chương 12

nh về tới nhà liền vào bếp nấu ăn, tuy anh nấu ăn không giỏi nhưng vẫn nuốt được. Sau khi nấu ăn anh đem khay thức ăn vừa nấu lên phòng. 

Quả thật đúng như anh nghĩ, cô gái nhỏ của anh không ngủ chạy đi đâu mất. Cô nghe tiếng mở cửa phòng biết anh đã về, từ phòng tắm bước ra.

- Về rồi sao. 

Cô dịu dàng nói với anh, anh đến ôm lấy cô, hôn lên trán cô một cái. 

- Khách hàng hôm nay là Nhan Đường Đường. Cô ta cứ chỉnh chu quần áo làm anh để ý. Nhưng làm sao đây, trong lòng anh chỉ có một mình em, anh đã từ chối cô ta... 

- Được rồi. 

Cô mỉm cười, lúc nảy trong khi giặt áo sơ mi cô có suy nghĩ về chuyện sinh con. Cô tin anh sẽ không làm chuyện có lỗi với cô, dù sao cuộc sống của hai người bây giờ vô cùng tốt, lại còn trẻ, có lẽ cô nên sinh cho anh một đứa con. 

- Em quyết định rồi, sẽ sinh con. 

- Vợ à. Trước khi quyết định em phải nghĩ thật kỹ. Sinh con thì anh không hối thúc em, em muốn sinh cũng được không sinh cũng được. Đừng vì anh mà làm điều em không muốn. Vợ à, em cứ sống thoải mái vui vẻ... 

- Ông xã. Em nghĩ rất kỹ rồi. Dù sao thời gian của anh phần lớn là đi làm, chỉ bên cạnh em ban đêm thôi, nên sinh một đứa con, để con làm bạn cùng em. 

- Anh không sợ gì cả, anh chỉ sợ bị thất sủng. 

Cô mỉm cười hôn môi anh, nụ hôn này như chuồn chuồn đạp nước nhưng lại làm ai kia hạnh phúc đến tê dại. Cô chủ động hôn anh ? Đây là lần đầu tiên cô chủ động hôn anh. 

- Em vô cùng yêu anh. Có con rồi cũng sẽ như vậy, chỉ sợ lúc đó ba vòng của em biến dạng anh sẽ bỏ rơi em. 

Cô mếu máo nói đến. Anh hài lòng vuốt tóc cô. 

- Ngốc, anh làm sao từ bỏ em được đây. Cuộc sống của anh từ lâu đã không thể không có em rồi, cho dù em có già đi, có xấu xí thế nào vẫn là người anh yêu thương nhất. 

Cô đỏ mặt quay đi chỗ khác, một lúc sau lấy lại bình tĩnh. 

- Em muốn sinh con. 

- Vậy sau này anh sẽ cố gắng thật nhiều. 

Anh đặt cô xuống giường, tiếp tục cuộc kích tình hôm nay. Môi lưỡi dây dưa, hai con người hạnh phúc cuộn trong chăn ấm. Cục cưng của họ, sắp đến với thế giới này..

Quả nhiên mấy ngày hôm sau, Nhan Đường Đường lại đến Thẩm thị đòi gặp anh nhưng đều là anh cho người đuổi về. 

Nhan Đường Đường chợt nhớ là có quen biết một người rất có quyền lực ở Đài Loan, lại có tiếng nói đối với Thẩm Trác Vương - Nam Cung Thần Phong. 

Ngay trong hôm đó Nhan Đường Đường liền tìm số điện thoại của Nam Cung Thần Phong. Thẩm Trác Vương là người đàn ông quyền lực bậc nhất, không được làm vợ chính thức thì vẫn có thể làm tình nhân. Nam Cung Thần Phong tuy quyền lực không được như Thẩm Trác Vương nhưng cũng là bậc đế vương, không biết tại sao trong vòng hai năm nay lời nói của Nam Cung Thần Phong rất có hiệu lực với Thẩm Trác Vương. Chi bằng nhờ Nam Cung Thần Phong 'xử lý' người vợ mà Thẩm Trác Vương nói... 

- Chào Phong thiếu, tôi là Nhan Đường Đường. 

- Có chuyện gì ? 

Nam Cung Thần Phong lạnh nhạt nói ra. 

- À. Tôi vào thẳng vấn đề. Tôi biết Thẩm Trác Vương vô cùng nể mặt anh, nếu tôi được trở thành người phụ nữ của anh ta thì đường tương lai tôi rất lớn, anh giúp tôi giải quyết vợ của Thẩm Trác Vương, tăng bốc tôi trước mặt anh ta, sau này thành công chúng ta cùng có lợi. 

- Vợ của Thẩm Trác Vương tên Nam Cung Phương Đình. Cô ta cũng rất có tiếng nói với tôi, trong nhà tôi lời nói của cô ta vô cùng có giá trị, đứng đầu là cô ta, sau đó đến ông nội tôi... 

- Phong thiếu... ý của anh là ? 

Nhan Đường Đường có hơi run sợ. Lời nói rất có giá trị, giá trị hơn cả Nam Cung đại lão gia ? 

- Vợ của Thẩm Trác Vương họ Nam Cung. Tôi và cô ta là cùng một người sinh ra. Như thế nào ? Định cướp chồng của em gái tôi ? Tôi nói cho cô biết, cô nói với tôi thì cách giải quyết của tôi đối với cô còn nhẹ nhàng, đổi lại là ông nội tôi thì cha cô chính là Nhan Thế Hạo cũng phải hối hận thay cô. 

Nam Cung Thần Phong bình thản tắt máy. Đùa sao ? Chồng của em gái anh làm gì dễ cướp đến như vậy. Chưa nói đến tên Thẩm Trác Vương đó bây giờ chính là u mê không chịu tỉnh, chính là bỏ việc công ty ở nhà vui vẻ với em gái của anh. Nữ nhân ngày nay thật hết thuốc chữa, nhất là Nhan Đường Đường, ngực to hơn não... 

Mà Nhan Đường Đường kia sau khi biết thân thế của Nam Cung Phương Đình liền sợ hãi không dám mơ tưởng đến Thẩm Trác Vương. Chắc chắn Nam Cung Thần Phong sẽ không tha cho cô ta. Không được, chắc chắn phải bỏ trốn. Nhưng chưa kịp bỏ trốn thì đã bị người của gia tộc Nam Cung ở Mĩ tóm đi mất tung tích rồi. 

Về phần Nam Cung Phương Đình. Ngày ngày bị Thẩm Trác Vương đem lên giường ăn sạch. Trãi qua hai tháng lăn lộn thì hôm nay hiếm lắm được một ngày Thẩm Trác Vương bận rộn ở công ty. 

Nam Cung Phương Đình cực kỳ muốn ngủ lại thèm ăn nhiều thứ. Cô nghi ngờ chạy đi mua que thử về nhà sau đó khóa cửa phòng. Chờ đợi mười phút, que thử hiện lên hai vạch đỏ. Vì trước đó sợ không đúng nên cô đã mua tổng tám loại que khác nhau, thử đi thử lại tất cả đều lên hai vạch đỏ. 

Cô tròn mắt nhìn tám cây que trước mặt. Con của cô và anh, kết tinh tình yêu của cô và anh... 

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top