Chap71: Quà Valentine


Cậu lại có bóng trên tay, lần này chỉ có hai người thôi, nên sự tập trung được đặt cao độ hơn. Tuy thế, Taehyung vẫn buông lời

“Quà anh đâu?”

“Đã bảo là không có mà!”

“Sao Jimin lại có quà?”

“S..sao anh…”

“Sao hử?”

“Thì, do anh ta lần trước giúp em nên em tặng như quà cảm ơn thôi!”

“Vậy thì tốt!”

“Chứ đâu như ai kia, được nhiều rồi, chắc đâu thèm quà của tui nữa.”

“Cái gì?”

Nhân sơ hở này của Taehyung, Jungkook nhào người dẫn bóng lướt qua anh. Nhưng hình như cậu tính toán sai rồi. Chính cậu là người bị rơi vào bẫy của Taehyung. Anh ngay lập tức dung tay ôm lấy eo cậu rồi nhấc bổng lên cao.

“Nà…này…anh làm gì vậy?” Jungkook bối rối, tay vẫn cầm chặt trái bóng. Taehyung ngước mắt nhìn cậu

“Đó giờ chưa úp rổ bao giờ đúng không?”

“Thì…đúng vậy”

“Giờ, anh bật em lên, nhớ úp rổ vô”

“Nhưng…nhưng mà…nó cao thế!”

“Cứ làm đi!”

Điều cậu lo ngại là, úp rổ rồi, không lẽ cậu bám tay vào rổ luôn, chứ cao quá, sao mà đáp xuống an toàn được đây. Mà nghe giọng Taehyung chắn chắn dõng dạc vậy, cậu thấy an tâm hơn. Hít một hơi thật sau, đã sẵn sàng, Jungkook ra hiệu

“OK! Lên!”

Lập tức, Taehyung dùng sức tay đẩy Jungkook bay về phía cái rổ. Tới rồi, thật bình tĩnh, Jungkook dùng hai tay úp ngay trái bóng vào rổ. Trúng phóc! Bên dưới, Taehyung không biết từ khi nào đã đứng đó, dang tay ra đỡ lấy Jungkook. Đây là lần đầu tiên cậu được thưởng thức cái cảm giác này, thật sự là tuyệt vời quá. Khuôn mặt Jungkook hớn hở vô cùng

“Nữa đi nữa đi!”

“Trễ rồi, về!”

“Thế hôm sau nhé!” Cậu thật sự muốn cảm nhận lại nó một lần nữa. Nhìn ánh mắt long lanh đang cầu xin đó, đáng yêu chết được, Taehyung sao nỡ lòng từ chối.

“Ừ!”

“Yayyy cảm ơn anh!!!” Nhìn cậu vui, anh cũng thấy vui theo. Rồi, cả hai dắt tay nhau, về nhà. 

Trên đường về. Jungkook để ý là từ nãy giờ, Taehyung cứ giữ mãi một khuôn mặt suốt dọc đường – lạnh lùng. Lẽ ra anh phải bực bội khó chịu hay buồn bã vì không có quà chứ nhỉ. Đằng này lại... Không lẽ, thật sự không cần quà của cậu đến thế sao. Sự thay đổi hình thái của Jungkook bị Taehyung thấu rõ, anh cất tiếng

“Sao?”

“Ơ...sao ạ?...”

“Suy nghĩ gì trong đầu?”

“Hưm...bộ, anh không thấy buồn à?”

“Vì em không có quà cho anh?” Jungkook tai đỏ gật gật đầu. Taehyung vẫn giọng ngang không cảm xúc đó

“Sao không”

“Anh có buồn á!!?” Cái này khiến cậu hơi ngạc nhiên nha, vì nãy giờ, gương mặt anh chẳng tỏ vẻ ra là buồn tí nào cả.

“Ừ, có giận nữa. Đang tính xem lát về phạt em gì”

“Ớ!” Taehyung liếc đôi mắt đầy nham hiểm thâm độc sang Jungkook

“Cho chừa tội” Cậu bị hù cho một phen lạnh toát người

“Anh...”

 

Nghĩ lại thì, dù gì cậu cũng tốn công tốn sức làm quà cho anh rồi, hẳn anh cũng mong đợi lắm. Thế nên, Jungkook liền mò tay vào cặp lấy ra một hộp quà trái tim được gói xinh xắn

“Ai nói không có chứ! Của anh nè!” Cậu đỏ mặt, giơ thẳng hộp quà trước mắt anh.

“Mua dư rồi cho à?” Phồng má, cậu la to

“Không có ah! Không thích thì thôi!” Chưa kịp rút tay lại thì cậu đã bị anh nắm tay kéo vào lòng.

“Ngu sao không nhận. Anh chờ mãi”

Giọng nói anh trở nên ấm áp hơn bao giờ hết. Điều này khiến Jungkook cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Không chờ được lâu, anh mở ngay hộp quà. Bên trong mà những viên socola trái tim nhỏ được xếp gọn gàng với dòng chữ “Jungkook LOVE Taehyung” vô cùng đáng yêu. Món quà này còn hơn những gì anh mong đợi nữa. Trong người dâng lên một cảm xúc vui khôn xiết, không kìm được nữa, anh liền hôn lên môi Jungkook trước sự ngỡ ngàng của cô vì phản ứng của anh. Anh cười

“Cảm ơn em!” 

Vừa đi, Taehyung cứ mãi nhìn vào hộp socola, điều này khiến Jungkook thấy hơi ngượng tí

“Này, sao anh cứ... nhìn nó mãi vậy?”

“Vì nó dễ thương quá!”

“Thật chứ!?”

“Ừ, mà có cái, em mua ở tiệm nào vậy, bảo họ đi học tiếng anh lại đi, sai ngữ pháp cơ bản rồi nè. Chỗ chữ LOVE thiếu ‘s’ rồi” Như bị châm chọc, Jungkook hầm hừ

“Anh...Cái này là ghi vậy thì xếp vào nhìn nó đẹp mắt hơn! Với lại, là người ta tự làm đó!” Nhìn hai gò má ửng hồng lên của cậu, anh cảm thấy mình cũng bị ngượng lây. Lấy tay che mặt, anh nhỏ giọng

“Chết tiệt! Vậy sao nỡ ăn đây.”

Cả hai đều cúi mặt đi bên nhau mà không dám nói lời nào, vì ngại quá chứ sao. Một người được tặng món quà Valentine cực dễ thương, và một người được khen và thấy người ấy hạnh phúc, khoảng cách của hai người bây giờ ngày càng khắng khít hơn trước nữa. Đúng vậy, tuy chỉ là những niềm vui nhỏ thôi nhưng cũng đủ để kéo hai trái tim lại gần nhau hơn nữa. Đi ngang một siêu thị nhỏ, Taehyung liền kéo tay Jungkook vào

“Mua tí đồ đi, tối nay mình ăn tiệc!”

Hai người phân công nhau ra, người này đi tắm thì người kia nấu ăn, rồi ngược lại. Không gian bếp nhộn nhịp cả lên khi tiếng cười đùa vui vẻ của cả hai cứ vang lên. Bữa ăn hoành tráng đến rồi, Jungkook cùng Taehyung ngồi vào bàn và thưởng thức. Trông họ cứ như một đôi vợ chồng trẻ ấy chứ, một sự kết hợp hoàn hảo đến mỹ miều. Dùng xong bữa chính, món tráng miệng được để dành lúc ấy chính là hộp socola của Jungkook làm tặng cho Taehyung.

“Cơ mà…anh không nỡ ăn”

“Mà không ăn thì em buồn ấy!”

“Khó quá!” Băn khoăn một hồi, Taehyung cũng quyết định, ăn một viên

“Phải em làm không vậy?”

“Chứ còn ai nữa? Sao vậy? Bộ khó ăn lắm à?”

“Không phải, ngon hơn anh tưởng nhiều” Nhìn nụ cười ngọt ngào của Taehyung, Jungkook cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Xem ra, kế hoạch quà tặng ngày Valentine của cậu thành công rồi.

 -----------------

Để xem được bao nhiêu cmt 😕😔

Bắp🌟☘️

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top