Chapter1: Giam Giữ
Mùi ngược đập thẳng vào mặt nha!😀😀
~~~~~~~~~~~
Tại một dinh thự lớn
Mọi thứ ở đây đều trông vô cùng sang trọng và xa xỉ, không chỉ trông đắt tiền mà còn được bày biện có thẩm mĩ, không phải một mà còn rất nhiều đồ trông vô giá nữa là đằng khác , như thể người chủ ở đây sợ tiền mốc vậy. Diện tích căn nhà thì không thể đùa được, khi bước vào không khác gì mình đang cố ý đi thẳng vào cả một lỗ đen, thật sự không thể thấy được tận cùng của cả toà nhà. Tất cả điều đó đã đủ chứng tỏ rằng chủ nhân chính là một con người nhiều tiền vô cùng.
Mọi thứ trong căn nhà tuỏng chừng như là thiên đường, một thiên đường với vô số người phục vụ đi đâu đều thấy sẵn sàng chờ lệnh sai bảo, một thiên đường với đồ vật sang trọng và thức ăn ngon đang đợi chờ dưới con bếp nguy nga.
Nhưng không,
Trên tầng cao nhất của dinh thự tưởng chừng như là thiên đàng đó, một thiên thần nhỏ đang bị trói buộc trong một căn phòng tựa địa ngục. Địa ngục vì căn phòng này rất là nơi mà tất cả hoàn cảnh bi thương xảy ra với thiên thần nhỏ đó. Căn phòng này không giống những nơi khác trong dinh thự, nó không hề sáng chói khiến cho ai đi vào cũng trầm trồ mà là một màu u tối và tuyệt vọng. Nếu những căn phòng khác được bày trí tiện nghi sang trọng thì ở đây lại ngược lại, sàn gỗ và tường đều bị tróc sơn nên bụi bẩn và đất vẫn còn vương vấn trên nền, giường thì đã bị rách rời từ lâu, từng miếng bông trong đệm đều như bị chó gặm, rách rưới lả tả. Đây là căn phòng hành hạ.
Tuy là mọi thứ đều trông còn thảm hại hơn cả bãi cống nhưng con người nhỏ bé nằm đó trông chẳng có gì là bất mãn cả.
Cậu như một thiên thần, một tiểu mỹ thụ chuẩn mực được phái từ nơi cao đẹp nhất rồi bị đày xuống nơi dơ bẩn độc địa. Cậu nằm trên giường, cho dù tất cả mọi thứ ở đây đều hôi hám, bẩn thỉu thì khuôn mặt cậu vẫn nhắm chặt lại nhu mì nhẹ nhàng.
*cốc cốc*
-Ai đó?
Sau khi ngủ được một giấc thì Jungkook mới vì tiếng gõ cửa mà lờ mờ mở mắt mắt rồi nói vọng ra cửa.
Một thân hình to lớn, khoác lên bộ cánh đắt tiền, bên trong là một chiếc áo sơ mi trắng, đầu tóc được chỉnh chu cẩn thận còn phảng phất mùi nước hoa Pháp dành cho đàn ông đắt tiền mở cửa rồi ngang nhiên bước vào.
- Ăn đi, tối nay tôi đi gặp khách hàng nên về muộn.- Kim Taehyung ném vào người cậu một đống thức ăn đóng hộp, ánh mắt lạnh buốt nhìn cậu vô tâm như chỉ muốn làm việc này cho xong. Ngữ điệu thì không một chút yêu thương mà lạnh ngắt.
- Lại đi sao?- Jungkook ngước nhìn hắn bằng ánh mắt trong suốt.
- Ừ, nên tối nay tôi sẽ không mang đồ ăn cho cậu nên giờ tôi mang nhiều hơn một chút.- hắn lạnh lùng trả lời, không thèm nhìn cậu một cái.
-Anh toàn đi gặp khách hàng vào cuối tuần sao? Quan tâm tôi chút cũng không được?- ngữ khí Jungkook không quá mạnh bạo, nó như là một câu cầu xin đói với hắn .
Lúc này, hắn mới dán mắt vào con người ở dưới, cúi lưng xuống, nâng cằm cậu lên để nhìn chằm vào mứt hắn. Đôi mắt vô hồn không một sự sống hơi ướt đẫm
- Vậy tối qua tôi làm cậu chưa đủ thì phải, vẫn còn tham lam quá ha.- Taehyung cười khẩy, mạnh dạn ném khuôn mặt nhỏ nhắn của Jungkook vào tường rồi thẳng lưng đứng dậy.
- K... không phải, chỉ là, nếu anh bận đến vậy thì chỉ cần để quản gia Lee đưa đồ lên là được rồi, tôi không cần anh phải phiền...
-Không được- Taehyung gằn giọng ngắt lời Jungkook- Tôi ghét người khác đụng vào đồ của tôi, kể cả là quản gia thân thiết đi gì chăng nữa thì cũng không được. Nếu tôi còn thấy cậu nói mấy lời lố bịch đó thì đừng trách tôi sẽ để cậu nằm liệt giường2 tháng không đi lại được đâu đó.
Jungkook câm nín không nói một lời nào, Taehyung quay mặt bước ra ngoài, đóng mạnh cửa không chút thương tiếc, từng tiếng lạch cạch của khoá cửa báo hiệu sự tự do của cậu cũng như nó mà bị giam giữ chắt chẽ làm cậu sợ hãi.
Người đàn ông vừa xong là Kim Taehyung, giám đốc tập đoàn Kim Thị. Hắn là người trước đây một mực theo đuổi cậu, không hết đeo bám cậu thì bắt đầu gửi hoa tặng quà, còn nhiều lúc còn dẫn cậu năm Châu bốn bể để mong cậu chấp nhận tình cảm của hắn mà kết hôn. Nhưng, sau khi đeo nhẫn đôi vào tay, hoàn toàn cuộc sống của cậu bị đảo lộn, không còn ôm ấp và những lời xu nịnh ngọt ngào nữa mà là những cú vụt roi đau đớn mỗi khi hắn tức giận và những đêm kích tình đau đớn khốc liệt. Không còn sự tự do được phiêu lưu cùng nhau đầy tình cảm mà là những ngày giam giữ trong trong căn phòng tối tăm suốt mấy năm liền tù tì. Những vết hôn, vết sẹo đỏ rực nhuốm máu chưa khô và cả thân hình gầy gò ốm yếu như da đắp xương của cậu đã đủ để người khác nhìn vào cũng có thể hiểu được giờ đây cậu sống sa đoạ đến nhường nào.
Ngậm ngùi mở đống thức ăn ra,lúc hắn nói là đi gặp khách hàng thì cậu cũng thừa biết là hắn sẽ đi bar và kiếm cô nào đó mới mẻ để đem lên giường. Đưa từng miếng thịt thái nhỏ đưa vào miệng, thật sự thịt rất là ngon, nhưng sao cậu chẳng nuốt được miếng nào... Họng cậu bây giờ đang nghẹn lại, đang cố ngăn chặn từng giọt nước mắt sắp trào ra khỏi bọng mắt.
Cậu đã từng yêu hắn mà.
***************
Tối hôm đó
- A... cậu chủ đã về....- Quản gia Lee vội chạy ra cửa đón thiếu gia thì thấy hắn ôm hôn đắm đuối một cô gái khác. Ông quản gia cũng không lấy làm lạ vì những cô gái mà hắn dắt về đều là sau khi hắn say rượu mới mang về giải khuây,họ thì đều cũng chỉ là một đêm thôi chứ sáng ngày hôm sau là sẽ bị đá văng ra cửa mà thôi.
- Sao rồi?
-dạ, cậu ấy vẫn còn chưa ngủ, vẫn còn ngồi đấy hình như là đợi cậu chủ về ạ.
Ánh mắt Taehyung rời khỏi cô gái, hướng về tầng lầu rồi đi lên bỏ lại một câu cho cô gái đang không hiểu chuyện bên dưới:
- Em lên phòng anh trước đi, anh bận vài việc.
Mở khoá cửa phòng rồi mới bước vào thì thấy cậu ngồi thơ thẩn một mình trong phòng. Mắt hướng về phía cửa sổ đang bị bịt chặt để cậu không trốn thoát như muốn với tới một sự tự do xa vời.
- Sao còn chưa đi ngủ?
- Không ngủ được.
- Đừng nói với tôi là cậu lại ngồi khóc từ trưa đến giờ nhé.
-....-
- Là thật sao?
-....-
- vớ vẩn ghê, nếu cậu có mà khóc cả chỗ này thành sông thì tôi cũng sẽ không để cậu tự do đâu, nhất là để đi gặp gỡ và quan tâm thằng khác ngoài tôi thì tôi càng sẽ không để cậu yên đâu.
-.... Taehyung...- Jungkook giờ mới cất tiếng nhỏ nhẹ
-.... anh.... có thể .... ở lại cùng tôi ... đêm nay không?
Taehyung biẻu cảm có chút bất ngờ nhưng cũng nở lên nụ cười tà mị bí hiểm. Tiến đến chỗ Jungkook, đẩy mạnh cậu xuống giường rồi thuận thế cũng nằm đè lên,
- Tham vọng của em dạo này cũng nhiều quá nhỉ? Được, hôm nay tôi sẽ giã em đến nhừ mới thôi.
Cách hắn thay đổi xưng hô như dấu hiệu cho Jungkook rằng nguy hiểm từ hắn cậu sắp sửa phải chịu đựng.
Hắn chồm lấy đôi môi bé nhỏ, nuốt lấy nuốt để màu sắc đôi môi đỏ hồng tinh khiết ấy như muốn chiếm đoạt cạn kiệt vị ngọt ngào từ người cậu. Mùi rượu trộn lẫn mùi hương nam tính từ hắn làm cậu say sưa đến lạ kì. Cậu cũng biết rằng sau chuyện này thì sáng hôm sau cậu sẽ hối hận lắm, nhưng cậu cam chịu.
Môi từ từ chuyển dần xuống cần cổ cậu, hắn cắn nhẹ làm cậu rên lên đau đớn. Từng vết hôn trên cổ cậu đau đến bật máu. Hắn nhẹ nhàng cởi khoá quần cậu và cả cái boxer xám. Mân mê từng cái núm đỏ xinh của cậu bằng hàm răng và ngón tay to lớn thì hai bên đã căng cứng rồi.
Dùng bàn tay mà nhẹ nhàng xoa nắn cậu nhỏ của cậu khiến cho Kook nhỏ dù đã dựng thẳng lên vẫn không ngừng căng cứng, từng đường gân trên cậu nhỏ của cậu đối với Taehyung vô cùng kích thích. Sau khi một chút dịch trên đầu Kook bé đã tiết ra thì Taehyung liền không chậm chạp mà liếm mút cái dịch trắng đục đó.
- A...~ đừng mà...- Jungkook xấu hổ che mặt đi để người ở dưới đang làm việc không thể nhìn thấy mặt cậu.
- đã làm việc này nhiều rồi mà em vẫn còn xấu hổ gì chứ?- Taehyung liền chồm người dậy rồi hôn nhẹ lên mu bàn tay đang che đi khuôn mặt đỏ rực xấu hổ đó.
Từng ngón tay của hắn đi vào hậu huyệt nhỏ của cậu, dịch trơn trong lỗ làm cho việc này có vẻ dễ dàng hơn nhưng đối với Jungkook thì vẫn rất đau và khó chịu.
- Ngứa, ngứa quá....- Jungkook mất tự chủ rên nhẹ
- ừm, biết rồi, để anh vào cho em đỡ ngứa nhé.
Taehyung cởi khoá quần của mình, côn thịt to lớn sau khi nhìn thấy con mồi ở dưới khêu gợi đang mất tự chủ thì nó cũng căng lên đau đớn. Mạnh mẽ đâm vào hậu huyệt cỏn con đang úp mở đòi được thao thì Jungkook vì đau mà kêu lên
- Ahh..ah..... đau quá ... đừng mà...
Nhưng không may, tiếng rên đau đớn của cậu còn hơn cả Xuân dược đối với Taehyung, hắn nhìn con người phía dưới quằn quẹo đầy thoả mãn thì liền đẩy mạnh hông mình tiến tới.
Trận đau đớn kịch liệt này vẫn không ngừng, sau khi cậu đã bắn ra một màu trắng đục thì hắn liền lật úp cậu xuống cho hai cái mông căng tròn phúng phính cong lên về phía hắn như đang đòi được nhét vào bởi cự vật của hắn.
Thúc mạnh vào lỗ nhỏ, nhanh nhẹn rút ra rút vào liên tiếp, cậu không còn đau nữa mà càng lúc càng thấy sung sướng.
Dù cho việc này đang làm cho cậu càng lúc bứt rứt và xấu hổ nhưng cậu vẫn theo nhịp những cú thúc nhún lên nhún xuống rồi rên to thật khiêu dâm.
Đến bây giờ sự nhục nhã của cậu đã kéo đến tột độ rồi, cậu đang vô cùng thèm khát Taehyung, muốn chạm vào hắn, muốn ôm hắn, muốn hôn hắn... cậu đã đủ nhận ra giá trị bản thân mình đối với hắn là thấp đến mức nào. Cậu biết mình hèn hạ như thế nào khi mà mỗi đêm đều cầu xin hắn thoả mãn dục vọng của cậu, nhưng biết sao được, cậu phải lòng hắn rồi mà. Phải lòng hắn một cách ngọt ngào mà đau đớn không khác gì một con dao mật ngọt. Cậu đau lắm, cho dù yêu quý hắn nhưng liệu hắn biết? Hắn có nghĩ rằng cậu làm việc này vì yêu hắn hay chỉ vì ham muốn của hai bên? Tim cậu chư chảy máu mỗi khi nghe thấy tiếng rên rỉ của đứa con gái khác tầng dưới mà hắn dắt về, làm cậu muốn buông bỏ thứ tình cảm vô giá trị mà cậu dành cho hắn, nhưng không, cậu muốn giữ lại nó, vì trái tim cậu đã trao tặng cho gã rồi....
Sau khi cả hai đã bắn ra thứ nước đậm đặc làm hài lòng cả hai bên thì cũng là lúc hắn nhìn thấy con thỏ dưới thân đang lim dim mắt ngủ. Hắn thấy thân dưới của cậu bắt đầu rỉ máu thì chậm rãi lấy khăn lau đi như thấy một chuyện vô cùng bình thường xảy ra. Hắn là vô tâm vậy đấy, với hắn thì tất cả những người bên dưới đều chỉ là đồ vật làm giảm ham muốn thôi, đối với cậu cũng thế.
Nhưng tại sao? Tại sao hắn lại muốn cậu ở bên chứ không như những cô nàng mà đêm hắn luôn mang về? Vì sao lúc đó nghĩ rằng sẽ chỉ ngủ với cậu thêm vài đêm sẽ nói lời chia tay sau thì thay vào đó là quỳ dưới chân cậu cầu hôn khiến cho đến cả hắn cũng khó hiểu?
Khoá cửa chặt rồi xuống lầu dưới. Jungkook mở mắt ra, lúc những âm thanh kinh tởm từ lầu dưới vang lên thì cậu cũng đủ hiểu chuyện gì đang xảy ra dưới đó rồi. Hắn tưởng rằng cậu không biết cô gái mới mà gắn vừa mang về sao?
Nụ cười chua xót câu lên, cậu tự giễu cợt :
-" Hơ... vậy mà bảo mình là người tham lam sao? Đúng là hắn chẳng thèm nhìn lại bản thân mình mà, hắn mới là người vớ vẩn thì có....
Mình.... yêu hắn..."
Một giọt nước mắt của Jungkook chảy dào trên má, cậu khóc, một lần nữa....
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top