Chương 19 - 20
Khó có được một buổi chiều yên tĩnh, lại bị một gã không mời mà đến phá vỡ. Harry tức giận thu máy ảnh của nhiếp ảnh gia, ngày hôm qua chụp ảnh không thành công, hôm nay âm hồn không tiêu tan lại bắt đầu.
Nhiếp ảnh gia nhẹ nhàng bước đến, tận lực không tiếp xúc với ánh mắt giết người của Harry, nịnh nọt khom người cúi chào, thanh âm ngọt như đường mật:" Ngài Voldemort, hôm nay tôi có thể được vinh hạnh chụp ngài cùng cháu ngoại của ngài hay không? Nếu ảnh của ngài và cháu ngoại đăng trên nhật báo tiên tri, nhất định sẽ được hoan nghênh."
Không đợi Harry mở miệng nói" Không", Voldemort đã gật đầu đồng ý," Có thể."
Harry chậm rãi buông cái cốc, lạnh lùng phủ nhận," Ta không đồng ý."
Voldemort kinh ngạc nhìn Harry, không rõ chụp ảnh thì có vấn đề gì. Xem ra hắn cần nói chuyện với Harry." Ngươi chờ." Hắn nói với nhiếp ảnh gia, sau đó đuổi ra xa.
" Harry, có thể nói cho ta vì sao không? Chẳng qua chỉ là chụp ảnh." Sau khi đuổi đi kẻ quấy nhiễu, Voldemort nhẹ nhàng hỏi.
Harry nhếch miệng," Nếu chụp ảnh đăng trên nhật báo tiên tri sẽ bị mọi người đàm luận. Họ sẽ biết quan hệ giữa ta và ngươi, mà ta chỉ hi vọng có được một cuộc sống đơn giản và thanh thản!"
" Ta nghĩ em muốn vào Văn phòng liên lạc muggle." Voldemort khó hiểu khơi mi.
" Đương nhiên, nhưng ta cũng hi vọng cả đời bình thản." Harry thật sự không thể nói lý với đối phương, chẳng lẻ muốn vào Văn phòng liên lạc muggle, thì phải tung ra quan hệ thân thích giữa hai người bọn họ sao?
" Ân......" Voldemort nhận ra vấn đề, dù sao trước đây tiểu Harry của hắn cũng sống tại thế giới muggle, sau lại sống ở Hogwarts, có một số sự tình không hiểu rõ. Hắn nên nói cho Harry.
Voldemort lựa chọn cách dùng từ, hắn không muốn phá hỏng nội tâm đơn thuần khờ dại của cậu bé này." Harry, em chưa rời trường học, không rõ xã hội phức tạp. Hiện tại, bộ pháp thuật đã là sân khấu của ta cùng Dumbledore tranh tài, mỗi một chức vị đều là kết quả thỏa hiệp giữa ta và hắn. Mỗi một người ở bộ pháp thuật đều có phe phái, người duy nhất không có chính là bộ trưởng bộ pháp thuật Fuge, hắn chẳng qua chỉ là con rối, không ai thèm để ý hắn nói cái gì."
" Ý của ngươi là – " Harry gian nan nói ra mấy từ vô nghĩa, rốt cuộc không nói thêm được gì.
" Chính là nói, suy nghĩ lúc trước của em là hoàn toàn sai lầm. Hôm nay bộ pháp thuật không dung nạp một phù thủy có lập trường chính trị bình thường, cho dù nơi hắn muốn đến là Văn phòng liên lạc muggle. Ta bổ nhiệm chức vị cho phù thủy máu trong, Dumbledore bổ nhiệm chức vị cho những kẻ hắn cho là tài giỏi, mà muốn đạt được mấy chức vị này, điều kiện hàng đầu là phải ủng hộ ta, hoặc hắn. Nếu không, cho dù Dumbledore đồng ý cho em tiến vào Văn phòng liên lạc muggle, những người khác của hội phượng hoàng cũng sẽ phản đối. Bọn họ không thể để bộ pháp thuật – cho dù là quyền lực thấp nhất như Văn phòng liên lạc muggle – có một phù thủy không phe phái gia nhập, một phù thủy thành tích bình thường, đó là một uy hiếp, bọn họ không thể không cẩn thận. Ta khẳng định với em rằng Dumbledore là một kẻ ranh ma." Voldemort nhẹ nhàng uống một ngụm cà phê, cười dài nhìn Harry.
" Ý của ngươi là, nếu ta vẫn là ta như lúc trước, ta sẽ không thể trở thành nhân viên của Văn phòng liên lạc muggle?" Harry nói thực chậm, thực chậm.
" Hiện tại vẫn có thể, nhưng em sẽ phải đối địch với ta và hội phượng hoàng." Một khi chiến tranh bùng nổ, chính là hai mặt thụ địch.
Ánh mặt trời ngoài cửa sổ ấm áp sáng lạn, Harry lại cảm thấy cả người lạnh như băng.
" Cho nên như em thấy, hướng mọi người giới thiệu sự tồn tại của em là vô cùng cần thiết, em sẽ dễ dàng tiến vào bộ pháp thuật. Đương nhiên, nếu em biểu hiện muốn gia nhập phe phái của Dumbledore, cũng nhận được kết quả tương tự." Voldemort cười thực vui vẻ. Cho dù Harry muốn gia nhập, hội phượng hoàng tự xưng là chính nghĩa kia cũng sẽ không nhận cháu ngoại của Voldemort, chắc chắn Harry sẽ bị hoài nghi là gián điệp.
Biểu hiện trên mặt Voldemort không nhìn rõ là hắn có nói dối hay không, Slytherin nói dối dễ dàng như ăn cơm. Nhưng Voldemort cũng sẽ không vì việc chụp ảnh mà nói dối về đại cục quan trọng. Harry vò vò tóc thật mạnh, cặp tóc bằng đá quý lập tức chỉnh sửa lại mái tóc rối. Có vẻ như cậu đã đánh giá thấp sự tranh chấp giữa Voldemort và Dumbledore, tưởng rằng tương lai của mình có thể thanh thản. Kỳ thật điều này không thể trách cậu, năm thứ 5 cậu quyết định trở thành Thần sáng, được rất nhiều người ủng hộ, năm thứ 6 chiến tranh bùng nổ, cậu không tốt nghiệp trường Hogwarts mà trực tiếp gia nhập chiến tranh, trở thành" Ngôi sao cứu thế", khi đó cậu chỉ cần chiến đấu, chiến đấu, lại chiến đấu, chuyện chính trị đều do những người khác xử lý, ví dụ như Dumbledore, hay Hermoine. Hiện tại sự tình phức tạp như vậy khiến cậu cảm thấy khó khăn. Nhưng cậu khẳng định, cậu sẽ không gia nhập phe Dumbledore, thắng lợi cuối cùng chắc chắn thuộc về Voldemort, cậu không muốn giãy dụa vô ích.
" Nếu ta không vào bộ pháp thuật, có thể có cuộc sống thanh thản phải không?" Harry bắt đầu muốn buông tay.
" Hiện tại em không thể, Harry. Kỳ thật tất cả mọi người biết sự tồn tại của em, có chụp ảnh hay không chụp ảnh cũng chẳng khác nhau." Voldemort vươn tay ra," Tại sao không hào phóng một chút? Để giới pháp thuật nhìn thấy phong cách của em."
Nhiếp ảnh gia đợi đã lâu, cuối cùng cũng được như mong đợi. Voldemort gắt gao ôm Harry, cười đắc ý, Harry miễn cưỡng mỉm cười, trong lòng bắt đầu định tương lai cho chính mình.
Bốn năm nay Harry vẫn luôn cho rằng, cậu có thể đứng ngoài chiến tranh, không tham gia, không ủng hộ. Cậu vốn là khách qua đường, cậu đã để lỡ mất cơ hội thay đổi lịch sử, cậu không còn lý do ngăn cản Voldemort làm phát động chiến tranh. Một thế giới pháp thuật ổn định, mặc kệ là ánh sáng hay là hắc ám, còn hơn là thế giới pháp thuật phân chia mạnh yếu.
Nhưng, qua bốn năm, cậu lại sắp rơi vào vòng xoáy chiến tranh. Theo lý tưởng của cậu, tiến vào bộ pháp thuật – cháu ngoại của Voldemort tiến vào bộ pháp thuật, mặc kệ cậu nhận chức vụ gì, cậu vẫn là cháu ngoại của Voldemort.
Đích xác, cậu từ bỏ lý tưởng lúc trước là tốt nhất.
————————————————-
Lại bắt đầu mua sắm, Voldemort vui mừng phát hiện Harry bắt đầu nói ra thứ mình muốn.
" Ta muốn cái này." Harry lẳng lặng nhìn mô hình chòm sao trong quả cầu thủy tinh," Thiên văn học của ta không tốt lắm."
Voldemort cảm thấy kỳ lạ, tại sao Harry đột nhiên quan tâm tới việc học tập, nhưng hết thảy những thứ Harry muốn hắn đều vui lòng mua.
Một bộ cờ vua phù thủy bằng đá quý, bột Floo, còn có —
" Tia chớp!" Harry giật mình nhìn qua cửa kính.
Từ khi đi vào thời đại này, có nhiều thứ không thay đổi lớn, nhưng cũng có những thứ hay thay đổi, ví dụ như chổi bay. Tuy chổi bay Cleansweeps vẫn còn, nhưng dòng đầu tiên của Nimbus đã xuất hiện. James cùng Lucius cưỡi" Nimbus1981″, các thành viên khác trong đội Quidditch của Slytherin quidditch cưỡi" Nimbus 1980″," Nimbus 1980″ không thể so với tốc độ của Nimbus 2000, nhưng Nimbus 1981 và Nimbus 2000 lại có tốc độ tương đương nhau. Cảnh này khiến Harry nhớ tới lần đầu tiên lắp bắp kinh hãi đi xem một trấn đấu Quidditch.
Hiện tại, cậu lại lắp bắp kinh hãi. Trong cửa sổ, một chiếc chổi bay rất độc đáo, từ đầu tới đuôi đều tinh tế, đây không phải là Tia Chớp trong trí nhớ sao?
Cái chổi bay lên trời đã chứng mình cho suy nghĩ của Harry – đây là dòng sản phẩm đầu tiên của" Tia Chớp".
" Đội tuyển Anh đã đặt mua bảy cái, năm sau nó sẽ tỏa sáng ở Qudditch Thế giới!" Chủ tiệm rất tự hào về điều đó.
Harry tham lam nhìn Tia Chớp, không tự chủ được nhớ tới cây chổi Tia Chớp trước kia đã cùng mình phối hợp ăn ý, kí ức dần dần phai nhạt lại gợn sóng. Cậu muốn có một cây chổi Tia Chớp, bởi vì nó không chỉ là cây chổi thần bay trên bầu trời, mà nó còn chứa đựng kỉ niệm của Harry.
Chẳng qua, nó thật sự rất đắt! Bằng giá tiền đôi giày trên chân Harry – 5000 Gallons, Harry không thể dễ dàng mở miệng đòi hỏi.
" Ta nghĩ, chúng ta nên chọn lựa một cái tốt nhất." Voldemort ôm lấy thắt lưng Harry, tư thế giữa hai người càng ngày càng ám muội, Harry không tránh ra, bởi vì lời nói của Voldemort khiến cậu khiếp sợ.
Voldemort thực sự muốn mua cho cậu sao?! Người này đối với cậu thật sự quá tốt, có phải có âm mưu gì hay không?
Cậu đột nhiên ngẩng đầu, dùng ánh mắt hung dữ nhìn Voldemort. Cậu không ngu ngốc mà dùng Chiết tâm bí thuật trên người Voldemort, bởi vì lúc nào Voldemort cũng sử dụng phép Bế quan bí thuật. Nhưng những suy nghĩ, tình cảm trong lòng con người, đều được biểu hiện qua ánh mắt.
Kỳ quái là ánh mắt của Voldemort tràn đầy yêu thương và sủng nịch, Harry cảm thấy mơ hồ, ánh mắt đó ôn nhu như nước, khiến trái tim Harry chấn động một chút. Cho tới bây giờ chưa ai nhìn cậu như vậy, cậu cảm thấy thật ấm áp. Cậu nghĩ đây không phải là chuyện xấu, nhưng lí trí cũng mách bảo cậu, đây cũng không hẳn là chuyện tốt.
" Ngươi...... Ngươi thực muốn mua cho ta? Nó rất đắt." Harry yếu ớt nói.
Tim Voldemort khẽ nhói lên, gắt gao ôm lấy đứa nhỏ đáng thương. 15 năm qua, Harry sống thực cực khổ, đáng lẽ cậu phải sống cuộc sống cao cao tại thượng, ăn ngon mặc đẹp, được người khác hầu hạ, nhưng hiện tại lại vì một cái chổi bay nho nhỏ mà phải lo sợ.
Hắn cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên vết sẹo trên trán Harry, tràn đầy nhu tình làm an lòng cậu bé trong lòng," Bảo bối thân yêu, Harry của ta, chỉ là một cái chổi bay mà thôi, không cần lo lắng. Nếu em muốn, chỉ cần ta có thể cho em, ta sẽ cho em tất cả."
Harry kinh ngạc sờ sờ vết sẹo trên trán, lúc Voldemort vừa mới hôn cậu, cậu đã nghĩ là sẽ đau muốn chết, không ngờ tới không đau một chút nào, lại còn có cảm giác ấm áp.
Thật lạ lùng!
Trăm mối nghi ngờ không giải thích được, cậu hạ mi mắt, ngoan ngoãn để Voldemort ôm lấy cậu đi vào tiệm cung cấp trang thiết bị quidditch.
Voldemort chọn cho cậu một cây chổi Tia Chớp, mỉm cười ghé vào lỗ tai cậu hỏi cậu thích không, hơi thở của Voldemort làm Harry khó chịu, cậu liếc hắn một cái, nói chuyện liền nói chuyện, có tất yếu phải thân cận như vậy không? Chẳng qua ánh mắt của Voldemort thì không thể chê, hắn đã chọn cây chổi bay nào thì tuyệt đối là số một!
Cuối cùng gia tinh ôm một cây chổi bay cùng một bộ công cụ bảo dưỡng theo hai người rời khỏi tiệm Quidditch.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top