chap 13
chap 13
Nó sang tới nhà ông bà thì các cô nàng kia cùng ông bà đang ngồi trong nhà trò chuyện , thấy nó sang chị lên tiếng đầu tiên
- Sao nhok về tắm gì lâu vậy ?
- Em nấu cám cho lợ đợi bố mẹ luôn hì .
- Vậy hả , lại đây ngồi đi nhok . Chị có vẻ thương nó khi nghe nó nói cầm tay nó lôi lại phản ngồi cạnh chị
- Bảo bố mẹ chưa con ? Bà hỏi nó
- Con bảo rồi bà ạ lát bố mẹ con sang . Bọn con dọn cơm luôn ra nha ông bà
- Ừ các con dọn ra đi bố mẹ con sang là vừa . Ông gật đầu
Chị ngồi lại cùng ông bà còn nó và bốn cô nàng đi bê mâm và các nồi đồ ăn lên ăn trên phản luôn .
- Anh có chuyện gì vậy ? Lan anh như nhận ra nét mặt nó suy tư mà cầm tay nó đi ra sân nói chuyện
- Đâu có đâu tại anh tắm muộn bjo thấy hơi váng đầu thôi . Nó vờ day day thái dương
- Để tí về uống thuốc luôn bit chưa ko lại ốm đấy
- Ừ , à ... Lan anh này
- Dạ sao vậy anh ?
- Em ... à thôi vào nhà đi , đứng ngoài này ai thấy lại nhiu chuyện . Nó đi luôn vào bỏ cô nàng suy nghĩ ko bit nó định nói gì với cô ấy . Nếu cô ấy bit nó định nói cô ấy đừng quan tâm nó như vậy thì ko bit cô ấy sẽ đối với nó ra sao nữa lên nó ko đủ can đảm để nói
Một lúc sau bố mẹ nó cũng sang tới nơi , mn cùng bắt đầu bữa ăn vui vẻ . Nó được ngồi rót rượu uống với ông và bố . Rượu thuốc bắc ông ngâm uống kiểu gì cứ ngọt ngọt như kiểu có mật ong vậy .
- Em thử tí xem đi anh . Yến cười cầm chén nó lên uống một ngụm
- Hi rượu của ông ngon quá
- Rượu này bổ nhưng cũng ko lên uống nhiều . Ông nói
- Con nói chuyện đó cho thằng bé bit chưa ? Ông nhìn bố nó hỏi
- Con chưa ông ạ , con định mai sẽ nói . Bố đặt bát cơm xuống
Nó cảm giác có chuyện gì đó liên quan tới nó thì phải , sau câu nói của bố thì cả ông bà và bố mẹ quay sang nhìn nó là lạ khiến nó tò mò . Ngay cả năm ng con gái kia còn nghi ngờ dính gì tới nó khi nhà nó như vậy đồng lạt nhìn về nó
- Hình như ông với bố nói việc gì có con phải ko ạ ? Nó đánh liều hỏi cả hai
- Ừ , bố định mai sẽ ở nhà nói chuyện với con nhưng thôi tiện đây thì lát nữa ăn xong để ông nói cho con biết vậy . Bố nhìn nó khẽ cười , một nụ cười khiến nó ngạc nhiên nhưng nó biết chắc đây ko phải chuyện gì to tát nguy hiểm thì bố mới cười vậy
- Cháu bà lớn rồi . Bà tự nhiên lại cười nói nó chả hiu gì
- Có sớm quá ko hả bố ? Mẹ nói hỏi ông
- Thằng bé cũng 18 chứ ít gì mà sớm , thoi cả nhà ăn cơm đi lát nữa ông sẽ nói chuyện với con . Ông nhìn nó nói
- Vâng .
Bữa cơm tiếp tục nhưng nó tò mò lắm cứ nhấp nhổm chả yên dù được mẹ , bà với chị cùng lan anh gắp cho liên tục . Nó hồi hộp chờ đợi xem ông có chuyện gì nói cho nó bit .
Ăn cơm xong dọn dẹp rửa bát đũa hết nó mới cùng yến và hằng , hạnh lên nhà ngồi nói chuyện cùng ông bà và bố mẹ nó
- Ông nói đi con nghe đây ạ . Nó rót nước chè cho ông và bố xong nó hỏi luôn chứ sốt ruột quá rồi lòng nó cứ chờ xem là chuyện quan trọng gì mà ông với bố có vẻ trịnh trọng chứ ko như bt
- Ừ , ông định để cuối tuần bảo bố con gọi con về ông sẽ nói chuyện cùng con nhưng bjo con về rồi cũng tốt . Con có còn nhớ ông Thắng , bạn bộ đội kết nghĩa với ông ko M ? Ông nhấp ngụm nước chè rồi từ tốn nhìn nó chậm rãi nói
- Ông Thắng ạ ? Con ko nhớ , con sao biết đc ạ ?
Nó ngơ mặt ra
- Chắc trí nhớ con kém quá rồi nhỉ thế có nhớ con bé Na ko ? Bố nhìn nó cười cười hỏi
- Ơ bé Na nào hả bố ? @@!! Nó càng đực mặt ra chả hiu ông và bố nói gì nữa
- Thằng bé quên hết rồi thì phải . Ông cười nhìn nó lắc đầu
- Thì bác Thắng chuyển vào nam cùng gia đình cũng được 11,12 năm rồi mà bố . Khi đó M nó còn bé quá ko nhớ gì cũng đúng thôi . Bố nói
- Lúc đấy con lớp 1 ạ ? Nó nghệt mặt ra hỏi
- Hình như vậy hay con còn mỗ giáo thì phải . Mẹ nói thêm
- Thế nhưng bạn của ông rồi cái bé Na gì kia thì liên quan gì tới con mà ông với bố lại muốn nói cho con biết ạ ? Nó hỏi trọng tâm của vấn đề
- Chuyện này thì bố mẹ con đã biết nhưng bjo ông sẽ cho con bit tường tận từ đầu . Phải nhắc lại thời ông và ông Thắng hai anh em cùng đi bộ đội cùng một tiểu đoàn với nhau . Trong một lần giặc mai phục đúng con đường hành quân của trung đoàn ông đóng quân thì ông bị thương nặng , nếu ko nhờ ông Thắng liều mình cõng ông thoát khỏi nơi đó thì chắc ông đã ko còn nữa . Ông vừa uống trà vừa trầm tư kể giọng đều đều , ánh mắt của ông như đang nhớ về thời xa xưa . Nó cùng mọi người ngồi im lặng lắng nghe vì nghe những chuyện vậy nó cũng thích nữa
- Sau khi ông được chữa khỏi ông và ông thắng đã kết nghĩa làm anh em để ông nhớ về ơn cứu mạng của ông ấy . Sau khi ra quân nước ta giải phóng thì cả hai về đây đoàn tụ gia đình , ông Thắng người HD nhưng nơi ở bị giặc tàn phá nơi ông đã mời ông ấy cùng gia đình về làng mình ở cùng cho có anh có em . Sau đó thì bố con lấy vợ sinh ra con , con ông Thắng cũng sinh con cùng với mẹ con trong cùng một ngày và đó là bé Na . Ông nhìn về nó lần nữa
- Con với cô ấy sinh cùng ngày á ? Nó thấy hay hay lên cười cười hỏi ông
- Ừ , hai đứa chỉ lệch nhau nửa ngày sinh thôi một đứa sáng một đứa sinh chiều . Bố nói tiếp
- Rồi sau thì sao hả ông ? Chị tò mò hỏi luôn
- Sau đó thằng bé M này với cái con bé Na lớn lên quấn quýt chơi với nhau thân ko cả rời . Mẹ nó xoa đầu nó cười mỉm
- Con có nhớ con từng nói gì với bé Na ko ? Bố nhìn nó hỏi
- Con ko , ngay cả cô ấy thế nào con còn ko nhớ thì sao con nhớ đc ạ , bé quá con bit gì đâu bố hì . Nó gãi đầu cười
- Lần đấy ngày nào con cũng về bảo với ông là lớn lên con sẽ lấy bé Na . Mẹ cười thành tiếng luôn
- Hả ?? @@!!!! Nó há mồm trợn mắt khi nghe mẹ nói
Cả nhà thì cười nhìn nó làm nó đỏ mặt ngại , nhất là năm ng con gái kia thì cười rũ rượi ra trêu nó
- Ôi em ko ngờ đấy , anh từ bé đã mê gái haha .. Hạnh ôm bụng cười
- Bé bit gì đâu ai tính . Biểu tượng cảm xúc upset nó ngượng nói nho nhỏ chả dám to còi
- Ai nói ko tính , con ko còn muốn lấy bé Na hả M ? Bố hỏi nó bằng vẻ mặt ko hề đùa cợt làm nó thấy lạ
- Ơ lúc đấy con bé tí bit gì đâu , bjo còn ko bit cô ấy thế nào bố bảo con lấy sao được chứ ?
- Hazz trí nhớ con làm bố chán quá , chả bù cho con bé Na , nó ko quên tí gì về con đâu . Ngày kia gia đình ông thắng chuyển về đây ở đấy . Chỉ có ông bà ấy với con bé thôi còn bố mẹ con bé thì đã mất cách đây bốn năm khi chiếc xe khách bị lật rồi . Ông bà ấy muốn về đây dưỡng già và nhất là ông thắng muốn gần ông để ôn lại kỷ niệm . Bố nói
- Sao ạ nhà ông thắng sắp về đây á bố ? Mà bố nói cô bé kia nhớ con ư ? Từ bé đã chuyển đi mà còn nhớ đc con trong khi con ko nhớ gì là sao ? Với lại bnhiu năm qua con có thấy ông hay bố nói gì về chuyện của nhà ông thắng đâu ạ ?
- Vì con còn bé với lại cũng ko cần để con biết . Ngày bố mẹ cái Na mất bố với ông đã đi vào nam mấy ngày con nhớ ko ? Bố nói
- Con ko rõ lắm ạ . Nó lắc đầu
- M này . Ông lên tiếng
- Dạ , ông nói đi ạ ?
- Để ông cho con bit thêm một chuyện nhé . Đó là vào ngày sinh của con và bé Na , vì thâm tình của hai gia đình và lại trùng hợp một ngày sinh lên ông với ông thắng và cả bố con với bố bé Na cũng là anh em rất thân thiết như ruột thịt cho lên hai gia đình đều đồng ý mà thống nhất hôn ước của con và bé Na , đó là khi nào hai đứa đủ tuổi thì sẽ để hai đứa lấy nhau .
- Dạ ??... Ông .... Bảo con ... với cô bé kia .... có ... hôn ước .... ạ ??? Nó há mồm ra ko tin nổi
Bố vỗ vai nó cho nó bình tĩnh chú rồi bố thay ông nói tiếp
- Ừ , chuyện hai con sẽ thành vợ chồng đã được hai gia đình thống nhất từ ngày hai đứa con mới ra đời rồi . Hơn nữa ko chỉ ông với ông thắng hứa thề với nhau mà bố với bố bé Na cũng đã lấy cả danh dự ra bảo đảm rằng sau này hai đứa lớn lên dù hai nhà có thế nào cũng vẫn để hai đứa lấy nhau . Bjo bố mẹ bé Na mất rồi bố càng ko thể thất tín với ng đã mất con hiu ko M . Ông thắng cũng ko quên lời thề đó lên mới đưa bé Na ra đây ở vì hai đứa đều 18 đã đủ tuổi lấy nhau rồi . Ông thắng cũng mong hai đứa thành vợ chồng , ông bà cùng bố mẹ cũng mong muốn điều đó . Bố biết như vậy ko công bằng cho con nhưng bố mong con đừng để gia đình ta thất tín với ng đã mất với gia đình ân nhân của ông .
Mặt nó lúc này phải nói sao nhỉ , ờ hình như là choáng tới chỉ bit đơ ra nghe bố nói . Nó ko thể tin nổi từ khi mới sinh ra nó đã có " vợ " luôn rồi @@!!! Nó sợ rồi
Ko chỉ nó đơ như gỗ mà năm ng con gái kia từ khi nghe ông nói nó có vợ thì há mồm ra mà choáng theo nó ko ai ú ớ đc câu nào cứ nhìn nó mãi . Mà nhìn nó thì đc gì trong khi ngay bản thân nó còn chả hiu chuyện gì đang xảy ra nữa mà . Nhưng nó cũng hiu , lời bố nói thì nó có lẽ sẽ ko thể ko lấy cái ng tên Na kia được vì như vậy sẽ làm ông và bố thất tín với gia đình ông thắng và nhất là bố mẹ bé ấy đã mất , hazz nó phải làm sao đây ????
- Nhưng bố ơi con đâu bit cô Na kia ra sao đâu , ng ta xấu đẹp thì chưa nói nhưng nhỡ .... nó vớt vát hi vọng chưa mun có " vợ " hic
Bố ngắt lời nó luôn
- Con yên tâm con bé xinh lắm , rất đẹp lại ngoan ngoãn học giỏi hiu biết mọi chuyện , nó thông minh hơn con nhiu ko ngu ngơ như con đâu haha . Bố cười vui lắm có vẻ bố kết cô vợ nó làm con râu thật rồi
- Bố con nói phải đấy M , con bé đẹp người đẹp nết ko chê đâu được . Con lấy đc nó thì nhà ta có phúc lắm đấy con . Mẹ cười cổ vũ nó
- Như mẹ nói thì cô ấy đẹp lại giỏi thế ai lại thèm ... lấy con làm gì , nhà mình đâu có xứng đâu hic . Nó nói mà mắt khẽ liếc nhanh sang mấy ng con gái kia như để dò ý thì nhận ngay mấy cái lườm sắc lẹm , đầu họ như bốc khói ấy , đáng sợ lắm
- Con bé ko như con nghĩ đâu , nó nhớ con ko quên con như con quên nó đâu . Hơn nữa nó cũng thích con từ nhỏ vì lúc bé nó cũng chịu lấy con cơ mà . Ông cười uống ngụm trà
- Đấy là nhỏ chứ bjo cô ấy lớn chắc gì còn thích con , cứ cho cô ấy còn nhớ lúc bé từng quen chơi cùng con còn nhờ con muốn ... lấy cô ấy ( nói nhỏ câu này vì sợ mấy bà cô kia ) còn bjo cô ấy lớn chắc gì nữa hic . Nó cố cãi cùn
- Haha , con bé đồng ý lấy con thì mới chấp nhận về đây với ông bà nó chứ . Nó vẫn giữ cái " tình cảm thích con " từ bé cho tới bjo đấy . Bố cười ha hả nhìn nó
- Sao bố biết ? @@
- Ông thắng viết thư với gọi cho ông lần nào mà chẳng nhắc ý ông nhớ việc hai đứa lấy nhau lên nói vậy . Ông ấy nói hỏi con bé về con thì con bé ngượng ngùng ko nói chỉ mỉm cười mãi mới chịu nói với bà là vẫn thích con ko quên đc . Ông đắc ý nói
- Trời !!!!!!
Mặc cho ông bà với bố mẹ cười vui vẻ bàn tán cuối tuần thứ bảy này đón tiếp nhà họ ra sao rồi còn sang dọn dẹp hộ nhà ông ấy nữa . Bao năm qua cái nhà gần nhà ông mà ko ai ở thỉnh thoảng nó thấy ông bà sang dọn dẹp lên vẫn luôn sạch sẽ như có ng ở vậy , nó hỏi ông thì ông bà chỉ cười ko nói hoá ra là nhà ông thắng
Nó ngồi chết lặng đó suy nghĩ , nó thật ko thể tin nổi nữa .
- Nghĩ gì thừ ng ra thế con . Mẹ mỉm cười chạm ng nó
- Ko ạ . Nó lắc đầu
- Ông thắng có hỏi ông là con có nhớ bé Na ko , ông ko mun để ông ấy buồn lên nói con có nhớ . Hôm nay nói để con đừng nói ko nhớ gì khi gặp con bé nhé M . Ông dặn nó
- Vâng con biết rồi ạ , nhưng mà chuyện con lấy cô bé kia thì ... để khi gặp họ tính sau đc ko ông . Con chưa muốn lấy vợ bjo hơn nữa con càng ko mun lấy ng con ko bit gì cả . Nó nói thật lòng mình rồi khẽ nhìn sang lan anh , nó thấy cô ấy khẽ mr cười nhìn nó sau câu nói của nó . Cả mấy cô nàng kia cũng thế
- Ừ , ông với bố con chỉ muốn nói để con biết . Con lấy con bé hay ko thì ko ai bắt ép con đc . Nhưng ông mong con đừng để gia đình chúng ta ko dám ngẩng mặt nhìn gia đình ông thắng .
- Hic dạ con hiu .
Ông nói thế khác gì vừa cầu xin vừa ép buộc nó phải lấy con bé mà nó chả nhớ tí gì . Nó đâu có bé mà ko hiu hết ý của ông và bố , bjo cho dù nó ko muốn thì cũng phải lấy thôi , thể diện , chữ tín của gia đình nó tất cả nằm trong tay nó rồi . Chưa bjo nó thấy ngột ngạt và áp lực như bjo .
Ở bên kia , có những giọt nước mắt khẽ rơi nhanh xuống và đc lau đi cũng nhanh ko kém của hai ng con gái đối diện nó . Chỉ có nó kịp nhìn thấy vì nó vẫn luôn nhìn họ mà . Nó thấy ngực nó một lần nữa nhói nhói lên , cảm giác giống hệt ngày nó muốn rời xa những ng con gái nó có tình cảm . Nó thấy buồn quá đi mất cho dù nhà nó đang cười vui vẻ bàn về cuộc hôn nhân của nó . .....
Trở về nhà khi hơi muộn cho ông bà đi nghỉ . Bố mẹ nó cũng đi ngủ luôn , trước khi ngủ thì mẹ nói sẽ sang nằm cùng bố nhường giường của mẹ lại cho nó ngủ vì mẹ bit nó ko quen ngủ cạnh bố , mẹ tâm lý quá . Nó và năm cô gái chưa buồn ngủ lên ra sân giếng ngồi ngắm trăng , tâm trạng ai cũng não nề ko ai muốn nói gì cả . Nó vào nhà lấy cây sáo ra để thổi , những lúc này nó chỉ muốn thổi sáo mà thôi .
- Anh buồn phải ko . Lan anh hỏi khi nó thổi hết
- Ừ
- Nghe anh thổi cũng bit rồi , có vợ đẹp ngoan sao buồn thế anh . Hạnh cười hỏi nó
Vậy mà khi nãy khóc bjo lại cười , cô nàng che dấu cảm xúc giỏi hơn nó nhiều hazz
- Bit ng ta thế nào mà đẹp với ngoan , anh ko mun lấy ng ko bit . Nó thở dài
- Nhok chơi chung với em ấy từ bé rồi sao nói ko quen đc . Bit đâu gặp lại nhok nhớ ra thì sao . Chị hỏi
- Cũng có thể nhưng mà em thật sự là ko muốn chị hiu ko . Nó chán quá đâm bực hơi cáu với chị
- Anh bình tĩnh đi , cứ để cuối tuần cô ấy về rồi gặp xem sao đã . Yến nói
- À chị , em nghỉ hết cuối tuần vậy chiều chủ nhật em chắc mới lên đc vì còn cùng gia đình đón nhà ông thắng về .
- Ừ chị bit rồi .
- Mọi người ở đây cùng em nhé . Nó nhìn năm cô nàng với ánh mắt như kiểu mong cả năm ng ấy bên nó đừng lên hà nội trước bỏ nó lại
- Tất nhiên rồi , ko ở lại nhỡ nhok bị cô gái kia bắt mất luôn thì chị mất nhân viên giỏi nhất quán à hihi . Chị cười dựa vào vai nó
- Ế vai em cho ng iu em sau này dựa đấy sao chị dựa thế . Nó cười trêu chị để xua đi cái ko khí buồn phiền
- Hihi kệ bjo nhok có chị trả , bjo nhok là nhân viên của chị thì phải để chị dựa hihi
- Em cũng dựa rồi em là ng iu của anh hả . Hằng cười trêu nó
- Đó là em say xe ko tính hehe anh ko dễ dàng iu đâu khỏi dụ haha
- Hihi to mồm ko ngượng
Sau đó mấy cô nàng mới rủ nhau đi tắm bỏ nó lại một mình ngắm trăng . Chán , nó trèo lên cây nhãn ra chỗ ngủ quen thuộc ngồi đó tiếp tục thổi sáo . Toàn những bài buồn thể hiện đúng tâm trạng của nó bjo . Một tâm trạng ko thể nói lên lời , vừa hồi hộp vừa lo ko bit ng con gái tên Na kia ra sao , nó càng thắc mắc hơn sao cô ấy thù nhớ nó còn nó ko hề nhớ ra cô bạn thân từ nhỏ nhỉ .
Tiếng sao du dương lúc thăng lúc trầm như báo nó từ nay cuộc sống nó sẽ thay đổ nhiu vì ng con gái xa lạ kia . Một người con gái đối với nó thì vừa lạ và vừa quen ........
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top