chương 4

Cô đi tắm và giặt áo sơ mi của anh, sau đó lại xuống bếp nấu ăn. Anh nhìn bóng lưng bận rộn của cô trong bếp lòng khẽ run động, có lẽ, cô là người phụ nữ đầu tiên tình nguyện giặt giũ quần áo và nấu ăn cho anh. 

- Ăn cơm. 

Cô nhìn anh kêu gọi. Người làm hơi kinh ngạc, bọn họ kết hôn đã hơn một tuần, đây là lần đầu tiên thiếu phu nhân vào bếp nấu ăn cho thiếu gia. 

Anh thưởng thức món ăn cô nấu, thật sự rất ngon. 

- Đình Đình, món ăn em nấu rất ngon.

Cô mỉm cười trước lời khen ngợi của anh. Anh thấy cô cười, trong lòng cũng vui vẻ, đây là lần đầu tiên cô và anh ở chung một chỗ không cãi nhau. 

Sau khi ăn uống xong anh đưa cô lên phòng. Anh bước vào phòng tắm, cô thì nằm nghiêng trên giường. Lúc anh bước ra đã nhìn thấy cô vô cùng hấp dẫn. Anh tiến đến gần hôn lên vai cô. 

- Đình Đình. Em đang quyến rũ anh ? 

- Ừ. 

- Anh đi tắm. 

Anh rất muốn đem cô đặt dưới thân nhưng nghĩ lại cô vẫn chưa chấp nhận anh thì anh không thể làm như vậy với cô được. 

- Mới tắm xong ? 

- Anh đi tắm nước lạnh. 

Anh xoay người đi liền bị cô kéo trở về. Cô chủ động hôn lên môi anh. Sau khi hôn đủ cô mở mắt long lanh nhìn anh. 

- Không cần tắm nữa. 

- Em có biết em đang nói gì không ? 

- Biết. 

- Không hối hận ? 

- Không ! 

- Em nhìn kỹ xem anh là ai. 

Cô im lặng một lúc, lòng cô lúc này đã rất bực anh rồi. 

- Không làm thì cút ! 

Cô xoay người đưa lưng về phía anh, bực mình nhắm mắt. Anh kinh hãi ôm lấy vai cô rối rít. 

- Tất nhiên là làm. Anh chỉ hơi kinh ngạc. 

Nói xong hôn lấy môi cô, tay anh rà soát khắp cơ thể cô, anh hôn đến cổ, ngực, ngậm lấy nụ hoa trước ngực tha hồ bú mút. 

Tay anh đặt ở nơi hoa huyệt ẩm ướt của cô nhận thấy cô đã động tình, anh quay trở lại hôn đôi môi ngọt ngào của cô. Trong lúc cô bị anh hôn đến không biết trời đất, anh đẩy vật nóng bỏng của mình vào bên trong cô. 

- Đau... 

Cô chau mày nhìn anh thống khổ. Anh dừng chuyển động, để mặc cho nơi nữ tính của cô co thắt chật chội làm vật nam tính của anh cũng đau đớn, anh muốn đau đớn cùng cô. 

Sau một lúc dừng chuyển động, cô dần hết đau, mày giãn ra làm anh nhẹ lòng, anh bắt đầu ra vào bên trong cô. 

Mỗi lần anh tiến vào đều sâu trong cô, lấp đầy trong cô. Từng đợt sóng tình ồ ạt. Hai người trên chiếc giường, không ngừng quấn quít yêu thương nhau... 

Cho đến gần sáng, sau lần thứ bảy nhiệt liệt ân ái, cô mệt mỏi ngất liệm đi. Anh đưa cô vào phòng tắm, để dòng nước ấm làm cô thoải mái, sau khi anh tắm sạch sẽ và mặc quần áo cho cô sau đó thay grap giường đã nhuộm chút máu của cô thành grap giường trắng sạch sẽ. 

Cô không biết, người đàn ông này hiện tại vui vẻ như thế nào, đây là lần đầu tiên anh muốn một người phụ nữ nhiều như vậy, cũng là lần đầu tiên anh gieo mầm trong bụng cô...

Sáng hôm sau. Anh dậy rất sớm, thấy cô vẫn đang ngủ, anh hôn nhẹ lên trán và vai cô, có lẽ đêm qua cô đã rất mệt mỏi rồi. 

Sau khi tắm xong anh bước xuống tầng, người làm đã chuẩn bị xong đồ ăn sáng, anh dùng xong bửa sáng thì căn dặn người làm. 

- Lát nữa thiếu phu nhân dậy, làm cho cô ấy canh bổ huyết và bánh ngọt. 

Người làm lập tức hiểu ra đêm qua đã có chuyện gì. Sau khi anh đi làm họ lập tức làm theo lời anh nói. 

Hơn 12 giờ trưa cô mới thức dậy, từ nơi tư mật đau đớn vô cùng. Cô khẽ chửi thầm người nào đó, lần đầu tiên của cô lại mạnh bạo như vậy. 

Cô tắm xong bước xuống lầu dùng món ăn anh kêu người chuẩn bị sau đó chạy đến tập đoàn Nam Cung. 

Cô ung dung bước vào, nhân viên nhìn thấy cô liền chào hỏi. Cô bước vào thang máy dành cho tổng giám đốc đi lên phòng làm việc của Nam Cung Thần Phong. 

- Sao rãnh rỗi đến đây chơi vậy ? 

Nam Cung Thần Phong nhìn thấy cô, vui vẻ xoa đầu em gái, cô hôm nay trông rất khác lạ, một tuần không gặp cô có vẻ gầy đi, nhưng vẫn luôn xinh đẹp. 

- Vậy có chuyện mới được đến đây ? Muốn đuổi khách để đốt lửa thì cứ việc nói. 

- Cái gì đốt lửa ? 

Cô quét mắt sang phòng nghỉ của anh trai. Khuôn mặt lộ nét vui vẻ mang theo ý cười. 

- Chị dâu. Bước ra đây ! 

Đúng như cô nghĩ, từ trong phòng nghỉ một cô gái rụt rè đi ra. 

- Nam Cung tiểu thư... 

- Cứ gọi là Đình Đình. Dù sao cũng là người một nhà. 

- Tôi... 

- Đừng dọa cô ấy. 

Nam Cung Thần Phong nói nhỏ với cô. 

- Em đi gặp ông nội đây. Đốt lửa vui vẻ. 

Cô châm chọc anh trai sau đó bước ra ngoài. Đến nhà chính của gia tộc Nam Cung... 

- Ông nội. 

Cô vui vẻ vào trong, Nam Cung Thần Phủ nhìn cô yêu thương. Đứa cháu gái này gả đi một tuần bây giờ trở về lại vui vẻ như vậy. 

- Hôm nay Đình Đình của ông có gì vui sao. 

- Không. Con là nhớ ông nên trở về. 

Cô cùng ông nội ngồi trong bàn uống trà trong hoa viên. 

- À. Ông nội ơi, lúc nảy con đến công ty, thấy anh giấu một người phụ nữ trong phòng nghỉ. 

- Vậy sao. Khá lắm, lát nữa ông sẽ bắt nó đem cháu dâu về. 

Nam Cung Thần Phủ cười tít mắt. Cô cũng cười. Chợt nhớ ra một chuyện gì đó. 

- Tuần sau là ngày giỗ cha con. 

Cô thoáng buồn. Ông nội nhìn cháu gái tội nghiệp. 

- Con còn nhớ cha con sao. 

- Không khi nào con quên cả... 

- Bây giờ con lấy Trác Vương rồi. Nếu tiểu tử đó chọc giận con cứ chạy về đây, ông nội bảo vệ con. 

- Con sẽ không để vợ con giận con. 

Cô định nói gì đó thì anh đã đến rồi. Anh ôm lấy vai cô, hôn lên tóc cô. 

- Chạy đến đây sao không nói cho anh biết ? 

- Đi vệ sinh có cần nói cho anh không ? 

Cô tức giận trừng mắt anh. Chuyện tối hôm qua cô vẫn chưa bỏ qua đâu, làm cô mệt mỏi như vậy... 

- Em đừng giận. Anh đến đây để đón em về nhà. 

- Vừa mới đi một chút đã bắt về. Giam lỏng ? 

Cô giận dỗi không ngừng ngang ngược cãi lại anh. Anh sợ cô giận, vỗ vai cô yêu chiều. 

- Vợ à. Có phải do đêm qua anh thô lỗ quá nên em giận anh không. 

Cô im lặng một lát, nhìn sang ông nội đang cười vui vẻ. Mất mặt chết được, ông nội đang ở đây. Tại sao lại có thể ăn nói như vậy chứ ? 

- Ông nội. Con về đây. 

Cô tươi cười nói với ông sau đó kéo tay anh ra về. Về đến nhà, cô một mạch đi thẳng vào trong không thèm để ý đến anh. 

- Vợ à. Đừng giận anh. Sau này sẽ không mạnh bạo như vậy nữa. 

Anh ôm lấy cô, hôn lấy cổ trắng nõn nịnh nọt cô. Cô mềm lòng, vòng tay ôm lưng anh.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top