The Opening;
𝘝𝘪̣ 𝘵𝘳𝘪́ 𝘵𝘰̣𝘢 𝘭𝘢̣𝘤 - 𝘬𝘩𝘰̂𝘯𝘨 𝘹𝘢́𝘤 đ𝘪̣𝘯𝘩.
𝘚𝘰̂́ 𝘭𝘪𝘦̣̂𝘶 𝘥𝘢̂𝘯 𝘤𝘶̛ - 𝘬𝘩𝘰̂𝘯𝘨 𝘹𝘢́𝘤 đ𝘪̣𝘯𝘩.
𝘏𝘦̣̂ 𝘴𝘪𝘯𝘩 𝘵𝘩𝘢́𝘪 - 𝘬𝘩𝘰̂𝘯𝘨 𝘹𝘢́𝘤 đ𝘪̣𝘯𝘩.
𝘝𝘢̀... 𝘦𝘮... 𝘬𝘩𝘰̂𝘯𝘨 𝘹𝘢́𝘤 đ𝘪̣𝘯𝘩.
°
Địa đàng, tồn tại như một thế giới lý tưởng nhất mà nhân loại có thể mường tượng đến. Bởi lẽ chính sự mường tượng ấy quá vô thực nên sự tồn tại của địa đàng cũng chỉ là một khái niệm trừu tượng chẳng đích đáng.
Vì sao tôi lại đề cập đến "địa đàng" - cái thế giới lý tưởng người người đều hằng mong ước? Có lẽ "địa đàng" của mỗi cá thể chẳng ai giống ai, bởi lẽ ước vọng của mỗi con người đều khác biệt.
Nhưng nếu, chúng đồng điệu?
Sự tồn tại của "địa đàng" có lẽ không còn là một khái niệm trừu tượng nếu tôi thấy chúng và em cũng thấy chúng.
Khi bóng lá rợp trên mi mắt em, tôi đã nghĩ rằng nếu thời gian dừng lại tại đây mãi mãi hẳn là tốt biết bao.
Ừa, tốt biết bao, như thế giới của tôi, như bức tranh của vị họa sĩ và như kí ức miên man của người lính, và rồi tồn tại trong nỗi niềm vĩnh hằng ấy là chúng ta...
Em tôi, gói chúng lại, đặt trên lòng ngực trái, như nỗi niềm ích kỷ mà em vẫn luôn gìn giữ.
Tại phong thư ấy chứa địa đàng của chúng ta...
___
• Album sìn OT4 trên face giờ để thêm trên Wattpad cho tiện đọc lại.
• OT4 của mình là VNJE a.k.a Victor Grantz; Naib Subedar; Joseph Desaulniers; Edgar Valden.
• Position in shipping: Bot!Victor, Top!Naib, Top!Joseph, Top!Edgar. Họ đều yêu thương nhau và hiểu được họ đang nằm trong mối quan hệ như thế nào. Không có sự tị nạnh nhau trong mối quan hệ với Victor.
• Album/Fictional này là để nói về cách họ quan tâm nhau. Drabble, vent,...
• Về 𝘖𝘶𝘳 𝘜𝘵𝘰𝘱𝘪𝘢: Nó ra đời vì tôi đã mơ về một viễn cảnh, ở đó họ sống với nhau, áo phồng trắng phau, nắng vàng trải dài trên những miền hoa cỏ. Bóng lá rợp lên da dẻ người ta luôn dịu dàng đến cái độ khiến trái tim bộn bề của tôi như vừa được an ủi, vừa muốn nằm lặng thinh mà bật khóc. Ở đó họ sống thật vui vẻ mà chẳng chịu sự uất ức buồn phiền nào.
• Tôi là kẻ mộng về địa đàng, địa đàng có họ, những người tôi yêu.
___
#vnje
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top