11 : Vào bếp

" Lúc ấy tôi cảm thấy chính bản thân mình thật vô dụng. Chỉ có duy nhất một đứa em gái cũng không bảo vệ nổi "
Kim TaeHyung khó khăn nói ra cái kí ức đen tối nhất trong cuộc đời hắn, cảm xúc đau đớn dâng trào trong cơ thể khiến hắn buộc phải rơi nước mắt

" TaeHyung.. Anh.. anh cứ khóc đi, còn tôi.. tôi ở bên anh "
Jeon JungKook có chút lúng túng nhưng cuối vẫn chủ động kéo đầu hắn vào người mình. Cậu cũng không biết nên nói thế nào nhưng khi cậu nhìn thấy hắn thống khổ thế này vẫn là không nỡ đứng trơ trơ ra đó

" JungKook, vì thế mà tôi phải trở thành ông trùm như bây giờ. Trở thành người có thể giết chết bà ta "
TaeHyung ở trong lòng cậu vẫn liên tục lẩm bẩm câu nói mang đầy sự chết chóc và hận thù. Thâm tâm cậu dấy lên cảm giác xót xa

" TaeHyung, bình tĩnh, tôi ở đây rồi, từ từ chúng ta cùng giải quyết "
JungKook hoàn toàn không biết dỗ người khác. Nhưng nhìn người trong lòng mình đang thế này, chắc vẫn là nên nói những câu trấn an lại

Bàn tay JungKook vô thức nắm lấy tay TaeHyung. Hắn dần cũng lấy lại được bình tĩnh

" JungKook, ngủ đi "
Dành ra một chút thời gian rảnh cho hôm nay, sáng nay đáng lẽ hắn phải lên Kim Thị một chuyến nhưng hiện tại thì không thể rồi. Giọng hắn vẫn có chút âm trầm sau khi khóc, đôi mắt dần nhắm lại, nhưng đôi tay cũng không quên ôm chặt lấy Jeon JungKook

" Anh ngủ đi, tôi ở bên anh "
JungKook như một người mẹ hiền dịu. Nhìn đầu TaeHyung trong lòng mình không tránh được cảm giác ngại. Muốn thoát cũng không được nhưng cậu biết chính bản thân là tự muốn giúp đỡ Kim TaeHyung

Cả hai cứ thế chìm vào giấc ngủ, JungKook rất háu ăn ham ngủ nên dù có ở hoàn cảnh nào cũng có thể đánh một giấc ngon lành nhưng Kim TaeHyung thì khác. Cũng đã rất lâu rồi, Kim TaeHyung mới có thể cảm nhận được hơi ấm của người khác. Cũng đã rất lâu rồi hắn không được ngủ yên, lúc nào cũng phải đề phòng cảnh giác. Nhưng hôm nay ngay khi ôm lấy Jeon JungKook, cái cảm giác ấm áp như lan tỏa tràn đến trái tim đã càn cỗi của hắn, hắn đã ngủ một giấc rất yên tâm, bỏ quên đi cả sự cảnh giác cao độ của mình

" Ông chủ, đã đến trưa rồi "
Kim NamJoon đứng ngoài cửa gõ đến những tiếng cộc.. cộc. Nhưng có lẽ hắn đã ngủ say đến mức không muốn tỉnh dậy. Sau vài lần kiên nhẫn gõ cửa của gã, cuối cùng Jeon JungKook cũng tỉnh dậy trước

" Um.. a, TaeHyung ngủ ngoan "
JungKook vừa dậy có chút khó chịu khi bị gọi nhưng vừa tỉnh đã nhận ra TaeHyung đang cử động liên hồi. Không biết thần linh mách bảo thế nào, mà cậu lại có thể dỗ hắn ngủ tiếp

Sau một hồi, hơi thở đều đều người trong lòng khiến JungKook như thở phào nhẹ nhõm, rón rén đi nhẹ nhàng ra ngoài, mở cửa

" Xin chào thiếu gia, tôi là Kim NamJoon, quản gia của Kim Thự "
NamJoon vừa định đi xuống thì cánh cửa đột nhiên mở ra, gã nhìn vào thì thấy cậu, theo bản năng của một quản gia gã hòa nhã giới thiệu

" À, xin chào, tôi là Jeon JungKook, gọi tôi là JungKook được rồi "
Nhìn người trước mặt đang giới thiệu, cậu cũng hiểu phải làm gì, cúi đầu chào gã

" Được rồi, thiếu gia không cần khách sáo, cho hỏi ông chủ của tôi đang làm gì? "
Gã gật đầu coi như đã hiểu, nói vậy nhưng câu sau vẫn phải hỏi về Kim TaeHyung. Gã muốn biết ông chủ của mình hôm nay sao lại không đến Kim Thị

" À, anh ấy đang ngủ, tôi không muốn đánh thức "
JungKook nghe gã hỏi cũng vui vẻ trả lời, gã nghe xong gật đầu rồi dẫn cậu xuống dưới với gương mặt khó hiểu. Ông chủ của gã ngủ say đến nổi JungKook này tỉnh dậy mà không hề hay biết sao? Có đùa không vậy?

" Xin chào thiếu gia! "
Mấy cô hầu đang dọn thức ăn nhìn thấy JungKook vội chào hỏi

" à dạ, cháu là Jeon JungKook, mọi người gọi cháu là JungKook được rồi "
JungKook cúi đầu chào hỏi. Có chút thắc mắc, người của Kim TaeHyung bắt buộc phải gọi như thế sao? Cậu không thích mang danh thân phận cao quý đâu

" Không được, không được, chúng tôi sẽ bị ông chủ đuổi việc mất "
Mấy cô hầu nghe xong tái xanh cả mặt,nhanh chóng xua tay. Nói không sợ ông chủ là thật, nhưng đuổi việc thì sợ lắm đó

" Không sao, nếu TaeHyung nói gì cứ bảo cháu nói là được "
JungKook vui vẻ, cười một cái với mấy cô hầu. Mấy cô vừa nhìn thấy nụ cười ấy liền quên đi bao nỗi sợ. Sợ gì thì sợ nhưng mê trai vẫn phải đặt lên hàng đầu

" Mời thiếu gia ngồi "
NamJoon nãy giờ nghe hết câu chuyện nhưng gã vẫn như vậy với Jeon JungKook. Không phải không nghe mà là gã quen rồi, không thể sửa được

" À được "
JungKook theo hướng tay gã chỉ mà ngồi xuống. Trước mắt toàn là những món ngon đúng như 4 chữ sơn hào hải vị

Nhìn thì đẹp mắt nhưng JungKook vẫn có chút ái ngại. Cậu không phải chê không ngon mà là hiện tại ăn những món này có chút không ổn

Thể chất của JungKook khá đặc biệt, ăn lung tung sẽ bị đau dạ dày đến quằn quại. Thế nên trong suốt hai năm ở cùng Kim SeokJin, vị bác sĩ đều tự tay nấu cho cậu ăn, không để cậu ăn ngoài buổi nào

Từ nhỏ đã sống tự lập, JungKook cũng biết nấu những món hợp với mình. Món ngọt món mặn cậu đều làm được không những thế còn làm rất ngon

" Tôi.. tôi có thể không ăn chúng được không? "
JungKook thực sự hết cách đành nói thẳng. Nếu cố chấp ăn hết chỗ này, không chừng cậu sẽ nhập viện mất

" Có gì không hài lòng thiếu gia sao? "
NamJoon thắc mắc nhìn JungKook, cơ mày nhíu lại khiến cậu có chút sợ sợ

" Không, không phải không ngon. Mà là thể chất tôi không tốt, không ăn được những món này "
JungKook vội vàng bào chữa, nhìn mấy ánh mắt của các cô hầu thất vọng khiến cậu có chút lúng túng

" Vậy JungKook muốn ăn gì chúng tôi sẽ làm cho cậu "
Một cô hầu nhanh nhảu đáp lời JungKook, các cô hầu hiểu ra vấn đề liền thay đổi sắc mặt, từ thất vọng thành phấn chấn

" Tôi có thể tự làm, không phiền mọi người. Chỗ này chưa đụng đến, mọi người cứ chia nhau ăn "
JungKook nhìn sắc mặt thay đổi chóng mặt của mấy cô kia có chút buồn cười. Mặc dù rất vui nhưng cậu nghĩ mình nên tự làm mọi thứ, sẽ đúng ý cậu hơn

" À, anh có thể cho tôi biết TaeHyung thích ăn gì được không? "
JungKook nghĩ ngợi chút rồi quay sang nhìn Kim NamJoon. Cậu không thể để hắn đói bụng được

" Tôi không rõ, ông chủ không thích ăn quá nhiều, tôi chỉ biết là ông chủ không thích đồ ngọt "
NamJoon thẳng thừng nói ra suy nghĩ của mình. Theo gã quan sát là vậy, nhưng thực tế thì gã đã hỏi bao giờ đâu mà biết

" À.. Ông chủ có bệnh mề đay nên thường sẽ không ăn những đồ nóng, cay chủ yếu chỉ ăn những món ấm hoặc lạnh "
Cô người hầu thêm ý sau lời gã, cô ta còn nhớ có lần cô ấy không biết nên bỏ rất nhiều bột ớt vào bánh gạo. Lúc ấy hắn vẫn nghĩ sẽ như bình thường mà ăn vào, cuối cùng vì cay mà mặt hắn đỏ ửng, da bắt đầu mẩn đỏ lên, phải nhập viện ngay sau đó

Từ đó cô ta mới biết ông chủ của mình mắc bệnh mề đay, lại ghét ăn cay. Thật may vì hắn cũng không trách cứ, nhưng cô ta vẫn nhớ mãi cái ngày ấy. Chính cô ta cũng đã sợ hãi vì có thể bị mất việc

" ồ, cảm ơn cô nhé ! Vậy có thể cho tôi dùng bếp chứ? "
JungKook gật đầu, cậu nghe cũng hiểu sương sương rồi

Bước vào căn bếp rộng lớn, JungKook có phần ngỡ ngàng, biết là nhà hắn to nhưng ai ngờ đâu là căn bếp to hơn cả phòng trọ của anh SeokJin chứ?

Dẹp qua một bên đi, cậu mở tủ lạnh ra. Suy nghĩ một chút rằng mình có thể làm gì. Cuối cùng cậu quyết định làm vài món vừa dễ vừa ngon, sẽ tận dụng được số thức ăn ở trong tủ lạnh này

Đầu tiên là japchae. Một chút miến, rau và thịt sẽ là những thành phần chính của món này. JungKook đã quá phần quen thuộc, món miến xào này vừa có thể ăn nóng hoặc ăn nguội đều được, rất thích hợp cho những người lười mà lại muốn ăn ngon như cậu.

Japchae có gia vị chính là xì dầu, ớt và hạt vừng. Cũng được cậu bỏ bớt lại chút ớt, thay vào đó là bột ớt, loại này ăn vào sẽ không quá cay, có cũng chỉ tê tê đầu lưỡi

Tiếp theo là tiramisu trái cây. Món này chủ yếu được làm từ các lớp bánh quy Savoiardi, nhúng cà phê hoặc rượu Rum xen kẽ các lớp kem phô mai được đánh bông đến xốp mềm. Ăn vào sẽ thấy ngay vị béo nhưng không quá ngọt

Tiramisu là một món bánh ngọt không có quá nhiều đường, chính cái vị thanh thanh ngọt dịu của nó khiến cậu khó mà chối từ

Không như vị nguyên bản, cậu thích tiramisu khi có thêm chút trái cây. Tạo thêm phần màu sắc cho đẹp mắt, hơn thế ăn vào cũng sẽ không bị ngán 

Trình bày ra đĩa xong, cậu vui vẻ nhìn thành quả hơn 30 phút làm của mình. Coi bộ cũng ngon lành quá chứ, trong hai năm không nấu nướng gì may mắn là bây giờ cậu vẫn có thể làm ra những món hợp khẩu vị cậu hồi nhỏ như thế này

Japchae : là món miến xào của Triều Tiên. Nguyên liệu chính để làm món này như tớ đã nói là miến, các loại rau và thịt. Thường được người Triều Tiên dùng dầu mè để xào. Gia vị chính là xì dầu, ớt và hạt vừng. Japchae có thể ăn nấu hoặc nguội, hoặc dùng chung với cơm như một món ăn kèm 

Tiramisu : Tiramisu là một loại bánh ngọt tráng miệng vị cà phê của nước Ý, gồm các lớp bánh quy Savoiardi, nhúng cà phê xen kẽ với hỗn hợp trứng, đường, phô mai mascarpone đánh bông, thêm một ít bột cacao. Công thức bánh này được biến tấu thành nhiều món bánh và món tráng miệng khác nhau. Ví dụ như món tiramisu trái cây

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top