TẬP 56: BẢO NHI SẨY THAI

Bảo Nhi nghe được lời này,lòng cô bỗng dưng nhẹ hơn, như cô vừa bỏ được tảng đá nặng trên người xuống, cô thút thít nói " An An, tớ muốn trở lại như xưa, tớ muốn trở lại trước nay ... tớ muốn cùng cậu ... muốn cùng cậu làm gì cũng có nhau. Tại sao Mạc Trí Hạo lại xuất hiện chứ, tại sao anh ấy lại muốn lấy tớ, tại sao tớ lại đính hôn với anh ấy rồi tại sao tớ phải bỏ hết mọi thứ để gánh cục nợ trong bụng như vậy chứ .... Tớ không muốn sống nữa An An... Thật sự không muốn sống nữa! "

" Bảo Nhi, cậu không được nói như vậy. Tớ chỉ có một mình cậu là bạn thân, nếu cậu không còn ở trên thế giới này nữa thì tớ cũng không còn ai là bạn hết. Đừng làm như thế , vì tớ, cậu đừng rời xa tớ nha Bảo Nhi, tớ không muốn chuyện đó xảy ra đâu " Án An vội ngắt lời của Bảo Nhi và cô năn nỉ Bảo Nhi không làm như thế nữa.

Bảo Nhi lắc đầu, cô đáp " Không có tớ cậu vẫn còn anh Mạn Đình và chị Vân San. Bọn họ vốn dĩ là người nhà của cậu mà, còn tớ chỉ là một người bạn mà thôi. Tớ không thể sống với cái cuộc đời này nữa, tớ muốn giải thoát bản thân và làm lại từ đầu. Cậu không muốn tớ chết là vì đứa bé đáng chết trong bụng tớ đúng không, cậu nói thật đi "

An An thở dài một cái rồi cô gật đầu " Bảo Nhi, xin lỗi. Đúng là tớ có suy nghĩ như vậy thật nhưng tớ cũng thật sự không muốn mất cậu. Nếu tớ trả lời không có suy nghĩ như vậy thì có lẽ cậu sẽ thấy đỡ hơn, nhưng trong lòng tớ sẽ cảm thấy bứt rứt vì đã nói dối cậu. Nên tớ xin cậu đừng làm như vậy có được không, nếu cậu thật sự không thích đứa bé, thì chúng ta có thể xử lý bằng cách khác mà , đứa bé này không đáng chết, chỉ là đứa bé không đáng xuất hiện bây giờ thôi đúng chứ ? ".

Bảo Nhi nghe vậy, cô lắc đầu " Không được, đứa bé nó dù đáng chết nhưng nó cũng là con của tớ và Trí Hạo, tớ không thể nào để cho nó đi một mình được. Để cho tớ có thể kết thúc mọi thứ đi, tớ cảm thấy mệt mỏi lắm rồi! Tớ không thể trở lại như xưa nữa. Bây giờ tớ không còn mặt mũi để đến trường nữa, mọi người đều sẽ biết tớ có thai và sẽ chỉ trích tớ, tớ không muốn như vậy. Tớ vẫn có ước mơ mà tớ muốn thực hiện, tớ muốn cùng cậu đi hết các năm học trung học. Sau đó lên đại học nếu có duyên chúng ta sẽ có thể tiếp tục làm bạn. Nhưng mà... ".

An An vuốt lưng của Bảo Nhi rồi đáp " Cậu cứ bình tĩnh, cậu đừng nghĩ nhiều quá, các bạn ở Nhất Môn sẽ không nói gì đâu. Cậu đừng quên Đình Đình chính là hiệu trưởng của Nhất Môn đó. Cậu cứ nghe tớ đi, cậu sẽ có tương lai như cậu muốn và tớ sẽ là người bạn mãi mãi của cậu. Tớ sẽ giúp cậu mọi thứ nếu cậu cần, chỉ là mong cậu đừng rời xa tớ, chỉ một mong ước nhỏ nhoi như vậy mà cũng không được sao ? ".

Bảo Nhi thút thít, cô thầm nghĩ " Xin lỗi cậu An An, tớ không thể làm thế được. Xin lỗi vì tớ không thể tiếp tục làm bạn của cậu được " rồi Bảo Nhi mới lên tiếng " Vậy sao An An, cám ơn cậu nhé! Bây giờ tớ muốn uống nước cam, cậu đi mua cho tớ đi " Bảo Nhi nói xong thì buông An An ra.

An An nghe vậy nói "Vậy tớ ra ngoài lấy cho cậu lát quay lại liền , cậu đừng làm chuyện gì dại dột đấy Bảo Nhi, hãy bình tĩnh lại và cùng nhau giải quyết chuyện này nhé!" cô nói xong thì chạy ra khỏi phòng đi mua nước cam cho Bảo Nhi. An An nghe lời Bảo Nhi và đi mua, vừa mới ra tới cửa thì gặp mọi người, Lục Mạn Đình ngỏ lời đi mua giúp cô thì Bảo Nhi vội hét to " Tớ chỉ uống nước cam do cậu mua thôi, nếu là mấy người đó tớ sẽ không uống đâu! ". Nghe Bảo Nhi nói vậy nên An An vội chạy đi mua.

Sau khi An An chạy đi mua thì Bảo Nhi lấy tờ giấy gần đó và viết cho mọi người một lá thư rồi nhảy ra từ cửa sổ. Dù là đang ở tầng 05 nhưng vì lớp cỏ ở dưới rất dày nên sẽ không khiến cho Bảo Nhi mất mạng. Bảo Nhi nhảy xuống lăn mấy vòng và va vào một cái cây, bụng Bảo Nhi lúc này rất đau, máu lại chảy ra ướt cả một vùng cỏ. Sau đó cô vẫn có thể đứng lên và chạy thật nhanh về hướng một con sông gần đó. Vì Bảo Nhi đang bị chảy máu nên những vết máu vương vãi khắp những đường cô đi.

Bảo Nhi vừa di vừa ôm bụng, cô vừa nói với đứa bé " Xin lỗi con, mẹ sẽ không ích kỷ để con đi một mình nữa. Đợi mẹ, mẹ sẽ cùng con đi đến bên đó! ". Cuối cùng thì Bảo Nhi cũng đã đi đến được con sông, cô mệt mỏi gục ngã ngay bậc thềm, nhưng cô ráng đứng lên và trầm mình xuống. Bảo Nhi có thể tinh thông đàn hạc nhưng những hạng mục về vận động thì cô rất kém, đặc biệt là cô không biết bơi và rất sợ nước. Do không thở được nên sau khi cô rơi xuống nước thì Bảo Nhi đã ngất xỉu.

An An mua nước cam về mở cửa ra thì bất ngờ làm rớt chai nước và chạy nhanh ra ngoài nói " Nãy giờ Bảo Nhi có ra ngoài không , cậu ấy biến mất rồi, không lẽ ... " nói đến đây thì An An gục ngã, mặt cắt không còn giọt máu.

Luc Mạn Đình đỡ An An dậy, Mạc Trí Hạo vội chạy vào phòng thì thấy mảnh giấy mà Bảo Nhi để lại thì vội vàng chạy ra cửa sổ và nhìn xuống. Anh choáng váng bịt miệng lại và khóc nấc vì thứ anh nhìn thấy dưới kia là một bãi cỏ được nhuộm đỏ bởi máu của Bảo Nhi. Mạc Trí Vỹ cũng chạy ra cửa sổ xem tình hình thấy vậy nên anh nói với Lục Mạn Đình " Bảo Nhi hình như đi đến công viên Đế Đô, trên đường vẫn còn sót lại máu của em ấy. Mạn Đình, cậu gọi người hỗ trợ đi,Trú Hạo, đi tìm Bảo Nhi với anh ". nói rồi thì hai anh em tức tốc chạy.

Lục Mạn Đình gọi một cuộc điện thoại cho Thạch Ưng và mọi người đã được tập trung và phân nhiệm vụ, ai thấy được Bảo Nhi thì lập tức đưa đến bệnh viện Đế Đô gấp " sau khi cúp máy của Thạch Ưng anh gọi thêm một cuộc nữa đến cho bác sĩ Hạ " Tiểu Hạ, cậu chuẩn bị tinh thần cấp cứu cho Bảo Nhi đi, con bé hình như tự tử rồi ".

Bác sĩ Hạ nghe xong câu chuyện, liền đáp "Trời ạ, sao mọi người không cẩn thận vậy tôi đã nói là phải canh chừng cô Vu kỹ rồi sao, giờ chuyện gì đang xảy ra ? "

" Con bé nó nhảy từ lầu 05 xuống, hiện giờ chồng và anh chồng của con bé đang đi tìm về. Tôi gọi báo cho cô biết để cô biết tình hình ". Lục Mạn Đình vội đáp , anh định cúp máy thì nghe bác sĩ Hạ đáp lại

" Vậy tôi cũng nói cho cậu biết rằng cậu nên chuẩn bị tinh thần đi, cô bé đó gan đến nỗi nhảy từ tầng 05 xuống thì điều mà tôi sợ nhất là đứa bé đã không còn... Tôi sẽ giúp cô ấy hết sức có thể ! " Bác sĩ Hạ đáp sau đó cúp máy.

Bên ngoài bệnh viện, hai anh em nhà họ Mạc lần theo vết máu của Bảo Nhi và đến được nơi cô đã nhảy xuống. Mạc Trí Hạo vội nhảy xuống bơi xung quanh tìm. Cuối cùng cũng tìm thấy Bảo Nhi đang nằm bất động dưới đáy hồ. Mạc Trí Hạo nhanh chóng đỡ Bảo Nhi lên bờ, đưa được Bảo Nhi lên bờ thì anh bắt đầu ép tim và hô hấp nhân tạo cho cô. Tim của Bảo Nhi vẫn còn đập nhưng vì cô ngất quá lâu nên lượng không khí hiện có trong phổi rất ít, cần đưa về cấp cứu ngay.

Mạc Trí Hạo bế Bảo Nhi trên tay và chạy, đi được giữa đường thì có một chiếc xe hơi trườn đến và dừng lại, người tài xế lên tiếng " Tôi là người của Lục Tổng, cho hỏi cô gái đó có phải Vu Bảo Nhi không " nhận thấy cái gật đầu thì người này mới lên tiếng " Mời lên xe, tôi sẽ đưa mọi người về bệnh viện " nói rồi thì xe lăn bánh và đưa cả ba về bệnh viện. Bác sĩ Hạ đã đứng đợi ở cổng phòng cấp cứu.

Sau vài giờ đồng hồ cấp cứu thì Bác sĩ Hạ đi ra và lắc đầu " Lục tổng, Mạc tổng, tôi rất tiếc. Do va chạm mạnh lúc cô Vu nhảy từ tầng 05 xuống nên đứa bé đã không còn, xin mọi người đừng quá đau buồn. Sau sảy thai sức khỏe của sản phụ rất yếu nên tránh cho cô ấy hoạt động mạnh, ăn uống cũng phải cân bằng lại và tuyệt đối kiêng quan hệ nam nữ trong ba tháng tới. Tích cực chườm nóng và vệ sinh vùng kín cho cô ấy cẩn thận thì sức khỏe của cô Vu sẽ sớm bình phục thôi ".

Mạc Trí Hạo gục ngã trước phòng cấp cứu, anh tự trách mình đã không thể bảo vệ tốt cho Bảo Nhi hại cho con của cô và anh phải mất đi. Doãn Vân San cũng không đứng vững vì quá xúc động " Tội nghiệp Bảo Nhi, con bé quá nông nổi, tại sao phải làm như thế chứ. Tội nghiệp ba mẹ mới vui vì có thêm một đứa cháu nữa, nhưng chưa trọn một ngày lại phải chịu đựng hung tin như vậy, làm sao mà ba mẹ chịu nổi đây "

Bác sĩ Hạ tiến lại đỡ Doãn Vân San ngồi xuống ghế rồi lên tiếng " Tình trạng của cô Vu có thể nói là giống với triệu chứng sảy thai tự nhiên, nên Mạc phu nhân có thể nói với hai ông bà tình trạng của cô Vu là do sảy thai tự nhiên, lý do là do tinh thần bất ổn gây ra. Mặc dù là nói dối nhưng ông bà sẽ không vì mất cháu mà đau lòng, còn cô nữa, cô cũng là sản phụ cũng không nên kích động quá đâu! ".

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top