Chap 78:" Đường Dục ,đừng đi"(3)


Cô hít vào một hơi, tưởng chút nữa là ngã chết rồi nữa chứ , nếu không phải được hắn đỡ èo, không thì lúc này cô đã rớt xuống......
"Bùi Thất Thất!" Đường Dục không có tức giận mà kêu tên cô, đồng thời động tác rất ôn nhu mà đem cô kéo lại ôm vào trong người.
Bùi Thất Thất không dám nhìn hắn, rũ mắt xuống , "Tôi xin lỗi!"
"Ngủ không được ?" Hắn xoa cằm nghiên đầu liếc nhìn gương mặt của cô.
Bùi Thất Thất ừ một tiếng...... Quả thật là ngủ không được ,Đúng hơn là không dám ngủ.
Cô sợ khi nhắm mắt ngủ rồi thì nhỡ lại mơ thấy Triệu Kha...... Mà không phải đơn giản là mơ, đến cả cảm giác còn quá sức chân thật, càng nghĩ lại càng sợ.
Thà rằng cùng hắn nói chuyện còn hơn ngủ, cô hiện tại cũng đang hiểu ,bây giờ bản thân là nữ , còn cùng một người đàn ông ở chung, lại là một người còn rất đáng ghét.
Chính là hiện tại, đối với Bùi Thất Thất mà nói, Đường Dục giống như là một , thứ gì đó rất khó chịu, nếu có thể cầm một cây súng cô cũng liều mạng mà muốn bắn chết hắn!
Cô nhẹ giọng tiến lên," Nhìn tôi làm gì" , Đường Dục giương mắt định hình nhìn lên khuôn mặt cô,
"Hôm qua em làm sao vậy?"
Bùi Thất Thất giương mắt, lại gục đầu xuống, "Không sao ,không có gì cả."
Hiển nhiên câu này là không lừa được hắn, Đường Dục nhẹ nhàng đưa khóa cằm cô, bắt cô phải nhìn hắn,
"Bùi Thất Thất trả lời tôi, vì cái gì mà hôm qua em lại ở ngoài dầm mưa ?"

Hắn nhìn cô đến khi, đến tim đập đều lỡ một nhịp, hôm đó thực là sợ nàng xảy ra chuyện.
Hắn  ánh mắt sắc bén  làm cô có chút không chỗ nào có thể thoát, Bùi Thất Thất tưởng tránh được , nhưng lại bị ngón tay gì chặt có chút bắt buộc cô phải nhìn hắn trả lời.
"Bởi vì chuyện ở trường học!" Cô vẫn là nói dối, giương mắt hoảng loạn mà nhìn hắn một cái lại rũ xuống.
mắt cô bởi vì đã khóc, rũ xuống run rẩy, nói không nên lời làm người trìu mến.
Đường Dục cẩn thận mà phán đoán biểu tình của cô, cuối cùng vẫn là buông lỏng tay, "
Thất Thất, em có việc gì có thể nói với tôi."

Hắn không thể cho cô một cuộc hôn nhân, nhưng là mặt khác mọi thứ trên đời đều có thể cho cô.

Hắn tâm ý, cô là minh bạch, trong lòng có chút loạn.
Côngơ ngẩn mà nhìn hắn, trong lòng lại  nghĩ...... Đường Dục, còn có một loại đồ vật là Anh không thể cho tôi ,đó chính là tình mẹ"
Đèn ngủ lần thứ hai được tắt đi, hắn ôm lấy cô, độ ấm cô lại tăng lên hơn bình thường. nhưng lại bị Hắn ôm vào thì người như một cái ấm trà nóng hổi,
Nhưng lại độ ấm dung hòa rất thoải mái.
Đường Dục khi còn nhỏ không có cơ hội ôm Búp Bê Tây Dương , nhưng là nhìn thấy Đường Tâm vẫn luôn thích ôm ngủ, Đại khái chắc cũng chính là loại cảm giác này nhỉ
Bùi Thất Thất ở hắn trong lòng ngực, tay cô xuyên luồng qua cỗ áo hắn..... Có chút không an phận.
Đường Dục đột nhiên bắt được tay cô, giọng khàn khàn đến kỳ cục, "Thất Thất!"
Bùi Thất Thất rút lại tay chẳng những không có an phận ngược lại là đem toàn bộ khuôn mặt úp vào trong ngực của hắn......
Đường Dục cúi đầu nhìn người trong ngực mình, cô toàn bộ mà úp sát vào trong lòng ngực hắn, tóc đen rơi xuống giường để lộ một bờ vai mỏng manh trắng nõn, cộng thêm mùi hương thơm thoang thoảng .......

Đường Dục bị dẫn dụ đến toàn thân đều bốc cháy, nhưng lại không thể nào phóng thích......
Hắn khẽ vuốt sợi tóc của cô ,nhưng vẫn là lưu lại một tia lý trí, "Thất Thất........"giọng  ách đến kỳ cục.
Cô vẫn còn bệnh, hắn không thể như vậy đối với cô được.
Nhưng là Bùi Thất Thất giương mắt, sau đó khuôn mặt nhỏ lại dời xuống......
Cô Oanh một tiếng, Tất cả kiên nhẫn của Đường Dục tất cả đều vụt tắt.
Lý trí hiện tại còn lại duy nhất chính là...... Hắn muốn cô.
Bỗng dưng xoay người, đem tay thất thất ấn mạnh xuống, tay cô đẩy hắn, bàn tay thon dài mà đẩy tay cô ra cầm lại ,thân thể chặt chặt chẽ chẽ mà.........
Đường Dục gian nan mà nói ra một hơi: "Tôi sẽ làm bị thương em!!"
Bùi Thất Thất nhắm mắt lại, mím chặt môi...........
Hắn nhìn cô gương mặt như nàng tiên nhỏ, như sắp rơi xuống trần trong khi đang giao chiến -------

====================================
Haizz mọi người có muốn có BÃO hơm🤠

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top