TẬP 16: ĐI ĂN THÔI

Mạc Trí Vỹ liền dỗ ngọt Doãn Vân San " Ý anh không phải như vậy mà, em và tiểu bảo đều quan trọng với anh mà ".

Doãn Vân San thở dài nằm xuống và bịt tai lại " Em không muốn nghe gì nữa đâu, anh đừng nói nữa... ".

An An thấy vậy liền cười " Để chị hai nghỉ ngơi đi, bọn mình đi tìm gì ăn đã, trưa nay mọi người chưa ăn được gì hết mà " nói rồi An An quay qua nhìn Lục Mạn Đình " Trưa nay Đình Đình cũng chưa ăn gì mà phải không, hay là chúng ta xuống căn tin kiếm gì đó ăn đi ".

Nghe An An đề nghị như vậy thì Bảo Nhi mới lên tiếng " Gần đây có một quán ăn rất ngon, nếu được thì mọi người cùng đi ăn nhé "

Mạc Trí Hạo ngước nhìn Lục Mạn Đình, Lục Mạn Đình thấy vậy liền lên tiếng " được rồi, mọi người chỉ đường đi, anh sẽ chở ".

Bảo Nhi lắc đầu " Quán ở ngay đây nè, nếu hai anh không phiền thì chúng ta có thể đi bộ sang, còn nếu ngại đi bộ thì chúng ta có thể đổi quán khác ... "

" Không cần đâu Bảo Nhi, Đình Đình sẽ không ngại đi bộ đâu, chúng mình cùng đi đi, em đói rồi " An An nói và kéo Bảo Nhi đi về phía cổng bệnh viện.

Lục Mạn Đình nhún vai nhìn Mạc Trí Hạo rồi nói " Đi thôi, đừng để hai cô " vợ " phải đợi chúng ta".

Đi bộ được một lúc thì cả bốn người dừng lại trước một tiệm bán bánh gạo có tiếng ở vùng này. Bảo Nhi và An An vào trước lấy bàn, lát sau Mạc Trí Hạo và Lục Mạn Đình mới đến. Khi đến nơi thì Bảo Nhi rút nhanh một quyển menu đưa cho An An rồi nói " chúng ta sẽ gọi một phần lẩu lớn, có thể đủ cho 04 người ăn, còn món phụ thì mọi người thích gì cứ chọn nhé " nói xong Bảo Nhi mới nhìn sang Lục Mạn Đình và hơi ấp úng " Anh Lục, em không biết nên xưng hô với anh như thế nào nữa, anh Lục, anh có ăn cay được không ạ? "

Nghe thấy cách Bảo Nhi gọi Lục Mạn Đình như vậy Mạc Trí Hạo phì cười" Bảo Nhi, sau này em cứ gọi anh ấy là anh Mạn Đình như cách mà anh gọi anh ấy là được rồi, chứ gọi anh Lục nghe xa lạ quá, dù gì anh Mạn Đình cũng là bạn thân của anh hai và chị dâu của anh mà " .

Bảo Nhi đỏ mặt, cô quay qua phía khác rồi đáp" Mồ, em đã nói là em không biết nên gọi thế nào mà, em xin lỗi " .

Lục Mạn Đình xua tay " Không sao, không sao, không cần phải xin lỗi đâu, Trí Hạo nó chọc em ấy mà. Em đừng để tâm, em có thể gọi anh là anh Mạn Đình giống như Trí Hạo, em không cần phải khách sáo, em cũng là bạn của An An mà. Anh thì có thể ăn cay được nhưng mà An An thì không ".

" Anh biết luôn việc An An không biết ăn cay sao, anh tuyệt vời thế, em biết cậu ấy không ăn được cay nên mới đưa menu cho cậu ấy chọn món phụ đấy " Bảo Nhi bất ngờ khi biết tin Lục Mạn Đình cũng biết chuyện An An không thể ăn cay.

Lục Mạn Đình kể lại " Hồi trước khi còn ở Doãn gia, sức khỏe của An An đã không được khỏe. Em ấy bị huyết áp thấp và hay bị đau dạ dày nên không ăn được cay. Có một lần anh cho An An ăn hồ lô anh làm bên trong có bỏ chút cay thế là hại em ấy bị đau bụng, từ đó anh biết là em ấy không thể ăn cay ". 

" Ra là vậy, cũng may là chị Thanh Tâm ở Tần gia của cậu cũng không thể ăn cay, nếu không thì cậu sẽ phải chịu đau quài quài rồi an An à " Bảo Nhi nhìn An An và nói.

Lục Mạn Đình nhìn An An vẫn đang chăm chú lựa món thì anh liền lên tiếng " phục vụ cho mỗi món trong menu một phần, những món cay bỏ qua, một phần lẩu cỡ trung cay và một nồi lẩu cỡ trung không cay " Lục Mạn Đình cứ thế mà gọi món.

" Aa!! Anh gọi nhiều như thế làm sao chúng ta ăn hết được chứ?" An An thấy Lục Mạn Đình gọi nhiều món liền lên tiếng nói" với lại gọi nhiều món như thế sao em với Bảo Nhi có đủ tiền trả cơ chứ " An An nói nhỏ.

Lục Mạn Đình giỡ tay ra sờ vào đầu của An An rồi nói" ngốc à, anh đâu có bắt em và Bảo Nhi phải trả tiền đâu, với cả khi nãy có người than với anh là đói lắm rồi mà. Nếu em không ăn hết thì anh sẽ không cho em về đâu, anh bắt cóc em luôn đấy ".

" Nhưng mà ăn nhiều bánh gạo như vậy thì em sẽ lên ký mất, em không muốn mình mập đâu " An An đỏ mặt và nói

Lục Mạn Đình hạ tay từ trên đầu xuống chiếc má phính của An An kéo nhẹ ra rồi nói" cái má này phính ra thêm một chút nữa nựng mới đã. Em tròn thêm một chút nữa nhìn sẽ còn đáng yêu hơn nữa, tin anh đi An An của anh là đáng yêu nhất rồi, dù em có lên một hay hai kilo cũng không sao đâu, vẫn đẹp " 

Bảo Nhi thấy vậy liền lên tiếng " tớ ganh tị với cậu ghê vậy đó An An, cậu có anh Mạn Đình luôn bên cạnh động viên cậu, còn tớ chỉ toàn bị chê mập thôi trong khi tớ chỉ có 49kg thôi mà "

Mạc Trí Hạo nghe vậy thì liền giật mình" Anh xin lỗi mà, chuyện này xảy ra lâu lắm rồi mà em vẫn nhớ sao. Anh hứa từ nay về sau sẽ không chê Bảo Nhi của anh mập nữa, được chứ? "

Nói đến đây thì Bảo Nhi đánh trống lảng đi chuyện khác" An An này, anh Mạn Đình cho bao giờ làm chuyện gì khiến cậu buồn không, kể tớ nghe với. Anh Trí Hạo với tớ hả có cả tấn chuyện luôn ấy".

An An ngơ ngác, cô thật lòng trả lời " Không có, từ lúc quen Đình Đình đến giờ anh ấy chưa làm gì khiến tớ cảm thấy không hài lòng cả, ngược lại anh ấy còn cứu tớ, còn giúp đỡ tớ mấy lần nữa là đằng khác" 

Mạc Trí Hạo thở dài " Bảo Nhi ơi là Bảo Nhi, em đừng đem quan hệ giữa hai chúng ta ra mà so sánh với quan hệ của anh Mạn Đình và An An chứ. Bọn mình là đang yêu nhau còn anh Mạn Đình với An An chỉ là quan hệ bạn bè mà thôi, không phải sao? ".

Nói đến đây thì đồ ăn đã lên đến, trước mắt là những món ăn phụ trong menu được người phục vụ cứ thế mà đặt lên bàn. Nào là bánh gạo phô mai, bánh gạo nhân phô mai, bánh gạo cuộn xúc xích,... Và một số món ăn vặt khác. Nhìn một bàn đầy thức ăn như vậy mà An An lắc đầu " Em không ăn hết nổi đâu, em đầu hàng "

Mặc kệ An An nói, Lục Mạn Đình dùng đũa gắp bánh gạo đút cho An An và nói " Sao cũng được, ăn xong đi rồi tính. An An, há miệng ra nào " An An vẫn thấy hơi ngượng với hành động của Lục Mạn Đình, nhưng sau cùng cô cũng há miệng để Lục Mạn Đình đút cho mình ăn. Một cảnh tượng vô cùng tình cảm, nếu ai không biết đều nghĩ hai người họ đang yêu nhau.

" Tình cảm thật đấy, chúng mình cũng không được để thua nha. Trí Hạo, A nào" Bảo Nhi bắt đầu thể hiện tình cảm với Mạc Trí Hạo. Đó giờ Mạc Trí Hạo là người ghét nhất cái trò thể hiện tình cảm như thế này, nhưng lần này anh lại chiều theo Bảo Nhi.

Trong phòng bệnh Doãn Vân San đang nằm thì đột nhiên bụng kêu lên, từ trưa đến tận bây giờ là gần ba giờ chiều rồi mà hai mẹ con Doãn Vân San chưa được ăn gì hết.

Mạc Trí Vỹ cầm điện thoại lên và gọi cho Lục Mạn Đình " Mạn Đình, cậu nòi là cậu với tụi nhỏ đi ăn sao, Vân San cũng đang đói, hay là cậu mua giúp cho Vân San món gì lót dạ đi".

" Bọn tớ đang ở quán bánh gạo cay gần bệnh viện, cậu hỏi xem Vân San muốn ăn gì, mua xong tớ mang lên cho " Lục Mạn Đình nghe vậy liền hỏi lại Mạc Trí Vỹ.

Mạc Trí Vỹ xoay sang hỏi vợ mình " Em muốn ăn gì, Mạn Đình đang dẫn tụi nhỏ đi ăn bánh gạo ở gần đây , Mạn Đình hỏi rằng em muốn ăn gì cậu ấy mua cho em ".

Doãn Vân San quay qua nhìn Mạc Trí Hạo rồi đáp " Em cũng muốn ăn, bảo Mạn Đình ăn xong mua về cho em một phần tokbokki cay đi "

" Vân San nói là cậu cứ ăn xong rồi mua cho em ấy một phần tokbokki cay là được rồi " Mạc Trí Vỹ đáp.

Lục Mạn Đình đáp " Được rồi, tớ biết rồi "

Một bàn đầy thức ăn đang ở trước mắt An An, nhưng chỉ sau hơn nửa tiếng thì cả bốn người đã ăn hết sạch cả bàn ăn. Cả An An và Bảo Nhi đều trổ mắt nhìn nhau rồi Bảo Nhi lên tiếng " Không ngờ, không ngờ là hết thật. Chúng ta ăn nhiều thật đó. Thành heo mất thôi ahuhu ".

An An mới vỗ vai của Bảo Nhi rồi nói " Nếu không muốn thành heo thì chúng ta phải vận động, đúng vậy Vu tiểu thư à, bây giờ chúng ta phải đi bộ về bệnh viện để cho chị hai và cháu của mình ăn nữa, nhanh lên. chị hai chắc là đói lắm rồi " nói xong thì cả nhóm An An cùng mua đồ ăn và mang lên cho Doãn Vân San.

Ba ngày sau, sức khỏe của Doãn Vân San đã hồi phục rõ rệt. Mạc gia lúc bấy giờ cũng đang chuẩn bị cho buổi tiệc đính hôn của Bảo Nhi và Trí Hạo, trong những ngày qua Bảo Nhi đã đưa Mạc Trí Hạo về ra mắt cha mẹ của mình, và đã cùng đi mua sắm, chuẩn bị cho buổi lễ của mình. Bảo Nhi và Trí Hạo đã nghỉ học ba hôm rồi mà nhà trường không nói gì, làm sao mà nói gì được vì trường này là do " người thân " của bọn họ nắm quyền mà. Lục Mạn Đình cũng đứng phía sau giúp đỡ cho cặp đôi này.

Chiều hôm nay là diễn ra lễ đính hôn của thiên kim nhà họ Vu, Vu Bảo Nhi và tam thiếu gia nhà họ Mạc, Mạc Trí Hạo. Khi buổi lễ hoàn thành thì Bảo Nhi sẽ cùng về Mạc gia với Mạc Trí Hạo, họ còn chuẩn bị cả một buổi đi chơi cùng nhau để đánh dấu ngày quan trọng này. Lần đi chơi này cả hai mời hai cặp: Mạc Trí Vỹ, Doãn Vân San và cặp của Lục Mạn Đình, An An cùng tham gia. với bọn họ.

Hôm nay là ngày trọng đại của bạn thân mình nên An An hôm nay nghỉ học, nhắc đến An An thì suốt ba ngày vừa qua cô cũng đã dần quen với chức danh nhị tiểu thư của Doãn gia và đã quen với việc có người hầu hạ và vệ sĩ theo sau. An An chuẩn bị cho Bảo Nhi từng li từng tí, sáng sớm đã vội chạy qua Mạc gia để giúp Bảo Nhi chuẩn bị. Bảo Nhi dần cũng đã quen với trên dưới trong ngoài của Mạc gia suốt ba ngày qua

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top