2
Ngày tiếp theo~
Taehuyng đang ngủ thì cảm giác có ai lay mình ,bèn mở mắt ra nhìn.
-Huyng, huyng....dậy chơi với Jimin.
Taehuyng thấy giấc ngủ của mình bị đánh thức nên hơi cáu, bèn chọi thẳng vào mặt Jimin một con mèo màu trắng.
-Chơi với nó đi, huyng ngủ.
Jimin thấy mình bị từ chối thì hơi buồn, nên cứ ngồi trong phòng Taehuyng cầm con mèo ngồi chơi.Giọng hát líu lo của cậu vang lên.
Một con mèo xoè ra 2 cái cánh, nó kêu rằng méo méo méo mèo mèo mèo, gặp hồ nước nó bì bà bì bõm, lúc lên bờ vãy cái cánh cho khô~~
-Khoan đã, mèo thì làm sao có cánh được?Có lẽ Jimin coi nhiều tập Sakura thủ lĩnh thẻ bài quá rồi hihi.
Jimin tự cười ngốc, nói.
Taehuyng hí mắt thấy Jimin thật sự tự chơi 1 mình thì thở dài.
*Dậy chơi thôi, không thể để nó tự kỉ được*
Thế là Taehuyng ráng gượng dậy, kí đầu Jimin cái.
Jimin cảm thấy có người kí đầu mình bèn quay lại thấy Taehuyng đã dậy thì cười tươi như hoa.
-Huyng..chơi với Jimin~
-Hết ngại rồi à?
-Ưm..
Taehuyng mệt mỏi trường xuống giường.
-Jimin à, em đánh răng, rửa mặt với cả ăn sáng chưa?
-Chưa!
-Sao không làm mấy cái đó trước mà qua rủ Huyng chơi làm cái gì?
Taehuyng không thể hiểu nổi, có hàng đống việc như thế không làm, tự dưng sáng sớm lay người ta dậy.
-Jimin sợ cầu thang!
-Trong nhà có biết bao nhiêu người hầu sao em không nhờ,ngốc này?
Taehuyng vỗ trán, haizzzzzzz.
-Jimin chỉ thích..Taehuyng huyng..dìu thôi...
Jimin ngại ngùng nói, mặt cậu cuối gầm xuống, hai má phúng phính lên.
-Đi.
Taehuyng lạnh lùng nói, nhưng vẫn đưa tay ra cho Jimin, Taehuyng hình như thuộc tuýp người Tsundere.Jimin vui vẻ nắm tay Taehuyng, bàn tay ấm áp to lơn cầm chặc tay cậu.2 cậu nhóc một cao một thấp dìu nhau xuống.
-Nè Jimin, em học trường nào thế.
-BigHit school.
-Ồ vậy chung trường à, vậy huyng hỏi, trường có cầu thang em đi lên xuống bằng cách nào?
-Lớp của Jimin toàn dưới lầu.
Taehuyng nghĩ lại, ừ cũng đúng nhỉ, từ lớp 3 trở xuống là dưới lầu mà.
-Sau này em phải lên lầu rồi sao?Huyng đâu thể giúp em hoài.
Jimin bất chợt nhìn Taehuyng, cậu ngơ ngác nhìn, đúng rồi Jimin cũng chưa từng nghĩ qua chuyện này.
-Huyng...~
Jimin bối rối và không biết làm gì nên gọi Tae trong vô vọng, hy vọng anh có thể nghĩ cách giúp Jimin.
-Hay là Jimin à, em thử tự đi xem sao?
-Nhưng mà Huyng à,..Jimin sợ....
Jimin quay qua nhìn Taehuyng cầu khẩn, thực sự cậu không muốn tự đi.Taehuyng đi đến đằng trước Jimin, buông tay cậu ra.
-Jimin, em là con trai đó, đôi lúc phải tự vượt qua nỗi sợ chứ, bây giờ Huyng không dìu em nữa, thử tập đi 1 bậc xem nào?
Hiện giờ Jimin đang rất run, cảm giác chỉ cần một làm gió nhẹ bay qua thì cậu cũng té được.Chân của Jimin muốn nhấc lên nhưng nó lại tê cứng một chỗ.Thấy Jimin sợ như thế, Taehuyng liền giang 2 tay ra.
-Đi xuống ôm Huyng nè.
Lần đầu tiên trong dời Taehuyng chủ động kêu ai đó ôm mình, không hiểu vì sao Jimin luôn làm cho Taehuyng muốn chăm sóc cực kì.
Jimin nghe vậy thì quyết tâm càng cao hơn.
*Phải ôm được Huyng ấy*
Cậu lấy hết can đảm bước xuống, chân cậu từ từ nhấc lên, rồi đặt xuống, chốc lát đã trước mặt Taehuyng, anh liền cười ôm cậu vào lòng.
-Giỏi lắm Minnie!
-Minnie..?
-Nickname mới, thích không?Huyng mới nghĩ ra.
Jimin gật đầu lia lịa,thực sự đi 1 bậc là quá mệt rồi, Jimin hiện đang thở dốc.Taehuyng cuối người xuống, quay đầu nhìn Jimin.
-Leo lên đi, Huyng cõng.
Jimin nghe được câu đó thì mừng như mở hội, cười roi rói thiếu điều muốn có ánh sáng mặt trời trong nhà luôn!
Bùm bụp..bụp
Tim của Taehuyng lại lỡ mất một nhịp, cậu không muốn khẳng định nhưng Jimin cười rất đẹp,khiến cho Taehuyng hơi đỏ mặt cuối xuống.Jimin leo lên lưng Taehuyng, ám sát mặt mình trong đó, lưng Taehuyng nóng hổi.
-Huyng, Huyng bị sốt à!
-Hả gì?Đâu có!
-Sao lưng Huyng nóng thế.
-Do nhà không bật điều hoà.
*2 ngày nay tim mình cứ đập loạn nhịp, không lẽ mình bị đau tim sao ta?* Taehuyng vẫn không hiểu còn trẻ thế này mà vẫn đau tim được cơ á?
Taehuyng không biết rằng, cậu đã bắt đầu say nắng Jimin~~
...
2 trẻ đã đánh răng, rửa mặt ăn uống xong xui thì vào phòng Taehuyng.Taehuyng liền lấy cái bộ Lego cậu chưa lắp xong ra, Jimin cầm cầm rồi đọc hướng dẫn một hồi cậu lại lăn đùng ra nằm.
-Sao thế? Taehuyng vẫn cắm mặt ngồi ráp.
-Jimin thực sự không hiểu.
-Để Huyng chỉ cho...
Taehuyng chỉ một hồi Jimin mới ráp được một cái, cậu ưỡng ngực tự hào khoe thành tích.
-Nè thấy Jimin giỏi hông?
Jimin đưa thứ mình mới ráp xong cho Taehuyng xem, Taehuyng cũng ậm ừ rồi thôi.Lúc này Jimin mới phát hiện cái gì đó, bèn nhìn Taehuyng hoài.Jimin vừa nhìn Taehuyng vừa nheo mắt lại, cười cười.Taehuyng cảm nhận có ai đang dòm mình vừa quay qua thì thấy nguyên đôi mắt mèo dòm từ trên xuống luôn.
-Yah Jimin, em là biến thái à?
-Biến thái là gì Huyng?Minnie chỉ thấy khi tập trung Huyng đẹp trai hơn thường ngày rất nhiều.
Taehuyng cười lớn, trình độ học của Jimin tới đâu mà từ biến thái còn không biết a.
-Ngốc, nói xàm, Huyng lúc nào chả đẹp trai.
-Ưm, nhưng mà lúc Huyng tập trung Huyng rất đẹp trai đẹp trai, gọi sao nhỉ,hmm siêu đẹp trai?
Taehuyng bễu má Jimin, mềm mềm múp múp.
-Nhóc Minnie thật biết nịnh nọt lấy lòng.
-Hè hè...😜😜
Một ngày khác của biệt thự Kim trôi qua thế đó!
(1 giờ sáng dùi, tự dưng sắp ngủ cái có ý tưởng, nên hì hục viết, giờ phải ngủ bù thoy~~)
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top