5. Thay đổi

Thời gian cứ thế trôi đi, khoảng thời gian nàng dành cho cô ngày càng ít lại nhưng tình cảm cô dành cho nàng ngày một nhiều hơn. Đến cấp 3, cô kết thân với Milk Pansa Vosbein, con gái út nhà Vosbein, tập đoàn sản xuất xe hàng đầu thế giới. Cũng như cô, Milk đem lòng thích một cô gái, nhưng trớ trêu thay người ấy đã có một nửa của đời mình. Chung hoàn cảnh, chung một tình yêu và chung lí tưởng sống, dần dần cả hai ngày càng thân nhau hơn. Từ những lời tâm sự của Milk, cô biết được người mà cậu ấy thích tên Love, Love Pattranite Limpatiyakorn, là một cô tiểu thư nhà giàu khác, người sở hữu chuỗi mỹ phẩm xuyên quốc gia. Một sự trùng hợp không may đó là June và Love học cùng lớp với nhau, vì vậy, những lần hai người họ đi cùng với người yêu thì View và Milk lại thêm một lần đau khổ.

*Reng*

-Yeahh, tan học rồi, về thôi View. Tối nay hẹn cậu tại quán cũ nha.

View không đáp, chỉ gật nhẹ đầu.

-Người gì mà kiệm lời thế không biết, mốt lưỡi cậu ngắn lại cho mà xem. Đến lúc đó đừng khóc lóc bảo tớ chở đi bác sĩ.

Milk nói với giọng hờn dỗi vì người kia không chịu mở lời với mình dù chỉ một chữ.

-Tớ có chân, tự đi khám được.

View đáp lại nhưng chẳng buồn nhìn Milk lấy một lần.

-Mặc cậu, tớ về trước đây.

Vừa nói hết câu, Milk giân dỗi bỏ đi trước nhưng chỉ được vài giây sau, cô ngước lên thì đã thấy cậu ấy đứng trước mặt mình.

-Sao đấy?

-Không thích về trước nữa, tớ đợi cậu.

Đảo mắt ra hành lang, View thấy những thân ảnh quen thuộc. Love và June đi trước, theo sau là Pun và Gun. Cô cũng phần nào hiểu được lí do sao Milk đột ngột quay lại. Tim cả hai như hẫng đi một nhịp vì họ thấy June hôn Pun và Gun xoa đầu Love. Cảm giác buồn bã xen lẫn ganh tị với 2 người đàn ông kia, cả hai bây giờ có cùng một loại cảm xúc. Đó là đau khi thấy người mình yêu cạnh bên người khác nhưng bản thân không có quyền ghen, vì từ đầu cũng chẳng có cái tư cách để ghen.

-Về thôi. -Sau khi họ đi khuất tầm mắt, Milk lên tiếng.

-Ừm....

-Này Milk.

-Có chuyện gì sao? Sao nhìn mặt cậu nghiêm trọng thế?

-Vì sao biết P'Love đã có người yêu rồi nhưng cậu vẫn không từ bỏ? Cứ đơn phương như thế thì có tác dụng gì?

Câu hỏi đột ngột của View làm cho cậu đứng hình mất vài giây, sau đó nở một nụ cười và đáp:

-Đã có rất nhiều lần tớ nghĩ sẽ từ bỏ, nhưng mỗi khi nhìn thấy nụ cười của chị ấy, tim tớ lại đập liên hồi, cảm giác như lần đầu tớ gặp P'Love vậy, thật xinh đẹp. Biết là không có kết quả nhưng tớ không từ bỏ được. Vì tớ yêu chị ấy.

"Đúng vậy, mình cũng rất yêu chị ấy."

-Xì...cậu cũng giống tớ mà đúng không, thế mà còn hỏi, về thôi.

Milk mỉm cười kéo tay View về.

"Thật tốt khi có cậu làm bạn."

Đã lâu lắm rồi cô và nàng không đi chơi chùng nhau, hầu như tất cả thời gian nàng đều dành cho Pun. Cô chỉ biết ngắm nhìn nàng từ xa, mỗi bữa ăn trong nhà nàng cũng chỉ cấm mặt vào điện thoại, ăn xong lại lên phòng hoặc đi chơi với P'Pun. Nàng không còn cười đùa với cô như trước, khoảng cách của cả hai ngày một xa dần. Đến năm cô học lớp 12, P'June đã dẫn anh ta về ra mắt gia đình, kể từ đó, thời gian cô gặp nàng vốn đã ít, nay còn ít hơn. Mà như vậy cũng tốt, vì khi thấy nàng tim cô quặng thắt lại, đau đến khó thở khi nhìn người con gái mình yêu tay trong tay với người đàn ông khác.

-P'June, hôm nay chị đi ăn cùng em được không? Vì hôm nay là.....

-Chị có hẹn với anh Pun rồi, hôm nay là sinh nhật của anh ấy, hẹn em hôm khác nha N'View.

-À...vâng, chị đi đi.

-Hôm khác chị em mình đi nhé.

-Vâng.

Nói xong, nàng mở cửa và phóng ngay ra khỏi nhà vì trước nhà đã có xe của P'Pun đợi sẵn.

"Chị dễ quên thật đấy, hôm nay cũng là sinh nhật của em cơ mà."

Nở một nụ cười chua chát như tự cười lấy bản thân, cô buồn bả lên phòng. Nằm ngủ thiếp đi cả buổi, lúc cô dậy đã là 9h tối. Tắm rửa xong thì bụng liền kêu lên, cô bước xuống nhà, mọi thứ trước mắt là một màu đen như mực. Cô lẩm bẩm trong miệng:

-Mọi người đâu hết rồi nhỉ, sao giờ này mà nhà chẳng có ai, đèn còn không bật.

Lê đôi chân bước đi trong sự nghi hoặc, đến phòng khách.

*Bùm*

Cô mở to mắt như không tin vào sự thật, thật bất ngờ.

-Mọi người.....

-Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday happy birthday happy birthday to you. Hoan hô, mừng bé View lên 18 tuổi.

Cô cảm động đến rưng rưng, cứ ngỡ sẽ chẳng ai nhớ đến nhưng thật bất ngờ. Ba, mẹ, bác Namas, quản gia Lize và có cả Milk.

-Mọi người đã chuẩn bị tất cả cho con sao?

-Đúng đó View à, mừng cậu đủ 18 tuổi. Hú yeah.

Milk vừa dứt câu nói thì....

*Cạch*

Tiếng cửa mở ra, đôi tình nhân trẻ môi quấn lấy nhau và chẳng biết sự hiện diện của mọi người. Tất cả các ánh mắt đổ dồn về phía cửa. Không khí trở nên im lặng một cách bất thường. Milk chợt giật mình, quay sang View thì cô đã như pho tượng chết đứng tại chỗ.

-View à...

Nghe tiếng người khác, cả hai người kia mới hoàn hồn mà buông nhau ra.

-Ba, mẹ....sao mọi người chưa ngủ?

Vừa dứt câu, một thân ảnh lướt ngang qua người nàng như một cơn gió.

-View..đợi tớ với, cậu chạy đi đâu vậy.

Milk gật đầu chào ông bà Jaenasavamethee rồi vội đuổi theo cô.

-Hôm nay là sinh nhật View, con không nhớ à June?- Mẹ nàng lên tiếng.

-Con quên mất......vì hôm nay cũng là sinh nhật của anh Pun cho nên con...

Nàng ấp úng trả lời, trong đầu chợt nhớ về lời đề nghị của cô lúc chiều, bản thân nàng thấy có lỗi vô cùng.

Cô bây giờ như người mất hồn, cứ chạy mãi chạy mãi, cứ như nếu cô đứng lại thì nước mắt sẽ rơi xuống. Đến công viên nơi cái xích đu cô vẫn hay ngồi mỗi khi buồn, cô co người lại, hay tay ôm lấy đầu gối và khóc. Bao nhiêu sự tuổi hờn cô dồn hết vào môi mình, cô cắn đến bật máu. Mùi máu tanh tưởi tràn vào khuôn miệng nhưng bây giờ cô chẳng thấy đau nơi đấy, chỗ cô thật sự đau là trong tim. Tim cô như ngàn vết dao cứa vào, đau đến khó thở.

-View...

Ngẩng mặt lên, cô thấy Milk đứng trước mắt mình thở hổn hển.

-Cậu chạy gì nhanh thế, suýt thì tớ chẳng đuổi kịp, tưởng mất dấu rồi chớ.- Milk vừa thở vừa nói.

-Milk.......cậu có muốn sang Mỹ cùng tớ không?

-Sao?

Trợn tròn đôi mắt và há hốc mồm, Milk tưởng rằng mình vừa nghe nhầm một cái gì đó.

-Qua Mỹ cùng tớ không?

-Nhưng tại sao?

-Cậu có chịu nổi cảnh như tớ vừa thấy khi nãy không, nếu như đó không phải P'June và Pun mà là P'Love và Gun thì cậu có chịu nổi không? Tớ đã phải thấy cảnh đấy rất nhiều lần và thiệt sự không thể nào chịu nổi được nữa Milk à...

-Được, học xong cấp 3 tớ sẽ đi với cậu.

-Hứa nhé

-Hứa.

Hai người như hai đứa trẻ, móc ngoéo lại với nhau. Và cũng chính ngày hôm đó, cả hai quyết định trốn chạy khỏi thứ tình yêu hằng ngày dày vò họ trong đau khổ.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top