Nhận ra 2

Kookie nhân vật tốt nha mấy đứa...Zịt sẽ sửa lại chap đầu hen :)))))
-----------------------------------------------------------------------------------------------

2 năm trước, đúng ngày tốt nghiệp, Phác Chí Mẫn đã cứu được một mạng người...
.
.
.
Một bà lão đang qua đường và xém bị xe tông, hên cho bà lão là có Phác Chí Mẫn, cậu đã cứu cái mạng già của bà...( nhờ bả mà mày gặp lại thằng Vếu đó con :"> )

Bà lão vô cùng cảm kích, mời luôn cả Phác Chí Mẫn về ở với mình, chẳng qua cậu cũng là trẻ mồ côi, bất quá về ở với bà lão cho vui nhà vui cửa. Huống chi bà lão cũng rất thích cậu nhaaa, con trai gì đâu mà da trắng bóc, hai má bánh bao nhìn muốn véo, lại còn nhỏ nhỏ, lùn lùn nữa chứ...Nói chung là bà lão cảm thấy Phác Chí Mẫn thật là đáng yêu nga~

Và tất nhiên là cậu cũng đồng ý rồi, dù sao thì bà lão cũng rất tốt với cậu, nhà lại còn khá giả, chu cấp cho cậu đủ thứ. Cậu sống một năm với bà lão với cuộc sống đầy niềm vui, hạnh phúc, ấm áp tột cùng,...cậu cứ tưởg cuộc sống của mình sẽ mãi mãi như vậy chứ.... cho đến khi cái ngày định mệnh ấy đến...

- Tiểu Mẫn ! Bà có chuyện muốn nói với con,...thật ra rằng bà cũg đã đến tuổi rồi, quá già yếu rồi. Chắc cũng sắp tới ngày bà được ra đi thong thả rồi, bà có một điều muốn cháu thực hiện cho bà trước khi bà ra đi...

- Chuyện gì vậy bà...huhu...cháu không muốn bà đi đâu,...

- Bà muốn Tiểu Mẫn kết hôn với cháu trai của bà...

- Hả...nhưng...thôi được dù sao cũng không ảnh hưởng gì tới con, chỉ cần bà vui là được.

- Cảm ơn cháu nhiều, ngày mai cháu trai của bà từ Mỹ về, hai đứa có thể gặp mặt...

------------------------Ngày mai thật khốn nạn---------------------------------------

- Kim Tại Hưởng !!!!!! - Chí Mẫn thảng thốt kêu...

- Lại là cậu ! Phác Chí Mẫn - Tại Hưởng liếc cậu khinh bỉ

- Hai đứa quen nhau từ trước sao ? - giọng bà ôn tồn nói

----------------------Lười quá cho qua khúc này đi ha----------------------------

Chẳng bao lâu sau thì bà lão cũng qua đời để lại Phác Chí Mẫn và Kim Tại Hưởng như chó với mèo với nhau...À thật ra thì chỉ có mình Tại Hưởng là suốt ngày la mắng inh ỏi chứ Chí Mẫn thì vẫn im lặng, cắn răng chịu đựng...

Chí Mẫn vẫn còn yêu Tại Hưởng lắm đấy chứ, nhưng cậu sợ không dám nói ra thôi. Ngày nào cậu cũng phải chứng kiến cảnh Tại Hưởng mang gái về nhà mà ân ái trên chiếc giường mà đáng lẽ phải là của cậu-và-hắn-ta. Cậu nằm trằn trọc ngoài sô pha và khóc mãi, khóc mãi cũng chẳng ai dỗ, để cho những giọt lệ oan ức khô khốc trên khuôn mặt khả ái nhưng cũng hốc hác tìu tuỵ của cậu...

Thế mà, mỗi khi Kim Tại Hưởng có chuyện gì buồn thì hắn là sà vào lòng cậu mà khóc như một đứa con nít, những lúc như vậy là khoảng khắc vui nhất cuộc đời cậu. Kim Tại Hưởng chỉ biết chia sẻ những nỗi buồn, nỗi đau với cậu chứ còn niềm vui, sự hạnh phúc thì có lẽ hắn đã tìm được chỗ dựa rồi...

Lần đầu tiên, lần đầu tiên Phác Chí Mẫn thấy Kim Tại Hưởng nở nụ cười với ai đó, thường thì hắn cũng chỉ mang gái về nhà để thoả mãn dục vọng chứ chưa bao giờ có bạn gái chính thức cả...Không ngờ là ngày này cũng tới, ngày mà Kim Tại Hưởng tìm được người để mình yêu thương. Toàn Chung Quốc - cậu thư ký kiêm bạn trai đầy xinh đẹp và quyến rũ của hắn ta.

Phác Chí Mẫn mỗi ngày nhìn Tại Hưởng cùng Chung Quốc vui vẻ, thân mật với nhau là lòng đau như cắt, đau không thể tả nỗi, vết thương ngay từ đầu bị khứa sâu bây giờ càng ngày bị chà đạp không thương tiếc...Cảm xúc hiện giờ của Chí Mẫn thật sự là tận cùng của sự thống khổ...

8:00 tối trên con đường Seoul tấp nập nọ, có một thân ảnh nhỏ nhắn đang lững thững đi...

Chí Mẫn thật ra còn một điều mà cậu giấu tất cả mọi người từ trước tới giờ, cậu bị tim bẩm sinh...Hôm nay cậu đã thấy Tại Hưởng và Chung Quốc hôn nhau nồng cháy trong căn nhà của cậu-và-hắn-ta...Cuối cùng thì cậu cũng là người thừa thãi, từ khi có Chung Quốc, Kim Tại Hưởng đã không còn chia sẻ với cậu những nỗi buồn nữa rồi...có lẽ Chung Quốc đã giúp hắn mọi việc...

Ahhh...đau đầu quá....cậu cảm thấy chóng mặt quá....Phác Chí Mẫn cảm thấy đau đớn quá, cơn đau đến từ tim cậu ( tưởg trym của mày :)))) *cười gian* )...Mọi thứ cậu nhìn thấy trước mắt bỗng dưng mờ đặc....Ahhhhh, Ahhhh - Chí Mẫn ôm ngực trái đau đớn...

Kétttttt.....!
Coi chừng....
Có tai nạn xảy ra rồi...
Một cậu thanh niên trẻ...
Mau đưa cậu ta tới bệnh viện...
Không kịp nữa rồi, cậu ta đi mất rồi....

--------------------Còn thanh niên Vếu thì sao nhở :v--------------------------

Kim Tại Hưởng bàng hoàng nhìn cảnh trước mặt....Chung Quốc, cậu ấy, cậu ấy đang hôn một người đàn ông khác...

- Tại sao vậy hả , em nói là sẽ em yêu anh mãi mãi mà... ?!!!!

- Tôi chán anh rồi Tại Hưởng, chia tay đi, coi như chúng ta không còn quan hệ gì nữa :v Anh Ngôn từ nay mới là bạn trai của tôi...

- Mẹ kiếp !! Cậu thật khốn nạn, cút ngay cho tôi,...

- Anh không nói tôi cũng đi, à mà này tôi thấy cái cậu giúp việc nhà anh có vẻ rất yêu anh thì phải, cậu ta nhìn cũng đáng giá lắm đấy...

- Phải rồi Phác Chí Mẫn...- Tại Hưởng hối hả chạy đi tìm cậu...( bây giờ còn dám vác mặt đi tìm hả Vếu ! )

Vừa chạy hắn vừa suy nghĩ, phải rồi, Chí Mẫn lúc nào cũng ở bên cạnh an ủi hắn khi hắn có chuyện buồn, trời ạ...Tại sao bây giờ hắn cũng nhận ra cơ chứ, Chí Mẫn yêu hắn rất nhiều, thi thoảng hắn cũng nảy sinh một chút tình cảm với cậu nhưng lại nhanh chóng bác bỏ ý nghĩa vớ vẩn đó đi..Hắn sẽ đi tìm Chí Mẫn, bắt đầu lại từ đầu với cậu, đúng rồi, nhất định là như vậy, chắc chắn cậu sẽ rất vui đi...- Tại Hưởng ngây thơ nghĩ ( đm mày ;__; Mều nó đi rồi TTvTT)

Đi ngang qua khúc đường đông đúc, Tại Hưởng tò mò dừng lại xem...
.
.
.
Trời ơi....chẳng phải là Chí Mẫn đây sao...
Phác Chí Mẫn !!!! - hắn hét
Cậu là người quen của thanh niên này sao...
Cậu ấy chết rồi, cậu ấy tự nhiên ngã ra giữa đường và bị xe cán...
Tại Hưởng đông cứng....
Chí Mẫn, cậu, tại sao chứ...!!???
Cuối cùng thì cậu cũng bỏ tôi mà đi sao ( do mày ác với nó trước .___. )
Tại sao lại chọn cách này chứ...Chí Mẫn....Phác Chí Mẫn...!!!!!!!
.
.
.
Cuối cùng, Kim Tạo Hưởng cũng nhận ra...
.
.
.
Hắn thật sự yêu cậu rất nhiều, Kim Tại Hưởng yêu Phác Chí Mẫn,...
.
.
.
Nhưng có lẽ đã quá muộn rồi....

TOÀN VĂN HOÀN :))))))))))))

-----------------------------------------------------------------------------------------------

Ahjhj :)))))) Kết nhảm vỡiii mấy cậu :))))))) Thôi Zịt làm nhanh cho hoàn cái SE này ha :))))))) Cái chap đầu tiên 1307 từ :)))
Vote hộ tớ đi mừ TTvTT *ôm ôm*

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top