vợ con
Vợ con là cái lồng son
Anh ơi anh nghĩ thế nào
Cớ sao lại sợ dính vào vợ con?
Vợ con là cái lồng son
Không con không vợ, héo hon gầy mòn!
Vợ nuôi béo đỏ béo tròn
Tự do... với vợ vẫn còn đấy thôi
Có gì mà kể ỉ ôi
Gì mà phân biệt bố tôi bố bà.
Thân trai bốn bể là nhà
Con là chủ tịch, vợ là... bí thư
Độc thân rất dễ thân hư
Lang thang cho lắm, ung thư có ngày.
Sao bằng tối tối gác tay
Tỉ tê tâm sự, “mày mày tao tao”
Ngày xưa còn ở một mình
Ai chẳng mơ được, lưới tình dính vô.
Một vợ bằng mấy lần bồ
Lại được rửa chén, giặt đồ sướng ghê
Độc thân đừng tưởng gái mê
Nó mê cái ví, còn... dê đừng hòng!
Anh ơi lấy vợ cho nhanh
Tiền lương khỏi giữ, cơm canh sẵn sàng
Khỏi lo tiêu phí tiêu hoang
Vợ quản bằng mấy ngân hàng anh ơi!
Nhậu chi cho uổng cuộc đời
Quét nhà, rửa chén thảnh thơi nào bằng
Vợ gọi : Dạ mới ga lăng
Muốn chửi thì đã, có thằng cu con!
Anh ơi em mở lồng son
Anh mau vào sớm để còn... nộp lương!
Vợ là thủ trưởng, con là chỉ huy
Thôi thôi đừng dại bạn ơi
Độc thân sướng thế, vợ con làm gì
“Lồng son” chỉ khích thế thôi
Chui vào mới biết thân này ra sao.
Ngày xưa chưa có vợ con
Đời trai ngang dọc, hiên ngang nhường nào.
Nào là bóng đá, bi a
Lúc vui cũng nhậu, buồn thì nhậu luôn.
Lương thì chẳng phải đưa ai
Thích gì sắm lấy, làm gì tự do
Cuộc đời còn lắm thú vui
Tự nhiên ông lại tra tay vào còng.
Từ nay có vợ con rồi
Vợ nuôi, vợ vỗ béo tròn cối xay
Nhưng mà đừng có vội mừng
Người ta vỗ béo để hầu họ thôi..
Nào là rửa bát, quét nhà
Đấm lưng, gãi ngứa ngày ngày ông ơi
Nào là giặt tã, phơi đồ
Đêm hôm pha sữa, đến thời dỗ con.
Tiền lương phải nộp đương nhiên
Ông mà không nộp đố yên với bà
Nếu mà có được khoản thêm
Đương nhiên là vợ tìm đường chiếm luôn.
Mà ông đừng tưởng dễ dàng
Tiền nộp thì có, lấy ra dễ gì
Vợ là một chiếc nhà bank
Đường vào rất rộng, đường ra mịt mù.
Đến khi ông muốn lai rai.
Tập trung bè bạn, hàn huyên giãi bày
Tất nhiên là chỉ có mơ
Đừng mong có phút huy hoàng ngày xưa.
Nào là con khóc, con mong
Nào là đi chợ, nào là nấu cơm.
Còn bao nhiêu việc ông ơi
Đố ông đưa được cốc bia vào mồm.
Nhiều khi cũng muốn vùng lên
Dành lại độc lập, tự do ngày nào
Nhưng mà khó lắm ông à
Vợ là thủ trưởng, con là chỉ huy.
Mấy lời tâm huyết đáy lòng
Anh em chiến hữu gửi lời đến ông.
Người ta cũng nói đấy thôi
“Anh mau vào sớm để còn... nộp lương”
Không lo lấy vợ ra ma bây giờ
Tại sao mày lại khóc?
Từ nay tao có vợ rồi!
Quá vui sao lại rụng rời lòng mi?
Đang lếch thếch chẳng ra gì,
Tự nhiên có vợ mê ly cuộc đời
Vợ con ơn phước của trời
Ban cho những đấng cuộc đời quạnh hiu.
Đương đâu trưa, tối, sáng, chiều
Có người chia sớt ít nhiều nỗi đau
Suốt ngày quanh quẩn bên nhau
Chỉ bi nhiêu cũng tan sầu, sướng rên.
Điều độ, cân nhắc có nên...
Sống thọ, sống khoẻ, lại lên cân đều
Ngày xưa tao cứ than kêu
Bởi vì chưa thử chữ yêu một lần.
Bây giờ gặp được giai nhân
Hạnh phúc sớm tối than thân nỗi gì
Độc thân cảnh ấy sướng chi
Cặp em bị AIDS là đi cuộc đời.
Bây giờ có vợ con rồi
Một mình một cõi ông trời chẳng tranh
Tiền lương có vợ để dành
Tiền xài, mua sắm, cơm canh trong nhà.
Ngày xưa chẳng hề quét nhà
Bây giờ tay vợ xông pha trong ngoài
Bạn bè phải bỏ ngoài tai
Ở nhà nằm thảm có người mát xa.
Ha ha ha... khóc người ta
Không lo lấy vợ ra ma bây giờ!!!
Tiễn bạn đi lấy vợ
Vợ con là cái lồng son
Đường vào thì có, chẳng còn đường ra
Vợ mày là con người ta
Nghĩ mày với nó, chẳng bà con chi.
Con gái là cái quái gì?
Mà mày mê mệt mày đi vào tròng
Thuyền quyên là bẫy anh hùng
Bao người đã chết, mày không thấy à?
Ngày xưa mày vẫn ba hoa:
"Thằng nào ngu mới bị sa lưới tình"
Giờ đây cáo đã thành tinh
Đã thấy bẫy sập, còn xin được vào.
Độc thân thì sướng biết bao
Bao nhiêu con gái đua nhau lôi mời
Bây giờ đã vợ con rồi
Đi về khai báo, chạy trời khỏi mưa.
Tiền lương tháng tháng phải đưa
Tiêu xài mua sắm phải thưa với bà
Thân trai rửa bát quét nhà
Vợ kêu thì dạ, còn ra nỗi gì.
Bạn bè rủ nhậu chẳng đi
Sợ về nằm thảm tối thì đứt hơi
Ôi ôi ôi hỡi mày ơi
Kể như tao khóc cho đời bạn tao.
NTBINH
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top