chap 6
-....
- xong rồi_ thay y phục chỉnh tề rồi nha, cậu quần thể thao ao thun rộng, anh vest đen
- 30 phút nữa bác sĩ Châu mới tới
- hôm nay anh không làm sao?
- 9h mới bắt đầu còn 1 tiếng nữa
- à còn Viên Viên tỉ…
- không cần lo.. hôm nay thứ 7 sáng mẹ đi uống cafe với mấy bà bạn rồi
- còn LuHan huyng
- anh ta chắc đến công ty… tôi cũng không rõ.. anh ta có rất nhiều việc phải làm nên không bắt được lịch trình
- Anh ta cực như vậy anh nên giúp chứ
- Sau cậu biết tôi không giúp?
- thì…
- tôi cũng bận chứ bộ… tại cậu nên giờ tôi còn ở nhà thôi
- vậy bây giờ….
- im lặng nằm đó đi… hỏi nhiều quá
- …
-…
- Thiếu gia~….
- “nổi da gà” giề…
- tôi đói
- mặc cậu.. sáng giờ tôi có ăn gì đâu
- Thiếu gia à…. Tôi đói thật mà…
- thôi được rồi.. đi xuống bếp
- tôi…
- tôi bế cậu
- hì hì
- “cạch” riết rồi không biết tôi với cậu ai là vệ sĩ ai là thiếu gia nữa…hazz
- anh đừng có than nữa coi…. Tôi như vậy không phải tại anh sao?
- sao lại tại tôi?
- không anh thì ai?
- rồi rồi tôi… Jungkook..
- ừm
- cậu nên giảm cân đi
- gì cơ?
- tôi nói cậu nên giảm cân đi… thỏ bếu..
- cái gì giảm cân… thỏ bếu…. anh gọi ai là thỏ bếu… bếu cái đầu anh… tôi là thân hình chuẩn vạn người mê nha
- ờ có người mù mới mê cậu
- anh… buông ra tôi tự đi..
- yên nào… cậu muốn lăn từ tầng 3 xuống hay sao?...
- ta ghim…
- cậu ngồi đây đi_ dặt cậu xuống chiếc ghế trên bàn ăn rồi ngồi đối diện
- Thiếm Ngô… thiếm làm giúp con tí thức ăn nhẹ
- Dạ được thiếu gia_ một thiếm trông có vẻ 40-50 tuổi mang tập dề cuối đầu
- à mà Tae…ủa nhầm thiếu gia hôm nay tôi vậy sau có thể đi làm?
- ở nhà kêu tôi Taehuyng là được. Hôm nay cậu ở nhà đi… nằm trong phòng nghỉ ngơi… ừm. tôi sẽ để ý văn kiện về Kim thị dù gì thì một người thư kí riêng như cậu cũng nên biết… cứ từ từ xem
- ừm.. mà con..
- Về Viên Viên tỉ thì tôi giúp cậu.. ok.. giờ ăn thôi Bác sĩ Châu cũng gần đến rồi
- ò.. cảm ơn thiếm
- Mời 2 cậu dùng… thiếu gia đây cafe của cậu
- cảm ơn thiếm… Cậu ăn đi…
- anh không ăn à
- không… tôi không quen ăn sáng
- à thiếm ơi… thiếm có thể giúp cháu pha một ly trà hoa cúc không?
- Vâng cậu chờ một chút
- Anh nên ăn một chút đi_ cậu đưa dũa gắp ít thức ăn vào chén của anh
- Tôi…. anh không ăn coi chừng tôi… thôi được rồi_ anh định nói mình không ăn nhưng cậu bên kia đã nheo mắt hất mặt thách thức… anh đành chịu thua ăn một chút
- Đây trà hoa cúc của cậu
- cảm ơn thiếm rất nhiều
- việc nên làm
- Taehyung.. anh đưa tôi mượn ly café
- chi?... thì đưa đây
- Buổi sáng anh không ăn gì thì đừng nên uống café… trà hoa cúc sẽ giúp anh tỉnh táo, thoải mái hơn
- Tôi không thích uống trà
- không thích thì giờ thích… anh xem thiếm ngô pha nó rất lâu
- Thôi được rồi tôi nghe lời cậu….
- haha… vậy không phải tốt hơn sau
- Taehyung người trên tivi là anh sao?_ sau khi ăn xong cậu và anh lên phòng xem tivi
- chứ cậu nghĩ đó là ai?
- tưởng anh soái ca nào không chứ
- cậu đang khen tôi sao?
- có sao..?
- người đó là tôi
- vậy thì sao?
- cậu vừa khen soái ca đó
- ưm mà tôi đâu nói anh
- chứ cậu nói ai .. khi trên màn hình là tôi
- tôi nói cái anh phóng viên mừng..
- tên đó sau đẹp bằng tôi chứ
- uiss trời..Taehyung à… thiếu gia à anh xuống dược rồi bay cao quá rồi đó… xuống đi_ cậu ngửa cổ lên trần nhà đưa tay ngoắt ngoắt
- cậu… cho cậu chết…haa…ha… Taehyung dừng… nhột…. haha… Tae à… đau đó..ahha.. cho cậu đau chết…. hhaaa…. Cho cậu chết….
- “cốc..cốc..cốc” hừm.._ bác sĩ Châu gõ cữa mãi mà không thấy ai trả lời, cửa không khóa nên ông mạnh dạng đẩy vào
- “quác…quác…quác” Ông vào sau không gõ cửa hả?_ anh sau khi định hình sửa lại tư thế cho mình và cậu
- tôi có gõ cửa mà …
- thôi được rồi ông làm việc của mình đi
- được…. cậu Jeon cậu vén áo lên
- Lúc sáng có đụng một chút nó sưng lên rồi không sao chứ?_ anh dứng một bên lo lắng
- không sao, chuyện bình thường, cậu phải tránh đụng vào nước thôi nhiễm trùng, không được vận động mạnh, à còn… ừm những hành dộng vừa rồi cũng không thể “quác…quác…quác”… nhớ thoa thuốc, xoa bóp nhẹ cho tan máu bầm…. chắc khoảng 3 ngày nữa sẽ lành
- được rồi cảm ơn ông
- cảm ơn bác sĩ
- không có gì…. Tôi xin phép tạm biệt
-…
- ah… 8h55p rồi Taehyung anh đi làm đi
- ukm.. trưa tôi về… tài liệu tôi để đây chán thì xem, loptop cũng để đây, đừng đi lại nhiều, có gì cứ nhấn điện thoại bàn nó kết nối với các điện thoại trong nhà… nhờ người làm giúp… đừng …
- ahh… Taehyung à… anh làm sao vậy?
- làm sao?
- hôm nay anh nói nhiều quá như ông cụ non vậy… tôi biết rồi tôi sẽ cẩn thận.. anh đi đi trể bây giờ
- trể rồi… trưa nay tôi có hẹn nên chiều sẽ về cậu..
- nhớ rồi … thưa thiếu gia của tôi đã trể 5p rồi… đi đường cẩn thận… chiều gặp
- ờ “cạch”
“hazz.. đúng là nói nhiều thật nhưng cảm giác này là hạnh phúc sao? sao lại vui như vậy? Taehyung… hình như anh cướp trái tim em rồi… ah… nghĩ gì vậy chứ.. tài liệu xem một chút… giấy note ghi gì đây… lại nữa… Kim Taehyung anh điên rồi..hihi”
“mình sao vậy nhỉ? sao hôm nay không muốn đi làm ta? Jungkook không biết có nghe lời không?... Jungkook sau lại nghĩ tới cậu ta chứ?...hazz… ủa mà áo mình hình như có gì đó… là giấy note… đáng yêu… Jeon Jungkook em còn hành động như vậy nữa đừng trách tôi yêu em… vệ sĩ xinh đẹp… đi làm thôi”
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top