C227: PHẢI RA ĐẠI CHIÊU SAO?
Mà sau khi mũi tên bắn vỡ ly rượu vang, trực tiếp cắm vào bia.
“Oa oa!” Cô không nhịn được nhảy cẫng hoan hô.
Lần đầu tiên bắn tên, lại có thể có thành tích tốt như vậy.
Hạ Tiểu Khê không nhịn được khen ngợi: “Lệ Diệu Xuyên, tầm bắn của anh thật là chính xác.”
Anh kiêu ngạo nói: “Anh bắn cái gì cũng chính xác.”
Hạ Tiểu Khê: “...”
Bốn bề vẳng lặng, một câu kia của Lệ Diệu Xuyên không lớn, cho nên không ai phát hiện, nhưng da mặt con gái mỏng nên cô vẫn thẹn thùng.
Tần Nặc bị nhét đầy thức ăn cho chó ở một câu.
Chỉ còn lại một ly rượu vang.
Tên nhà giàu mới nổi giơ tay cũng sắp gãy, mới thấy nữ sinh từ từ giương cung lên.
Anh ta nhắm chặt hai mắt, chờ đợi mũi tên địa ngục này kết thúc, nhưng mà đợi nửa ngày, trên đầu cũng không có động tĩnh, anh cẩn thận mở mắt ra,
phát hiện cô gái trước mắt đang cởi cà vạt của người đàn ông sau lưng, sau đó che lên mắt, cột chặt.
Đây là muốn che mắt bắn tên sao?
“Thật tối, anh yêu, lát nữa lỡ em bắn trật vậy phải làm sao?”
“Bắn trật anh sẽ nhặt xác thay em."
Nghe được câu trả lời này, răng môi tên nhà giàu mới nổi run lập cập, phát ra tiếng định định, nháy mắt dưới đáy quần cũng ướt đẫm.
Anh không muốn chết, nhưng mà lúc này thân thể bởi vì khẩn trương quá độ nên cương cứng ở đó, không di động được chút nào.
“Tốt lắm, vậy em bắn nha.”
Hạ Tiểu Khê giơ tay chỉ ngay cổ người đối diện.
“A a a, hướng này quá nguy hiểm lên chút nữa đi.” Tên nhà giàu mới nổi hét chói tai.
“Cục cưng, anh ta đang nói cái gì? Gió lớn quá, em không nghe được?” Hạ Tiểu Khê đặt câu hỏi.
Lệ Diệu Xuyên đứng đắn nói: “Em đang hướng về động mạch chủ trên cổ anh ta, đến lúc đó sẽ chảy rất nhiều máu, đi lên chút nữa sẽ không để cho anh ta chết quá thống khổ.”
“Được rồi!”
Vừa dứt lời, mũi tên trên tay cô bay vèo ra ngoài, trúng ngay giữa ly thủy tinh, nhất thời thủy tinh vang khắp nơi, mà trong cùng một lúc tên nhà
giàu mới nổi cũng hôn mê bất tỉnh.
Hạ Tiểu Khê kéo cà vạt trong mắt ra, le lưỡi với Lệ Diệu Xuyên: “Có phải lúc nãy em hơi quá đáng không?”
Lúc nãy cô chỉ muốn dọa tên nhà giàu mới nổi này, để cho sau này anh có thể thông minh hơn, cho nên lén lút bảo Lệ Diệu Xuyên chỉ phương hướng
cho cô.
Bây giờ cô tin tưởng người đàn ông này trăm phần trăm, tin tưởng có sự phụ trợ như thần của anh, cho dù cô nhắm hai mắt cũng nhất định bắn trúng.
Lệ diệu Xuyên cưng chiều vuốt ve mái tóc cô nói: “Em nói sao?”
“Ừ... hẳn là không có chứ?” Cô tự hỏi tự trả lời.
“Đúng, em nói cái gì cũng đúng.”
Vợ của tên nhà giàu mới nổi đã gọi an ninh tới mang chồng cô ta xuống.
Trước khi đi, cô ta còn không ngừng cầu xin xin lỗi, hy vọng Hạ tiểu Khê có thể quên hành vi của cô ta và chồng cô ta.
Hôm nay là sinh nhật của Hạ Tiểu Khê hơn nửa cô cũng đã trừng phạt bọn họ.
Cho nên cô hào phóng tay nói: “Mang theo người đàn ông của mình, cút đi!”
Gậy ông đập lưng ông, cuối cùng Hạ tiểu Khê cũng học dùng được.
Sau khi kết thúc náo nhiệt, Lệ Diệu Xuyên ôm eo cô từ phía sau: “Đi cùng anh.”
“Đi? Đi đâu?”
“Đưa em đi ăn một bữa trước, sau đó.....”
“Sau đó thì sao?”
“Đi thì em sẽ biết.”
Hạ Tiểu Khê giả vờ từ chối bị anh nhét vào một chiếc xe sang trọng.
Xe vừa rời đi, Tần Nặc ngồi trên ghế băng liền không yên phận.
Hống gống hống, Thổng thống muốn ra đại chiêu! Bây giờ anh ta phải nhanh chóng chạy tới trung tâm chỉ huy làm trợ thủ cho Lệ thiếu.
Anh ta vừa lấy điện thoại ra vừa đi vừa đuổi theo mục tiêu.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top