vinh xuan quyen

Copyright © Sifu Scott Baker 2000   1

CHƯƠNG 1: GIỚI THIỆU

1.  Kung fu là gì?

Đây là 1 cuốn sách viết về kung fu, đặc biệt là hệ thống kung fu Vĩnh Xuân. Đặc biệt

hơn nữa nó viết về những điều thường được cho là huyền bí và bí mật của nội công

Vĩnh Xuân. Nó được viết ra dành riêng cho những người đang tập luyện Vĩnh Xuân

hoặc là có đầu tư nghiên cứu về Vĩnh Xuân kung fu. Kung fu là một thuật ngữ đồng

nghĩa  với  võ  thuật  ở  cả  phương  Tây  lẫn  phương  Đông.  Bắt  nguồn  từ  việc  kung  fu

được dùng để chỉ những kỹ năng hay năng lực có được bởi sự nỗ lực kiên trì, bền bỉ

theo thời gian. Sự hiểu biết này rất hữu ích cho những ai đã chọn việc học võ thuật

làm người bạn đồng hành trong hành trình cuộc sống của mình. Không phải mọi môn

võ đều khó học như nhau và cũng không phải môn võ nào cũng hiệu quả như nhau.

Và Vĩnh Xuân là một trong những môn võ đáng được chú ý và hiệu quả nhất trong

những  môn  võ  được  biết  đến.  Khi  Vĩnh  Xuân  được  luyện  tập  một  cách  đầy  đủ  với

những bí  mật  về kỹ  năng sử dụng nguồn năng  lượng sâu  trong cơ thể, nó trở  thành

một  hệ  thống  kỹ  năng  đòi  hỏi  một  sự  nỗ  lực  và  chuyên  cần  lớn  để  có  thể  nắm  bắt

được. Vì vậy Vĩnh Xuân là một hệ thống kung fu về cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

2.  Làm sao để làm chủ được nội công

Khi một người bắt đầu tập luyện một môn kung fu, anh ta thường không chú ý

đến  những  yêu  cầu  một  người  đệ  tử  cần  phải  có  để  đạt  được  điều  mà  anh  ta  mong

muốn.  Điều  này  đặc  biệt  đúng  ở  phương  Tây.  Những  người  thầy  thường  được  hỏi:

“Trong  vòng  bao  lâu  thì  con  mới  đạt  được...?”  Đây  không  phải  là  một  câu  hỏi  sai

nhưng nó là một câu hỏi không thể trả lời. Có một câu chuyện kể về sự nóng lòng của

người đệ tử muốn học được các kỹ năng trong võ thuật thật nhanh:

          Người  đệ  tử  hỏi  sư  phụ:  “Trong  vòng  bao  lâu  thì  con  mới  có  thể  học  thành

tài?”. Sư phụ trả lời: “15 năm”. Người đệ tử bị sốc và hỏi tiếp: “ Nếu con tập luyện

chăm chỉ gấp đôi thì sao?”

Sư phụ: “30 năm”. Người đệ tử tiếp tục: “nhưng nếu con tập luyện chăm chỉ gấp  3

mọi đệ tử khác thì sao?” Sư phụ mỉm cười và nói: “45 năm”

          Tinh thần của câu chuyện nói  lên  việc: để  học một  kỹ năng có  giá trị anh ta

phải sẵn lòng tập luyện bất chấp là bao lâu để đạt được nó. Luyện tập chăm chỉ hơn và

thường xuyên hơn không phải lúc nào có nghĩa là bạn có thể đạt được nó nhanh hơn.

Nỗi ám ảnh về chuyện phải là người nhanh nhất, giỏi nhất thường lại làm đánh mất

khả năng đạt được những kỹ năng mà mình mong muốn. Điều này hầu như chắc chắn

đúng khi luyện tập nội công Vĩnh Xuân. Việc tập trung tập luyện các kỹ năng trong

một giới hạn thời gian nhất định thường giúp cho ta hiểu được bản chất của kỹ năng Copyright © Sifu Scott Baker 2000   2

mà mình đang tập luyện, nhưng với nội công chúng ta phải quên đi những giới hạn về

thời gian và phải yêu thích quá trình tập luyện. Anh ta phải yêu thích con đường tập

luyện của mình và tập trung tâm trí xem điều gì đang diễn ra tại giây phút hiện tại hơn

là mong muốn điều gì sẽ xảy ra ở tương lai. Tập luyện tốt bài tập của ngày hôm nay,

bài tập của ngày mai sẽ đến nhanh hơn và hiệu quả hơn là trông chờ vào điều đó.

          Kung fu đòi hỏi người tập phải có một tố chất đặc biệt để trả giá cho việc làm

chủ được nó. Người tập luyện phải yêu thích việc tập luyện và phải từ bỏ xu thế của

thời hiện đại là: “cố gắng nhồi nhét nhiều thứ hơn trong một thời gian ít hơn”. Để làm

chủ được kung fu đòi hỏi một sự gắn kết cả đời để học hỏi và phát triển nó. Tổ sư của

Vĩnh Xuân quyền đã từng nói: phải mất từ 7-15 năm để học thành công môn võ này.

Nhưng để làm được điều đó các môn đồ phải sống với kung fu 24 giờ trong ngày và

điều này gần như là không thực tế. Thỉnh thoảng một số người tin rằng mình đã tinh

thông môn võ đó, nhưng với những ai thực sự hiểu được con đường mình đi và năng

lực của mình mới biết được mình chưa thực sự tinh thông môn võ này. Có thể một số

người đang thổi phồng cái tôi của mình lên với những danh hiệu gì đó nhưng chẳng

sớm thì muộn sự thật sẽ phơi bày khả năng tầm thường của họ. 

          Những mong muốn có được sự tinh thông thực sự, không phải chỉ là thành thạo

trong môn võ mình đã chọn mà còn một sự phát triển lớn lao về khả năng làm chủ bản

thân vượt qua được những thiếu sót, nhược điểm của con người. Bản tính của anh ta

sẽ được tinh luyện và phát triển bởi kết quả của nhiều năm tập luyện nghiêm túc và có

kỷ luật. Những người tập luyện các môn võ thuật yêu cầu các kỹ năng khó (như Vĩnh

Xuân) thường thấy rằng các môn đồ đến rồi đi rất nhiều. Chỉ có một số có tinh thần kỷ

luật cao mới đi được trên hành trình kung fu này và có thể  đạt được sự giác ngộ cùng

với nó. Những ai tập luyện mà thiếu kỷ luật tất nhiên cũng sẽ đạt được một số kết quả

nào đó. Nhưng thiếu sự quyết tâm và tinh thần kỷ luật để giải mã những bí mật của

nó, họ sẽ không bao giờ biết được những bí ẩn mà mình có thể khám phá về bản thân,

về cuộc sống và về vũ trụ huyền diệu của chúng ta.

3.  Vĩnh Xuân có hay không có nội công?

Nội công trong Vĩnh Xuân là một bí ẩn lớn nhất của môn kung fu này. Nhiều

võ đường không dạy và thậm chí không bàn về điều này, số khác thì chỉ bàn miệng và

đưa rất ít vào việc tập luyện. Không có gì đáng ngạc nhiên đối với võ sinh Vĩnh Xuân

phương  Tây  để  nhận  ra  rằng  dòng  dõi  kung  fu  của  họ  đều  có  nguồn  gốc  từ  Trung

Quốc. Khi ở Trung Quốc, tôi nhanh chóng nhận ra mọi môn võ của Trung Quốc đều

có  bao  hàm  yếu  tố  nội  công.  Với  người  Trung  Quốc,  luyện  tập  kung  fu  mà  không

luyện nội công thì thật là ngớ ngẩn. Với họ việc tập võ luôn gắn liền với việc tập khí. Copyright © Sifu Scott Baker 2000   3

          Hầu  hết  Vĩnh  Xuân  hiện  đại  đều  bắt  nguồn  từ  võ  sư  Diệp  Vấn.  Ông  thường

không sẵn  lòng dạy  về  khí  công cho những võ sinh thiếu sự tận tụy hoặc thiếu ngộ

tính. Có rất nhiều câu chuyện kể về khả năng nội công của võ sư Diệp Vấn. Một trong

số đó là: ông ta thường bỏ ra cả tiếng đồng hồ để luyện bài Tiểu Niệm Đầu (Sil Num

Tao)  và  thỉnh  thoảng  ông  bỏ  một  chiếc  khăn  hoặc  tờ  giấy  ướt  lên  vai  ông  khi  tập

luyện. Sau khi tập xong thì chiếc khăn/tờ giấy đã trở nên khô ráo do sức nóng phát ra

từ người ông trong khi tập luyện. Với những ai đã quen thuộc với việc tập nội công sẽ

nhận ra rằng đó là việc tập luyện khí tiêu biểu.

          Vì một lý do nào đó, những người đã đạt được thành tựu nhất định trong việc

tập luyện nội công thường không sẵn lòng chỉ lại cho người khác. Có lẽ điều này liên

quan đến vấn đề văn hóa nơi mà các võ sư Trung Quốc thường không dạy về khí cho

các võ sinh không phải người Trung Quốc. Hoặc có lẽ là do sự kém hiểu biết về khí

của các võ sinh phương Tây khiến cho việc dạy trở nên rất khó khăn. Thậm chí ngày

nay, các võ sư cũng thường rất miễn cưỡng khi bàn luận về khí một cách công khai,

thẳng  thắn  với  các  môn  sinh  của  họ.  Ở  phương  Tây,  ý  tưởng  về  khí  thường  tồn  tại

dưới  dạng  một  truyền  thuyết  hơn  là  sự  thực.  Những  người  biết  về  nó  thì  vẫn  theo

truyền thống “khép miệng” được truyền lại từ thế hệ trước.

          Một lý do khác khiến các võ sinh Vĩnh Xuân không quen thuộc với khía cạnh

nội công vì bản thân người tập Vĩnh Xuân có thể học được một hệ thống chiến đấu

hiệu quả mà không cần tập về nội công. Aikido là một thứ tương tự. Nhiều nhân viên

thi hành pháp luật học Aikido để giúp họ có thể xử lý, khống chế được những người

cứng đầu. Những kỹ thuật này làm việc rất hiệu quả, nhưng chỉ là một phần nhỏ của

sức mạnh thực sự mà nó có thể thể hiện khi luyện tập nội công của Aikido. Chúng ta

sẽ hiểu điều này khi chứng kiến cảnh tổ sư môn võ Aikido, O’Sensai Uyshiba chứng

minh sự khác biệt trong kỹ thuật của Aikido khi không được sự dụng nội công (chi/ki

energy) và có sử dụng nội công. Điều này cũng tương tự đối với Vĩnh Xuân. Các kỹ

thuật của nó hiệu quả bởi nó được xây dựng dựa trên các nguyên tắc chuyển động rất

khoa học và bài bản. Thậm chí với một tay thực hiện chưa tốt các kỹ thuật Vĩnh Xuân

cũng có thể hơn các kỹ thuật của nhiều môn phái khác. Nhưng một khi các kỹ thuật

chuẩn của Vĩnh Xuân được thực hiện với nội công thì nó trở nên mạnh mẽ và hiệu quả

hơn gấp bội thậm chí là một điều kỳ diệu.

          Cũng giống như Aikido, Vĩnh Xuân là một môn nghệ thuật của nội công. Tất

cả các nguyên tắc, tấn, kỹ thuật và triết lý của nó đều hướng tới điều này. Nhưng cũng

tương tự như Aikido, trong Vĩnh Xuân cũng có những môn sinh chỉ được học các kỹ

thuật và chỉ có một số mới được tập luyện với nội công. Vì vậy nên rất khó để có thể

kiếm được một người sư phụ có thể và sẽ dạy nội công Vĩnh Xuân cho đệ tử. Các môn Copyright © Sifu Scott Baker 2000   4

võ khác sẽ dễ dàng hơn rất nhiều để dạy và học khi không có những điều bí ẩn về nội

công như thế. Và đó cũng là lý do khiến cho Vĩnh Xuân có hai phiên bản: một có nội

công và một chỉ là các kỹ thuật thuần túy. Và sẽ dễ dàng hơn rất nhiều nếu chúng ta

chỉ học Vĩnh Xuân với các kỹ thuật thuần túy mà không có nội công.

          Ngày nay  võ thuật  đã trở  thành một  hình thức thương mại.  Người dạy  võ cố

gắng thu hút càng nhiều đệ tử nhằm kiếm được càng nhiều tiền càng tốt. Võ sinh bị

đốc thúc qua một quá trình đào tạo thật nhanh, và vì thế khó có thể có được các kỹ

năng có chất lượng. Việc dạy nội công đòi hỏi ở người võ sinh một sự cần cù, kiên

nhẫn và một ông thầy khôn ngoan để có thể chỉ ra được một con đường đúng đắn. Và

không hề có con đường tắt nào cho việc tập luyện nội công cả. Những ai từng nỗ lực

để dạy nội công thường thấy rằng rất khó để dạy điều này. Sự thực là ta không thể dạy

được nội công. Mọi thứ mà một người thầy giỏi có thể làm là chỉ ra con đường. Ông

ta có thể mời học trò của mình cảm nhận được nội công của người thầy, nhưng có học

được nó hay không là phụ thuộc và người đệ tử. Việc học kỹ thuật hay bộ pháp thì

đơn giản hơn rất nhiều bởi: bạn có thể thấy được kỹ thuật, có thể chỉnh sửa, rèn luyện

và  thực  hành  nó.  Người  võ  sinh  cũng  có  thể  dễ  dàng  bắt  chước  nó.  Nhưng  với  nội

công, chúng không được thể hiện qua bên ngoài, chúng chỉ có thể được cảm nhận và

trải nghiệm. Và đó là một số lý do mà ngày nay chúng ta thấy rất ít người thực sự tập

được nội công trong Vĩnh Xuân nói riêng và võ thuật nói chung.

4.  Một môn võ lấy nguyên tắc làm trong tâm

Có lẽ nguyên nhân khiến cho Vĩnh Xuân vẫn hiệu quả khi được tập luyện mà

thiếu đi phần nội công bởi nó dựa trên một hệ thống nguyên tắc cơ bản. Câu chuyện

về anh bạn Mark của tôi  là một ví dụ hoàn hảo cho chuyện này. Mark chưa từng được

tập  luyện  môn  võ  nào  nhưng  thường  bị  dính  vào  những  tình  huống  cần  phải  tự  vệ.

Anh ấy thường gặp những tình thế nguy hiểm khi làm công việc an ninh và phải lưu

tâm đến các  vụ quậy phá điên cuồng bởi anh làm  việc như một  nhân viên cảnh sát.

Lần  đầu  tiên  tôi  giới  thiệu  Mark  về  kung  fu,  tôi  quyết  định  chỉ  cho  anh  ta  những

nguyên tắc chiến đấu cơ bản dựa trên nền tảng Vĩnh Xuân. Tôi không dạy cho anh ta

kỹ thuật nào cả mà chỉ thể hiện và tập luyện cùng với các nguyên tắc này. Mark học

chúng rất nhanh và ứng dụng vào khả năng chiến đấu của mình. Một thời gian sau anh

ấy muốn học thêm và tôi đã dạy một vài kỹ thuật Vĩnh Xuân: bài quyền, một số bài

tập về bộ pháp và phối hợp tay. Mark luyện tập và trở nên thành thạo với các kỹ năng

này. Sau 3 tháng luyện tập anh đã có thể kiểm nghiệm chúng trong chiến đấu.

Trong khi đang làm công tác an ninh cho một tòa án ở Arizona, Mark chú ý đến

một gã ồn ào đang đánh ai đó ở bên ngoài một quán bar bên kia đường. Trong lúc gã

này đang la hét và chửi thề, Mark rọi đèn pin theo hướng nơi phát ra tiếng ồn và kêu Copyright © Sifu Scott Baker 2000   5

người đàn ông đó dừng lại. Gã đó liền băng qua đường và giáp mặt với Mark rồi nói

rằng hắn sẽ đá vào mông một tên cảnh sát như thế nào. Gã này rất cao to: khoảng 2m

và nặng  khoảng 120  kg. Mark cao 1,7m và nặng 80 kg. Tên này thật  đáng kinh hãi

nên ngay khi hắn chỉ tay vào ngực Mark thì hắn cũng đồng thời bay vào hành động.

Mark liền tung ra một chuỗi liên hoàn đấm vào mặt tên quái vật và làm cho hắn bị ngã

xuống đất. Mark tiếp tục theo tấn công khi hắn đã ngã xuống và nhận thấy rằng gã ta

không phản kháng gì nhiều, thực sự là hắn ta không hề phản kháng. Hắn đã bất tỉnh.

Vài phút sau cảnh sát chạy đến giúp đỡ vì được báo rằng có một tên khổng lồ đang đá

vào mông một nhân viên bảo vệ. Nhưng cái mà họ thấy là Mark hoàn toàn nguyên vẹn

còn tên Goliath thì đã bị gục ngã. Khi tên này tỉnh dậy hắn trở nên rất lịch sự và muốn

bắt tay Mark và nói: Mark là tên nhóc khó nhai nhất mà hắn đã từng gặp.

Làm sao Mark có thể thành thạo như thế chỉ sau 3 tháng tập luyện? Không phải

bởi vì anh ta biết được các bí quyết của nội công Vĩnh Xuân mà đơn giản vì anh đã

tập luyện  với các  nguyên tắc của Vĩnh  Xuân và nó đã đi  vào tiềm thức của anh ta.

Vĩnh Xuân hiệu quả bởi những nguyên tắc này và bởi vì các kỹ thuật của nó có cấu

trúc rất khoa học để có thể hỗ trợ cho các ứng dụng của các nguyên tắc này. Không

phải ai tập luyện cũng làm được như anh bạn của tôi, Mark có được một năng khiếu

đặc biệt để có thể học và ứng dụng các nguyên tắc này một cách tự nhiên. Thêm vào

đó anh ta đã chăm chỉ tập luyện trong vòng 3 tháng. Anh ta cũng có một tính cách như

một con bò mộng khi bị đe dọa và điều này cho anh tinh thần chiến đấu thực sự.

Các  nguyên  lý  chiến  đấu  là  tâm  điểm  cho  sự  thành  công  thực  tiễn  của  Vĩnh

Xuân. Vậy nguyên lý là gì? Dạng đơn giản nhất của nó là một quy tắc thực nghiệm (a

rule of  thumb).  Ví dụ như trong tiếng  Anh  một  nguyên tắc cho cấu trúc câu là: đặt

danh từ trước động từ: The dog(n) jumped(v) over the cat. Nguyên tắc này được ứng

dụng cho mọi sự  kết hợp  của từ. Trong chiến đấu cũng như thế, một nguyên tắc sẽ

được sử dụng cho mọi sự phối hợp của các kỹ thuật. Và sự thực là một kỹ thuật đúng

bởi được sự hướng dẫn của nguyên tắc. Ví dụ như một nguyên tắc trong Vĩnh Xuân:

tấn công và phòng thủ là phải đồng thời. Điều này có thể sử dụng với mọi sự kết hợp

của các kỹ thuật có thể. Và nhờ các nguyên tắc khoa học này khiến cho Vĩnh Xuân trở thành một trong

những  phương  pháp  chiến  đấu  hiệu  quả  nhất  ngay  cả  khi  nó  được  thực  hiện  chưa

chính xác lắm. Một lý do khiến nhiều người không để ý hoặc không tin về nội công

trong Vĩnh Xuân bởi Vĩnh Xuân vốn dĩ đã là một phương pháp chiến đấu hữu hiệu và

mạnh mẽ ngay cả khi tập luyện nó mà không tập nội công. Vĩnh Xuân được thực hiện

với các hệ thộng kỹ thuật và nguyên lý, nhưng nó còn hơn thế nữa khi mà được dạy về

khí công, cái vốn dĩ là phần nền tảng của của môn phái này. Và cuốn sách này sẽ cùng

bạn khám phá về nguồn năng lượng bên trong (nội công) đó. Nếu độc giả có hứng thú

tìm hiểu  về các  nguyên lý cơ bản của  Vĩnh Xuân hơn xin  vui  lòng tham  khảo: “25

fighting principles- video and book” mà chúng tôi phát hành. Copyright © Sifu Scott Baker 2000   7

CHƯƠNG 2: SỰ HIỂU BIẾT VỀ KHÍ

1.  Người thầy như một người dẫn đường; một lời đề nghị.

Các   võ   sinh   đến   với

Vĩnh  Xuân  với  nhiều  thể  tạng

khác nhau. Họ cũng đến với đủ

loại  thái  độ  và  mục  đích  khác

nhau.  Trong  đó  thái  độ  của

người  võ  sinh  là  quan  trọng

nhất  và  góp  phần  quyết  định

vào thành công hay thất bại của

họ  trong  việc  tập  luyện  nội

công  này.  Người  võ  sinh  phải

sẵn  sàng  cần  mẫn  gắp  bó  với

quá trình tập luyện để có thể học được cách  điều khiển được nguồn khí  của anh ta.

Bạn không thể đặt được giới hạn thời gian cho việc tập luyện này và cũng không thể

dùng thước đo thời gian để đo quá trình tập luyện của bạn. Nội công đến với ta từng ít

một và rất khác nhau giữa mỗi người. Một người thầy giỏi sẽ tạo cơ hội cho học trò

của mình cảm nhận được khí (chi). Ông ấy sẽ hướng dẫn và giúp đỡ học trò trên con

đường tập luyện, nhưng chính bản thân người học trò phải đi trên con đường đó để

khám phá được những bí mật của nội công. Một người thầy dạy về khí khác rất nhiều

so với một người thầy dạy về kỹ thuật. Kỹ thuật thì dễ dàng được chứng minh và giải

thích hơn và  người võ sinh có thể nhìn và bắt chước được. Nhưng với khí công bạn sẽ

không thể nhìn thấy cái gì đang diễn ra bên trong cả. Bạn có thể thấy được kết quả của

khí, nhưng bạn sẽ  không thể thấy được cái gì tạo nên kết quả đó. Để dạy những kỹ

năng về nội công, người thầy có thể giúp học trò có một kinh nghiệm về khí.Và sau

đó có thể giúp cậu ta hiểu được kinh nghiệm đó và bắt đầu học cách điều khiển nó.

Nhưng  cho  tới  khi  anh  ta  thực  sự  bắt  đầu  có  được  trải  nghiệm  về  khí,  mọi  thứ  mà

người thầy có thể làm là khuyên anh ta cố gắp tiếp tục tập luyện rồi không sớm thì

muộn nó cũng sẽ xuất hiện. Đó là lý do vì sao thái độ của người võ sinh có một tác

động vô cùng lớn lên sự thành công của anh ta hơn là khả năng thiên bẩm hoặc là thể

chất của anh ta. Một người có thể xây dựng được khả năng và sức bền của mình, anh

ta cũng có thể dạy các  kỹ thuật  và cách  di  chuyển,  nhưng anh ta chỉ có thể mời  và

hướng dẫn học trò của mình để trải nghiệm nguồn năng lượng của chính người học trò Copyright © Sifu Scott Baker 2000   8

Nhiều người đọc cuốn sách này có thể sẽ không hiểu gì về nguồn năng lượng

bên trong cơ thể. Hy vọng rằng đây sẽ là một sự giới thiệu khai sáng cho họ. Số khác

thì biết một ít và cũng có một số biết rất nhiều về điều này. Với những ai đã từng biết

về nội công xin xem qua câu chuyện ngụ ngôn sau đây:

Đây là một câu chuyện cổ kể về một người học trò tìm đến một nhà thông thái

để  xin  theo  học.  Nhà  thông  thái  này  bèn  mời  anh  ta  ngồi  xuống  uống  trà  với  ông. 

Trong lúc ngồi  uống trà ông bắt đầu câu chuyện  với chàng trai trẻ và háo hức này.

Nhưng bất cứ lúc nào ông bắt đầu giải thích một vấn đề nào đó chàng trai liền cắt lời

nhà thông thái và nói: “Oh, tôi biết điều đó, tôi đã từng làm điều này khi mà chuyện

kia xảy ra, hoặc là tôi không gặp phải vấn đề này bởi vì...” Nhà thông thái bèn dừng

cuộc nói chuyện và cầm ấm trà lên. Ông ấy bắt đầu rót trà vào cốc của chàng trai trẻ,

đến khi cốc trà đã đầy ông vẫn rót vào khiến nước trà bị tràn hết ra ngoài. Chàng trai

liền la lên: dừng lại, cốc trà của tôi đã đầy rồi. Lúc này nhà thông thái già mới cười và

nói: đúng rồi, cốc trà của anh đã đầy cho nên ta không thể dạy cho anh thêm điều gì

nữa cho đến khi anh đổ cạn chiếc cốc của mình đi.

Ý nghĩa của câu chuyện có lẽ đã khá rõ ràng. Chàng trai trẻ đã có một thái độ

không thể dạy được và không chịu tiếp thu (un-teachable attitude). Thay vì chú ý lắng

nghe những lời nhà thông thái muốn nói anh ta lại chỉ muốn chỉ ra anh ta đã biết nhiều

như thế nào. Chiếc cốc kiến thức của anh ta đã đầy. Anh ta phải làm rỗng nó đi trước

khi có thể học hỏi được một điều gì từ nhà thông thái. Làm rỗng chiếc cốc của mình

không có nghĩa là bạn phải từ bỏ mọi thứ mà mình đã biết, không có nghĩa là bạn phải

quên hết mọi thứ.Và điều này sẽ thật là ngớ ngẩn. Làm rỗng chiếc cốc của mình đơn

giản là có một thái độ có thể dạy được (teachable attitude/open minded). Đặt mọi thứ

mà  bạn  đã  biết  sang  một  bên  và  lắng  nghe  một  cách  giải  thích  mới,  một  cách  hiểu

mới. Có rất nhiều cách để dạy về nội công. Đối với từng người, phương pháp này có

thể tốt hơn phương pháp kia. Và những điều tôi nói ra ở đây chỉ là một trong những

phương pháp đó. Đó là phương pháp mà tôi đã học được trong nội công Vĩnh Xuân,

nhưng trong Vĩnh Xuân cũng có nhiều phương pháp khác nhau. Phương pháp của tôi

chỉ là một trong số đó, phương pháp của bạn cũng rất đáng giá nếu nó có thể tạo ra

được một kết quả mong muốn.

Bởi vì bản chất của của nguồn năng lượng này, một người cuối cùng sẽ phải tự

dạy anh ta về điều này. Người thầy chỉ hành động như một người dẫn đường và có thể

giúp bạn tập luyện đúng cách để bạn có thể phát triển kỹ năng cùng với nguồn năng

lượng  (nội  lực)  của  mình.  Nhưng  việc  học  về  khí  thực  sự  chỉ  bắt  đầu  khi  bạn  cảm

nhận được nó bởi chính bản thân mình. Đừng hiểu nhầm tôi, bởi một người thầy giỏi

là  một  người  thầy  hiểu  được  con  đường  phát  triển  của  khí  và  có  một  quá  trình  trải Copyright © Sifu Scott Baker 2000   9

nghiệm tự thân. Có rất nhiều sai lầm mà người tập dễ dàng mắc phải khi tập luyện khí

công và sự thiếu khôn ngoan thường gây ra những tác hại nghiêm trọng cho chính bản

thân họ bởi vì họ thiếu một người thầy có thể hướng dẫn họ tránh khỏi các sai lầm đó.

Ví dụ như: Tôi đã từng biết một anh bạn cũng tập Vĩnh Xuân tuyên bố rằng anh ta đã

hiểu được nội công của môn võ này. Tôi từng xem anh ấy dạy cho học trò của mình

về bài tập tăng cường nội lực ẩn chứa trong bài Tiểu Niệm Đầu (Sil Num Tao boxing

form). Những người võ sinh được anh ấy dạy cho bài này hầu như không có hoặc có

rất ít kiến thức và kinh nghiệm trước đây về khí. Họ không hiểu gì về nó và thậm chí

cũng không nhận biết được sự tồn tại của nó. Anh ta hướng dẫn họ thở những hởi thở

rất mạnh và ép buộc, những võ sinh đổ mồ hôi như tắm và nhỏ xuống khắp phòng tập.

Đến khi anh ta biểu diễn bài tập này cho các võ sinh xem thì chính anh ta cũng có các

phản ứng này. Anh ấy nói với các học trò của mình là các biểu hiện này thể hiện một

sự tăng tiến trong tập luyện và việc chảy mồ hồi như tắm là một dấu hiệu tốt. Nhưng

thực sự những ai đã từng biết về khí công sẽ nhận ra rằng những biểu hiện này là một

tín hiệu đáng báo động!  Có điều  gì  đó sai  lầm trong  việc dạy  về  khí  của anh ta, và

điều này đang làm tổn thương chính những người học trò của anh. Họ đang xây dựng

nội  lực  cho  bản  thân  nhưng  lại  không  thể  điều  khiển  được  nó  và  nó  đang  làm  tổn

thương đến chính cơ thể và sức khỏe của họ. Những bài tập ẩn chứa trong bài Tiều

Niệm Đầu này là những bài tập nâng cao về xây dựng và điều khiển nội lực. Những

người thiếu khinh nghiệm không nên tập cái này, chỉ những người có kỹ năng về khí

từ trung đến cao cấp mới được truyền dạy các bài tập này. Tập ở những trình độ thấp

hơn sẽ làm một thảm họa, như trường hợp của anh chàng mà tôi đã từng chứng kiến.

2.  Sự thả lỏng 

Sự  bắt  đầu  trong  việc  tập  luyện  nhằm  phát  triển  khả  năng  điều  khiển  nguồn  năng

lượng trong người bạn là bài học về sự thả lỏng cả về đầu óc lẫn cơ thể. Sự thả lỏng là

rất quan trọng và để đạt được trạng thái này là cả một quá trình. Thông qua tập luyện

bạn sẽ học được cách để càng ngày mức độ thả lỏng của bạn càng trở nên sâu hơn.

Học cách làm dịu đi và tĩnh lặng những suy nghĩ trong đầu và học cách thở là những

phần không thể thiếu của việc thả lỏng. Luyện tập thiền định đúng cách sẽ giúp cho

người võ sinh điều khiển được hơi thở và làm tĩnh lặng bộ não. Ngày nay có rất nhiều

phương  pháp  khác  nhau  dạy  về  thiền  định,và  với  người  mới  tập  thì  bất  cứ  phương

pháp hợp pháp nào cũng sẽ là một điểm khởi đầu cho anh ta trong việc tập luyện đầu

óc của mình. Cùng với sự tiến triển trong quá trình tập luyện của một người mới bắt

đầu  tập  luyện,  anh  ta  có  thể  muốn  những  bài  tập  của  mình  phải  tập  trung  trong  hệ

thống kung fu Vịnh Xuân. Vịnh Xuân có nguồn gốc bắt nguồn từ Thiếu Lâm cho nên

nó chứa đựng rất nhiều phương pháp thiền  định  và tập luyện nội công xuất phát từ Copyright © Sifu Scott Baker 2000   10

Thiếu Lâm Tự. Đứng thiền là một phần được thể hiện của bài tập đầu tiên, và theo cái

nhìn  của  võ  thuật  thì  đây  là  một  bài  tập  rất  hữu  ích,  đồng  thời  cũng  là  một  bài  tập

tuyệt vời để giúp làm tăng cường nguồn nội lực. Có nhiều phiên bản của phương pháp

đứng thiền mà ta sẽ bàn luận về chúng nhiều hơn ở phần sau của cuốn sách.

          Bản thân thiền định rất là quan trọng bởi vì nó rèn luyện bộ não đạt đến một

mức độ tỉnh thức khác mà khi đó tâm trí bạn trở nên tĩnh lặng và có thể kết nối được

với nguồn năng lượng của khí. Nó đồng thời cũng tạo ra một sự liên kết sâu sắc giữa

tâm trí và cơ thể và có thể giúp cho người tập luyện đạt được một trạng thái thả lỏng

cần thiết cho việc bộc phát được nội công của mình cùng với các kỹ thuật của kung

fu. Sự thả lỏng cơ thể là rất cần thiết để có thể sử dụng nguồn năng lượng nội lực của

mình.

3.  Hai bí quyết: hiện diện và có chủ đích (Attending and Intending)

          Có hai năng  lực chủ đạo sẽ  phải được phát triển cùng  với  việc tập luyện nội

công của của võ sinh. Đó là khả năng “hiện diện” và “có chủ đích”. Hiện diện là tập

trung sự chú ý của bản thân  vào  một  thứ  gì  đó. Với  việc tập  luyện  khí  công thì đó

thường là sự tập trung vào sự cảm nhận của cơ thể hoặc là một phần nào đó của cơ

thể. Kỹ năng này sẽ được phát triển theo thời gian thông qua các bài tập mà võ sinh sẽ

được  tập  luyện.  Có  chủ  đích  cũng  tương  tự.  Khi  bạn  có  chủ  định  bạn  sẽ  khiến  cho

điều gì đó xảy ra. Bạn sẽ nắm được thứ mà bạn đang tập trung sự chú ý lên nó và điều

khiển nó để làm chuyện gì đó. Sự hiện diện là thụ động; nó đơn giản là chú ý và quan

sát những gì đang kết nối với khí. Sự có chủ đích là chủ động; nó làm thay đổi hoặc

định hướng cho vài thứ liên quan tới khí. Những năng lực này phải được rèn luyện thì

mới phát triển được. Dùng ý (mind/Yi) để định hướng nguồn năng lượng (chi). Hiện

diện và có chủ đích là cách mà bộ não định hướng và điều khiển khí. Những kỹ năng

này sẽ được tinh luyện thông qua quá trình tập luyện và cùng với nó người võ sinh sẽ

đạt được một trạng thái tỉnh thức của bộ não mà điều này là một sự bổ trợ tuyệt vời

cho kỹ năng sử dụng nội công của bạn. Một khía cạnh đáng chú ý của trạng thái tỉnh

thức này là sự tĩnh lặng của bộ não hay trạng thái “Mu-Shin” mà các môn nghệ thuật

của  người  Nhật  thường  nhắc  tới.  Trạng  thái  Mu-Shin  này  là  một  sự  tĩnh  lặng  bên

trong, khi mà những suy nghĩ liên tục diễn ra trong đầu bạn dừng lại nhường chỗ cho

sự cảm nhận trực tiếp những gì đang diễn ra mà không bị can thiệp bởi những ý kiến,

những lời giải thích của bộ não. Trạng thái Mu-Shin đưa ta đến một mức độ sâu hơn

của tỉnh thức và đánh thức khả năng kết nối với nguồn khí của bản thân, của đối thủ,

và của cả vũ trụ.

          Mọi bài tập được thiết kế riêng để phát triển kỹ năng về khí đều nhằm mục đích

rèn luyện hai khả năng này của bộ não.  Đó là lý do vì sao nếu ta chỉ đứng quan sát ai Copyright © Sifu Scott Baker 2000   11

đó tập luyện nội công sẽ không thể nắm bắt được bí quyết thực sự của những bài tập

này.  Ta sẽ không thể thấy được người tập luyện họ đang  hiện diện như thế nào và

cũng không thể biết họ đang chủ đích điều khiển cái gì. Với những bài tập nội công

cao cấp, các kỹ năng về sự hiện diện và có chủ đích càng trở nên khó khăn hơn. Một

trong những bài tập cao cấp nhất được tìm thấy trong bài Tiều Niệm Đầu: người võ

sinh phải chú ý cảm nhận đến rất nhiều cảm giác ở các bộ phận khác nhau trong cơ

thể  và  cũng  phải  chủ  đích  điều  khiển  rất  nhiều  thứ  trong  cùng  một  thời  điểm.  Với

người mới tập thì điều này là không thể, nhưng với những người đã có kinh nghiệm

thì lại khác. Đó là lý do tại sao việc bắt đầu tập luyện với những bài tập nội công đơn

giản là rất cần thiết cho sự phát triển khả năng hiện diện và có chủ đích của mình một

cách hiệu quả.

4.  Ngạnh công và nội công (Hard and Soft Chi-kung)

Với các hệ thống võ thuật khác nhau có hai phương pháp tiếp cận khác biệt để dạy về

kỹ thuật sử dụng khí. Ta tạm thời chia ra làm hai loại là “cứng” và “mềm”. Với những

ai đã đầu tư công sức và thời gian vào việc tập luyện võ thuật thường dễ dàng nhận ra

một phương pháp tập luyện là thuộc loại nào trong hai loại trên. Phương thức tiếp cận

cứng thường bao gồm việc gồng cứng cơ thể ở một mức độ nào đó, trong khi phương

thức tiếp cận mềm lại nhấn mạnh đến tầm quan trọng của việc thả lỏng. Nhiều môn

phái trở nên nổi tiếng bởi việc biểu diễn khả năng công phá đều sử dụng phương thức

tiếp cận cứng (ngạnh công)  để đạt được những kết quả đó. Phương thức tiếp cận mềm

(nội công)  lại thường được biểu  diễn  lên  người  khác như trường hợp  của Thái  Cực

Quyền. Vịnh Xuân giống với Thái Cực Quyền về khía cạnh này.

5.  Luyện tập ngạnh công (nội công cứng)

          Công phá là hình ảnh quen thuộc nhất được biết đến với ngạnh công và đồng

thời cũng là  một  trong những thứ dễ tập nhất. Việc công phá  gạch, ngói hay những

tảng nước đá lớn được thực hiện bởi một cú đánh từ người võ sinh đòi hỏi phải có một

sự tập luyện đặc biệt bên trong để phát triển kỹ năng sử dụng nội công cứng (ngạnh

công-  hard  chi-kung).  Phương  pháp  để  phát  triển  những  kỹ  năng  này  bao  gồm  hai

bước: 1) Đầu tiên người võ sinh học cách vận khí vào bàn tay (hay bất cứ bộ phận nào

khác của cơ thể mà anh ta định sử dụng để công phá) với mục đích để tăng cường sức

mạnh cho cú đánh. Để làm được điều này anh ta phải gồng cứng bàn tay, sau đó giữ

nguồn năng lượng ở trong tay lại bởi các mô cơ trong khi sử dụng ý chí để tập trung

khí  vào tay. Sự gồng cứng sẽ  không cho nguồn năng lượng chạy ra khỏi tay và làm

việc giống như một cái đập nước. Khí(chi) tuần hoàn trong vũ trụ và cơ thể con người

một cách tự nhiên và trạng thái cơ bản của nó là luôn vận động. Thực sự, mọi người

đều đã từng thực hiện  việc điều  khiển  khí  vào tay  vào  lúc nào đó trong cuộc sống, Copyright © Sifu Scott Baker 2000   12

nhưng hầu hết chúng ta làm việc này trong vô thức hoặc là không điều khiển được nó.

Việc tập luyện nội công cứng và mềm dạy cho người võ sinh cách sử dụng bộ não để

điều khiển khí đến một bộ phận nào đó với một áp lực lớn hơn là áp lực của dòng khí

bình thường. Sự gồng cứng giúp cho bàn tay sử dụng được nguồn năng lượng này và

tạo ra  một  sức mạnh lớn  hơn  cho bàn tay và một  lực lớn  hơn  cho cú đánh. 2)  Khía

cạnh thứ hai của việc công phá là sự tập trung ý chí. Người võ sinh được học cách làm

thế nào để tập trung ý chí của mình vào vật mà anh ta cần công phá. Nếu anh ta sợ bị

thương, nghi ngờ vào khả năng của bản thân hoặc mất sự tập trung vì một lý do gì đó

thì anh ta sẽ thất bại. Người võ sinh phải tin tưởng rằng bàn tay của anh ta sẽ xuyên

thủng  đối  tượng  cần  công  phá.  Và  phương  pháp  thành  công  nhất  để  phát  triển  khả

năng tập trung này là thông qua tập luyện. Cùng với sự thành công trong việc công

phá một miếng ván tương đối dễ dàng anh ta sẽ luyện tập với hai rồi ba miếng, rồi từ

từ anh ta sẽ chuyển từ ván sang gạch và nước đá. Công phá là một phương thức phổ

biến nhất mà những người tập ngạnh công thường biểu diễn.

          Công phá cũng là một trong những kỹ thuật dễ tập nhất trong ngạnh công. Một

kỹ thuật  khó  hơn  là  kỹ thuật  mình đồng da sắt(iron shirt).  Điều này  hiếm  khi  được

thấy ở phương Tây bởi nó yêu cầu những bài tập rất nghiêm khắc và khó khăn để có

thể luyện được kỹ thuật mình đồng một cách hiệu quả. Bản chất của việc tập luyện kỹ

thuật mình đồng này cũng tương tự như kỹ thuật công phá mà tôi đã đề cập ở trên.

Người  võ  sinh  sẽ  học  cách  điều  khiển  khí  đến  vùng  da  của  anh  ta.  Ban  đầu  khí  sẽ

được điều đến một vùng nào đó của cơ thể, nhưng dần dần sẽ được điều ra khắp cơ

thể. Anh ta sẽ gồng cứng toàn bộ cơ thể để giữ nguồn năng lượng trong các mô và làm

cho  cho  thể  anh  ta  cứng  như  thép.  Lớp  da  và  mô  bên  ngoài  được  điền  đầy  bởi  khí

cùng  với sự tập trung tinh thần của anh ta có thể đẩy lùi được tác động của một  cú

đánh  và  cho  phép  người  võ  sinh  chịu  được  những  đòn  tấn  công  khủng  khiếp  mà

không  hề  bị  thương.  Có  thể  anh  ta  cũng  sẽ  không  bị  bầm  tím  hay  tổn  thương  bởi

những sự tấn công. Người  thực sự luyện thành công  kỹ thuật  này có thể chịu được

những cú chém bởi lưỡi kiếm sắc bén mà da không hề bị đứt hay tổn thương. Sự tập

trung tinh thần và kỷ luật cần có để phát triển kỹ năng này đỏi hỏi một sự kiên trì và

khổ luyện qua nhiều năm. Nhưng nguyên tắc chính của việc tập luyện thì cũng giống

như việc học kỹ thuật công phá: 1)  Điều khiển khí  và giữ chúng ở các  mô trong cơ

thể, và 2) Tập trung tinh thần.

6.  Luyện tập nội công mềm 

          Nội công mềm là một thứ gì đó phảng phất và tinh tế hơn, vì thế quả là không

dễ để biểu diễn nó như là ngạnh công. Thường thì sự biểu diễn về nội công mềm bao

gồm một ông cụ trông nhỏ bé, yếu ớt bị bao quanh bởi nhiều anh chàng cao lớn đang cố  gắng  xê  dịch  hoặc  tấn  công  vị  sự  phụ  lớn  tuổi.  Uyeshiba,  tổ  sự  của  môn  phái

Aikido thường có những màn biểu diễn như thế này. Và rất nhiều vị sư phụ nổi tiếng

khác của môn  võ Thái  Cực Quyền cũng từng  được thấy biểu diễn  khả năng của họ

bằng cách này. Cũng có những pha biểu diễn công phá bằng cách sử dụng nội công

mềm nhưng điều này thì không phổ biến.

          Cơ  sở  của  việc  tập  luyện  nội  công  mềm  dựa  trên  ý  tưởng  rằng  nguồn  năng

lượng chảy một cách tự nhiên trong vũ trụ, và ý thức của chúng ta có thể điều khiển

được dòng chảy này. Ngạnh công cũng sử dụng phương pháp này nhưng có một số

khác biệt đáng chú ý. Luyện tập nội công mềm nhấn mạnh đến sự thả lỏng cơ thể hơn

là sự gồng cứng. Sự gồng cứng nhằm khống chế dòng khí và làm dừng hoặc suy giảm

dòng chảy tự nhiên này, trong khi sự thả lỏng  cơ thể tạo điều kiện cho dòng khí di

chuyển vốn như bản chất của nó. Việc học để đạt được trạng thái thả lỏng thực sự của

cơ thể và tinh thần cần nhiều năm để rèn luyện và thực hành. Cũng giống như việc tập

luyện ngạnh công, sự tập trung tinh thần cũng là một yếu tố then chốn trong tập luyện

nội công mềm. Nhưng có vẻ như số lượng những kỹ năng tiềm tàng có thể học được

với nội công mềm nhiều hơn so với ngạnh công.

          Việc lắng nghe và cảm nhận là những kỹ năng thiết yếu trong nội công mềm.

Việc  gồng cứng như trong ngạnh công làm  mất đi năng  lực lắng nghe  và cảm nhận

nguồn năng lượng khí này. Lý do đơn giản là sự gồng cứng chặn đứng dòng chảy của

năng lượng lại và bằng cách đó làm mất đi khả năng lắng nghe dòng chảy năng lượng

này. Cả Vịnh Xuân và Thái Cực Quyền có những bài tập được thiết kế để phát triển

kỹ  năng  lắng  nghe  này.  Vd  như:  niêm  thủ,  thôi  thủ.  Một  cú  đánh  mềm  hay  một  cú

đánh bằng nội công và một cú đánh bằng ngạnh công có một sự khác biệt rất lớn. Khi

một  người  đánh  ngạnh  công  những  tổn  thương  mà  đối  thủ  hứng  chịu  thường  được

thấy rõ như: xương có thể bị gãy, da có thể bị bầm tím hoặc thậm chí bị rách. Một cú

đánh “cứng” sẽ làm hư hại nơi bị va chạm với cú đánh. Còn một cú đánh mềm thì có

một  tác động rất  khác: điểm hoặc bề mặt  va chạm  không phải  là nơi bị tổn  thương

nhiều nhất. Một cú đánh bằng nội công tạo ra một sóng chấn động “khí” xuyên qua bề

mặt cơ thể và gây ra tổn thương bên trong.

          Bởi  vì  việc tập luyện nội công nhấn  mạnh  đến việc sử dụng  dòng chảy  năng

lượng  nên  một  cú  đánh  bằng  nội  công  tất  yếu  sẽ  tạo  ra  một  dòng  năng  lượng  cực

mạnh tấn công vào mục tiêu. Việc tập luyện ngạnh công thì dùng cách tích tụ nguồn

năng lượng để làm gia tăng sức mạnh cho cú đánh bằng cách đó tạo cho cú đánh một

lực lớn hơn khi va chạm với mục tiêu. Ngạnh công đánh lên đối tượng trong khi nội

công mềm đánh vào trong đối tượng. Một cú đánh bằng nội công xuyên qua cơ thể và

gây ra tổn thương cho các bộ phận nội tạng bên trong. Một cú đánh cứng có mục đích Copyright © Sifu Scott Baker 2000   14

là phá vỡ các bộ phận phòng ngự của cơ thể như cơ bắp, xương cốt và vô hiệu hóa đối

thủ từ phía bên ngoài. Một cú đánh mềm gây tổn thương các bộ phận bên trong bằng

cách gây ra một sóng chấn động khí xuyên qua các bộ phận phòng ngự phía bên ngoài

tấn công vào các cơ quan chính yếu và làm vô hiệu hóa đối thủ từ phía bên trong. 

          Một điểm cần nhấn mạnh khác trong việc tập luyện nội công mềm là việc phát

triển khả năng làm chủ những suy nghĩ của bộ não bằng cách tập luyện khả năng tập

trung sự chú ý của bạn và luyện tập ý chí của bản thân. Sự chú ý và ý chí là hai đặc

tính  tinh  thần  cốt  yếu  được  tập  luyện  trong  cả  ngạnh  công  và  nội  công  mềm.  Tuy

nhiên, kết quả của hai phương pháp này lại rất khác biệt. Tập luyện nội công mềm với

mục đích cảm nhận  và điều  khiển  được nguồn  khí  ở  trong  và xung quanh bạn, bao

gồm cả khí của đối thủ. Mục đích của việc tập luyện ngạnh công lại là tạo ra một thứ

vũ khí mạnh mẽ để phá vỡ hoặc gây tổn thương lên cơ thể của đối thủ hoặc bất cứ thứ

gì nằm trên đường đi của nó. Nó tập trung khí  và sử dụng khí như một công cụ của

sức mạnh. Người tập nội công mềm lại làm tăng cường dòng chảy tự nhiên của khí và

hòa mình vào dòng chảy đó nên có thể cảm nhận và điều khiển được nó, khiến cho họ

có  thể  sử  dụng  nó  bất  cứ  khi  nào  trong  một  phản  ứng  hài  hòa  với  dòng  chảy  năng

lượng này. Cả hai hệ thống luyện tập đều phát triển khả năng chú ý và khả năng sử

dụng ý chí. Nhưng cái mà họ làm với những khả năng này thì lại rất khác nhau. Một

lần nữa tôi xin nhắc lại: Vĩnh Xuân là một môn võ với nội công mềm.

7.  Bốn mức độ của việc thả lỏng

          Sự lập luyện mềm chú trọng đến việc dạy thả lỏng với mức độ ngày càng sâu

hơn. Mức độ đầu tiên của việc thả lỏng là cảm nhận được cơ và gân của bạn đang thả

lỏng.  Mức  độ  này  cũng  là  mức  độ  cao  nhất  mà  một  người  bình  thường  có  thể  làm

được. Mức độ thứ hai là cảm nhận được da và tóc của bạn thả lỏng. Mức độ thứ ba là

cảm nhận được các  cơ quan nội tạng của bạn thả lỏng. Mức độ thứ tư  là cảm nhận

được xương và tủy sống của bạn thả lỏng. Người ta nói rằng nếu bạn có thể cảm nhận

được đến tủy sống của mình bạn sẽ cảm thấy mình trở nên trong suốt.

 Copyright © Sifu Scott Baker 2000   15

CHƯƠNG 3: VĨNH XUÂN MỘT HỆ THỐNG NĂNG LƯỢNG

 

          Những bài quyền tiêu biểu được dạy trong môn võ Vĩnh Xuân là những ví dụ

tiêu biểu nói lên nội công trong Vĩnh Xuân là như thế nào. Bài quyền đầu tiên là bài

Tiểu  Niệm  Đầu.  Trong  khi  học  bài  này  một  cách  đúng  đắn,  trở  ngại  đầu  tiên  cho

những người mới tập là làm sao  vừa thực hiện các động tác trong bài quyền lại vừa

thả lỏng được cơ thể. Thả lỏng trong khi chuyển động là một yếu tố chung trong việc

tập luyện xây dựng nội công ở các môn võ. Cõ lẽ điểm đáng chú ý nhất của bài của

bài Tiểu Niệm Đầu là được thực hiện trong một thế tấn không đổi. Không hề có một

bước di chuyển nào được thực hiện trong bài quyền và người võ sinh chỉ đứng trên

một thế tấn cho đến khi kết thúc bài quyền. Sự thả lỏng và tĩnh tại của bài quyền là

những thành tố thiết yếu trong nhiều bài tập truyền thống nhằm phát triển nội công.

Tư thế tĩnh tại và thả lỏng này cho phép người võ sinh học cách để lắng nguồn năng

lượng của mình xuống đất, thả lỏng và nhường chỗ nguồn năng lượng của anh ta cho

một lực mãi mãi hiện diện- trọng lực*. Bằng cách này người võ sinh bắt đầu xây dựng

một nền tảng cơ bản để từ đó một nguồn nội lực mạnh mẽ có thể được bộc phát. Bài

quyền này là một bài thiết yếu để xây dựng nội công và có thể tốn cả tiếng đồng hồ để

đánh bài này một cách chích xác.

          Sau  khi người  võ sinh nắm  vững bài Tiểu  Niệm  Đầu anh ta sẽ được  học bài

Tầm Kiều (Chum Ku). Lúc bấy giờ người võ sinh sẽ học cách di chuyển từ nền tảng

này với bộ pháp và tư thế đúng đắn. Bài quyền thứ hai này dạy người võ sinh những

yếu tố thiết yếu của sự di chuyển hay cách đặt năng lượng vào tứ chi như một sự biểu

lộ linh động của nguồn năng lượng gốc rễ.

          Bài quyền thứ ba là bài Tiêu Chỉ (Bui Tze). Một điều được xem như là bí mật

của bài Bui Tze là: đây là một bài quyền hoàn toàn về năng lượng. Mỗi đường quyền

đánh vào một điểm đã được xác định mà khi kết hợp lại thì sẽ tạo nên một hiệu ứng

phá hủy lên nguồn năng lượng của người bị tấn công.  Mỗi động tác di chuyển được

thực hiện đều tập trung vào sự thả lỏng, và kết quả của một sự bộc lộ sâu sắc của khí

là người tập luyện phóng khí trong một sự hiện thị khủng khiếp của nội lực. Biu Tze

có nghĩa là sự đâm mạnh những ngón tay mà điều này có ý nghĩa là sự phóng thích

năng lượng qua những điểm đầu mút của cơ thể.

          Sau đó theo truyền thống người võ sinh sẽ được dạy bài Mộc nhân pháp (Muk-

Yan-Chong-Fa). Lúc này anh ta sẽ học cách phóng thích năng lượng của mình vào gã

người  gỗ.  Một  người  luyện  tập  có  tốt  hay  không  được  nhận  thấy  thông  qua  sự  di

chuyển và âm thanh mà mộc nhân sinh ra khi bị tấn công. Copyright © Sifu Scott Baker 2000   16

          Khi mà đã thành thạo với việc tập luyện mộc nhân người võ sinh sẽ được học

đến vũ khí của Vĩnh Xuân. Đầu tiên anh ta sẽ học bài lục điểm bán côn (Luk-Dim-

Boon-Kwun/ six and a half point pole). Bài này sẽ giúp anh ta làm tinh tế thêm khả

năng sử dụng nội công của mình bằng cách gắn liền và phóng thích nguồn năng lượng

của  mình  thông  qua  cây  gậy  tới  bất  cứ  nơi  nào  mà  anh  đánh  đến  và  sử  dụng  bảy

nguyên tắc chuyển động của bài tập gậy.

          Cuối cùng anh ta sẽ học bài  Bát trảm đao (Bart-Chum-Dao/ eight slash sword).

Ở đây anh ta được học cách bộc lộ nguồn năng lượng thông qua một lưỡi gươm ngắn

bằng kim loại trong một thứ tự tám cú chém riêng biệt. Một cái nhìn lướt qua về sáu

giai đoạn trong quá trình tập luyện Vịnh Xuân cho ta thấy mỗi giai đoạn có một mục

đích riêng cho việc luyện tập về năng lượng. Cũng giống như Thái Cực Quyền và các

môn võ tập về nội công khác, Vĩnh Xuân được thiết  kế với mục đích tạo ra  một sự

tiến bộ về kỹ năng sử dụng khí cho người tập luyện.

1.  Sự đảm nhận về kỹ năng sử dụng năng lượng

          Lịch sử của của môn võ Vĩnh Xuân chỉ rõ ràng ở một số điểm: Vĩnh Xuân được

phát triển từ hệ thống kung fu Thiếu Lâm. Do nó bắt nguồn từ hệ thống kung fu Thiếu

Lâm cho nên chứa đựng rất nhiều tinh hoa  của Thiếu  Lâm. Bài quyền đầu tiên của

Vĩnh Xuân (Tiểu Niệm Đầu) chứa đựng một bài tập về nội công cao cấp được lấy ra

từ những bài tập hay nhất của chùa Thiếu Lâm. Cho nên, để học được những bài tập

về nội công của Vĩnh Xuân bạn phải có một trình độ từ trung đến cao cấp về nội công.

Một người mới tập thường thấy các bài tập nội công của Vĩnh Xuân rất khó, họ cần

phải học thêm những bài tập về nội công cơ bản và làm chủ được nguồn năng lượng

của họ trước khi tập các bài tập khó hơn trong Vĩnh Xuân. Đó là lý do tại sao chúng

tôi nói rằng: có một sự đảm nhận về kỹ năng sử dụng năng lượng trong Vĩnh Xuân.

          Có khá nhiều câu chuyện tồn tại xung quanh sự phát triển của Vịnh Xuân kung

fu. Trong đó câu chuyện tôi thích nhất là: Chính quyền phong kiến thời đó bị đe dọa

bởi khả năng chiến đấu của các nhà sư Thiếu Lâm, những người bất đồng chính kiến

với triều đình.  Nhà cầm quyền bèn lên  một kế hoạch tấn công  vào chùa nhằm quét

sạch  các  nhà sư có tư tưởng chính trị đối lập. Các nhà sư biết được tin này  và cảm

thấy họ cần phải phát triển một hệ thống kỹ thuật chiến đấu mới mà các nhà sư thiếu

kinh nghiệm chiến đấu có thể học hỏi thật nhanh và đạt được một trình độ đủ để có

thể bảo vệ chùa. Một phiên bản của đoạn sau câu chuyện nói rằng: 5 vị sư phụ của

chùa bao gồm cả Ngũ Mai- người được công nhận chính thức là sáng lập ra môn võ

Vĩnh Xuân- gặp nhau ở trong một căn phòng tên là phòng Vĩnh Xuân để bàn về việc

tạo  dựng  hệ  thống  kỹ  thuật  này.  Kết  thúc  buổi  gặp  mặt  5  vị  sư  phụ  quyết  định  tạo

dựng  hệ  thống  kỹ  thuật  Vĩnh  Xuân,  nhưng  trước  khi  họ  có  thể  dạy  lại  môn  võ  này Copyright © Sifu Scott Baker 2000   17

trong chùa thì đã bị triều đình truy quét. Và Ngũ Mai là người may mắn sống sót nên

đã  hoàn  thiện  môn  võ  này  và  truyền  lại  cho  thế  hệ  sau.  Một  câu  chuyện  khác  thì

không đồng ý và cho rằng mọi công lao đều thuộc về Ngũ Mai. Dù với giả định nào đi

nữa  thì  ta  cũng  có  thể  thấy  rằng  những  kỹ

thuật  tốt  nhất  hoặc  cao  cấp  nhất  của  Thiếu

Lâm  đều  nằm  trong  Vĩnh  Xuân.  Hiểu  được

điều  này  ta  sẽ  thấy  tại  sao  các  bài  tập  nội

công Vĩnh Xuân đều là các bài tập cao cấp.

          Bởi  vì  Vĩnh  Xuân  là  một  sự  kết  hợp

của các kỹ thuật cao cấp và hiệu quả nhất từ

Thiếu  Lâm  cho  nên  có  một  sự  ngầm  hiểu

rằng  những  người  đang  tập  nội  công  Vĩnh

Xuân đã có một sự hiểu biết cơ bản về cách

xây  dựng  và  điều  khiển  nguồn  năng  lượng

khí. Một điểm quan trọng khác về sự bắt đầu

của  môn  võ  Vĩnh  Xuân  là  mỗi  câu  chuyện

đều  đồng  ý  rằng  hầu  hết  sự  phát  triển  của

môn võ là do một người phụ nữ thiết kế ra để

đánh bại những người đàn ông khỏe mạnh và

có  võ  nghệ.  Đối  với  một  người  phụ  nữ,  để

thành công trong chuyện này chắc chắn cô ta

cần phải học những kỹ năng về nội công.

          Khi tôi ở Trung Quốc, tôi đã có dịp được thử sức với 6 vị sư phụ của môn võ

Thái Cực Quyền và các môn phái khác. Tôi rất thích những sự trao đổi thân thiện như

thế này. Hai trong số sáu vị sư phụ này là phụ nữ. Và đặc biệt một người có kỹ năng

rất  điêu  luyện.  Với  những  vị  sư  phụ  khác  (trừ  hai  vị  sư  phụ  lớn  tuổi)  tôi  thấy  rằng

mình  có  thể  làm  mất  thăng  bằng  họ  và  kiểm  soát  được  ở  một  mức  độ  nào  đó,  tuy

nhiên với cô này thì lại là một ngoại lệ. Tôi to con và khỏe hơn cô ta rất nhiều. Nhưng

tôi cảm thấy cực kỳ khó để phá vỡ thế cân bằng của cô ấy để tôi có thể nhấc bổng cô

ta  lên  và  quăng  đi  chỗ  khác.  Tôi  đã  tiếp  cận  được  gần  đến  mục  tiêu  rất  nhiều  lần

nhưng  lần  nào  cô  ấy  cũng  đủ  tài  tình  để  thoát  ra  được  vào  phút  chót.  Cô  ấy  cũng

không thể đánh bật được tôi nhưng những kỹ năng cô ấy sử dụng để vô hiệu hóa mọi

nỗ lực của tôi thì thật là ấn tượng. Khi nói Vịnh Xuân tôi thường nói với các võ sinh

của mình  khi được hỏi: “Liệu một động tác di chuyển vậy đã đúng chưa?” là: “Nếu

một người phụ nữ không sử dụng được chúng, thì đó không phải là Vĩnh Xuân.”

Sư phụ Baker trong tư thế truyền thống của

Vĩnh Xuân nẳm 29 tuổi Copyright © Sifu Scott Baker 2000   18

2.  Nội công Vĩnh Xuân: những bài tập luyện cao cấp

          Mọi thứ thuộc về Vĩnh Xuân đều là cao cấp. Thậm chí là cả (sun pucnh) cũng

là một cú đấm cao cấp. Bạn có thể học những động tác này trong một ngày. Nhưng để

có một sức mạnh thực sự với nó, bạn sẽ phải mất hàng tháng trời để tập luyện. Đó là

tính chất của một kỹ năng cao cấp. Một kỹ năng cơ bản là những thứ có thể dễ dàng

học và nhanh chóng được sử dụng. Một cú đấm cơ bản của Karate có thể được học

trong một ngày và nếu bạn sử dụng nó để đánh ai trong buổi tối hôm đó cũng có thể

gây ra được một số chấn thương đáng kể. Cứ cho là anh ta không có được sức mạnh

như những người tập luyện lâu năm, nhưng nó là một kỹ năng đơn giản và cơ bản mà

anh ta sẽ thấy không có gì có khăn để sử dụng đúng nó sau khi học. Với cú đấm trong

Vĩnh Xuân thì không dễ để đạt được điều này. Để đánh đúng và có lực người võ sinh

phải cần rất nhiều thời  gian để tập  luyện.  Và điều này cũng đúng  với tất  cả các  kỹ

năng khác trong môn võ này. Cho nên ta có thể kết luận rằng: Vĩnh Xuân là một hệ

thống chiến đấu cao cấp, và tất nhiên không có một kỹ thuật nào là cơ bản cả. Với nội

công cũng thế, các bài tập đều khá cao cấp, và không có một bài tập nào cho người

chưa biết gì môn võ này.

          Theo suy nghĩ của tôi thì lý do là Vĩnh Xuân chứa đựng hầu hết các kỹ thuật

chiến đấu cao cấp của Thiếu Lâm. Và họ đã bỏ hết các kỹ thuật cơ bản bởi hai lý do:

một là các nhà sư đã được tập luyện các kỹ năng cơ bản, hai là vì mục đích muốn đẩy

nhanh quá trình tập luyện để các nhà sư có thể bảo vệ chùa.

          Trong Vĩnh Xuân, đối với người chưa có kinh nghiệm thì việc tập các bài tập

cơ bản về năng lượng- khí - sẽ có lợi cho họ và chuẩn bị cho họ một nền tảng để có

thể thử sức với những bài tập kinh điển của nội công Vĩnh Xuân. Khi mới dạy một võ

sinh mới, tôi thường bắt đầu với họ bài: Bát Đoạn Cầm (the 8 pieces of Brocade). Đây

là một bài với những động tác đơn giản kết hợp với hơi thở mà tôi thấy rằng nó là một

sự giới thiệu tuyệt với về khí cho người mới tập. Bát Đoạn Cầm là một bài tập về nội

công  phổ  biến  và  được  rất  nhiều  môn  võ  ở  Trung  Quốc  sử  dụng.  Tôi  cũng  dạy  họ

những thế tấn cơ bản để giúp họ bước đầu xây dựng nền tảng nội công và chú ý cảm

nhận những đặc tính của khí. Một khi họ đạt được những hiệu quả nhất định với các

bài tập cơ bản này, tôi mới dạy cho họ những bài tập cao cấp hơn  về nội công của

Vĩnh Xuân.                       

 Copyright © Sifu Scott Baker 2000   19

CHƯƠNG 4: BẮT ĐẦU VỚI BỘ RỄ

Kỹ năng thiết yếu đầu tiên về nội công cần phải được phát triển là kỹ năng về bộ rễ

của năng lượng. Có rất nhiều thứ ảnh hưởng đến độ sâu của bộ rễ này: Tấn pháp, mức

độ thả lỏng của cơ thể và đầu óc, và khả năng chủ định lắng nguồn năng lượng của

mình sâu xuống đất. Bộ rễ năng lượng về cơ bản cũng giống như cấu trúc của một bộ

rễ cây. Bạn phát triển nó thông qua việc học cách lắng năng lượng của bạn xuống đất

cũng giống như việc cái cây bám chặt rễ của nó xuống đất. Khi làm tốt điều này người

võ sinh sẽ cảm thấy thật nặng và chắc chắn đối với ai đó nếu họ cố gắng làm anh ta di

chuyển.

          Kỹ năng này có thể được kiểm tra thông qua một  số bài tập đơn  giản để xác

định được bộ rễ năng lượng của anh ta bám sâu  đến đâu. Càng nắm chắc những kỹ

năng về nội công bộ rễ năng lượng của anh ta càng bám sâu. Một trong những bài tập

đầu tiên có thể sử dụng để kiểm tra và tập luyện kỹ năng này là: người võ sinh quỳ

trên mặt đất. Vị sư phụ đứng trước mặt và đặt hai tay lên vai của anh ta. Người võ

sinh sau đó đặt bàn tay của anh ta nhẹ nhàng dưới cùi chỏ của sư phụ. Trong tư thế

này, người võ sinh phải thả lỏng và bám rễ vào mặt đất. Sau đó vị sư phụ sẽ cố gắng

đẩy người võ sinh về phía sau. Nếu anh ta bám rễ đúng cách, người sư phụ sẽ không

thể đẩy anh ta được. 

          Một lần tôi được yêu cầu để thể hiện kỹ năng này bởi một người bạn trong một

buổi tiệc nhỏ ngoài trời.  Anh ta bị  những người bạn thách đẩy ngã được tôi  khi tôi Copyright © Sifu Scott Baker 2000   20

đang quỳ gối trước mặt anh ta. Anh ta nặng ít nhất là gấp đôi tôi và một cách tự nhiên,

anh ta đã nhận lời. Rồi anh ta bắt đầu đẩy và đẩy... Anh ta cố gắng hết sức đến nỗi

chân hằn một khúc xuống mặt đất. Anh ta thử lại 3-4 lần nữa với mức độ quyết tâm

cao hơn. Cuối cùng anh ta đành bỏ cuộc và thất vọng vì sau nhiều phút cố gắng đẩy

ngã tôi không thành. Tôi bèn đứng dậy và đẩy anh ta văng ra xa. Một cách tự nhiên

anh ta trở nên ngượng ngùng, lúng túng và hỏi: làm thế nào tôi có thể làm được điều

đó, làm sao  mà một  người với  kích thước như tôi lại có thể có được một  sức mạnh

như vậy? Tôi đã cố gắng giải thích cho anh ta rằng đó không phải là sức mạnh cơ bắp

mà đó là nội công. Cuối cùng một người bạn của tôi nói rằng tôi tập luyện kung fu, và

có vẻ như điều giải thích này mới tạm làm hài lòng anh ta.

          Nếu người quỳ gối không biết cách làm thế nào để sử dụng rễ năng lượng nhằm

chống lại lực đẩy, anh ta thường cố gắng chống lại cú đẩy bằng cách  nghiêng người

về phía trước, và nếu làm như thế sẽ làm tổn hại đến phần lưng của anh ta. Khi một

người đã thành thạo với bài tập này thì ba hoặc nhiều người nữa có thể xếp hàng đứng

đằng sau người đẩy thứ nhất, người này đẩy vào lưng người kia, nhưng vẫn không thể

nào xô ngã được anh ta. Một bài kiểm tra được Sư phụ Tam sử dụng để đánh giá võ

sinh của ông là bài: kéo chân trong khi đứng tấn kìm dương. Và người võ sinh phải

chịu được lực kéo của bốn người đàn ông trong vòng  khoảng một phút là một điều rất

khó.

          Một bài kiểm tra khác là người võ sinh đứng tấn trước và đưa hai cánh tay lên

phía  trước  như  trong  hình.Một  người  khác  sẽ  đặt  bàn  tay  của  mình  lên  cổ  tay  của

người võ sinh và cố gẳng đẩy anh ta về phía sau. Copyright © Sifu Scott Baker 2000   21

          Nếu người võ sinh có một bộ rễ năng lượng tốt thì anh ta sẽ cảm thấy vững chãi

như một thân cây. Cánh tay thường sẽ di chuyển nếu lực của người đẩy không ổn định

về hướng nhưng vị trí đứng tấn sẽ  không bị di chuyển một tấc. Bài kiểm tra thứ ba

cũng là một bài khá khó: bài “thế tấn nặng ngàn cân”. Người võ sinh sẽ đứng tấn kỵ

mã (wide horse stance) và mở rộng hai cánh tay ra hai bên. Hai người khác đứng hai

bên người võ sinh, đặt tay của mình phía dưới cánh tay người võ sinh và cố gắng nâng

anh ta lên. Cùng với việc bị hai người cố gắng nâng mình lên, người võ sinh có thể

lắng bộ rễ năng lượng của mình bám sâu hơn, và nếu anh ta đủ tài tình anh ta sẽ khiến

cho hai người kia đánh mất sức mạnh của họ và buộc họ phải buông ra hoặc sẽ bị sụp

xuống. 

1.  Bốn bài tập về tấn pháp

          Tư thế đứng tấn trong bài Tiểu Niệm Đầu là một trong những bài tập căn bản

để nâng cao sức bền và sức mạnh của đôi chân và bắt đầu quá trình phát triển bộ rễ

năng lượng của mình. Người võ sinh mới đầu có thể chỉ đứng được khoảng 10 phút, Copyright © Sifu Scott Baker 2000   22

nhưng từ từ anh ta có thể đứng đến một tiếng sau một

thời  gian  tập  luyện  khoảng  sáu  tháng.  Mục  tiêu  của

của thế tấn này là xây dựng một sức bền và sức mạnh

đáng kể cho đôi chân, và khiến cho khí tụ xuống chân

khi  người  võ  sinh  học  được  cách  thả  lỏng  trong  khi

đứng  Nhị  tự  kìm  dương  mã,  và  lắng  nguồn  khí  của

anh ta đi xuống đất thông qua đôi chân. Hơn thế nữa,

thế  tấn  này  còn  tạo  cho  người  võ  sinh  một  tư  thế

chuẩn  cho  việc  phát  triển  bộ  rễ  năng  lượng  và  với

việc luyện tập thường xuyên sẽ làm mạnh lên những

bó cơ quan trọng. Nhờ vậy nó tạo cho người võ sinh

một  bệ  phóng  vững  chắc  để  từ  đó  những  kỹ  thuật

khác của Vịnh Xuân có thể được khai triển với những

lực ghê gớm.

          Không phải ngẫu nhiên mà bài quyền đầu tiên của Vịnh Xuân lại có một thế tấn

tĩnh tại như thế. Nếu nhìn từ phương diện phát triện nội lực thì điều này rất dễ hiểu.

Thế tấn kìm dương trong bài Tiểu Niệm Đầu là bài tập bí quyết để phát triển kỹ năng

về bộ rễ năng lượng. Nếu một thế tấn không thoải mái thì anh ta có thể tạo được một

kết quả đáng so sánh khác bằng cách đứng một cách tự nhiên với hai chân dang rộng

bằng vai, đầu gối hơi nghiêng, cổ và lưng thẳng, hai tay để hai bên và thả lỏng (như

hình trên) . Bí quyết là thả lỏng ở bất cứ thế tấn nào bạn đứng. Bí quyết tiếp theo là

đứng tĩnh lặng và vững chãi như một cây cổ thụ. Chỉ đứng và cảm nhận những cảm

giác mà mình đang có. Đừng cố gắng làm điều gì khác  ngoại trừ thả lỏng và nhìn vào

những cảm giác hiện tại của bản thân. Sự “nhìn” hay chú ý này là bắt đầu cho việc tập

luyện kỹ năng hiện diện của bộ não. Với người mới tập, tốt nhất nên bắt đầu với bài

tập khoảng 10 phút và từ từ tăng dần khoảng thời gian đứng tấn lên một tiếng sau một

thời gian tập luyện chừng sáu  tháng. Một số có thể tăng tiến nhanh hơn  hoặc chậm

hơn tùy vào cơ địa, nỗ lực và sự kỷ luật trong tập luyện. Không nên để bị đau với bài

tập này. Thông thường việc bị đau là kết quả của một tư thế, thế tấn sai hoặc là một

chấn thương cũ tái phát khi tập luyện.

          Cùng với việc phát triển trong bài tập tấn, sự chú ý của bạn sẽ hướng đến bàn

tay và bàn chân. Đây là những nơi mà năng lượng sẽ đổ vào khi bạn thả lỏng và trao

quyền kiểm soát cho trọng lực. Năng lượng sẽ lắng xuống một cách tự nhiên. Một khi

bạn có thể nhìn thấy được những cảm nhận này bạn có thể bắt đầu chủ tâm tạo ra một

cảm giác tượng tự: lắng năng lượng của bạn xuống đất thông qua bàn chân. Một hình

ảnh thường giúp ích cho sự chủ đích lắng đọng bộ rễ xuống là tưởng tượng bạn đang

          Bài tập tấn pháp thứ 1  Copyright © Sifu Scott Baker 2000   23

đứng trên hai cái cây gậy cao 20 feet~ 6 m. Bằng cách tưởng tượng như vậy, một cách

tự nhiên bạn sẽ chủ đích đưa cảm giác của bạn xuống phía dưới cây 20 feet- nơi bạn

tưởng tượng là mặt đất. Một hình ảnh khác cũng có thể hữu dụng là tưởng tượng cơ

thể bạn bị chôn xuống mặt đất tận eo. Hình ảnh thứ ba là tạo ra một vùng chân không

nằm phía dưới mặt đất nơi bạn đứng nhiều feet. Một cảm giác về chân không có thể

đạt được bằng cách chủ đích thả lỏng và cảm nhận vùng đất phía bên dưới đôi chân.

Trạng thái thả lỏng này sẽ mở ra một không gian năng lượng trống cần thiết để hút bộ

rễ năng lượng của bạn xuống đất. Điều này cũng hiệu quả khi bạn di chuyển trạng thái

thả lỏng, vùng không gian mở từ dưới đất lên trên bàn chân, cẳng chân và toàn bộ cơ

thể trong một lan tỏa của làn sóng thư giãn. Hình ảnh bạn tưởng tượng càng chi tiết thì

hiệu ứng  mà nó tác động lên nguồn năng lượng  và  kỹ năng có chủ đích của bạn sẽ

càng lớn và hiệu quả. Bằng cách sử dụng trí tưởng tượng để tạo ra cảm giác bạn đã sử

dụng bán cầu não bên phải. Bán cầu não phải được sử dụng trong các công việc liên

quan đến các kỹ năng về nghệ thuật và vận động trong khi bán cầu não trái làm việc

với các công việc liên quan đến tư duy logic và ngôn ngữ.

          Những tư thế khác cũng có thể được sử dụng trong quá trình luyện tấn pháp và

bộ  rễ  năng  lượng  của  người  võ  sinh.  Mỗi  tư  thế

sau có mức độ thử thách về khả năng hiện diện và

có chủ đích lớn  hơn  tư thế trước. Tư thế thứ hai

vẫn  sử  dụng  tấn  kìm  dương,  đưa  hai  tay  ra  phía

trước,  lòng  bàn  tay  quay  vào  trong  như  thể  bạn

đang  ôm  quả  bóng  rất  bự  trước  bụng.  Hình  ảnh

tưởng  tượng  được  sử  dụng  trong  tư  thế  này  bao

gồm  hình  ảnh  giúp  bạn  lắng  bộ  rễ  năng  lượng

xuống  và  một  hình  ảnh  bạn  đang  ôm  một  quả

bóng lớn không có trọng lượng. Thực sự quả bóng

này  có  thể  chủ  định  sử  dụng  như  một  quả  vùng

không  gian thả  lỏng- như một vùng chân  không-

để  hút  năng  lượng.  Quả  bóng  này  được  tựa  lên

bụng  và  nằm  trong  bàn  tay  và  cánh  tay  của  bạn.

Với  việc  tưởng  tượng  tượng  này,  bạn  sẽ  bắt  đầu

cảm thấy quả bóng khiến cho cánh tay của bạn hướng ra bên ngoài, và đây là một hình

thức của sự chủ định. Nhưng bạn cũng phải chủ định lắng bộ rễ năng lượng của mình

sâu xuống đất. Vậy trong cùng một lúc bạn phải chú ý vào cảm giác trống không, thả

lỏng của bộ rễ  và cảm  giác thả  lỏng của quả bóng năng  lượng trong tay bạn.  Đồng

             Bài tập tấn pháp thứ 2 Copyright © Sifu Scott Baker 2000   24

thời bạn cũng phải chủ định làm cho bộ rễ năng lượng sâu hơn và chủ định với quả

bóng năng lượng đang tựa lên Đan Điền (dưới rốn khoảng 2cm) của bạn.

          Tư thế thứ ba là nâng hai bàn tay lên trước ngực, lòng bàn tay vẫn hướng vào

trong. Ta vẫn sử dụng hình ảnh như trong tư thế trước để luyện khả năng có chủ đích.

          Tư thế thứ tư là nâng hai bàn tay lên ngang trán, lòng bàn tay hướng ra ngoài tự

như bạn sắp hất một quả bóng đó đi. Đây là một tư thế đầy thách thức bởi cánh tay

của bạn có xu hướng bị mỏi rất nhanh. Và điều quan trọng trong khi đứng tấn là phải

thả lỏng ở một mức độ sâu và tập trung sự chú ý vào bộ rễ và quả bóng năng lượng

chứ không phải sự đau và mỏi của cánh tay và vai. Bằng cách chủ định đi xuống bộ rễ

và  đi  ra  ngoài  bàn  tay  và  quả  bóng  cùng  một  lúc,  bạn  bắt  đầu  đồng  thời  phát  triển

những năng lực quan trọng về hiện diện và có chủ đích của mình theo những hướng

và con đường khác nhau.

          Bám rễ năng lượng là trình độ đầu tiên về nội công. Một khi đã luyện được kỹ

năng này với một mức độ thành thạo nhất định người võ sinh sẽ học cách di chuyển

với bộ rễ này. Bộ rễ tĩnh là một chuyện, nhưng bộ rễ động lại là chuyện khác. Bộ rễ

động bắt bầu từ việc tập luyện với bộ rễ tĩnh, sau đó tinh luyện kỹ năng này cho đến

khi anh ta lắng đọng một cách tự nhiên. Cùng với một bộ pháp tốt và việc tập luyện

Niêm thủ, người võ sinh sẽ học cách duy trì vùng năng lượng chìm này trong khi di

chuyển.  Nếu  thực  hiện  đúng  bộ  rễ  động  này  có  thể  tạo  ra  một  sự  di  chuyển  cơ  thể

nhanh đến mức kinh ngạc.

          Một  bộ  rễ  động  là  rất  cần  thiết  trong  chiến  đấu.  Nếu  bạn  không  thể  duy  trì

nguồn năng lượng chìm của mình trong khi di chuyển, mọi thứ mà đối thủ của bạn cần

làm là thay đổi vị trí để chiến lấy lợi thế. Chiến đấu là di chuyển; cho nên một bộ rễ

động là cực kỳ cần thiết. Việc học cách đưa năng lượng vào đôi chân và bật ra từ thế

tấn  trong  khi  duy  trì  sự  hiện  diện  ở  phía  dưới/phía  trước  là  bí  quyết  để  có  thể  di

chuyển  bộ  rễ  năng  lượng.  Việc  hiện  diện  một  vùng  không  gian  trống  rỗng-  chân

không- hướng đến nơi mà bạn cần di chuyển tạo ra một vùng hút năng lượng và kéo

bạn về phía trước thật nhanh. Bài kiểm tra cho kỹ năng này là Niêm thủ.

          Người thầy có thể cảm nhận được thời điểm mà bộ rễ bị nâng lên và kiểm tra

người  võ  sinh  với  một  cú  kéo  hoặc  một  cú  đẩy  vào  đúng  thời  điểm  đó  để  làm  mất

thăng bằng anh ta. Nếu bạn thấy mình thường bị mất thăng bằng trong khi tập luyện

Niêm thủ thì bộ rễ động của bạn cần phải tập luyện nhiều hơn. Một cách khác để kiểm

tra bộ rễ  động này  là rút ngắn  khoảng cách giữa hai người tập. Thời điểm rút ngắn

khoảng cách này là điểm then chốt để giành được chiến thắng trong sự trao đổi này và

có  một  điểm  lợi  thế  rất  lớn  có  thể  đạt  được  nếu  bạn  xâm  nhập  bằng  cách  đặt  một Copyright © Sifu Scott Baker 2000   25

không gian hút năng lượng lên đối thủ như được miêu tả ở trên. Chúng ta sẽ bàn về bộ

rễ động này nhiều hơn ở chương: “Học cách di chuyển với khí”.

2.  Bát Đoạn Cẩm

          Bát đoạn cẩm là một chuỗi tám bài tập về các động tác và hơi thở. Các bài tập

này rất dễ để học và nhanh chóng tạo ra kết quả. Nhiều môn võ sử dụng bài tập này

làm một phần trong việc tập thở và thiền định của họ. Và có rất nhiều cách tập luyện

khác nhau của tám bài tập này nhưng nhìn chung những điểm trọng yếu thì đều giống

nhau. Khi tập luyện những bài tập này, người võ sinh nên tập trung vào việc thả lỏng,

các động tác tay phải được thực hiện gắn liền với hơi thở. Phần đầu của mỗi động tác

thường được thực hiện với sự hít vào chầm chậm bằng mũi, phần sau thì được thực

hiện với sự thở ra bằng miệng. Thời gian thực hiện mỗi động tác phải được bắt đầu và

kết thúc cùng với hơi thở.

               Tư thế đầu tiên trong bài Bát Đoạn Cẩm Hơi thở:

          Có  một  sự  liên  kết rõ  ràng  giữa chất lượng một  hơi thở  và tình trạng của bộ

não. Khi bạn lo lắng, hồi hộp, hơi thở của bạn sẽ trở nên nhanh và ngắn. Khi hơi thở

của bạn chậm, nhẹ nhàng, từ tốn bộ não của bạn sẽ trở nên tĩnh lặng, thư giãn và tập

trung. Mất khoảng 20 phút để tập hết 8 động tác này, mỗi động tác lập lại 10 lần. Thả

lỏng cơ thể, cử động nhẹ nhàng và từ tốn, hít thở sâu bằng bụng với các hơi thở nhẹ

nhàng  và  thoải  mái.  Đừng  bao  giờ  cố  gắng  làm  đầy  hoặc  làm  rỗng  phổi  mình  một

cách hoàn toàn. Điều này luôn tạo nên tình trạng căng thẳng. Chỉ cần thở tự nhiên và

thoải mái là được. Tiếng động phát ra từ hơi thở đúng sẽ giống như tiếng một đứa trẻ

thở khi đang ngủ- một thứ âm thanh nhẹ nhàng và sâu lắng. Đó là một âm thanh mong

muốn khi tập bài luyện thở. Những đứa trẻ đều thở đúng, nhưng khi chúng lớn lên và

bắt đầu cảm thấy bị áp lực và stress bởi cuộc sống và tạo ra những căng thẳng trong

cơ thể và não bộ. Và thế nên chúng bắt đầu thở sai. Ta có thể đạt được trạng thái bình

an, nhẹ nhàng nếu thực hiện đúng bài tập này.

3.  Thiền định đứng từ Tẩy Tủy Kinh Thiếu Lâm Tự

Câu chuyện về các bài tập phát triển nội công ở chùa Thiếu Lâm liên quan đến một vị

sư tên là Đạt Ma. Khi đến chùa Thiếu Lâm ông trông thấy các vị sư ở đây có một tình

trạng thể chất thật yếu đuối. Ông ta bèn đi đến một hang động và ở đó một mình trong

nhiều năm  liền. Khi trở  về  ông ta truyền  lại cho các  vị sư  hai bài  luyện tập có  liên

quan đến sức khỏe và nội công. Nghiên cứu cho thấy rằng Kung fu và nội công Trung

Hoa có một nguồn gốc phát triển lâu đời trước cả thời của Đạt Ma. Nhưng dù sao ông

ấy cũng thường được cho là tổ sư của những bài tập của Thiếu Lâm Tự. Bài tập đầu

tiên là bài Dịch Cân Kinh. Đây là một chuỗi các bài tập tập trung khí vào các mô của

cơ thể thông qua việc thay đổi vị trí các gân và tập trung tinh thần. 

Những kỹ thuật trong ngạnh công biểu diễn thường được phát triển từ các bài tập này.

Bài tập thứ hai lại khác xa so với bài tập thứ nhất và được biết đến với cái tên Tẩy

Tủy Kinh. Nó thường được dạy cho những võ sinh ở trình độ cao cấp. Theo dòng lịch

sử, đã có rất nhiều phiên bản của bài tập Tẩy Tủy Kinh được phát triển. Một số phiên

bản sử dụng cách bắt giữ tinh hoa của khí (essential sexual jing) từ bộ phận sinh dục

và đòi hỏi những phương pháp tập luyện tương đối kỳ lạ và nguy hiểm. Một số khác

thì ít lạ hơn và là những bài tập cao cấp và có hiệu quả đáng chú ý. Trong Vĩnh Xuân

những  bài  tập  này  là  một  phần  quan  trọng  góp  phần  làm  tăng  cường  nội  công  cho

người võ sinh. Thường thì những bài tập Tẩy Tủy Kinh này được tập trong bài tập nổi

tiếng của Thiếu Lâm Tự: Thiền định đứng. Tương truyền rằng những nhà sư thường

đứng  hàng  giờ  quay  mặt  vào  bức  tường  để  luyện  tập  hình  thức  thiền  định  này.  Nó Copyright © Sifu Scott Baker 2000   27

cũng là bài tập đã được cất giữ trong các bài tập về nội công của Vĩnh Xuân. Một lẫn

nữa thế tấn tĩnh tại trong bài tiểu niệm đầu lại ám chỉ đến bài tập

này.

          Để  có  thể  tập  luyện  với  những  bài  tập  khó  hơn  của  thiền

định đứng ta bắt đầu tập luyện với thế tấn đã dùng để phát triển bộ

rễ năng lượng. Sau đó cuốn nhẹ hai vai về phía trước, lưng thẳng,

hai tay thả lỏng, lòng bàn tay hướng về phía sau. Giữ cho đầu và

cổ thẳng  và cảm thấy thoải mái. 

4.  Thở thuận và thở nghịch

          Tôi xin nhắc lại về ba nguyên tắc chính về hơi thở đã được đề cập khi tập luyện

bài Bát Đoạn Cầm: 1) Đừng bao giờ cố gắng làm đầy hoặc làm rỗng phổi mình một

cách hoàn toàn. Điều này luôn tạo nên tình trạng căng thẳng. Chỉ cần thở tự nhiên và

thoải mái là được. 2) Tiếng động phát ra từ hơi thở đúng sẽ giống như tiếng một đứa

trẻ thở khi đang ngủ- một thứ âm thanh nhẹ nhàng và sâu lắng. Đó là một âm thanh

mong muốn khi tập bài luyện thở. 3) Những đứa trẻ đều thở đúng, nhưng khi chúng

lớn lên và bắt đầu cảm thấy bị áp lực và stress bởi cuộc sống và tạo ra những căng

thẳng trong cơ thể và não bộ. Và thế nên chúng bắt đầu thở sai.

          Đầu tiên người võ sinh sẽ tập thiền định đứng với hơi thở thuận, hít vào bằng

mũi và thở ra bằng miệng. Lưỡi đặt nhẹ lên vòm miệng và quai hàm thả lỏng. Hít vào

bụng  phồng  lên  và  thở  ra  thì  bụng  xẹp  lại.  Sau  một  vài  tháng  tập  luyện  thiền  định

đứng, người võ sinh có thể được học kỹ thuật thở nghịch. Với thở nghịch thì ngược

lại: khi hít vào bằng mũi bạn sẽ nhẹ nhàng kéo Đan Điền vào (thay vì là phình bụng

ra) và dẫn hơi thở lên lưng để lưng được điền đầy và phình ra. Khi bạn thở ra: thả lỏng

phần bụng và để nó phình ra trong quá trình thở. Vậy phần bụng của bạn sẽ có những

cử động ngược lại với hơi thở tự nhiên.

          Một điều cực kỳ quan trọng là không được gượng ép trong quá trình tập. Hởi

thở vẫn phải nhẹ nhàng và thả lỏng. Việc kéo Đan Điền vào phải nhẹ nhàng và từ tốn.

Thường thì việc dẫn hơi thở lên điền đầy lưng sẽ  dễ hơn  việc hóp bụng  vào  khi hít

vào. Một lần nữa hơi thở nghịch là một kỹ năng cao cấp được thêm vào bài tập thiền

định đứng khi người võ sinh đã trở nên thành thạo với bài tập thiền định này. Lý do

là nó làm tăng sức mạnh có chủ đích của bộ não và có tác động làm tăng thêm áp lực

lên dòng chảy tự nhiên của khí trên cơ thể. Bởi vì lý do đó người võ sinh cần phải có

khả năng hiện diện để điều khiển dòng khí trước khi thực hiện hơi thở nghịch hay việc

tăng thêm áp lực có thể gây tổn hại cho các cơ quan nội tạng và quá trình chuyển hóa Copyright © Sifu Scott Baker 2000   28

bên trong cơ thể. Việc tăng thêm áp lực không phải lúc nào cũng tốt, nên một lần nữa

tôi xin nhắc lại: đây là một bài tập nâng cao được thêm vào bài tập thiền định đứng.

5.  Bắt đầu với thiền định đứng

          Chúng ta đã nói về tư thế và hai phương pháp luyện thở, bây giờ chúng ta sẽ

bàn  việc  việc  tập  luyện  thiền  định  này.  Có  rất  nhiều  mức  độ/phần  cho  bài  tập  này.

Phần đầu tiên là giúp làm tăng khả năng tập trung sự chú ý và khả năng có chủ đích

thông qua sự phát triển năng lực thả lỏng sâu. Nó thường được gọi là việc mở cánh

cửa năng lượng (đả thông kinh mạch). Trên cơ thể, thường ở những khớp nối và một

số vị trí khác, tồn tại những cánh cổng hay những vị trí mà năng lượng có xu hướng

tập  trung  lại  và  bị  ứ  đọng  theo  thời  gian.  Bài  thiền  định  này  được  thiết  kế  để  giải

phóng những nguồn năng lượng ứ đọng này. Tôi sẽ  không kể ra hết tất cả các cánh

cổng này trên cơ thể, nhưng tôi sẽ bắt đầu với những cánh cổng quan trọng nhất.

          Trong khi đứng tấn như đã được trình bày ở trên người võ sinh nên nhắm mắt

lại để tập trung vào bên trong cơ thể. Đến khi hơi thở trở nên nhẹ nhàng  và thả lỏng

anh ta sẽ tập trung sự chú ý vào phần chóp của đầu mình (crown charkra). Với sự tập

trung này, anh ta sẽ bắt đầu cảm thấy một khu vực có diện tích bằng khoảng một quả

trứng gà. Thực sự người võ sinh thường được khuyên nên tưởng tượng một khối nước

đá có kích thước bằng một quả trứng đang bị nung và đặt một nửa ở trong và một nửa

ở ngoài phần đỉnh đầu cơ thể. 

          Khi mà bạn thực sự có cảm giác này với sự hiện diện của mình bạn sẽ thực hiện

một quá trình thả lỏng nguồn năng lượng đó. Khi nguồn năng lượng này được phóng

thích bạn sẽ có cảm giác rằng nó chuyển từ thể rắn sang thể lỏng. Sự chủ định làm tan

nguồn năng lượng co cứng tại cánh cổng này là kết quả của việc thả lỏng nguồn năng

lượng đó. Và khi bạn thực hiện đúng bạn sẽ cảm thấy một sự thay đổi thực sự, cũng

với việc nó bị tan chảy thành nước bạn tiếp tục thả lỏng và làm tan nguồn năng lượng

này từ nước thành khí. Đây là thời điểm mà cánh cổng thực sự mở và nó làm rửa sạch

cơ thể bạn. Trong lần đầu có thể mất khoảng 20 phút đến nửa tiếng chỉ để làm điểm

này được thả lỏng. Cũng có thể có nhiều cánh cổng mà bạn không thể thả lỏng, trong

trường hợp này tốt nhất nên di chuyển qua điểm khác và thực hiện quá trình tương tự

như đã được trình bày ở trên. Có 10 cánh cổng ở trên đầu là: 1) Đỉnh đầu, 2) Chính

giữa trán hay con mắt thứ ba, 3) Nhãn cầu, 4) Vòm miệng và đầu lưỡi, 5) Dưới lưỡi,

6) Hố trên cuống họng, ngay phía trên xương đòn, 7) Thái dương, 8) Ống tai, 9) Khớp

nối quai hàm và xương quai hàm, và 10) Nền của hộp sọ nơi mà xương cổ nối với hộp

sọ. Sau đó bạn đi dọc theo cột sống, làm tan từng đốt sống cho đến tận xương cụt. Từ

đó bạn di chuyển đến các khớp nối chính trên cánh tay, vai, xương vai, củi chỏ, cổ tay

và từng đốt tay. Sau đó là thực quản bao gồm cả miệng, cổ họng và lưỡi, ngay chính Copyright © Sifu Scott Baker 2000   29

giữa  bộ  ngực  đi  xuống  xương  nhưng  đi  bên  trong  theo  đường  đi  của  thức  ăn.  Tiếp

theo là từng chiếc xương sườn, toàn bộ  vùng bụng,  khớp  nối xương hông, đầu  gối,

mắt cá nhân, bàn chân và cuối cùng là đi xuống bộ rễ.

          Mỗi cánh cổng được thả lỏng một cách sâu sắc thông qua việc tập trung sự chú

ý và sự có chủ đích. Sự có chủ đích được dẫn hướng với việc tưởng tượng- việc sử

dụng hình ảnh một cục nước đá tan thành nước và sau đó thành khí.

          Có thể phải mất nhiều lần để đi hết tất cả các điểm. Cùng với việc phát triển

khả năng hiện diện và có chủ đích bạn sẽ thấy rằng thời gian thả lỏng và giải phóng

năng  lượng  dành  cho  mỗi  điểm  sẽ  giảm.  Thông  thường  mất  khoảng  một  năm  hoặc

nhiều hơn để có thể đạt đến trình độ đi qua toàn bộ cơ thể trong vòng một tiếng. Ban

đầu việc mất thời gian bao lâu cho điểm đầu tiên là không quan trọng. Bạn vẫn tiếp

tục tập luyện khả năng hiện diện và có chủ đích của mình  thậm chí bạn chỉ tập trung

từ một đến hai điểm trong toàn bộ thời gian. Việc thiền định này nên thực hiện trong

khoảng 30 phút đến một tiếng. Cùng với giải phóng năng lượng tại các điểm này bạn

sẽ thường cảm thấy những đợt rung nhẹ xảy ra  với cơ thể. Đây là một dấu hiệu tốt,

nhưng  nếu  sự  rung  này  chuyển  thành  run  lẩy  bẩy  thì  bạn  đã  có  quá  nhiều  sự  gồng

cứng trong cơ thể khiến cho năng lượng bị va chạm với sự gồng cứng. Hiệu ứng này

cũng giống như một dòng điện tương đối nhỏ làm shock cánh tay và khiến cho nó giựt

mạnh. Nguồn khí sẽ không làm điều này nếu bạn thả lỏng đủ mức. Nếu điều này xảy

ra  thì  bạn  nên  tập  trung  lại  việc  thả  lỏng  các  bộ  phận  của  cơ  thể  bị  tác  động  bởi

chuyện này.

6.  Thiền định đứng nâng cao: Tẩy Tủy Kinh

          Sau một thời gian trở nên thành thạo với phần đầu của thiền định đứng, người

võ sinh có thể sẵn sàng để tập luyện một bài tập thiền định khó hơn: Tẩy Tủy Kinh.

Nó đòi hỏi một sự thành thạo đáng kể để có thể cảm nhận và có chủ định đi vào phần

tủy sống của bạn. Bạn phải thả lỏng một cách sâu sắc về cả mặt thể chất và tinh thần.

Bạn vẫn sử dụng cùng thế tấn, tư thế trước và cách thở ngược đã sử dụng trong phần

đầu của bài tập (đả thông kinh mạch). Nhưng với bài tập này, bạn sẽ phải tập trung

vào nhiều phần khác nhau của cơ thể.

          Tốt  nhất trong  10  phút  đầu  của  bài  tập  bạn  nên  tập  trung  sự  chú  ý  vào  5  bộ

phận nội tạng mang tính âm, mỗi bộ phận khoảng vài phút. Thứ tự để tập trung vào

các bộ phận này rất quan trọng bởi nó đi từ cái dễ đến cái khó cảm nhận nhất. Bạn nên

nỗ lực tập trung sự chú ý của mình một cách rõ ràng lên các cơ quan này: có một cảm

giác rõ ràng về kích thước, hình dạng, vị trí của nó trong cơ thể và nhớ chủ tâm thả

lỏng nó. Bắt đầu là phổi, bộ phận dễ cảm nhận nhất. Tiếp theo là tim, rồi đến gan, thứ

tư là thận và cuối cùng là lá lách. Copyright © Sifu Scott Baker 2000   30

          Một  khi  bạn  đã  chú  ý  được  các  cơ  quan  nội  tạng  này  và  thả  lỏng  nó  được

khoảng vài phút thì bạn có thể chuyển sự chú ý của mình qua bộ xương. Mục tiêu của

bài tập Tẩy Tủy Kinh là dẫn khí vào bàn tay và bàn chân đi ngược xương cánh tay và

cẳng chân đến xương vai  và xương chậu, đi ngược cột sống, xuyên qua các   xương

sườn. Tiếp theo nguồn năng lượng từ bàn tay và bàn chân sẽ gặp nhau ở đốt sống tại

vai. Sau đó khí được dẫn ngược lên cổ, đi vào hộp sọ và tẩy sạch bộ não cho đến mặt

và xương hàm. Để làm được điều này đòi hỏi phải có một sự tập luyện kiên nhẫn qua

nhiều tháng miệt mài. Nhưng nó có giá trị của nó. Không có lời nào có thể diễn tả cảm

giác đồng nhất và sức mạnh đến với bạn khi bạn thực hiện thành công việc tẩy rửa bộ

não và tủy sống của mình bằng khí.

          Để bắt đầu bài tập, ta bắt đầu từ phần dễ nhất: bàn tay hoặc bàn chân. Dẫn khí

đi qua các ngón tay đi vào trung tâm của phần xương tay. Bạn làm điều này bằng cách

chủ định và sử dụng sự tưởng tượng như một công cụ hữu ích cho sự chủ định này.

Và chủ định tạo ra một vùng chân không thông qua việc thả lỏng sâu lắng bên trong

bộ xương là một điểm khởi đầu tốt. Sau đó bạn có thể tưởng tượng đang dẫn ánh sáng

đi  vào  và  điền  đầy  các  vùng  chân  không  này  nhằm  thả  lỏng  nó  hơn  nữa.  Bạn  nên

tượng  tượng  việc  dẫn  ánh  sáng  khi  hít  vào  và  giữ  chúng  ở  đó  khi  thở  ra.  Một  điều

quan trọng khác nữa là không được tập trung sự chú ý lên phần xương mà phải là phía

bên  trong  phần  xương-  tủy  sống.  Nếu  bạn  chỉ  chú  ý  lên  phần  xương,  nguồn  năng

lượng sẽ chỉ bao bọc xung quanh phần xương hơn  là làm sạch nó từ bên trong. Giữ

trạng thái thả lỏng và thở một cách nhẹ nhàng và sâu lắng xuống phần bụng. Hơi thở

là điểm mấu chốt trong bài tập này. Bạn phải thành thạo trong việc thở ngược trước

khi tập bài tập này. Bạn cũng có thể tập bài tập này với hơi thở thuận nhưng việc tiến

triển sẽ rất chậm và rất khó để có thể dẫn năng lượng đi xuyên qua vùng vai và hông.

Việc thở nghịch là cần thiết để có thể dẫn khí đi vào phần trung tâm của cột sống và đi

ngược lên bộ não. Có một nguồn năng lượng quan trọng trú ngụ tại phần nền của cột

sống.  Người xưa tin rằng họ có thể đạt được sự giác ngộ  khi  mà họ có thể dẫn  khí

nguồn năng lượng đó vào trong cột sống và đi ngược đầu. Thực sự một số người nói

rằng  khi  bạn  đạt  được  điều  này  bạn  sẽ  nghe  thấy  những  âm  thanh  khác  lạ  như  thể

tiếng kèn trumpet. Ở Ấn Độ, những người tập Yoga nói rằng điều này xảy ra trong lần

đầu  tiên  bạn  thành  công    trong  việc  dẫn  “Kundalini”  hay  con  rắn  năng  lượng  vào

trong đầu. Theo kinh nghiệm cá nhân tôi, tôi có thể xác nhận là nó có xảy ra. Nhưng

dù  sao,  với  tôi  thì  nó  nghe  giống  như  là  tiếng  một  đám  đông  đang  cãi  nhau  hơn  là

tiếng kèn trumpet. Đó là một ví dụ về những sự cảm nhận khác nhau của các bộ não

theo những phương thức khác nhau đối với những kinh nghiệm tương tự nhau. Bạn có Copyright © Sifu Scott Baker 2000   31

thể sẽ bỏ lỡ trải nghiệm này nếu cố gắng tìm kiếm một âm thanh đặc biệt nào đó hơn

là dang rộng vòng tay đón nhận bất cứ thứ gì xảy đến với bạn.

          Bài tập dẫn con rắn năng lượng đi ngược lên này cũng là một dạng của Tẩy Tủy

Kinh, nơi mà bạn bắt đầu từ xương cụt và dẫn khí đi vào cột sống thông qua xương

cụt và tẩy sạch từ cột sống đến đầu. Một điều quan trọng là phải nhẹ nhàng nhíu cơ

hậu môn lại khi bạn thở ra và thả lỏng nó khi bạn hít vào trong bài tập. Điều này giúp

cho bạn giữ nguồn khí trong cột sống của bạn không bị thoát ra ngoài.

7.  Bài tập nội công nâng cao trong bài Tiểu Niệm Đầu

          Mặc dù Tiểu Niệm Đầu là bài quyền đầu tiên được dạy cho những võ sinh mới

nhập môn nhưng nó không phải là một bài quyền cơ bản. Thực sự thì nó là bài quyền

cao cấp nhất trong ba bài quyền nếu nhìn từ khía cạnh nội công. Những ai đã tập nội

công sẽ biết rằng những bài tập cao cấp nhất và đôi lúc là khó nhất trong các bài tập

nội công thường trông rất đơn giản và chẳng có gì khó khăn để bắt chước. Bởi vì bài

tập thực sự là những gì diễn ra bên trong cơ thể chứ không phải các động tác hay tư

thế mà ta thấy ở bên ngoài. Bài Tiểu Niệm Đầu là một ví dụ hoàn hảo cho chuyện này.

Ta quay trở lại với chuỗi bài tập đã được để cập ở trên: bài Bát Đoạn Cẩm có thể trở

thành một bài khá cao cấp cho việc luyện tập nội công nếu hiểu đúng. Cũng như thế

với việc đứng tấn và thiền định đứng. Tất cả có thể làm tăng nội công với những kỹ

thuật khó ở bên trong khi mà kỹ năng của người tập luyện đã phát triển đến một mức

độ nhất định.

          Tôi thường quan sát thấy điều này khi tập luyện ở Trung Quốc, tôi thấy những

ông lão, bà lão vào những buổi sáng tập những bài về nội công rất cơ bản và đơn giản.

Nhiều người trong số này có một trình độ rất cao về nội công và đã tập luyện nội công

nhiều năm trời. Với thời gian tập luyện và mức độ thành thạo như vậy, những vị sư

phụ này vẫn tiếp tục tập luyện nội công với những bài tập trông có vẻ như rất cơ bản.

Sự thật là họ đang tập luyện những bài tập rất cao cấp bởi những bài tập này phát triển

cùng với kỹ năng của người tập luyện.

          Một điểm duy nhất về bài tập nội công trong bài Tiểu Niệm Đầu là nó tương

đối phức tạp ngay cả đối với hình thức đơn giản nhất của nó. Nguồn năng lượng được

tạo ra rất mạnh, và nếu người võ sinh không có đủ khả năng để định hướng nó thì bài

tập này có thể gây hại đến chính họ và làm mất cân bằng nguồn khí trong cơ thể hoặc

làm quá tải các cơ quan chính yếu. Tuy nhiên, nếu bạn có đã học được khả năng hiện

diện hoặc nhận thấy được nguồn năng lượng của mình, và khả năng có chủ đích hay

định hướng nó để làm điều gì đó thì bạn đã ở trình độ tập được bài Tiểu Niệm Đầu mà

không hề có bất cứ nguy cơ gì gây tổn hại đến bản thân. Mặc dù toàn bộ bài tập đều

có một thành phần năng lượng đi kèm với nó, một phần bài tập đặc biệt nhằm phát Copyright © Sifu Scott Baker 2000   32

triển khí lực nằm trong bài quyền là chuỗi động tác mà bắt đầu từ động tác tán thủ (tan

sau) và ba lần thực hiện động tác phục thủ/hộ thủ (fook sau/wu sau). Đây là phần xây

dựng nội công của bài quyền, và cũng là phần được thực hiện với tốc độ rất chậm.

          Nhiều người võ sinh Vĩnh Xuân thực hiện chuỗi động tác này với một tốc độ

đặc biệt chậm so với phần còn lại mà không hiểu tại sao. Sự thật là họ làm như thế vì

đó là điều họ được bảo để làm. Nhiều người không hiểu lý do sâu xa của việc này là

gì. Và không có lý do gì để thực hiện phần này chậm hơn các phần còn lại nếu bạn

không tập nội công với nó. Khi bạn tập luyện ở khía cạnh nội công, chuỗi động tác

này có thể kéo dài đến 20 phút hoặc cả tiếng để hoàn thành nó. Phần còn lại của bài

quyền luôn được thực hiện với một tốc độ bình thường. Và nó nên được thực hiện với

tốc độ đi quyền trong bài Tiêu Chỉ. Điều tôi muốn nói ở đây là người võ sinh nên sử

dụng  kỹ  năng  giải  phóng  năng  lượng  đã  được  dạy  ở  bài  Tiêu  Chỉ  để  phóng  thích

nguồn năng lượng dư thừa ra khỏi cơ thể.

          Điều quan trọng  khi  thực hiện phần còn lại  của  bài quyền sau  khi  bạn hoàn

thành đoạn tập nội công là những động tác trong phần này sẽ lấy nguồn năng lượng

vừa được tạo dựng luân chuyển khắp hệ thống kinh mạch trên cơ thể, làm sạch và cân

bằng nó một lần nữa. Để đạt được hiệu quả cao nhất người võ sinh cần phải phóng

thích nguồn khí của anh ta trong phần còn lại của bài quyền.

a.  Bốn nguyên tắc: Thả lỏng, Bám rễ, Thở và Tập Trung

          Để luyện tập nội công với bài Tiểu Niệm Đầu, bạn bắt đầu bài quyền này như

bình thường. Điều thiết yếu là phải giữ cho cơ thể được thả lỏng và đầu óc được tĩnh

lặng  suốt bài tập. Vĩnh Xuân là một môn nội  công  mềm chứ không phải là ngạnh

công. Việc thả lỏng là rất cần thiết để cho phép năng lượng chạy một cách tự nhiên

qua cơ thể. Cùng với việc bạn đứng tấn, việc thả lỏng cho phép bạn lắng sự chú ý của

mình  xuống đất. Cùng lúc đó nâng nhẹ sự chú ý của mình  qua khỏi đỉnh đầu. Cảm

giác giống như là đầu bạn được treo bởi một sợi dây nhỏ trong khi phần dưới của cơ

thể lại chôn ở dưới đất. 

          Khi  mà  bạn  lắng  nguồn  khí  của  mình  xuống  với  một  dòng  chảy  tự  nhiên  đi

xuống bạn sẽ phát hiện ra rằng có một dòng chảy phản ứng ngược lại hướng lên trên.

Dòng  năng  lượng  chảy  lên  này  thường  được  gọi  là  dương  khí  đi  lên  (yang  raising)

trong khi năng lượng bám rễ được gọi là âm khí lắng đọng (yin sinking). Nó là một sự

kết hợp của sự lắng xuống và nâng lên mà bạn muốn tham dự bằng cách thả lỏng sâu

sắc và nhẹ nhàng nâng đầu của mình từ đỉnh đầu (crown shakra/chakra) và lần lượt

làm thư giãn phần cổ và cột sống và mở chúng ra một cách nhẹ nhàng. Điều này tạo

điều kiện cho nguồn dương khí đi theo cột sống lên đỉnh đầu- như một sự cân bằng tự

nhiên với bộ rễ của bạn. Copyright © Sifu Scott Baker 2000   33

b.  Tay Tán Thủ (The Tan Sau)

          Ngay khi bạn mở bàn tay và đưa ra phía trước để bắt đầu thực hiện động tác tán

thủ,  bạn bắt đầu tập trung xây dựng năng lượng  một  cách  sâu  sắc.  Mọi thứ bây giờ

được thực hiện với một tốc độ cực kỳ chậm. Có thể nói rằng bạn thực hiện với tốc độ

của một bông hoa đang nở. Thực sự thì rất khó để có thể nhận thấy được một động tác

nào đang thực hiện. Tuy nhiên  với những người chưa có  kinh nghiệm bạn sẽ  muốn

thực hiện nhanh hơn một chút. Tốc độ lý tưởng cho một người võ sinh cao cấp là tốc

độ nở  của một  bông hoa. Với tốc độ đó bài quyền sẽ  cần cả tiếng đồng hồ để hoàn

thành. Khi bạn chưa thành thạo bạn nên thực hiện bài quyền trong vòng 20- 30 phút.

Tốc độ thực hiện các động tác sẽ xác định thời gian bạn thực hiện bài quyền này.

          Khi bàn tay được mở ra từ nắm đấm một cách chậm chạp, ngón cái nên được

kéo vào một cách nhẹ nhàng, và ngón út được nâng lên để tạo một sự căng cơ nhẹ lên

bài tay nhằm giúp cho sự tập trung khí cho quả bóng.  Sự chú ý bây giờ được hướng

đến hai nơi: Bạn lắng xuống bộ rễ của mình, hiện diện và có chủ đích cảm nhận nguồn

năng lượng sâu vào quả đất. Tập trung vào thả lỏng

nguồn năng lượng phía dưới bạn, tạo nên một  vùng

chân không hút bộ rễ năng lượng của bạn sâu xuống

đất. Điều này làm tăng cường dòng chảy năng lượng

xuống  đất  (một  dòng  chảy  liên  tục  tồn  tại  trong  vũ

trụ). Cùng lúc đó bạn cũng hướng sự chú ý tới lòng

bàn tay trái.  Kéo ngón cái  vào  và nâng ngón út  lên

giúp  cho  sự  tập  trung  khí  vào  lòng  bàn  tay.  Nhưng

đừng  làm  căng  cơ  các  ngón  tay,  chỉ  cần  nhẹ  nhàng

kéo chúng với một lực vô cùng nhẹ.

          Cùng  với  việc  nhẹ  nhàng  và  chầm  chậm  mở

bàn  tay  bạn  nên  chú  ý  tới  cảm  giác  về  khí  trên  tay

bạn bằng cách tạo một một cảm giác thả lỏng sâu sắc

ở đó (a deep relaxed vacuum feeling). Sự thực là việc bạn mở bàn tay một cách thật

chậm sẽ rõ ràng hơn những cảm giác này. Khi việc này xảy ra- bạn chú ý đến năng

lượng trong tay bạn, bạn nên bắt đầu có chủ đích để tăng cường nguồn năng  lượng

này.  Với  những  sự  có  chủ  đích  một  hình  ảnh  tưởng  tượng  luôn  hữu  ích.  Bạn  nên

tưởng tượng một quả bóng ánh sáng được tạo ra cùng với vùng chân không trong tay

bạn. Để bắt đầu bạn có thể sử dụng sự tưởng tượng tan chảy dùng trong thiền định

đứng để mở các cánh cổng năng lượng trong lòng bàn tay và tạo nên vùng trống rỗng.

Bước đầu bạn tạo một quả bóng nhỏ với ánh sáng mờ, được kéo ra từ bạn bởi vùng

Tay tán thủ Copyright © Sifu Scott Baker 2000   34

chân không thả lỏng này. Cùng với quá trình mở bàn tay, bạn sẽ chủ định làm nó lớn

lên và sáng hơn. Sự chủ định này sẽ còn lại như một điểm tập trung khi bạn từ từ ấn

tay về phía trước cho đến khi hoàn thành đến vị trí tán thủ. Lúc bạn ở tư thế tán thủ

quả bóng nên điền đầy bàn tay và sáng như mặt trời.

          Một người thầy giỏi sẽ có thể cảm nhận được quả bóng này và sẽ có nhận xét

về  sức  mạnh  của  khả  năng  chủ  định  của  bạn  bởi  chất  lượng  quả  bóng  mà  bạn  xây

dựng. Cùng với việc bạn bắt đầu mở bàn tay bạn sẽ đặt đầu lưỡi lên vòm miệng và tập

trung vào việc thở. Việc thở nghịch sẽ tốt hơn nhưng nếu bạn chưa sử dụng thành thạo

kỹ năng này thì bạn nên sử dụng phương pháp thở thuận. Hơi thở sẽ bộc lộ rất nhiều

thứ. Nó là sự thể hiện vật lý của tình trạng não bộ của bạn. Hơi thở không nên gượng

ép, mạnh mà nên sâu lắng, nhẹ nhàng.

          Khi bàn tay bạn đã mở ra hoàn toàn và quả bóng bắt đầu được xây dựng bạn

tập trung sự chú ý thêm vào một điểm nữa (hai điểm bạn đang chú ý đến là bộ rễ và

bàn tay). Bạn sẽ chú ý đến năng lượng ở cùi chỏ tay trái. Thả lỏng nó một cách sâu

sắc nhưng không để nó thay đổi  vị trí. Một lần nữa, sử dụng bài tập hòa tan để mở

cánh  cổng  năng  lượng  ở  cùi  chỏ  và  tạo  một  vùng  chân  không  ở  đó.  Một  khi  năng

lượng ở đó được thả lỏng, bạn chủ đích làm cho cùi chỏ trở nên nặng hơn, sử dụng

một hình ảnh một khối nước nặng đọng ở trong và xung quanh cùi chỏ của bạn. Đồng

thời với điều này, bạn vẫn tập trung vào bàn tay và bộ rễ, và bắt đầu đẩy cánh tay tiến

tới  một  cách  chậm  chạp.  Bạn  nên  thực  hiện  điều  này  bằng  cách  tưởng  tượng  khối

nước được xây dựng trong cùi chỏ tạo ra một áp lực nhẹ nhàng đẩy cánh tay tiến về

phía trước. Một khi cánh tay bắt đầu di chuyển, hãy giữ cho nó chuyển động một cách

liên tục, nhẹ nhàng và thật chậm.

          Bạn  có  thể  kết  nối  hình  ảnh  quả  bóng  trong  bàn  tay  với  hình  ảnh  khối  nước

đọng trong và xung quanh cùi chỏ bằng cách chủ đích cho nước chảy bên trong cánh

tay đến bàn tay và điền đầy quả bóng. Nên có một cảm giác nặng về quả bóng trong

bàn tay. Hình ảnh về vùng chân không trong bàn tay hút hoặc dẫn khí từ cùi chỏ lên

bàn  tay  là  hữu  ích.  Cho  phép  năng  lượng  di  chuyển  trong  cánh  tay  và  cơ  thể  với

những làn sóng  khác nhau của sự thư giãn và bình  an. Nên đặt những làn sóng này

cùng với quá trình bạn hít vào. Cùng với việc bạn mang năng lượng từ cùi chỏ đi lên

bàn tay, dẫn sóng khí đi qua xương cánh tay trước và xâm nhập tại thời điểm bắt đầu

mở phía sau của cùi chỏ.  Đây là thời điểm mà việc tập luyện Tẩy Tùy Kinh trở nên

hữu ích. Nguồn năng lượng nước tại cùi chỏ sẽ chảy qua xương cánh tay đến cổ tay,

bàn tay, ngón tay và điền đầy các khúc xương này sau đó chảy đến quả bóng qua phần

trung tâm của bàn tay. Để cho sự kết nối hai hình ảnh này diễn ra một cách từ từ. Chủ

định cho nước dần dần từ cùi chỏ đi vào xương cánh tay một cách liên tục. Bạn phải Copyright © Sifu Scott Baker 2000   35

chú ý một cách sâu sắc cảm giác mà những hình ảnh này tạo ra và chúng sẽ hỗ trợ và

làm mạnh thêm sự có chủ đích của bạn.

          Làn sóng nước này nên điền đầy bàn tay và xâm nhập vào quả bóng trong bàn

tay trước  khi bạn hoàn thành tư thế tán thủ. Bạn có thể sẽ  thắc  mắc là nguồn năng

lượng ở cùi chỏ đến từ đâu? Với người mới tập thì việc tưởng tượng nguồn gốc của nó

không quan trọng, việc cảm nhận năng lượng ở cùi chỏ là quá đủ cho khả năng hiện

diện và có chủ đích của người mới tập. Nhưng với người tập cao cấp hơn thì có thể

dẫn năng lượng trên cùi chỏ từ làn sóng năng lượng dương đi lên từ bộ rễ đến Đan

Điền. Điều này sẽ được giải thích ở phần sau của bài tập.

          Bạn sẽ phải giữ bốn hình ảnh (lắng năng lượng âm xuông đất và bám rễ, sóng

năng lượng dương đi lên, cùi chỏ nặng, và quả bóng trong bàn tay), hiện diện và có

chủ đích với mỗi hình ảnh một cách đồng thời suốt quá trình thực hiện động tác này.

Cuối động tác tán thủ hơi thở của bạn nên nhẹ nhàng và sâu lắng. Nó phải được cảm

thấy như thả lỏng và đầy ắp, tương tự như hơi thở của một người đang trong một giấc

ngủ  sâu.  Cũng  trong  phần  cuối  của  động  tác  tán  thủ  bạn  sẽ  chú  ý  đến  một  sự  rung

động bắt đầu trong cơ thể. Thông thường nó bắt đầu từ cẳng chân (nhưng không phải

luôn là như thế). Sự rung động nên cộng hưởng ở một tần số cao và không nên gây sự

giật mạnh trong cơ thể hoặc làm thay đổi vị trí đứng tấn.

          Nếu sự co giật, giật mạnh xảy ra, nó là sự biểu hiện của cả việc đứng sai tư thế

hay bị căng cơ hay thiếu khả năng điều khiển năng lượng của bạn. Khi bạn điều chỉnh

lại cho đúng những điều này sự co giật sẽ dừng lại và sự rung động sẽ trở nên không

thể nhận thấy đối với người xung quanh, trừ phi họ chạm vào bạn; nhận điều này là

một dấu hiệu tốt cho thấy bạn đang xây dựng một nguồn khí tốt và mọi thứ đang diễn

ra tốt đẹp. Cùng với sự phát triển trong việc tập luyện, sự rung động sẽ tăng lên một

chút và lan tỏa khắp cơ thể. Nếu bạn chưa cảm nhận được sự rung động này, đừng lo

lắng, nó sẽ đến theo thời gian như một sự thể hiện vật lý của sự cân bằng giữa nguồn

khí dương đi lên và khí âm bám rễ xuống đất. Hãy tiếp tục với phần còn lại của bài

tập.

c.  Tay hộ thủ (The Wu Sau)

Trong phần cuối của động tác tán thủ, bạn bắt đầu xoay bàn tay vào trong (the huen

sau maneuver) và kết thúc với tư thế hộ thủ (wu sau) kéo dài. Động tác này được thực

hiện chậm nhưng  không chậm như động tác tán thủ.  Việc quay nên thực hiện trong

khoảng một phút. Khi bạn quay bàn tay bạn nên từ từ nâng tấn của mình lên khoảng 1

inch. Bạn sẽ hạ thấp xuống lại khi bắt đầu thực hiện động tác phục thủ. Tiếp tục duy

trì sự chủ định với việc bám rễ; bạn chỉ cần nâng tấn lên một chút xíu. Với những võ

sinh cao cấp, việc nâng lên này là kết quả của luồng khí dương đi lên cân bằng với Copyright © Sifu Scott Baker 2000   36

việc bám rễ đi xuống. Nguồn năng lượng đi lên như một cơn sóng tương tự như sóng

nước trên bãi biển. Cơn sóng khí đi lên này có thể sử dụng như một dạng việc phóng

năng lượng (fa-jing/issuing of energy) trong bài Tầm Kiều và Tiêu Chỉ.

          

          Tiếp  tục  duy  trì  hình  ảnh  quả  bóng  ánh  sáng  dính  trên  bàn  tay  bạn.  Khi  bạn

quay bàn tay, quả bóng vẫn dính vào lòng bàn tay và dòng năng lượng chảy từ cùi chỏ

vẫn tiếp tục. Khi bạn khóa cổ tay ở tư thế hộ thủ bạn thả lỏng cánh tay và để cho trọng

lượng của cánh tay đè lên cùi chỏ, tại thời điểm này

bạn đảo ngược lại hướng đi của dòng năng lượng:

chảy từ quả bóng xuống cùi chỏ. Để làm được điều

này, một  lần nữa bạn tạo ra  một  vùng chân không

thả lỏng tại cùi chỏ. Cùng với việc bạn kéo tay hộ

thủ  vào,  cùi  chỏ  trở  nên  nặng  hơn  bởi  dòng  năng

lượng  chảy  từ  bàn  tay  qua  các  xương  và  đến  chỗ

cùi chỏ. Điều này giúp tạo ra hình ảnh sức nặng của

cùi chỏ đang kéo toàn bộ cánh tay vào trong cơ thể

một  cách  nhẹ  nhàng,  chầm  chậm  với  một  áp  lực

không đổi.

          Tốc độ thực hiện động tác hộ thủ cũng giống

như  tốc  độ  trong  động  tác  tán  thủ.  Hơi  thở  cũng

thế: thả lỏng và sâu  lắng. Nguồn năng lượng đang

được  dẫn  từ  quả  bóng  dính  trên  bàn  tay  được  tăng  thêm  bởi  việc  dẫn  nguồn  năng

lượng vào cơ thể thông qua các ngón tay hộ thủ. Hình ảnh dẫn ánh sáng vào thông qua

các ngón tay có thể được sử dụng để chủ đích cho điều này. Cảm giác về quả bóng

thường sẽ  thay đổi thành cảm  giác bàn tay  được bao bọc bởi năng lượng. Điều này

xảy ra bởi vì sự chủ định của bạn bây giờ là dẫn khí từ đến vùng cùi chỏ chứ không

phải là xây dựng quả bóng năng lượng.  Bạn có thể chú ý đến cảm giác về khí xung

quanh tay hộ thủ, cả lòng bàn tay và lưng bàn tay. Sự chú ý của bạn sẽ nằm trên bàn

tay, dòng chảy của khí chạy theo tủy sống trong cánh tay, và tích tụ lại thành một hồ

chứa khí ở cùi chỏ, trong khi đó bạn tiếp tục duy trì, bám sâu bộ rễ năng lượng.

          Bạn nên bắt đầu nhận thấy sự rung động của cơ thể. Cùng với việc bạn lập lại

chu kỳ này ba lần bạn sẽ chủ đích làm cho sự rung động này đi lên cột sống và lên

đầu, cũng như là đi xuống bàn tay và cánh tay. Khi bạn đã trở nên thành thạo trong

việc tập luyện, việc dẫn khí qua cánh tay đến cùi chỏ sẽ được tiếp tục dẫn từ cùi chỏ

đến Đan Điền và sau đó là đi xuống bộ rễ.  Điều này nối  kết tay phục thủ với bộ rễ

năng lượng. Một lần nữa, những điều này được thực hiện bởi việc sử dụng hình ảnh Copyright © Sifu Scott Baker 2000   37

có chủ đích: tạo một vùng chân không/ thả lỏng hút năng lượng bắt đầu từ cùi chỏ sau

đó đến Đan Điền và cuối cùng là quả đất.

d.  Tay phục thủ (The Fook Sau)

          Khi  bàn  tay  đã  được  đưa  về  vị  trí  kết  thúc  của  động  tác  hộ  thủ,  bạn  bắt  đầu

chuyển nó qua vị trí phục thủ. Sự chuyển tiếp này cũng được thực hiện với tốc độ như

tốc độ trong động tác tán thủ và hộ thủ. Khi bạn hạ thấp bàn tay đồng thời bạn cũng

chầm chậm hạ tấn xuống  khoảng 1 inch. Hơn  nữa điều này sẽ  ép bộ rễ  năng lượng

xuống và kết quả là một dòng khí dương mạnh hơn sẽ đi lên trên. Vị trí phục thủ là

phần xây dựng khí mạnh nhất trong bài tập. (Lower your root intention) và đảo ngược

sự tập trung chú ý để bạn chú ý nhiều hơn đến luồng dương khí dẫn năng lượng đi lên

từ rễ. Bạn nên chủ định dẫn năng lượng từ dưới đất lên

nhịp nhàng theo từng cơn sóng qua cẳng chân đến Đan

Điền  và  lên  phần  phía  trước  của  cơ  thể  theo  đường

kinh  mạch  (conception  vessel  path)  đến  chấn  thủy

(solar plexus). Nếu bạn cảm thấy không thể dẫn năng

lượng qua một vùng nào đó của cơ thể thì hãy sử dụng

bài tập hòa tan để làm thông năng lượng ở điểm đó và

tạo ra  một  vùng trống rỗng để hút  năng lượng đi qua

vùng này.

          

          Khi  bàn  tay  phục  thủ  gập  lại  hướng  về  phía

ngực  của  bạn  và  những  ngón  tay  cùng  với  nhau  gắp

năng lượng đang được xây dựng ở chấn thủy và dẫn về

bàn tay của bạn. Bây giờ bạn có một dòng khí chạy từ bộ rễ  lên đôi chân, qua Đan

Điền, lên và ra khỏi chấn thủy, vào những ngón tay và bàn tay của tay phục thủ và qua

tủy sống xương cánh tay trước đi đến cùi chỏ. Cùng với việc bạn chầm chậm đưa tay

phục thủ ra phía trước hình dung một dòng chảy của khí (nghĩ về nó giống như nước

hoặc ánh sáng) chảy từ ngực vào bàn tay, làm đẩy bàn tay về phía trước, trong khi đó

sự tích tụ năng lượng tại cùi chỏ kéo cùi chỏ vào vị trí trung tâm. Hình ảnh quả bóng

ánh sáng dính  vào bàn tay trong tư thế tán thủ và hộ thủ bây giờ trở thành một một

dòng chảy ánh sáng chảy từ ngực vào lòng bàn tay.

          Cùng với việc cánh tay từ từ đi lên phía trước, vùng năng lượng tụ ở cùi chỏ

được dẫn theo xương cánh tay đi lên vai và cổ. Bạn nên bắt đầu điều này bằng cách

làm thông cánh cổng năng lượng ở xương vai và cổ. Mặc dù bạn sẽ thường cảm thấy

năng lượng bao quanh cánh tay và bàn tay, việc tập trung sự chủ đích của bạn để dẫn Copyright © Sifu Scott Baker 2000   38

nó đi vào bên trong xương là rất quan trọng. Kỹ thuật Tẩy Tủy Kinh đòi hỏi phải có

một năng lực hiện diện và chủ đích sâu sắc.

          Thêm vào việc dẫn năng lượng từ bộ rễ đến chấn thủy (solar plexus) và cánh

tay phục thủ, bạn cũng đồng thời dẫn một nguồn năng lượng tương tự từ rễ lên hông.

Thực sự bạn cho nó tụ ở Đan Điền và sau  đó chia ra làm hai phần, một phần đi lên

theo đường (conception vessel- mạch nhâm) đến chấn thủy và một phần đi theo một

hướng (governing vessel- mạch đốc) đi vào trung tâm của cột sống thông qua xương

cụt. Từ nó bạn dẫn khí qua xương cụt đi lên vào cột sống và từ từ gặp năng lượng từ

cùi chỏ đi lên tại cổ. Sau đó nó được đưa lên não và làm sạch bộ não. 

          Để thực hiện điều này hiệu quả, bạn cần phải sự dụng bài tập hòa tan để làm

thông cánh cổng năng lượng tại xương cụt và cho phép năng lượng xâm nhập vào từ

đó. Bạn có thể đi xa hơn khi dẫn khí đi dọc cột sống bằng cách tăng dần sự thả lỏng

và tạo ra những vùng chân không ứng với mỗi đốt sống từ xương cụt lên đến hộp sọ.

Giữ cảm giác được nâng lên ở đỉnh đầu trong suốt bài tập là một điều cần thiết. Việc

dẫn năng lượng đi từ đất lên nên được thực hiện bằng cách dẫn nó vào bàn chân và đi

qua tủy sống của xương ống chân. Khi nó đi đến xương chậu bạn dẫn nó đi dọc theo

tuyến sinh dục vào Đan Điền. Điều này sẽ làm cho nguồn năng lượng sinh dục có thể

tiếp thêm  vào năng lượng từ bộ rễ  và điền đầy Đan Điền và sau đó chảy ngược lên

ngực và được dẫn đến tay phục thủ của bạn. Một khi Đan Điền đã được điền đầy, sự

nối kết được tạo ra giữa bộ rễ năng lượng và tay phục thủ có thể được chia ra làm hai,

một  nửa  đi  đến  tay  phục  thủ  và  phần  còn  lại  đi  đến  xương  cụt  và  đi  ngược  lên  cột

sống. Một sự co cơ nhẹ ở cơ hậu môn sẽ rất có ích để định hướng khí đi vào xương

cụt.

          Sự rung động của cơ thể sẽ trở nên mạnh hơn sau tư thế phục thủ, đừng cố gắng

loại bỏ nó và gây nên tình trạng cơ bị giật mạnh. Hãy tập trung vào nó với phần bụng

và cho phép nó điền đến vùng ngực, cánh tay và đầu. Sự thả lỏng và đứng đúng tư thế

là chìa khóa để giữ nó trong tầm kiểm soát, dẫu cho nếu bạn trở nên mệt lả và không

đủ khả năng để thả lỏng một cách thích đáng, hoặc tập trung sự chủ đích đủ mạnh để

phân luồng nguồn năng lượng mà bạn đang tạo ra. Đó là lý do vì sao bạn không nên

cố gắng thử tập bài tập này trước khi bạn đã phát triển được một  kỹ năng có chủ

định cần thiết. Khi bạn mới tập bài này nên tập khoảng 20-30 phút cho những lần đầu

tiên. Sau khi bạn đã quen thuộc với bài tập này bạn có thể tập trung tinh thần lâu hơn

và có thể tăng thời gian tập bằng cách làm chậm lại các động tác trong bài tập. Tuyệt

đối không được tăng số lượng động tác; điều này sẽ làm thay đổi tính chất động của

bài quyền. Luôn thực hiện chuỗi động tác ba lần ở mỗi tay, không hơn, không kém. Copyright © Sifu Scott Baker 2000   39

          Một khi bạn đã hoàn thành động tác quay từ tư thế phục thủ  chuyển qua tán

thủ, đạt quả bóng trong  bàn tay một lần nữa và sau đó quay bàn tay đến tư thế hộ thủ

như trước. Trong lần lập lại thứ hai và thứ ba bạn muốn duy trì sự chú ý vào việc dẫn

năng lượng từ rễ hơn là chỉ tập trung bám nó xuống đất, và duy trì dòng năng lượng từ

rễ đi lên cột sống và đi vào đầu. Điều này bắt đầu từ động tác phục thủ đầu tiên và nên

được duy trì trong suốt ba lần lập lại. Sau khi hoàn thành động tác hộ thủ cuối cùng,

bạn có giảm sự tập trung một lúc khi mà bạn chuyển sang tốc độ bình thường để thực

hiện các động tác còn lại của bài tập. (side palm and thrusting palm and chamber the

left hand.)

          Thực hiện quá trình tương tự với tay phải. Tuy nhiên, với tay tán thủ bên phải

bạn nên duy trì tập trung sự chú ý lên việc dẫn khí từ bộ rễ. Điều này sẽ làm tăng thêm

dòng dương khí đi lên từ bộ rễ năng lượng đến bàn tay khi bạn tập trung xây dựng quả

bóng trong lòng bàn tay. Bạn nên duy trì làn sóng chảy ngược từ bộ rễ lên một khi bạn

đã tạo ra nó, tập trung vào nó tại cánh tay, bàn tay và dẫn nó đi ngược cột sống. Khi

sự rung động tăng  lên bạn có thể bắt đầu tập trung  vào  nó sâu  vào trong bộ xương

bằng  cách  dẫn  nó  đi  vào  bên  trong  xương.  Điều  này  cũng  giúp  làm  dịu  đi  sự  rung

động nếu nó trở nên quá mạnh.

          Vào lúc thực hiện xong bài quyền bạn sẽ cảm thấy một sự bình yên, điềm lặng

một cách sâu sắc. Bạn cũng sẽ cảm thấy tràn đầy năng lượng; bộ não lúc này không

căng thẳng và thư giãn, tĩnh lặng một cách đáng ngạc nhiên. Có thể sẽ có một ít mệt

mỏi sau bài tập kéo dài và đòi hỏi sự tập trung với cường độ cao, nhưng cơ thể bạn sẽ

cảm thấy như được tiếp thêm sinh lực. Việc đứng tấn có thể sẽ làm cho đôi chân trở

nên mệt mỏi ở những lần tập đầu tiên, nhưng cùng với việc tập luyện thường xuyên cơ

thể bạn sẽ sớm thích nghi và vì thế nó không phải là tình trạng vĩnh viễn. Lúc đầu một

số người có thể sẽ bị đau cơ ở vai do việc giữ nguyên một vị trí quá lâu. Tình trạng

này cũng sẽ kết thúc khi bạn thích nghi tốt hơn. Một điều quan trọng là phải thả lỏng,

và cố gắng duy trì vị trí bởi có một lý do quan trọng về năng lượng cho tư thế và kỹ

thuật này, nhưng đừng làm điều đó bằng cách gồng mình, căng thẳng. Bạn có thể bị

mệt một chút xíu nhưng vẫn thả lỏng thì sẽ tốt hơn là giữ vị trí mà căng thẳng.

          

          Tóm tắt những điểm cần sự tập trung:

          Những điểm cần sự tập trung sau đây là được tích lũy, mỗi điểm đều được cộng

thêm vào điểm phía trước.

  Copyright © Sifu Scott Baker 2000   40

Tạo  thế  tấn:  tập  trung  vào  bám  rễ  với  nguồn  năng

lượng âm (yin root)

Tán  thủ:  tập  trung  lên  quả  bóng  năng  lượng  trong

bàn tay, tụ khí tại cùi chỏ, sóng năng lượng dương đi

lên,  khí  chảy  từ  củi  chỏ  đến  bàn  tay,  khí  chảy  từ  rễ

lên cùi chỏ.

Hộ  thủ:  chú  ý  tập trung  lên  dòng  khí  dương  đi  lên,

khí chảy từ tay thông qua xương đến cùi chỏ, từ cùi

chỏ chảy ngược lên cột sống.

Phục  thủ:  tập  trung  vào  làn  sóng  dương  khí  đi  lên

qua các xương vào Đan Điền, chia làm hai một phần

đi lên cột sống qua xương cụt, và đồng thời một phần

đi lên phía trước cơ thể đến chấn thủy, ra khỏi cơ thể

đến  tay  phục  thủ,  đi  theo  xương  đến  cùi  chỏ,  đi  lên

cột sống và kết hợp với khí đi lên từ cột sống và làm

sạch bộ não.

          Như  bạn  thấy  là  sẽ  có  rất  nhiều  thứ  xảy  ra

đồng thời mà bạn phải tập trung sự hiện diện/chú ý và

sự có chủ đích của mình vào nó. Đó là lý do tại sao nói Tiểu Niệm Đầu là một bài tập

rất  cao  cao  cấp  và  người  tập  luyện  phải  sẵn  có  những  kỹ  năng  quan  trọng  về  năng

lượng. Đó cũng là lý do tại sao Tiểu Niệm Đầu được xem như là một bài tập cao cấp

hơn  là bài tập cho người  mới bắt đầu. Nếu bạn đã từng nghe câu chuyện của  võ sư

Diệp Vấn tập bài này trong cả giờ đồng hồ, thì bây giờ bạn sẽ hiểu hơn một chú là tại

sao ông ta lại tập lâu như vậy. Bạn cũng có thể thấy là bài tập này chứa đựng những

mặt sâu sắc của tất cả các bài tập trước cộng lại. Khi bạn đã thực hiện xong động tác

hộ thủ cuối cùng bạn nên thực hiện bài quyền ở một tốc độ bình thường với kỹ năng

phóng thích năng lượng trong mỗi động tác đã được học trong bài Tiêu Chỉ. Điều này

rất quan trọng; toàn bài là một bài tập về nội công và phần đi chậm chỉ là một phần

của bài tập đó. Bằng cách phóng thích năng lượng thừa của bài quyền bạn sẽ làm cân

bằng lại nguồn khí trong cơ thể và làm cân bằng lại cả hệ thống. Cho nên phần còn lại

của bài quyền là cần thiết và nên được thực hiện với một kỹ năng phóng thích năng

lượng động.

 Copyright © Sifu Scott Baker 2000   41

CHƯƠNG 5: HỌC CÁCH DI CHUYỂN VỚI KHÍ

  Cũng quan trọng như bộ rễ năng lượng, khí chỉ có tác dụng chút ít nếu bạn

không có khả năng di chuyển với nó. Một bộ rễ động là rất cần thiết bởi chiến đấu là

môn nghệ thuật của sự di chuyển. Bước đi kế tiếp từ bộ rễ tĩnh tại là làm cho nó di

động. Tôi đã từng thấy một vị sư phụ Thái Cực Quyền chứng minh sức mạnh được thể

hiện như thế nào nếu bạn di chuyển với nguồn năng lượng của bạn. Ông ấy đã ngoài

80 tuổi, và đã từng luyện tập với những di chuyển chầm chậm của Thái Cực Quyền

trong phần lớn cuộc đời của cụ. Nhưng tôi không thể thấy được năng lượng giúp ông

cụ  di  chuyển  thân  thể  già,  mảnh  khảnh  của  ông  như  thế  nào  cho  đến  khi  ông  ấy

chuyển động một cách mau lẹ. Như một phần của bài biểu diễn, ông cụ đi những bài

quyền truyền thống của Thái Cực Quyền và sau đó giúp xua tan đi bí mật rằng Thái

Cực Quyền chỉ thực hiện với những động tác chậm: ông ấy thực hiện một chuỗi động

tác rất nhanh, trông giống như việc chuyển tấn trong bài Tầm Kiều. Ông cụ di chuyển

hết mặt này đến mặt khác một cách nhanh chóng mà vẫn bảm đảm được một sự cân

bằng hoàn hảo. Tôi nhận thấy rằng rõ ràng đối với những người trẻ cũng không thể di

chuyển được như thế, vậy mà tại đây một vị sư phụ trông có vẻ yếu đuối đang thực

hiện điều này, ông ta đã làm điều đó như thế nào? Ông ta không phải sử dụng cơ thể

để di chuyển năng lượng của ông ta; ông cụ sử dụng khí để di chuyển cơ thể! Sự thực

là trong lúc tập luyện ở công viên vào mỗi buổi sáng khi tôi ở Trung Quốc, tôi thường

quan sát thấy Thái Cực Quyền thường được tập luyện với một tốc độ trung bình cho

đến nhanh. Tất nhiên các bài Thái Cực Quyền đi chậm theo kiểu truyền thống cũng

thường được tập luyện, nhưng nó không phải là hiếm để thấy những bài tập được thực

hiện nhanh.

  Tôi đã từng trao đổi với rất nhiều vị sư phụ Thái Cực Quyền và phát hiện ra

rằng giữa tôi với họ có rất nhiều điểm chung. Tôi trở nên thân cận với một vị sư phụ

già dễ mến tên là Zhang Shuji, ông cụ có thể nói tiếng Anh một chút ít và rất thích nói

chuyện với tôi. Có vẻ như ông cụ muốn chỉ cho tôi thấy một võ sư thực sự giỏi là như

thế nào bởi ông cụ thường nói rằng ông đã sắp xếp cho tôi gặp vị sư phụ nổi tiếng này,

vị thầy nổi tiếng kia...

  Với tôi, ông ấy như một món qùa từ thượng đế mang đến, tôi luôn đi cùng

ông cụ và ông thường nói với các vị sư phụ kia thử sức với tôi. Tôi nghĩ rằng ông cụ

muốn những người này sẽ  khiến tôi nhận ra  điều gì  đó nhưng càng ngày ông cụ lại

càng bị ấn tượng bởi khả năng kung fu của tôi. Trong buổi gặp mặt cuối cùng ông ấy

dẫn tôi đến công viên Yue Tan nơi có một vị sư phụ rất được kính nể bởi kiến thức và

kinh nghiệm của ông. Tên ông ấy là Yang Da Hou, tôi phát hiện ra là ông ấy thật là Copyright © Sifu Scott Baker 2000   42

hóm hỉnh và chân thành, giống như hầu hết các vị sư phụ mà tôi đã từng gặp. Chúng

tôi bắt đầu thử sức với nguyên tắc là không được gây thương tích lẫn nhau, và tôi thật

sự bị ấn tượng bởi kỹ năng của ông ấy. Ông ấy năm nay 81 tuổi, vóc người nhỏ bé,

nặng khoảng 45 kg (100 lbs), nhưng ông cụ di chuyển với một bộ rễ vững chắc cực kỳ

khéo léo trong việc đối mặt và chống lại những nỗ lực của tôi nhằm làm mất thăng

bằng ông ấy. Tuy nhiên tôi cũng có thể chống  lại được những nỗ của ông ấy nhằm

làm tôi mất thăng bằng và quăng tôi ra xa. Điều này thực sự gây ấn tượng cho những

người đứng xem cũng như là vị sư phụ này, người mà sau này nhận xét rằng: kỹ năng

của tôi quả rất tốt.

                  Sư phụ Baker và sư phụ Yang đang thử sửc 

  Cũng giống như nhiều nơi dạy võ khác, vị sư phụ khôn ngoan này có một

người đệ tử có một đặc điểm là: nghĩ mình biết nhiều hơn thực sự những gì anh ta có.

Anh ta muốn cố gắng làm mất thăng bằng tôi, nhưng rốt cuộc anh ta đã thất bại và đã

bị tôi quăng ra xa nhiều lần. Sau đó anh ta tuyên bố rằng đó chỉ là vì tôi bự con và

mạnh hơn anh ta về mặt thể chất. Anh ta mời tôi ở lại và đợi một vị sư phụ khác tới,

người mà anh ta tin rằng có thể dễ dàng quăng tôi ra xa. Một cách tự nhiên tôi đồng ý,

họ nói rằng vị sư phụ này là một người đàn ông bự con, có những kỹ năng tuyệt vời

và đã từng đánh bại rất nhiều người đến thách thức. Anh ấy luyện Thái Cực Quyền và

một hệ phái của Thiếu Lâm. Tôi rất háo hức chờ xem những gì anh ấy có.

  Sau khoảng một giờ đồng hồ anh ta đã đến, mọi người rất háo hức kéo tôi

lại chỗ anh ấy và giới thiệu chúng tôi với nhau. Tên anh ấy là Lu Jian Guo, một người

rất bự con, và còn bự hơn tôi một chút mà tôi thì không phải là nhỏ. Anh ta khoảng 40

tuổi, trông rất khỏe và có con mắt của một võ sĩ từng trải. Tôi hăm hở để cảm nhận kỹ

năng của anh ấy. Khi họ nói rằng tôi tập Vĩnh Xuân, sư phụ Lu nhận xét rằng Vịnh Copyright © Sifu Scott Baker 2000   43

Xuân làm bị thương người khác. Tôi nhanh chóng xác nhận lại rằng tôi ở đây không

phải để làm bị thương bất kỳ ai và thế là chúng tôi đồng ý thử sức với mục đích không

làm bị thương lẫn nhau mà đơn giản là làm mất thăng bằng đối phương.  

Một đám đông tụ tập lại, khoảng 30-50 người, nhằm xem vị sư phụ này sẽ quăng tôi

như thế nào. Chúng tôi bắt đầu với các động tác thôi thủ và nhanh chóng chuyển trực

tiếp sang nỗ lực làm mất thăng bằng lẫn nhau bằng cách kéo đẩy tự do. Anh ta có bám

rễ thật vững chãi và tôi thấy rằng sự trao đổi này thật thú vị. Chúng tôi tiến lui trong

nhiều phút mà không ai chiếm được lợi thế nào, sau đó khi anh ta đẩy mạnh vào người

tôi, tôi đã để nó trượt qua và có cơ hội để giựt mạnh khiến anh ra phải rời khỏi vị trí

tấn của mình và văng ra khoảng 3 mét (12 feet). Điều này làm đám đông bị ấn tượng.

Sư phụ Lu đã rất lịch thiệp và xác nhận rằng tôi đã bắt được anh ta và sau đó quay trở

lại với một sự hăng hái và nỗ lực để làm lại. Chúng tôi tiếp tục thêm khoảng 3-4 phút

mà không ai thực sự giành được lợi thế nào. 

  Ngay khi kết thúc sự trao đổi, sư phụ Lu tuyên bố với đám đông rằng tôi là

một trong những người có năng lực dữ dội về năng lượng. Đó là một lời khen rất hay

và đám đông bắt đầu khâm phục kỹ năng của tôi chứ không phải kích thước của tôi,

mặc dù tôi không phải là người Trung Quốc. 

Tôi đã thực sự bị ấn tượng với kỹ năng của anh ấy và chúng tôi đã trở thành bạn tốt.

Mặc dù anh ấy và sư phụ Yang, cũng như hai vị sư phụ khác mà tôi đã cùng thử sức

sáng hôm đó cùng có một nhận xét là: tôi sẽ trở nên gần như là không thể đánh bại

nếu được tập luyện Thái Cực Quyền để tinh luyện thêm kỹ năng nội công của mình.

Tôi xem như đó là một lời khen đầy ý nghĩa cũng như tôi cực kỳ coi trọng môn võ

Thái Cực Quyền. Đựơc sự khuyến khích của các vị sư phụ học môn võ mà họ ưa thích

để phát triển khả năng là một lời khen cao quý đối với tôi. Và tôi thực sự tin rằng nếu

tôi có cơ hội được học dưới sự chỉ bảo của một trong những vị sư phụ này tôi sẽ có

những sự tiến bộ đáng kể.

Sư phụ Lu và sư phụ Baker  Sư phụ Yang và sư phụ Baker  Copyright © Sifu Scott Baker 2000   44

  Năng  lực  di  chuyển  trong  khi  vẫn  bám  rễ  là  thứ  được  dạy  trong  bài  Tầm

Kiều. Nó là một thứ có khả năng bám rễ, và nó là một mức độ khác của kỹ năng duy

trì bộ rễ khi di chuyển, và nó thậm chí là một cấp độ sâu hơn để di chuyển cơ thể từ

bộ rễ năng lượng! Vậy làm thế nào mà một người phát triển qua các cấp độ của kỹ

năng này?

  Một sự thật cơ bản về bản chất của khí là di động- lưu chất. Trong trạng thái

tự nhiên nó sống động và luôn di chuyển. Sự thật là nó luôn di chuyển một cách tự

nhiên  chính  là  chìa  khóa  để  di  chuyển  với  nó.  Tuy  nhiên  khí  cũng  muốn  được  dẫn

hướng, được chỉ định sẽ đi đến đâu. Nếu nó không được sự dẫn hướng bởi sự có chủ

đích của cá nhân thì đơn giản nó sẽ di chuyển theo chu kỳ một cách tự nhiên với sự

lắng xuống liên tục. Trình độ đầu tiên của việc bám rễ năng lượng được hoàn thành

bởi việc thả lỏng và tĩnh lặng bộ não và cơ thể đủ để giải phóng khí và cho phép nó

lắng xuống dưới tác động của lực trọng trường. (Năng lượng bị tác động bởi trọng lực,

thực sự thì trọng lực là một tác động gây ra bởi dòng chảy khí của trái đất, và vấn đề

này sẽ được đề cập ở một cuốn sách khác). Sau đó bạn bắt đầu hướng sự chú ý xuống

đất và dẫn  khí  đi  xuống đất,  việc định hướng đi  cho  khí  là rất cần thiết để  lắng  nó

xuống sâu hơn. Điều này được thực hiện thông qua việc tập luyện khả năng hiện diện

và có chủ định của bạn, hai phương diện tinh thần này mang lại cho bạn khả năng điều

khiển khí. Nếu chỉ ước hoặc suy nghĩ về việc di chuyển năng lượng đến chỗ này hay

chỗ khác sẽ không bao giờ đủ, bạn phải thực sự đặt được cảm giác thông qua việc có

chủ đích.

1.  Bước di chuyển

  Những  kỹ năng này sau  đó sẽ  được sử dụng để tạo ra  bộ rễ  động. Nhưng

việc bạn sẽ làm là hiện diện hay “gửi những cảm giác về năng lượng của bạn” đến nơi

mà bạn muốn đến. Để làm được điều này bạn phải áp dụng rất nhiều nguyên tắc chủ

chốt. Nguyên tắc đầu tiên và cũng là quan trọng nhất là Thả Lỏng và tạo ra một cảm

giác về một vùng chân không, bạn không thể nào di chuyển năng lượng mà không có

sự thả lỏng. Thứ cảm giác về năng lượng mà bạn sẽ đặt hay chủ định là những cảm

giác thả lỏng trống rỗng. Và tâm di chuyển của cơ thể xuất phát từ Đan Điền; bạn sẽ

di chuyển từ vị trí này. Nếu bạn tiến về phía trước bạn sẽ bước đi như thể có ai đó cột

dây vào hông bạn và kéo bạn về phía trước. Nguyên tắc thứ ba là sử dụng động lực từ

sự bắn năng lượng và bật năng lượng xuống đôi chân.

  Khi bạn được thả lỏng có thể cảm thấy sức nặng của năng lượng, tựa như nó

có khối lượng vậy. Cùng với việc bạn đẩy chân trước bước tới, hãy thả cho cảm giác

sức nặng của năng lượng này qua cẳng chân xuống bàn chân, giống như cảm giác một

quả bóng thật nặng bằng kim loại đang lăn trong một cái ống bịt kín và đập xuống đáy Copyright © Sifu Scott Baker 2000   45

một cái ầm. Nguồn khí của bạn được bắn từ Đan Điền qua cẳng chân và đập vào bàn

chân và cũng phát ra một tiếng uỵch. Tiếng uỵch này sẽ kéo bạn về phía trước với một

mức độ nào đó. Tại thời điểm quả bóng chạm bàn chân trước bạn cũng bắn một nguồn

năng lượng tựa như lò xo xuống chân sau để bắn bạn tới phía trước. Tất cả những điều

này diễn ra trong tích tắc, và mọi chuyện chỉ là đặt cảm giác (presencing feelings), thả

lỏng, và sự chủ đích từ Đan Điền. Cẳng chân và bàn chân phải được thả lỏng.

  Bạn sẽ không phải nhấc bộ rễ của mình lên để làm được việc này. Sự thực là

bạn vẫn hiện diện cùng bộ rễ bằng cách đặt trọng tâm di chuyển tại Đan Điền và đặt

sự có chủ đích lên đôi chân cùng với việc di chuyển với một cảm giác về một khoảng

trống  thả  lỏng  (relaxed  void  feeling).  Chuyển  động  được  bắt  đầu  bởi  việc  đẩy  Đan

Điền tiến về phía mục tiêu trong khi đồng thời vẫn giữ việc bám rễ ở đôi chân. Cùng

với việc bạn tạo một vùng chân không cùng với Đan Điền bạn đã dẫn năng lượng đi

lên từ bộ rễ  và tạo ra  một  năng  lượng bật (spring energy)  đặt ở  chân sau.  Việc dẫn

năng lượng từ bộ rễ này tạo cho bạn khả năng bắn nó từ Đan Điền và di chuyển với bộ

rễ nguyên vẹn.

  Chú ý là khi bạn di chuyển bạn không nên di chuyển hai chân cùng một lúc.

Tốt hơn là bạn di chuyển chân trước sau đó đẩy từ chân sau để di chuyển. Chân trước

kéo chân sau như thể có một miếng cao su lớn bao bọc hai cẳng chân quanh đầu gối.

Điều này chính là cái thường được gọi là (abduction stance hay abduction stepping).

Thời gian bạn hướng sự có chủ đích của mình xuống bàn chân nên nhằm thực hiện

điều này. Vào thời điểm quả bóng chạm vào bàn chân dẫn hướng bạn sẽ vọt tới bằng

cách phóng nguồn năng lượng lò xo vào chân phía sau. Sự kết hợp năng lượng này sẽ

tạo ra một kết quả là bạn sẽ bước vọt lên phía trước. Lúc đầu bạn sẽ di chuyển bằng cả

cơ thể và năng lượng. Nhưng khi bạn đã trở nên thông thạo với điều này bạn sẽ dần

dần di chuyển cơ thể bạn bằng khí, như lão sư phụ Thái Cực Quyền đã làm.

2.  Sự đổi hướng

  Một điều sai lầm lớn mà nhiều người luyện tập Vĩnh Xuân thường mắc phải

là họ dành quá nhiều thời gian để tập luyện kỹ thuật tay nhưng lại dành ít thời gian

cho đôi chân.  Luyện tập bộ pháp thì rất mệt  nhưng nó rất cần thiết. Bạn chỉ có thể

thành thạo với bộ pháp chỉ bằng cách  rèn  luyện  và rèn  luyện những di chuyển này.

Bài Tầm Kiều có rất nhiều động tác lập đi lập lại trong đó. Đó là một gợi ý cho ta thấy

rằng những động tác này cần được rèn luyện nhiều. Sự thực là bài Tầm Kiều là một

chuỗi các bài để rèn luyện. Bạn có thể lấy một phần nhỏ của bài quyền và tập đi tập

lại như một sự rèn luyện. Và sự đổi hướng là chìa khóa cho sự rèn luyện này. Một số

người xoay bằng mũi chân, một số xoay bằng gót, số khác lại xoay xung quanh tâm Copyright © Sifu Scott Baker 2000   46

bàn  chân.  Vậy  cách  nào  là  đúng?  Nhìn  từ  khía  cạnh  bộ  rễ  động  tôi  thấy  rằng  xoay

xung quanh tâm bàn chân sẽ tốt hơn.

  Khi bạn xoay trên gót hay mũi sẽ có

một  xu hướng nhấc bộ rễ  của bạn lên  khi  bạn

xoay tấn, và làm mất sức mạnh từ bộ rễ. Điều

này liên quan đến nhiều lý do; một trong số đó

là  có  một  điểm  năng  lượng  nằm  tại  ngay  bàn

chân, nó là điểm kết nối với thận trong bản đồ

kinh  mạch-  huyệt  đạo.  Nó  là  cánh  cổng  dưới

lòng bàn chân liên kết khí xuống bộ rễ. Khi bạn

xoay  trên  mũi  hoặc  gót  bàn  chân  bạn  thường

nâng nó lên. Xoay xung quanh tâm bàn chân sẽ

giữ nó bám  vào bộ rễ.  Bạn cũng có xu hướng

đặt  sự  cân  bằng  của  mình  lên  gót  hoặc  mũi

chân  khi  xoay  trên  gót  hoặc  mũi.  Điều  này

cùng  làm  bộ  rễ  yếu  đi  một  cách  đáng  kể.  Để

xoay  tốt  bạn  cần  phải  thành  thạo  trong  việc

điều  khiển  sự  cân  bằng  của  mình.  Giữ  trọng

tâm vững chãi và không thay đổi. Thăng bằng thực sự là một kỹ năng về năng lượng.

Sự thăng bằng có thể mất đi hoặc duy trì bằng cách điều khiển khí. Điều này trở nên

rõ ràng với tôi khi mà tôi cố gắng làm mất thăng bằng vị sư phụ Thái Cực Quyền ở

Trung Quốc. Sự thăng bằng liên quan rất ít đến vấn đề thể chất, mọi việc thực sự cần

làm là các kỹ năng và sự điều khiển bên trong.

  Khi bạn xoay xung quanh tâm bàn chân bạn cũng nên xoay  lần  lượt  từng

chân một. Điều này sẽ giữ cho bộ rễ của bạn bám sâu khi xoay tấn. Những người xoay

tấn bằng gót hay mũi thường có xu hướng xoay hai chân cùng một lúc và sẽ làm yếu

đi bộ rễ của họ. Khi bạn xoay tấn chuyển khối lượng xuống bộ rễ chân sau và đặt sự

có chủ đích (chứ không phải khối lượng cơ thể) lên chân trước. Một lần nữa, điều này

yêu cần phải có thời gian và thời gian để tập luyện.

  Cùng  với  việc bạn phát triển  khả năng bám  rễ  trong khi di chuyển bạn sẽ

phát hiện ra rằng sức mạnh của bộ rễ năng lượng bắt đầu được thể hiện thông qua toàn

cơ thể. Tư thế của bạn trở nên thoải mái và cơ thể trở thành một khối. Cùng với việc

bạn thực hiện kỹ thuật với cánh tay, nó sẽ được cả cơ thể thực hiện một cách hài hòa.

Cho nên bộ rễ sẽ được cảm thấy thông qua các kỹ thuật tay. Đây là một kỹ năng về Copyright © Sifu Scott Baker 2000   47

năng lượng quan trọng được dạy trong bài Tầm Kiều. Hợp nhất cơ thể thành một khối

để mỗi động tác đều xuất phát từ bộ rễ và biểu hiện sức mạnh của bộ rễ.

3.  Đòn đá trong Vĩnh Xuân

  Cũng như các môn võ khác, Vĩnh Xuân cũng sử dụng kỹ thuật đá như một

phần quan trọng trong kho vũ khí của mình. Tuy nhiên có những điểm khác biệt lớn

giữa phương pháp đá trong Vĩnh Xuân và nhiều môn võ khác. Những khác biệt này

đặt kỹ thuật đá Vĩnh Xuân nằm một góc riêng, và làm chúng trở thành những công cụ

riêng biệt của môn phái này.

a.  Hạt giống của cú đá

  Người ta nói rằng  Vĩnh Xuân chỉ có một  kỹ thuật  đấm  và ba  kỹ thuật  đá.

Mặc dù nó không chính xác hoàn toàn nhưng nó dễ khiến người ta hiểu nhầm. Vĩnh

Xuân chủ yếu dựa vào cú đấm (sun punch),  nhưng nó cũng có những  kỹ thuật  đấm

khác  như  đấm  móc,  đấm  vòng  được  thấy  trong  bài  quyền  thứ  hai  và  thứ  ba.  Quan

niệm rằng Vĩnh Xuân chỉ có ba cú đá cũng không đúng. Nó xuất phát từ sự hiểu biết

có giới hạn về ba nền tảng hay “hạt giống” cho kỹ thuật đá của môn võ. Ba cú đá này

KHÔNG phải chỉ là những cú đá được sử  dụng trong  Vĩnh Xuân  mà hơn  thế nó  là

những cú đá cơ bản mà dựa trên nó tất cả các đòn đá khác của Vĩnh Xuân được xây

dựng. Ba cú đá hạt giống này là: đá thẳng, đá

cạnh, đá vòng. Mỗi kỹ thuật đá này đều là các

kỹ thuật cơ bản của bất cứ môn võ nào có sử

dụng  đòn  đá.  Theo  một  nghĩa  nào  đó  thì  nó

không phải là duy nhất. Tuy nhiên, Vĩnh Xuân

sử  dụng  một  sự  sắp  xếp  cơ  thể  riêng  biệt  kết

hợp  với những chuyển động của những cú  đá

này để tạo nên rất nhiều kỹ thuật đã tiềm tàng

khác.

 Copyright © Sifu Scott Baker 2000   48

  Cú đá trước căn bản (basic front kick) đòi hỏi bạn phải đối mặt với đối thủ,

nâng cẳng chân lên ngang đầu gối và đẩy mạnh bàn chân về phía trước. Và không có

gì đặc biệt về điều này cả. Bây giờ chúng ta nói về cú đá vòng (round kick). Cú đá

vòng có thể tung ra từ bất cứ sự sắp xếp vị trí nào giữa bạn và đối thủ. Bạn có thể đối

mặt với anh ta, đứng  ngang với anh ta hay thậm chí đứng quay lưng về phía anh ta

bạn vẫn có thể tung ra một cú đá vòng hiệu quả. Phụ thuộc vào phần nào của bàn chân

bạn dùng để tấn công  với cú đá vòng mà trông có vẻ như mỗi lẫn bạn thực hiện một

kỹ thuật khác nhau.

  Một cú đá xoay gót (spining heal) là một cú đá vòng, đường tấn công của nó

là một đường cong chứ không phải là một  đường thẳng như cú đá trước. Một cú đá

lưỡi liềm (crescent kick) cũng là một cú đá vòng, sự thực thì một cú đá chỉ có thể hoặc

có đường tấn công thẳng hoặc có đường tấn công vòng. Trong Vĩnh Xuân mọi cú đá

có đường đi đến mục tiêu cong đều được xem như là cú đá vòng. Bây giờ nếu bạn kết

hợp  nguyên  tắc  đường  đi  vòng  cung  của  cú  đá  vòng  với  một  cú  đá  trước  đơn  giản

chúng ta sẽ phát hiện ra một điều thú vị, và ở một mức độ nào đó thì đây là kỹ thuật

đá có một không hai.

  Một ví dụ về điều này là cú đá (“facade” kick) thường được thấy trong phần

kết thúc của bài Tầm Kiều. Nó là một cú đá trước đi đường vòng cung  ở  bên ngoài

trong khi xoay người để đối mặt về phía mục tiêu. Bạn đá với cú đá cạnh trong bàn

chân bằng một chuyển động tống thẳng về trước, nhưng đường tấn công của cú đá thì

chính xác lại là một đường cong. Cũng như thế bằng cách kết hợp ba hạt giống cú đá

này Vĩnh Xuân có thể tạo ra nhiều kỹ thuật đá khác.

b.  Nguyên tắc của đòn đá

Trong khi kết hợp ba hạt giống cú đá Vĩnh Xuân dựa trên những nguyên tắc về sự xắp

xếp cơ thể, về chuyển động và khu vực tấn công được sử dụng bởi ba hạt giống và tái

kết hợp chúng lại với nhau để tạo ra nhiều kĩ thuật đá đa dạng. Nên nhớ rằng Vĩnh

Xuân là một hệ thống võ thuật dựa trên các nguyên tắc/khẩu quyết, chứ không phải

một hệ thống kỹ thuật. Cho nên, chúng ta có thể có vô số kỹ thuật có thể sử dụng miễn

là ta tuân thủ những nguyên tắc đúng của cú đá. Những nguyên tắc này đại diện cho

ba hạt  giống của cú đá  và chúng bao  gồm  việc nâng, đẩy  mạnh,  giậm mạnh, sự bỏ

qua, xoay, giựt mạnh và sự ép. Nó cũng bao gồm nguyên tắc đường thẳng và đường

cong trong chuyển động. Nguyên tắc xắp xếp cơ thể đối mặt, ngang với đối thủ hay

xoay mặt hoặc lưng về phía đối thủ cũng được đề cập đến.

  Bộ phận dùng để tấn công của cạnh bàn chân, gót và phần mu bàn chân thì

đã được minh họa rõ ràng. Nhưng những hạt giống cũng bao gồm các ngón chân, lòng

bàn chân, phía sau  gót chân, ống quyển và đầu gối. Vùng nào trong những bộ phận Copyright © Sifu Scott Baker 2000   49

này  được  sủ  dụng  tùy  thuộc  vào  sự  sắp  xếp  của  bạn  với  mục  tiêu  và  nguyên  tắc

chuyển động được sử dụng để đưa chân bạn đến  mục tiêu. Những nguyên tắc/khẩu

quyết  chung  khác  của  Vĩnh  Xuân  cũng  được  ứng  dụng  vào  cú  đá.  Nguyên  tắc  tiết

kiệm trong chuyển động hay vũ khí gần nhất đi đến mục tiêu gần nhất thường được sử

dụng để  minh họa cho  việc xài đòn đá.  Nguyên tắc tấn công liên tục cũng thể hiện

Vĩnh Xuân có những đòn đá liên hoàn thay vì chỉ một hay hai cú.

c.  Sức mạnh của cú đá mềm/cú đá nó nội công

  Nguyên tắc bám dính  và sử dụng chuyển động/niêm chân nhằm  mục đích

giúp võ sinh Vĩnh Xuân xác định hạt giống nào sẽ đáp ứng tốt nhất với tình trạng hiện

tại. Để có thể sử dụng các đặc tính kỹ năng của niêm chân bạn phải học cách đá trong

trạng  thái  đôi  chân  phải  được  thả  lỏng.  Thả  lỏng  là  nguyên  tắc  không  thể  tách  rời

trong kỹ năng cảm nhận và đi theo khi niêm. Đây là điểm khác biệt giữa Vĩnh Xuân

và  các  môn  võ  khác-  đa  phần  sử  dụng  sức  mạnh  và  sự  căng  cơ  để  tạo  ra  một  sức

mạnh. Trong Vĩnh Xuân, bạn phải giữ trạng thái mềm và thả lỏng trong khi tung cú đá

nhằm tạo cảm nhận và đi theo dòng chảy một cách hiệu quả. Cú đá Vĩnh Xuân phóng

thích một sức mạnh mềm thông qua đôi chân chứ không phải là đá với sức mạnh cơ

bắp.

  Sức  mạnh  của  cú  đá  trong

Vĩnh Xuân đến từ việc phóng thích khí

đúng cách thông qua tứ chi, cũng giống

như  sức  mạnh  của  một  cú  đánh  bằng

tay  phóng  thích  năng  lượng  thông  qua

bàn  tay  và  làm  cho  đối  thủ  bị  tổn

thương ở bên trong. Và sẽ là không phù

hợp  nếu  Vĩnh  Xuân  nhấn  mạnh  đến

việc  chuyển  động  lỏng,  mềm  với  cú

đánh  bằng  đôi  tay  nhưng  lại  sử  dụng

việc gồng cứng với đôi chân. Điều này

thật là vô lý và cũng sẽ không hiệu quả. Như một môn nội công, toàn bộ các kỹ thuật

trong Vĩnh Xuân đều mềm mại và bao hàm yếu tố năng lượng. Và tất nhiên bao gồm

cả kỹ thuật đá.

  Khi  luyện  tập  đúng  cú  đá  nhanh,  mềm  của  Vĩnh  Xuân  sẽ  có  sức  mạnh

khủng khiếp. Người võ sinh phải học cách thả lỏng và phóng thích năng lượng thông

qua đôi chân, như cách mà anh ta đã làm với đôi tay. Tuy nhiên với đôi chân thì đòi

Niêm chân  Copyright © Sifu Scott Baker 2000   50

hỏi phải đạt được trình độ thả lỏng cao hơn, vì vậy với một số người họ cảm thấy dễ

dàng hơn với cú đá theo phương pháp gồng cứng. Đó là một sai lầm nghiêm trọng và

kết quả là nó không chỉ làm tổn hại đến đôi chân người ra đòn mà còn làm cô lập anh

ta với một nguồn năng lượng quan trọng tạo nên sự bền vững và sức mạnh cho phần

còn lại của môn võ này. Một võ sinh Vĩnh Xuân thực hiện một cú đá gồng cứng thì

anh ta đã dừng việc thể hiện Vĩnh Xuân khi anh ta đá. Anh ta đã sử dụng hai hệ thống

tạo sức mạnh và tấn công hoàn toàn khác biệt, nên anh ta chỉ có thể sử dụng hiệu quả

một trong hai thứ này.

  Để phóng thích năng lượng thông qua cú đá bạn sử dụng cảm giác có chủ

đích tương tự như khi bạn di chuyển. Quăng quả bóng năng lượng qua cẳng chân và

xuống bàn chân khi bạn đá. Tăng cường sự có chủ đích của bạn một cách mạnh mẽ

thông qua mục tiêu. Và đây là một minh chứng cho sức mạnh của cú đá trong Vĩnh

Xuân:  một  lần  khi  tôi  đang  dạy  tại  một  võ  đường  về  cú  đá  xoay  gót  (circular  heal

kick) tấn công vào thận của đối thủ. Tim, một trong những người học trò xuất sắc của

tôi, đang tò mò để xem tôi cố thể tạo ra được một sức mạnh nào với một cú đá trông

có vẻ mong manh, yếu ớt như vậy. Tôi bảo Tim cầm một miếng đỡ tập đá dày ngang

qua quả thận bên trái của anh ta. Và tôi đứng đối mặt với anh để tôi không làm tổn hại

đến quả thận của anh ta. Tôi chuyển vị trí thực hiện cú đá tấn công từ vị trí bên hông

và sau đó xoay cẳng chân trái một vòng rồi đánh vào miếng đệm bằng phần dưới của

gót chân. Tôi thực sự không hề cố gắng đá mạnh vào anh ta, sự thật là tôi cũng không

mong chờ một tác động gì lớn bởi nó

không phải là một cú đá có sức mạnh

đặc biệt và anh ta có một miếng đệm

lớn quá. Ý định của tôi là chỉ gây nên

một  tiếng  bốp  lên  miếng  đệm,  tuy

nhiên  năng  lượng  sinh  ra  từ  cú  đá

xuyên  qua  miếng  đệm  và  khiến  Tim

gục xuống như một hòn đá. Anh ta bị

đau đớn trong nhiều phút tiếp theo và

ôm vùng thận của anh ta. Tôi đã giúp

anh  ta  phục  hồi;  tuy  nhiên,  anh  ấy

không  bao  giờ  yêu  cầu  tôi  biểu  diễn

cú đá đó với anh ta một lần nào nữa.

d.  Mục tiêu của cú đá

  Vĩnh  Xuân sử dụng nguyên tắc của chuyển động  một  cách  tiết  kiệm nhất.

Với  cú  đá,  sự  ứng  dụng  của  những  nguyên  tắc  này  chỉ  cho  người  võ  sinh  tấn  công Copyright © Sifu Scott Baker 2000   51

những  mục tiêu phía dưới bằng cú đá trong khi sử dụng đôi tay để tấn công những

mục tiêu cao hơn. Để sử dụng nó ta đơn giản sẽ tấn công những mục tiêu được mở ra

với vũ khí gần đó nhất. Và thật là hiếm khi mà đầu của đối thủ lại gần chân hơn tay

bạn, chỉ trừ khi anh ta đã  gục xuống đất. Để nhấc bàn chân từ dưới đất lên  khoảng

1,7m (6 feet) đến đầu đấu thủ thì thật là vô lý trong khi tay bạn thì chỉ cần di chuyển

2-3 feet để đến đó. Và thật không thể hiểu nổi khi nhiều môn võ phải cúi người xuống

đấm vào bàn chân đối thủ trong khi đơn giản chỉ cần dậm mạnh vào chân đối thủ bằng

gót. Cũng tương tự như thế khi đánh vào đầu anh ta bằng tay thay vì bằng chân. Vĩnh

Xuân  hiếm  khi  đá  vào  những  phần  nằm  trên  khoang  bụng.  Hầu  hết  những  môn  võ

phát triển những cú đá cao đều dựa trên một hệ thống luật thi đấu là cấm đá vào các

bộ phận ở phía dưới thắt lưng. Luật này sẽ là cho cú đá cao trở nên an toàn hơn, cho

đến khi bạn vào một cuộc chiến thực sự- nơi mà không có bất cứ luật lệ nào!

  Bộ phận dễ bị tổn thương nhất khi bạn tung cú đá cao là chân trụ. Nó được

mở rộng và không thể di chuyển trong khi chân kia đang tung cú đá, và đầu gối là một

khớp nối thường dễ dàng bị tổn thương trong cơ thể. Một cú đá ngắn bất ngờ vào bộ

phận này sẽ  kết thúc trận đấu ngay lập tức. Điều này được minh họa bởi trong một

hoàn cảnh khác mà bạn tôi, Mark đã gặp. Chỉ sau 6 tháng tập luyện một  mình,  một

tình huống xảy ra giữa anh và một người hướng dẫn một môn võ chỉ sử dụng các kỹ

thuật đá. Với tính cách của mình anh ta bắt đầu làm mất lòng quý ông này bằng cách

nói rằng nên học một môn kungfu thực sự thay vì học một phần như môn võ mà quý

ông này đang dạy. Và không có điều gì xảy ra cho đến nhiều tuần sau, khi mà vị sư

phụ này gọi cho Mark và nói rằng ông ấy xem lời nói của Mart là một lời tuyên bố

không  tôn  trọng  ông.  Vị  sư  phụ  này  đứng  đầu  nhiều  trung  tâm  võ  thuật  khắp

California, Arizona Washington và một số bang ở miền Tây khác. Ông ấy thông báo

cho Mark rằng ông sẽ đến chỗ Mark trong tuần sau và sẽ gặp và dạy cho anh ta một

bài học về sự lễ độ. Với trường hợp như thế này Mark chẳng bao giờ lùi bước và anh

đã đồng ý buổi gặp mặt.

  Họ đã gặp nhau ở sân tập YMCA, Mark đến một mình,  mặc một chiếc áo

thun và quần tập kung fu, vị võ sư này thì trong bộ đồ võ phục màu trắng, đeo đai đen

với những vạch đỏ. Người đàn ông này đã ngoài 40 và đã luyện tập võ thuật suốt quá

trình sống của ông. Mark thì gần 30 và đã luyện tập Vĩnh Xuân cơ bản được 6 tháng.

Ngoài ra vị võ sư này còn mang theo hai người đệ tử đai đen của mình để chứng kiến

ông ta sẽ dạy cho Mark một bài học như thế nào.

  Không  có  nhiều  sự  đối  thoại  giữa  họ.  Mark  bước  vào  trong  khi  vị  võ  sư

đang khởi động để chuẩn bị cho trận đấu. Ông ấy hỏi Mark đã sẵn sàng chưa và rồi họ

bắt đầu. Vị võ sư bắt đầu với một chuỗi các cú đá xoay và Mark đã né được. Sau đó Copyright © Sifu Scott Baker 2000   52

ông  ta  sửa  soạn  tung  một  cú  đá  vòng  bằng  chân  sau  vào  đầu  Mark.  Mark  chụp  lấy

chân  ông  ta  như  một  động  tác  (lao  sau)  trong  Vĩnh  Xuân  được  thực  hiện  trong  bài

Tiểu Niệm  Đầu  và sau  đó anh ta dậm mạnh vào đầu  gối chân trụ của  vị  võ sư  kia.

Cùng với việc đầu gối bị bẻ cong là một âm thanh kinh khủng và vị võ sư đã bị shock

khi mà cả hai cùng ngã trên mặt đất và Mark thì nằm trên. Mark té lên cùi chỏ của ông

ta và đã bị bầm tím xương sườn, đó là viết thương duy nhất của anh ta, và anh ta bắt

đầu một chuỗi cú đấm vào mặt vị võ sư cho đến khi ông ta bất tỉnh và hai đệ tử đai

đen của ông ấy phải kéo Mark ra và tuyên bố thế là quá đủ.

  Mark đã chiến thắng một  vị võ sư với trên 40 năm kinh nghiệm chỉ với 6

tháng luyện tập kỹ thuật và nguyên tắc Vĩnh Xuân! Trước khi bỏ đi Mark đã xé miếng

logo của vị võ sư và giữ nó như một vật kỷ niệm. Bây giờ anh ta có hẳn một khung

gắn một miếng vải bị dính máu với một câu tuyên bố khó hiểu về đối mặt với sự sợ

hãi.

  Vĩnh Xuân thực hiện cả việc tấn công và phòng thủ cánh cổng phía dưới của

cơ thể với đôi chân. Chúng ta đứng trên chân sau và thả nổi chân trước để thực hiện

việc tấn công và phòng thủ phần dưới cơ thể dễ dàng như đôi tay tấn công và phòng

thủ đối với cánh cổng phía trên.

  Bằng  việc  việc  ứng  dụng  khéo  léo  nguyên  tắc  bám  dính  (niêm)  được  học

với  sự  tập  luyện  niêm  chân,  người  võ  sinh  có  thể  nương  theo  và  đánh  bại  việc  tấn

công bằng đòn đá của đối thủ. Có rất nhiều mục tiêu hữu hiệu có thể đánh vào trên đôi

chân,  và bởi  vì  nhiều người  khi  chiến đấu  đặt trọng tâm  của họ lên chân trước nên

không thể di chuyển để bảo vệ những mục tiêu đang mở này. Vĩnh Xuân sử dụng một

chân trụ cho nên chân trước được tự do để tấn công và phòng thủ với một tốc độ có

thể so sánh được với đôi tay.

  Nhiều người có thể cảm thấy rằng việc sử dụng vũ khí gần nhất để tấn công

thì có vẻ tốt với việc tiết kiệm chuyển động nhưng sẽ phải hi sinh sức công phá lớn

mà cú đá có thể tạo ra. Lời nhận xét này thực sự đúng đối với cú đá sử dụng sự căng

cơ, khối lượng và sức mạnh cơ bắp để tạo ra sức mạnh cho cú đá. Nhưng như chúng ta

đã nói: Vĩnh Xuân không tạo ra sức mạnh bằng cách này. Sức mạnh được phát ra từ

một  khoảng cách ngắn trong Vĩnh Xuân đã được thể hiện qua cú đấm một inch. Và

một  sức  mạnh  sinh  ra  trong  một  khoảng  cách  ngắn  với  sức  phá  hủy  tương  tự  cũng

được tạo ra với cú đá của Vĩnh Xuân. Chúng ta không hi sinh sức mạnh để đổi lấy tốc

độ và sự tiết kiệm.

  Việc phòng thủ cánh cổng phía dưới cũng sử dụng những nguyên tắc của ba

hạt giống cú đá. Tư thế chuẩn bị ra đòn cho cú đá trước và cú đá bên hông là các tư

thế cơ bản cho  kỹ thuật  phòng thủ  bằng chân. Các  kỹ năng  khóa,  gạt  với chân dẫn hướng sẽ được học với việc tập luyện niêm chân. Bằng cách giữ đầu gối hoặc là bàn

chân nằng trên đường trung tâm của cơ thể, người võ sinh sẽ học cách điều khiển chân

tấn công của của đối thủ và có thể phá hủy nó với chuỗi kỹ thuật đá liên hoàn.

e.  Thực hiện cú đá như một bước di chuyển

  Một điểm đáng chú ý cuối cùng tạo sự khác biệt giữa cú đá của Vĩnh Xuân

và các  môn phái khác là Vĩnh Xuân sử dụng đòn đá như một bước di chuyển. Điều

này được thể hiện rõ trong bài Tầm Kiều và bài Mộc Nhân Pháp. Trong Vĩnh Xuân

bạn không đá rồi co chân về mà bạn đá rồi bước xuống và tiến về phía trước. Cú đá là

một phần của bước di chuyển. Chúng ta hiếm khi mà chỉ đứng một chỗ và tung cú đá.

Người tập Vĩnh Xuân thường thích tiến sát vào đối thủ, và với cú đá điều này có nghĩa

là tiến tới với mỗi cú đá. Để làm điều này bàn chân sẽ được đặt xuống đất tại nơi mà

nó tấn công vào mục tiêu. Nó sẽ  không co về và đặt lại nơi nó xuất phát. Trong kỹ

thuật đá cao cấp, một người có thể tiến tới với cú đá mà bàn chân tấn công không cần

đặt xuống mặt đất, cho nên anh ta có thể thực hiện chuỗi cú đá liên hoàn trong khi vẫn

tiến tới. Điều này trông có vẻ như bạn đang nhảy trên một chân trong khi chân còn lại

thì tấn công đối thủ, tuy nhiên bạn thực sự không phải đang nhảy nếu bạn duy trì được

bộ rễ năng lượng đủ mạnh. Kỹ năng này đòi hỏi phải có một sự hiện diện mạnh mẽ và

sử dụng năng lượng trong cả chân trụ và chân tấn công.

  Kỹ  năng  đá  trong  Vĩnh  Xuân  thường  không  được  đánh  giá  đúng  mức  và

được sử dụng  không hết  khả năng của nó.  Hầu hết võ sinh dành nhiều thời  gian  và

công sức để phát triển khả năng linh giác với đôi tay nhưng đến khi họ đá thì những

khả năng này lại không sử dụng được. Sự thật là kỹ năng đá trong Vĩnh Xuân cũng

rắc rối và phức tạp  không kém gì kỹ năng sử dụng đôi tay. Sư phụ Diệp Vấn từng nói

rằng nếu bạn phải chiến đấu với một người thành thạo Vĩnh Xuân, bạn phải sử dụng

đôi chân của mình để đánh anh ta. Nếu một người võ sinh bỏ thời gian và nỗ lực để

tập luyện đôi chân cũng giống như họ đã làm đối với đôi tay thì anh ta có thể sẽ được

biết đến với kỹ năng phá hủy bằng đôi chân của mình! Nhưng sự thật là đôi chân trở

nên mệt mỏi rất nhanh bởi sức nặng của nó và rất khó để làm việc với chúng, và ta

cũng chưa học được cách để cảm nhận nó như cách mà ta đã làm với đôi tay. Bởi vì

những lý do đó mà hầu hết võ sinh không dành đủ thời gian cần thiết để thực sự phát

triển kỹ năng đá của Vĩnh Xuân

4.  Những sự biểu lộ năng lượng khác nhau của ba bài quyền

  Mỗi  bài  quyền  trong  Vĩnh  Xuân  đều  có  một  ý  nghĩa  quan  trọng  riêng  về

năng lượng. Tiểu Niệm Đầu dạy ta một quá trình xây dựng khí cao cấp. Nó chứa đựng

bài tập nội công cao cấp cho việc xây dựng và tập trung nguồn năng lượng khí. Tầm

Kiều chứa đựng một chuỗi các động tác đã được xắp xếp để tạo nên một sự diễn đạt Copyright © Sifu Scott Baker 2000   54

thống  nhất.  Những  chuỗi  động  tác  này  được  rèn

luyện  nhằm  mục  đích  tạo  nên  sự  bộc  lộ  đồng  thời

các  kỹ  thuật.  Với  sự  kết  hợp  các  chuyển  động  này

năng lượng sẽ được bộc lộ thông qua việc đặt năng

lượng cùng tay hay chân thực hiện. Đặt năng lượng

là  hình  thức  bộc  lộ  nội  công  trong  bài  Tầm  Kiều.

Một người bình thường cũng có thể nhận ra rằng bài

Tầm Kiều chứa khá nhiều động tác phức tạp so với

bài Tiểu Niệm Đầu.

  Bộ chân là một  khía cạnh  quan trọng của

bài quyền thứ hai.  Các động tác xoay tấn,  bước tới

cần phải được thực hiện cùng với các kỹ thuật tay để

tạo nên một chuyển động tổng hợp và làm thành một

sự bộc lộ duy nhất. Ngoài việc kết hợp chuyển động

giữa các động tác ta còn học cách đặt sự có chủ đích,

và bằng cách đó là khí, với những kỹ thuật tại những

thời điểm cần thiết. Năng lượng sẽ không chảy từ bộ rễ vào cánh tay hay chân để bộc

lộ cùng với những kỹ thuật này nếu tồn tại sự căng cứng, gồng cơ.

  Một  đặc  điểm  nhận  biết  có  thể  qua  sát

được nếu đặt năng lượng đúng là một sự rung như

cao su xảy ra tại tay hoặc chân tại thời  điểm  mà

năng lượng được đặt vào. Cánh tay hay cẳng chân

cần phải được thả lỏng để cho phép sự rung động

này xảy ra. Sự có chủ đích về việc đặt năng lượng

này một lần nữa có thể được tập luyện bằng cách

sử  dụng  hình  ảnh  và  sự  tưởng  tượng.  Ví  dụ  như

kỹ thuật bàng thủ (bong sau) là một đặc điểm nổi

tiếng của bài Tầm Kiều. Để thể hiện nó đúng cách  nó phải được đặt chính xác vào vị

trí đường trung tâm được dạy trong bài Tiểu Niệm Đầu. Đồng thời nó cũng phải được

thực hiện xong  vào thời điểm  việc  xoay người hay bước tới  kết thúc, vậy thời  gian

thực hiện động tác bàng thủ phải xảy ra đồng thời với việc xoay người hay bước tới.

Đây  là  thời  điểm  mà  bạn  đặt  năng  lượng  của  mình  cùng  với  cánh  tay  trước  của  kỹ

thuật bàng thủ. Hình ảnh được sử dụng là bạn có một cánh tay rỗng ở bên trong và khi

kỹ thuật bàng thủ được thực hiện thì một quả bóng nặng bằng năng lượng bắn từ vai

và hạ cánh đến chính giữa cánh tay trước một các bịch. Và sự va chạm này tạo nên

Đặt khí lên cánh tay

Phóng thích khí trong bài Tiêu Chỉ  Copyright © Sifu Scott Baker 2000   55

một sự rung động đàn hồi mà nó là sự biểu hiện của việc đặt năng lượng. Những hình

ảnh tương tự cũng có thể sử dụng trong mỗi kỹ thuật khác nhau của bài quyền.

  Trong ba bài quyền của Vĩnh Xuân thì bài Tầm Kiều là bài dễ và đơn giản

nhất để có thể tập luyện tốt. Nhiều người cho rằng bài Tiểu Niệm Đầu rõ ràng còn đơn

giản  hơn,  về  khía  cạnh  hình  thức thì tôi  đồng  ý  với  họ.  Nhưng  bài  Tiểu  Niệm  Đầu

thực sự rất khó để thực hiện và bộc lộ năng lượng với những kỹ năng cao cấp bởi đơn

giản  vì  cấu trúc của nó quá đơn  giản. Nó  đòi hỏi những người  rất thành thạo trong

việc biểu hiện  kỹ năng đặt năng lượng trong bài Tầm Kiều  và  kỹ năng phóng thích

năng lượng trong bài Tiêu Chỉ mới có thể thực hiện tốt bài Tiểu Niệm Đầu. Một lý do

là bạn phải học cách dẫn năng lượng từ bộ rễ để đặt và phóng thích năng lượng qua kỹ

thuật tay đang được thực hiện mà không hề có thêm chuyển động nào từ cơ thể. Đây

là một kỹ thuật cao cấp. Cho nên Tiểu Niệm Đầu trở thành một bài khó nhất để thực

hiện. Dù sao thì bài Tầm Kiều cũng tạo cho bạn rất nhiều công việc để thực hiện với

việc đặt năng lượng và một ít với việc phóng thích năng lượng.

  Mặc  dù  việc phóng thích năng lượng  là  một  sự bộc  lộ nội công trong bài

Tiêu Chỉ, một khi bạn đã thành thạo kỹ thuật này bạn nên thực hiện nó trong cả ba bài

quyền. Tầm Kiều là bài dễ nhất để thực hiện. Nó còn dễ hơn bài Tiêu Chỉ bởi cấu trúc

của bải Tầm Kiều chỉ là sự kết hợp của các kỹ thuật đơn giản. Trong khi cấu trúc bài

Tiêu Chỉ thì lại là sự kết hợp của các kỹ thuật khó và phức tạp. Cho nên bài dễ nhất là

bài Tầm Kiều, kế đến là bài Tiêu Chỉ và khó nhất là bài Tiểu Niệm Đầu bởi thế tấn và

vị trí cơ thể tĩnh tại của nó.

 Copyright © Sifu Scott Baker 2000   56

CHƯƠNG 6: SỬ DỤNG KHÍ NHƯ MỘT THỨ VŨ KHÍ

      Sư phụ Baker cầm cây côn trong một tư thế khó

          Việc tập luyện nội công  giúp  cho cơ thể và bộ não trở  thành một  khối thống

nhất. Kỹ năng bám rễ là nền tảng cho tất cả các kỹ năng khác về nội công. Cùng với

việc phát triển kỹ năng bám rễ của người võ sinh, anh ta sẽ bắt đầu học cách phóng

thích năng lượng thông qua đôi tay của mình. Việc tập luyện với một cái túi treo trên

tường là một phần cần thiết để phát triển kỹ năng này. (xem hinh tr 52) Cái túi trên

tường nên được sử dụng thường xuyên trong  một  thời  gian dài nhằm  làm sâu  thêm

khả năng phóng thích năng lượng. Việc tập luyện cú đấm lên chiếc túi này phải được

thực hiện một cách đúng đắn, với một thế tấn chuẩn và không được gồng cứng. Nếu

người võ sinh cố gắng đánh thật mạnh vào cái túi anh ta sẽ đạt được rất ít lợi ích từ

việc tập này. Anh ta cần thả lỏng để cho phép năng lượng chảy từ nắm đấm của anh ta

đi vô tường.

 Copyright © Sifu Scott Baker 2000   57

          Nên nhớ rằng Vĩnh Xuân ban đầu được phát triển và tập luyện bởi hai người

phụ nữ: Ngũ Mai và Nghiêm Vịnh Xuân. Bạn nghĩ họ có thể đánh bại những người 

đàn ông to lớn, mạnh mẽ và cũng có những kỹ năng về kung fu bằng cách học đánh

với sức mạnh cơ bắp không? Ý tưởng này rõ ràng là rất vô lý, họ không thể nào so

sánh về sức mạnh cơ bắp với những người đàn ông được. Và họ đã không đánh với cơ

thể nhỏ bé của họ. Ngũ Mai và người học trò của bà đã học cách đánh với khí,  với

năng lượng. Họ đã có thể đánh bại sức mạnh cơ bắp thông qua việc phát triển sâu sắc

kỹ năng sử dụng năng lượng. Đó là cách mà Vĩnh Xuân lúc ban đầu được dạy và tập

luyện. Khi đang tập luyện hãy luôn hỏi bản thân mình rằng: “Liệu một người phụ nữ

có thể sử dụng những kỹ năng hay kỹ thuật theo cách mà tôi đang sử dụng để đánh bại

một gã cao lớn không?” Nếu bạn trả lời không thì đó không chính xác là Vĩnh Xuân.

          Việc rèn luyện cú đấm đúng cách qua nhiều tháng sẽ mang đến sức mạnh phá

hủy sinh ra từ một khoảng cách ngắn được tìm thấy trong cú đấm một inch. Tương tự

việc tập luyện cú đánh bằng lòng bàn tay và cú đá cũng tạo ra một sức mạnh rất lớn.

          Việc phóng thích năng lượng từ cánh tay có thể được tăng cường rất nhiều bằng

cách học phóng thích năng lượng bằng cả cơ thể. Fa-Jing là một cụm từ chính xác để

nói đến việc bùng nổ năng lượng này. Một khi người võ sinh đã phát triển một bộ rễ

năng lượng đủ sâu và học cách phóng thích năng lượng thông qua tứ chi, sau đó anh ta

sẽ được học Fa-Jing. Fa-Jing được biểu lộ bởi một sự rung đặc trưng của cơ thể khi cú

đánh  được  thực  hiện.  Sự  rung  khác  lạ  này  là  một  đặc  tính  của  khí  khi  được  phóng

thích thông qua cú đánh. Sự rung này tập trung ở vùng eo chứ không phải vùng hông.

Một dạng tự nhiên của Fa-Jing xảy ra khi chúng ta có một cú hắt xì hơi lớn! Thường

thì cả cơ thể rung lên khi chúng ta hắt xì. Trong một khoảnh khắc cả cơ thể hoàn toàn

bị mất khả năng kiểm soát. Đây là một đặc tính của một cú Fa-Jing tốt. Điều này có

thể được chứng minh bằng cách đánh bằng gan bàn tay (hand pad). Một cú đánh chỉ

sử dụng năng lượng của cánh tay cũng có thể rất ấn tượng, nhưng nếu được thêm vào

với  Fa-Jing  thì  sức  mạnh  đó  qua  cả  những  giới  hạn  thông  thường.  (xem  phần  lắng

đọng gan bàn tay).

          Một cú đánh sử dụng Fa-Jing có một sức mạnh đáng kinh ngạc. Nó là một cú ra

đòn mà một người không thể gượng dậy ngay được nếu bị đánh trúng. Nó phải mất

nhiều  năm  tập  luyện  để  có  thể  làm  chủ  được  khí  một  cách  hiệu  quả  để  có  thể  tinh

luyện những kỹ năng này. Nhưng một khi những kỹ năng này được bắt đầu, người võ

sinh sẽ nhận ra rằng khả năng Vĩnh Xuân của anh ta trở nên mạnh mẽ hơn nhiều so

với những gì anh ta đã từng mong đợi. Tuy nhiên, Fa-jing không phải đơn giản chỉ là

những rung động của cơ thể. Sự rung động chỉ là phẩn biểu hiện có thể quan sát được

của  một  cú  nổ  phóng  thích  năng  lượng  thông  qua  cơ  thể.  Việc  rung  động  riêng  nó Copyright © Sifu Scott Baker 2000   58

không thể tạo ra được điều này. Để đạt được khả năng phóng thích Fa-jing một người

cần phải phát triển một sự kết nối sâu sắc giữa cơ thể và bộ não. Điều này mang lại

một năng lực để điều khiển khí của bạn, để cảm nhận nó và điều khiển nó với cơ thể

và thậm chí dẫn nó lên từ quả đất thông qua bộ rễ. Một sự thả lỏng sâu trên cơ thể vật

lý là rất cần thiết để cho phép năng lượng chảy qua nó một cách tự do.

          Tất cả các bài tập về nội công được miêu tả ở trước nhằm mục đích rèn luyện

năng lực về tinh thần, thể chất và yếu tố năng lượng cần thiết để tạo ra một sự phóng

thích năng lượng  Fa-jing. Sự rung động đơn giản chỉ là phần có thể quan sát được thể

hiện bởi kỹ năng nội công này. Một phần thể hiện khác là sức mạnh không thể chối

cãi của cúa đánh này, nó được thể hiện bởi tác động dữ dội lên người bị dính đòn.

          Nhiều kỹ năng về nội công khác không tạo ra sự bùng nổ về năng lượng. Sự

thực là một số kỹ năng khó khác là kỹ năng lắng nghe và đọc năng lượng và thường

được gọi là linh giác (listening Jing), những kỹ năng về sự cảm nhận này được luyện

tập rộng rãi trong Vĩnh Xuân với bài tập niêm thủ.

          Một kỹ năng niêm thủ thực sự chỉ có thể đến khi năng lượng được dạy cùng với

những bài tập này. Kể cả khi cơ thể trở nên già cả và yếu đuối thì nhưng kỹ năng này

vẫn không hề thay đổi. Một vị lão sư có một sức mạnh lớn bởi vì ông ấy học các kỹ

năng về nội công trong quá trình tập luyện nhiều năm. Theo thời gian kỹ năng về nội

công trở thành vũ khí lợi hại nhất của ông ấy, nó là sự tích lũy của tất cả các kỹ năng

của ông ta. Copyright © Sifu Scott Baker 2000   59

          Trong một số môn tập nội, khí thường được luyện tập để tăng cường sức khỏe.

Một vài niềm tin sai lầm cho rằng việc tập nội công chỉ nhằm tăng cường sức khỏe

cho bản thân. Trong Vĩnh Xuân lợi ích về sức khỏe chỉ xếp hàng thứ hai, hầu hết các

hiệu  ứng  lợi  ích  phụ  của  một  môn  võ  thực  sự  đều  do  khí  mang  lại.  Và  gần  như  là

không thể để miêu tả sự khác nhau giữa  một cú đánh bằng khí  và một cú đánh bởi

một cơ thể cường tráng. Nó là thứ bạn phải thực sự trải nghiệm để có một đánh giá

xác đáng.

          Khi tôi quyết định chấp nhận việc dạy võ và mở một võ đường, nhiều người đã

đến dự buổi lễ khai trương và để xem coi sự thể ra sao. Tôi đã cố gắng nỗ lực rất lớn

để giải thích với họ là Vĩnh Xuân lấy sức mạnh từ một nguồn khác chứ không phải từ

cơ bắp như thế nào. Rằng nó lấy sức mạnh từ khí hay năng lượng. Mọi người đã rất

lịch sự nhưng rất ít người đã quay lại. Tôi có thể thấy rằng họ không tin vào điều tôi

nói, nên tôi bắt đầu biểu diễn điều này với họ. Để biểu diễn về khí trong Vĩnh Xuân

bạn thực sự phải đánh người mà bạn đang muốn thuyết phục. 

Việc  đánh  ai  đó  không  thể

nào thuyết phục được những

người đứng xem. Anh ta phải

tự  thân  trải  nghiệm  về  điều

đó. Lúc đầu tôi cảm thấy thật

miễn  cưỡng  để  đánh  ai  đó,

nhưng  tôi  sớm  nhận  ra  rằng

sẽ không có ai tin rằng khí là

có  thật  và  có  thể  được  sử

dụng  như  một  thứ  vũ  khí 

mạnh khủng khiếp trừ khi họ

được  cảm  nhận  về  nó.  Cho

nên  tôi  trình  diễn  cú  đánh

bằng  bàn  tay  chìm  (sinking

palm  trike)  lên  ngực  những

người học trò tiềm năng. Tôi giải thích cho họ rằng năng lượng sẽ chìm xuống bao tử

họ và họ sẽ cảm thấy nó ở phía bên trong hơn là trên bề mặt, nơi mà tay tôi va chạm.

Sau đó tôi sẽ vỗ vào ngực họ; và họ luôn trở nên kinh ngạc bởi sức mạnh tạo ra bởi

một  cú  vỗ  tưởng  chừng  như  vô  hại.  Họ  bị  chết  lặng  bởi  cảm  giác  năng  lượng  di

chuyển trong người họ và hoang mang rằng làm thế nào mà nó có thể tiếp tục làm đau

họ trong nhiều  phút  kế tiếp. Và sau  khi  việc tôi bắt đầu đánh người tôi  đã có thêm

Sư phụ Tim Jeffcoat biểu diễn cú đánh xuyên thấu Copyright © Sifu Scott Baker 2000   60

nhiều người học trò. Ở phương Tây, thậm chí cả những người võ sư đầy kinh nghiệm

cũng không tin vào khí và không hiểu làm sao nó có thể sử dụng như một thứ vũ khí.

          Tại thời điểm mà tôi hứng thú với việc cạnh tranh trong một khía cạnh đầy đủ

của võ thuật. Tôi đã gặp một tay quyền anh kỳ cựu, tay này sẵn sàng huấn luyện cho

tôi chiến đấu như thế nào. Trong lần đầu tiên gặp gỡ, chúng tôi đã thử sức một chút để

anh ta thấy khả năng của tôi có những gì. Anh ta có vẻ ấn tượng. Sau đó anh ta bắt

đầu hỏi tôi  về Vĩnh Xuân. Tôi có thể nói rằng anh ta không hiểu  gì  về nội công  và

không tin về khí. Nên tôi nói với anh ta là tôi sẽ chứng minh về nó với anh ta bằng

một cú vỗ nhẹ lên ngực anh ấy. Anh ta là một anh trông rất cứng rắn, một nhân viên

cảnh sát, có một đôi hàm vuông vức và một mái tóc cắt theo kiểu quân đội. Anh ta

thực sự trông rất khó có thể vượt qua. Nên tôi đã để anh ta nếm thử nó. Thay vì sử

dụng ¼ đến ½ sức mạnh với cú vỗ tôi đã sử dụng ¾ sức mạnh của mình với anh ta.

Tôi cảm thấy năng lượng được phóng thích và chìm sâu vào cơ thể anh ta, anh ấy ho

hai lần và sau đó vài giây liền nhìn tôi và nói “wow cú vỗ này đầy sức mạnh” rồi anh

ta nhanh chóng từ biệt và hẹn gặp lại vào một dịp khác. Khoảng ba tháng sau, chúng

tôi bắt đầu trở thành những người bạn tốt. Anh ta đã đề cập lại cú vỗ mà tôi đã thực

hiện với anh ta. Anh ấy nói rằng anh ta chưa từng bao giờ bị đánh mạnh như thế trong

đời và đó là tất cả những gì anh ta có thể làm để tránh bất tỉnh. Anh ta nói anh ta cảm

tưởng như bị đánh cho vai chạm xuống tận mông và ruột thì bị rơi cả xuống sàn. Anh

ta  từ  biệt  tôi  để  có  thể  đi  chỗ  khác  nằm  nghỉ  trong  vài  giờ.  Tôi  tưởng  rằng  tôi  đã

không làm ấn tượng gì anh ta nhưng thực sự tôi đã làm được điều đó. Anh ta đã thật

cứng rắn  và tự hào nên không thể cho tôi thấy anh ta đã bị đau như thế nào chỉ với

một cú vỗ. Anh ta liên tục hỏi tôi làm thế nào để đánh được như thế. Anh chàng này

đã tập luyện rất nhiều với môn quyền anh và biết rất rõ làm thế nào để tung một cú

đánh. Nhưng nó luôn thật ấn tượng với lần đầu tiên bạn bị đánh với khí. Nó thay đổi

mọi thứ. Khí là một thứ vũ khí rất lợi hại.

1.  Cú vỗ hay bàn tay chìm

          Có  hai  phương  pháp  phóng  thích  khí  trong  cú  đánh  bằng  bàn  tay  của  Vĩnh

Xuân. Bàn tay đẩy và bàn tay chìm - cái mà được biết đến như một bàn tay mềm hay

cú  vỗ.  Trong  hai  cú  đánh  này,  cái  dễ  nhất  để  học  và  thực  hiện  là  bàn  tay  chìm.  Bí

quyết vật lý để thực hiện tốt một cú đánh bàn tay chìm là thả lỏng một cách hoàn toàn

bàn tay và cánh tay, để đánh vào mục tiêu bạn phải sử dụng toàn bộ phần bên trong

của bàn tay bao gồm gan bàn tay và các ngón tay, và phải bám dính vào mục tiêu khi

tiếp xúc mà  không tạo ra  bất cứ sự căng cơ nào. Ngoài những  yếu tố  vật lý này cú

đánh sẽ trở nên mạnh khủng khiếp khi mà người võ sinh có thể tập trung sự chú ý của

mình lên làn sóng năng lượng trong cánh tay và bàn tay và đồng thời đặt sự chủ đích Copyright © Sifu Scott Baker 2000   61

của mình lên mục tiêu. Thông thường cú đánh sẽ có hướng đi xuống nên năng lượng

sẽ chìm sâu vào mục tiêu. Và người bị dính đòn sẽ không bị văng ra xa bởi sức mạnh

đi trực tiếp xuống dưới và sẽ bị hấp thụ hoàn toàn bởi cơ thể người dính đòn.

          Riêng  dòng  năng  lượng  chảy

trong cánh tay cũng đủ để gây nên một

tổn thương nghiêm trọng lên đối tượng

nếu được phóng thích đúng cách.  Một

người võ sinh cao cấp có thể thêm vào

một lượng lớn năng lượng vào cú đánh

bằng  cách  phóng  thích  năng  lượng  từ

bộ  rễ  và  toàn  bộ  cơ  thể  vào  cú  đánh.

Kỹ  năng  này  là  việc  phóng  thích  Fa-

Jing  đã  được  đề  cập  ở  trước  đó  và  có

sức  mạnh  rất  lớn.  Với  một  đẳng  cấp

cao  của  kỹ  năng  phóng  thích  năng

lượng:  bàn  tay  có  thể  đánh  từ  một

khoảng  cách  rất  ngắn  tương  tự  như  cú

đấm 1 inch mà vẫn phóng thích ra một

lượng lớn năng lượng.

          Một đặc điểm thú vị của bàn tay chìm là bạn đánh ai đó tại một điểm trên cơ

thể và điều  khiển  khí  đến  một  phần  khác trên cơ thể mà thông  thường là  phía dưới

điểm tiếp xúc. Và nó trở nên rõ ràng với người tiếp nhận cú đánh là họ sẽ cảm thấy

khó chịu nhất ở vùng phía bên trong hơn là tại điểm tiếp xúc. Một ví dụ là: chúng ta

thường biểu diễn bàn tay chìm lên ngực và năng lượng sẽ được lắng đến vùng bụng.

Nên cho dù bàn tay không hề tiếp xúc với vùng bụng nhưng đó lại là vùng cảm thấy

khó chịu nhất.

          Cú vỗ thường để lại vết hằn lên bàn tay tại điểm tiếp xúc. Cũng với việc năng

lượng được truyền đi, nó tạo ra một cảm giác nóng, nên người tiếp nhận cú đánh này

sẽ bắt đầu thấy nhói tại điểm tiếp xúc. Tuy nhiên sau khoảng 1-2 giây anh ta sẽ cảm

thấy tác động xuyên thấu của năng lượng lên bao tử của anh ta. Đó là lý do tại sao cú

đành này được gọi là bàn tay chìm. Năng lượng lắng từ điểm tiếp xúc vào bộ phận nào

của cơ thể phục thuộc vào sự chủ đích của người đánh. Cú vỗ hay bàn tay chìm cũng

được  sử  dụng  trong  phất  thủ  (pak  sau  block)  nơi  mà  một  sức  mạnh  đáng  kể  được

phóng thích và thường đánh  văng cánh tay  hay cẳng chân của  kẻ tấn công ra  xa và

thậm chí phá vỡ một số mạch máu và gây nên những vết bầm tím ngay lập tức. Một

Sư phụ Baker biểu diễn cú đánh bằng bàn tay

chìm Copyright © Sifu Scott Baker 2000   62

trong những mục tiêu hữu hiệu nhất cho cú vũ khí năng lượng này là ngay phía trước

hay bên dưới tai. Có một số lượng lớn huyệt đạo này ở các vị trí này và không khó

khăn gì để hạ gục đối thủ chỉ với một cú vỗ tưởng chừng như đơn giản.

          Một lần, tôi đã bị đẩy vào cuộc chiến với một võ sư tự phong của một môn phái

kung fu, người mà đã tuyên bố những lời lẽ không chính xác chống lại tôi. Trong suốt

buổi thảo luận ông ta trở nên thù địch và bắt đầu thúc vào ngực tôi. Tôi đẩy anh ta ra

xa rất nhiều lần khi tôi đang ngồi trên tay của một  cái ghế dài trong văn phòng nơi

chúng tôi  gặp  mặt.  Anh ta trở  nên nóng  giận và rồi quay đi  và sau  đó  liền quay lại

tung một cú đấm xoay người vào tôi. Tuy nhiên trước khi tôi biết được điều đó tôi đã

đứng dậy và sử dụng đòn tán thủ để khóa đòn tấn công của anh ta bằng tay trái của tôi

và sau đó tung một cú đánh mềm lên một bên mặt của anh ta với cùng một bàn tay.

Âm thanh phát ra từ cú vỗ thật là chói tai, (các học trò của tôi đã ghi lại đoạn này) và

anh ta trở nên hoàn toàn bất tỉnh. Tôi tiếp tục tiến lên tấn công anh ta nhằm đảm bảo

rằng anh ta đã học được bài học khi mà bò lê trên mặt đất. Rốt cuộc anh ta bị thủng

màng nhĩ, gãy mũi và gãy răng và phải khâu nhiều mũi. Anh ta cũng bị đau đầu trong

một tuần tiếp theo. Nhưng cú đánh bằng bàn tay không phải là thứ tác động hiệu quả

nhất làm thay đổi thái độ của anh ta.

          Cách tốt nhất để tập luyện bàn tay chìm là sử dụng một cái bao nặng. Đơn giản

là thả lỏng cánh tay và bàn tay và vỗ vào nó cho đến khi bàn tay tạo nên một tiếng vỗ

như  sấm  nổ  lên  đối  tượng.  Tiếng  nổ  như  sấm  là  một  dấu  hiệu  cho  thấy  bạn  đang

phóng thích năng lượng đúng cách vào cái bao. Chỉ với một nỗ lực nhỏ và một ít việc

tập luyện hầu hết mọi người đều có thể học được cách vỗ và phóng thích năng lượng.

Cùng với năng lực về nội công của bạn trở nên sâu hơn bạn sẽ thấy rằng năng lượng

phát ra từ cú đánh sẽ tăng lên rất lớn. Ở trình độ cao nhất của kỹ năng này bạn có thể

điều khiển năng lượng đi đến một bộ phận nào đó của có thể (như là một cơ quan nội

tạng nào đó) và bạn có thể phóng thích một nguồn năng lượng lớn chỉ với một khoảng

cách  khoảng 12 inch~30 cm. Cú đánh từ khoảng cách  gần với việc phóng thích Fa-

Jing là một kỹ năng cao cấp đòi hỏi phải có một kỹ năng nội công quan trọng để có

thể thực hiện tốt.

2.  Bàn tay thọc sâu (Thrusting palm)

          Dạng thứ hai của cú đánh bằng lòng bàn tay là bàn tay thọc sâu của Vĩnh Xuân.

Kỹ  thuật  này  thì  khó  học  và  khó  biểu  diễn  hơn  là  bàn  tay  chìm.  Bàn  tay  thọc  sâu

phóng thích ra một dòng năng lượng khí mạnh mẽ đi xuyên qua đối thủ và hạ gục anh

ta với sức mạnh của nó.

 Copyright © Sifu Scott Baker 2000   63

          Khi biểu diễn cú đánh này, tốt hơn  hết là

cho  người  tiếp  nhận  cầm  một  miếng  đệm  dày

hoặc  một  quyển  danh  bạ  điện  thoại  trước  ngực

của anh ta để bạn đánh vào. Nó sẽ bảo vệ người

bị  đánh  bởi  vô  số  chấn  thương  gây  ra  bởi  cú

đánh. Nếu bạn biểu diễn cú đánh thọc sâu này mà

không  có  cái  gì  bảo  vệ  ngực  của  người  bị  dính

đòn  thì  nó  có  thể  gây  ra  chấn  thương  nghiêm

trọng, trừ khi người biểu diễn không có khả năng

phóng thích năng lượng.

          Trong lần đầu tôi biểu diễn sức mạnh của

cú  đánh  này  tôi  không  dám  chắc  sức  mạnh  của

nó sẽ là như thế nào. Tôi đã nói điều này với rất

nhiều  võ sinh của tôi  và yêu cầu Mark, anh bạn

nhân  viên  cảnh  sát  của  tôi,  giữ  một  quyển  sách

dày trên ngực anh ấy để tôi có thể biểu diễn cú

đành  này.  Anh  ấy  sẵn  sàng  giữ  quyển  sách  và

mọi người thì quan sát và chờ đợi. Và do tôi chưa

bao giờ biểu diễn kỹ thuật này lên bất kỳ ai trước

đây và cũng không chắc rằng  nó sẽ có tác động

như  thế  nào  và  cần  bao  nhiêu  năng  lượng  để

phóng  thích  nên  tôi  đã  phóng  thích  tất  cả.  Cú

đánh chạm vào cuốn sách và khiến Mark văng ra

xa  12  feet~3,6m  anh  ta  đánh  rơi  cuốn  sách  và

nhìn  tôi  với  một  sự  khiếp  sợ  trong  khi  miệng  thì  thì  thầm  chửi  bới.  Khi  anh  ta  đã

tương đối hồi phục anh ta nói rằng cảm tưởng như anh đang bị bắn bởi một khẩu súng

shotgun từ một khoảng cách gần. Và năng lượng tạo thành một cái lỗ xuyên qua anh

ta  và  gần  như  làm  sụp  đổ  cả  bộ  ngực  của  anh  ấy.  Nó  là  một  màn  trình  diễn  thành

công!  Bây  giờ,  khi biểu diễn cú đánh này  tôi chỉ phóng thích khoảng  một  nửa sức

mạnh tôi có so với lần đầu tiên, và nó cũng đủ làm văng người bị đánh ra xa và lấy đi

hơi thở của anh ta trong một lúc.

          Bàn tay thọc sâu được tập luyện tốt nhất bằng cách tập đánh bằng lòng bàn tay

vào chiếc bao treo tường truyền thống của Vĩnh Xuân. Và đó là lúc bạn học cách dẫn

năng lượng từ bộ rễ và thọc sâu sự có chủ đích của bạn xuyên qua chiếc bao và đi vào

bức tường phía sau nó. Sau hàng ngàn cú đánh lên chiếc bao, bạn sẽ học được cách

phóng thích năng lượng theo một  chùm tập trung ra  khỏi bàn tay.  Nó tương tự như Copyright © Sifu Scott Baker 2000   64

chuyển động của cú đấm (sun punch). Nguyên tắc vật lý là: thả lỏng bàn tay và cánh

tay, đẩy mạnh từ phía sau cùi chỏ, đánh với cả bàn tay và ngón tay cùng một lúc.

          Điều quan trọng là không được gồng cổ tay và bàn tay bởi những tác động khi

đánh. Điều này sẽ gây nên sự cản trở khí chảy ra từ bàn tay và đi vào mục tiêu. Bạn

phải giữ trạng thái thả lỏng và đánh với cả bàn tay và ngón tay.

          Bí quyết năng lượng là phải bám rễ một cách vững chắc, và đánh với một cảm

giác dẫn năng  lượng từ  Đan  Điền, tưởng tượng  một  quả bóng năng  lượng bám  vào

bàn tay và bạn đang đập nó vỡ ra từng mảnh vào mục tiêu và bắn nó xuyên qua tường.

Hình ảnh này giúp cho hiện diện sự có chủ đích của bản thân tập trung vào chùm tia

hội tụ xuyên qua mục tiêu. Điều quan trọng là không được nghiêng người hay đẩy với

sức nặng của cơ thể khi bạn đang đánh. Nên nhớ rằng bạn đang đánh với năng lượng

chứ không phải đánh bằng sức mạnh cơ bắp. Có thể nói rằng bàn tay thọc sâu là một

phiên bản của kỹ thuật thôi thủ nổi tiếng trong Thái Cực Quyền. Nó đều có những tác

động tương tự với những tổn thương nội tạng kèm theo. Khi ở Trung Quốc tôi thấy

rằng những vị Sư phụ Thái Cực Quyền sử dụng cú vỗ bàn tay rất giống với bàn tay

thọc sâu trong Vĩnh Xuân.

          Một trong những khác biệt lớn nhất giữa cú đánh bằng năng lượng và cú đánh

sử dụng sức mạnh cơ bắp là sự tổn thương gây ra bởi các cú đánh. Khi làm việc với

Sư phụ Yang ở Trung Quốc, tôi đã rất nhiều lần yêu cầu ông sử dụng năng lượng của

mình để đẩy mạnh tôi ra xa như Thái Cực Quyền đã nổi tiếng với chuyện này. Ông ấy

đã  từ  chối  và  nói  rằng  ông  không  thể  làm  được  chuyện  đó  mà  không  gây  nên  tổn

thương nội tạng lên tôi, và đó quả thật là một vị sư phụ đầy đạo đức bởi không muốn

làm tổn hại đến người khác bởi kỹ năng của mình. Tôi hiểu ý vị sư phụ này bởi những

kiến thức của mình về sức mạnh và sự tác động của Fa-jing lên cơ thể. Nếu bạn đánh

một  cú đánh mạnh  kiểu thể chất bình  thường  và  không có  khí  bạn sẽ  làm thâm tím

hoặc thậm chí làm gãy xương những điểm gần điểm tác động. Một cú đánh cứng sẽ

gây nên những tổn thương bên ngoài. Nó làm cho da, các mô cơ bị bầm tím và có thể

dễ dàng thấy được các tổn thương này. Chỉ trừ một trường hợp là khi bàn tay được

bao bọc bởi một  găng tay boxing  mềm, điều này sẽ  làm  ngăn chặn  hầu hết các  tổn

thương bên ngoài.

          Với cú đánh bằng khí, những tổn thương là ở bên trong. Thường thì dấu vết để

lại trên da tại điểm tiếp xúc  là  không đáng kể. Năng  lượng đi  xuyên qua những bộ

phận đầy nước của cơ thể như những làn sóng. Nó đi qua bộ phận phòng ngự tự nhiên

của cơ thể (xương và cơ) và bùng nổ tại điểm nó được tập trung nhất. Khi cú shock

năng lượng này đánh vào những cơ quan nội tạng chính yếu nó khiến chúng bị đổ vỡ

hoặc rách nát. Chấn thương là ở  bên trong. Những cơ quan này  không có  khả năng Copyright © Sifu Scott Baker 2000   65

chống lại những cú đánh tác động trực tiếp như thế, đó là lý do tại sao chúng được

giấu trong những tấm lá chắn phòng ngự là xương và cơ của cơ thể. Nhưng cú đánh

bằng năng lượng đi vòng qua tấm lá chắn này và gây nên những tổn thương đáng kể

vào các cơ quan nội tạng. Trong khi một cú đánh vật lý thiết yếu phải tấn công các

tấm lá chắn trước.

3.  Phóng thích năng lượng từ các ngón tay và ngón chân (Tiêu Chỉ)

          Bài quyền Tiêu Chỉ dạy về kỹ năng phóng thích năng lượng mà chúng ta đang

bàn. Điểm độc đáo của bài Tiêu Chỉ là sự phóng thích năng lượng thông qua các ngón

tay. Đó là lý do tại sao bài quyền mang tên là “phóng các ngón tay”. Một khi bạn đã

thành thạo sự phối hợp và kỹ năng đặt năng lượng của bài Tầm Kiều thì đây là một

bước tự nhiên để học kỹ năng phóng năng lượng được tìm thấy trong bài Tiêu Chỉ. Để

phóng  năng  lượng  bạn  phải  có  khả  năng  hiện  diện  (chú  ý)  với  cảm  giác  của  năng

lượng và khả năng chủ đích, hiện diện cùng những cảm giác này với chuyện động và

cả ngoài những ngón tay, vượt qua cả những biên giới vật lý cơ thể.

Sư phụ Baker thể hiện sự rung động đặc trung khi phóng thích năng lượng

          Để phóng thích năng lượng tốt bạn phải có một  bộ rễ  vững chắc.  Bộ rễ năng

lượng là nền tảng của tất cả các kỹ năng nội công khác mà môn võ này sử dụng. Nếu

bạn muốn học cách sử dụng khí như một vũ khí hữu hiệu, bạn phải phát triển bộ rễ

năng  lượng  của  mình  trước.  Một  công  cụ  đơn  giản  giúp  bạn  học  cách  phóng  thích

năng  lượng  qua  ngón  tay  là  một  tờ  giấy  tiêu  chuẩn.  Treo  hai  góc  trên  của  tờ  giấy

ngang mặt. Sử dụng chuyển động phóng ngón tay từ cú đánh đến bề mặt tờ giấy.

 Copyright © Sifu Scott Baker 2000   66

          Cùng  với  việc  tập  luyện,  bạn  sẽ  thỉnh

thoảng chú ý thấy tiếng động phát ra từ cú đánh

như một tiếng phất roi. Ban đầu thì cần phải có

thời gian để có thể nghe thấy âm thanh này, hãy

lắng  nghe  âm  thanh  và  chú  ý  rằng  mình  đang

làm  gì  khi  âm  thanh  này  phát  ra.  Sự  thực  thì

chuyển động trong động tác tiêu chỉ cũng tương

tự như khi bạn phất roi. Ngay tại điểm tác động

bạn đẩy vai về phía sau một ít và bắn năng lượng

vào  cánh  tay  rồi  đi  ra  khỏi  ngón  tay,  tương  tự

như cách bạn kéo tay cầm của một cái roi về để

phất nó về phía trước. Cùng  với  việc tập luyện,

bạn  sẽ  có  thể  tạo  ra  âm  thanh  này  ngày  càng

nhiều cho tới khi bạn có thể tạo ra nó bất cứ lúc

nào. Khi bạn có thể tăng cường sự tập trung  và

sức  mạnh  của  cú  phóng  năng  lượng  bạn  có  thể

xé toang một cái hố trên tờ giấy. Cần phải chắc

rằng là bạn không ăn gian bằng cách kéo lê ngón

tay xuống tờ giấy. Những ngón tay cần được bắn

trực tiếp vào bề mặt của tờ giấy và năng lượng sẽ

tạo  ra  cái  lỗ  trên  tờ  giấy.  Tùy  thuộc  vào  chất

lượng  tờ  giấy  mà  bạn  có  thể  phải  cố  gắng  rất

nhiều  lần  trước  khi  tạo  được  một  lỗ.  Cùng  với

việc bạn phát triển kỹ năng này, bạn có thể thực

hiện với hai tờ giấy. Đây là một việc khá khó và thể hiện được một kỹ năng đáng kể

về phóng thích năng lượng.

          Có rất nhiều cách để biểu diễn sự phóng năng lượng lên một người nào đó và

cho phép họ cảm nhận sức mạnh của nó. Các thứ nhất là sử dụng tiêu chỉ lên bàn tay

của họ. Thường thì họ sẽ cảm thấy sức nóng của năng lượng và sẽ kéo tay họ ra xa.

Bàn tay thì rất khỏe và sẽ không bị tổn thương. Một màn biểu diễn khác là tiêu chỉ

(Bui) lên ngực họ. Nó thường để lại hai hay ba vết bầm sâu nơi mà ngón tay đánh vào.

Nó sẽ gây ra đau đớn nhiều hơn so với cú đánh vào bàn tay nhưng nó thể hiện một sức

mạnh xuyên thấu khi phóng thích năng lượng qua ngón tay. Trong chiến đấu, bạn nên

sử dụng  kỹ thuật  này lên các  khu  vực  vực  mô  mềm của cơ thể. Mục  tiêu dễ bị tổn

thương nhất với cú đánh tiêu chỉ là khu vực cổ. Đôi mắt cũng có thể bị xé toạc bởi Copyright © Sifu Scott Baker 2000   67

năng  lượng xuyên thấu này, tuy nhiên đôi  mắt được bao bọc bởi xương  và nếu bạn

đánh hụt vào trán bạn có thể gây tổn thương cho các ngón tay của mình.

          Một dạng mở rộng của việc phóng thích khí qua ngón tay là khả năng phóng

thích khí qua bàn chân và ngón chân khi bạn thực hiện cú đá. Điều này sẽ khó hơn bởi

bạn  khó phối  hợp  đôi chân hơn  là đôi tay.  Chuyển động phóng năng lượng đòi  hỏi

một số chuyển động nhỏ tinh tế cho nên cần phải có thời gian để tập luyện. Tuy nhiên

những cảm giác và chuyển động đã sử dụng với đôi tay cũng sẽ tương tự đối với đôi

chân. Để có thể phóng thích năng lượng qua ngón chân là rất quan trọng. Nó giúp cho

bộ rễ trở nên sâu hơn và linh động hơn. Và có những điểm phía trong bắp đùi mà khi

đá  vào  bằng  ngón  chân  phóng  năng  lượng  bạn  có  thể  vô  hiệu  hóa  đối  thủ  nhanh

chóng. Kỹ thuật đá trong Vĩnh Xuân cũng là cú đánh bằng năng lượng tương tự như

cú đánh bằng lòng bàn tay và ngón tay.

4.  Cú đấm từ một khoảng cách ngắn (đoản kiều)

          Một khả năng đáng chú ý khác của một võ sinh giỏi Vĩnh Xuân  là cú đấm 1

inch, khi thực hiện đúng cú đấm này, bạn không chỉ đẩy một người ra xa nhiều mét

mà còn gây một sự bùng nổ khí bên trong họ và tạo nên những chấn thương bên trong

trừ khi ngực của người bị đánh được đệm kỹ càng. Cú đấm 1 inch là một sự biểu lộ

sâu sắc khả năng xây dựng, đặt và phóng thích năng lượng của một võ sĩ Vĩnh Xuân.

Nếu bạn thực hiện đúng cú đánh 1 inch, đừng bao giờ thực hiện đối với một bộ ngực

không được che chắn bởi vì điều này sẽ gây nên những chấn thương nghiêm trọng. Để

có  thể  thực  hiện  cú  đánh  1  inch  tốt trong  Vĩnh  Xuân  đòi  hỏi  phải  có  một  năng  lực

đáng  kể  về năng  lượng.  Những ai thực hiện cú đấm này trên ai đó mà  không  mang

một cuốn sách dày hay một miếng đệm thì thật vô trách nhiệm, hoặc là không có năng

lực để biểu diễn kỹ thuật này. Nếu bạn có thể thực hiện tốt cú đấm này, đừng bao giờ

đánh lên một bộ ngực trần.

          Một cuốn sách dày bìa mềm hay một miếng đệm chắc chắn là rất cần thiết để

đảm bảo an toàn. Những ai mà thực hiện kỹ thuật này lên một bộ ngực không được

bảo vệ mà  không  gây ra  chấn thương thì người đó  không biết cách  phóng thích khí

đúng  cách.  Hầu  hết  thời  gian  họ  đơn  giản  chỉ  là  đẩy.  Đây  thực  sự  là  một  kỹ  thuật

tương đối khó để có thể đánh tốt. Lý Tiểu Long đã khiến nó trở nên nổi tiếng bằng

cách biểu diễn cú đánh này một cách đầy hứng thú tại giải vô địch Large Ed Parker

Karate ở California. Anh ta thực hiện cú đánh này rất hiệu quả, nhưng anh ta đã chỉnh

sửa nó theo một cách nào đó cho phù hợp với sự phát triển phong cách của anh ta.

          Khi một võ sĩ Vĩnh Xuân biểu diễn cú đánh 1 inch anh ta sẽ đứng đối mặt với

mục tiêu trong tư thế tấn của bài Tiểu Niệm Đầu. Sau đó sẽ đặt quả đấm lên miếng

đệm để đảm bảo rằng được chính xác để cánh tay sẽ không duỗi ra sau khi chạm mục Copyright © Sifu Scott Baker 2000   68

tiêu. Sau đó, một công cụ phổ biến để đo khoảng cách 1 inch đến mục tiêu là co ngón

tay trỏ lại cho đốt ngón tay thứ nhất chạm mục tiêu. Vị trí này tạo nên một  khoảng

cách 1 inch từ cú đấm đến mục tiêu. Lúc bấy giờ hãy lắng chìm sâu xuống bộ rễ và

khởi động năng lượng ở cùi chỏ. Đồng thời cũng tạo một cảm giác năng lượng đang

đè nặng trong bàn tay. Thả lỏng và tập trung sự chú ý lên năng lượng ở bộ rễ, cùi chỏ

và bàn tay. Loại bỏ mọi lo lắng, suy nghĩ đang có trong đầu.

Cú đấm 1 inch 

          Lúc này hãy dẫn một làn sóng năng lượng từ bộ rễ đi lên cẳng chân vào Đan

Điền.  Khi nó tiến đến Đan Điền bạn cho nó đi tiếp đến  mục tiêu từ Đan  Điền.  Làn

sóng tiếp tục chảy lên cánh tay, qua cùi chỏ, thu thập năng lượng ở đó và đắp lên bàn

tay. Làn sóng đập vào bàn tay cùng với cú đấm bắn thẳng vào mục tiêu. Sau đó bạn

tiếp tục tưởng tượng làn sóng đi xuyên qua bàn tay, xuyên qua mục tiêu và đến chiếc

ghế hay bức tường phía sau mục tiêu. Dòng chảy có chủ đích này là rất quan trọng.

          Thường thì Lý Tiểu Long để một cái ghế phía sau người anh ta sẽ đấm khoảng

bốn đến năm feet. Nó cho anh ta một cái gì đó hữu hình để đặt sự chủ đích của mình

lên đó. Nó hỗ trợ sự chủ đích và tạo nên dòng chảy năng lượng cuốn người bị dính

đòn đi cùng nó. Sự tác động của cú đánh là một sự bùng nổ. Âm thanh phát nghe sẽ

như là một cú nổ chú không phải một cú đấm. Thường thì người dính đòn sẽ cảm thấy

quả đấm đi xuyên qua miếng đệm và cảm thấy quả bóng năng lượng trong ngực anh ta

trong nhiều phút hoặc thậm chí hàng giờ sau khi dính đòn. Bài tập tốt nhất để luyện cú

đấm này là rèn luyện cú đấm với túi treo tường.

 Copyright © Sifu Scott Baker 2000   69

5.  Sự biểu lộ âm dương của năng lượng

          Cả năng lượng âm và dương đểu được sử dụng trong Vĩnh Xuân. Chúng thực

sự không phải là những dạng năng lượng khác nhau và đúng hơn thì là những dạng

biểu hiện khác nhau của cùng một nguồn năng lượng. Với cơ thể một nửa đường kinh

mạch (kênh năng lượng) được xem như là đường âm và nửa còn lại là đường dương.

Phía trước cơ thể, phía trong cánh tay và cẳng chân là mang tính âm, trong khí phía

sau  cơ thể và phía bên ngoài là  mang tính dương. Thực tế thì vòng tuần hoàn năng

lượng thông qua các đường kinh mạch cũng tương tự như máu chảy trong động mạch

và tĩnh mạch. Năng lượng chỉ có những tính chất khác nhau khi nó ở trạng thái âm

hay dương.

          Ví dụ như cú đánh thọc sâu mang tính dương nhiều hơn, nó mạnh mẽ, và đánh

xuyên qua mục tiêu. Trong khi bàn tay chìm lại mang tính âm nhiều hơn, nó chìm vào

trong mục tiêu và di chuyển mọi thứ trong đó. Cả hai cú đánh bằng bàn tay này để gây

ra tổn thương nhưng theo những cách khác nhau. Nhìn chung âm thường được xem là

mềm mại, nhẹ nhàng, nữ tính, và thụ động hơn trong sự bộc lộ năng lượng trong khi

dương thì thể hiện trực tiếp, công kích, mang tính đực, và thô ráp hơn.

          Thực ra thì không thực sự cần thiết để chia ra làm hai loại; mọi sự biểu hiện âm

đều có những mặt dương trong nó và ngược lại. Cho nên trong biểu tượng âm/dương

thái cực, cho dù biểu tượng âm hay dương đều có một phần ngược lại nằm trong nó.

Và sự cân bằng là  mạnh nhất,  khi  mà những  mặt biểu hiện của năng lượng này  kết

hợp tốt với nhau.

          Vị trí hay hình dạng của bàn tay, cánh tay hay cẳng chân đều có ảnh hưởng đến

đặc tính âm hay dương của chuyển động cũng như là sự chủ đích, tình trạng cơ thể

(mức độ thả lỏng), và trình độ của người võ sinh. Tất cả các yếu tố này tạo nên một

tác động tổng thể lên sự biểu hiện âm hay dương của kỹ thuật đang thực hiện. Thường Copyright © Sifu Scott Baker 2000   70

thì động tác ấn, đẩy mang tính âm trong khi đấm mang tính dương nhiều hơn. Tất cả

các động tác, kỹ thuật trong các bài quyền của Vĩnh Xuân đều có cả các ứng dụng của

âm và dương. Phải mất nhiều năm trước khi một người võ sinh thành thạo mới có thể

hiểu được cả hai ứng dụng về âm và dương cho mỗi kỹ thuật và chuyển động trong

các bài quyền. Cần phải có một nỗ lực rất lớn để có thể hiểu được mỗi kỹ thuật trong

bài Tiểu Niệm Đầu với các ứng dụng âm dương của chúng. Điều này cũng có thể thực

hiện với bài Tầm Kiều, Tiêu Chỉ, Mộc nhân pháp, và các bài sử dụng vũ khí để có thể

có một sự hiểu biết sâu hơn về tính hai mặt tồn tại trong các ứng dụng của các nguyên

tắc và chuyển động trong Vĩnh Xuân. Ví dụ như với sự trao đổi niêm thủ đơn (single

chi sau exchange) chúng ta có một vị trí ở trên và một vị trí ở dưới, mỗi vị trí sử dụng

3 kỹ thuật khác nhau. Vị trí dưới sử dụng tay tán thủ, cú đánh bằng lòng bàn tay và tay

bàng thủ.  Vị trí  trên sử dụng tay phục thủ,  (trầm thủ-sinking elbow)  và cú đấm sun

punch. Mỗi kỹ thuật đều có thể thực hiện với cả sự bộc lộ năng lượng âm và dương.

Kỹ thuật trầm thủ là cái rõ ràng nhất. Trong niêm thủ đơn, trầm thủ được sử dụng để

đáp lại cú đánh bằng lòng bàn tay của bạn tập. Nếu bạn đỡ trầm thủ bằng cách chìm

tay về phía trước, hướng đến đối thủ, bạn sẽ cắt ngang cú đánh bằng lòng bàn tay và là

dừng lại việc thực hiện kỹ thuật này. Nhưng nếu bạn thực hiện trầm thủ bằng cách kéo

về phía bản thân mình, và cưỡi trên cú đánh đó rồi sau đó mới chìm xuống trên cánh

tay đối thủ tại điểm cuối của cú đánh bạn sẽ sử dụng chuyển động của anh ta và khiến

vai của anh ta bị di chuyển nhẹ về phía trước. Đó là biểu hiện âm của kỹ thuật trầm

thủ. Cả hai đều là những cách sử dụng đúng của trầm thủ dựa trên điều bạn muốn thực

hiện trong sự trao đổi này. Bởi vì cú đánh bằng lòng bàn tay này là một kỹ thuật mang

tính dương, nên thường thì bạn phản ứng bằng trầm thủ âm sẽ được ưa thích hơn trong

niêm thủ đơn. Bằng cách này người võ sinh sẽ học cách cân bằng âm dương trong sự

trao  đổi,  cách  sử  dụng  sự  mềm  mại  để  đối  chọi  với  sự  cứng  rắn,  và  cách  sử  dụng

chuyển động của đối thủ hơn  là cố gắng dừng chuyển động đó. Một cú đỡ trầm thủ

dương trên một cú đánh dương tính bằng lòng bàn tay là một sự trao đổi xung đột và

không cân bằng. Nếu người bạn tập với bạn thông thạo hơn và thực hiện cú đánh lòng

bàn tay thì anh ta có thể cảm nhận và đọc được sự phản hồi dương này và sẽ đổi cú

đánh dương thành cú đánh âm để  không xung  đột  với sự biểu hiện năng  lượng của

bạn. Anh ta đơn là thay đổi thành chủ đích âm khi sử dụng cú đánh. Điều này được

thực hiện bằng cách sử dụng cú đánh bằng bàn tay với một nguồn năng lượng âm bị

động, nhún nhường hơn là một nguồn năng lượng dương cưỡng bức.

          Trong luyện tập niêm thủ cần nhấn mạnh đến kỹ năng lắng nghe nội công, nó là

một sự thể hiện âm tính tiêu biểu của khí.Còn sức mạnh hay kỹ năng đánh là sự thể

hiện dương tính tiêu biểu của khí. Nên với niêm thủ, cả hai sự thể hiện đều được sử Copyright © Sifu Scott Baker 2000   71

dụng như nhau. Một sử dụng kỹ âm lắng nghe, kết nối và đi theo chuyển động của bạn

tập trong cuộc trò chuyện bằng kỹ thuật. Sau đó dựa vào khả năng nhìn thấy kẽ hở hay

một lời mời  của đối phương mà có thể áp dụng một lối tấn công nào đó bằng cách sử

dụng kỹ năng dương biểu hiện sức mạnh trong cú đánh. Cú đánh ngắn của Vĩnh Xuân

tưởng  chừng  như  không  có  hiệu  quả  lại  thực  sự  có  một  sức  phá  hủy  ghê  gớm  nếu

người võ sinh học được cách phóng thích năng lượng qua những kỹ thuật này.

          Học cách sử dụng chuyển động của bạn tập cũng là sự thể hiện âm của kỹ năng

sử dụng năng lượng. Nó đòi hỏi sự mềm mại trong khi vẫn duy trì sự bám dính cần

thiết để di chuyển với chuyển động của anh ta mà không gây ra một chút cản trở nào,

từ đó biến chuyển động đó thành lợi thế của mình. Đó là những kỹ năng tinh tế tạo

cho một  người nhỏ con một  lợi thế lớn  vượt qua được một  người mạnh hơn  và  lớn

hơn mình. Sự biểu lộ âm của nội công này được phát triển qua nhiều năm tập luyện và

ngày càng trở nên tinh tế hơn.  Để phát triển chúng một cách sâu sắc, một người võ

sinh phải “kế thừa” chúng từ sư phụ của họ bằng cách tập luyện với vị sư phụ này và

học cách cảm nhận năng lượng âm này.

          Để phát triển kỹ năng về năng lượng đòi hỏi sự kiên nhẫn khi tập luyện. Tuy

nhiên, một võ sinh tận tâm có thể phát triển những năng lực này mà không cần nhiều

hướng dẫn. Tập luyện  kiên trì  với chiếc bao treo tường sẽ  mang lại một  kết quả tốt

trong sự biểu hiện năng lượng dương thông qua cú đấm 1 inch của Vĩnh Xuân và cú

đánh bàn tay thọc sâu. Kỹ thuật đã cũng được phát triển theo cách tương tự. Mọi sự

biểu hiện dương với kỹ thuật đánh trong Vĩnh Xuân để có thể được phát triển với việc

tập luyện  một  mình nếu những nguyên tắc  về  vị trí,  thả lỏng  và tập trung tinh thần

được duy trì trong khi tập. Tuy nhiên, sự phát triển của kỹ năng về sự biểu hiện âm thì

đòi hỏi phải có hàng giờ tập luyện với một người thầy giỏi. Kỹ năng dương có thể đạt

được thông qua việc tập luyện một mình, trong khi kỹ năng âm thì phải được truyền

từ người thầy đến võ sinh.

 Copyright © Sifu Scott Baker 2000   72

CHƯƠNG 7:MỤC ĐÍCH CỦA NIÊM THỦ VÀ THÁI ĐỘ CẦN CÓ

Không có gì phải nghi ngờ khi nói rằng niêm thủ là bài tập quan trọng nhất trong Vĩnh

Xuân, khi mà nó được hiểu đúng cách. Nhiều người dường như có những hiểu biết sai

lệch về mục đích bài tập này. Một số sử dụng nó như một công cụ để tập dợt cho trận

chiến hay thậm chí để đập nhau với võ sinh khác. Những suy nghĩ này tuyệt đối nên

tránh. Niêm thủ không bao giờ được thiết kế nhằm với mục đích đó.  Nếu bạn muốn

chiến đấu tốt nhất nên dùng một số dụng cụ bảo vệ và vũ khí! Niêm thủ có một mục

đích lớn  hơn  nhiều so  với chuyện so sánh  xem  kỹ năng của ai tốt hơn.  Với bài tập

niêm  thủ,  người  võ  sinh  sẽ  được  học  những  kỹ  năng  sâu  sắc  và  thiết  yếu  của  năng

lượng  âm  về  việc  kết  nối  với  người  khác.  Việc  tập  luyện  nhằm  phát  triển  năng  lực

lắng nghe chuyển động và phản ứng lại nó theo một cách sáng tạo của riêng bạn. Khi

tập luyện niêm thủ đúng cách bạn sẽ tham gia cùng người khác tại một mức độ tâm

linh sâu sắc và cùng trải nghiệm về sự thống nhất của một thế giới siêu hình.

          Với một thái độ đúng trong việc tập luyện niêm thủ, người tập sẽ biểu hiện một

sự bình an. Biểu hiện này sẽ mở ra một lời mời với người bạn tập cùng tham gia tạo

nên một sự nối kết và điều này sẽ dạy cho cả hai sự tinh tế sâu sắc của việc hiện diện

trong  giây  phút  hiện  tại.Trong  khi  tập  luyện  niêm  thủ  bạn  sẽ  học  cách  vượt  qua  sự

huyên thuyên vô tận của đầu óc để đạt đến trạng thái Mu-Shin

1

 và đánh thức khả năng

kết nối với những gì đang xảy ra để sáng tạo nên những phản ứng hoàn hảo.

1.  Học một ngôn ngữ mới.

          Một hình thức ẩn dụ hay nhất nói về những điều mà niêm thủ sẽ dạy bạn là việc

học nói một ngôn ngữ mới. Và điều này không khác gì  với việc bạn tập luyện niêm

thủ. Bạn đang học để nói chuyện bằng ngôn ngữ của chuyển động chứ không phải âm

thanh. Bạn phải hiểu được những di  chuyển đó được thực hiện như thế  nào  và học

cách lắng nghe những di chuyển đó để hiểu được bản thân phải di chuyển như thế nào

nhằm phản ứng lại với những di chuyển đó. Nếu bạn học nói một ngôn ngữ khác bạn

cũng phải đi qua các  giai đoạn phát triển để đạt được những kỹ năng cho ngôn ngữ

mới. Quá trình đó cũng tương tự như trong tập luyện niêm thủ. Để được tập niêm thủ

bạn phải thành thạo các kỹ thuật trước. Kỹ thuật như những từ đơn, việc đầu tiên khi

bạn  học  một  ngôn  ngữ  mới  là  nhớ  các  từ  như:  cái  ghế,  cái  nhà,  con  chó,  con  mèo,

chạy, nhảy…  Những từ này là công cụ để bạn sử dụng nhằm thể hiện suy nghĩ của

bản thân với ngôn ngữ mới.

          Các kỹ thuật của bạn cũng là những công cụ bạn sử dụng để thể hiện mình với

ngôn ngữ của chuyển động. Một khi bạn đã nhớ các từ một cách tương đối bạn sẽ học

các nguyên tắc tạo ra các sự kết hợp một cách đúng đắn giữa các từ này để tạo ra các Copyright © Sifu Scott Baker 2000   73

cụm từ mạch lạc và có thể hiểu được. Còn trong niêm thủ bạn học những nguyên tắc

đúng đắn của sự di chuyển để  khi bạn di chuyển tạo nên  một  sự có nghĩa  với hoàn

cảnh hiện tại. Đây là phần khó nhất của việc học ngoại ngữ. Ta có thể nhớ hàng đống

từ  về  các  đồ  vật,  hành  động,  nhưng  phải  tốn  rất  nhiều  nỗ  lực  để  học  cách  sắp  xếp

chúng nhằm có thể biểu đạt được ý tưởng của mình cho người khác hiểu.

          Bạn thường bắt đầu với những nguyên tắc cơ bản và thiết yếu nhất, giống như

thứ tự sắp xếp của động từ và danh từ, cách sử dụng thì… Trong ngôn ngữ của chiến

đấu (chuyển động) đầu tiên bạn sẽ học sự quan trọng của việc di chuyển quanh đường

trung tâm, của việc tìm vị trí hợp lý với bạn tập, của tư thế đúng và chuyển từ vị trí

này sang vị trí khác. Bạn sẽ tìm thấy các nguyên tắc đó trong các bài quyền của Vĩnh

Xuân.

          Khi bạn bắt đầu nắm bắt được ngôn ngữ bạn sẽ thực hiện được những cuộc nói

chuyện chậm rãi và đầy kiên nhẫn với người bản xứ. Miễn là họ sử dụng những từ và

cụm từ đơn giản bạn sẽ có thể hiểu được và trả lời lại. Cũng giống như trong bước đầu

tập luyện niêm thủ bạn nên tập một cách chậm rãi, hầu hết đều tập ở một tốc độ chậm,

nên nó sẽ là một bài tập dễ dàng, một sự trao đổi đơn giản được thực hiện một cách

kiên nhẫn và không có tính cạnh tranh ở đây. Bạn không thể tranh cãi với một người

bản xứ được giáo dục tốt khi mà bạn chỉ vừa mới học ngôn ngữ đó. Bạn sẽ không thể

nào bắt kịp và không thể trả lời những câu hỏi của họ bởi nó quá phức tạp và được nói

với một tốc độ mà bạn chưa thể bắt kịp được. Việc học ngôn ngữ của chuyển động

cũng  thế,  bạn  sẽ  không  thể  thành  công  trong  việc  trao  đổi  những  kỹ  thuật  này  một

cách đúng đắn với một tốc độ trung bình hoặc nhanh nếu như bạn vẫn đang học những

nguyên tắc cơ bản của ngôn ngữ chuyển động.

          Không  nên  có  tính  cạnh  tranh  trong  niêm  thủ  cho  đến  khi  bạn  đạt  được  một

trình độ từ trung đến cao cấp. Một khi những nguyên tắc cơ bản trở thành một phần

trong cách bạn di chuyển, sau đó bạn chuyển tới học những nguyên tắc sâu hơn của

chuyển động  và chúng cho phép bạn đặt  và trả lời với những câu hỏi phức tạp hơn

trong cuộc nói chuyện bằng niêm thủ. Khi bạn đạt được mức độ này bạn sẽ phát hiện

ra rằng những nguyên tắc sâu hơn này là những nguyên tắc về khí, và cách sử dụng nó

để kết nối, đọc và điều khiển chuyển động của người khác.

2.  Vấn đề về khí trong bài tập niêm thủ

          Bài tập niêm thủ trong Vĩnh Xuân là một quá trình tiến triển nơi mà hai người

tập luyện học cách di chuyển cùng với người khác như thể họ bị dính vào nhau. Tại

mức độ căn bản nhất nó trông như bài tập được thiết  kể để dạy người  võ sinh cách

dính cánh tay vào cánh tay của bạn tập, và di chuyển cùng với di chuyển của họ. Tuy

nhiên, mục đích thực sự của niêm thủ trở nên rõ ràng trong khi tập ở cấp độ cao cấp, Copyright © Sifu Scott Baker 2000   74

khi mà những người võ sinh học cách trình diễn bài tập trong mở rộng khí vào tứ chi

và lên bạn tập. Trong khi phát triển kỹ năng về khí một cách thành thạo trong bài tập

niêm thủ họ sẽ chú ý thấy rằng khí có một bản chất tự nhiên là bám dính.

          Có  lẽ  do  bề  ngoài  của  bài  tập,  và

thuộc  tính  cố  hữu  của  năng  lượng  là  bám

dính, đã tạo nên một sự hiểu thông thường

là niêm thủ là bài tập dính tay, một sự trao

đổi  đơn  giản  là  những  người  võ  sinh  tập

luyện  với  sự  bám  dính  cánh  tay  với  nhau.

Mặc  dù  bề  ngoài  của  bài  tập  có  thể  đúng

với  quan  niệm  này,  kinh  nghiệm  của  việc

tập luyện niêm thủ có những thứ mà bài tập

nội công không đạt được.

          Mặc  dù  từ  ngữ  được  sử  dụng  để  đặt  tên  cho  bài  tập  được  dịch  chính  xác  là

“dính tay” nhưng bản thân bài tập có những ý nghĩa sâu  hơn  là những  kỹ năng của

việc bám dính và đi theo chuyển động của cánh tay bạn tập. Cảm giác của tôi rằng tổ

sư  của  Vĩnh  Xuân  chọn  một  từ  không  phổ  biến  “Chi,  cho  bám  dính”  để  gợi  ý  cho

những  người  võ  sinh  rằng  nó  một  ý  nghĩa

sâu  xa  hơn  chỉ  đơn  thuần  là  bài  tập  bám

dính.  Nên  hiểu  biết  của  chúng  ta  về  niêm

thủ  sẽ  phù  hợp  hơn  với  mục  đích  thực  sự

của  bài  tập  nếu  ta  biết  rằng  nó  bao  gồm

định  nghĩa  về  “cánh  tay  năng  lượng”  hay

“năng  lượng  trong  cánh  tay”  như  một  sự

ám  chỉ  đằng  sau  từ  ngữ  dịch  trực  tiếp  là

“niêm thủ”.

          Một kết quả đáng tiếc xuất phát từ sự hiểu sai về bài tập mấu chốn của Vĩnh

Xuân là rất nhiều võ sinh của môn võ này tập luyện niêm thủ mà chưa hề có sự trải

nghiệm bài tập với khí như một mục đích chính. Với những người võ sinh ở phương

Tây bài tập niêm thủ phần lớn trở thành một bài tập đơn thuần về sự chuyển động vật

lý hơn là nhằm một sự phát triển và bộc lộ của khí.

          Xuyên suốt quá trình tập luyện Vĩnh Xuân ta thấy rằng cùng với tập niêm thủ

người võ sinh học cách điều khiển và bộc lộ năng lượng của mình từ các bài quyền và Copyright © Sifu Scott Baker 2000   75

sự rèn  luyện, anh ta  cũng sẽ  học cách  để  nhận ra,  đọc  và điều  khiển  không những

nguồn khí của bản thân mà còn nguồn khí của bạn tập thông qua bài tập niêm thủ

3.  Bài tập quan trọng nhất: Niêm thủ đơn

          Bài  tập  mấu  chốt  cho  sự  phát  triển  và  thể  hiện  một  năng  lực  sâu  sắc  về  khí

trong một mối quan hệ động khi chiến đấu là bài tập niêm thủ đơn. Thường thì bài tập

trông khá đơn giản và thừa thãi nhưng bài tập này là trung tâm mà mọi kỹ năng khác

về niêm thủ sẽ phát triển từ đó.

          Sự đơn giản trong việc chuyển động đồng thời

cho  phép  người  võ  sinh  tập  trung  toàn  bộ  sự  chú  ý

vào  sự  tinh  tế  của  bài  tập. Trong  suốt  quá trình  tập

luyện  niêm  thủ  đơn  người  võ  sinh  sẽ  phát  triển  kỹ

năng  điều  hướng  nguồn  khí  của  mình  bởi  một  sự

điều  khiển nhẹ nhàng thông qua sự hiện diện và có

chủ đích. Trong bài tập niêm thủ bộ não sự được dạy

cách  cảm nhận  và định hướng nguồn  khí  thông qua

một  sự điều chỉnh tinh tế của ý chí. Cũng trong bài

tập này người võ sinh sẽ học cách cảm nhận và đọc

được chủ đích của bạn bạn tập.

          Có 12 giai đoạn tập luyện của kỹ năng kết nối

được học và tập luyện trong niêm thủ và trước hết là

được tập trong bài niêm thủ đơn. Các giai đoạn của

sự kết nối cũng được gọi là các giai đoạn trong hiện

diện sự tương tác (“being” interaction). Cụm từ này

được  sử  dụng  với  mục  đích  thể  hiện  các  giai  đoạn

phát triển của sự tương tác được học với bài tập niêm

thủ đòi hỏi phải có một sự chuyển đổi căn bản trong

các bạn hiện diện, nhận thức và hiểu biết về thế giới. Nói một cách khác, nó đánh thức

khả năng hiện diện một cách hoàn toàn và đầy đủ trong giây phút hiện tại. Điều này

thực sự rất có ý nghĩa khi bạn nhận ra rằng chỉ có một số ít người thực sự sống trong

giây phút hiện tại.

          Để có thể hiện diện một các đầy đủ với hiện tại đòi hỏi phải có sự dừng lại của

một giọng nói luôn vang lên trong đầu và không ngừng giải thích và đánh giá thế giới

xung quanh bạn. Sự huyên thuyên này đã luôn hiện diện trong chúng ta và tách chúng

ta ra khỏi những trải nghiệm hiện thời của bản thân. Các giai đoạn phát triển của sự

tương tác này dạy cho bạn cách  dừng  giọng nói này  lại  và cho đánh thức  khả năng

tương tác và cảm nhận thế giới một cách trực tiếp, hoàn toàn và nguyên vẹn. Cho nên, Copyright © Sifu Scott Baker 2000   76

cột mốc quan trọng trong sự phát triển của kỹ năng tương tác là trạng thái Mu-Shin

hay một sự tĩnh lặng của tâm trí.

          Mười hai giai đoạn này được sắp xếp vào bốn nhóm với 3 giai đoạn mỗi nhóm.

Mỗi giai đoạn trong một nhóm kết hợp  với nhau và tạo nên một chất lượng và điều

kiện đặc biệt của sự hiện diện. Cho nên, chúng ta gọi nó là: các giai đoạn trong việc

hiện diện sự tương tác.

          Nhóm 3 giai đoạn đầu tiên bao hàm những yếu tố vật lý và thể chất cần thiết để

tạo điều kiện cho người võ sinh đặt khí lên các bộ phận của cơ thể. Nhóm thứ hai dạy

về những chất lượng những yếu tố thể chất cần có để khí có thể được điều khiển và

bộc lộ một cách hiệu quả. Phần thứ ba sẽ làm bài tập trở nên phấn khích với khí. Phần

thứ tư dạy người võ sinh cách điều khiển khí của bản thân và của bạn tập thông qua sự

trao đổi.

          Các giai đoạn này được liệt kê ra ở đây. Điều quan trọng cần phải chú ý là các

giai đoàn này mang tính tiên quyết. Nói một cách khác là chúng được xây dựng dựa

trên nền tảng của cái có trước. Cho nên người võ sinh sẽ không thể thành công trong

việc tập luyện ở  giai đoạn 7 về “ku” hay “điều khiển cây cầu” nếu một trong 6 giai

đoạn trước chưa được hoàn thành đúng.

4.  Phát triển một sự kết nối sâu sắc thông qua niêm thủ: 12 giai đoạn tăng tiến của

việc hiện diện sự tương tác

   Chọn vị trí: Để chiếm lấy một lợi thể chiến lược

          Hiện  diện  sự  tương  tác  cùng  với  Vĩnh  Xuân  kung  fu  đòi  hỏi  phải  có  một  sự

hiểu biết và ứng dụng đúng về kỹ năng sử dụng vị trí. Đây là cấp độ cơ bản nhất của

việc hiện diện sự tương tác. Vị trí đạt được bởi sự ứng dụng đúng đắn và chính xác

các kỹ thuật và tư thế trong một mối tương quan với vị thế và kỹ thuật của đối thủ. Vị

trí  bao gồm tất  cả kỹ thuật  tay, thế tấn, kỹ  thuật  chân, hướng của cơ thể và việc sử

dụng đúng đắn nguyên tắc đường trung tâm.  Vị trí  không chỉ đòi  hỏi  kỹ thuật  phải

chuẩn xác mà còn những yếu tố tinh tế khác như mức độ thả lỏng, việc chuyển đổi từ

vị trí này sang vị trí khác một cách đúng đắn so với chuyển động của đối thủ. Vị trí là

một  nền  móng chính  mà các  kỹ năng  về sự tương tác  khác được xây dựng trên nó.

Nếu kỹ năng về vị trí bị sai thì việc tập luyện tất cả các kỹ năng khác sẽ không tránh

khỏi sự thất bại. Cho nên, nếu một người không thể kết nối được với người khác thì

nơi vấn đề đầu tiên cần xem xét là vị trí.

   Cân bằng: nhằm duy trì sự liên tục và toàn vẹn

          Cân bằng là nguyên tắc nền tảng thứ hai của việc hiện diện sự tương tác. Một

khi kỹ năng về vị trí đã được thành thạo với một mức độ nhất định bạn có bắt đầu tập

trung vào việc cân bằng. Để cân bằng một cách đúng đắn bạn phải cân bằng A) với vị Copyright © Sifu Scott Baker 2000   77

trí của mình, B) giữa vị trí của của đối thủ và bản thân, và C) giữa các vị trí khác nhau

khi bạn chuyển từ vị trí này sang vị trí khác, khi bạn giữ tay/chân này với một vị trí và

tay/chân kia với một vị trí khác. Cho nên cân bằng có tất cả ba khía cạnh cần được áp

dụng.

          Để cân bằng với vị trí cần phải có một sự hiểu biết sâu sắc về vị trí hay kỹ thuật

thuật đang được sử dụng. Vai, cùi chỏ và bàn tay cần phải có một sự thả lỏng hợp lý

khi thực hiện các kỹ thuật này nếu không bạn sẽ bị mất cân bằng. Cảm giác nặng hay

áp lực đè lên đối thủ phải cân bằng được với áp lực mà anh ta sử dụng lên bạn. Đầu

tiên thì điều này được thực hiện bằng cách tạo ra một áp lực bằng với áp lực của đối

phương. Tuy nhiên, ở những cấp độ cao hơn anh ta sẽ học cách cân bằng áp lực bằng

ý của mình hơn là bằng sức mạnh vật lý. Cân bằng áp lực hay trọng lượng của đối thủ

chính là sự cân bằng giữa bạn và đối thủ (B). Sau đó, duy trì  một sự cân bằng tương

tự ở bên trong giữa tứ chi với nhau và giữa bạn và người bạn tập trong khi thay đổi vị

trí và tư thế chính là khía cạnh thứ ba của sự cân bằng. Sự cân bằng cũng nên được

ứng  dụng  vào  mức  độ  của  sự  quyết  tâm,  cường  độ  của  sự  khao  khát,  tốc  độ  của

chuyển động và lực hay sức mạnh của cú đánh. Về bản chất thì một người phải cân

bằng trong nội tại bản thân trước, và sau đó phản chiểu lại cảm giác của đối thủ một

cách chính xác. Để làm được điều này bạn phải học cách cảm nhận được khía cạnh

này của đối thủ và phản hồi chúng ngược lại. Nếu bạn nhận thấy đối thủ của mình đã

bị mất cân bằng theo một cách nào đó thì bạn có thể tìm được một điểm yếu và khai

thác điểm yếu này để đánh bại anh ta.

   Bám dính:

          Bám dính là chìa khóa và nền tảng vững chắc thứ ba cho việc thực sự hiện diện

sự tương tác trong Vĩnh Xuân. Một khi kỹ năng về vị trí và cân bằng đã đạt được với

một mức độ thành thạo tương đối thì ta có thể làm cho sự kết nối với bạn tập trở nên

sâu hơn bằng cách ứng dụng nguyên tắc bám dính. Để có thể bám dính hiệu quả, sự

thả lỏng tại mỗi vị trí phải đạt được ở một mức độ cao. Tay của bạn nên “tan chảy”

vào tay của bạn tập. Sự chủ đích tan chảy này là nên có để cân bằng áp lực nhẹ nhàng

của bạn tập bằng một áp lực nhẹ nhàng tương đương hướng về phía đường trung tâm

của anh ta.

          Với những điều này ta sẽ cảm thấy được sự chuyển động và di chuyển cùng với

bạn tập. Chuyển động của bạn cần thiết phải chính xác phản chiếu  lại chuyển động

của anh ấy. Bạn di chuyển cùng hướng và tốc độ với chuyển động của anh ta để duy

trì sự kết nối và cân bằng. Bằng cách này các chi sẽ ở trạng thái bám dính với nhau.

Không nên có một  sự trượt  nào ở  các  chi.  Nếu điều này xảy ra  thì có nghĩa là  một

người  đang  không  di  chuyển  đúng  tốc  độ  hoặc  hướng  hoặc  anh  ta  bắt  đầu  chuyển Copyright © Sifu Scott Baker 2000   78

động của mình trước hoặc sau chuyển động của bạn tập thay vì là cùng lúc. Một khi

việc bám dính được thực hiện đúng đắn, một người quan sát sẽ  không thể biết ai là

người khởi tạo chuyển động. Bề ngoài nhìn như là cả hai đơn giản là bắt đầu chuyển

động cùng lúc và các động tác của họ hài hòa một cách hoàn hảo với nhau.

          Việc ứng dụng đúng nhóm 3 nguyên tắc đầu sẽ tạo ra: MỘT SỰ KHÓA. 

Vị  trí,  Cân  bằng  và  Bám  dính  là

những  nguyên  tắc  nến  tảng  để  tạo  ra

một  sự  kết  nối  với  đối  thủ.  Khi  nó

được  ứng  dụng  như  được  miêu  tả  ở

trên thì kết quả là tạo ra một sự khóa,

chốt  bạn  vào  đối  thủ.  Những  nguyên

tắc   nền   tảng   này   tạo   ra   một   cái

KHÓA.

   Đánh thức và làm sống động kết nối

          Một khi ba nguyên tắc nền tảng đã được sử dụng thành thạo và tạo ra được một

cái khóa kết nối, bước tiếp theo là đánh thức và làm sống động sự kết nối. Việc ứng

dụng nguyên tắc của sự đàn hồi sẽ tạo ra kết quả này. Để đàn hồi bạn tạo ra một lực

nhẹ nhàng (khoảng 100gram) với các kỹ thuật của mình liên tục hướng về phía đường

trung tâm  hay điểm cân bằng của đối thủ. Lúc đầu điều này sẽ rất khó để thực hiện

nhưng cùng  với  việc tập luyện nó sẽ  trở  thành một  trạng thái tự nhiên.  Với  mọi  kỹ

thuật, từ tấn pháp cho đến vị trí tay mà có kết nối với cánh tay của bạn tập , sẽ có một

áp lực lò xo 100 gram nhẹ nhàng đi cùng với nó. Áp lực lò xo này sẽ nhún nhường

trước một lực lớn hơn, nhưng nó luôn có chủ đích hướng về phía trước.

          Ngay cả khi cánh tay bị đẩy về phía sau nó vẫn luôn tồn tại một áp lực 100gram

hướng về phía trước. Nếu cánh tay bị rời ra một cách đột ngột nó sẽ ngay lập tức bắn

về phía trước với không một chút chậm trễ. Chiếc lò xo trong thế tấn đến từ chân sau

và eo. Sự kết hợp của cả tất cả các lò xo trong cơ thể có thể tạo ra một sự phóng thích

lực vô cùng ấn tượng mà không cần nỗ lực khi chúng được phối hợp với nhau.

          Mỗi chi phải được tập luyện để có khả năng đàn hồi một cách độc lập với các

chi còn lại. Mỗi vị trí sẽ có một điểm khác biệt nhỏ giữa chuyển động của lò xo bởi nó

phải được cân bằng giữa chính nó và các chi khác. Năng lực có các lò xo độc lập trên

mỗi chi đòi hỏi phải bỏ ra một nỗ lực lớn để đạt được, nhưng nó quả là rất đáng khi

bạn bỏ công sức ra để đạt được điều này. Nó không phải là không phổ biến đối với

một người võ sinh với những chiếc lò xo độc lập rằng anh ta sẽ ngạc nhiên khi anh ta

đánh  trúng  bạn  cũng  như  bạn  ngạc  nhiên  không  hiểu  sao  mình  bị  đánh  trúng.  Với Copyright © Sifu Scott Baker 2000   79

những chiếc lò xo các chi bắt đầu biết “tự  suy nghĩ”  và tìm ra  đường tấn công bởi

chính bản thân chúng.

    Chọn phương hướng: nhằm đóng tấm lá chắn của bản thân và mở tấm lá chắn

của đối thủ

          Để tận dụng được những tác động có lợi và loại bỏ tác động có hại của những

chiếc lò xo bạn phải tập trung điều chỉnh chính xác hướng của chúng. Nếu đối thủ của

bạn có kỹ năng giữ một áp lực không đổi hướng đến đường trung tâm của bạn thì bạn

phải điều khiển áp lực từ những chiếc lò xo của bạn hướng đến anh ta. Điều này trở

thành  một  sự  ứng  dụng  sâu  sắc  của  việc  cân  bằng.  Hướng  tác  dụng  lực  của  những

chiếc lò xo cần phải được hiểu một cách cụ thể cho từng kỹ thuật riêng biệt. Mặc dù

nhìn chung mục đích là hướng đến đường trung tâm của đối thủ nhưng mỗi vị trí cần

có những sự tinh chỉnh riêng.

          Nếu vị trí của bạn đúng, phù hợp và cân bằng với vị trí của đối thủ thì hướng

tác dụng lực của chiếc lò xo cũng sẽ phù hợp với lực của đối phương. Nếu không đạt

được điều này thì bạn sẽ bị hở và anh ta sẽ bắn lò xo vào bạn. Ví dụ như nếu anh ta

giữ vị trí tán thủ với một lực lò xo nhẹ nhàng hướng về phía trước là lên trên thì bạn

phải sử dụng tay phục thủ lên tay tán thủ của anh ta với một lực nhẹ nhàng hướng về

phía trước và xuống khu vực cùi chỏ của anh ta. Sự tinh chỉnh về hướng chính là bí

quyết của bức tường phòng thủ không thể xuyên thủng nổi tiếng trong kung fu Vĩnh

Xuân và cũng là bí quyết để mở cánh cổng phòng thủ của đối phương. Nếu đối thủ bị

đẩy ra xa khỏi đường trung tâm của bạn thì bạn hãy phóng thích áp lực từ anh ta bởi

lúc này anh ta không gây được một mối nguy hiểm nào cho bạn cả. Bạn luôn hướng

về đường trung tâm của anh ta nhằm chiếm lấy lợi bởi những kẽ hở được mở ra khi

bàn tay của đối phương rời khỏi đường trung tâm của anh ta.

   Tăng sức nặng: nhằm đặt năng lượng vào vũ khí của bản thân

          Khi tăng sức nặng của cách chi một cách chính xác sẽ thêm khí vào sự kết nối.

Điều này không có nghĩa là bạn sẽ đẩy mạnh hơn và dùng sức nhiều hơn. Tăng sức

nặng  cho  cánh  tay  được  thực  hiện  thông  qua  việc  chủ  đích  thả  lỏng.  Việc  tăng  sức

nặng cũng phải được thực hiện mà không được phá vỡ nguyên tắc của sự cân bằng.

Mỗi  vị trí  có thể sẽ  được tăng sức nặng một cách  khác  nhau tùy thuộc  vào  việc nó

được ứng dụng như thế nào và đối thủ của bạn đang làm gì. Ba điểm cần được tăng

sức nặng của cánh tay là vai, cùi chỏ và bàn tay. Hông, đầu gối và bàn chân là những

điểm tương tự trên cẳng chân. Nguyên tắc về cùi chỏ không được di chuyển của Vĩnh

Xuân là một ví dụ của sự tăng sức cùi chỏ trong kỹ thuật phục thủ.

          Khi tăng sức nặng một bộ phận nào trên tay hoặc chân, đầu tiên bạn thả lỏng

toàn bộ chi đó một cách sâu sắc, sau đó ứng dụng nguyên tắc về phương hướng lên Copyright © Sifu Scott Baker 2000   80

vùng này và đặt sự chủ đích của bạn lên điểm cần được tăng trọng lượng. Với một kỹ

năng sâu hơn bạn có thể tăng trọng lượng cho nhiều điểm trên cơ thể cùng một lúc.

Tăng sức nặng của khí vào các chi là điểm mấu chốt để chuẩn bị sẵn sàng khí cho việc

phóng thích nó, được dạy trong bài Tiêu Chỉ.

Sự ấp dụng đúng nhóm 3 nguyên tắc thứ hai này sẽ tạo ra: DÒNG CHẢY. 

Sự  đàn  hồi,  Chọn  phương  hướng  và

Tăng  sức  nặng  khi  được  kết  hợp  qua

các   nguyên   tắc   nền   tảng   của   CÁI

KHÓA  sẽ  tạo  ra  một  trạng  thái  lỏng

linh động để khóa kết nối lại. Trạng thái

lỏng  này  tạo  nên  một  sự  trao  đổi  động

giữa hai người võ sinh để chảy với  một

năng  lượng  mềm  mại  và  không  cần  nỗ

lực.

   Ku: Nhằm điều khiển cây cầu

          Một khi bạn có thể hướng sự chủ đích lên các chi để tăng sức nặng của chúng

thì bạn có thể bắt đầu thấy được một khía cạnh sâu hơn về sự kết nối với người bạn

tập. Sự chủ đích hướng có định hướng về phía trước có thể được thay đổi từ mặt này

sang mặt khác của sự kết nối mà không cần một chuyển động vật lý nào. Sự thay đổi

này được chủ đích xuất phát từ tâm trí. Và khi thực hiện điều này ta chú ý thấy rằng

chiếc cầu kết nồi (Ku) có rất nhiều cánh cổng. Những cánh cổng này đóng hay mở tùy

thuộc vào sự chủ đích được đặt ở đâu. Với mỗi chi ta có ba cánh cổng: vai, cùi chỏ và

bàn tay đối với đôi tay, hông, đầu gối và bàn chân đối với đôi chân.

          Nó  đòi  hỏi  phải  có  một  kỹ  năng  và  năng  lực  tuyệt  với  để  có  thể  đóng  tất  cả

cánh cổng lại cùng một thời điểm. Nó thậm chí cũng rất khó khi bạn chỉ giữ ở một vị

trí cố định, và hầu như là không thể khi đang chuyển động. Ku là nghệ thuật của sự

lắng nghe cây cầu và chú ý xem cánh cổng nào đang mở và cánh cổng nào đang đóng.

Một khi bạn thấy được cánh cổng nào đang mở thì đó như một lời mời để tấn công.

Một cánh cổng mở như một lời mời đi vô, nếu bạn tấn công vô một cánh cổng đang

đóng bạn sẽ luôn bị khóa lại. Việc tấn công vô một cánh cổng đóng giống như là bạn

đi từ phòng này qua phòng khác bằng cách cố gắng đi xuyên qua bức tường thay vì là

đi qua của. Bằng cách đọc được sự thay đổi trong chủ đích của bạn tập trong khi cánh

tay đang được cung cấp năng lượng bởi  khí,  chúng ta học cách  khám phá xem thời

điểm và vị trí nào để tán công. Đó là nghệ thuật của sự điều khiển cây cầu, hay Ku.

 Copyright © Sifu Scott Baker 2000   81

   Lắng nghe: Để biết điều gì đang diễn ra trong thực tại

          Trong  Vĩnh  Xuân  mục  đích  chính  của  việc  lắng  nghe  là  trải  nghiệm  được

những gì mà một số người đã trải nghiệm được với giây phút hiện tại. Nó không phải

là việc đoán xem anh ta sẽ làm gì tiếp theo, cũng không phải là hình dung hoặc đánh

giá xem cái gì sẽ diễn ra.  Lắng nghe đơn  giản là mở lòng để trải nghiệm mà không

thông qua một một bộ lọc nào được tạo ra bởi cái tôi cá nhân.

          Đầu tiên là chúng ta cần lắng nghe chính cơ thể mình, năng lượng và trạng thái

của những lực vật lý xung quanh chúng ta. Bằng cách lắng nghe chúng, ta uốn mình

và xăp xếp theo các trạng thái này. Sau đó chúng ta hướng sự lắng nghe đến chuyện

động, sự chủ đích và năng lượng của bạn tập. Điều này đòi hỏi một sự hiện tĩnh lặng

của  bộ  nào.  Đây  là  trạng  thái  không  suy  nghĩ  và  được  biết  tới  như  một  trạng  thái

không tư duy hay Mu-Shin.

          Mọi nỗ lực nhằm hợp lý hóa, phân tích, tìm ý nghĩa hay cố gắng hiểu điều gì

đang diễn ra đều không phải là một sự lắng nghe đúng đắn. Mọi sự đánh giá của thời

điểm hiện tại phải được dời lại vào những thời điểm sau để không làm thay thế giây

phút lắng nghe hiện tại với sự lặng đọng sâu sắc. Sự lắng nghe này có thể so sánh với

việc bạn lắng nghe trong một cuộc hội thoại. Tuy nhiên, trong Kung fu nó được cảm

nhận  bởi  toàn  bộ  cơ  thể  khi  mà  cơ  thể  bạn  tiếp  nhận  kinh  nghiệm  từ  cơ  thể  người

khác. Điều này bao gồm tất cả các cảm giác, sự chủ đích, suy nghĩ, cảm xúc tạo nên

một bức tranh tổng thể trong từng khoảnh khắc. Trong khi lắng nghe tất cả những thứ

này được cảm nhận cùng một lúc như một sự trải nghiệm tổng thể về người khác. Có

có thể lắng nghe được như vậy, trước tiên bạn phải làm cho đầu óc trở nên tĩnh lặng

và sau đó tập trung sự tĩnh lặng của nó lên sự kết nối, hiện diện một cách hoàn toàn và

đầy đủ trong thời khắc hiện tại.

          Khi việc lắng nghe được thực hiện ở một mức độ sâu sắc, cảm giác về một kết

nối cố hữu giữa bạn và những gì đang diễn ra được phát triển. Khi năng lực này phát

triển bạn sẽ học được cách phản ứng lại với năng lượng của người khác mà không cần

thông qua sự phân tích của bộ não về những gì bạn đang cảm nhận. Lắng nghe không

phải là một điều gì bí ẩn, huyền diệu mà nó được tìm thấy ở trong những con người,

người hoàn cảnh đang hiện diện rõ ràng trước bạn. Lắng nghe được thực hiện để biết

được cái gì đang tồn tại trong mối quan hệ giữa bạn và bạn tập của bạn.

   Mở rộng: để kết nối với những gì đang diễn ra

          Có một sự kết nối giữa lắng nghe và gia nhập. Trong khi lắng nghe là một dạng

đầu  tiên  của  việc  mở  rộng  hay  hướng  ra  bên  ngoài  được  diễn  ra.  Thì  sự  mở  rộng

hướng ra bên ngoài với cảm giác hiện diện của chúng ta nhằm kết nối với người khác.

Một khi bạn tạo được một cảm giác kết nối với từng bộ phận của cá thể khác thì bạn Copyright © Sifu Scott Baker 2000   82

đã đạt được cái gọi là sự mở rộng. Điều này được thực hiện trước tiên là với nhứng

tiếp xúc vật lý và sau đó được thực hiện mà không cần đến nhứng tiếp xúc này nữa.

Khi bạn có thể cảm nhận từng bộ phận của cơ thể người  khác thông qua phần  một

phần cơ thể mà bạn được tiếp xúc thì bạn đã mở rộng.

          Bài tập Chi Kwun với cây trường côn tạo nên một bổ trợ rất hiệu quả cho sự

phát triển kỹ năng mở rộng với một phạm vi lớn. Năng lực để giữ lại cảm giác và kết

nối  vật  lý  với  toàn  bộ  cơ  thể,  chuyển  động  và  sự  chủ  đích  của  bạn  tập  khi  anh  ta

chuyển đổi là thành tố nền tảng cho một kỹ năng niêm thủ hiệu quả. Mở rộng chính là

bí quyết của sự luyện tập Vĩnh Xuân. Bất cứ khi nào mà quy trình này trở nên quen

thuộc thì sự luyện tập vươn ra bên ngoài cùng với cảm giác hiện diện nên trở thành

phần chính của bài tập của bạn.

          Sự mở rộng được thực hiện để kết nối với thực tại những gì đang diễn ra trong

mối quan hệ giữa bạn và bạn tập.

Sự  ứng  dụng  đúng  nhóm  nguyên  tắc  thứ  ba  này  sẽ  tạo  ra  SỰ  THẤU  HIỂU

(READING). 

Ku,  Sự  lắng  nghe  và  Sự  mở  rộng  khi

được đặt với sự kết nối linh động được

tạo ra trước đó sẽ cho phép bạn đọc và

trải  nghiệm  chuyển  động  và  sự  chủ

đích  của  bạn  tập  từ  khuôn  khổ  năng

lượng của anh ta trong ngay thời khắc

mà chúng xuất hiện. Bây giờ thì sự kết

nối  linh  động  đã  được  tạo  ra  và  ta

dùng chìa khóa SỰ THẤU HIỂU để đi

vào bên trong  đối thủ và đồng hành với những điều anh ta  đang thực hiện khi

mà nó xảy đến.

    Đi theo: để sống với những gì đang diễn ra

          Đi theo là di chuyển cùng với bạn tập—bám lấy anh ta nếu anh ta đi ra xa và

nương theo anh ta nếu anh ta tiến tới gần. Sự đi theo có thể được thực hiện theo rất

nhiều cách, nhưng tất cả đều được thực hiện trong mối quan hệ với bạn tập của bạn và

được xác định bởi các chuyển động của anh ta. Tất cả mọi hành động phải được dựa

trên hành động và sự chủ định của người bạn tập. Để có thể đi theo một  cách hoàn

toàn bạn không những phải đi theo những chuyển động thể chất của anh ta mà còn sự

chủ  đích  của  bộ  não  và  sự  định  hướng  của  năng  lượng  của  anh  ấy.  Để  thành  công

trong việc này  bạn phải học cách cảm nhận sự chủ đích và năng lượng và đi theo nó Copyright © Sifu Scott Baker 2000   83

khi nó thay đổi.  Bạn đi theo trên nguyên tắc cân bằng của cuộc trao đổi.  Nếu năng

lượng của anh ta trở nên mất cân bằng, và các kẽ hở trở nên rõ ràng thì bạn sẽ đi theo

kẽ hở và tìm điểm lợi thế. Lắng nghe để biết cái gì đang diễn ra, mở rộng để kết nối

với chúng và đi theo để tồn tại cùng với chúng.

   Kết hợp: để tương tác với những gì đang diễn ra

Kết hợp là kết quả được tạo ra bởi sự đi theo. Một khi việc lắng nghe, mở rộng và cần

bằng trở thành những trạng thái cố đị của bạn thì bạn sẽ đi theo và kết hợp với bất cứ

điều gì đang hiện diện trong cuộc trao đổi. Khi mà chúng ta bắt đầu nghĩ về việc tạo ra

một kết quả gì đó hay một hành động nào đó ta sẽ dễ dàng rơi vào một trong những

cái  bẫy  nguy  hiểm  nhất  trong  việc  tập  luyện  niêm  thủ.  Bởi  sự  theo  đuổi  một  ham

muốn để tạo ra một kết quả nào đó khiến chúng ta sẽ bỏ quên những nguyên tắc cho

việc hiện diện sự tương tác lại phía sau. Và bởi việc tập trung tìm cách thực hiện để

tạo ra kết quả mong muốn mà chúng ta chuyển qua một trạng thái mất kết nối trong

mối  quan  hệ  và  không  còn  sự  kết  nối  và  hiện  diện  trong  thời  điểm  hiện  tại  của  sự

tương tác. Trạng thái mất cân bằng này tạo nên sự thiếu hiệu quả, mặt khác lại tự tạo

kẽ hở và cơ hội cho đối phương xâm nhập, tấn công vào bạn.

          Sư kết hợp thực sự đến từ một trạng thái tinh thần hoàn toàn khác với sự cạnh

tranh thắng thua được nuôi dưỡng bởi sự mong muốn tạo ra một kết quả thông qua sự

nỗ lực. Sự kết hợp chỉ có thể đến từ một trạng thái hợp tác- cân bằng và không cần nỗ

lực.

          Một thành phần tiềm ẩn trong nguyên tắc của sự kết hợp là nguyên tắc của sự

trung hòa. Trung hòa là việc lắng nghe và cân bằng với sự thay đổi của các điều kiện

xung  quanh  khi chung xảy ra  trong cuộc trao đổi. Trong sự  kết hợp  chúng ta ngầm

trung  hòa  sự  chủ  đích  của  đối  phương  nhằm  duy  trì  trạng  thái  cân  bằng  đã  tồn  tại

trước đó. Trong việc trung hòa, ta đơn giản là duy trì một sự cân bằng hài hòa khi ta đi

theo và kết hợp với sự thay đổi của bạn tập. Không nhất thiết là bạn phải ở trạng thái

chủ động hay bị động, mà đơn  giản chỉ là một sự phản hồi để tạo lại trạng thái cân

bằng từ sự mất cân bằng, lấy lại sự hài hòa từ sự mất hài hòa. Sự trung hòa được ngầm

xảy ra trong sự kết hợp và bao bọc lấy sự kết hợp, và nó như là một sản phẩn có thể

quan sát được của sự kết hợp.

          Kết hợp làm cho các hoạt động quay trở lại trạng thái cân bằng của nó và hòa

trộn động cơ hành động của người khác với sự biểu lộ của bạn. Ví dụ như: nếu hành

động của người  khác được thúc đẩy bởi  một sự chủ đích  muốn  gây tổn  thương, thì

một sự chủ đích tương tự sẽ được hòa trộn để phản ứng lại nó nhằm tạo nên sự cân

bằng trong cuộc trao đổi.  Để đạt được  mức độ này trong cuộc trao đổi  mà  vấn duy

được trạng thái cân bằng của việc hiện diện, chúng ta phải từ bỏ mọi mong muốn tạo Copyright © Sifu Scott Baker 2000   84

ra kết quả và phải  duy trì, kéo dài và quay trở lại sự cân bằng và hài hòa trong toàn bộ

sự tương tác. Trong việc kết hợp chúng ta hợp nhất năng lượng và các mô trong cơ thể

với bạn tập và dẫn sự căng thẳng của bạn tập đi xuống bộ rễ của mình và tạo điều kiện

cho bản thân phát ra nguồn dương khi đi lên với một sức mạnh không cần cố gắng.

    Dẫn hướng: nhằm tạo ảnh hưởng lên những điều đang xảy ra

          Dẫn hướng là kết quả của sự kết hợp. Một khi các mô và năng lượng của cả hai

được kết hợp lại trong chuyển động của họ, sự chủ đích và cảm giác sẽ trở nên thống

nhất với nhau. Từ điều kiện này, một trong hai người có thể bắt đầu dẫn hướng/điều

khiển mà không làm ảnh hưởng đến sự hài hòa và cân bằng trước đó. Bằng cách mở

rộng cảm giác có chủ đích của bộ não/năng lượng trong việc phàn ứng lại và trong sự

hài hòa với chuyển động và sự chủ đích của bạn tập, một sự hợp nhất sâu sắc xảy ra sẽ

cho phép sự chủ đích/năng lượng của một trong hai người dẫn hướng cho người khác.

          Điều này nghe có vẻ trái với một nguyên tắc quan trọng là: không được có một

sự  chủ  đích  nào  nhằm  tạo  ra  một  kết  quả  gì  đó-  điều  rất  cần  thiết  cho  sự  kết  hợp.

Nhưng thực sự nó không hề trái với điều này. Dẫn hướng không phải là sự ép buộc

đặt vô sự trao đổi mà là kết quả được tạo ra bởi chính sự trao đổi. Bạn không “quyết

định” để dẫn hướng khí của người khác mà chính xác hơn là dòng chảy khí đi lên từ

bộ rễ của bạn được tạo ra trong sự trao đổi lôi kéo khí của người khác chảy theo nó

bởi đó là đặc tính tự nhiên của  khí.  Nó sẽ  luôn  đi theo dòng năng  lượng được điều

khiển bởi một ý chí cân bằng, rõ ràng và được kiểm soát ở một mức độ sâu sắc. Cho

nên, năng lượng và ý chí của bạn sẽ dẫn hướng mà không hề có một sự chủ đích tạo ra

kết quả nào với dòng chảy của sự trao đổi này.

          Trạng thái Mu-Shin (trạng thái tĩnh lặng của bộ não) là cần phải có để có thể

ứng dụng thành công kỹ năng này mà không bị rơi vào các bẫy “cố gắng tạo ra một

kết quả”. Sự dẫn hướng có thể xảy ra vào lúc ban đầu ở mức độ thể chất khi mà các

mô kết hợp và cân bằng với nhau. Mọi hành động và chuyển động đều nằm trong mói

quan hệ và sự kết nối với chuyển động và sự chủ định của đối phương. Trong sự trao

đổi  cân  bằng  này,  sự  dẫn  hướng  đến  bởi  sự  lắng  nghe,  chấp  nhận,  và  kết  hợp  với

những sự khởi xướng nhẹ nhàng hay những sự mất cân bằng được tạo ra bởi nhưng sự

thay đổi động trong việc kết hợp.

          Trong khi lắng nghe sự trao đổi và cảm nhận những sự mất cân bằng, ta có thể

chủ định di vào các vùng mất cân bằng này và dẫn hướng sự chuyển động, chủ đích

và năng lượng của bạn tập theo hướng mà cuối cùng sẽ thể hiện những kẽ hở này trên

phương diện thể chất

 Copyright © Sifu Scott Baker 2000   85

Sự áp dụng đúng nhóm nguyên tắc thứ 4 này sẽ tạo ra SỰ ĐIỀU KHIỂN. 

Sự đi theo, Kết hợp và Dẫn hướng kết

hợp  với  nguyên  tắc  của  SỰ  THẤU

HIỂU  sẽ  giúp  cho  người  tập  có  khả

năng  ĐIỀU  KHIỂN  đối  thủ  một  cách

hoàn toàn. Bởi  điều khiển là  mục tiêu

cuối  cùng  trong  nghệ  thuật  chiến  đấu

và  cho  phép  người  võ  sư  có  thể  đối

diện  được  mọi  tình  huống  mà  không

hề sợ hãi và có thể xử lý được mọi đòn

tấn công chỉ với một ít nỗ lực.

          Để thành công với việc bộ lộ khí trong việc tập luyện niêm thủ, người võ sinh

phải  săn  sàng  tập  luyện  một  cách  kiên  nhẫn  trong  nhiều  giờ  đồng  hồ  trong  cả  tập

luyện niêm thủ và phát triển sự tỉnh thức một cách đúng đắn thông qua việc thiền định

và luyện thở đã được đề cập trước đó. Sự chuyển đổi từ trạng thái thông thường hàng

ngày của bộ não hàng ngày, mà thường được nhắc đến với sự huyên thuyên vô tận của

bộ não, đến một trạng thái huyền diệu của sự tỉnh thức- cho phép bạn thấy được sự

thống nhất của vạn vật và thường được biết đến như một trạng thái tĩnh lặng của bộ

não (Mu-Shin trong tiếng  Nhật),  là cả  một  quá trình  tiến triển đổi hỏi  một  sự siêng

năng, cần cù và một sự hướng dẫn có chất lượng. Trạng thái Mu-Shin của sự tỉnh thức

này là rất cần thiết cho kỹ năng bộ lộ về khí và là nền tảng cho sự trao đổi về khí có

thể xảy ra giữa hai người thành thạo tham gia trao đổi trong niêm thủ.

          Khi người  võ sinh đã thành công trong  việc duy trì  được các nguyên tắc  với

từng nhóm trong suốt quá trình tập luyện niêm thủ đơn thì anh ta có thể bắt đầu tập

luyện những kỹ năng kết nối này trong niêm thủ kép. Nên mỗi nhóm kỹ năng đầu tiên

sẽ được học trong niêm thủ đơn trước và sau đó sẽ được chuyển qua những bài tập

phức tạp hơn và khó đoán hơn của niêm thủ kép.

          Trong  khi  người  võ  sinh  học  cách  đáp  ứng  và  thể  hiện  các  nguyên  tắc  trong

nhóm thứ nhất với bài tập niêm thủ kép, anh ta cũng nên tập luyện các nguyên tắc của

nhóm thứ hai với bài tập niêm thủ  đơn. Bằng cách này bài tập niêm thủ đơn sẽ dần

đường cho sự phát triển những kỹ năng của sự kết nối cao cấp.

 Copyright © Sifu Scott Baker 2000   86

5.  Niêm thủ kép: một cuộc trò chuyện 

          Mặc dù niêm thủ đơn là bài tập quan trọng nhất cho việc học và luyện tập kỹ

năng về sự kết nối, niêm thủ  kép mới là bài tập cốt yếu cho sự ứng dụng những kỹ

năng này  vào cuộc trò chuyện.  Sự ẩn dụ  là một  cuộc trò chuyền là  một  sự thể hiện

hoàn hảo cho điều gì nên xảy ra trong một cuộc trao đổi niêm thủ kép. Khi hai người

đều biết về một ngôn ngữ thì họ có thể nói chuyện một cách tự do, thoải mái thể hiện

các ý tưởng, suy nghĩ của họ thông qua hệ thống ngôn ngữ đó. Họ không phải nói theo

những mẫu câu định sẵn và cũng không cần phải chuẩn bị cho cuộc trò chuyện bằng

cách đoán xem câu hỏi nào sẽ được hỏi và họ sẽ trả lời như thế nào. Những lo lắng

như thế chỉ dành cho những người chưa

đủ rành để có thể thể hiện bản thân một

cách  tự  do  trong  ngôn  ngữ  đó.  Như  ta

nói trước đó: niêm thủ là một cuộc trò

chuyện sử dụng ngôn ngữ của chuyện

động. Các kỹ thuật và vị trí ta sử dụng là

các từ đơn, các nguyên tắc sự kết nối và

sắp  xếp  là  cấu  trúc  của  ngôn  ngữ.  Sự

trao đổi là sự thể hiện tự do của cuộc nói

chuyện.

          Nếu bạn bạn tập luyện niêm thủ như một tập hợp các mẫu bài tập có sẵn thì bạn

không thực sự đang học ngôn ngữ đó. Tất cả bạn đang làm là chỉ vờ như biết nó, nó

chỉ làm việc hiệu quả cho đến khi cố gắng trao đổi với một người biết nói ngôn ngữ

đó. Việc trao đổi bằng cách thực hiện nhưng khuôn mẫu cho trước chỉ có lợi ích khi

bạn bắt đầu học để lấy cảm giác ứng dụng đúng những nguyên tắc của chuyển động.

Tuy nhiên, chúng chỉ  là những  ví  dụ của  một  trong những sự trao đổi  đúng  và nên

được để lại phía sau một khi chúng đã thực hiện xong nhiệm vụ là minh họa sự ứng

dụng  đúng  các  nguyên  tắc.    Một  khi  người  võ  sinh  đã  hiểu  được  cảm  giác  về  các

nguyên tắc thì anh ta nên trừu tượng hóa nó và ứng dụng nó trong mọi kỹ thuật một

cách tự do. Các nguyên tắc không phải bị khóa cứng trong một hoặc hai mẫu chuyển

động. Thực tế thì các nguyên tắc giúp cho người võ sinh có thể tự sáng tạo và thể hiện

bản thân với vô số sự kết hợp các kỹ thuật có thể.

          Làm thế nào mà ta có thể học cách trao đổi và thể hiện một cách tự do trong

niêm thủ? Bí quyết là luyện tập với một tốc độ thật chậm trong nhiều tháng, thậm chí

nhiều năm đầu trước khi nỗ lực với tốc độ thực sự. Tại sao? Bởi vì bạn đang học môn

ngôn ngữ mới, và cách tốt nhất để học nói chuyện trong một ngôn ngữ mới là nói với Copyright © Sifu Scott Baker 2000   87

ai đó đã biết về ngôn ngữ đó trong một cuộc trò chuyện với tốc độ thật chậm. Do đó

bạn sẽ có thời gian để hiểu được anh ta đang nói gì và định hình những phản ứng sử

dụng các từ và cấu trúc đúng của ngôn ngữ. Khi bạn nói sai một điều gì đó bạn có thể

dễ dàng kiểm tra và hiểu tại sao nó không đúng nên bạn sẽ học được cách để không

lập lại nhưng sai lầm tương tự trong những câu khác.

          Niêm thủ cũng như thế. Niêm thủ kép cũng nên được tập luyện một cách thật

chậm. Điều này sẽ giúp loại bỏ được tính đối kháng nổi lên một cách tự nhiên giữa hai

người và cho những kỹ năng nói chuyện thực sự được tập luyện và mài dũa. Một khi

bạn trở nên tự nhiên và thoải mái để việc trao đổi chuyển động và có thể  nói chuyện

được trong nhiều phút mà không bị khựng hay mắc một lỗi gì thì bạn có thể tăng tốc

độ lên một cách dần dần. Chỉ với những giai đoạn cao cấp nhất của kỹ năng niêm thủ

mới nên tập luyện ở với tốc độ cao.

          Việc tập luyện không giống như việc biểu diễn. Khi bạn biểu diễn niêm thủ, nó

thường được thực hiện rất nhanh. Bạn không học được những kỹ năng sâu hơn trong

việc biểu diễn, bạn chỉ đang khoe khoang về những kỹ năng mà mình đã có. Để học

được  những  kỹ  năng  một  cách  sâu  sắc  hơn  bạn  phải  bắt  đầu  từ  việc  tập  luyện  thật

chậm. Một cuộc chiến đấu cũng giống như việc biểu diễn. Bạn không phát triển các

kỹ  năng  mới  trong  một  cuộc  chiến  thực  sự,  bạn  chỉ  đang  biểu  diến  những  kỹ  năng

mình đang có để vượt qua đối thủ. Một điều quan trong là cần phải tách rời việc tập

luyện tự do ra khỏi việc tập luyện niêm thủ. Điều này đặc biệt đúng với những võ sinh

ở trình độ sơ cấp và trung cấp. Chúng thực sự là hai bài tập hoàn toàn khác biệt và

không nên lẫn lộn hoặc trộn lẫn chúng vô nhau.

          Bài tập niêm thủ  kép truyền thống được bắt đầu với bài tập poon sau hay bài

tập lăn tay. Poon sau là một phần quan trọng cho bài tập trao đổi đầy đủ trong niêm

thủ. Trong poon sau có các vị trí sẵn sàng động tọa cho cả hai đều có những điểm lợi

thế so với đối thủ. Một vị trí sẵn sàng tĩnh sẽ không tạo cơ nhiều cơ hội để bắt đầu

cuộc trao đổi. Và đây không phải là một kỹ năng khó để đặt bản thân vào một vị trí

tay chạm tay mà không thực sự tạo ra một kẽ hở nào trừ khi bạn di chuyển trước và tự

tạo  ra  các  kẽ  hở  cho  đối  thủ.  Bởi  vì  bạn  đang  học  một  ngôn  ngữ  của  chuyển  động

trong niêm thủ, chúng ta sẽ bắt đầu di chuyển từ vị trí trung hòa. Và đó chí là chuyển

động của poon sau. Copyright © Sifu Scott Baker 2000   88

Bài tập poon sau

          Sự trao đổi năng lượng xảy ra trong bài tập lăn tay này là rất quan trọng khi ở

các trình độ cao cấp hơn của kỹ năng này. Vị trí tay phục thủ sẽ dẫn hay tập hợp năng

lượng hiện có ở  tay tán thủ  ở  bạn tập. Bằng  việc học cách  đọc và cảm nhận với sự

mềm mại, sâu sắc của khí bạn sẽ có thể tìm thấy trong bài tập lăn tay những kẽ hở mà

đối phương sẽ mắc phải. Những kẽ hở này là lời mời để bạn phá vỡ sự lăn tay và thực

hiện một đòn tấn công. Sau đó, cùng với việc anh ta phản ứng lại với đòn tấn cồn của

bạn  thì  bạn  cũng  phả  ứng  lại  với  sự  phản  ứng  của  anh  ta  như  trong  một  cuộc  nói

chuyện. Sự trao đổi chảy và tiến triển một cách tự nhiên và không thể dự đoán trước

được.

          Trạng thái Mu-Shin của sự tỉnh thức nên được gợi lện như một phần của bài tập

niêm thủ. Sự nhịp nhàng, mềm mại của bài tập lăn tay sẽ giúp ích cho sự chuyện đổi

trạng thái này. Trong trạng thái này bộ não sẽ được tự do để cảm nhận được những

điều đang xảy ra trong hiện tại. Sẽ không có một sự phiên dịch hay giải thích  bởi con

khỉ nhiều chuyện trong đầu bạn được thực hiện. Với trạng thái tỉnh thức này một sự

kết nối mạnh mẽ và hiểu biết của bộ não tiềm thức sẽ được tự do thể hiện, phản ứng

và sáng tạo với những sự yêu cầu của giây phút hiện tại. Cùng với việc hai người kết

hợp trong một dòng chảy của sự trao đổi, họ hòa vào thành một thể của sự thống nhất

của sự sống.

          Nhiều  võ sinh Vĩnh Xuân chỉ phát triển một  số mưu mẹo mà họ sử dụng lên

bạn tập như những pha ghi điểm. Và thường thì những mưu mẹo này sẽ không hiệu Copyright © Sifu Scott Baker 2000   89

quả đối với những ai thực sự biết về ngôn ngữ của chuyển động này. Nhưng mưu mẹo

này  có  thể  sẽ  hiệu  quả  trong  một  hoặc  hai  lần  đầu  nhưng  sau  đó  người  nói  chuyện

thành thạo sẽ phát hiện ra nó và đánh bại nó. Việc dựa vào một vài mánh khóe như tốc

độ hay những chuyển động trượt nào đó đã được tập dợt nhiều lần trước đó chỉ là một

sự thay thế khập khiễng cho một sự kết nối và kỹ năng trao đổi thực sự mà niêm thủ

có thể tạo ra.

          Kỹ năng kết nối mà bạn học được trong niêm thủ đơn sẽ chi phối toàn bộ cuộc

trò chuyện trong niêm thủ kép. Nhưng năng lực kết nối này sẽ làm cho người võ sinh

có thể đọc và sử dụng được cách chuyển động, sự chủ đích và năng lượng của bạn tập

làm lợi thế cho bạn thân trong cuộc trao đổi. Bằng cách sử dụng một số mưu mẹo có

thể  làm  cho  người  võ  sinh  cảm  thấy  mình  giỏi  hơn  vào  những  lúc  đầu,  nhưng  với

những ai phát triển sự  kết nối thực sự  với bài tập niêm thủ  sẽ  sớm  vượt  qua nhưng

người võ sinh chỉ sử dụng những mưu mẹo theo vì là kỹ năng thực sự.

          Tôi đã có rất nhiều kinh nghiệm  với những võ sinh Vĩnh Xuân, những người

mà thoạt đầu trông rất giỏi nhưng thông qua niêm thủ tôi phát hiện ra rằng tất cả kỹ

năng  của  họ  hầu  hết  chỉ  là  những  mưu  mẹo  rẻ  tiền.  Trong  một  lần  tôi  đã  gặp  một

người đàn ông rất tử tế tên là Robert. Robert đã tập luyện nhiều năm với một võ sư

nổi tiếng- vị này có rất nhiều võ đường và võ sinh ở Mỹ. Tôi mong chờ rằng ít nhất kỹ

năng của anh ta phải bằng kỹ năng của tôi. Khi chúng tôi bắt đầu trao đổi một cách

thân thiện tôi có thể cảm thấy anh ta có một cảm giác mềm mại trong sự lăn tay của

mình, điều này làm tôi bị ấn tượng và ám chỉ rằng anh ta có hiểu biết về khí ở  một

mức nào đó. Tuy nhiên, cùng với việc tăng cường sự trao đổi tôi phát hiện ra ràng anh

ta chỉ có hai hay ba mưu mẹo để thâm nhập vô đối phương. Trong lần đầu anh ta sử

dụng  mưu  mẹo  chính  của  mình  để  thâm  nhập  anh  ta  đã  thực  hiện  được  nó.  Nhanh

chóng sau đó, anh ta cố gắng lập lại lần nữa nhưng đều không thành công bởi tôi đã

cảm nhận được chuyển động này và dễ dàng đối phó với nó.

          Cuộc trao đổi của chúng tôi kéo dài khoảng 20-30 phút. Anh ta còn cố gắp thực

hiện  lại  mưu  mẹo  của  mình  thêm  30-40  lần  nữa  nhưng  không  bao  giờ  thành  công

được thêm một lần nào nữa. Mặt khác thì tôi có thể đi vào anh ta mà không cần nỗ lực

gì cả. Robert trông có vẻ rất ấn tượng với kỹ năng của tôi; tuy nhiên, tất cả nhưng gì

tôi thực hiện là trò chuyện với ngôn ngữ của chuyển động, còn anh ta thì chỉ có một số

cụm từ học vẹt và lập đi lập lại nó mà không thành công. Tôi cảm thấy thật buồn khi

gặp những người tập Vĩnh Xuân như Robert, anh ấy đã tập luyện rất vất vả và chưa

bao giờ  được dạy để nói chuyện với niêm thủ; làm thế nào để nói chuyện với ngôn

ngữ của chuyển động. Bạn sẽ không thể nào nói được là liệu ai đó có thể nó chuyện

với ngôn ngữ của chuyển động hay không trừ khi bạn chạm vào họ và bắt đầu cuộc trò Copyright © Sifu Scott Baker 2000   90

chuyện. Một khi đã chạm, trong vòng 30 giây đầu tiên của cuộc trao đổi sẽ thể hiện

được là liệu họ có biết ngôn ngữ của chuyển động hay chỉ đơn giản là nhớ vẹt những

cụm từ trong một ngôn ngữ phong phú và sâu sắc.

6.  Giải phóng khỏi kỹ thuật thông qua các nguyên tắc

           Các nguyên tắc của chuyển động là chìa khóa để tạo nên một cuộc nói chuyện

hiệu quả trong niêm thủ.  Việc luyện tập  kỹ thuật  như  một  công cụ để chống lại  kỹ

thuật khác thì rất hạn chế và kém hiệu quả. Và nó quả là vô lỹ nếu bạn tin rằng chỉ có

duy nhất một sự phản ứng đúng cho một hoàn cảnh nhất định. Nếu điều này đúng thì

mọi người sẽ thực hiện Vĩnh Xuân với một cách như nhau. Họ sẽ  giống như những

bản sao của Vĩnh Xuân. Nhưng chúng ta không. Vĩnh Xuân là một hệ thống cho phép

những cá nhân được bộ lộ bản thân trong khuôn khổ của nó. Đó là lý do vì sao mà có

rất nhiều cách phản ứng khác nhau với cùng một trường hợp bị tấn công, và tất cả đều

đúng. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là mọi cánh phản ứng đều đúng. Cũng có

rất nhiều cách phản ứng sai. Vậy: điều gì làm cho một phản ứng là sai hay đúng? Câu

trả lời chính là các nguyên tắc.

          Các  nguyên  tắc  của  sự  di  chuyển,  sắp  xếp,  sự  kết  nối  và  sức  mạnh  ẩn  chứa

trong Vĩnh Xuân sẽ xác định sự phản ứng nào là đúng đắn. Các sự phản ứng không

phù  hợp  sẽ  phá  vỡ  các  nguyên  tắc  nền  tảng  và  thiết  yếu  của  một  sự  di  chuyển  tốt.

Bằng  cách  này  họ  sẽ  làm  cho  bản  thân  dễ  bị  tổn  thương  hoặc  có  thể  còn  tệ  hơn.

Nhưng trong khuôn khổ của các nguyên tắc thì có rất nhiều sự lựu chọn, và tất cả đều

đúng. Bạn sẽ lựa chọn phương án nào là phụ thuộc và việc bạn chủ đích sẽ làm gì, kỹ

năng của bạn đến đâu, bạn hiểu các nguyên tắc này như thế nào và khả năng đáp ứng

của các kỹ thuật của bạn với nguyên tắc đó, sự ưa thích cá nhân, cơ địa và tính cách

của bản thân.

          Nếu bạn được dạy rằng: chỉ có duy nhất một phản ứng đúng với một hoàn cảnh

cụ thể thì tức là bạn đang được dạy về kỹ thuật chứ không phải nguyên tắc. Và đó là

một  Vĩnh Xuân tồi. Nền tảng  giúp cho  Vĩnh Xuân trở  nên mạnh mẽ  và hiệu quả là

chính là những nguyên tắc xuyên suốt môn võ. Khi mà những nguyên tắc này được

hiểu đúng, chúng giải phóng người tập nhằm phản ứng với rất nhiều lựa chọn hơn là

giam hãm họ trong một hoặc hai cách di chuyển. Dòng chảy trao đổi trong niêm thủ là

nơi bạn học cách làm cho những kỹ thuật của mình trở nên vừa vặn với các nguyên

tắc. Niêm thủ cho phép bạn trải nghiệm cách mà các nguyên tắc hoạt động với nhau

và  cho  phép  các  chuyển  động  của  bạn  đáp  ứng  một  cách  hoàn  hảo  với  các  chuyển

động của bạn tập.

          Và điều này thường xảy ra ở mức độ tiềm thức. Bạn học các cảm giác của một

sự trao đổi đúng hơn  là dùng lý  trí  để phân tích nó. Sự hiểu biết bằng lý trí  về các Copyright © Sifu Scott Baker 2000   91

nguyên tắc này sẽ đến vào một thời điểm khác rất lâu sau này. Nó cũng tương tự như

với một ngôn ngữ nào đó. Ngôn ngữ mẹ đẻ của bạn bị chi phối bởi những nguyên tắc

và chúng sẽ bảo cho bạn biết cụm từ nào diễn đạt đúng hay sai. Tuy nhiên, bạn không

ý thức được nhưng nguyên tắc này  khi bạn nó, bạn đơn  giản chỉ  là bộc lộ bản thân

thông qua ngôn ngữ đó và thường thì bạn thực hiện đúng. Những nguyên tắc sẽ được

thực hiện thông qua tiềm thức cho đến  khi  ai đó thể hiện sai  và bạn ngay  lập tức ý

thức được điều này được thể hiện  không chính  xác. Trong niêm thủ  cũng tương tự.

Các nguyên tắc về chuyển động được dạy vào bộ não tiềm thức thông qua các sự trao

đổi niêm thủ một cách chậm chạp. Hầu hết thời gian là bạn không ý thức được chúng.

Một khi có điều gì đó sai được thể hiện thông qua một chuyển động không đúng,theo

bản năng bạn sẽ biết đến nó. Cùng với việc bạn kiểm tra tại sao nó lại sai, bạn sẽ sớm

trở nên ý thức được nguyên tắc đó đã bị phá vỡ thông qua những sai lầm riêng biệt.

Cũng tương tự như khi nói, trong niêm thủ bạn không phải ý thức về những nguyên

tắc để làm cho dong chảy của cuộc hỏi thoại được diễn ra. 

 Copyright © Sifu Scott Baker 2000   92

CHƯƠNG 8: BÀI TẬP LUYỆN TẬP NĂNG LƯỢNG CAO CẤP TRONG

VĨNH XUÂN VỚI BÀI: MỘC NHÂN PHÁP, LỤC ĐIỂM BÁN CÔN VÀ BÁT

TRẢM ĐAO

          Trong quá trình phát triển về kỹ

năng  nội  công  Vĩnh  Xuân  mỗi  giai

đoạn  sẽ  có  những  mục  đích  và  sự  kết

nối rất riêng biệt, và việc luyện tập cao

cấp nhất được sử dụng với bài tập Mộc

nhân  pháp,  lục  điểm  bán  côn  và  bát

trảm  đao.  Với  những  ai  chưa  thực  sự

bước vào con đường nội công rộng lớn

xuyên  suốt  môn  võ  Vĩnh  Xuân  thì  ý

tưởng  cho  rằng  việc  tập  mộc  nhân  và

vũ  khí  có  liên  đến  việc  học  về  khí  là

thật  ngớ  ngẩn.  Tuy  nhiên,  những  võ

sinh  sáng  suốt  sẽ  nhận  ra  rằng  những

bài tập cao cấp được truyền dạy thông

qua mộc nhân và vũ khí  về cơ bản đòi

hỏi phải đạt được những kỹ năng về nội

công  và  khả  năng  ứng  dụng  nó  một

cách sâu sắc.

          Một cách truyền thống thì bài tập

với  mộc  nhân,  gậy  và  đao  tạo  nên

những bước đi cuối cùng của người võ

sinh trên con đường Vĩnh Xuân. Chúng được dạy cuối cùng bởi nhiều lý do. Rõ ràng

là một người cần phải đạt được những kỹ năng vững chắc trong những khía cạnh nền

tảng của môn võ thì mới có thể đạt được lợi ích trong việc đầu tư tập luyện những bài

tập cao cấp này. Nhưng đây  không phải là  lý do quan trọng nhất. Một khi bạn hiểu

được tầm quan trọng của nội công trong các kỹ năng của Vĩnh Xuân bạn sẽ thấy rằng 

những bài tập cao cấp với mộc nhân và vũ khí đòi hỏi một năng lực vững chắc với tất

cả các kỹ năng về nội công đã được tập trước đó. Thiếu những năng lực này thì việc

tập luyện với mộc nhân và vũ khí chỉ mang tính bề mặt và sẽ không đóng góp nhiều

vào năng lực của người võ sinh.

          Một điều thực sự cần thiết là người võ sinh phải đã phát triển được một kỹ năng

đáng kể trong việc bám rễ, đặt và phóng thích năng lượng thông qua cơ thể. Bộ tấn Copyright © Sifu Scott Baker 2000   93

của anh ta phải vững chắc và có một nguồn năng lượng sâu lắng. Anh ta cũng phải có

biết cách dẫn khí đi lên từ bộ rễ thông qua việc tập luyện đúng bài Tiểu Niệm Đầu.

Anh  ta  phải  trở  nên  mềm  dẻo  mà  phối  hợp  nhịp  nhàng  trong  chuyển  động  của  bản

thân. Những chuyển động phức tạp phải  được gắn  kết  với nhau  một  cách  hoàn  hảo

theo thời gian và không gian, sự tập trung tinh thần của anh ta phải có khả năng đặt

năng lượng vào những bộ phận mong muốn tại những thời điểm chính xác.

          Đầu tiên, những kỹ năng này có thể đạt được thông qua việc tập luyện bài Tầm

Kiều và sau đó được phát triển thông qua việc tập luyện đúng bài Tiêu Chỉ. Toàn bộ

việc tập luyện niêm thủ cũng làm cho khả năng này trở nên sâu sắc hơn. Thêm vào đó

người võ sinh nên có khả năng sử dụng khí với cú đánh của anh ta. Anh ta nên có khả

năng thể hiện một sự bộc lộ mạnh mẽ của khí thông qua cú đấm 1 inch, cú đánh bàn

tay chìm và bàn tay xuyên thấu.

          Những võ sinh ở cấp độ cao hơn còn có thể phóng thích năng lượng của mình

thông qua các kỹ thuật đá. Những kỹ năng này đạt được thông qua việc tập luyện và

hiểu đúng bài quyền Tiêu Chỉ, và sự tập luyện niêm thủ cao cấp, và những việc tập

luyện nội công sâu  sắc  đã được đề cập trong những phần trước của cuốn sách.  Nếu

người võ sinh đã có những khả năng thỏa đáng về nội công thì việc tập luyện với mộc

nhân và vũ khí sẽ mang lại những sự tiến bộ quan trọng trong kỹ năng võ thuật của

họ.

1.  Giải mã bí mật của mộc nhân

          Bài  tập  Mộc  nhân  pháp  trong  Vĩnh  Xuân  có

quan hệ mật thiết với việc hiểu và phát triển kỹ năng

về nội công. Tinh hoa của bài mộc nhân pháp chỉ có

thể  được  tìm  thấy  nếu  bạn  hiểu  về  nó  từ  góc  nhìn

của khí. Có rất nhiều người hiểu nhầm ý nghĩa của

cộng  cụ  tập  luyện  này.  Tập  mộc  nhân  không  phải

nhằm mục đích làm cho cơ thể trở nên cứng rắn hơn.

Nó  không  phải  là  một  cái  bao  cát,  và  cũng  không

phải được thiết kể để đánh mạnh vào nó. Mộc nhân

là để phát triển độ nhạy của bản thân. Nó giúp bạn

học cách đánh với năng lượng hay với khí hơn là chỉ

đánh bằng cơ thể. Mộc nhân dạy cho người võ sinh

cách thực hiện một cú Fa-Jing sao cho đúng. Nó dạy Copyright © Sifu Scott Baker 2000   94

vể vấn đề tinh luyện và kết hợp tất cả các kỹ năng về nội công đã được phát triển và

làm sao để sử dụng chúng một cách tổng lực. Và ở mức độ bí mật nhất là mộc nhân

dạy về việc tập luyện và ứng dụng của điểm huyệt.

2.  Các giai đoạn tập luyện với mộc nhân

          Cùng với những kỹ năng mới mà bạn đạt được sự thông thạo với mộc nhân đều

phải trải qua 5 gian đoạn.

a)  Thuộc trình tự của bài tập: Đầu tiên bạn phải học thứ tự của các chuyển động trong

bài  mộc nhân  pháp. Một  khi bạn có thể thực hiện bài tập này  mà  không bị  gián

đoạn thì bạn có thể chuyển qua giai đoạn thứ hai.

b)  Hoàn thiện kỹ thuật: Giai đoạn này tập trung vào việc tinh luyện và chỉnh sửa cho

đúng từng kỹ thuật. Ở đây anh ta sẽ bắt đầu chỉnh sửa việc xác định thời gian của

các  chuyển  động  cho  phù  hợp  với  tốc  độ  di  chuyển  của  mộc  nhân  cũng  như  sự

chính xác của từng vị trí. Trong giai đoạn thứ hai này anh ta cũng sẽ có thêm được

những hiểu biết về việc ứng dụng các kỹ thuật trong bài mộc nhân pháp.

c)  Sức  mạnh  Fa-Jing:  Một  khi  giai  đoạn  thứ  hai  đã  được  thành  thạo,  anh  ta  có  thể

chuyển qua giai đoạn thứ ba của việc tập trung dụng những chuyển động của mộc

nhân. Trong giai đoạn này anh ta phải hoc cách đánh vào mộc nhân với một năng

lượng đúng, với một sự phóng thích Fa-Jing hơn là chỉ đơn thuần là đánh bằng cơ

thể.  Anh  ta  phải  học  cách  xác  định  được  thời  điểm  chính  xác  để  đánh  vào  mộc

nhân trong từng động tác. Điều này đòi hỏi anh ta phải “lắng nghe” mộc nhân bằng

cả cảm giác để bắt được nhịp chuyển động, và bằng tai để nghe được những âm

thanh giòn dã vang lên khi thực hiện đúng.

d)  Mộc nhân sống: Một khi đã thành thạo các kỹ năng trên thì anh ta có thể chuyển

qua giai đoạn thứ tư, lúc này anh ta có thể thực hiện bài mộc nhân pháp mà trông

có vẻ như  không cần nỗ  lực  gì  cả, trong  khi chuyển động  và âm thanh của mộc

nhân thì lại thể hiện rằng: một nguồn năng lượng lớn đang được phóng ra. Cũng

trong giai đoạn này người võ sinh học cách đặt  năng lượng lên mộc nhân và dẫn

năng lượng ra khỏi mộc nhân vào những thời điểm trong bài tập. Bằng cách này,

mộc nhân trở thành một  người bạn tập sống động mà người  võ sinh cao cấp ôm

vào người cũng với khí của anh ta. Ở mức độ cùng với sự hiểu biết này người võ

sinh như đang thực hiện một bài tập niêm thủ cao cấp với một con mộc nhân sống.

Sau đó, khi mà người thầy cảm thấy anh ta có thể bắt đầu chuyển qua giai đoạn thứ

năm thì anh ta sẽ được chuyển qua giai đoạn cuối cùng của bài tập mộc nhân.

e)  Điểm huyệt: Giai đoạn này sẽ giả mã những ứng dụng trừu tượng của bài tập khi

chúng được gắn liền với các điểm trong hệ thống kinh mách và có liên quan đến

vấn đề điểm huyệt. Mộc nhân là một công cụ tuyệt vời để dạy về điểm huyệt. Và Copyright © Sifu Scott Baker 2000   95

bài tập mộc nhân pháp chứa đầy những lý thuyết và kỹ thuật của điểm huyệt. Sự

thật  này  sẽ  không  bao  giờ  được  thực  sự  coi  trọng  và  hiểu  thấu  đáo  cho  đến  khi

những kiến thức về điểm huyệt chứa đựng trong nó được hé mở. Mỗi sự phối hợp

đều thể hiện một cú đánh cụ thể tấn công vào hệ thống năng lượng của đối phương

nhằm hạ gục anh ta.

Khi người võ sinh học cách đánh mộc nhân bằng năng lượng, anh ta cũng học cách

đánh vào những điểm huyệt đạo một cách chuẩn xác. Đây là phần đỉnh cao của kỹ

năng sự hiểu biết được tập luyện với mộc nhân.

3.  Năng lượng trong vũ khí của Vĩnh Xuân, Lục điểm bán côn

          Trong quá trình tiến triển, sau khi tập xong bài mộc nhân pháp người võ sinh sẽ

tập qua bài lục điểm bán côn. Một số võ đường không nhấn mạnh đến bài này và thậm

chí không dạy bài này. Có lẽ bởi vì họ cảm thấy đây là một thứ vũ khí đã lỗi thời, quá

dài và quá vướng víu cho những người hiện đại. Hoặc cũng có lẽ bởi vĩ trong lịch sử

Vĩnh Xuân họ thấy rằng trường côn được thêm bởi các thế hệ sau chứ không phải bởi

lão sư Ngũ Mai. Một số lại cho rằng trường côn là dựa trên một hệ thống kung fu khác

chứ không phải Vĩnh Xuân. Các quan niệm này đều sai lầm.

          Trường  côn  có  nguồn  gốc  từ  Thiếu  Lâm  nhưng  sau  đó  cũng  là  Vĩnh  Xuân.

Trong khi tôi ở Trung Quốc, tôi đã nói chuyện rất nhiều lần với một lão sư phụ tập

luyện Vĩnh Xuân ở công viên, và không với một ngoại lệ nào Vĩnh Xuân được xem

như  là  một  nhánh  của  kung  fu  Thiếu  Lâm.  Thậm  chí  ngày  nay,  Vĩnh  Xuân  vẫn  có

những liên hệ mật thiết với Thiếu Lâm Trung Hoa. Copyright © Sifu Scott Baker 2000   96

          Trường côn sẽ thêm vào những giá trị quan trọng cho kỹ năng Vĩnh Xuân của

người võ sinh, đặc biệt khi bạn hiểu trường côn là một vũ khí năng lượng tuyệt diệu.

Nó vừa thách thức vừa phát triển năng lực nội công cao cấp sẵn có của bạn.  Cây côn

dạy  bạn  cách  thực  sự  mở  rộng

năng  lượng  của  bản  thân  dọc

theo  và  vượt  ra  khỏi  chiều  dài

của  nó.  Cộng  thêm  vào  đó,  sức

nặng của cây côn cũng góp phần

lớn  vào  sự  phát  triển  sức  mạnh

của cổ tay và cánh tay trước. Và

cuối  cùng,  bài  tập  lục  điểm  bán

côn dạy bạn về cách sử dụng đòn

bẩy,  bám  rễ  và  phóng  thích  khí

vào đỉnh của cây côn.

          Chi Kwun hay bài tập bám dính với cây côn thách thức và phát triển một cách

mạnh mẽ độ nhạy và kỹ năng lắng nghe nội lực của người võ sinh. Thêm vào đó, bài

tập chỉ ra các huyệt đạo trên cơ thể cơ thể khi bị vỗ vào với năng lượng tại một đầu

của cây côn sẽ  cho đối thủ  bất tỉnh. Một số nguyên tắc quan trọng  khi học cách  sử

dụng khí với vũ khí là: đầu tiên  là thực hiện bài tập một cách chính xác, điều này sẽ

làm cho năng lượng tập hợp trên cánh tay. Thứ hai là học cách tạo ra những rung động

đặc trưng dọc theo chiều dài cây côn. Thứ ba là sử dụng sự rung động và trau chuốt nó

với mỗi điểm trong sáu cú đánh của bài tập. Nó cũng bao gồm việc học kỹ thuật tiêu

chỉ với cây gậy, như vậy ta có thể nghe thấy khi bắn dọc theo chiều dài cây gậy và

được phóng thích ra khỏi đầu bên

kia  của  cây  gậy.  Thứ  tư  là  học

cách  đặt chủ đích  lắng nghe hay

khí lên vũ khí của bản thân nhằm

cảm nhận được vũ khí của người

khác  đang  trượt  hay  di  chuyển

dọc theo cây gậy và cũng để cảm

nhận khi mà một đầu của cây gậy

tạo  nên  một  tiếp  xúc  gì  đó.  Kỹ

năng   này   thỉnh   thoảng   được

những võ sinh cao cấp thực hiện bằng cách bịt mắt khi tập bài tập dính gậy. Quá trính tăng tiến của kỹ năng nội công

này sẽ phát triển cùng với việc kỹ năng sử dụng cây gậy một cách vật lý được cải tiến.

          Điều quan trọng là cây gậy

phải  được  làm  từ  gỗ  cứng  để  có

thể  giữ  và  mang  năng  lượng  đi

qua nó. Một số cây gậy được làm

từ loại gỗ nhẹ và mềm thì rất khó

để  giúp  ích  trong  việc  phát  triển

các  kỹ  năng  cao  cấp  này.  Chiều

dài  và  trọng  lượng  của  cây  gậy

cũng  rất  đặc  biệt:  8-9  feet  (2.4-

2.7m) là chiều dài thông thường,

mặc  dù  một  số  người  có  thể  sử

dụng được cây gậy dài tới 12 feet (3.6m). Trọng lượng của cây gậy thì phụ thuộc vào

loại và chất lượng gỗ được sử dụng. Cả sức nặng và chiều dài của cây gậy sẽ góp phần

vào sự phát triển kỹ năng sử dụng khí của người võ sinh khi anh ta học cách đặt năng

lượng của mình vào vũ khĩ và cảm nhận nó như là một phần của cơ thể.

4.  Bát trảm đao

          Sau khi đã luyện tập thành thạo với bài mộc nhân pháp và lục điểm bán côn,

giai đoạn cuối cùng của kỹ năng nội công cao cấp trong Vĩnh Xuân được giới thiệu

thông qua bài bát trảm đao. Vũ khí này không phải chỉ duy nhất Vĩnh Xuân mới có.

Tuy nhiên Vĩnh Xuân có một cách sử dụng độc đáo đối với loại vũ khí này. Bài tập

này  rõ  ràng  là  một  sự  mở  rộng  của  toàn  bộ  hệ  thống  võ  thuật  Vĩnh  Xuân.  Những Copyright © Sifu Scott Baker 2000   98

chuyển  động  trong  bài  tập  này  đều  mang  tính  đặc  trưng  của  Vĩnh  Xuân.  Những

nguyên tắc và chiến lược chiến đấu được dạy trong bài đao này cũng mang tính đặc

trưng của Vĩnh Xuân và phù hợp một cách hoàn hảo với những gì đã được học trong

những bài tập trước đó. 

          Vĩnh Xuân là một môn võ thực dụng, nó không nhằm mục đích biểu diển hay

hào nhoáng bên ngoài. Và điều này cũng đúng với vũ khí của môn võ. Bài lục điểm

bán côn không phải là một bài để trình diễn, mà là một bài tập rất thực dụng. Bài bát

trảm đao cũng thế.

          Thậm chí trong  các  nhánh của  Vĩnh  Xuân cũng có

những sự khác biệt trong bài này, và đã phát triển thành hai

thiết kế khác nhau của cây đao với những khác biệt nhỏ. Sự

khác biệt này nằm ở bề rộng của lưỡi dao tại điểm uốn nằm

trước  mũi  dao.  Một  thiết  kế  có  bề  rộng  song  song  từ  tay

cầm đến điểm mũi, và một thiết kế thì có bề rộng lớn nhất

tại điểm uốn ngay trước khi uốn xuống điểm mũi. Đây chỉ

là một khác biệt nhỏ, nhưng lại có những tính chất rất quan

trọng khi bạn học cách bộc lộ khí thông qua thanh đao. Với

thanh đao có lưỡi rộng hơn thì dễ biểu hiện khí ra bên ngoài

hơn.  Do  nó  có  trọng  lượng  lớn  hơn  ở  phẩn  đầu  và  năng

lượng sẽ  tạo nên một  âm thanh cộng hưởng với phần lưỡi đao và có thể nghe được

một cách rõ ràng. Cho nên, có người nói rằng với một người  võ sinh thành thạo thì

anh ta có thể làm cho thanh đao của mình cất tiếng hát.

          Với  lưỡi  đão  hẹp  hơn  thì  âm  thanh  này  khó  được  nhận  thấy  hơn.  Sự  thật  thì

thường những rung động vẫn được tạo ra nhưng tần số của chúng vượt ra khỏi ngưỡng

nghe của con người. Thanh đao với lưỡi rộng hơn tạo ra những sự dao động với tần số

thấp hơn cho nên ta có thể nghe được. Và cũng do phần trọng lượng thêm vào của nó

tại phần đầu mà làm cho nó phần nào trở nên dễ dàng hơn trong việc tạo những rung

động. Ngoài sự khác biệt này thì năng lượng đều có thể được biểu lộ thông qua cả hai

loại đao, nhưng với loại đao lưỡi hẹp hơn thì việc biểu lộ khó được nhận thấy hơn.

          Kỹ năng này đòi hỏi bạn phải có thể đặt khí vô lưỡi đao của mình.  Việc cảm

nhận khí đi vào lưỡi đao ngắn làm bằng kim loại thực sự khó hơn nhiều so với việc

dẫn khí đi vào một cây trường côn. Nó đòi hỏi phải có một kỹ năng phóng thích khí

sâu sắc để có thể tạo ra sự rung động năng lượng này. Về cơ bản thì bạn đã học được

cách  phóng thích  khí  từ  bàn tay  và ngón tay trong  bài Tiêu Chỉ.  Và  kỹ năng đó đã

được trui rèn thông và phát triển thông qua bài mộc nhân pháp và bài lục điểm bán Copyright © Sifu Scott Baker 2000   99

côn.  Thách thức  cuối  cùng  chính  là  việc  đặt  khí  vô  một  lưỡi  đao  ngắn  và  làm  tăng

thêm phần tinh tế của sự rung động khí khi được phóng thích ra ngoài.

          Nhiều người phải luyện tập nhiều năm trước khi họ có thể thực hiện thành công

kỹ năng này với lưỡi đao. Lợi ích của kỹ năng này khi nó được thực hiện một cách

chính xác là một sức mạnh khủng khiếp được tạo ra trong những chuyển động cắt của

lưỡi đao. Với sự rung động năng lượng trong lưỡi đao vết chép từ lưỡi đao sẽ mang

một sức mạnh phá hủy to lớn. Một người luyện tập thành thạo có thể tạo một vết chép

sâu vô mục tiêu chỉ với một chuyển động ngắn tưởng chừng như vô hại. Cũng giống

như việc dễ dàng nhầm lẫn với cú đám 1 inch. Một cử động với lưỡi dao trông có vẻ

tầm thường nhưng lại mang một sức mạnh vô cùng ấn tượng. Và một người tập luyện

thành thạo có thể dễ dàng cắt lìa các chi và tách rời thịt và xương bằng cách sử dụng

các kỹ năng về năng lượng cùng với thanh đao.

          Hơn nữa, bài tập này sẽ  dạy người  võ sinh cách  sử dụng những  kỹ năng nội

công quan trọng cùng với những bộ pháp cao cấp trong bài đao này. Anh ta sẽ phải

học Bui Ma hay kỹ năng bắn bộ tấn. Điều này đòi hỏi anh ta phải có thể bắn khí của

mình ra từ bàn chân khi di chuyển với một sự nhanh nhẹn và một gia tốc lớn. Tất cả

những kỹ năng này sẽ góp phần đáng kể vào toàn bộ kỹ năng của người võ sinh. Sự

mài dũa khả năng đặt năng lượng vào mộc nhân và vũ khí sẽ làm nâng cao khả năng

mở rộng khí của bản thân và tằng cường sức ảnh hưởng của khí lên người khác từ một

khoảng cách đáng kể.

    Copyright © Sifu Scott Baker 2000   100

LỜI KẾT:

          

          Với những người đã đầu thời gian và công sức đọc hết cuốn sách này chắc chắn

sẽ có rất nhiều nghi vấn. Nghi vấn chính là sự bắt đầu của khôn ngoan và hiểu biết.

Tôi xin trân trọng mời bạn đặt những câu hỏi nhưng nghi ngờ thì phải đi kèm với sự

tìm kiếm, thẩm tra để đạt được một sự hiểu biết giàu có hơn và hoàn thiện hơn. Nếu

có nhưng điều gì được giới thiệu trong cuốn sách mà lạ lẫm, mới mẻ hay làm bạn bối

rối thì tôi thỉnh cầu bạn hãy giữ cho đầu óc mình được mở rộng với những khả năng

có thể của việc sử dụng năng lượng. Với những ai trước đó đã bắt đầu đi vào thế giới

của nội công, tôi khuyến khích bạn hay tiếp tục phát triển những kỹ năng của mình.

Hi vọng rằng cuốn sách này sẽ cung cấp thêm thông tin cho bạn và giúp bạn đi xa hơn

trong quá trình trải nghiệm cũng như phát triển của mình.

          Vĩnh Xuân là một môn kung fu cao cấp. Các chuyển động vật lý của nó rất hiệu

quả và thực dụng. Và bây giờ, hy vọng bạn cũng thấy được nội công  Vĩnh Xuân cũng

rất hiệu quả và thực dụng . Để có thể bắt đầu trải nghiệm những kỹ năng sâu sắc và

phong phú này, tất cả những gì bạn cần làm là bắt đầu những bước đi đầu tiên trên

một con đường dài. Khí được học thông qua việc trải nghiệm, một người hướng dẫn

đường thông thạo sẽ giúp ích cho bạn, và ở những cấp độ cao thì việc hướng dẫn này

trở nên rất cần thiết, nhưng bất kỳ ai cũng có thể bắt đầu bằng cách tự bước đi những

bước đi đầu tiên vào thế giới của nội công. Và cũng có những kẻ lừa bịp đang tự xưng

là có những kỹ năng lạ thường và khó có thể thẩm tra được. Theo kinh nghiệm của tôi

thì những người này chẳng bao giờ thực hiện được những kỹ năng đó. Những gì tôi

đưa ra trong cuốn sách đều là sự thật, chúng là những kỹ năng nội công có thể chứng

minh được và là những thành phần quan trọng của toàn bộ môn võ Vĩnh Xuân. Mong

muốn của tôi là đưa những người tập Vĩnh Xuân xích lại nhau hơn trong một sự hài

hòa,  nhằm  chia  sẻ  những  hiểu  biết  chung  về  môn  võ  tuyệt  vời  này.  Cuốn  sách  này

được viết nhằm một nỗ lực để chia sẻ, và hy vọng nó sẽ là một nguồn cảm hứng để

những người khác cùng chia sẻ những gì họ biết.

 ĐÔI NÉT VỀ TÁC GIẢ:

          Sinh  ra  ở  New  Zealand,  Scott  Baker  bắt  đầu  việc  tập  luyện  Vĩnh  Xuân  của

mình vào năm 12 tuổi. Anh theo học sư phụ Tam Hung Fun ở Hồng Công và dưới sự

hướng dẫn trực tiếp của sư phụ Peter Yu. Scott tập luyện một cách chuyên cần trong

nhiều năm và sau khi đi nhiều nơi anh cảm thấy cẩn phải kiểm tra khả năng kung fu

của mình.  Anh đã  ghé thăm  và đề nghị thử sức với rất nhiều  vị  võ sư của các  môn

phái khác, và họ đã đồng ý đọ sức với anh. Scott chưa bao giờ thất vọng và đã viết thư

kể về những trận chiến này cho sư phụ của mình. Sư phụ Peter Yu cũng đã đọc một số

lá thư này cho các sư huynh đệ của anh tại võ đường. Ở tuổi 22, Scott bắt đầu mạo

hiểm đi ra thế giới và anh đã đến Mỹ. Một lần nữa anh lại thử sức với các vị sư phụ ở

đây và đã bị thu hút bởi những cuộc canh tranh toàn diện. Anh bắt đầu tập luyện như

những  võ  sĩ  quyền  anh  tự  do  (kickboxer)  và  chiến  đấu  một  cách  thành  công  xuyên

suốt miền Tây nước Mỹ. Cùng lúc đó Scott đang theo học tại trường đại học Brigham

Young tại Utah để lấy bằng Ph.D trong lĩnh vực triết học, và đã hoàn thành vào nằm

1995.

          Chẳng bao lâu sau khi đến Mỹ, Scott được đề nghị dạy Vĩnh Xuân cho những

người bạn thân của  mình.  Cộng  với  việc dạy  võ riêng ở  nhà  và dạy công cộng anh

cũng được mời về dạy các nhân viên công lực và quân đội trong việc sử dụng các kỹ

thuật  không  mang  tính  tiêu  diệt  và  cả  các  kỹ  thuật  mang  tính  tiêu  diệt.  Trong  năm

1998 Scott di chuyển đến Chicago và tiếp tục dạy Vĩnh Xuân và thường đi thực hiện

các buổi seminar về kỹ năng nội công trong Vĩnh Xuân. Như một phần công việc của

mình, là một người chuyên tư vấn về kỹ năng lãnh đạo và quản trị quốc tế Scott đã

đến Trung Quốc và được thử sức với rất nhiều vị sư phụ của nhiều môn kung fu khác

nhau ở đây. Một trong những vị sư phụ tài giỏi nhất mà anh đã được gặp là sư phụ

Yang, một  vị lão sư Thái Cực Quyền và ông ấy đã liên tục khen ngợi sư phụ Baker

một cách riêng tư cũng như công khai rằng: “… Scott là một võ sư người nước ngoài

tập kung fu Trung Hoa giỏi nhất mà tôi đã từng gặp…” Đây thực sự là một lời khen

tuyệt vời.

          Hiện sư phụ Baker đang là chủ tịch hiệp hội Vĩnh Xuân (Authentic Wing Chun

Kung Fu) ở các bang Maine, Texas, Utah và ở Đức.

Để biết thêm  thông tin chi tiết xin  vui  lòng liên hệ sư phụ  Scott Baker  tại  website:

www.wingchungkungfu.com

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: