#7

Chương 7: tôi là người nổi tiếng rồi :)))

Tôi ngồi dậy mà mệt rã rời chân tay, nhìn tên bên cạnh. Ngủ ngon nhể ! Chảy cả dớt dãi rồi kìa, ghê kinh. Tôi bước ra khỏi sofa,ném cái chăn lên người Tại Hưởng như để trút giận.

Đang đánh răng rửa mặt, thì từ sau có một đôi bàn tay mò vào trong áo tôi sờ mó, hơi thở nóng ấm phả vào gáy tôi. Lãng mạng nhể ? Như đam ấy? Thích nhể ?... Đéo, có thằng nào như Tại Hưởng không, đánh răng cũng động dục ?! Lẽ nào nhìn tôi đưa đẩy bàn chải vào mồm liền cương ? Tôi đen mặt đẩy Tại Hưởng ra, mồm đầy kem đánh răng chửi :

- Vừa vừa phải phải thôi, tôi chấp nhận cho cậu làm cả đêm qua rồi, từ giờ đến mai tôi " cấm dục " cậu. Với lại hôm nay bố mẹ tôi về nên không có cửa đâu. Ahihi .

Lúc này mặt tên đấy ngu lắm, còn dính một chút kem đánh răng trên mặt do vừa nãy tôi nhổ phì phì nữa cơ. Cậu ta buông tôi ra, phồng mồm trận má như kiểu làm aeygo ấy. Tôi đỏ mặt, chết tiệt, tôi không thể gục được. Liền bắt chước các anh giai trong ngôn tình, teenfic, các anh công trong đam mỹ thành boy tủ lạnh. Tôi mặt lạnh xây nâu với cậu ta :

- Nâu, ne vơ, nhịn đi.

- Nhịn thì nhịn, bố đếch cần nhé, tưởng thèm à. Tí nữa ai nói xin lỗi trước thì gọi người còn lại là " daddy ", chơi không ?!

Nói xong Tại Hưởng mặt lạnh bỏ ra ngoài. Tôi đơ mặt, rồi nổi máu điên suýt bẻ gẫy cái bàn chải dù tôi biết chắc chắn rằng mình sẽ không dám làm đâu. Cậu ta tưởng làm cái này sướng lắm hay sao mà bày đặt, kiểu gì người có lợi cũng là cậu ta. Tôi hét, kem đánh răng bay tung tóe :

- Chơi luôn, bố đếch sợ nhé.

Nhìn nhìn cái đồng hồ , chết mẹ à không , không chết ai cả; tôi đánh răng mất 15 phút liền. Tất cả là tại Tại Hưởng kia.

Thay quần áo rồi làm mấy việc không quan trọng như tìm giày, tìm lược, tìm sịp xong thì cũng chẳng mất thời gian mấy đâu. Đợi Tại Hưởng xuống rồi hai đứa đi học.

Tại Hưởng lai tôi trên chiếc xe đạp , tôi ngồi sau ôm eo cậu ta, chúng tôi đạp xe trên con đường đầy nắng thơ mộng?... Thằng nào con nào đang mơ đấy, bố lấy đá ném sờ mờ lờ bây giờ. Để tôi kể cho nghe nhé : tôi đang lai Tại Hưởng trên chiếc xe đạp, hắn ngồi sau cố tình bịt mắt, chọc lét làm tôi không lái xe được; mà tên này trông nhẹ hều mà méo khác gì con heo, xong rồi chân dài không thèm cho lên chỗ để chân cứ thả dông quẹt quẹt trên đất ; " chúng tôi " là cái đéo gì , ăn được không , mỗi mình tôi đạp nhé, trời nắng chói chang, đường bê tông bốc lên cái gọi là " hơi ấm" ấy ạ, thơ cmn mộng luôn.

Do cái thằng đằng sau nặng quá nên tôi lái xe lụa luôn, còn tí nữa bị ô tô đâm cơ. Chưa bao giờ tôi lại thấy con đường đến trường nó lại nhiều chông gai như thế này. Chân thành xin lỗi các em nơi quê xa phải đi học khổ sở được lên TV kể lể, trong lúc các em kể lể thì tôi đang vắt chân ngồi cày game và cười như một thằng điên, chân thành xin lỗi.

Tôi quay qua nở nụ cười tươi sáng hỏi Tại Hưởng, cậu ta cũng cười lại và trả lời tôi :

- Cậu biết tôi ước gì không ?

- Ước gì ? Tao biết chết liền.

- Ước gì thăng Chim Chim mang cặp cho tôi với cậu.

- Cậu có biết không ?

- Biết gì ?

-Có biết rằng gọi " daddy " khi làm tình sẽ kích thích hơn đấy.

-Tôi với cậu tự tử cũng được, kích thích lắm.

- Làm tình trên trời ? Có vẻ hay .

-Đéo.

-Ê, nhìn đường đi, cột điện kìa..

Tôi quay qua nhìn, quẹo sang trái như đúng rồi , tiếp tục lại từ đâu bay đến một chiếc ô tô, tôi lại quẹo sang phải phát nữa; xong rồi có một chiếc thùng rác xuất hiện tôi quẹo sang trái một cách vi diệu và lao luôn vào nhà xe của trường. Vi diệu nhể.

Vừa cất xe, tôi và Tại Hưởng bước vào sân trường, mọi người thấy chúng tôi cứ thì thào bàn tán gì đó , cả bác bảo vệ cũng thế. Chợt có một cô bé trong tay cầm một tờ giấy chạy đến trước mặt chúng tôi.

Cô bé thẹn thùng giơ tờ giấy đưa cho tôi. Tôi thành người nổi tiếng ? Nàng muốn xin chữ kí? Hay lẽ nào là nàng muốn tỏ tình ?Tôi phấn khích, Tại Hưởng ở bên cạnh đen mặt. Nàng nói :

- Anh Chung Quốc...

-Ừ, em có gì muốn nói với anh ?

- Em rất thích những cường thụ như anh, cho em xin chữ kí với.

Xong rồi lấy 2 tay chọt chọt vô nhau, hảo cute; tiếc rằng nàng là hủ nữ. Nhớ có đợt tôi bảo là 800 đứa ghen tỵ, 200 đứa mắt sáng như sao không, nhầm đấy, ngược lại mới đúng.

Khóe miệng tôi giật giật kí cho nàng, Tại Hưởng bên cạnh nhịn cười muốn nội thương. Lẽ nào tôi không giống " công "? Sao ai nhìn cũng phán tôi " thụ" thế ?

Trời đụ, cái nàng vừa được tôi kí bị bọn hủ nữ rượt đòi tờ giấy kìa. Tốt nhất tôi nên chuồn nhanh vào lớp thôi.

Sau khi vào lớp, mọi người cứ nhìn chằm chằm vào chúng tôi. Tôi kéo Tại Hưởng về chỗ. May quá , nóa vẫn mang cặp , quả nhiên trong những lúc này thì bét phen chính là " thiên thần " được trời phái xuống. Tôi để " thiên thần" trong ngoặc kép nhé, thân.

-Chúng mày làm ăn cẩn thận vào, giờ tất cả đều biết chúng mày yêu nhau và làm với nhau rồi đấy.

Chí Mẫn từ đâu bay tới nói với chúng tôi. Tôi còn chưa kịp nói thì Tại Hưởng lên tiếng:

- Là ai đồn vậy ?

Lẽ nào chàng sẽ đòi lại công bằng cho mình ? Tôi cảm động rơm rớm nước mắt.

- Hình như từ một con hủ nữ có tiếng trong trường thì phải, hotteen đấy. Ảnh nè.

Chim chim đưa ảnh cho chúng tôi xem. Tôi ngạc nhiên, như cái định mệnh ấy, trời kết duyên cho tôi và nàng à ? Chính nàng là con hủ nhìn thấy tôi và Hưởng kia abcxyz trong nhà vệ sinh, chính nàng là người viết fanfic cao H cảm động đến dớt dãi , tao nhầm dớt nước mắt; chính nàng là đội trưởng của cái câu lạc bô Hưởng Quốc kia; chính nàng mếch mi ghim mặt sau con cờ hò bangmaiyeuphongthoi đáng chết cần nhắc nhắc đi nhắc lại nhiều lần kia và còn nhiều cái " chính nàng " nữa.

- Bây hỏi làm gì ?

- Cảm ơm chứ sao. Tao không hối hận khi cho nó thấy tao và tiểu Quốc abcxyz trong nhà vệ sinh đâu.

Làm bố may mất công cảm động. Chợt có một bóng người nhỏ nhắn bước vào lớp, chính nó, là con hủ tôi vừa kể cho các bạn đấy. Hủ nói :

- Em là hội trưởng câu lạc bộ " Hưởng Quốc forever love ", em có điều muốn nói và thông báo với từng lớp một.

Bỗng tên Tại Hưởng ác ma kia đưa tay choàng qua vai tôi , " Tách ", tiếng máy chụp vang lên, tôi còn chưa kịp làm gì thì nó đã" bắt chụp từng khoảnh khắc rồi ". Cất máy nó nói tiếp :

- Em đại diện cho 50.000 thành viên của câu lạc bộ muốn nói rằng chúng em sẽ ủng hộ couple này hết mình. Nếu có bất kì bánh bèo nào xen giữa tình yêu của họ thì hôm nay chính là ngày tàn rồi đấy. Nếu phát hiện có bánh bèo lảng vảng quanh đây thì hãy gọi cho em qua số điện thoại này, tụi em sẽ tử hình nó. Em đã kêu gọi các lớp và mọi người đều ủng hộ, bao gồm một số trường khác nữa, còn mỗi lớp anh chị thôi, mong mọi người ủng hộ.

Nói rồi nó viết số điện thoại lên bảng.
Trước khi bước khỏi lớp thì nó tiến đến chỗ tôi và Hưởng giơ điện thoại mỉm cười nói :

- Hình đẹp lắm ạ, hai anh nhớ đọc tuần san " Hưởng Quốc " nhé, mọi người phải mua còn hai anh miễn phí đó, bye.

- Bye.

Mọi người đồng thanh khi nàng đi. Học sinh về chỗ của mình, Chí Mẫn cũng bị Hạo Thạc lôi đi lúc nào ma không hay quỷ không biết.

Cô bước vào lớp, cả lớp giở sách học bài. Riêng " một mình tôi cô đơn ngồi góc lớp " không biết cái số " bảy nổi ba chìm " này đi về đâu. Tôi khóc không ra nước mắt.

- Cần hành tây không, cho mượn. Khóc ra nước mắt ngay.

- Đéo.

-------------------End #6-------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top