🔞
.
Điền Dã mặc một bộ đồ ngủ lụa - bảo bối dưới đáy hòm của anh,nằm trên ghế sofa, cổ áo mở rộng, ngực không cẩn thận lộ ra bên ngoài. Phác Đáo Hiền đi ngang qua, mắt không nhìn loạn, đi thẳng ngồi xuống phía bên kia sofa, nhặt bánh quy nén trên bàn ăn một cách thích thú. Điền Dã ngồi dậy, ngón chân trắng nõn vừa vặn lướt qua đùi Phác Đáo Hiền.
Anh dựa vào thành ghế, tay chống cằm nhìn một hồi, lát sau nhẹ nhàng đá một cước: "Ăn ngon không?"
Phác Đáo Hiền vừa vặn ăn xong, phủi vụn bánh trong tay, nghiêng người với lấy cốc nước bên cạnh: "Không tệ". Cậu suy nghĩ một chút, nói thêm, "Có hương vị sữa, ngon hơn loại em ăn ở Hàn Quốc."
Điền Dã cười một tiếng, một lát sau lại thở dài. Lúc nãy, khi ra khỏi cửa anh có ăn vài thứ, hiện tại trong đầu Phác Đáo Hiền đều bị thận nướng, sườn nướng, thịt thăn câu đi, nhưng hiện tại làm gì có đồ nướng, có thịt ăn coi như không tệ, anh có chút hối hận lúc nãy mình không ăn thêm mấy miếng, lại hâm mộ khẩu vị của Phác Đáo Hiền sao lại tốt như vậy.
Phác Đáo Hiền liếc nhìn anh một cái, một lát sau đứng dậy lật vào ba lô mình mang đến, lấy ra một khối sôcôla bị ép đến biến dạng, đưa tới: "Ăn không?
"Em nỡ cho anh à?"
Điền Dã híp mắt, cười có chút xấu xa: "Trước kia bảo em mua skin cho anh, cũng không thấy em hào phóng như vậy. "
Phác Đáo Hiền không hề tức giận khi bị trêu chọc, vẻ mặt khá nghiêm túc: "Loại dữ liệu ảo này là một cái bẫy của chủ nghĩa tiêu dùng. Nhìn thì có vẻ như anh đang thu thập vật phẩm, nhưng thực ra chúng đều nằm trong cơ sở dữ liệu của bên kia. Tốt hơn là dùng tiền để ăn một bát mì..... này này."
Hắn bị Điền Dã dùng sức đá một cước, trốn về phía sau, có chút ấm ức, "Đá em làm gì... Nếu anh thực sự muốn, em cũng có thể mua, nhưng để tiền mua đồ ở bên ngoài không tốt hay sao? "
Người Hàn Quốc chết tiệt, chỉ khi cãi nhau, tiếng Trung mới đột nhiên tốt như vậy!
Điền Dã dùng sức nghiến răng: "... Tốt, đương nhiên là tốt rồi."
Anh không chút khách khí giật lấy sô cô la từ trong tay Phác Đáo Hiền, xé vỏ ra nhét vào miệng, vị ngọt đã mất từ lâu cuối cùng cũng xoa dịu cảm xúc của anh, anh ra lệnh cho Phác Đáo Hiền: "Tối nay em ngủ ở đây."
Mặc dù bên cạnh rõ ràng là 2 phòng ngủ đang mở cửa đã được dọn dẹp sạch sẽ,
Phác Đáo Hiền cũng không phản đối, nhún vai tỏ vẻ đều được. Điền Dã hài lòng gật đầu, trong lòng thầm mắng vài câu sao hôm nay lại ngoan ngoãn như vậy.
Ngay đêm đó anh liền biết lí do.
Lúc nửa đêm, khi anh ngủ ngon lành trên giường.
Người đàn ông trước khi đi ngủ nói lời chúc ngủ ngon với anh bằng khuôn mặt chính trực, từ sofa bước đến và khéo léo cởi chiếc quần ngủ của anh.
Phác Đáo Hiền vừa lục phòng khách, tìm thấy một lọ thuốc mỡ đã hết hạn sử dụng, sau khi xoa tay cho ấm, cậu dùng ngón trỏ phết một lớp thật dày, lợi dụng ánh trăng mờ ảo, tách mông của Điền Dã ra, để lộ ra huyệt nhỏ căng cứng co rút. Lỗ huyệt không phải là hình dạng hơi mở trong ký ức của cậu, cũng không phải màu đỏ tươi khi làm tình nhiều lần, mà là một màu hồng nhạt thu liễm như xử nữ.
Phác Đáo Hiền liếm môi, cảm thấy có chút đói.
Sau khi chia tay với Điền Dã, cậu trải qua một khoảng thời gian dài trống rỗng. Cậu không thích tự mình an ủi, nhưng tinh trùng lâu ngày không có chỗ giải tỏa cũng không phải biện pháp, chỉ có thể hèn hạ ở trong đầu dâm loạn bạn trai cũ.
Cũng may cậu không thiếu tư liệu, lúc hai người yêu nhau cái gì cũng từng chơi qua. Điền Dã ở bên ngoài một bộ dáng thanh thuần, ở trước mặt cậu so với nữ diễn viên phim người lớn còn dâm đãng hơn, đối với dục vọng mười phần thẳng thắn, muốn bị đụ liền cởi quần cậu, muốn bị bắn vào trong liền xoay mông câu dẫn, Phác Đáo Hiền bị ăn đến gắt gao, tuy rằng thỉnh thoảng sẽ cân nhắc có phải anh ấy coi mình giống như gậy massage, thế nhưng lần sau Điền Dã ngoắc tay mời gọi, cậu liếm môi rồi cũng lập tức lột quần, cần cù khẩn thiết thực hiện nhiệm vụ của gậy massage.
Cậu thăm dò gọi Điền Dã, thấy anh không tỉnh giấc, ngón tay bôi trơn sắp thò vào hậu huyệt liền nắm lấy bờ mông đầy đặn, cúi đầu thè lưỡi đến hậu huyệt đang đóng chặt, mở ra miệng huyệt nhỏ nhắn, lại tiến vào trong huyệt đạo, tìm kiếm điểm mẫn cảm trong trí nhớ.
Tuyến tiền liệt của Điền Dã rất nông, trước kia dùng một ngón tay cũng có thể làm anh bắn . Phác Đáo Hiền ban đầu lo lắng rằng cơ thể của Điền Dã sẽ thực sự trở lại như trước khi khai bao, kết quả vừa mới dùng đầu lưỡi trêu chọc vài cái, liền cảm nhận được bắp đùi run rẩy run rẩy.
Cậu cười khẽ, nghiêm túc nếm thử sau đó ngẩng đầu lên, Điền Dã đã có phản ứng, dương vật thanh tú run rẩy trước mặt cậu, nhìn có chút đáng thương. Cậu ân cần xoa nó bằng tay, rồi bôi lại thuốc mỡ xuống đồ dưới háng đã sưng tấy của mình. Huyệt khẩu sớm đã đầm đìa, cậu đem đầu cây gậy thăm dò nhét một chút, thấy không có vấn đề, liền nằm nghiêng phía sau Điền Dã, nhấc một chân của anh, từ phía sau đâm vào.
Ngay khi phần thịt mềm trong vách ngăn nhận ra dương vật của đàn ông, liền vội vã co rút, phần thân dưới của Phác Đáo Hiền bị siết chặt, thoải mái thở dôc, không kìm được mà nắc nhanh.
Điền Dã bất giác phát ra thở dốc thoải mái, thân thể phiếm hồng, nhưng đầu óc vẫn chìm đắm trong một giấc mơ kỳ quái, trong mộng anh trở về năm 2022, ở trong phòng huấn luyện nhỏ hẹp lúc đó của edg, xung quanh là đồng đội và huấn luyện viên. Phác Đáo Hiền ngồi bên trái, tập luyện nghiêm túc như thường lệ, lông mày vô thức nhíu lại.
Điền Dã còn chưa vào trận, nghiêng đầu liếc nhìn máy tính bên cạnh, có chút đáng thương, màn hình đen trắng. Anh nhìn xung quanh, cuối cùng nhìn lên chiếc máy quay vẫn đang ở trước mặt, cười ranh mãnh và quyết định làm một việc mà anh ấy chưa bao giờ có can đảm để làm trong thực tế.
Anh kéo tay phải Phác Đáo Hiền đang đặt trên chuột ra, tiến lên, dùng sức cắn một cái trên môi cậu, lưu lại dấu răng mắt thường có thể thấy được. Phác Đáo Hiền sửng sốt một lát, giơ tay sờ sờ môi, quay đầu nhìn lại.
Điền Dã cho rằng cậu sẽ tức giận, nhưng Phác Đáo Hiền chỉ liếc mắt nhìn Điền Dã, người không biết từ khi nào màn hình đã hiện ra giao diện chọn tướng , lạnh lùng nói một câu đừng chơi Singed.
Điền Dã không biết mình đang mơ, có chút hiểu không rõ, nhưng cũng không trì hoãn anh có chút nóng nảy, đang muốn mở miệng, một cảm giác khoan khoái kỳ lạ đột nhiên từ sâu trong cơ thể anh truyền đến, khiến cả người anh mềm nhũn, vô thức rên rỉ vài tiếng, người phía sau giống như uống thuốc kích thích, càng lúc càng dùng sức, cho đến khi anh bị đánh thức bởi tiếng kẽo kẹt của chiếc giường.
"Ưm... Phác....Phác Đáo Hiền"
Điền Dã nhẹ giọng kêu lên, Phác Đáo Hiền nhìn sang, thấy anh mở mắt, động tác ân cần chậm lại, đang định hỏi anh có chỗ nào không thoải mái, Điền Dã từ từ ôm gối, khi anh quay đầu đôi mắt đỏ bừng và ẩm ướt. Đôi môi đỏ mọng khẽ hé mở, lộ ra đầu lưỡi non mềm, bụng Phác Đáo Hiền thắt lại suýt chút nữa không nhịn được mà bắn ra, nhưng giây tiếp theo thì bất ngờ nhận được một cái tát.
"Không mua skin thì thôi, dựa vào cái gì Singed cũng không cho anh chơi!"
Phác Đáo Hiền ngơ rồi.
Phần eo vừa rồi còn lắc lư điên cuồng như một con chó đực động dục bỗng dừng lại, dương vật cắm trong lỗ không nhúc nhích, không phải vì cái tát đó, mà là vì cậu không nhớ được bản thân lúc nào không cho Điền Dã chơi Singed.
Cậu nghĩ nửa ngày cũng không ra, nhưng dương vật cứng đến sắp nổ tung, tại thời điểm này dừng lại quả thực muốn mạng cậu, vì thế dứt khoát coi như điền dã còn đang nằm mơ, thân dưới lại giật giật, miệng an ủi qua loa: "Không có không cho anh chơi. Anh muốn chơi gì cũng được, Điền Dã."
Cậu ngả đầu ra sau, không ngừng hôn lên chiếc cổ trắng nõn mềm mại của Điền Dã, thấp giọng kêu bảo bối.
Lúc này, Điền Dã mới thoát khỏi giấc mơ, anh nhìn chằm chằm đầu giường lắc lư với tốc độ cao, đã lâu cơ thể không cảm nhận được tình dục, có chút chống đỡ không nổi từng đợt khoái cảm, trong miệng vô thức cầu xin tha: "Đáo Hiền, chậm, chậm một chút..."
Nhưng nam nhân giống như một con dã thú mất trí, dùng sức từng chút một, cuối cùng chạm vào sâu trong thành ruột, ở trong cơ thể điền dã bắn ra một cỗ tinh dịch dày đặc.
Điền Dã ôm bụng.
Anh vẫn còn hơi khó chịu khi bị xuất tinh vào trong sau nhiều năm, Phác Đáo Hiền lật anh lại, vươn môi và lưỡi ra hôn thật chặt, Điền Dã ngoan ngoãn phối hợp hôn trong chốc lát, liền duỗi tay tới cự vật đang đặt trên thắt lưng mà mình nhung nhớ. Thể tích của cự vật dù vừa mới xuất tinh vẫn rất lớn. Phác Đáo Hiền tùy ý để Điền Dã di chuyển, cậu vừa xuất tinh, một lúc sau mới cứng trở lại, Điền Dã cúi đầu nhìn xuống, hất bàn tay đang xoa ngực mình ra, ngồi dậy, cưỡi lên eo Phác Đáo Hiền. Hậu huyệt của anh vẫn còn mở, mơ hồ có thể nhìn thấy thịt mềm không ngừng co rút bên trong đường hầm, tinh dịch từ trong lỗ chảy ra, anh vô thức cọ vào bụng Phác Đáo Hiền, cơ bắp của người đàn ông trong nháy mắt căng lên.
Điền Dã cẩn thận điều chỉnh vị trí, nhắm ngay đầu cây gậy ngồi xuống một lần nữa.
"A..."
Điền Dã nức nở kêu lên.
Đút vào toàn bộ, anh hít một hơi thật sâu.
Anh quên mất tư thế cưỡi ngựa sẽ đâm sâu bao nhiêu, anh nhìn xuống phần bụng nhô ra, giống như là lần đầu tiên làm tình, có chút mới lạ xoa xoa, hài lòng nghe thấy tiếng nam nhân hít vào, lại đem tay Phác Đáo Hiền đặt trở lại điểm đỏ dựng đứng trước ngực mình, siết chặt hậu huyệt, ra hiệu cho cậu luận động. Phác Đáo Hiền đã lâu không có cảm giác bản thân bị coi như gậy massage. Cậu nheo mắt, nổi lên chút tâm tư phản nghịch.
Cậu dùng lòng bàn tay rộng lớn bao lấy ngực mềm mại, thắt lưng nhanh chóng đong đưa eo, hạ thân dùng sức đóng cọc, lực đạo như muốn đem điền dã làm chết trên giường.
"Ưm, ah, chờ một chút ... Đáo Hiền, sâu quá, nhẹ, nhẹ một chút..."
Đã chạm vào điểm trong cùng, hơn nữa ma sát tốc độ cao như vậy, vách ngăn thịt mềm nhất thời tê dại, chịu không nổi, trong mắt hiện lên sương mù, anh nắm lấy mu bàn tay nam nhân trên ngực bản thân để làm hài lòng cậu, giọng nói cũng trở nên mềm nhũn.
Khi hai người trong một mối quan hệ, cậu đã không chịu nổi giọng nói cố tình ngoan ngoãn của anh, và hiện tại nó còn làm mọi thứ tệ hơn, thay vì giảm nhẹ lực của mình, cậu nhắm vào tuyến tiền liệt mạnh hơn và bắt đầu ra vào liên tục.
Điền Dã Kiều thở hổn hển, ông xã ca ca xưng hô các kiểu đều kêu một lần, kết quả một chút tác dụng cũng không có, chỉ có thể mặc kệ, coi bản thân giống như búp bê tình dục mặc cho người ta đùa giỡn.
Một ánh sáng trắng mờ nhạt chiếu qua khe hở trên rèm cửa, chiếu lên người Điền Dã một vầng hào quang thuần khiết lại dâm đãng, trùng lặp với vô số giấc mơ của Phác Đáo Hiền trong vài năm qua.
Cậu đột nhiên nhớ tới lúc hai người vừa mới chia tay, cậu mở khung chat ra, do dự thật lâu, cuối cùng nghĩ khi nào có thể nghỉ phép, đến lúc đó lại đi Thượng Hải tìm Điền Dã cũng không muộn, vì thế cũng không quá để ý. Cuối cùng tại sao không đi?
Phác Đáo Hiến nhớ không ra.
Cậu không nghĩ ngợi nữa, hơi hơi nhổm dậy, cắn cái lưỡi đỏ bừng mà Điền Dã vì sướng đến ngạt thở mà không thu lại được, dùng răng cắn nhẹ đầu lưỡi, sau đó nhẹ nhàng quấn lấy. Tiếng rên rỉ của Điền Dã dần dần bị nghiền nát, lỗ hậu của anh siết chặt theo sự tấn công dần dần và dữ dội của môi và lưỡi của Phác Đáo Hiền trong miệng anh, và cuối cùng bắn ra cùng với tiếng hét, ngã gục trên người cậu và thở hổn hển.
Phác Đáo Hiền xoay người đè Điền Dã trở lại giường, hai tay chống bên tai anh, mỗi một lần đều tiến vào vừa sâu vừa nặng. Điền Dã sau khi lên đỉnh dần tỉnh táo trở lại, ánh mắt mờ mịt nhìn lên. Phác Đáo Hiền trên trán mồ hôi dày đặc, biểu tình đắm chìm trong tình dục mang theo chút hung ác bình thường khó nhìn thấy, anh không biết nghĩ tới cái gì, trong nháy mắt khi Phác Đáo Hiền ở trong cơ thể mình bắn ra lần nữa, anh chợt bật cười.
Phác Đáo Hiền giật mình.
Cậu lắc dương vật và rút nó ra sau khi xuất tinh, Điền Dã kẹp hai chân mình lại, tinh dịch từ từ chảy ra khỏi lỗ. Hai lần nên số lượng có chút nhiều, thậm chí anh còn có cảm giác kỳ quái không tự chủ được, Phác Đáo Hiền nằm xuống bên cạnh anh thở hồng hộc, cũng nhìn lên trần nhà.
Trên sàn là quần áo vừa rồi vướng tay chân bị ném xuống, chăn bông chất đống dưới chân giường, hơn phân nửa rơi xuống đất.
Điền Dã nhắm mắt lại, bình ổn lại hô hấp rồi ngồi dậy, cầm lấy áo phông ngắn tay của người nào đó mặc vào, chuẩn bị đi phòng tắm.
Phác Đáo Hiền theo phản xạ nắm lấy cánh tay anh, nhìn nhau một lúc rồi chậm rãi nói: "Thoải mái không, Điền Dã."
Điền Dã chớp mắt: "Cũng được, kĩ thuật không có thụt lùi"
Phác Đáo Hiền không biết mình có hài lòng với câu trả lời hay không, vì vậy cậu ngã xuống giường, mỉm cười một tiếng không nói gì nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top