chương 81: trường trung học số 1 (7)

“Chẳng biết năm nay tới lượt ai?”

Bị Tông Cửu sạt một trận, vậy mà nhóm thực tập sinh lớp 9 lại thấy cậu nói rất có lý.

Thậm chí không chỉ thực tập sinh, khán giả cũng im lặng thật lâu.

Lý trí nói rằng ảo thuật gia đang thức tỉnh họ, nhưng tình cảm lại bảo họ không thể bị ảnh hưởng bởi dăm ba câu thế kia được.

Sau một lúc, vài thực tập sinh bừng tỉnh. Bọn họ dòm ảo thuật gia bằng ánh mắt nhìn vnewbie, thở dài, “Cậu là người mới, cậu không hiểu ngài ấy đáng sợ thế nào đâu.”

Theo ý nghĩa tôn giáo, Ác ma đại diện cho một loại sinh vật Địa ngục chuyên thao túng và lừa dối con người trong thần thoại.

Chúng trông giống sơn dương, có sức mạnh tà ác vô song, thích dùng lời nói mê hoặc, ưa ngắm dáng vẻ xấu xí của con người chìm trong vũng lầy.

Vì sao không ai biết tên thật của No.1, chỉ gọi hắn bằng cái tên mạnh mẽ nhưng không rõ ràng là ‘Ác ma’?

Vì No.1 rất mạnh, cũng rất đáng sợ.

Hắn như một điều bí ẩn xuất hiện trong thế giới vòng lặp vô hạn, vừa xuất hiện đã khơi dậy nỗi sợ hãi lẫn cuồng nhiệt chẳng gì sánh kịp.

Ban đầu, Ác ma nổi tiếng vì đã phá hủy một thế giới phó bản. Không ai biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra trong phó bản cấp S đó, mọi người chỉ biết một điều, ngay khi đôi giày da đen của hắn bước khỏi phó bản, âm thanh nhắc nhở ‘toàn bộ phó bản đã sụp đổ’ của hệ thống chủ cũng vang lên.

Phải biết dù phó bản cấp S rất khủng, nhưng nó được tái sử dụng nhiều lần.

Chỉ là khoảng thời gian tái sử dụng thường sẽ cách nhiều năm, ví dụ như phó bản ‘Sách vong linh’, nó sẽ trở lại một lần sau vài chục năm. Tuy trong vòng lặp vô hạn không có lịch sử, nhưng khi những thực tập sinh bước vào phó bản cấp S này, họ vẫn có thể tìm ra dấu vết còn sót lại từ người đi trước.

Mà Ác ma vừa vào phó bản đã khiến nó sụp đổ. Từ xưa đến nay, chưa từng có ai hình dung ra được sức mạnh của hắn.

Phó bản cấp S hay phó bản cấp F đều mang bối cảnh, hoặc cơ sở cực kỳ hoàn hảo. Trước khi Ác ma đến, thực tập sinh nổi bật nhất cũng chỉ hủy diệt được một khu trong phó bản. Cũng vì quy tắc sức mạnh con người không thể vượt qua giới hạn nhân loại, quỷ quái không thể quá siêu việt, cơ hội cho các thực tập sinh phát huy bị giảm đến mức rất rất rất nhỏ.

Trong thời điểm mà mục tiêu của ai cũng là sống sót, có người lại lắc lư bước lên vị trí cao nhất, thản nhiên ngâm nga ca hát. Trong bối cảnh mọi thứ trở nên vặn vẹo, hàng nghìn phó bản kinh dị sụp đổ rầm rầm.

Hắn chưa từng hợp tác với ai, cô đơn lẻ bóng, thần quỷ khó lường. Hơn nữa lúc tấn công sẽ không kể địch ta, thường xuyên gián tiếp ảnh hưởng phe mình. Nhưng tỷ lệ tử vong của những Người sống sót, may mắn được vào chung phó bản với Ác ma nổi tiếng là rất thấp.

Việc chết cả team khá phổ biến trong phó bản cấp S, ở nơi có tỷ lệ tử vong cao tới 50-60%, gặp được sát thủ phó bản Ác ma đúng là chuyện mừng, có lạy Bồ Tát hay cúng Phật cũng chưa chắc gặp được.

Nhóm tùy tùng đầu tiên, chính là những người may mắn sống sót ra khỏi phó bản đó. Người có thể vào phó bản cấp cao đều có thực lực không quá kém, dù vậy họ rất sốc. Những kẻ may mắn sống sót run rẩy nói, người kia là một tên điên chính hiệu. Hắn có thể dễ dàng khơi dậy phần đáng sợ nhất, đen tối nhất trong lòng người. Trong mắt hắn, tất cả đau khổ và đấu tranh của con người đều chẳng đáng nhắc tới.

Nhưng cái điên của Ác ma không phải điên vì mắc bệnh tâm thần. Chẳng ai hiểu quy tắc hơn hắn, thuần thục đùa giỡn với quy tắc, nhìn thế gian muôn màu bằng ánh mắt cao thượng, lạnh lùng như kẻ thống trị đứng trên cao nhìn xuống, đôi lúc sẽ để lộ ác ý khiến người ta sợ hãi.

Hắn cầm chiếc dù đen dạo chơi trong thế giới ghê tởm đầy dơ bẩn này, đôi khi vực thẳm sau đôi con ngươi vàng sẫm sẽ đầy hứng thú, nhưng thường thì không hứng thú lắm. Cứ như không gì có thể lọt vào tầm mắt hắn, vô cùng ngạo mạn.

Sức mạnh vô tận, sự nguy hiểm như lượn lờ trên mũi dao, và sự quyến rũ vô cùng đáng sợ khiến người ta hoảng loạn nhưng không kìm được bị hấp dẫn.

Vòng lặp vô hạn vốn là nơi điên rồ.

Những ai vào đây, dù không điên cũng sẽ điên trong hoàn cảnh ngột ngạt vô cùng nguy hiểm này.

Dần dần sau khi tạo ra vô số truyền thuyết mà không ai có thể thay thế, Ác ma được mọi người tôn lên Thần đàn.

Joker có thể trở thành Ông hoàng của Gotham, Voldemort có thể trở thành Chúa tể hắc ám, Hitler có thể thu nhận vô số tùy tùng.

Là vì Joker điên đến mức chẳng ai trị được, vì sự thống trị của Voldemort vô cùng tàn khốc, cũng vì Hitler thực sự đã mang lại hy vọng cho nước Đức sau Chiến tranh thế giới thứ nhất, phát triển nền kinh tế điêu tàn đang chờ phục hồi của đất nước bại trận này. Chỉ là ánh sáng đó quá ngắn ngủi và giả dối, nhanh chóng bị dục vọng lớn hơn nuốt chửng, rơi vào vực sâu khủng khiếp hơn.

Trong lúc tuyệt vọng, càng không thể đoán trước nỗi sợ, càng có thể trở thành kẻ bị bao vây.

Kẻ điên luôn được chào đón nhất.

Thực tập sinh kia lắp bắp trả lời, “Tùy tùng của ngài ấy rất đông, nhưng bây giờ chúng ta là một lớp, hắn lại là giáo viên, tốt hơn hết là không đối đầu với địch.”

Với các thực tập sinh ở đây, suốt nhiều năm qua, quan niệm này đã trở thành ấn tượng sâu sắc khó mà thay đổi. Chẳng liên quan gì chuyện sống chết, chỉ đơn giản là sự tôn kính đối với kẻ mạnh. Muốn phá vỡ cục diện này, trừ khi Ác ma lìa đời, Thần mới lên ngôi.

Điều này trùng với tiên tri của Quỷ Cốc Tử.

Thanh niên tóc trắng rũ mắt, im lặng suy nghĩ.

Ký ức về chuyện của Gia Cát Ám vẫn còn mới đây.

Sau khi Ác ma rời đi, Tông Cửu rút một lá tarot. Cậu muốn xem thử giữa Ác ma và Gia Cát Ám, rốt cuộc ai đang nói dối.

Mặc dù Tông Cửu méo tin những gì hai tên kia nói.

Bất ngờ là Tông Cửu rút cùng một lá cho cả hai người. Lúc nhẩm tên Gia Cát Ám, cậu rút được The Moon xuôi, Ác ma thì The Moon ngược.

Trong phó bản sơn thôn, cậu cũng rút trúng lá này với m Bà. The Moon ngược tượng trưng cho vén mây mù mới thấy trăng, bình minh và bước ngoặt. Nhưng nằm xuôi lại biểu hiện cho tiềm thức nguy hiểm, mối nguy không rõ và không có dự báo, sự lo lắng quỷ dị.

… Và lừa dối.

—-

Sau buổi học chiều, nhóm thực tập sinh về ký túc xá.

Có một khoảng thời gian từ trưa đến chiều, từ chiều đến tự học tối để học sinh sinh hoạt.

Kết thúc tiết tự học thứ hai buổi tối mới là tan học theo nghĩa rộng, tiết tự học thứ ba tùy học sinh sắp xếp, hoặc đến văn phòng giáo viên hỏi bài các thứ.

Cũng giống tòa nhà dạy học cũ nát, ký túc xá ẩm ướt và chật chội đầy cảm giác cổ xưa. Xung quanh được sơn lại bằng vôi trắng, nhưng vẫn không che nổi vết nứt nẻ và góc tường phủ đầy rêu xanh đen.

Đèn sợi đốt treo trên trần nhà đầy mạng nhện, tỏa ra ánh sáng nhạt nhòa, từng dãy phòng sâu hút rải đều hai bên hàng lang, có cảm giác âm u ghê rợn, cực kỳ khó chịu.

Không ít thực tập sinh chùn bước, đứng lại bàn tán, “Đừng nói là ký túc xá có quỷ lộng hành nha… Sao u ám quá vậy.”

[Đây là trường học, dĩ nhiên phải có chuyện lạ chứ mấy cưng :v]

[Để tui nhớ lại mấy chuyện lạ trong trường học, ví dụ như đôi giày khiêu vũ màu đỏ trong phòng tập múa? Bức tượng thạch cao bằng xi măng trong phòng vẽ? Người bị treo cổ? Hanako trong WC?]

[Phó bản motif chuyện lạ đáng sợ vãi, lần trước gặp Kuchisake-onna trong phó bản cấp C, suýt thì hẹo cả team.]

(*Hanako là ma nhà xí, Kuchisake là người đàn bà rạch miệng)

[Đù, phó bản cấp C mà có Kuchisake á? Vãi cớt thật @@]

Ở bên khác, một thực tập sinh tình cờ tìm được tiền thân của tòa ký túc xá này.

“Mấy cậu thấy tòa ký túc xá kia chưa? Đây, tòa ngay kia í.”

Mọi người nhìn theo phía cậu ta chỉ.

Bên kia sân tập, có một tòa nhà liền kề với khu ký túc xá này.

Tòa nhà này trông giống khu ký túc xá, chẳng qua phía trước bị khóa kín bằng xích sắt, cấm không ai được vượt qua.

“Nghe nói tòa nhà đó là ký túc xá nam sinh của trường trung học Số 1 trước đây, lần trước vẫn có người ở, tòa ký túc mình ở bây giờ là ký túc xá nữ sinh trước đây.”

Nghe cậu ta nói vậy, mọi người đều thấy khó hiểu.

Lần trước vẫn có người ở, vậy sao trường không mở ký túc xá nam sinh, mà lại mở ký túc xá nữ sinh cho họ ở?

[Tôi có dự cảm không lành.]

[Em cũng thế, nghĩ đến vụ ma quỷ lộng hành trong trường, chuyện lớn không ổn các bác ạ…]

[Trường đâu thể tự dưng mở ký túc xá nữ sinh cho nam sinh ở, trừ khi… Ừm, mấy ông biết mà, bình thường các trường đại học hay có người tự tử, rồi năm sau đổi cho nam sinh vào ở để bổ sung dương khí.]

[Tui làm chứng nha, hồi đó tiểu đội tụi tui tham gia một phó bản trường học, trong trường có một tòa nhà uyên ương nổi tiếng lắm, bên trái là ký túc xá nữ sinh, bên phải là ký túc xá nam sinh. Mọi người biết là bình thường ký túc xá nam nữ sinh ở đại học rất rạch ròi, không có chuyện nam nữ ngủ chung một tòa đúng hông, nếu vậy khó quản lý ký túc lắm. Kết quả sau đó, lúc tụi tui tìm manh mối chính của phó bản thì phát hiện, thì ra năm trước có nữ sinh mang thai ngoài ý muốn, thằng mất dạy kia ruồng bỏ cô gái rồi làm bậy với con trà xanh, con trà xanh diễu võ giương oai, chẳng biết nó lấy được tờ đơn xét nghiệm phá thai của cô gái ở đâu, nó giả vờ lỡ tay phát tán trong nhóm lớp, cả trường biết hết. Sau đó nữ sinh nghĩ quẩn, treo cổ tự tử trong ký túc xá đợt nghỉ lễ Quốc khánh, đến khi bạn cùng phòng trở về mở cửa ký túc thì xác đã thúi rồi… Chuyện này rần rần dữ lắm, sau đó bị trường học ém lại, ký túc xá bị bỏ trống một hai năm, chờ người trong cuộc tốt nghiệp mới sắp xếp cho khóa sau mới nhập học vào ở, không ngờ gặp quỷ.]

[Ui vãi lầu trên kể kinh thế.]

Ngay khi cuộc thảo luận của khán giả đang vô cùng sôi nổi, quản lý túc xá lò dò xuất hiện.

Bà dì quản lý cũng giống phụ huynh và giáo viên của phó bản này, khuôn mặt lạnh lẽo trống hoác.

Bà ta dẫn tất cả thực tập sinh vào sảnh trong ký túc xá. Gạch men sứ ốp trong sảnh đã ố vàng, xung quanh là từng đoạn cầu thang xoay quanh.

“Buổi sáng dậy lúc 6:50, buộc phải rời khỏi ký túc xá lúc 7:30. Đúng 11:30 đêm tắt đèn cắt điện, 11:50 khóa cửa ký túc xá, nếu kiểm tra phòng thiếu ai sẽ ghi lỗi nặng đêm không về ngủ.”

“Tôi sẽ kiểm tra thường lệ vào rạng sáng, nếu thấy phòng ai có ánh sáng hay ồn ào sẽ ghi tội giống vậy.”

Quản lý nhấn mạnh kỷ luật của ký túc xá, có thực tập sinh run rẩy nhìn lên trần nhà phía sau bà ta.

Thực ra, rất nhiều người đã thấy thứ đó từ khi bước vào sảnh.

Trên trần nhà, một đoạn dây thừng dài buông thõng, phần đuôi còn lấm tấm những vết đen không rõ, thậm chí lại gần còn có thể nhìn thấy vài mảnh vụn như mô da.

Như phát hiện ánh mắt bọn họ, bà dì quản lý nhếch miệng, “Đó là của học sinh mấy khóa trước để lại, khóa nào cũng có đứa chịu không nổi phải dùng nó để tự tử.”

“Chẳng biết năm nay đến lượt ai.”

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top