Chương 18
'Minho, Taeguk mau dậy đi nào. Hai đứa sắp thành lợn rồi đấy. Cả anh nữa Hoseok mau dậy đi.' Jeon Jungkook đau đầu vì ba người này. Hàng ngày hai đứa nhỏ dậy rất sớm vậy mà chỉ cần có Hoseok bên cạnh học tính lười biếng từ anh, gọi mãi thế nào cũng không dậy. Cậu chán nản thở dài.
'Kookie à, cho anh và bọn nhỏ ngủ thêm một ít nữa đi. Cả ngày hôm qua hai đứa cũng mệt lắm rồi.' Jung Hoseok nói xong thì ôm Minho ngủ tiếp không nhìn thấy sắc mặt ảo não của Jungkook.
'Được, vậy ngủ luôn đi. Tôi sẽ ăn một mình vậy.. Cả ba tự ra ngoài mà ăn.' Jungkook làm bộ dạng ai oán chỉ có cách này 1 lớn 2 nhỏ mới chịu tỉnh thôi.
Cả ba người nghe vậy thì ngay lập tức bật dậy chạy vào phòng vệ sinh với bộ dáng gấp gáp. Jungkook nấu ăn rất ngon nha, với lại mấy món ở Úc không hợp khẩu vị của họ chính vì vậy họ không muốn bị bỏ đói đâu, với cả trình độ nấu ăn của Hoseok thì chắc chỉ ăn mãi trứng chiên, trứng luộc tất cả các loại trứng. Minho và Taeguk muốn làm bánh bao mập mạp chứ không muốn làm bánh chao chay đâu. Jungkook bật cười nhìn bộ dạng vội vàng của cả ba, cậu đi xuống phòng bếp trước để dọn thức ăn. Khi dọn xong thức ăn thì cả ba người cũng đúng lúc đi xuống, đang còn mơ màng nhưng nghe được mùi thơm từ mấy món ăn thì bừng tỉnh hí hửng chạy đến bàn ăn ngoan ngoãn mà ngồi xuống.
'Mọi người ăn đi. Hai con ăn xong thì nhớ uống sữa, cà phê em đã pha sẵn cho anh rồi đấy. Hai đứa mau mau ăn cháo đi.' Jungkook hối thúc. Từ nhỏ hai đứa bé đã được cho uống nước trong linh tuyền chính vì vậy mau lớn hơn những đứa trẻ khác, cả cách suy nghĩ cũng trưởng thành và thông minh hơn những đứa nhóc cùng tuổi. Chính vì vậy cậu rất yên tâm khi để hai đứa nhóc tự ăn.
'Appa, con không muốn ăn cà rốt.' Minho mếu máo nói, nhóc không thích cái thứ màu cam này chút nào.
'Không được hư Minho. Nhìn em Taeguk kìa, em ấy ăn được tại sao con lại không. Nếu con không ăn appa sẽ chỉ thương mỗi Gukie.' Jungkook không biết Minho giống ai nữa bẩm sinh đã rất ghét cà rốt, cậu thì rất dễ ăn chắc chắn Minho giống cha nó rồi. Đã cố gắng bao nhiêu lần cho ăn cà rốt cậu chế biến theo nhiều kiểu nhưng nhất quyết không ăn là không ăn. Làm cậu hết sức đau đầu.
'Hic....papa... Appa Kook không thương bánh gạo nhỏ nữa... Oa...' Minho thương tâm khóc to, ôm chầm lấy Hoseok ngồi kế bên. Nhóc buồn lắm appa bảo không thương Minho nữa rồi. Jungkook thấy con mình khóc thì cũng đau lòng lắm chứ nhưng cậu kiên quyết phải để con mình bỏ hết mấy thói xấu chính vì vậy dù nhìn con khóc thương tâm, cậu bỏ đi lên phòng khách để ba người ở lại.
'Minho ngoan nín đi nào. Appa chỉ vì muốn tốt cho con thôi mà. Con mau lên xin lỗi appa đi.' Jung Hoseok dỗ dành con trai nhỏ.
'Minho, em cho anh này. Ngoan.' Taeguk không biết lấy đâu ra cây kẹo đưa cho Minho.
'Appa sẽ không thương bánh gạo nhỏ nữa ạ.' Minho mặt mếu máo nhìn Hoseok. Bé rất sợ appa giận.
'Không đâu. Chỉ cần con xin lỗi appa là được. Papa sẽ giúp con được không nào.' Jung Hoseok xoa đầu Minho.
Minho nghe vậy thì chạy lạch bạch ra chỗ sofa phòng khách nhào vào lòng Jungkook. Nhóc ôm chặt lấy cổ Jungkook không buông.
'Appa, bánh gạo nhỏ xin nhỗi.'
Không có tiếng đáp lại từ Jungkook thì Minho cũng không dám khóc nữa. Vì bé biết là appa Kook không thích những đứa trẻ hay khóc nhè. Khuôn mặt vì nín khóc mà đỏ bừng cả lên, miệng thì mím lại, cặp má trề xuống nhìn vừa đáng thương mà cũng hết sức đáng yêu.
'Jungkook à, tha lỗi cho thằng bé đi. Dù sao thằng bé cũng rất ngoan với cả chỉ ghét mỗi cà rốt thôi mà. Đâu phải ngày một ngày hai mà bỏ được.' Jung Hoseok nhìn Minho tội nghiệp vòng tay đứng nhìn Jungkook thì cũng phải khuyên giải. Anh là không nỡ để bánh gạo nhỏ khóc đâu nha.
'Appa à. Anh Minho biết lỗi rồi mà. Taeguk sẽ thay anh ăn hết cà rốt luôn. Nha nha tha lỗi cho anh hai đi mà.' Nhìn Taeguk ăn hiếp Minho vậy thôi, chứ thương anh mình lắm cơ. Đi đâu cũng dính chặt lấy nhau không rời. Đứa nào động đến anh hai bé thì xác định bị bé đánh đấy.
'Tôi chịu thua ba người rồi đấy. Được rồi, hai đứa lại đây với appa nào. Appa sẽ không bắt con ăn cà rốt nữa đâu Minho.' Jungkook dang tay đón hai đứa trẻ vào lòng.
'Được rồi. Vậy từ ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu luyện tập thể lực. Appa không thể để các con mập ú như thế này được. Cả anh nữa Hoseok cũng phải luyện tập với hai đứa nhỏ, nhìn anh như thế này thì bảo vệ được ai.' Jungkook ý chí hừng hực sự quyết tâm. Nhìn ba người trước mắt cứ như thế này thì làm sao tồn tại trong mạt thế được cơ chứ. Nhưng mà Jungkook à cậu quên rồi sao Jung Hoseok là một trong 6 người đứng đầu trong căn cứ, cậu lại cứ cho ba người hàng ngày đều đặn pha loãng nước trong không gian cho họ uống thì sức lực của họ đã gấp 3 người thường.
'Nhưng mà, mệt lắm appa.' Minho nũng nịu ôm lấy appa mình.
'Đúng vậy đó. Appa muốn bánh bao nhỏ ngất xỉu sao.' Taeguk vùi mình vào lòng Jungkook.
'Vậy thì appa sẽ cắt hết khẩu phần thịt của các con.' Jungkook nhướn mày nhìn hai đứa con của mình.
'Không được.' Hai đứa nhỏ hét lên 1 lúc làm cậu và anh giật cả mình mà vuốt ngực bình ổn.
'Được thôi. Các con chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời appa là được. Và appa hứa nếu các con hoàn thành mục tiêu của appa đặt ra tốt appa sẽ dẫn các con về Hàn chơi. Chịu không nào?' Jungkook đưa ra điều kiện.
'Hoan hô. Appa hứa rồi nha.' Minho và Taeguk vui mừng. Hai bé muốn biết Hàn Quốc như thế nào nha, vì nghe nói ở Hàn có nhiều đồ ăn ngon lắm nghĩ tới là nhỏ dãi rồi. Tội cho hai bé không biết bị appa mình lừa.
'Tất nhiên. Các con lên phòng đọc sách đi. Appa phải đi rửa chén. Hoseok anh không bận gì chứ nếu rảnh thì ra vườn chăm sóc cây với em. Lâu rồi em cũng chưa nói chuyện với anh.' Jungkook cười thầm trong lòng, hai tiểu quỷ này thật dễ lừa. Nhìn Hoseok gật đầu thì cậu cũng nhanh chóng lùa hai đứa nhỏ lên phòng rồi vào bếp rửa chén.
.................
Những chương này mình chủ yếu sẽ viết về cảnh sinh hoạt của Jungkook và hai bé con. Và tình cảm của Hoseok dành cho Jungkook.
...................
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình trong thời gian qua. Truyện đã đạt được 3k lượt đọc. Mong mọi người sẽ tiếp tục theo dõi mình và ủng hộ thật nhiều. Mình đã đi học lại rồi nên đôi lúc đăng chương muộn mong mọi người bỏ qua và thông cảm.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top