Tác giả: Quan Tuyết YếnThể loại: Đam MỹTên gốc: Hữu chủng bài trực ngã_________________________________________Thường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)…
Tên truyện: Cục cưng bé nhỏ ăn no chưaTác giả: Phân Phân Hoà QuangThể loại: Đam mỹ, cổ đại, ngọt sủng, niên thượng (cách nhau 11 tuổi), cung đình hầu tước, thanh thủy văn, HE.Lạnh lùng ngang ngược Nhiếp chính vương công × Nhóc đáng thương tham ăn thụEdit: Huyên, Gạo, Liễu 13 | Beta: AndyĐộ dài: 69 chính văn + 3 ngoại truyệnTình trạng: HoànBìa: Trạch nữ giá đáoEDIT PHI THƯƠNG MẠI VÀ CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ - KHÔNG ĐĂNG LẠI BẤT CỨ ĐÂU.⚠️ ĐỌC KỸ DÒNG NÀY TRƯỚC KHI VÀO TRUYỆN ⚠- Bản edit sử dụng các xưng hô như cha, mẹ, anh, em, chú, bác,...- Bản edit không tốt, nhiều lỗi, hoan nghênh các bạn góp ý. - Vừa edit vừa beta, hoàn rồi cũng còn beta, sẽ có vài chỗ không đồng nhất do chưa beta xong.- Cần liên hệ với mình vui lòng tìm page "Fan não tàn của ba Thiệu", mình không có thời gian check cmt, có thể sẽ sót mấy câu hỏi của các bạn.- Đọc trên WP sẽ ít lỗi hơn, vì bản wattpad mình chưa kịp sửa.- Không KY, không KY, không KY.…
Tên truyện: Cùng nam chính ngọt văn yêu đươngTác giả: Bản Lật TửTình trạng bản gốc: Đã hoànSố chương: 155Editor: HangDuduVăn ánThời Yên, một diễn viên quần chúng tuyến một trăm linh tám đang bên bờ vực chết đói, đã dùng 5 đồng còn lại trên người đăng ký tham gia thử thách do công ty Cảnh Thời tổ chức.Người khiêu chiến sẽ được phân ngẫu nhiên vào thế giới trong tiểu thuyết, cùng nam chính yêu đương đạt được kết thúc HE thì được tính là khiêu chiến thành công, thông qua tất cả thế giới sẽ nhận được được một món quà siêu phong phú và bất ngờ, có thể biến giấc mộng đạt đến đỉnh cao của đời người thành sự thật.Thời Yên xem qua ngược văn, huyền huyễn, kinh dị văn liền dứt khoát chọn lựa ngọt văn, nhưng lại phát hiện mình đã bị lừa.Thời Yên: Đại móng heo! Sủng văn như đã nói đâu!!![Chú ý]1. Nữ chính mỗi lần xuyên vào ngọt văn có thể ngẫu nhiên trở thành một nhân vật nữ trong tiểu thuyết, không nhất định sẽ là nữ chính nhưng ngọt là chân lý (bắn tim)2. Mỗi lần đều xuyên vào thời điểm bắt đầu của tiểu thuyết3. Nhẹ nhàng ngọt ngào, nam chính đều là một người chính là Lục Cảnh Nhiên.Nhân vật chính: Thời Yên, Lục Cảnh Nhiên.…
Tên: Trường An đệ nhất mỹ nhân_长安第一美人Tác giả: Phát Đạt Đích Lệ Tuyến_发达的泪腺Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, cổ đại, HE, tình cảm, trọng sinh, song khiết, hào môn thế gia, cung đình hầu tước, kiếp trước kiếp này.Tình trạng convert: hoàn 127c+ 27PNBìa + văn án: @tiemtaphoathucungNguồn convert: La wikidichTình trạng edit: Hoàn thànhNgày đào hố: 17/11/2020Ngày lấp hố: 08/11/2021Về việc REUP truyện: bị reup hết trơn rồi :)): Chỉ đồng ý cho một bạn làm audio, những trang khác đều là ăn cắp.Văn án:Phủ Vân Dương Hầu chọc giận Thánh thượng nên bị tịch thu tài sản, tước hết chức vị. Trong một đêm, Thẩm tam cô nương được nuông chiều từ nhỏ bị bức bách đến nỗi chỉ có thể dựng lên một cửa hàng son phấn.Từ đệ nhất mỹ nhân thành Trường An ngày trước nay lại thành biến thành bông hoa yêu kiều ai cũng có thể tùy ý ngắt lấy.Ngày nọ, thế tử Lục Yến của phủ Trấn Quốc Công đi ngang qua Bách Hương Các, mắt thấy nàng bị những công tử quyền quý đùa bỡn chợt nhớ lại khoảng thời gian ân ái mặn nồng cùng nàng ở đời trước.Hai tay y run rẩy, đến cùng cũng không quên được khoảnh khắc lúc nàng xoay người đi gả cho người khác, cái cảm giác đau thấu tim gan đó.Vì thế y lại cứu nàng, dụ nàng trở thành ngoại thất* của mình. (*thê tử sống chung nhưng không hợp pháp.)❗Nam chính không trọng sinh là dần dần có được ký ức đời trước.❗Nam chính không thê, không thiếp, không thông phòng.…
Tác giả: Chu Ngọc Biên tập: Lãnh Vân & MDH Thể loại: Cổ đại http://macdichhoi.wordpress.com/ Độ dài: 174 chươngTình trạng bản gốc: hoànTình trạng bản edit: hoànNotes: Thật ra bộ này cũng khá nhiều nhà đăng rồi, nhưng toàn gộp mấy chục chương vào với nhau, đọc như vậy đôi khi sẽ rất bất tiện nên mình quyết định đăng lại, tách riêng từng chương để các bạn đọc dễ hơn. :)…
Tên tiếng Trung: 身受假死之后Tác giả: Hàm Ngư Đại Tây QuaEditor: Bánh cá nhỏTình trạng bản gốc: đã hoàn thànhTình trạng edit: đã hoàn thành(1/1/2022 - 1/8/2022)✨Số chương: 193 chương + 1 phiên ngoại(chính văn: 113 chương + 80 phiên ngoại chính văn/ 1 phiên ngoại thế giới song song)Đây là bản edit phi lợi nhuận và chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không đem ra khỏi đây. Truyện chỉ được đăng tải ở wattpad Bánh cá nhỏ, các bạn thương tui thì vui lòng không đọc ở chỗ khác và đọc ở nhà chính chủ edit nha. Cảm ơn rất nhiều!💋…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…