Chương 156 - 157
Nói là phải giúp các quân sử dụng pháp thuật trong cuộc thi tam pháp thuật, kỳ thật chỉ có xác định được hạng mục mới có thể kì tiến hành hướng dẫn. Voldemort nghĩ Harry không biết, cố ý nói cho cậu: " Không cần nóng lòng, sau khi quyết định hạng mục thứ nhất, em sẽ biết nội dung."
Một buổi tối thứ 6 trước tuần diễn ra hạng mục thứ nhất, Harry và Snape cùng nhau học môn độc dược ở phòng sinh hoạt chung, nhìn thấy bạn tốt nói không ngớt, Harry chỉ có thể than thở chính mình không có thiên phú về ma dược. Có người cho dù không cố gắng, cũng có thể khiến người khác theo không kịp. Voldemort và Nagini cùng nhau đi vào, đi đến trước sofa Harry ngồi. Hắn cầm lấy sách độc dược của Harry, " Harry, cùng ta đi ra ngoài."
Harry lập tức phản ứng, hẳn là muốn đi xem nội dung của hạng mục thứ nhất. Như vậy, từ ba bắt đầu trận đấu, nhóm giáo sư có ba ngày để dạy quán quân, thời gian vẫn còn kịp. Cậu lập tức đứng lên," Được." Cúi đầu hướng Snape," Severus, xin lỗi, tớ đi ra ngoài trong chốc lát, chờ tớ trở lại chúng ta tiếp tục thảo luận."
Snape tỏ vẻ hiểu được.
Hai người một xà đi một lúc lâu, lâu đài và hồ nước đã ở xa xa phía sau, sau đó Harry nghe được một loại tiếng động rất vang dội. Một là tiếng rít gào không phải là của người, hai là tiếng hô và tiếng bước chân chạy trốn của người. Xa xa, còn có thể thấy ánh sáng của các loại pháp thuật. Cảm giác này giống như đã từng quen thuộc, Harry xác định. Có chút nghi ngờ, chẳng lẽ hạng mục lần này của cuộc thi tam pháp thuật cậu đã từng trải qua? Nếu là như thế, vậy cũng thật may mắn.
" Xem ra hạng mục lần này cũng được." Voldemort vừa lòng nói. Hắn thích hạng mục có độ khó cao, có thể biểu hiện thực lực xuất sắc của Hogwarts.
{ A, a, ta cảm thấy rất kích động.} Nagini lắc lắc cái đuôi, hai mắt đột nhiên co rút lại một chút.
Harry sờ sờ đầu lớn của Nagini, { Nagini, ta tin rằng ngươi mạnh hơn thứ kia.} Cậu vỗ về đại xà, dùng ngón tay mềm mại xoa dịu Nagini đang quá mức hưng phấn.
Nagini uể oải cúi đầu, hai mắt màu vàng ảm đạm một chút. { Ta biết, ta sẽ không khiêu khích thứ kia.}
{ Chúng nó là đạo cụ quan trọng của cuộc thi tam pháp thuật, Nagini. Nếu ngươi muốn cùng chúng nó so sánh, ta nghĩ sau này sẽ có cơ hội.} Harry vỗ vỗ đầu của nó, an ủi.
Voldemort gõ lên đầu Nagini, { Chẳng qua là vài con rồng mà ngươi cũng hưng phấn như thế. Muốn chơi ta liền bắt một con cho ngươi, nhưng bây giờ ngươi an phận một chút.}
Nghe Voldemort hứa, Nagini lại thêm cao hứng, tinh thần vui vẻ cùng hai vị chủ nhân đi đến chỗ ba con rồng và người thuần hóa rồng.
Một vị phù thủy tóc đen đi lên tiếp đón, " Chủ nhân Voldemort tôn kính, cậu chủ Harry, xin chào."
" Edward, hạng mục đầu tiên là rồng?" Voldemort dùng ánh mắt đánh giá ba con rồng đang bị xích lại phía trước.
Edward nói: " Đúng vậy, chủ nhân. Màu xanh là rồng xanh xứ Wales, màu đỏ là rồng lửa Trung Hoa, màu đen là rồng đuôi gai Hungari. Đều là động vật rất hung hãn, ngài nhìn xem, cho dù hiện tại bị xích lại, nhưng không ai dám tiếp cận chúng nó. Lửa của chúng có thể phun xa 20 m, rồng đuôi gai Hungari còn phun đến 40 m." Hắn lắc lắc đầu, "Ai mà bốc thăm trúng mẫu của nó thì thật không may."
" Làm cái gì với những con rồng này?" Voldemort tiếp tục hỏi.
Edward cũng không biết rõ, đoán một chút, "Chắc là vượt qua chúng nó, không có thử thách nào khó hơn nữa. Lần này hẳn là phải lấy được trứng rồng, công kích đặc biệt mạnh mẽ."
Đang nói, có mấy người đồng sự của hắn mang đến một cái ổ thật to, bên trong có năm quả trứng rồng, đặt ở bên cạnh rồng xanh xứ Wales, rồng xanh lập tức cúi người xuống, đầu thật lớn nhẹ nhàng đụng vào trứng rồng, bắt chúng tụ lại một chỗ.
" Rất thú vị." Harry nói, "Chúng nó rất bảo vệ những quả trứng này, ai muốn cướp đi thì vô cùng gay go." Cậu nghĩ tới ba vị quán quân, lập tức có chút hả hê.
" Đúng vậy, chúng ta nên chúc phúc cho những quán quân này, chúc họ có thể bình an vô sự." Voldemort cũng bật cười.
Trước khi đi, Harry hỏi Edward, " Trừ chúng ta, còn có người đến không?"
Edward lắc lắc đầu, "Không có, nhưng tôi có quen một người bạn là người giữ khóa của Hogwarts, cậu biết đấy, người khổng lồ kia thích những con rồng này." Hắn cười châm biếm, " Hắn sẽ đến xem, nhưng hơi muộn một chút."
" Mang theo bạn gái của hắn." Voldemort mỉa mai, " Một phù thủy có vẻ lớn hơn người bình thường."
Hai nam nhân cười khẽ. Harry im lặng, từ chối cho ý kiến. Lại nói tiếp, Slytherin không thích người khổng lồ.
Chương 157
" Cho nên, hạng mục đầu tiên là lồng rửa?" Richard bình thường rất bình tĩnh liền biến sắc, nói chuyện cũng có vẻ cố sức, ngữ điệu vô cùng tuyệt vọng. Đây là giữa trưa ngày cuối tuần, hắn và Harry ở trên thuyền của Durmstrang, Karkaroff cố ý dành cho bọn họ một khoang thuyền lớn, dùng để huấn luyện.
" Đúng vậy." Harry cảm thông nhìn Richard. Từ nhỏ sinh trưởng trong gia đình phù thủy máu trong, hiển nhiên Richard rất rõ ràng sức mạnh của rồng lửa, hôm nay hắn lại một mình đối đầu với con rồng lửa mà bình thường phải bảy tám phù thủy mới có thể đối phó, cái này đối với Richard quả là một thử thách gay gắt.
Richard không nói gì một lúc lâu, biểu tình từ kinh ngạc đến sợ hãi cuối cùng là thoải mái, ngữ khí cũng nhẹ nhàng hắn, " Quả nhiên là cuộc thi tam pháp thuật, thật xứng đáng với danh tiếng của nó, hạng mục đầu tiên đã khó khăn như vậy. Những tớ rất tin tưởng vào thực lực của mình, tớ cũng rất tin tưởng cậu, Harry." Hắn cười, " Nhìn cậu không chút hoàng mang, có phương pháp gì tốt thì nhanh nói ra đi, giáo sư hướng dẫn của tớ?"
Dựa vào kinh nghiệm chính mình từng tham gia cuộc thi tam pháp thuật, Harry đề xuất: " Dùng bùa triệu tập, được không? Đầu tiên gọi chổi bay tới, sau đó bay qua rồng lửa?"
Richard giơ tay phải lên, ngón cái nâng cằm, ngón trỏ khẽ động, ngẫm nghĩ mấy chục giây, cuối cùng cười gượng lắc đầu, buồn rầu. " Biện pháp này dễ làm, thao tác cũng rất mạnh, nhưng ..." Hắn lại chậm rãi lắc đầu, " Tớ không thành thạo trong việc bay. Bình thường cưỡi chổi bay thì có thể, không có vấn đề gì, nhưng nếu kiểm tra kỹ thuật, chỉ sợ tớ không thể biểu hiện. Tớ không tham gia đội bóng Quidditch, việc bay là nhược điểm khiến tớ rất đau lòng."
Thấy Richard chán nản, Harry vội vàng an ủi hắn vài câu. Cậu từng nghe nói có khá nhiều phù thủy không thành thạo trong việc bay, cho nên luôn lựa chọn phép độn thổ, nhưng cậu chưa tận mắt thấy. Từ trước đến giờ, bên cạnh cậu có rất nhiều người thành thạo bay trên không, chỉ là không thích dùng chổi bay, như Snape, hắn cũng không từ chối cưỡi Tia Chớp, cho nên cậu thật sự không nghĩ Richard không thành thạo trong việc bay. Không sao, cậu còn có rất nhiều phương pháp. " Như vậy, dùng thần chú biến hình biến ra một loại động vật hấp dẫn lực chú ý của rồng lửa, sau đó nhân cơ hội vượt qua? Hoặc là, dùng thần chú thôi miên nó? Nhưng tớ không quá ủng hộ hai cách này, cách thứ nhất tỉ lệ thành công không quá lớn, rồng lửa có thể cho rằng cậu có tính uy hiếp hơn; phương pháp sau...... Cho dù rồng lửa bị thôi miên, vẫn có thể phun lửa, đến lúc đó sẽ không thể vượt qua." Cậu không nói ra thần chú nào hiệu quá nhất, thử nghiệm Richard một chút, cậu tin rằng Richard có suy nghĩ.
Richard còn thật sự lo lắng vài phút, như trước phủ định đề nghị của Harry. " Không, tớ cần phương pháp có hiệu nhanh. Ví dụ như, công kích nhược điểm của nó, tớ tin rằng vạn vật đều có nhược điểm."
Dù sao cũng là người thừa kế của gia tộc phù thủy từ xưa, lập tức liền bắt được trọng điểm. " Như vậy, dùng lời nguyền về mắt được không? Mắt là nhược điểm của rồng lửa, tấn công vào mắt của nó có thể lập tức đánh mất lực chiến đấu của rồng lửa."
Hai mắt Richard sáng ngời, vỗ tay, " Đúng! Chính là cái này! Thật lợi hại, Harry!"
Harry cảnh cáo hắn, " Dùng lời nguyền này phải thật cẩn thận. Trong trận đấu đều là rồng mẹ, chúng nó rất bảo vệ trứng, bởi vậy chắc chắn có quy định nghiêm khắc đối với sự an toàn của trứng rồng, không thể tổn hại cái gì. Cho nên, ngay sau khi sử dụng lời nguyền phải lấy được trứng rồng, không thể để rồng lửa đã bị thương làm loạn mà hỏng trứng, nếu không sẽ bị trừ điểm."
" Harry, suy nghĩ của cậu rất chu đáo!" Richard quả thực bội phục Harry, phản ứng của rồng lửa sau khi bị thương mắt cũng lo lắng đến, ngay cả bảo vệ trứng rồng hoàn hảo cũng lo đến, suy nghĩ thật cẩn thận, phương diện nào cũng bận tâm. "Có cậu làm giáo sư hướng dẫn cho tớ, thật sự là may mắn của tớ!"
Harry hơi xấu hổ, cậu không lợi hại như Richard nói, chẳng qua là cậu lấy bài dạy của Moody làm ví dụ mà thôi. Cho nên cậu không nói tiếp, chuyển hướng câu chuyện, " Bây giờ chúng ta bắt đầu luyện tập, cách ngày 24 tháng 11 chỉ có ba ngày, chúng ta phải chắc chắn không để xảy ra sai sót, làm tốt nhất."
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top