Kiếp trước (4)
Trời dần dần chuyển tối, như vừa tỉnh lại từ sau một giấc mộng, Jungkook chậm rãi ngồi thẳng lại, tay xoa xoa huyệt thái dương, rồi mới lấy điện thoại ra. Bấm một dãy số dài, nhưng ngón tay lại chần chừ không ấn nút gọi. Hắn lại ấn nút quay lại rồi mở ra chức năng ghi âm trong di động. Một hồi lâu sau, Jungkook mở miệng.
" Taehyung , tiệc mừng con của cậu đầy tháng có lẽ tôi không thể tham gia, tôi đoán chắc cậu cũng chẳng hoan nghênh tôi . Nhưng mà,nể tình bạn bè lâu năm cậu nhớ nói cho tôi biết đấy là trai hay gái đấy. Tôi hi vọng đó là con trai, tốt nhất có thể giống cậu, đặc biệt là đôi mắt phải thật giống cậu. Không phải tôi có ý bảo đôi mắt của Min Young không có đẹp."
Thanh âm dần trở nên khàn khàn.
" Taehyung , tôi chưa bao giờ cảm thấy hối hận, chưa bao giờ. Thật vui vì đã được làm bạn với một người như cậu, tuy rằng cậu là cái dạng trọng sắc khinh bạn nhưng tôi vẫn rất hạnh phúc".
Vết thương vốn đã lành ở vai trái không hiểu sao càng ngày càng đau, thanh âm của Jungkook càng ngày cảng trở nên đau đớn.
"Taehyung , quà mừng ngày cưới của cậu tôi đã đưa, cũng không biết đến lúc nào cậu có thể phát hiện ra. Haha , cậu chắc chắn là phát hiện không được, nhưng mà yên tâm, đấy không phải là kinh ngạc... đấy là kinh hỉ".
Nước mắt từng giọt từng giọt khẽ rơi, khóe miệng Jungkook vẫn bảo trì nụ cười như trước.
" Taehyung , hôm nay cậu thật sự rất đẹp trai. Trước kia mỗi ngày đều nhìn cậu thế nhưng cũng không phát hiện ra cậu đẹp trai đến vậy. Nhưng mà không phải vì cậu đẹp trai mà tôi mới thích cậu, nói thật tôi cũng không biết tại sao bản thân lại thích cậu đến vậy. Tôi nghĩ... tôi nhất định là bị cảm giác đánh lừa rồi, nhất định".
" Taehyung , chúc phúc cho cậu, thật tình chúc phúc cho cậu, chúc cậu hạnh phúc. Phải nhớ rằng ngày hôm nay trước mặt mọi người cậu đã phát lời thề yêu một người, sẽ toàn tâm toàn ý yêu "cô ấy" tin tưởng "cô ấy"".
"Taehyung ... hẹn gặp lại".
Ấn xuống nút dừng, Jungkook cười ra nước mắt.
...
Kim Taehyung ... đừng bao giờ gặp lại.
Lại khởi động xe, Jungkook chạy nhanh ra đường quốc lộ. Nửa giờ sau cậu đi tới "công ty thương mại Se Ho" đây là công ty của Choi Se Ho.
Dừng xe, để lại điện thoại, sau đó mở laptop ra cài sẵn vài lệnh vào, Jungkook xuống xe, khóa cửa xe lại. Hắn nhìn nhìn chung quanh sau đó đi vào một gian hàng ở phụ cận.
"Xin chào anh", cô gái bán hàng tiến tới ân cần chào đón.
"Chào cô", Jungkook lấy 1000 USD ra giao cho cô gái .
" Tôi có một việc muốn nhờ cô giúp đỡ, có được không?".
"Mời ngài cứ nói"
Nhân viên cửa hàng đẩy tiền ra nhưng Jungkook vẫn nhét vào tay cô, sau đó chỉ về tòa nhà đối diện :
" Tôi muốn đi vào đó tìm một người, nhưng người này cùng tôi có chút khúc mắc . Tôi lo lắng hắn sẽ bắt tôi. Cho nên nếu nửa giờ sau không có thấy tôi đi ra tìm cô, mong cô có thể gọi giúp cảnh sát cho tôi?".
Cô gái bán hàng nghe xong vậy liền lập tức nói : "Không thành vấn đề thưa ngài. Anh , anh có muốn gọi luôn cho cảnh sát bây giờ không?".
"À, không không, đây là phòng tình huống xấu nhất xảy ra thôi, đây chỉ là đề phòng chẳng may"
Jungkook lộ ra nụ cười có chút đáng thương : "Vậy phiền cô. Cô nhớ rõ nhé, nửa giờ sau, không thể sớm cũng không thể muộn hơn".
"Được rồi thưa anh".
~~~~~~~~~~~~~~
Jungkook thật không ngờ mình lại dễ dàng gặp được Choi Se Ho đến vậy. Tên cáo già này vì thành công của bản thân mà trở nên đắc ý, đối với Jungkook cái dạng chó cùng dứt giậu này lão cũng không lưu tâm nhiều.
" Thật không ngờ cậu lại dám đơn thương độc mã đến tìm tôi. Tôi không thể không khen rằng cậu rất dũng cảm sao ? "
Choi Se Ho châm một điếu xì gà, hút một ngụm rồi hướng phía người đối diện nhả làn khói trắng mờ.
Không hút thuốc bao giờ nên Jungkook ho khan vài tiếng rồi cười nói : "Giờ tôi trắng tay. Taehyung đối với tôi tuyệt tình nên tôi cũng chỉ có thể đến tìm ông "
Rồi hắn hất hất về phía sáu tên vệ sĩ đứng quanh nói: " Tôi có một việc muốn nói với ông liên quan đến Kim Taehyung ".
Choi Se Ho nheo lại hai mắt: "Cậu phản bội cậu ta ? " người đứng đối diện này, dùng hắn so với giết hắn thật lợi hơn gấp trăm lần.
Jungkook bĩu môi nói: "Nếu người ông yêu nhất bắn ông một phát thiếu chút nữa chết , ông chắc cũng sẽ giống tôi".
"Phải, Taehyung như vậy thì làm sao có thể thích một tên gay được " khuôn mặt nguyên bản vốn anh tuấn của Choi Se Ho bỗng lộ ra một tia dâm đãng " Không bằng theo tôi đi. Cậu hợp tác với tôi thì việc thâu tóm KJ dễ như trở bàn tay".
"Vậy con gái của ông ? ", áp chế buồn nôn, Jungkook dụ hoặc nhìn đối phương.
"Nó có thể có được như ngày hôm nay tất cả đều là nhờ tôi. Bằng không bây giờ có khi nó đang phải đứng ở góc đường nào đó làm gái gọi " Choi Se Ho hèn mọn nói.
Jungkook cởi bỏ từng chiếc cúc trên áo sơ mi, để lộ ra xương quai xanh quyến rũ, đối phương ánh mắt có chút mê loạn.
"Tôi hận Taehyung , cũng hận ông . Hai người không một ai tốt. Nhưng mà hiện tại", hắn âm ngoan cười cười
"Tôi muốn trả thù, tôi muốn trả thù sự tuyệt tình của cậu ta".
"Làm thế nào để tôi có thể tin cậu?" Choi Se Ho cố nhẫn lại dục vọng, vòng vo hỏi.
Jungkook lại nhìn một lượt mấy tên vệ sĩ, chậm rãi dần dần cởi cởi hết hàng cúc. Choi Se Ho hai tròng mắt đã nhiễm đầy dâm sắc, lão phất tay cho bọn vệ sĩ đi ra ngoài.
Liếm liếm môi, Jungkook tiến lại gần, áp sát người vào người Choi Se Ho, mắt chỉ cách mắt lão một khoảng ngắn
"Không biết thân thể tôi có thể chứng minh chút thành ý của bản thân?".
Choi Se Ho định kéo đầu cậu lại gần để hôn, nhưng ngay giây sau lão bất động. Hàng lông mày của lão khẽ nhăn lại.
Jungkook nhìn lão lạnh như băng pha chút chán ghét, chậm rãi lùi về phía sau, rút súng ra. Choi Se Ho thần sắc không thay đổi, ngồi ở đây, đưa điếu xì ga lên rồi nhả ra từng ngụm khói.
"Câu nghĩ giết tôi thì cậu có thể bình an ra khỏi nơi này ? " Ngoài cửa đều là người của lão.
Jungkook khẽ cười, một nụ cười khiến đối phương khó hiểu
"Ông thật sự nghĩ rằng Taehyung sẽ không phát hiện ra ? Có lẽ thủ đoạn của ông có thể hạ được kẻ khác, nhưng Taehyung không phải người khác, một lần hai lần rồi cậu ấy sẽ phát hiện ra. Khi KJ xuất hiện vấn đề, bằng sự khôn khéo của mình cậu ấy nhất định sẽ phát hiện ra ông cùng Min Young giở trò quỷ. Đến lúc đó hai người chết chắc".
"Cho đến lúc này tao vẫn là Choi Se Ho hiện tại"
Kẻ đang bị súng dí vào người cố tìm cách đào thoát: "Huống chi Min Young đã mang trong người đứa con của hắn ta. Jungkook , nếu tao chết , Kim Taehyung lại càng không bỏ qua cho mày "
Nhìn ra tâm tư của đối phương, Jungkook đưa khẩu súng ra phía trước chỉ chỉ.
"Tôi nghĩ không một người phụ nữ nào lại chịu đi sinh đứa nhỏ cho người đàn ông mà mình không yêu. Min Young yêu Taehyung , chỉ cần ông chết, cô ấy sẽ không còn phải băn khoăn, có thể vứt bỏ quá khứ một lần nữa làm lại cuộc đời, cô ấy cần gì lại phải đi thương tổn Taehyung ? Thiếu phu nhân có cuộc sống so với đi làm gián điệp kinh tế thoải mái hơn rất nhiều."
Choi Se Ho lúc này mới ý thức được đối phương không phải nói đùa, lão lập tức ôn nhu trấn an nói
"Jungkook , cậu việc gì phải vì một kẻ tuyệt tình với mình mà vứt bỏ tính mạng ? Hắn chẳng những không tốt với cậu mà ngược lại còn càng hận cậu. Jungkook , tôi cam đoan, chỉ cần có được KJ ,tôi liền cho cậu 30% cổ phần, hơn nữa trong tay cậu cũng đã có sẵn 10% cổ phần, như vậy cậu chính là cổ đông lớn nhất của tập đoàn. Cho đến lúc ấy cậu muốn trả thù Kim Taehyung thế nào cũng được. Cậu nên nhớ rõ Kim Taehyung không có khả năng thích cậu".
Jungkook nở nụ cười... một nụ cười tuyệt đẹp.
" Choi Se Ho , tôi thương cậu ấy, chính là chuyện của tôi. Cậu ấy không yêu thương tôi, tôi không thể cưỡng cầu, lại càng không muốn cầu xin. Tôi chính là người như vậy, chỉ làm những chuyện mà bản thân muốn. Người khác muốn nghĩ gì, với tôi đều không quan trọng. Taehyung sẽ không yêu tôi, thậm chí hận tôi, tôi thấy thật đáng tiếc nhưng tôi sẽ không hối hận. Đây là tình yêu của tôi dành cho cậu ấy, không giống người khác, không giống với tình yêu của Min Young . Hơn nữa..."
Ngón tay dần dần bóp chặt cò súng, Choi Se Ho không dám tin khiếp sợ nhằm hướng cửa chạy.
"...tôi cũng không tính sống mà rời đi".
Tiếng súng vang lên, vệ sĩ từ ngoài cửa vọt vào phát hiện Choi Se Ho ngã giữa vũng máu, liền nổ súng vào kẻ vẫn đứng yên bất động
Cơn đau đớn trong nháy mắt bao trùm toàn thân, nhìn đến thân thể của mình trúng đạn mà ngã xuống, Jungkook chợt cảm thấy như được giải thoát. Mặc kệ tình cảm mà người kia dành cho hắn là gì, đây là tình yêu của hắn, tình yêu đối với Taehyung .
Taehyung , Min Young sẽ toàn tâm toàn ý mà yêu cậu, mà tôi cũng không phải nhẫn nhịn nữa cái loại đau xót không thể khép lại này.
Nặng nề mà ngã xuống, Jungkook lúc ấy như nghe được tiếng cảnh sát vọt vào, hắn nở nụ cười...
Tất cả đều đã xong.
...
Taehyung
.....
Xe cứu thương đến đem hai tử thi trên mặt đất đi. Rất nhiều phóng viên phương tiện truyền thông cùng cảnh sát đứng ở cửa công ty thương mại Se Ho .Ở phố đối diện, trên một chiếc xe, một chiếc máy tính đã thu lại toàn bộ cuộc nói chuyện giữa hai người.
"Tin" một tiếng , ghi âm đã xong. Một lúc sau, trên màn hình màu đen, một bức ảnh chụp xuất hiện, đó là ảnh chụp Jungkook . Trong bức ảnh, dù cậu cười đến hạnh phúc, nhưng bức ảnh lại khiến người ta có cảm giác như nó được chụp để dành sẵn cho ngày tang lễ . Mười giây sau, một hàng chữ chậm rãi xuất hiện.
" Tôi hy vọng ở mười năm hoặc hai mươi năm sau này, có người sẽ nói: " Jungkook là một thằng ngốc, cậu ta chỉ yêu thương một người . Jungkook chưa bao giờ phản bội Taehyung ... chưa bao giờ...".
.....
Ngày hôm sau, toàn bộ các tờ báo lớn đều đăng tin tức về " KJ ", phó tổng giám đốc trước đây Jeon Jungkook , yêu người sinh hận, vào ngày tân hôn của Kim Taehyung đã bắn chết cha của cô dâu Choi Min Young – Choi Se Ho. Ngay sau đó, Jungkook bị vệ sĩ của Choi Se Ho bắn chết, Kim Taehyung ngay buổi chiều hôm sau đã bay về New York.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top