ụ
c.
Ân Tĩnh cõng Trí Nghiên đi đc wa hai l
ớ
p h
ọ
c m
ọ
i ánh m
ắ
t các h
ọ
c sinh đ
ề
u nhìn theo cô ti
ể
u thư n
ổ
i ti
ế
ng đang làm g
ì tên v
ệ
sĩ, bi
ế
t đâu đó l
ạ
i là m
ộ
t cái b
ẫ
y theo phong cách cu
ả
Trí Nghiên dành cho Ân Tĩnh thì sao, h
ọ
trông có v
ẻ
khá tò mò nh
ưng ch
ỉ
đ
ứ
ng m
ộ
t ch
ỗ
nhìn thôi
, ko có ngư
ờ
i nào bám theo như
ở
sân trư
ờ
ng c
ả
.
-T
ớ
i nơi r
ồ
i đó Ân Tĩnh.- Trí Nghiên nói nh
ỏ
vào tai Ân Tĩnh
Ân Tĩnh d
ừ
ng l
ạ
i nhìn vào n
ơi m
ình đang đ
ứ
ng, ánh m
ắ
t ng
ạ
c nhiên khi nhìn th
ấ
y căn phòng tr
ư
ớ
c m
ặ
t mình WC sao?- Ân Tĩnh b
ậ
t nói r
ồ
i way wa Trí Nghiên m
ỉ
m cư
ờ
i- Thì ra
đây là lí do em ko mu
ố
n vào l
ớ
p...Em mu
ố
n...mu
ố
n làm gì? R
ử
a m
ặ
t hay là...
-Ân Tĩnh vào l
ẹ
đi, s
ắ
p vào h
ọ
c r
ồ
i kìa.- Trí Nghiên
đánh vai Ân Tĩnh.
Ân Tĩnh bư
ớ
c vào sau khi Trí Nghiên đ
ã m
ở
c
ử
a, ti
ế
n vào m
ộ
t phòng v
ệ
sinh r
ồ
i Ân Tĩnh nh
ẹ
nhàng d
ặ
t Trí Nghiên xu
ố
ng r
ồ
i nói:
-Ân Tĩnh ra ngoài đây khi nào em xong r
ồ
i thì g
ọ
i Ân Tĩnh nhé.- Ân Tĩnh way lưng bư
ớ
c đi nhưng bàn tay Trí Nghiên níu Ân Tĩnh l
ạ
i theo sau đó là ti
ế
ng nói nh
ỏ
nh
ẹ
c
ủ
a cô ti
ể
u thư:
-Ân Tĩnh à!
Ân Tĩnh v
ộ
i way ngư
ờ
i l
ạ
i, đôi tay Trí Nghiên nhanh chóng quàng c
ổ
Ân Tĩnh kéo xu
ố
ng và đi
ề
u Ân Tĩnh có th
ể
nh
ậ
n ra đó là đôi môi đ
ầ
y ng
ọ
t ngào cu
ả
Trí Nghiên đang ch
ạ
m vào môi Ân Tĩnh. Hành đ
ộ
ng b
ấ
t ng
ờ
c
ủ
a Trí Nghiên khi
ế
n Ân Tĩnh m
ấ
t đà ng
ã v
ề
phiá sau làm chi
ế
c c
ử
a đóng l
ạ
i. Ân Tĩnh lưng t
ự
a vào cánh c
ử
a, đôi m
ắ
t ch
ứ
a đ
ầ
y b
ấ
t ng
ờ
nhưng ch
ỉ
sau m
ộ
t thoáng giây đôi m
ắ
t
ấ
y nh
ắ
m l
ạ
i, bàn tay ôm ch
ặ
t l
ấ
y hông Trí Nghiên đ
ể
m
ặ
c hai đôi môi làm vi
ệ
c và cùng Trí Nghiên d
ầ
n đi vào s
ự
ng
ọ
t ngào và đ
ầ
y kì di
ệ
u do đôi môi mang l
ạ
i.
Ti
ế
ng chuông báo gi
ờ
vào h
ọ
c vang lên khi
ế
n c
ả
hai gi
ậ
t mình buông nhau ra, nhìn Ân Tĩnh v
ớ
i gương m
ặ
t đ
ỏ
ử
ng Trí Nghiên kh
ẽ
nói:
-Em xin l
ỗ
i Ân Tĩnh vì chuy
ệ
n hôm wa- Cô cúi m
ặ
t li
ề
n ngay sau đó.
Đưa tay vu
ố
t nh
ẹ
gương m
ặ
t cu
ả
ngư
ờ
i con gái đang đ
ỏ
d
ầ
n vì ng
ư
ợ
ng kia, Ân Tĩnh h
ỏ
i:
-Đó là lí do em mu
ố
n đ
ế
n đây sao?- R
ồ
i đưa m
ắ
t nhìn quanh- M
ộ
t n
ụ
hôn trong nhà v
ệ
sinh? Th
ậ
t ko th
ể
ng
ờ
đc.
-Ân Tĩnh ko thích nó sao?- Trí Nghiên lo l
ắ
ng.
Ân Tĩnh b
ậ
t cư
ờ
i, r
ồ
i đưa tay keó nh
ẹ
eo Trí Nghiên, nhìn vào g
ương m
ặ
t xinh đ
ẹ
p đ
ầ
y quy
ế
n rũ, và nói:
-Ko h
ề
, Ân Tĩnh r
ấ
t thích là đ
ằ
ng khác, m
ộ
t n
ụ
hôn đ
ặ
c bi
ệ
t....Mình làm l
ạ
i nhé.- Ánh m
ắ
t gian x
ả
o đã xu
ấ
t hi
ệ
n, Trí Nghiên đánh nh
ẹ
vào vai Ân Tĩnh , đ
ẩ
y Ân Tĩnh ra đôi m
ắ
t đ
ầ
y ngư
ợ
ng ngùng:
-Không đâu...Đ
ừ
ng có mơ.
Như
ng r
ồ
i cô l
ạ
i ti
ế
n g
ầ
n đ
ế
n Ân Tĩnh, vòng tay eo Ân Tĩnh, d
ự
a đ
ầ
u vào vai Ân Tĩnh và nói:
-N
ế
u Ân Tĩnh thích thì em mu
ố
n đây s
ẽ
là n
ụ
hôn ch
ỉ
dành riêng cho chúng ta nhé...Ko đc làm v
ớ
i b
ấ
t c
ứ
ai khác đó nghe chưa.- Cô nh
ìn lên Ân Tĩnh v
ớ
i ánh m
ắ
t đe d
ọ
a.Ôm nh
ẹ
Trí Nghiên vào lòng Ân Tĩnh nói:
-Đc r
ồ
i ch
ỉ
cu
ả
em và Ân Tĩnh thôi. Mà công nh
ậ
n nhà v
ệ
sinh c
ủ
a trư
ờ
ng em s
ạ
ch và thơm th
ậ
t đ
ấ
y, ko h
ề
có muì hôi.
-T
ấ
t nhiên r
ồ
i, là trư
ờ
ng qu
ố
c t
ế
mà.- Trí Nghiên t
ự
hào
-Đúng r
ồ
i! Trư
ờ
ng qu
ố
c t
ế
mà- Ân Tĩnh l
ẩ
m b
ẩ
m, ánh m
ắ
t ch
ợ
t bu
ồ
n, nhưng r
ồ
i mau chóng h
ồ
i ph
ụ
c, nhìn Trí Nghiên Ân Tĩnh cu
ờ
i và nói- Bây gi
ờ
ti
ể
u thư có đ
ể
cho tên v
ệ
sĩ này đưa vô l
ớ
p không nào...Đ
ế
n gi
ờ
h
ọ
c r
ồ
i kià.
Trí Nghiên nho
ẻ
n cư
ờ
i l
ạ
i r
ồ
i ngoan ngoãn n
ằ
m trên lưng Ân Tĩnh đ
ể
vào l
ớ
p h
ọ
c. S
ự
xu
ấ
t hi
ệ
n khá mu
ộ
n c
ủ
a hai ngư
ờ
i làm c
ả
l
ớ
p kinh ng
ạ
c, nh
ữ
ng ánh m
ắ
t l
ạ
i đ
ổ
d
ồ
n v
ề
đó. B
ỏ
m
ặ
c nh
ữ
ng ánh m
ắ
t đ
ầ
y soi mói đó, Ân Tĩnh đưa Trí Nghiên đ
ế
n ch
ỗ
ng
ồ
i c
ủ
a cô r
ồ
i đ
ứ
ng lên đi ra kh
ỏ
i l
ớ
p ko wên nói:
-Chúc cô ch
ủ
có m
ộ
t ngày h
ọ
c t
ậ
p đ
ầ
y hi
ệ
u qu
ả
.
Trí Nghiên m
ỉ
m cư
ờ
i và nhìn theo Ân Tĩnh cho đ
ế
n khi khu
ấ
t bóng, m
ộ
t ai đó l
ạ
i g
ầ
n đ
ậ
p m
ạ
nh vào vai Trí Nghiên:
-Hai ngư
ờ
i đi đâu mà bây gi
ờ
m
ớ
i vào v
ậ
y h
ả
?- Tiên h
ỏ
i
-Ch
ẳ
ng ph
ả
i h
ắ
n ta b
ị
cho de r
ồ
i à?- Trang th
ắ
c m
ắ
c.
-Các c
ậ
u này, bà tám wá đi..
.Đi
ề
u các c
ậ
u c
ầ
n wan tâm là t
ớ
đã có m
ặ
t
ở
đây cùng các c
ậ
u. V
ề
ch
ỗ
ng
ồ
i đi cô vào bây gi
ờ
.- Trí Nghiên xua tay.
Đ
ợ
i cho nhóm kia buông tha Trí Nghiên thì C
ư
L
ệ
m
ớ
i mon men ti
ế
n đ
ế
n, nh
ẹ
nhàng ng
ồ
i xu
ố
ng bên c
ạ
nh Trí Nghiên kh
ẽ
h
ỏ
i:
-Hai ngư
ờ
i sao r
ồ
i? Hoà chưa?
Trí Nghiên l
ấ
y tay ch
ố
ng c
ằ
m ngư
ớ
c nhìn Phu
ơng Danh, n
ở
n
ụ
cư
ờ
i h
ạ
nh phúc;nhìn v
ẻ
m
ặ
t đó thì C
ư
L
ệ
cũng đ
ã có câu tr
ả
l
ờ
i, nhìn Trí Nghiên v
ớ
i đôi m
ắ
t cu
ả
m
ộ
t thám t
ử
, cô h
ỏ
i ti
ế
p:
-Hoà r
ồ
i sao. V
ậ
y có th
ể
nói cho t
ớ
bi
ế
t hai ngư
ờ
i làm gì mà vô tr
ễ
v
ậ
y, t
ớ
th
ấ
y c
ậ
u đ
ế
n t
ừ
s
ớ
m mà.
-Bí m
ậ
t ko th
ể
ti
ế
t l
ộ
đc...C
ậ
u đ
ừ
ng tra h
ỏ
i n
ữ
a t
ớ
ko nói đâu.- Trí Nghiên cư
ờ
i tinh ngh
ị
ch
Cư Lệ đ
ị
nh h
ỏ
i ti
ế
p nhưng đành ph
ả
i v
ề
ch
ỗ
vì cô giáo đã vào l
ớ
p, c
ả
l
ớ
p im l
ặ
ng chu
ẩ
n b
ị
sách v
ở
cho ti
ế
t h
ọ
c đ
ầ
u tiên cho này hôm nay c
ủ
a h
ọ
. Sau khi xu
ố
ng xe buýt, Ân Tĩnh ch
ạ
y v
ộ
i v
ề
nhà , đ
ứ
ng l
ạ
i trư
ớ
c c
ử
a đ
ể
ngh
ỉ
hơi l
ấ
y l
ạ
i s
ứ
c sau m
ộ
t h
ồ
i ch
ạ
y b
ở
hơi tai, ngư
ớ
c m
ắ
t nhìn vào nhà Ân Tĩnhko kh
ỏ
i ng
ạ
c nhiên, trong sân xu
ấ
t hi
ệ
n m
ộ
t chi
ế
c xe l
ạ
, bư
ớ
c vào trong nhà Ân Tĩnh c
ả
m h
ấ
y ko khí có v
ẻ
khá g
ấ
p rút, m
ọ
i ngư
ờ
i t
ỏ
v
ẻ
gì đó khá lo l
ắ
ng, th
ậ
t kì l
ạ
. Ngày thư
ờ
ng vào gi
ờ
này m
ọ
i ngư
ờ
i làm đ
ã la làm vi
ệ
c c
ủ
a mình ch
ứ
đâu đ
ứ
ng m
ộ
t ch
ỗ
v
ớ
i b
ộ
m
ặ
t th
ế
kia. Có ti
ế
ng bư
ớ
c chân t
ừ
trên c
ầ
u thang.
-Con gái tôi làm sao r
ồ
i?- Ti
ế
ng ông ch
ủ
h
ọ
Nguy
ễ
n.
-Không có gì đáng ng
ạ
i, ti
ể
u thư ch
ỉ
m
ấ
t s
ứ
c chút thôi, ngh
ỉ
ngơi b
ồ
i dư
ỡ
ng là kh
ỏ
e thôi. Ông đ
ừ
ng lo wá.
-C
ả
m ơn bác sĩ nhi
ề
u l
ắ
m.
-Ko có gì, bây gi
ờ
ông cho ngư
ờ
i theo tôi đi l
ấ
y thu
ố
c.- V
ị
bác sĩ t
ừ
t
ố
n
Ông ch
ủ
kh
ẽ
g
ậ
t đ
ầ
u r
ồ
i way sang ra l
ệ
nh:
-Ân Tĩnh đi theo bác sĩ l
ấ
y thu
ố
c cho cô ch
ủ
Sau khi theo v
ị
bác sĩ l
ấ
y thu
ố
c v
ề
, Ân Tĩnh tìm ông ch
ủ
Nguy
ễ
n đ
ể
trình báo nhi
ệ
m v
ụ
v
ừ
a đc giao.
Bư
ớ
c lên c
ầ
u thang Ân Tĩnh đã nghe ti
ế
ng nói t
ừ
phòng Ng
ọ
c Châu:
-Ông đ
ị
nh gi
ế
t con sao mà còn b
ắ
t nó đi.- Ti
ế
ng nói c
ủ
a bà ch
ủ
-Nhưng đây là m
ộ
t bu
ổ
i h
ọ
p m
ặ
t wan tr
ọ
ng.
-Wan tr
ọ
ng cũng ko b
ằ
ng m
ạ
ng c
ủ
a con gái ông.- Bà khó ch
ị
u đáp
-V
ậ
y thì đ
ể
nó
ở
nhà bà và tôi s
ẽ
đi.
-Tôi đi thì l
ấ
y ai chăm sóc con.
-Con ko sao đâu m
ẹ
, m
ẹ
đi v
ớ
i ba đi, ko thì ba l
ạ
i khó x
ử
, con
ở
nhà
ổ
n mà- Đ
ế
n lúc này Ng
ọ
c Châu m
ớ
i lên ti
ế
ng v
ớ
i gi
ọ
ng m
ệ
t m
ỏ
i.
-Làm sao m
ẹ
đ
ể
con
ở
nà v
ớ
i m
ộ
t m
ớ
ngư
ờ
i vô d
ụ
ng
ấ
y ch
ứ
.
-Có Ân Tĩnh r
ồ
i bà lo gì.- Ông ch
ủ
Nguy
ễ
n phân bua
-Làm sao tôi yên tâm giao con gái cho m
ộ
t gã v
ệ
sĩ ch
ứ
, con gái đang
ố
m th
ế
này l
ỡ
h
ắ
n có ý đ
ồ
g thì...
-Bà lo xa wá đi, có cho ti
ề
n h
ắ
n cũng ko dám làm v
ậ
y đâu hơn n
ữ
a Ân Tĩnh là con gái đó ch
ứ
ko f
ả
i là con trai đâu.
-CÁI G
Ì?- Bà ng
ạ
c nhiên
-Chuyên đó tôi s
ẽ
nói v
ớ
i bà sau, bây gi
ờ
bà đi
chu
ẩ
n b
ị
giùm tôi đi, s
ắ
p đ
ế
n gi
ờ
r
ồ
i.
Cánh c
ử
a phòng m
ở
ra, cha m
ẹ
Ng
ọ
c Châu xu
ấ
t hi
ệ
n ngay sau đó, v
ừ
a th
ấ
y h
ọ
Ân Tĩnh cúi đ
ầ
u chào:
-Chào ông bà ch
ủ
...Thưa ông ch
ủ
tôi đã đi l
ấ
y thu
ố
c xong r
ồ
i
ạ
.
-Đư
ợ
c r
ồ
i...Hôm nay tôi v
ớ
i bà ch
ủ
có vi
ệ
c ph
ả
i đi các cô nh
ớ
chăm sóc cô ch
ủ
cho t
ố
t nghe chưa?- Ông căn d
ặ
n
-Vâng
ạ
...Ông ch
ủ
yên tâm.- Ân Tĩnh tr
ả
l
ờ
i, thoáng th
ấ
y khó ch
ị
u khi ai đó g
ọ
i mình b
ằ
ng "cô".
Ân Tĩnh bư
ớ
c lên c
ầ
u thang cùng b
ữ
a t
ố
i và thu
ố
c cho Ng
ọ
c Châu, kh
ẽ
v
ặ
n cánh c
ử
a Ân Tĩnh bư
ớ
c vào. Ân Tĩnh ko h
ề
thích nư
ớ
c vào căn ph
òng này vào bu
ổ
i t
ố
i chút nào, ánh đèn m
ờ
a
ỏ
c
ủ
a nó làm Ân Tĩnh có c
ả
m giác ko t
ố
t và nó th
ậ
t t
ồ
i t
ệ
khi mà ch
ủ
căn phòng l
ạ
i là Ng
ọ
c Châu- ngư
ờ
i mà t
ố
i wa...Tr
ờ
i
ạ
! Ân Tĩnh ko mu
ố
n nh
ớ
t
ớ
i n
ữ
a...Chi
ế
c giư
ờ
ng tr
ố
ng không làm Ân Tĩnh ho
ả
ng h
ố
t nhìn quanh phòng, Ân Tĩnh th
ấ
y cô nàng đamg ng
ồ
i m
ộ
t đ
ố
ng
ở
máy tính v
ớ
i v
ẻ
chăm chú, đ
ặ
y khay đ
ồ
ăn xu
ố
ng, Ân Tĩnh bư
ớ
c t
ớ
i g
ầ
n và nói:
-Đ
ế
n gi
ờ
ăn t
ố
i r
ồ
i thưa cô ch
ủ
.
-Anh đ
ế
n r
ồ
i sao, em nh
ớ
anh quá.- Ng
ọ
c Châu nói và nhìn vào m
ắ
t Ân Tĩnh. Ân Tĩnh way m
ặ
t đi hư
ớ
ng khác và nói:
-Cô ch
ủ
đang b
ệ
nh ko nên ngh
ỉ
ngơi th
ì t
ố
t hơn, chơi vi tính như th
ế
ko t
ố
t l
ắ
m đâu
-Ai nói v
ớ
i anh là em b
ị
b
ệ
nh- Cô ta b
ắ
t đ
ầ
u đ
ứ
ng d
ậ
y ti
ế
n g
ầ
n Ân Tĩnh.- Ko có gì trên đ
ờ
i có th
ể
làm tôi đ
ổ
b
ệ
nh ngo
ạ
i tr
ừ
anh ra.- Bàn tay cu
ả
cô nàng l
ạ
i b
ắ
t đ
ầ
u ho
ạ
t đ
ộ
ng.
-Cô ch
ủ
nên s
ử
a l
ạ
i cách xưng hô và gi
ữ
kho
ả
ng cách m
ộ
t chút s
ẽ
t
ố
t hơn
ạ
.- Ân Tĩnh lên ti
ế
ng.
-Anh có bi
ế
t v
ẻ
l
ạ
nh lùng đó làm tim em ko th
ể
ki
ề
m ch
ế
đc ko?-- Bàn tay cô gái v
ẫ
n ti
ế
p t
ụ
c làm vi
ệ
c trên
ngư
ờ
i Ân Tĩnh.- Anh có bi
ế
t vì anh mà em ph
ạ
m t
ộ
i h
ố
i l
ộ
và l
ừ
a d
ố
i ko? Anh ph
ả
i đ
ề
n bù cho em đi ch
ứ
.
-Đó là do cô ch
ủ
t
ự
làm tôi ko h
ề
b
ắ
t ép.-
-Sao anh nói nghe vô tình v
ậ
y...nhưng em s
ẽ
ko đ
ể
b
ụ
ng đâu...Chúng ta ti
ế
p t
ụ
c bu
ổ
i ti
ệ
c mà t
ố
i wa b
ị
đ
ứ
t đo
ạ
n nhé.- Ng
ọ
c Châu nhón chân nói nh
ỏ
vào tai Ân Tĩnh.
Đ
ẩ
y cô nàng ra kh
ỏ
i ngư
ờ
i mình, Ân Tĩnh nói v
ớ
i gi
ọ
ng b
ự
c b
ộ
i:
-Mong cô ch
ủ
đ
ừ
ng hi
ể
u l
ầ
m, tôi chưa h
ề
nói là mu
ố
n làm đi
ề
u đó vơí cô ch
ủ
.
Ng
ọ
c Châu đi v
ề
phiá chi
ế
c giư
ờ
ng ng
ồ
i xu
ố
ng v
ớ
i đôi chân v
ắ
t cheó và bàn tay d
ự
a v
ề
sau, ngư
ớ
c lên nhìn Ân Tĩnh và noí:
Anh ko dám có ph
ả
i vì cô b
ạ
n gái ko? M
ớ
i ch
ỉ
th
ấ
y anh chú ý đ
ế
n em thôi mà n
ổ
i cơn ghen như v
ậ
y thì s
ớ
m mu
ộ
n cũng "đg ai n
ấ
y đi" thôi.
-Sao cô bi
ế
t?Cô cho ngư
ờ
i theo dõi chúng tôi sao?
-C
ầ
n gì ph
ả
i theo dõi ch
ỉ
c
ầ
n nhìn thái đ
ộ
cu
ả
hai ngư
ờ
i là bi
ế
t- Cô ta gi
ả
i thích, Ân Tĩnh đ
ị
nh way gót bư
ớ
c đi, r
ờ
i kh
ỏ
i căn phòng cùng con ng
ư
ờ
i đáng s
ợ
kia nhưng ti
ế
ng cô nàng l
ạ
i vang lên-Mà naỳ cô ta là fem hay normal v
ậ
y? Trông b
ề
ngoài có v
ẻ
ko f
ả
i là fem r
ồ
i, n
ế
u là normal khi có v
ẻ
không
ổ
n. Ch
ỉ
có fem m
ớ
i h
ợ
p vơí các sb thôi, c
òn normal thì ko ch
ắ
c ch
ắ
n cho l
ắ
m vì dù sao đi n
ữ
a h
ọ
cũng s
ẽ
v
ề
vơí boy mà thôi....
Nh
ẹ
nhàng bư
ớ
c t
ớ
i ôm Ân Tĩnh t
ừ
phiá sau, Ng
ọ
c Châu thì th
ầ
m:
-Em s
ẽ
cho anh th
ờ
i gian đ
ể
suy nghĩ r
ồ
i hãy
đưa ra quy
ế
t đ
ị
nh, ch
ọ
n fem hay normal.
Ân Tĩnh g
ỡ
tay cô nàng b
ỏ
ra kh
ỏ
i phòng, còn l
ạ
i Ng
ọ
c Châu
ở
trong phòng, nhìn theo Ân Tĩnh cô m
ỉ
m cư
ờ
i:
-Anh ko thoát kh
ỏ
i tay em đâu ng
ố
c
ạ
!
Ch
ỉ
có fem m
ớ
i h
ợ
p vơí các sb thôi, c
òn normal thì ko ch
ắ
c ch
ắ
n cho l
ắ
m vì dù sao đi n
ữ
a h
ọ
cũng s
ẽ
v
ề
vơí boy mà thôi", câu nói đó c
ủ
a Ng
ọ
c Châu c
ứ
l
ở
v
ở
n trong đ
ầ
u Ân Tĩnh su
ố
t tu
ầ
n nay, nó lám
ả
nh hư
ở
ng đ
ế
n m
ọ
i ho
ạ
t đ
ộ
ng c
ủ
a Ân Tĩnh, s
ự
khó ch
ị
u đã xu
ấ
t hi
ệ
n trong nh
ữ
ng cu
ộ
c nói chuy
ệ
n gi
ữ
a hai ngư
ờ
i theo đó s
ự
nghi ng
ờ
v
ề
tình c
ả
m c
ủ
a Trí Nghiên tăng lên trong l
òng Ân Tĩnh theo c
ấ
p s
ố
nhân. Và v
ớ
i tình tr
ạ
nh như th
ế
này thì ti
ế
ng đtlà th
ứ
giúp đánh th
ứ
c Ân Tĩnh đưa tay l
ấ
y cái đt đang reo
ầ
m ĩ.
-Alô! Ân Tĩnh nghe.
-Ân Tĩnh à! Đi chơi ko lâu r
ồ
i t
ụ
i mình
chưa đi v
ớ
i nhau.- Gi
ọ
ng c
ủ
a Minh C
ầ
m vang lên.
-Mày nghĩ b
ạ
n mày r
ả
nh l
ắ
m h
ả
? Nói cho bi
ế
t tao ko còn là v
ệ
sĩ c
ủ
a Trí Nghiên n
ữ
a đâu mà mu
ố
n đi là đi.- Ân Tĩnh tr
ả
l
ờ
i
-V
ậ
y sao? Bu
ồ
n nh
ỉ
! Mà mày chuy
ể
n t
ừ
h
ồ
i nào v
ậ
y sao ko cho t
ụ
i tao bi
ế
t đ
ỡ
m
ấ
t ti
ề
n đt và th
ờ
i gian c
ủ
a tao ko.
-T
ố
n thì cúp máy
đi.- Ân Tĩnh đáp.
-Hahaha tao đua mà thôi th
ì ko
đc lúc này th
ì lúc khác v
ậ
y.
-Khoan đã...Mày cho tao h
ỏ
i cái này...Theo mày fem và normal ai h
ợ
p v
ớ
i sb t
ụ
i mình nh
ấ
t?
-Theo tao...ch
ỉ
có sb h
ợ
p v
ớ
i sb thôi
hahaha...Như tao v
ớ
i mày ch
ẳ
ng h
ạ
n.
-Đ
ừ
ng đùa n
ữ
a nói nghiêm túc đi.
-
Ừ
thì....trên lí thuy
ế
t thì fem là ng
ư
ờ
i h
ợ
p v
ớ
i sb nh
ấ
t do cùng c
ả
nh nG
ộ
nên s
ẽ
d
ễ
hi
ể
u và đ
ồ
ng c
ả
m v
ớ
i nhau nhưng đó là lí thuy
ế
thôi còn th
ự
c t
ế
v
ẫ
n có trư
ờ
ng h
ợ
p normal yêu sb nói tóm l
ạ
i r
ắ
c r
ố
i l
ắ
m mày
ạ
...Mà sao mày h
ỏ
i chuy
ệ
n này v
ậ
y b
ộ
có chuy
ệ
n gì gi
ữ
a mày v
ớ
i Trí Nghiên h
ả
?
- Ko...T
ụ
i tao v
ẫ
n
ổ
n. Thôi mày cúp đi.
Ân Tĩnh cúp đt nghĩ v
ề
nh
ữ
ng gì v
ừ
q đc nghe t
ừ
đ
ứ
a b
ạ
n thân b
ấ
t ch
ợ
t m
ộ
t câu hõi b
ỗ
ng hi
ệ
n ra trong đ
ầ
u "n
ế
u Trí Nghiên
như l
ờ
i Ng
ọ
c Châu nói thì sao?" Ân Tĩnh b
ỗ
ng c
ả
th
ấ
y s m
ỗ
i khi nghĩ t
ớ
i đi
ề
u này n
ế
u m
ộ
t ngày nào vi
ệ
c này tr
ở
thành s
ự
th
ậ
y thì sao, Ân Tĩnh ko bi
ế
t chuy
ệ
n gì s
ẽ
đ
ế
n nhưng h
ắ
c ch
ắ
n nó s
ẽ
r
ấ
t kh
ủ
ng khi
ế
p đ
ố
i v
ớ
i Ân Tĩnh.
----- >_<----- *_*-----^_^----- @_@-----
-Ân Tĩnh n
ọ
i vi
ệ
c bên cô th
ế
nào?- Ti
ế
ng ông Phát đc nh
ắ
c l
ạ
i l
ầ
n th
ứ
hai
-Ân Tĩnh đ
ộ
i trư
ở
ng đang h
ỏ
i em kià.- Nh
ậ
t ng
ồ
i k
ế
bên kh
ẽ
hích Ân Tĩnh khi mà nh
ậ
n ti
ế
ng nói cu
ả
ông Phát ko h
ề
có hi
ệ
u nghi
ệ
m vơí gương m
ặ
t đ
ờ
đ
ẫ
n c
ủ
a "đ
ứ
a em quá xu
ấ
t s
ắ
c"
-D
ạ
...- Ân Tĩnh ngơ ngác r
ồ
i nhanh chóng tr
ả
l
ờ
i -
Ở
bên em v
ẫ
ổ
n
ạ
.
Cu
ộ
c h
ọ
p k
ế
t thúc, Ân Tĩnh đ
ứ
ng d
ậ
y chu
ẩ
n b
ị
đi v
ề
nhưng chưa k
ị
p bư
ớ
c đi thì đã b
ị
ông Phát g
ọ
i gi
ậ
t l
ạ
i:
-Ân Tĩnh! Chút n
ữ
a g
ặ
p tôi.
Ân Tĩnh g
ậ
t đ
ầ
u bu
ồ
n bã vì bi
ế
t ch
ắ
c n
ộ
i dung c
ủ
a cu
ộ
c nói chuy
ệ
n đó là g
ì. Ti
ế
p t
ụ
c s
ắ
p x
ế
p đ
ồ
đ
ạ
c trên bàn r
ồ
i ti
ế
n vào phòng ông Pháp.
-Hôm nay cháu làm sao v
ậ
y h
ả
- Ông Phát lên ti
ế
ng khi nh
ậ
n th
ấ
y Ân Tĩnh đã vào phòng- Sáng nay thì đ
ế
n h
ọ
p mu
ộ
n đã th
ế
trong gi
ờ
h
ọ
p còn không chú ý n
ữ
a, có chuy
ệ
n gì x
ả
y ra khi cháu làm vi
ệ
c à?
-D
ạ
ko có gì
ạ
!Cháu xin l
ỗ
i L
ầ
n sau cháu s
ẽ
ko như th
ế
n
ữ
a
ạ
.
-N
ế
u có gì khó khăn thì cháu c
ứ
nói v
ớ
i bác đ
ừ
ng có đ
ể
trong lòng....Hôm nào r
ả
nh cháu đi l
ấ
y b
ằ
ng lái đi nhé cháu thi đ
ậ
u r
ồ
i đó. Bác tính l
ấ
y dùm như
ng b
ậ
n wá .- Ông nói.
-Vâng , cháu s
ẽ
đi...Bác còn mu
ố
n d
ặ
n dò gì n
ữ
a ko
ạ
?
-Thôi cháu v
ề
làm vi
ệ
c đi.
Ân Tĩnh cúi đ
ầ
u chào r
ồ
i bư
ớ
c ra kh
ỏ
i phòng, bu
ồ
bã vì nh
ữ
ng gì x
ả
y ra h
ồ
i sáng, ch
ỉ
t
ạ
i nh
ữ
ng suy nghĩ v
ề
chuy
ệ
n trên luôn trói bu
ộ
c đ
ầ
u óc Ân Tĩnh m
ọ
i lúc làm Ân Tĩnh wên m
ấ
t bu
ổ
i h
ọ
p hàng tháng c
ủ
a t
ổ
cũng như đánh c
ắ
p luôn s
ự
t
ậ
p trung c
ủ
a Ân Tĩnh. Cúi đ
ầ
u bư
ớ
c đi Ân Tĩnh ti
ế
n v
ề
phía c
ử
a l
ớ
n và t
ạ
i đây Ân Tĩnh đã g
ặ
p m
ộ
t k
ẻ
đáng ghét và có m
ộ
t bu
ổ
i nói chuy
ệ
n ko đáng có vì nó s
ẽ
đóng góp m
ộ
t ph
ầ
n ko nh
ỏ
vào cơn giông b
ão s
ắ
p t
ớ
i, m
ộ
t con bão v
ơí qui mô ko nh
ỏ
Chào "c
ậ
u em" có chuy
ệ
n gì mà đi v
ớ
i b
ộ
d
ạ
ng t
ồ
i t
ệ
th
ế
này h
ả
?-Gi
ọ
ng nói đó vang lên.
Ân Tĩnh ng
ử
a m
ặ
t lên nhìn r
ồ
i chào k
ẻ
đang nói chuy
ệ
n v
ớ
i mình:
-Chào anh! Anh v
ẫ
n kho
ẻ
ch
ứ
? Anh đ
ế
n đây có chuy
ệ
n gì v
ậ
y?
-Nhóc h
ỏ
i m
ộ
t câu hơi th
ừ
r
ồ
i đ
ấ
y anh mày lúc nào mà ch
ẳ
ng kh
ỏ
e, cò vi
ệ
c anh đ
ế
n đây thì...ch
ắ
c ch
ắ
n ph
ả
i có vi
ệ
c nên m
ớ
i ph
ả
i đ
ế
n đây ch
ứ
.- Tên đáng ghét vơí cái tên " Minh Trư
ờ
ng" lên ti
ế
ng.
-Ch
ắ
c chú em cũng bi
ế
t anh đã ngh
ỉ
vi
ệ
c r
ồ
i ch
ứ
...Hôm nay anh đ
ế
n đây đ
ể
hoàn thành m
ộ
t vài th
ủ
t
ụ
c ti
ệ
n th
ể
ghé thăm ông th
ầ
y d
ở
hơi c
ủ
a chúng ta.- H
ắ
n nói v
ớ
i cái v
ẻ
nhìn vào là mu
ố
n cho vài cái đ
ấ
m.
-Anh ko nên nói bác Phát như v
ậ
y dù gì bác
ấ
y cũng đã t
ừ
ng là th
ầ
y d
ạ
y cu
ả
anh.
-Tr
ờ
i
ạ
! Tôi wên m
ấ
t đang nói chuy
ệ
n vơí h
ọ
c trò xu
ấ
t s
ắ
c c
ủ
th
ầ
y, chán th
ậ
t đ
ấ
t- H
ắ
n ch
ậ
c lu
ỡ
i- Thôi nhóc v
ề
đi, anh mày đi lo m
ọ
i chuy
ệ
n cho xong đ
ể
còn chú tâm vào vi
ệ
c cưa đ
ổ
cô ch
ủ
Trí Nghiên xinh đ
ẹ
p kia n
ữ
a. Nói cho nhóc bi
ế
t anh s
ẽ
khi
ế
n cho cô nàng đ
ổ
vì anh nh
ư đi
ế
u đ
ổ
.- Minh Trư
ờ
ng mĩm cư
ờ
i.
-Nhưng sao em nghe nói cô
ấ
y t
ừ
ch
ố
i anh r
ồ
i mà.- Ân Tĩnh ng
ạ
c nhiên.
-Là do anh mày chưa xài h
ế
t chiêu đó thôi, cô nàng ch
ỉ
gi
ả
đò thôi, cô ta nói r
ằ
ng v
ớ
i thân ph
ậ
n v
ệ
sĩ thì anh ko có c
ơ h
ộ
i, đó s
ẽ
là chuy
ệ
n n
ự
c cư
ờ
i, ko bao gi
ờ
x
ả
y ra nhưng th
ự
c ra cô nàng mu
ố
n anh th
ể
hi
ệ
n tình yêu dành cho cô nàng nhi
ề
u như th
ế
nào chính vì v
ậ
y anh m
ớ
i ph
ả
i b
ỏ
công vi
ệ
c này v
ậ
y...Ng
ẫ
m l
ạ
i th
ấ
y cô
ấ
y nói cũng đúng m
ộ
t v
ệ
sĩ th
ấ
p kém thì làm sao x
ứ
ng vơí m
ộ
t ti
ể
u thư lá ng
ọ
c cành vàng
như th
ế
ch
ứ
... Và bây gi
ờ
khi anh mày đ
ã ko còn là v
ệ
sĩ thì còn ai h
ợ
p v
ớ
i cô
ấ
y ngoài anh cơ ch
ứ
m
ộ
t thi
ế
u gia hào hoa và ti
ể
u thư xinh đ
ẹ
p...đúng là 1 chuy
ệ
n tình đ
ẹ
p hahahaha...- H
ắ
n ta cư
ờ
i l
ớ
n mà ko th
ấ
y r
ằ
ng nét m
ặ
t Ân Tĩnh đang sa s
ầ
m xu
ố
ng, Ân Tĩnh
nhanh chóng bư
ớ
c chân đi trư
ớ
c khi ti
ế
p t
ụ
c nói nh
ữ
ng l
ờ
i khi
ế
n cho đ
ầ
u óc Ân Tĩnh thêm căng th
ẳ
ng nhưng ch
ỉ
c
ớ
i nh
ữ
ng gì h
ắ
n v
ừ
a cung c
ấ
p thôi cũng th
ừ
a đ
ể
cho m
ọ
i vi
ệ
c đi theo chi
ề
u x
ấ
u hơn r
ồ
i.
V
ừ
a v
ề
đ
ế
n nhà Ân Tĩnh đi th
ẳ
ng ào phòng ng
ồ
i xu
ố
ng bàn, vu
ố
t tóc, tháo kính và lúc này đây m
ọ
i l
ờ
i nói Ân Tĩnh nghe đc trong nh
ữ
ng ngày wa b
ắ
t đ
ầ
u h
ộ
i t
ụ
v
ề
. Ân Tĩnh c
ứ
như th
ế
, c
ứ
ng
ồ
i lì
ở
trong đó ko bi
ế
t bao lâu cho đ
ế
n khi m
ộ
t đ
ồ
ng nghi
ệ
p gõ c
ử
a và nói r
ằ
ng Ng
ọ
c Châu mu
ố
n đi ra ngoài th
ì c
ơ th
ể
tư
ở
ng ch
ừ
n
g như b
ấ
t đ
ộ
ng cùng đôi m
ắ
t vô h
ồ
n m
ớ
i có s
ứ
c s
ố
ng tr
ở
l
ạ
i. Đôi m
ắ
t kia ko bi
ế
t đã ph
ả
i nhìn v
ề
m
ộ
t hư
ớ
ng xa xôi bao lâu r
ồ
i, m
ộ
t nơi mà h
ạ
nh phúc dành cho Ân Tĩnh và Trí Nghiên g
ầ
n như là ko th
ể
có.
-Đưa em đ
ế
n quán nư
ớ
c nào đi.- Ng
ọ
c Châu nói kh
ẽ
v
ớ
i Ân Tĩnh.
Ân Tĩnh kh
ẽ
g
ậ
t đ
ầ
u r
ồ
i đi trư
ớ
c ra xe chu
ẩ
b
ị
, đưa cô nàng đ
ế
n m
ộ
t quán nư
ớ
c khá teen vơí ch
ấ
t lư
ợ
ng kh
ỏ
i chê. Sau khi đ
ã g
ọ
i đ
ồ
u
ố
ng, ng
ọ
c Châu way nói vơí nh
ữ
ng v
ệ
sĩ khác:
-Các anh xu
ố
ng đi đ
ể
Ân Tĩnh
ở
đây v
ớ
i tôi là đc r
ồ
i.- Cô đưa m
ắ
t v
ề
ph
ía Ân Tĩnh và cư
ờ
i.
T
ạ
i m
ộ
t bàn khác trong quán, m
ộ
t nhóm g
ồ
m 7 cô gái đang ng
ồ
i trò chuy
ệ
n vui v
ẻ
.
-Trí Nghiên làm gì mà Ân Tĩnh ph
ả
i ki
ế
n đơn xin đ
ổ
i thân ch
ủ
v
ậ
y h
ả
?- Minh C
ầ
m cư
ờ
i.
-Ai nói v
ớ
i Minh C
ầ
m như th
ế
h
ả
?- Trí Nghiên phân bua.
-Đùa chút th
ôi mà...N
ế
u Ân Tĩnh có
ở
đây thì đ
ầ
y đ
ủ
b
ố
n c
ặ
p r
ồ
i nh
ỉ
.- Tú Linh ti
ế
c r
ẻ
.
-Hôm wa tao có g
ọ
i cho nó...Tr
ờ
i linh th
ậ
t m
ớ
i nh
ắ
c là t
ớ
i li
ề
n kìa.- Minh C
ầ
m nói trong kinh ng
ạ
c và c
ả
b
ọ
n cùng nhìn v
ề
hư
ớ
ng m
ắ
t Minh C
ầ
m nhìn.
-Ân Tĩnh may m
ắ
n th
ậ
t, l
ầ
n nào cũng g
ặ
p thân ch
ủ
xinh như m
ộ
ng, nhìn cô gái đó body cũng khá chu
ẩ
n đ
ấ
y nh
ỉ
.- Tú Linh vô tư nói th
ì b
ỗ
ng b
ị
kêu í
ớ
i vì bàn tay c
ủ
a ai kia đang nheó hông cùng ánh m
ắ
t hình viên đ
ạ
n và ti
ế
ng nói s
ắ
c l
ẻ
m:
-Tú Linh thích body đó l
ắ
m h
ả
?
-Ko...ko...Tú Linh nó
i đùa thôi mà.- Tú Linh nói trong dau đ
ớ
n.
-L
ầ
n sau nói ph
ả
i cân nh
ắ
c nha b
ạ
n hi
ề
n.- Minh C
ầ
m khuyên b
ả
o.
Trong khi m
ọ
i ngư
ờ
i vui v
ẻ
cư
ờ
i nói thì C
ư
L
ệ
ch
ỉ
chú ý đ
ế
n bi
ể
u hi
ệ
n c
ủ
a Trí Nghiên, cô lo cho b
ạ
n thân mình, s
ợ
l
ạ
i có chuy
ệ
n ko hay l
ạ
i x
ả
y
ra như hôm trư
ớ
c.
-Trí Nghiên này hay câu đ
ổ
i ch
ỗ
v
ớ
i t
ớ
đi- Cư Lệ đ
ề
ngh
ị
vì ch
ỗ
ng
ồ
i Trí Nghiên đ
ố
i di
ệ
n v
ớ
i Ân Tĩnh và t
ừ
khi phát hi
ệ
n th
ấ
y Ân Tĩnh thì đôi m
ắ
t Trí Nghiên c
ứ
d
ừ
ng l
ạ
i
ở
đó mãi, m
ấ
it h
ẳ
n s
ự
vui v
ẻ
.
-Ko c
ầ
n đâu Cư Lệ à, t
ớ
ổ
n mà!- Trí Nghiên t
ừ
ch
ố
i, m
ỉ
m cư
ờ
i v
ớ
i Cư Lệ r
ồ
i l
ạ
i way l
ạ
i cu
ộ
c nói chuy
ệ
n v
ớ
i m
ọ
i ngư
ờ
i.
M
ọ
i ngư
ờ
i dư
ờ
ng như cũng hi
ể
u chuy
ệ
n nên h
ọ
c
ố
g
ắ
ng làm cho câu chuy
ệ
n cu
ả
mình tr
ở
nên hài hư
ớ
c đ
ể
làm ThiênTrúc ko chú ý đ
ế
n Ân Tĩnh d
ẫ
n đ
ế
n tâm tr
ạ
ng ko vui. M
ọ
i ngư
ờ
i đang vui v
ẻ
v
ớ
i nh
ữ
ng câu chuy
ệ
n thì b
ấ
t ch
ợ
t t
ừ
loa cu
ả
nhà hàng m
ộ
t gi
ọ
ng nam vang lên:
-THƯA T
Ấ
T C
Ả
M
Ọ
I NGƯ
Ờ
I HÔM NAY TÔI MU
Ố
N M
Ọ
I NGƯ
Ờ
I HÃY LÀM CH
Ứ
NG CHO TÌNH YÊU TÔI DÀNH CHO M
Ộ
T CÔ GÁI, NGƯ
Ờ
I TÔI R
Ấ
T YÊU VÀ CÔ
Ấ
Y ĐANG NG
Ồ
I
Ở
TRONG NHÀ HÀNG NÀY.
M
ọ
i ngư
ờ
i nhìn v
ề
hư
ớ
ng ngư
ờ
i đang nói, anh chàng đ
ặ
t mic xu
ố
ng, c
ầ
m m
ộ
t b
ố
h
ồ
ng đ
ỏ
tươi cùng chi
ế
c bánh kem hình trái tim màu h
ồ
ng bư
ớ
c đ
ế
n bàn c
ủ
a Trí Nghiên trong s
ự
tò mò c
ủ
a m
ọ
i ngư
ờ
i. Ch
ắ
c kh
ỏ
i nói m
ọ
i ngư
ờ
i cũng bi
ế
t tên d
ở
hơi đó là ai
r
ồ
i nh
ỉ
, th
ậ
t là pó tay v
ớ
i h
ắ
n. Đ
ứ
ng trư
ớ
c m
ặ
t Trí Nghiên, Minh Trư
ờ
ng quỳ xu
ố
ng và nói:
-Anh yêu em, Trí Nghiên. Hãy cho anh m
ộ
t cơ h
ộ
i đc
ở
bên em, chăm sóc và yêu thương em.
Trí Nghiên tr
òn m
ắ
t ng
ạ
c nhiên, cô ko ng
ờ
tên này l
ạ
i c
ứ
ng đ
ầ
u như th
ế
, cô nghĩ h
ắ
n đã t
ừ
b
ỏ
ý đ
ị
nh khi cô t
ừ
ch
ố
i th
ẳ
ng th
ừ
ng t
ừ
sân trư
ờ
ng nhưng đi
ề
u đó ko làm cô lo l
ắ
ng. Đi
ề
u cô s
ợ
là Ân Tĩnh, cô chưa h
ề
nói cho Ân Tĩnh bi
ế
t chuy
ệ
n Minh Trư
ờ
ng đã tìm cách t
ỏ
tình v
ơí cô, th
ế
mà hôm nay h
ắ
n l
ạ
i t
ỏ
tình
ở
đây khi mà Ân Tĩnh cũn
g có m
ặ
t
ở
đây, cô s
ợ
Ân Tĩnh s
ẽ
nghĩ lung tung. Cô đưa m
ắ
t li
ế
c nhìn Ân Tĩnh và b
ấ
t ng
ờ
trư
ớ
c bi
ể
u hi
ệ
n gương m
ặ
t c
ủ
a Ân Tĩnh ko có v
ẻ
gì là ng
ạ
c nhiên c
ứ
như là Ân Tĩnh bi
ế
t chuy
ệ
n này s
ẽ
x
ả
y ra, tuy Ân Tĩnh đeo kính nhưng Trí Nghiên bi
ế
t r
ằ
ng anh1 m
ắ
t sau g
ọ
ng m
ắ
t kính đang nhìn cô v
ớ
i v
ẻ
bu
ồ
n phi
ề
n, có chút th
ấ
t v
ọ
ng và an ph
ậ
n, ko hi
ể
u sao cô c
ả
m th
ấ
y b
ấ
t an trong lòng, cô c
ứ
nhìn v
ề
phía Ân Tĩnh mãi nh
ư v
ậ
y, cô mu
ố
n ch
ạ
y đ
ế
n bên Ân Tĩnh gi
ả
i thích m
ọ
i chuy
ệ
n nhưng ko th
ể
-Tên điên nào v
ậ
y?- Tú Linh nheo m
ắ
t nhìn tên con trai đang quỳ đó.
-Có f
ả
i cái tên v
ệ
sĩ b
ỏ
vi
ệ
c đi tán Trí Nghiên mà Cư Lệ k
ể
cho T
ố
Nghiên nghe ko v
ậ
y?
-CÁI GÌ??????? TÁN CH
Ị
TRÍ NGHIÊN?-Ng
ọ
c Huy
ề
n ng
ạ
c nhiên.
-Th
ằ
ng ch
ạ
m dây ko bi
ế
t hoa đã có ch
ủ
hay sao?- Tú Linh l
ắ
c đ
ầ
u.
-Minh C
ầ
m lo cho Ân Tĩnh quá.- Minh C
ầ
m nói vơí v
ẻ
lo l
ắ
ng.
Trong khi ph
ả
n
ứ
ng c
ủ
a nhóm b
ạ
n mang đ
ầ
y tính tiêu c
ự
c thì m
ọ
i ngư
ờ
i xung quanh l
ạ
i có v
ẻ
r
ấ
t thán ph
ụ
c Minh Trư
ờ
ng vơí t
ình yêu c
ủ
a mình, các cô gái c
ứ
xì xào vì ghen t
ứ
c, có v
ẻ
như m
ọ
i vi
ệ
c đang ti
ế
n tri
ể
n theo hư
ớ
ng kgá thu
ậ
n l
ợ
i v
ớ
i Minh Trư
ờ
ng. Đi
ề
u mà m
ọ
i ingư
ờ
i nhìn th
ấ
y ch
ỉ
là m
ộ
t boy đang t
ỏ
tìnìh v
ơí 1 girl ch
ứ
ko h
ề
bi
ế
t rõ tình hình bên trong nh
ư th
ế
nào, n
ế
u là m
ộ
t c
ặ
p bình th
ư
ờ
ng thì đây s
ẽ
là ni
ề
m t
ự
hào cho cô gái nhưng vơí Trí Nghiên
thì ko vì cô ko h
ề
wan tam đ
ế
n
ế
k
ẻ
đanag quỳ
dư
ớ
i ichân mìnìh mà đôi m
ắ
t và trái tim c đang nh
ìn v
ề
Ân Tĩnh, ngư
ờ
i ch
ỉ
cách cô m
ấ
y bư
ớ
c chân.
-Cô gái
ạ
! Em nên tr
ả
l
ờ
i chàng trai này đi ch
ứ
, anh ta có v
ẻ
khá m
ỏ
i chân r
ồ
i. Em nên quý tr
ọ
ng m
ộ
t tình y
êu như th
ế
này.- M
ộ
t ph
ụ
n
ữ
lên ti
ế
ng khuyên Trí Nghiên.
Trí Nghiên way nhìn ng
ươ
ì
đang nói vơí m
ình r
ồ
i nhìn Minh Tr
ư
ờ
ng vơí s
ự
chán n
ả
n, cô đinh s
ẽ
cho h
ắ
n m
ộ
t tr
ậ
n đ
ể
r
ồ
i h
ắ
n t
ừ
b
ỏ
luôn vi
ệ
c làm phi
ề
n Trí Nghiên nhưng t
ừ
bàn cu
ả
Ng
ọ
c Châu vang lên ti
ế
ng la "Á....." cô ng
ẩ
ng m
ặ
t lên nhìn khi nh
ậ
n ra là ti
ế
ng c
ủ
a Ân Tĩnh.
Ở
bàn bên đó, Ân Tĩnh l
ấ
y tay ph
ủ
i vai aó vơí b
ộ
m
ặ
t nhăn nhó đ
ố
i di
ệ
n là cô ph
ụ
c v
ụ
đang ho
ả
ng h
ố
t r
ố
i rít xin l
ỗ
i cùng đ
ố
ng ly dư
ớ
i đ
ấ
t.
-Cô làm ăn ki
ể
u gì v
ậ
y h
ả
?- Ng
ọ
c Châu l
ầ
y khăn lau cho Ân Tĩnh- L
ạ
i còn là cà phê nóng n
ữ
a ch
ứ
.
Ân Tĩnh có b
ị
sao thì cô ko yên v
ơí tôi đâu nghe chưa.
-Tôi v
ẫ
n
ổ
n mà...Tôi c
ầ
n vào nhà v
ệ
sinh.
-Em s
ẽ
đi vơí Ân Tĩnh .- Ng
ọ
c Châu ch
ạ
y theo sau.
Sau khi hai ngư
ờ
i đi, m
ọ
i ngư
ờ
i l
ạ
i t
ậ
p trung chú ý đ
ế
n chàng trai kiên nh
ẫ
n và cô gái c
ứ
mãi ch
ưa đưa ra câu tr
ả
l
ờ
i c
ủ
a mình.
-Thìên Trúc xin em hãy tr
ả
l
ờ
i anh đi. Em ch
ấ
p nh
ậ
n anh nhé.- Minh Trư
ờ
ng l
ạ
i hăm h
ở
. H
ắ
n nhìn Trí Nghiên v
ớ
i v
ẻ
đ
ầ
y t
ự
tin vì bi
ế
t ch
ắ
c r
ằ
ng m
ọ
i ngư
ờ
i đang
ủ
ng h
ộ
h
ắ
n và Trí Nghiên khó có th
ể
t
ừ
ch
ố
i h
ắ
n trong hoàn c
ả
nh này. Nhưng tr
ứớ
c s
ự
ng
ạ
c nhiên c
ủ
a Minh Trư
ờ
ng l
ẫ
n m
ọ
i ngư
ờ
i, Trí Nghiên đ
ẩ
y Minh Ttư
ờ
ng sang m
ộ
t bên và ch
ạ
y theo hư
ớ
n
ớ
g mà Ân Tĩnh đi v
ớ
i v
ẻ
v
ộ
i vã. Cô lo cho Ân Tĩnh, l
ẽ
ra ngư
ờ
i
ở
bên c
ạ
nh Ân Tĩnh lúc này ph
ả
i là cô, cô s
ẽ
vào đó và nói co Ân Tĩnh hi
ể
u trư
ớ
c đã, cô ph
ả
i c
ủ
ng c
ố
lòng tin cu
ả
Ân Tĩnh vào tình yêu c
ủ
a cô đ
ể
r
ồ
i sau đó cô m
ớ
i có th
ể
gi
ả
i quy
ế
t m
ọ
i vi
ệ
c khác đc.
Cánh c
ử
a nhà v
ệ
sinh đang
ở
trư
ớ
c m
ặ
t cô, cô s
ẽ
bư
ớ
c vào đó và gi
ả
i thích m
ọ
i chuy
ệ
n m
ặ
c k
ệ
cô gái kia nghĩ th
ế
nào. Trí Nghiên có c
ả
m giác ko t
ố
t v
ề
cô gái này nên cô s
ẽ
dùng cơ h
ộ
i đ
ể
cho cô ta bi
ế
t Ân Tĩnh là c
ủ
a cô.Trong khi đó
ở
toalet, Ân Tĩnh soi gương lau v
ế
t b
ẩ
n
ở
áo.
-Anh ko lau v
ế
t b
ỏ
ng sao?- Ng
ọ
c Châu h
ỏ
i khi th
ấ
y Ân Tĩnh ch
ỉ
lau á
o.- Hay là đ
ể
em giúp cho nhé.
Cô ti
ế
n g
ầ
n đ
ế
n Ân Tĩnh nhung Ân Tĩnh đã way l
ạ
i và nói:
-Ko c
ầ
n đâu, chúng ta ra ngoài thôi.
Nhưng Ng
ọ
c Châu v
ẫ
ko d
ừ
ng bư
ớ
c, cô ta v
ẫ
n ti
ế
n lên d
ồ
n Ân Tĩnh v
ề
phía tư
ờ
ng, Ân Tĩnh lùi l
ạ
i trư
ớ
c nh
ữ
ng bư
ớ
c ti
ế
n c
ủ
a cô ta. Th
ấ
y v
ậ
y, cô ta càng l
ấ
n tơí:
-Ra đó s
ớ
m làm gì c
ơ ch
ứ
? Anh s
ợ
cô b
ạ
n gái nghĩ b
ậ
y v
ề
chúng ta sao? V
ậ
y c
ứ
đ
ể
cô ta nghĩ đi.
Kho
ả
ng cách gi
ữ
a Ân Tĩnh và b
ứ
c tư
ờ
ng ngày càng rút ng
ắ
n, Ân Tĩnh luì chân ph
ả
i xu
ố
ng nhung ko hi
ể
u sao l
ạ
i m
ấ
t đà té v
ề
phía b
ứ
c
tư
ờ
ng, ko b
ỏ
l
ỡ
cơ hôi Ng
ọ
c Châu nhào đ
ế
n ôm c
ổ
Ân Tĩnh, đ
ặ
t môi mình ch
ạ
m vào môi Ân Tĩnh trư
ớ
c con m
ắ
t kinh ng
ạ
c c
ủ
a Ân Tĩnh.
Cánh c
ử
a m
ở
ra, Trí Nghiên g
ầ
n như ch
ế
t l
ặ
ng trư
ớ
c nh
ữ
ng gì đang di
ễ
n ra trư
ớ
c m
ặ
t mình: Ân Tĩnh và cô gái kia đang...đang... hôn nhau. B
ỗ
ng cô c
ả
m th
ấ
y nhói đau
ở
tim quá, m
ộ
t tay ôm trái tim đang nhói đa t
ừ
ng cơn c
ủ
a mình, m
ộ
t tay b
ị
p mi
ệ
ng, nư
ớ
c m
ắ
t cô t
ự
nhiên rơi xu
ố
ng. S
ự
xu
ấ
t hi
ệ
n c
ủ
a ngư
ờ
i th
ứ
ba khi
ế
n Ng
ọ
c Châu ng
ừ
ng l
ạ
i, cô ti
ế
c nu
ố
i vì cô ch
ỉ
mơí ch
ạ
m môi Ân Tĩnh chưa
th
ể
làm gì xa h
ơn, cô way ngư
ờ
i l
ạ
i nhìn th
ấ
y Trí Nghiên đ
ứ
ng đó, mi
ệ
ng cô n
ở
n
ụ
cư
ờ
i, cô way sang nói nh
ỏ
vơí Ân Tĩnh:
-Có l
ẽ
tôi nên đi th
ì h
ơn- Nói xong cô bư
ớ
c đi, lư
ớ
t wa Trí Nghiên cô kh
ẻ
nh
ế
ch mép Căn phòng b
ỗ
ng tr
ở
nên ng
ộ
t ng
ạ
t hơn khi Ng
ọ
cChâu đi kh
ỏ
i. Bư
ớ
c t
ớ
i đ
ố
i di
ệ
n vơí Trí Nghiên, Ân Tĩnh kh
ẽ
lên ti
ế
ng:
-Trí Nghiên...
-Em đ
ã b
ỏ
m
ặ
c nh
ữ
ng th
ắ
c m
ắ
c c
ủ
a m
ọ
i ngư
ờ
i khi b
ỏ
lơ
ì t
ỏ
tình ngoài kia ch
ạ
y theo Ân Tĩnh vì lo l
ắ
ng đ
ể
r
ồ
i em đư
ợ
c chiêm ngư
ỡ
ng c
ả
nh tư
ợ
ng v
ừ
a r
ồ
i sao...Và em nghĩ em c
ầ
n m
ộ
t l
ờ
i gi
ả
i thích t
ừ
Ân Tĩnh.- Không đ
ể
Ân Tĩnh nói, Trí Nghiên lên ti
ế
ng trong
ấ
m
ứ
c.
-T
ạ
i sao em l
ạ
i làm th
ế
?Ân Tĩnh đâu có yêu c
ầ
u em hành đ
ộ
ng như v
ậ
y?
-Ân Tĩnh nói gì v
ậ
y?- Trí Nghiên ng
ạ
c nhiên trư
ớ
c nh
ữ
ng gì cô v
ừ
a nghe t
ừ
Ân Tĩnh.
-T
ạ
i sao em l
ạ
i
làm như v
ậ
y? T
ạ
i sao em ko ch
ấ
p nh
ậ
n lơ
ì t
ỏ
tình c
ủ
a Minh Trư
ờ
ng, anh ta đâu còn là v
ệ
sĩ n
ữ
a, anh ta đ
ủ
tiêu chu
ả
n đ
ể
tr
ở
thành ngư
ờ
i yêu c
ủ
a em mà...T
ạ
i sao em l
ạ
i ch
ọ
n Ân Tĩnh ch
ứ
, Ân Tĩnh ch
ỉ
là m
ộ
t v
ệ
sĩ wèn làm sao có th
ể
x
ứ
ng vơí m
ộ
t ti
ể
u thư như e
m, nhìn nó gióng m
ộ
t đôi đũa l
ệ
ch l
ắ
m. Ân Tĩnh nói có đúng ý em ko?- Ân Tĩnh nhìn Trí Nghiên bu
ồ
n r
ầ
u r
ồ
i way v
ề
hư
ớ
ng khác.
Trí Nghiên m
ở
to đôi m
ắ
t nhìn Ân Tĩnh, nh
ữ
ng lơ
ì Ân Tĩnh v
ừ
a nói nghe wen quá ch
ẳ
ng ph
ả
i đó là nh
ữ
ng l
ờ
i mà cô đ
ã nói v
ơí Minh Trư
ờ
ng hôm đó sao...T
ạ
i sao Ân Tĩnh l
ạ
i bi
ế
t mà l
ặ
p l
ạ
i y chang, cô s
ử
ng s
ố
t nhìn Ân Tĩnh v
ơí, cô ko bi
ế
t chuy
ệ
n gì đang x
ả
y ra n
ữ
a. Đôi m
ắ
t bu
ồ
n bã trên khuôn m
ặ
t đ
ầ
y phi
ề
n mu
ộ
n c
ủ
a Ân Tĩnh khi
ế
n lòng cô xót xa.
-Ân Tĩnh...đang nói...cái gì v
ậ
y?- Khó khăn l
ắ
m cô mơí c
ấ
t ti
ế
ng lên h
ỏ
i l
ạ
i.
Đưa tay lên vu
ố
t m
ặ
t, đôi m
ắ
t v
ẫ
m tr
ố
n tránh Trí Nghiên:
-T
ạ
i sao em l
ạ
i yêu m
ộ
t ngư
ờ
i như Ân Tĩnh ch
ứ
. Ân Tĩnh ch
ỉ
là m
ộ
t v
ệ
sĩ t
ầ
m thư
ờ
ng hơn n
ữ
a còn là m
ộ
t đ
ứ
a con gái n
ữ
a....Còn nhi
ề
u vi
ệ
c Ân Tĩnh ko th
ể
làm đc cho em như các chàng trai đang theo đu
ổ
i em làm đâu...- Ân Tĩnh th
ở
dài r
ồ
i nói ti
ế
p kèm theo m
ộ
t n
ụ
cư
ờ
i nh
ạ
t nh
ẽ
o - Ân Tĩnh ch
ỉ
là m
ộ
t đ
ứ
a con gái ko có đ
ủ
đi
ề
u ki
ệ
n cơ b
ả
n nh
ấ
t đ
ể
mang đ
ế
n cho em h
ạ
nh phúc bình th
ư
ờ
ng như nh
ữ
ng ngư
ờ
i con trai khác có th
ể
mang đ
ế
n cho em... Do đó, em hãy tr
ở
v
ề
bên h
ọ
đi,là m
ộ
t Trí Nghiên c
ủ
a ngày xưa
ấ
y,
ở
bên h
ọ
m
ộ
t ti
ể
u thư như em m
ớ
i to
ả
sáng đc. Trư
ớ
c m
ặ
t m
ọ
i ngư
ờ
i hai ngư
ờ
i s
ẽ
là m
ộ
t c
ặ
p tương x
ứ
ng v
ề
m
ọ
i lĩnh v
ự
c và....
"Chát"...Ân Tĩnh ngưng nói và ng
ạ
c nhiên, đưa tay lên má- nơi v
ừ
a b
ị
m
ộ
t l
ự
c khá m
ạ
nh tác đ
ộ
ng, Ân Tĩnh đưa m
ắ
t nhìn Trí Nghiên. Trí Nghiên đ
ứ
ng đó khuôn m
ặ
t u
ớ
t đ
ẫ
m nư
ớ
c m
ắ
t- nh
ữ
ng gi
ọ
t nu
ớ
c mà Trí Nghiên đ
ã c
ố
ki
ề
m nén- bàn tay b
ị
t mi
ệ
ng ngăn ko cho ti
ế
ng khóc phá ra nhưng đôi vai nh
ỏ
bé c
ủ
a cô v
ẫ
n rung lên theo t
ừ
ng ti
ế
ng n
ấ
c. Hình
ả
nh đó khi
ế
n tim Ân Tĩnh nhói đau, nh
ữ
ng giõt n
ư
ớ
c m
ắ
t m
ặ
n chát kia như đang nh
ỏ
lên trái tim nh
ỏ
bé c
ủ
a Ân Tĩnh. Cơn đau khiên Ân Tĩnh ko th
ể
đ
ứ
ng yên nhìn Trí Nghiên nh
ư th
ế
, bư
ớ
c đ
ế
n g
ầ
n Trí Nghiên Ân Tĩnh đưa tay đ
ị
nh lau nh
ữ
ng gi
ọ
t nu
ớ
c đang ch
ả
y trên khuôn m
ặ
t c
ủ
a ngư
ờ
i con gái xinh đ
ẹ
p. Nhưng bàn tay Ân Tĩnh chưa k
ị
p ch
ạ
m vào thì đã b
ị
Thên Trúc đ
ẩ
y ra, đưa đôi m
ắ
t đ
ỏ
hoe đ
ầ
y nư
ớ
c m
ắ
t, cô nhìn ng
ư
ờ
i mình yêu v
ơí trái tim đang b
ị
t
ổ
n thương.
-Em ghét Ân Tĩnh....EM GHÉT
ÂN TĨNH...- Cô hét l
ớ
n r
ồ
i way lưng ch
ạ
y b
ỏ
m
ặ
c Ân Tĩnh
ở
đó vơí trái tim cũng đau đón ko kém. Nh
ìn theo cho đ
ế
n khi bóng Trí Nghiên khu
ấ
t kh
ỏ
i t
ầ
m m
ắ
t, Ân Tĩnh bư
ớ
c lùi cho đ
ế
n khi ch
ạ
m vào tư
ờ
ng nh
ẹ
nhàng ng
ồ
i xu
ố
ng, ngư
ớ
c đ
ầ
u nhìn lên, t
ừ
khóe m
ắ
t m
ộ
t dòng m
ộ
t dòng n
ư
ớ
c ch
ả
y ra.
Trí Nghiên l
ấ
y chi
ế
c gi
ỏ
ở
gh
ế
r
ồ
i v
ụ
t ch
ạ
y trư
ớ
c s
ự
ng
ạ
c nhiên c
ủ
a m
ọ
i ngươ
ì.
-Có chuy
ệ
n r
ồ
i.- Minh C
ầ
m nói- Hình nh
ư Trí Nghiên khóc.
-Cư Lệ ch
ạ
y theo xem sao.- T
ố
Nghiên nói trong lo l
ắ
ng.
Cư Lệ l
ậ
p t
ứ
c đ
ứ
ng d
ậ
y đu
ổ
i theo, Minh Trư
ờ
ng đ
ứ
ng đó ngơ ngác nh
ìn m
ọ
i chuy
ệ
n di
ễ
n ra mà ko hi
ể
u gì c
ả
, h
ắ
n đưa m
ắ
t nhìn m
ọ
i ngư
ờ
i r
ồ
i h
ỏ
i:
-Cô
ấ
y làm sao v
ậ
y?
-T
ạ
i anh đó- Ng
ọ
c Huy
ề
n lu
ờ
m nguýt h
ắ
n.
-Sao l
ạ
i t
ạ
i tôi, tôi có làm gì đâu.
-T
ạ
i anh t
ỏ
tình v
ơí ch
ị
ấ
y đó, ngư
ờ
i gì
đâu mà...anh ko bi
ế
t là ch
ị
ấ
y có...
-M
ặ
c k
ệ
h
ắ
n đi Ng
ọ
c Huy
ề
n h
ạ
ng ngư
ờ
i m
ặ
t dày ko đáng cho chúng ta m
ấ
t công như v
ậ
y đâu- Tú Linh ngăn c
ả
n.
-Trí Nghiên b
ỏ
đi rôì ch
ắ
c Ân Tĩnh v
ẫ
n còn
ở
trong đó, chúng ta vào xem có bi
ế
t đc thông tin gì ko?- T
ố
Nghiên đ
ề
ngh
ị
.
C
ả
nhóm đ
ứ
ng lên ti
ế
n vào phòng v
ệ
sinh. Lau gi
ọ
t nư
ớ
c m
ắ
t đang rơi trên má, Ân Tĩnh đ
ứ
ng d
ậ
y đi ra kh
ỏ
i restroom, bây gi
ờ
ko ph
ả
i là lúc ng
ồ
i đó bu
ồ
n r
ầ
u Ân Tĩnh còn có công vi
ệ
c, m
ọ
i vi
ệ
c s
ẽ
đc gi
ả
i quy
ế
t sau khi nhi
ệ
m v
ụ
đc hoàn thành.
-Hai ngư
ờ
i có chuy
ệ
n gì v
ậ
y?- Ti
ế
ng nói vang lên, ngư
ớ
c m
ắ
t lên nhìn và khi nh
ậ
n ra đó là nhóm b
ạ
n c
ủ
a mình, Ân Tĩnh tr
ả
lơ
ì:
-Ko có gì đâu...M
ọ
i ngư
òi đ
ừ
ng b
ậ
n tâm.
-Hai ngư
ờ
i có chuy
ệ
n gì v
ậ
y?- Ti
ế
ng nói vang lên, ngư
ớ
c m
ắ
t lên nhìn và khi nh
ậ
n ra đó là nhóm b
ạ
n c
ủ
a mình, Ân Tĩnh tr
ả
lơ
ì:
-Ko có gì đâu...M
ọ
i ngư
òi đ
ừ
ng b
ậ
n tâm.
-Không có gì mà Trí Nghiên v
ừ
a ch
ạ
y v
ừ
a khóc sao?-Tú Linh g
ắ
t g
ỏ
ng.
-Đã nói là ko có gì mà, n
ế
u ko tin thì thôi...Tao xin l
ỗ
i, tao ph
ả
i làm vi
ệ
c. Chúc m
ọ
i ngư
ờ
i có m
ộ
t ngày vui v
ẻ
.-Ân Tĩnh bư
ớ
c đi.
-M
ộ
t ngày vui v
ẻ
c
ủ
a nó là như v
ậ
y sao.- Tú Linh L
ầ
m b
ầ
m.
Ng
ọ
c Châu ng
ồ
i đó, wan sát m
ọ
i chuy
ệ
n vơí kinh nghi
ệ
m tình tr
ư
ờ
ng cô có th
ể
hi
ể
u chuy
ệ
n gì đã x
ả
y ra nên khi v
ừ
a th
ấ
y Ân Tĩnh, cô li
ề
n nói th
ầ
m:" Ko ngoài d
ự
đoán c
ủ
a mình, trông b
ộ
d
ạ
ng th
ế
kia ch
ắ
c h
ẳ
n có chi
ế
n tranh n
ặ
ng r
ồ
i". Ngay khi Ân Tĩnh tr
ở
l
ạ
i v
ị
trí c
ủ
a mình cô li
ề
n nói:
-Em nghĩ nơi này ko h
ợ
p v
ớ
i tâm trang c
ủ
a anh lúc này f
ả
i ko? V
ậ
y thì chúng ta đi thôi.
H
ọ
bư
ớ
c ra kh
ỏ
i c
ử
a hàng, chi
ế
c xe hơi sang tr
ọ
ng d
ừ
ng l
ạ
i trư
ớ
c m
ặ
t h
ọ
r
ồ
i phóng đi khi c
ả
hai đã vào xe.
Trí Nghiên ch
ạ
y th
ẳ
ng lên phòng trong s
ự
ng
ạ
c nhiên c
ủ
a m
ọ
i ngư
ờ
i trong nhà và ti
ế
ng đóng c
ử
a m
ạ
nh b
ạ
o khi
ế
n m
ọ
i ng
ư
ờ
i ho
ả
ng s
ợ
. Tố Nghiên cũng t
ừ
đâu ch
ạ
y th
ẳ
ng lên l
ầ
u càng khi
ế
n m
ọ
i ngư
ờ
i tò mò v
ề
chuy
ệ
n gì đã x
ả
y ra cho cô ch
ủ
xinh đ
ẹ
p c
ủ
a h
ọ
.
-Trí Nghiên có chuy
ệ
n gì v
ậ
y? M
ở
c
ử
a cho t
ớ
đi.- Tố Nghiên đ
ậ
p c
ử
a.
-C
ậ
u v
ề
đi, t
ớ
mu
ố
n
ở
m
ộ
t mình.- Trí Nghiên d
ự
a vào cánh c
ử
a và nói trong ti
ế
ng khóc.
-Trí Nghiên à! Có chuy
ệ
n gì v
ậ
y? Nói vơí t
ớ
đi t
ớ
r
ồ
i chúng ta s
ẽ
cùng gi
ả
i quy
ế
t.
-TƠ Đ
à B
Ả
O LÀ C
Ậ
U V
Ề
ĐI MÀ.- Trí Nghiên t
ừ
ch
ố
i.
Bi
ế
t r
ằ
ng mình ko th
ể
thay đ
ổ
i đc quy
ế
t đ
ị
nh c
ủ
a cô b
ạ
n nên Tố Nghiên đành bó tay,
cô kh
ẽ
nói nh
ẹ
:
-V
ậ
y thì t
ớ
v
ề
đây...Khi nào c
ậ
u c
ầ
n t
ớ
thì hãy g
ọ
i cho t
ớ
nhé, t
ớ
s
ẽ
đ
ế
n ngay.
Sau khi đã ch
ắ
c r
ằ
ng Tố Nghiên ko c
òn
ở
đó, Trí Nghiên mơí t
ừ
t
ừ
ng
ồ
i xu
ố
ng, cô thu mình trong căn phòng r
ộ
ng l
ớ
n c
ủ
a mình. Lúc này đây cô m
ớ
i đ
ể
nh
ữ
ng gi
ọ
t nư
ớ
c m
ắ
t rơi xu
ố
ng và ti
ế
ng khóc cô kìm nén đc b
ậ
t ra. Cô khóc, khóc r
ấ
t nhi
ề
u, trái tim c
ủ
a cô cũng đang c
ấ
t ti
ế
ng khóc, nó khóc vì quá đau đ
ớ
n, nó đã b
ị
t
ổ
n thương n
ặ
ng n
ề
. Nh
ữ
ng l
ờ
i nói khi nãy c
ủ
a Ân Tĩnh t
ạ
i sao l
ạ
i khi
ế
n cô c
ả
m th
ấ
y đau như th
ế
này
, nó như con dao c
ứ
a vào nơi y
ế
u đu
ố
i nh
ấ
t cu
ả
Trí Nghiên. Hình
ả
nh c
ủ
a Ân Tĩnh l
ạ
i hi
ệ
n ra trư
ớ
c m
ắ
t cô, n
ụ
cư
ờ
i g
ắ
ng gư
ợ
ng, gương m
ặ
t bu
ồ
n r
ầ
u cho đ
ế
n n
ụ
cư
ờ
i r
ạ
ng r
ỡ
đ
ầ
y s
ứ
c s
ố
ng...t
ấ
t c
ả
, t
ấ
t c
ả
khi
ế
n nư
ớ
c m
ắ
t cô càng tuôn rơi nhi
ề
u hơn. Cô nói trong t
i
ế
ng n
ấ
c:
-Ân Tĩnh...h
ứ
c h
ứ
c....Ân Tĩnh...h
ứ
c h
ứ
c...Em..ghét...h
ứ
c...Em ghét Ân Tĩnh...h
ứ
c h
ứ
c...Ân Tĩnh...- Ti
ế
ng cô vang lên trong căn ph
òng v
ắ
ng v
ẻ
, qu
ạ
nh hiu mang đ
ầ
y nét
ả
m đ
ạ
m, l
ạ
nh l
ẽ
o T
ạ
i căn phòng đc trang trí r
ấ
t b
ắ
t m
ắ
t, trên chi
ế
c bàn vơí m
ộ
t đ
ố
ng l
ọ
màu, bút gi
ấ
y, C
ư
L
ệ
đang vò đ
ầ
u suy nghĩ cho bài t
ậ
p v
ề
nhà c
ủ
a mình. D
ự
a lưng vào gh
ế
ngh
ỉ
ngơi, đôi m
ắ
t Cư Lệ như mu
ố
n hoa lên vì t
ờ
gi
ấ
y, kh
ẽ
nh
ắ
m m
ắ
t hình
ả
nh Tố Nghiên l
ạ
i hi
ệ
n ra trí óc c
ủ
a nhà thi
ế
t k
ế
tương lai. T
ình yêu l
ạ
th
ậ
t c
ứ
m
ỗ
i l
ầ
n nghĩ đ
ế
n ngư
ờ
i mình yêu th
ương th
ì m
ọ
i m
ệ
t m
ỏ
i đ
ề
u tan bi
ế
n thay vào đó là m
ộ
t c
ả
m giác d
ễ
ch
ị
u xen l
ẫ
n h
ạ
nh phúc, th
ậ
t kì di
ệ
u. Đưa tay ch
ạ
m nh
ẹ
vào đôi môi, Cư Lệ nh
ớ
đ
ế
n v
ị
ng
ọ
t c
ủ
a nó-v
ị
ng
ọ
t c
ủ
a n
ụ
hôn đ
ầ
u tiên vào t
ố
i hôm đó, m
ặ
c dù nó ch
ỉ
di
ễ
n ra trong thoáng ch
ố
c nhưng kho
ả
ng kh
ắ
c hai đôi môi ch
ạ
m nhau mang l
ạ
i c
ả
m giác r
ấ
t khó t
ả
, m
ộ
t chút bâng khuâng, m
ộ
t chút ngư
ợ
ng ngùng, b
ố
i r
ố
i, lo l
ắ
ng và đi
ề
u tuy
ệ
t nh
ấ
t là xen l
ẫ
n gi
ữ
a nh
ữ
ng c
ả
m giác đó là hương v
ị
ng
ọ
t ngào và s
ự
ấ
m áp, nh
ữ
ng đi
ề
u đó hoà quy
ệ
n l
ạ
i mang l
ạ
i cho n
ụ
hôn
ấ
y hương v
ị
th
ậ
t l
ạ
, l
ạ
kì đ
ế
n tuy
ệ
t v
ờ
i. Chi
ế
c đt trên bàn rung lên khi
ế
n cho m
ặ
t bàn cũng mu
ố
n rung theo, C
ư
L
ệ
h
ớ
n h
ở
khi nh
ậ
n ra là cu
ộ
c g
ọ
i c
ủ
a Tố Nghiên:
-Có chuy
ệ
n gì v
ậ
y Tố Nghiên.- Cư Lệ nh
ẹ
nhàng h
ỏ
i.
-Em bi
ế
t chuy
ệ
n gì x
ả
y ra gi
ữ
a Ân Tĩnh và Trí Nghiên...Mình g
ặ
p nhau
ở
quán cũ nhé, C
ư
L
ệ
nh
ớ
kêu thêm Minh C
ầ
m và Tú Linh n
ữ
a.- Gi
ọ
ng Tố Nghiên đ
ầ
y g
ấ
p gáp.
********
-Cái gì? Ân Tĩnh nói nh
ữ
ng l
ờ
i đó sao?- Tú Linh l
ớ
n ti
ế
ng h
ỏ
i l
ạ
i làm cho cô bé ph
ụ
c v
ụ
suýt n
ữ
a thì làm đ
ổ
li trà s
ữ
a đang chu
ẩ
n b
ị
đ
ặ
t xu
ố
ng.- Xin l
ỗ
i vì l
ớ
n ti
ế
ng- Tú Linh ng
ạ
i ngùng g
ậ
t đ
ầ
u liên tuc.
-Cho ch
ừ
a cái t
ậ
t to m
ồ
m.- Ng
ọ
c Huy
ề
n li
ế
c xéo.
-Ân Tĩnh l
ạ
i đi nói nh
ữ
ng l
ờ
i đó v
ớ
i Trí Nghiên sao? Khó tin wá, Ân Tĩnh đâu ph
ả
i là ngư
ờ
i như v
ậ
y.- Minh C
ầ
m nghi ng
ờ
.
-Đúng là ko gi
ố
ng Ân Tĩnh chút nào.- Cư Lệ đ
ồ
ng tình.
-Ngay c
ả
Tố Nghiên khi m
ớ
i nghe cũng ko th
ể
tin nh
ữ
ng l
ờ
i đó có th
ể
xu
ấ
t phát t
ừ
Ân Tĩnh nhưng khi th
ấ
y gương m
ặ
t ph
ờ
ph
ạ
c đ
ầ
y nư
ớ
c m
ắ
t c
ủ
a Trí Nghiên
thi Tố Nghiên li
ề
n b
ị
khu
ấ
t ph
ụ
c.- Tố Nghiên nói trong xót xa.
-Nhưng n
ế
u đúng như l
ờ
i Tố Nghiên k
ể
thì Ân Tĩnh quá l
ắ
m r
ồ
i. Sao l
ạ
i có th
ể
nói như th
ế
vơí
Trí Nghiên như v
ậ
y ch
ứ
?L
ạ
i còn ko ch
ị
u liên l
ạ
c n
ữ
a ch
ứ
.- Tú Linh t
ứ
c gi
ậ
n.
-Nói như
th
ế
khác nào ko tin tư
ở
ng vào tình c
ả
m c
ủ
a Trí Nghiên.- Th
ả
o Quyên lên ti
ế
ng.
-Mà đ
ố
i v
ớ
i m
ộ
t cô gái thì đi
ề
u đó th
ậ
t kinh kh
ủ
ng.- Ng
ọ
c Huy
ề
n n
ố
i ti
ế
p.
-Đ
ố
i vơí Trí Nghiên, Ân Tĩnh r
ấ
t wan tr
ọ
ng, Trí Nghiên g
ầ
n như thay đ
ổ
i hoàn toàn t
ừ
khi g
ặ
p Ân Tĩnh...N
ế
u h
ọ
c
ứ
như th
ế
này e r
ằ
ng...Trí Nghiên l
ạ
i b
ị
b
ạ
n bè x
ấ
u lôi kéo.
-N
ế
u v
ậ
y ph
ả
i cho Ân Tĩnh m
ộ
t tr
ậ
n mơí đc.- Tú Linh năm bàn tay l
ạ
i.
-Mày đ
ừ
ng nóng v
ộ
i, ch
ắ
c ph
ả
i có lí do gì Ân Tĩnh m
ơí làm v
ậ
y. Chúng ta nên tìm nó h
ỏ
i cho ra l
ẽ
r
ồ
i hãy tính.
-Em cũng th
ấ
y v
ậ
y. Ko nên trách Ân Tĩnh v
ộ
i.- Th
ả
o Quyên đ
ồ
ng ý ki
ế
n.
-N
ế
u th
ế
thì T
ố
Nghiên
à...Em h
ãy đ
ể
ý t
ớ
i Trí Nghiên, đ
ừ
ng đ
ể
cô
ấ
y có chuy
ệ
n gì n
ăm nay là năm cu
ố
i r
ồ
i có chuy
ệ
n gì thì ko t
ố
t đâu.- C
ư
L
ệ
nh
ắ
c nh
ở
.
Tố Nghiên g
ậ
t đ
ầ
u vơí v
ẻ
lo l
ắ
ng-đó cũng là tâm trang lúc này c
ủ
a c
ả
nhóm, s
ự
im l
ặ
ng bao trùm, h
ọ
đang lo l
ắ
ng cho hai ngư
ờ
i b
ạ
n c
ủ
a mình. T
ạ
i khu vư
ờ
n c
ủ
a ngôi bi
ệ
t th
ự
c
ủ
a ba mình, Ng
ọ
c Châu đang thư
ở
ng th
ứ
c ly nư
ớ
c trái cây cùng cô b
ạ
n cũng mơí v
ề
nư
ớ
c.
-Mày l
ạ
i ti
ế
p t
ụ
c ch
ọ
n gi
ớ
i này n
ữ
a sao. B
ộ
mày h
ế
t h
ứ
ng thú vơí con trai r
ồ
i h
ả
?- L
ệ
Th
ủ
y h
ỏ
i.
-Mày ko th
ấ
y
ở
ngư
ờ
i này có m
ộ
t s
ứ
c hút sao.- Ng
ọ
c Châu nhìn Ân Tĩnh
-Tao th
ấ
y cô ta cũng khá "đ
ẹ
p trai", m
ộ
t v
ẻ
khá cool.
-Đ
ấ
y chính là đi
ể
m mà Ân Tĩnh cu
ố
n hút tao nh
ấ
t, tao mu
ố
n trái tim băng giá kia ph
ả
i có hình bóng c
ủ
a tao, ph
ả
i thương nh
ớ
tao da di
ế
t.
-R
ồ
i sau đó mày l
ạ
i đ
ể
n
ạ
n nhân đau kh
ổ
ph
ả
i ko?...Tao hi
ể
u mày quá rõ mà.
-Cái đó còn tùy kh
ả
năng gi
ữ
chân tao c
ủ
a ngư
ờ
i đó.- Ng
ọ
c Châu cư
ờ
i đ
ể
u.
-Nhưng theo tao th
ấ
y v
ụ
này
hơi m
ấ
t th
ờ
i gian đó.- L
ệ
Th
ủ
y nghĩ ng
ợ
i.
-Mày nên nh
ớ
tao chưa bao gi
ờ
ra v
ề
tay ko trong b
ấ
t c
ứ
v
ụ
nào đâu, v
ụ
này cũng v
ậ
y. Tao ko ph
ả
i là đ
ứ
a d
ễ
b
ỏ
cu
ộ
c, tao nh
ấ
t đ
ị
nh s
ẽ
ph
ả
i làm cho Ân Tĩnh là c
ủ
a tao v
ề
c
ả
trái tim l
ẫ
n thân xác.- Ng
ọ
c Châu nh
ấ
n m
ạ
nh, ánh m
ắ
t cô trông th
ậ
t đáng s
ợ
.
-Cái gì? Thân xác? Cái này đâu có trong m
ấ
y v
ụ
trư
ớ
c.
-Tao đã nói là Ân Tĩnh có m
ộ
t h
ấ
p l
ự
c vơí tao mà, t
ấ
t c
ả
m
ọ
i th
ứ
c
ủ
a anh ta đêu r
ấ
t lôi cu
ố
n tao.- Ng
ọ
c Châu nhìn Ân Tĩnh.
Ân Tĩnh h
ư
ớ
ng m
ắ
t v
ề
phía Ng
ọ
c Châu nhưng đó là m
ộ
t đôi m
ắ
t vô h
ồ
n, k
ể
t
ừ
ngày hôm đó tâm tr
ạ
ng b
ứ
t r
ứ
t, khó ch
ị
u c
ộ
ng thêm n
ỗ
i nh
ớ
Trí Nghiên dày vò Ân Tĩnh, n
ỗ
i đau như tăng thêm m
ỗ
i khi Ân Tĩnh nh
ớ
đ
ế
n đôi m
ắ
t cùng nh
ữ
ng gi
ọ
t nư
ớ
c m
ắ
t tr
ự
c trào c
ủ
a Trí Nghiên. M
ỗ
i ngày trôi wa vơí Ân Tĩnh đ
ế
u là m
ộ
t ngày đ
ầ
y m
ệ
t m
ỏ
i, th
ờ
i gian sao dài quá mãi mà ko ch
ị
u h
ế
t ngày. Lôi t
ừ
trong túi chi
ế
c đt Ân Tĩnh đưa lên nghe:
-Có chuy
ệ
n gì v
ậ
y, Tú Linh?
-T
ụ
i tao có chuy
ệ
n mu
ố
n g
ặ
p mày. Ra quán cũ đi- Tú Linh ra l
ệ
nh.
-Nhưng tao đang làm vi
ệ
c, tao ko đi đc.
-B
ỏ
cái vi
ệ
c quái qu
ỷ
c
ủ
a mày đi, ra đây vơí t
ụ
i tao mau lên.- Gi
ọ
ng Tú Linh g
ắ
t lên.
-Tao ko th
ể
b
ỏ
công vi
ệ
c đc...
-M
ộ
t là mày t
ự
ra ko thì đ
ừ
ng trách tao...Ân Tĩnh...Ân Tĩnh...Nó cúp máy r
ồ
i.- Tú Linh nói vơí Cư Lệ và Minh C
ầ
m.- V
ậ
y là nó ép tao ph
ả
i dùng cách này sao.
Ân Tĩnh th
ở
dài r
ồ
i tr
ở
v
ề
v
ị
trí cũ, kh
ỏ
i nói cũng bi
ế
t ch
ắ
c ba đ
ứ
a b
ạ
n này l
ạ
i mu
ố
n h
ỏ
i thăm v
ề
v
ụ
hôm đó ch
ứ
gì, ko g
ặ
p là t
ố
t nh
ấ
t, Ân Tĩnh l
ạ
i ti
ế
p t
ụ
c vi
ệ
c. B
ỗ
ng có ti
ế
ng
ồ
n ào t
ừ
phía c
ổ
ng l
ớ
n thu hút s
ự
chú ý c
ủ
a m
ọ
i ngư
ờ
i.
-Tôi mu
ố
n g
ặ
p cô ch
ủ
c
ủ
a các ngư
ờ
i-. M
ộ
t gi
ọ
ng nói vang lên.
Ân Tĩnh way đ
ầ
u l
ạ
i nhìn và đ
ầ
y ng
ạ
c nhiên khi th
ấ
y đó là Tú Linh, do đó Ân Tĩnh li
ề
n ch
ạ
y đ
ế
n ngăn hai v
ệ
sĩ đang chăn Tú Linh l
ạ
i.
-Mày đ
ế
n đây làm g
ì v
ậ
y?
-Tao đ
ế
n g
ặ
p cô ch
ủ
mày.
-Làm gì?- Ân Tĩnh th
ắ
c m
ắ
c
-Đ
ể
xin cô ta cho mày ngh
ỉ
m
ộ
t lát đ
ể
đi g
ặ
p b
ọ
n tao.
-Có chuy
ệ
n gì v
ậ
y? Đây là ai v
ậ
y?- Ng
ọ
c Châu lên ti
ế
ng, h
ấ
t đ
ầ
u v
ề
phía Tú Linh.
-Ch
ắ
c cô gái xinh đ
ẹ
p này chính là thân ch
ủ
c
ủ
a Ân Tĩnh ph
ả
i ko?- Tú Linh h
ỏ
i.
-Ph
ả
i. V
ậ
y còn b
ạ
n?- Ng
ọ
c Châu m
ỉ
m cư
ờ
i
-Tôi là b
ạ
n c
ủ
a Ân Tĩnh, hôm nay tôi m
ạ
n phép đ
ế
n đây là đ
ể
xin cô cho Ân Tĩnh b
ạ
n tôi ra ngoài v
ớ
i chúng tôi m
ộ
t chút vì có m
ộ
t chuy
ệ
n r
ấ
t c
ầ
n s
ự
có m
ặ
t c
ủ
a Ân Tĩnh.
-Ko có chuy
ệ
n gì
đâu thưa cô ch
ủ
.....
-T
ạ
i Ân Tĩnh ko mu
ố
n phi
ề
n tơí m
ọ
i ngư
ờ
i ch
ứ
th
ự
c ra chuy
ệ
n này wan tr
ọ
ng l
ắ
m.- Tú Linh ng
ắ
t l
ờ
i.
Ng
ọ
c Châu nhìn Tú Linh,suy nghĩ m
ộ
t h
ồ
i rôi cô tươi cư
ờ
i nói:
-N
ế
u có chuy
ệ
n wan tr
ọ
ng thì Ân Tĩnh nên đi.
-Cô ch
ủ
th
ậ
t t
ố
t b
ụ
ng quá đi. V
ậ
y tôi xin phép nhé.- Tú Linh nói r
ồ
i kéo t
ay Ân Tĩnh bư
ớ
c đi m
ặ
c cho Ân Tĩnh đang c
ố
kháng c
ự
. Sau khi c
ả
hai đi khu
ấ
t, L
ệ
Th
ủ
y đ
ế
n c
ạ
nh Ng
ọ
c Châu và h
ỏ
i:
-Sao mày l
ạ
i đ
ể
cô ta đi.
-Thì ph
ả
i đ
ể
m
ọ
i chuy
ệ
n di
ễ
n ra theo như k
ị
ch b
ả
n c
ủ
a nó ch
ứ
.- Ng
ọ
c Châu cư
ờ
i m
ỉ
m - Thôi t
ụ
i mình ti
ế
p t
ụ
c.
-Ng
ồ
i xu
ố
ng đây.- Tú Linh
ấ
n Ân Tĩnh ng
ồ
i xu
ố
ng gh
ế
r
ồ
i ng
ồ
i xu
ố
ng bên c
ạ
nh, đ
ố
i di
ệ
n là Minh C
ầ
m và C
ư
L
ệ
. Ân Tĩnh v
ộ
i way v
ề
phía khác khi nh
ậ
n th
ấ
y đôi m
ắ
t C
ư
L
ệ
và Minh C
ầ
m đang chi
ế
u th
ẳ
ng v
ề
mình.
-Ch
ắ
c mày cũng bi
ế
t lí do t
ụ
i tao kêu mày ra đâu ph
ả
i không? Nói đi t
ạ
i sao mày l
ạ
i nói nh
ữ
ng lơ
ì
đó vơí Trí Nghiên, tao bi
ế
t mày có lí do riêng mà.- Minh C
ầ
m nh
ẹ
gi
ọ
ng. Ân Tĩnh v
ẫ
n không thay đôi hư
ớ
ng nhìn, ko h
ề
có ý mu
ố
n tr
ả
lơ
ì.
-Mày ko mu
ố
n nói cũng đc nhưng tao nghĩ mày nên xin l
ỗ
i Trí Nghiên đi...
Nh
ữ
ng l
ờ
i mày nói làm cô
ấ
y t
ổ
n thương như th
ế
nào mày có bi
ế
t ko?- Minh C
ầ
m ti
ế
p t
ụ
c.
-Cô ta t
ổ
n thương n
ặ
ng l
ắ
m à? Ko sao đâu t
ừ
t
ừ
r
ồ
i cũng s
ẽ
h
ế
t thôi mà.
-Mày nói c
ứ
như mu
ố
n c
ắ
t đ
ứ
t wan h
ệ
vơí Trí Nghiên v
ậ
y?- Tú Linh lên ti
ế
ng
-Thì c
ứ
xem như đó
là m
ộ
t l
ờ
i chia tay đi, thơ
ì gian s
ẽ
làm cô ta hi
ể
u ra thôi.- Ân Tĩnh lên ti
ế
ng, nh
ữ
ng l
ờ
i Ân Tĩnh nói khi
ế
n c
ả
ba ngư
ờ
i ng
ạ
c nhiên.
-Chia tay ư?Mày đang nói g
ì v
ậ
y h
ả
Ân Tĩnh? Đ
ồ
kh
ố
n.- Tú Linh t
ứ
c gi
ậ
n túm l
ấ
y c
ổ
áo Ân Tĩnh quát l
ớ
n r
ồ
i đưa tay đ
ị
nh đán
h Ân Tĩnh nhưng đ
ã b
ị
Minh C
ầ
m ngăn l
ạ
i.
-Mày làm gì v
ậ
y h
ả
? D
ừ
ng tay l
ạ
i đi Tú Linh.
-Mày đ
ể
tao cho nó m
ộ
t tr
ậ
n đ
ể
nó t
ỉ
nh ra...Vì nó mà con ng
ư
ờ
i ta s
ố
ng d
ở
ch
ế
t d
ở
mà bây gi
ờ
nó có th
ể
ng
ồ
i đây và nói là thơ
ì gian s
ẽ
giúp cô
ấ
y- Tú Linh c
ố
thoát kh
ỏ
i vòng tay Minh C
ầ
m.
-Có gì thì t
ừ
t
ừ
nói đ
ừ
ng đ
ộ
ng tay đ
ộ
ng chân như v
ậ
y, đây là nơi công c
ộ
ng mà.
Tú Linh thôi ko vùng v
ằ
ng n
ữ
a, Minh C
ầ
m th
ấ
y v
ậ
y li
ề
n n
ớ
i l
ỏ
ng tay ra. Tú Linh nhìn Minh C
ầ
m r
ồ
i way sang Ân Tĩnh nói:
-Tao c
ả
m th
ấ
y x
ấ
u h
ổ
khi có đ
ứ
a b
ạ
n
như mày...Mày th
ậ
t ko x
ứ
ng đáng là m
ộ
t sb.Đ
ồ
t
ồ
i.
Nói r
ồ
i Tú Linh bư
ớ
c ra kh
ỏ
i wán khi
ế
n Minh C
ầ
m ph
ả
i ch
ạ
y theo sau, ch
ỉ
còn có m
ỗ
i C
ư
L
ệ
và Ân Tĩnh
ở
đó. V
ẫ
n là đôi m
ắ
t đó nhìn Ân Tĩnh t
ừ
lúc vào đây, Cư Lệ lên ti
ế
ng:
-Đ
ừ
ng có như th
ế
n
ữ
a đc ko Ân Tĩnh, t
ụ
i mình là b
ạ
n mà có gì mày c
ứ
nói ra t
ụ
i tao se tìm cách gi
ả
i quy
ế
t vơí mày.
-Có g
ì
đâu mà t
ụ
i mày làm
ầ
m lên v
ậ
y, ch
ỉ
là tao th
ấ
y ko còn tình c
ả
m vơí Trí Nghiên thôi mà, t
ình c
ả
m mà đâu có ép bu
ộ
c đc.
-Mày th
ật
s
ự
ko còn tình c
ả
m vơí Trí Nghiên hay là mày ko đ
ủ
t
ự
tin khi đ
ứ
ng trư
ớ
c m
ặ
t cô
ấ
y.- C
ư
L
ệ
ch
ậ
m rãi nói và nhìn th
ẳ
ng vào m
ắ
t Ân Tĩnh. Đôi m
ắ
t Ân Tĩnh t
ỏ
v
ẻ
ng
ạ
c nhiên khi nghe nh
ữ
ng gì C
ư
L
ệ
v
ừ
a nói.
-Sao mày l
ạ
i nhìn tao nh
ư th
ế
? Có ph
ả
i tao nói đúng tim đen c
ủ
a mày r
ồ
i ko? V
ậ
y thì đ
ừ
ng giâu n
ữ
a nói cho tao nghe m
ọ
i chuy
ệ
n đi.
Đưa li cà phê s
ữ
a lên mi
ệ
ng nh
ấ
p m
ộ
t ng
ụ
m, Ân Tĩnh nhìn C
ư
L
ệ
c
ư
ờ
i bu
ồ
n nói:
-Lúc đ
ầ
u tao nghĩ ch
ỉ
c
ầ
n yêu nhau luôn bên c
ạ
nh nhau là đc nhưng...cu
ộ
c đ
ờ
i này đâu có d
ễ
dàng như v
ậ
y. Ngư
ờ
i tao yêu là con m
ộ
t ch
ủ
t
ị
ch t
ậ
p đoàn l
ớ
n...v
ớ
i m
ộ
t ngư
ờ
i con trai có ngư
ờ
i yêu như v
ậ
y cũng đã phi
ề
n ph
ứ
c l
ắ
m r
ồ
i hu
ố
ng chi m
ộ
t đ
ứ
a con gái như tao...Có l
ẽ
bây gi
ờ
chưa có g
ì x
ả
y ra nhưng r
ồ
i mai kia Trí Nghiên cũng ph
ả
i ti
ế
p nh
ậ
n công vi
ệ
c kinh doanh c
ủ
a ba cô
ấ
y ch
ứ
...tao ko mu
ố
n m
ọ
i ngư
ờ
i bà tán v
ề
cô
ấ
y khi có m
ộ
t ngư
ờ
i yêu là m
ộ
t v
ệ
sĩ, t
ệ
hơn c
òn là m
ộ
t đ
ứ
a con gái....Tao th
ậ
t s
ự
ko mu
ố
n nh
ữ
ng đi
ề
u đó x
ả
y ra vơí Trí Nghiên. Mày hi
ể
u tao ch
ứ
.- Ân Tĩnh bu
ồ
n bã nhìn C
ư
L
ệ
.
-Và mày gi
ả
i quy
ế
t v
ấ
n đ
ề
b
ằ
ng cách nói nh
ữ
ng l
ờ
i nói gây t
ổ
n thương Trí Nghiên như v
ậ
y sao?
-Tao th
ậ
t s
ự
ko mu
ố
n làm th
ế
, Trí Nghiên có th
ể
tìm
đc ngư
ờ
i có đi
ề
u ki
ệ
n t
ố
t hơn tao nhi
ề
u.
-Ngư
ờ
i có đi
ề
u ki
ệ
n t
ố
t hơn mày trên th
ế
gi
ớ
i này có hàng ngàn nhưng ngư
ờ
i Trí Nghiên yêu ch
ỉ
có m
ộ
t mà thôi. Mày hi
ể
u ý tao nói ko?
Ân Tĩnh l
ặ
ng im đưa m
ắ
t nhìn ly cà phê đ
ặ
t trên bàn, v
ẻ
m
ặ
t suy tư. Cư Lệ ti
ế
p t
ụ
c nói:
-Cách gi
ả
i quy
ế
t c
ủ
a mày hèn nhát l
ắ
m?....Sao mày l
ạ
i đ
ể
Trí Nghiên m
ộ
t mình sau khi mày đã
đưa cô
ấ
y vào th
ế
gi
ớ
i này. T
ạ
i sao mày l
ạ
i m
ấ
t t
ự
tin như th
ế
? N
ế
u ai cũng như mày th
ì bao gi
ờ
les chúng ta mơí đc m
ọ
i ngư
ờ
i ch
ấ
p nh
ậ
n. Mày s
ợ
ko x
ứ
ng vơí cô
ấ
y, mày th
ấ
y m
ặ
c c
ả
m khi nghĩ đ
ế
n nh
ữ
ng chàng trai theo đu
ổ
i cô
ấ
y và nghĩ r
ằ
ng ko b
ằ
ng h
ọ
nhưng mày có bi
ế
t là mày hơn h
ọ
v
ề
nhi
ề
u m
ặ
t l
ắ
m ko?
Ân Tĩnh ngư
ớ
c nhìn C
ư
L
ệ
v
ơí ánh m
ắ
t tò mò, đáp l
ạ
i v
ẻ
ngơ ngác đó b
ằ
ng m
ộ
t n
ụ
cư
ờ
i hi
ề
n C
ư
L
ệ
ti
ế
p t
ụ
c:
-B
ọ
n h
ọ
là nh
ữ
ng c
ộ
ng t
ử
, ti
ề
n b
ạ
c dư d
ả
th
ậ
t đ
ấ
y nhưng đó là ti
ề
n c
ủ
a ba m
ẹ
h
ọ
, h
ọ
mu
ố
n có nó th
ỉ
ph
ả
i ng
ử
a tay xin th
ậ
m chí ăn c
ắ
p n
hưng mày thù th
ì khác. Đ
ồ
ng ti
ề
n mày có đc là t
ừ
s
ứ
c lao đ
ộ
ng c
ủ
a mày, mày có th
ể
t
ự
ki
ế
m ti
ề
n đ
ể
nuôi thân và ph
ụ
giúp m
ẹ
mày,đi
ề
u đó ko t
ố
t hơn sao.Chúng ta là les và chúng ta h
ãy t
ự
nào v
ề
đi
ề
u đó vì chúng ta luôn trân tr
ọ
ng và đ
ấ
u tranh cho nh
ữ
ng tình c
ả
m mà mình có b
ở
i chúng ta bi
ế
t nó ko d
ễ
dàng có đc trong khi đa s
ố
h
ọ
l
ạ
i xem thư
ờ
ng nó, vì v
ơí h
ọ
đó là chuy
ệ
n ko m
ấ
y khó khăn, h
ọ
đc s
ự
ch
ấ
p nh
ậ
n c
ủ
môi ngư
ờ
i, vi
ệ
c k
ế
t hôn ko làm h
ọ
th
ấ
y khó x
ử
.Và đi
ề
u mày hơn h
ẳ
n h
ọ
đó là mày có đc t
ình yêu c
ủ
a Trí Nghiên, ch
ỉ
c
ầ
n đi
ề
u này thôi là mày đ
ã ăn đ
ứ
t h
ọ
r
ồ
i...Ân Tĩnh à! Trong th
ế
gi
ớ
i th
ứ
ba này, tình yêu là m
ộ
t th
ứ
xa x
ỉ
, tìm
đc ngư
ờ
i mình yêu và yêu mình th
ậ
t lòng là r
ấ
t khó do đó hãy quý tr
ọ
ng nh
ữ
ng gì mày đang có đ
ừ
ng đ
ể
sau này ph
ả
i hôí ti
ế
c.....Là m
ộ
t sb thì ko đc đ
ể
ngươi m
ình yêu ph
ả
i khóc, luôn mang l
ạ
i n
ụ
cư
ờ
i trên môi cô
ấ
y đ
ể
ch
ứ
ng minh r
ằ
ng tình yêu c
ủ
a les là có th
ậ
t đó ch
ẳ
ng ph
ả
i là m
ụ
c tiêu mà b
ố
n đ
ứ
a mình luôn c
ố
th
ự
c hi
ệ
n đó sao....Tao ch
ỉ
nói như v
ậ
y thôi quy
ế
t đ
ị
nh v
ẫ
n là
ở
mày đó.-Cư Lệ
đ
ứ
ng d
ậ
y r
ờ
i kh
ỏ
i quán đ
ể
Ân Tĩnh ng
ồ
i đó m
ộ
t mình vì cô bi
ế
t cô b
ạ
n c
ủ
a mình c
ầ
n thơ
ì gian đ
ể
suy nghĩ v
ề
nh
ữ
ng đi
ề
u cô nói.
Bư
ớ
c v
ề
bên ph
ả
i r
ồ
i l
ạ
i bên trái r
ồ
i đ
ứ
ng l
ạ
i ng
ắ
m căn phòng đang ph
ủ
rèm c
ủ
a ngôi bi
ệ
t th
ự
, ko bi
ế
t Ân Tĩnh đã làm nh
ư th
ế
này bao nhiêu l
ầ
n r
ồ
i n
ữ
a. Hít m
ộ
t hơi dài Ân Tĩnh ti
ế
n vào cánh c
ổ
ng vơí v
ẻ
t
ự
tin, đó là quy
ế
t đ
ị
nh cu
ố
i cùng sau 1 ti
ế
ng 59 phút ng
ồ
i ng
ẫ
m nghĩ, phân tích nh
ữ
ng gì C
ư
L
ệ
"khuyên b
ả
o" t
ạ
i quán cà phê. Ko khó đ
ể
Ân Tĩnh vư
ợ
t wa khâu b
ả
o v
ệ
, bư
ớ
c vào tr
ong nhà Ân Tĩnh đ
ã nh
ậ
n th
ấ
y ko khí n
ặ
ng n
ề
đang bao ph
ủ
nơi này.
-CHÁU Đ
à NÓI LÀ KO MU
Ố
N ĂN MÀ. MANG ĐI H
Ế
T ĐI.- Ti
ế
ng quát tháo phát ra t
ừ
trên l
ầ
u. Bư
ớ
c g
ầ
n đ
ế
n bên Nh
ậ
t Ân Tĩnh kh
ẽ
h
ỏ
i :
-Có chuy
ệ
n gì v
ậ
y anh?
Nh
ậ
t gi
ậ
t mình way sang nhìn Ân Tĩnh thi g
ấ
p r
ồ
i đưa tay vu
ố
t ng
ự
c:
-Mày tính đưa anh g
ặ
p Diêm Vương à? L
ầ
n sau đ
ừ
ng làm như v
ậ
y n
ữ
a nha.
-Em bi
ế
t r
ồ
i nhưng đ
ã x
ả
y ra chuy
ệ
n gì v
ậ
y?
-Có em
ở
đây thì hay quá, m
ấ
y ngày nay cô ch
ủ
ko ăn gì c
ả
ch
ỉ
u
ố
ng nư
ớ
c c
ầ
m hơi. Đi h
ọ
c v
ề
là vào phòng khóa c
ử
a, cô Tố Nghiên wa nhưng cũng ko giúp đc g
ì. N
ế
u c
ứ
th
ế
này khi ông ch
ủ
v
ề
anh s
ợ
...- Gương m
ặ
t Nh
ậ
t b
ắ
t đ
ầ
u méo mó.
-Đ
ể
em th
ử
mang vào xem sao.- Ân Tĩnh đ
ề
ngh
ị
.
-
Ừ
em th
ử
đi bi
ế
t đâu là em th
ì cô ch
ủ
l
ạ
i đ
ổ
i ý.
T
ừ
ngoài c
ử
a có ti
ế
ng bư
ớ
c chân ti
ế
n vào khi
ế
n c
ả
ha way đ
ầ
u nhìn.
-Chào cô T
ố
Nghiên
, cô l
ạ
i đ
ế
n à!- Nh
ậ
t lên ti
ế
ng.
-Chào anh! Trí Nghiên th
ế
nào r
ồ
i?
-Cô ch
ủ
v
ẫ
n th
ế
nhưng...hôm nay có Ân Tĩnh
ở
đây bi
ế
t đâu...
Tố Nghiên ngư
ớ
c nhìn Ân Tĩnh v
ơí v
ẻ
ng
ạ
c nhiên nhưng sau đó nhanh chón
g chuy
ể
n thành n
ụ
cư
ờ
i ch
ứ
a ni
ề
m hi v
ọ
ng. H
ọ
cùng nhau bư
ớ
c lên l
ầ
u và d
ừ
ng l
ạ
i trư
ớ
c căn phòng c
ủ
a cô ti
ể
u thư:
-Trí Nghiên à! Là t
ớ
nè, t
ớ
mang th
ứ
c ăn lên cho c
ậ
u nè, c
ậ
u m
ở
c
ử
a cho t
ớ
đi.
-N
ế
u c
ậ
u đ
ế
n đ
ể
khuyên t
ớ
đi
ề
u đó thì c
ậ
u v
ề
đi.
- Thôi đc r
ồ
i t
ớ
ko ép c
ậ
u n
ữ
a m
ở
c
ử
a cho t
ớ
đi, t
ớ
có m
ộ
t b
ấ
t ng
ờ
dành cho câu.
Ko nghe th
ấ
y ti
ế
ng Trí Nghiên đáp tr
ả
mà t
ừ
cánh c
ử
a phát ra ti
ế
ng đ
ộ
ng, tay n
ắ
m kh
ẽ
chuy
ể
n đ
ộ
ng cánh c
ử
a đc m
ở
ra và Trí Nghiên xu
ấ
t hi
ệ
n sau đó. Đôi m
ắ
t Ân Tĩnh chuy
ể
n t
ừ
ng
ạ
c nhiên sang xót xa khi nhìn th
ấ
y Trí Nghiên, trông cô xanh xao, ti
ề
u t
ụ
y quá, dáng v
ẻ
r
ấ
t m
ệ
t m
ỏ
i, hai m
ắ
t đ
ỏ
hoe v
ẫ
n còn đ
ọ
ng nư
ớ
c m
ắ
t. "Ôm cô
ấ
y" trái tim Ân Tĩnh đang lên ti
ế
ng mách b
ả
o, nhích m
ộ
t chân lên Ân Tĩnh ti
ế
n l
ạ
i g
ầ
n Trí Nghiên.
-ANH Đ
Ế
N ĐÂY LÀM G
Ì?- Ti
ế
ng quát c
ủ
a Trí Nghiên làm Ân Tĩnh kh
ự
ng l
ạ
i.
-Ân…Ân Tĩnh xin l
ỗ
i.- Ân Tĩnh lên ti
ế
ng đ
ị
nh bư
ớ
c t
ớ
i nhưng cánh c
ử
a đã đóng l
ạ
i cùng v
ớ
i ti
ế
ng nói c
ủ
a Trí Nghiên:
-ANH ĐÍ ĐI TÔI KO MU
Ố
N G
Ặ
P ANH N
Ữ
A.
-Trí Nghiên à! Em m
ở
c
ử
a ra đi, Ân Tĩnh có chuy
ệ
n mu
ố
n nói.
-ANH ĐI ĐI TÔI KO MU
Ố
N NGHE. ĐI ĐI...h
ứ
c...h
ứ
c- L
ầ
n này đi cùng ti
ế
ng nói c
ủ
a Trí Nghiên là ti
ế
ng khóc. S
ự
vi
ệ
c đi
ễ
n ra làm cho m
ọ
i ngư
ờ
i trong nhà b
ấ
t ng
ờ
, h
ọ
c
ứ
nghĩ r
ằ
ng Ân Tĩnh s
ẽ
khi
ế
n cho cô ch
ủ
c
ủ
a h
ọ
tr
ở
l
ạ
i bình th
ư
ờ
ng ai ng
ờ
con khi
ế
n m
ọ
ichuy
ệ
n tr
ở
nên t
ệ
h
ạ
i hơn. Tay thôi ko đánh vào cánh c
ử
a n
ữ
a, Ân Tĩnh nhìn xu
ố
ng đ
ấ
t nói:
-Thôi đc.Em ko mu
ố
n g
ặ
p Ân Tĩnh cũng ko sao nhưng em đ
ừ
ng ko ăn u
ố
ng như v
ậ
y. Ko t
ố
t cho em đâu Trí Nghiên
ạ
.
-TÔI KO C
Ầ
N ANH WAN TÂM. ANH ĐI ĐI.
Ân Tĩnh way sang nhìn T
ố
Nghiên
r
ồ
i kh
ẽ
g
ậ
t đ
ầ
u chào, way lưng bư
ớ
c đi trư
ớ
c s
ự
ng
ỡ
ngàng c
ủ
a m
ọ
i ngư
ờ
i. Tố Nghiên đ
ứ
ng đó h
ế
t nhìn Ân Tĩnh r
ồ
i nhìn cánh c
ử
a, c
ỗ
l
ắ
c đ
ầ
u.
********
Cánh c
ổ
ng to l
ớ
n đc m
ở
ra sau đó là hàng ngàn chi
ế
c aó tr
ắ
ng trong chi
ế
c aó ghi-lê s
ọ
c carô ùa ra. Ân Tĩnh thôi ko d
ự
a tư
ớ
ng n
ữ
a, đưa m
ắ
t tìm ki
ế
m bóng dáng wen thu
ộ
c, bàn chân Ân Tĩnh bư
ớ
c đi khi nhìn th
ấ
y cô gái đang bư
ớ
c nhanh v
ề
chi
ế
c xe. N
ắ
m tay cô gái kéo l
ạ
i, Ân Tĩnh lên ti
ế
ng nói:
-Trí Nghiên.
Cô gái way m
ặ
t l
ạ
i nhìn Ân Tĩnh r
ồ
i h
ấ
t m
ạ
nh tay Ân Tĩnh ra bư
ớ
c vào trong xe, đóng c
ử
a xe l
ạ
i cô ra l
ệ
nh:
-CH
Ạ
Y ĐI.
-Nghe Ân Tĩnh gi
ả
i thích đi mà.- Ân Tĩnh đ
ậ
p c
ử
a
-Nhưng cô ch
ủ
à! Ân Tĩnh...- Nh
ậ
t nu
ố
t nư
ớ
c mi
ế
ng.
-TÔI NÓI LÀ CH
Ạ
Y ANH KO HII
Ể
U SAO.
Nh
ậ
t đàng l
òng ph
ả
i n
ổ
máy trong khi Ân Tĩnh đu
ổ
i theo khi xe đã ch
ạ
y, mi
ệ
ng ko ng
ừ
ng kêu tên Trí Nghiên.
Bư
ớ
c xu
ố
ng xe, Trí Nghiên nói vơí Nh
ậ
t:
-N
ế
u anh ta có đ
ế
n ko đc cho anh ta bư
ớ
c chân vào nhà dù ch
ỉ
là m
ộ
t bư
ớ
c. Anh hi
ể
u ko?- Cô đưa m
ắ
t li
ế
c Nh
ậ
t khi
ế
n anh ch
ỉ
còn bi
ế
t g
ậ
t đ
ầ
u tuân l
ệ
nh.
Ân Tĩnh th
ở
d
ố
c sau khi c
ố
đu
ổ
i theo chi
ế
c xe, bư
ớ
c chân vào cánh c
ử
a Ân Tĩnh đã b
ị
cánh tay ai đó ngăn l
ạ
i. Ân Tĩnh ng
ạ
c nhiên nhìn ng
ư
ờ
i v
ệ
sĩ, t
ừ
đang xa Nh
ậ
t bư
ớ
c ra và nói:
-Cô ch
ủ
ko mu
ố
n g
ặ
p em nên kêu t
ụ
i anh ko cho em vào, em thông c
ả
m đ
ừ
ng làm khó t
ụ
i anh.
Đ
ế
n m
ứ
c này thì Ân Tĩnh cũng còn gì đ
ể
nói, l
ặ
ng l
ẽ
bư
ớ
c ra kh
ỏ
i c
ử
Ân Tĩnh d
ứ
ng yên nhìn lên căn phòng c
ủ
a Trí Nghiên vơí s
ự
th
ấ
t v
ọ
ng r
ồ
i cũng bư
ớ
c đi. T
ừ
cánh c
ử
a s
ổ
phòng mình, nàng ti
ể
u thư nép m
ình wan sát Ân Tĩnh, cô l
ạ
i s
ắ
p rơi
l
ệ
thì ph
ả
i, cô ko mu
ố
n đ
ố
i x
ử
vơí Ân Tĩnh như th
ế
nhưng bên tai cô nh
ữ
ng l
ờ
i Ân Tĩnh nói hôm đó v
ẫ
n còn. T
ừ
ng câu t
ừ
ng ch
ữ
đ
ề
u làm cho trái tim cô c
ả
m th
ấ
y đau đ
ớ
n, cô c
ả
m th
ấ
y tình c
ả
m c
ủ
a mình b
ị
xúc ph
ạ
m, nó b
ị
xúc ph
ạ
m bơ
ỉ
chính ngư
ờ
i cô yêu. Và đi
ề
u cô c
ầ
n lúc này có l
ẽ
là thơ
ì gian.
********
-T
ụ
i mày xem có cách gì giúp tao v
ơí.- Ân Tĩnh nói trong đau kh
ổ
.
C
ả
nhóm ngo
ạ
i tr
ừ
Trí Nghiên đang ng
ồ
i t
ạ
i quán trà s
ữ
a đ
ể
bàn v
ề
tình hình hai nhân v
ậ
t c
ủ
a chúng ta.
-Thì c
ứ
đ
ể
thơ
ì gian giúp Trí Nghiên nguô
i ngoai như mày nói đi.Th
ờ
i gian là th
ầ
y thu
ố
c t
ố
t nh
ấ
t mà.- Tú Linh lên ti
ế
ng trêu ch
ọ
c.
-Tú Linh mày đ
ừ
ng ch
ọ
c nó n
ữ
a.- C
ư
L
ệ
nói.
-Nghe Ân Tĩnh nói thì tình hình có v
ẻ
nghiêm tr
ọ
ng r
ồ
i đ
ấ
y.- Th
ảo
Quyên nh
ậ
n xét.
-Còn ph
ả
i h
ỏ
i, đáng đ
ờ
i cho cái t
ộ
i vô tâm. - Tú Linh l
ạ
i ti
ế
p t
ụ
c.
-N
ế
u Tú Linh ko còn l
ờ
i gì đ
ể
nói ngoài nh
ữ
ng t
ừ
đó thì im đi- Ng
ọ
c Huy
ề
n li
ế
c xéo khi đang đưa ly nư
ớ
c lên mi
ệ
ng. Tú Linh nghe v
ậ
y v
ộ
i l
ấ
y tay che mi
ệ
ng r
ồ
i g
ậ
t đ
ầ
u.
-Tao có ý này t
ụ
i mày nghe xem có đc ko?- Minh C
ầ
m đư
a ý ki
ế
n, c
ả
7 ngư
ờ
i ch
ụ
m đ
ầ
u l
ạ
i l
ắ
ng tai nghe.
-Trí Nghiên à hôm nay là valentine r
ồ
i. T
ố
i nay t
ớ
qua nhà c
ậ
u chơi nhé.
-Thôi ko c
ầ
n đâu, làm v
ậ
y t
ớ
th
ấ
y có l
ỗ
i vơí Cư Lệ l
ắ
m. C
ậ
u c
ứ
đi chơi đi ko ph
ả
i quan tâm đ
ế
n t
ớ
đâu.
-C
ậ
u nh
ậ
n đc nhi
ề
u hoa và quà nh
ỉ
? Năm nào c
ậ
u cũng nh
ậ
n nhi
ề
u quà c
ả
, làm kh
ố
i ngư
ờ
i ghen t
ị
đ
ấ
y- Tố Nghiên ch
ỉ
vào cái b
ọ
c treo
ở
bàn, Trí Nghiên cũng nhìn nó m
ỉ
m cư
ờ
i ko nói gì. T
ố
Nghiên
nói đúng cô đ
ã nh
ậ
n đc r
ấ
t ngi
ề
u quà trong ngày này nhưng đó ko ph
ả
i là món quà đ
ế
n t
ừ
đ
ố
i tư
ợ
ng cô mong mu
ố
n, cô đã t
ừ
ng nghĩ r
ằ
ng năm nay cô s
ẽ
tr
ả
i wa m
ộ
t ngày valentine
ấ
m áp và h
ạ
nh phúc ch
ứ
nhưng ch
ẳ
ng ng
ờ
nó l
ạ
i như m
ọ
i năm th
ậ
m chí còn t
ệ
hơn n
ữ
a kìa vì năm nay cô đã m
ấ
t đi m
ộ
t chi
ế
n h
ữ
u là Tố Nghiên.
Ko khí cho valentine đ
ã to
ả
kh
ắ
p thành ph
ố
t
ừ
m
ấ
y ngày trư
ớ
c, nh
ữ
ng món quà xinh x
ắ
n dành cho các đôi t
ình nhân đã
đc bày bán, vơí ko khí c
ủ
a ngày l
ễ
này đ
ã làm cho thành ph
ố
v
ố
n dĩ đã t
ấ
p n
ậ
p nay l
ạ
i thêm ph
ầ
n nh
ộ
n nh
ị
p . Sáng nay trên t
ấ
t c
ả
các con đg nh
ữ
ng đóa h
ồ
n đã đc chu
ẩ
n b
ị
vơí đ
ầ
y đ
ủ
ý nghĩa c
ủ
a nó trong ngày l
ễ
tình nhân tuy
ệ
t v
ờ
i này v
ớ
i giá c
ả
ng
ấ
t ngư
ở
ng, t
ố
i đ
ế
n chính là thơ
ì đi
ể
m tr
ọ
ng đ
ạ
i, vào nh
ữ
ng giây phút đ
ầ
y lãng m
ạ
n này ko bi
ế
t có bao nhiêu l
ờ
i t
ỏ
tình đc th
ố
t nên, bao nhiêu đôi t
ình nhân h
ạ
nh phúc vơí t
ình yêu c
ủ
a mình bên c
ạ
nh ngư
ờ
i
ấ
y và dĩ nhiên có ngư
ờ
i vui thì cũng có k
ẻ
bu
ồ
n, trong ko khi vui tươi này cũng có nh
ữ
ng ngư
ờ
i đang ng
ồ
i m
ộ
t mình ti
ế
c nu
ố
i cho cu
ộ
c tình mong manh c
ủ
a chính mình, đi
ề
u h
ọ
có th
ể
làm lúc này là ng
ồ
i đó ng
ắ
m m
ọ
i ngư
òi nô n
ứ
c trong vòng tay nhau và nghĩ v
ề
nh
ữ
ng mùa valentine khi h
ọ
còn có nhau. T
ừ
ban công phòng mình Trí Nghiên phóng t
ầ
m nhìn ra nh
ữ
ng con đg t
ấ
p n
ậ
p ngư
ờ
i đi, m
ộ
t cành h
ồ
ng đc trao cho H
ồ
ng t
ừ
Nh
ậ
t trong khu vư
ờ
n c
ủ
a ngôi bi
ệ
t th
ự
, cô gái kh
ẽ
m
ỉ
m cư
ớ
i h
ạ
nh phúc đón l
ấ
y cành h
ồ
ng và cùng chàng trai bư
ớ
c đi. Trí Nghiên nh
ìn h
ọ
, n
ở
m
ộ
t n
ụ
cư
ờ
i hi v
ọ
ng tình yêu c
ủ
a h
ọ
s
ẽ
luôn b
ề
n v
ữ
ng r
ồ
i cô bư
ớ
c vào phòng m
ệ
t m
ỏ
i ng
ả
lưng trên chi
ế
c giư
ờ
ng vơí đ
ố
ng quà t
ặ
ng, cô đã bóc h
ơn 1 ti
ế
ng đ
ố
ng h
ồ
mà v
ẫ
chưa h
ế
t đ
ấ
y. Gi
ọ
t nư
ớ
c m
ắ
t cô l
ạ
i rơi khi cô nghĩ đ
ề
n Ân Tĩnh, vào chính lúc này đây n
ỗ
i nh
ớ
Ân Tĩnh trong cô dâng trào; cô đơn, qu
ạ
nh qu
ẽ
là t
ấ
t c
ả
nh
ữ
ng gì cô có trong lúc này, cô mu
ố
n
ở
bên c
ạ
nh Ân Tĩnh đ
ể
t
ậ
n hư
ở
ng ko khí c
ủ
a ngày hôm nay, cô mu
ố
n đc nép trong vòng tay Ân Tĩnh đ
ể
có c
ả
m giác
ấ
m áp và bình yên, cô mu
ố
n nhìn th
ấ
y n
ụ
cư
ờ
i đ
ầ
y s
ứ
c s
ố
ng c
ủ
a Ân Tĩnh nhưng có l
ẽ
cô ko th
ể
có đc chúng n
ữ
a r
ồ
i. Ân Tĩnh đã b
ỏ
cu
ộ
c b
ằ
ng ch
ứ
ng là m
ấ
y ngày nay cô ko còn th
ấ
y bóng dáng Ân Tĩnh n
ữ
a sau khi cô h
ạ
l
ệ
nh đó vơí Nh
ậ
t.
-Em nh
ớ
Ân Tĩnh...nh
ớ
nhi
ề
u l
ắ
m.- Cô kh
ẽ
nói cùng vơí d
òng l
ệ
tuôn rơi.
"C
ố
c...C
ố
c...C
ố
c" Ti
ế
ng gõ c
ử
a khi
ế
n Trí Nghiên gi
ậ
t minh, l
ấ
y tay lau đi nh
ữ
ng gi
ọ
t nư
ớ
c m
ắ
t, cô bư
ớ
c ra m
ở
c
ử
a. Ánh m
ắ
t cô m
ở
to khi th
ấ
y ngư
ớ
i đ
ứ
ng đó là Tố Nghiên.
-C
ậ
u làm gì
ở
đây v
ậ
y?
-Đ
ế
n đ
ể
m
ở
quà v
ớ
i c
ậ
u ch
ứ
làm gì?
-C
ư
L
ệ
đâu sao l
ạ
i đ
ể
c
ậ
u m
ộ
t mình nh
ư th
ế
này?
-Nói đùa thôi, t
ớ
đ
ế
n đ
ể
đưa câ
ụ
đ
ế
n m
ộ
t nơi đ
ặ
c bi
ệ
t. Đ
ừ
ng h
ỏ
i gì c
ả
ch
ỉ
đi theo t
ớ
thôi.- Tố Nghiên n
ắ
m tay Trí Nghiên kéo đi.
Ng
ồ
i rên xe Trí Nghiên như ngư
ờ
i trên tr
ờ
i v
ậ
y, cô ko hi
ể
u chuy
ệ
n gì đang x
ả
y ra c
ả
trong khi m
ọ
i ngư
ờ
i vui v
ẻ
nói chuy
ệ
n, cô ko th
ể
b
ắ
t nh
ị
p vơí h
ọ
trong tình tr
ạ
ng này. Chi
ế
c xe d
ừ
ng l
ạ
i, Tố Nghiên cùng 6 ngư
ờ
i kia ti
ế
n và m
ộ
t căn nhà ko wên kéo theo Trí Nghiên. Đó là m
ộ
t chi
ế
c g
ỗ
có l
ầ
u, t
ọ
a l
ạ
c
ở
m
ộ
t nơi ko đc đông dân cho l
ắ
m n
ế
u ko mu
ố
n là thưa th
ớ
t, lâul âu l
ạ
i th
ấ
y ánh đèn c
ủ
a đom đóm. C
ả
b
ọ
n đ
ẩ
cô vào ngôi nhà đó trong s
ự
ng
ạ
c nhiên đ
ế
n hãi hùng c
ủ
a cô:
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top