Chương 5: Khi Lòng Không Còn Mơ Hồ
June im lặng nhìn View, đôi mắt dịu dàng nhưng không giấu được chút xao xuyến. Cả hai cùng ngồi trong góc quán cà phê, bao quanh là không gian ấm cúng với ánh đèn vàng dịu nhẹ. Những lời của View như đang lấp đầy những khoảng trống trong lòng June, khiến cô nhận ra cảm xúc thật của mình cũng không còn mơ hồ như trước.
"Em có bao giờ nghĩ, những điều em cảm nhận được khi ở cạnh chị... có thể là sự rung động thật không?" June nhẹ nhàng hỏi, giọng nói trầm ấm nhưng vẫn rất đỗi ngọt ngào.
View khẽ giật mình. Cô nhìn sâu vào đôi mắt của June, trong lòng vừa ngạc nhiên, vừa cảm thấy nhẹ nhõm. "Chị nghĩ... đó là điều thật sao?"
June không trả lời, nhưng ánh mắt cô đã nói lên tất cả. Không cần phải nói thêm lời nào, cả hai đều cảm nhận được sự đồng điệu giữa họ, thứ mà không lời thoại hay vai diễn nào có thể giải thích được. Trái tim họ đập cùng một nhịp, như thể đã tìm thấy mảnh ghép hoàn hảo còn thiếu.
---
Kể từ ngày hôm đó, mối quan hệ giữa View và June dần trở nên đặc biệt hơn. Họ dành nhiều thời gian hơn cho nhau, không chỉ trên phim trường mà còn trong cuộc sống đời thường. Những buổi đi dạo, những cái ôm nhẹ nhàng và những nụ cười ấm áp dần trở thành thói quen, khiến cả hai không thể tưởng tượng nổi một ngày thiếu vắng người kia sẽ như thế nào.
Một ngày nọ, View mời June đến công viên gần nhà, nơi có một góc nhỏ với tán cây rộng che nắng và bầu không khí trong lành. Cả hai ngồi cạnh nhau, cảm nhận làn gió nhẹ lướt qua
cùng những tán lá rì rào. View đưa mắt nhìn June, trong lòng dâng trào cảm xúc mà cô không thể kìm nén. "June, có lẽ em đã tìm thấy điều mà em muốn làm trong cuộc đời này... đó là ở bên chị. Chỉ cần nghĩ đến việc không có chị bên cạnh, em cảm thấy như một phần của mình đang thiếu vắng."
June quay sang, ngạc nhiên nhưng cũng tràn đầy hạnh phúc. Cô không biết phải nói gì, chỉ biết nắm chặt tay View, một hành động đơn giản nhưng mang đầy ý nghĩa. "View, tớ cũng cảm thấy như vậy. Dù cuộc sống có đầy rẫy những lo toan, nhưng chỉ cần có cậu bên cạnh, tớ cảm thấy mọi thứ dễ chịu hơn rất nhiều."
Giữa những lời nói đó, một khoảng lặng ấm áp bao trùm lấy họ. Họ đã tìm thấy điều gì đó thật sự quý giá, không chỉ trong tình bạn mà còn trong tình cảm. Nhưng trong lòng cả hai đều có những lo lắng không thể không nghĩ đến - liệu tình cảm này có đủ lớn để vượt qua mọi rào cản, liệu họ có thể cùng nhau bước tiếp trên con đường đầy gian nan phía trước?
---
Buổi chiều hôm đó trôi qua trong những tiếng cười, những câu chuyện chưa kịp nói ra, và những cái nhìn đầy hiểu ý. Ngày hôm sau, khi cả hai trở lại phim trường, sự gần gũi giữa họ càng trở nên rõ rệt hơn. Những ánh mắt trao nhau, những cái chạm tay vô tình và cả những lời nói động viên đã khiến cho mọi người trong đoàn phim đều cảm nhận được sự thay đổi tích cực trong mối quan hệ của họ.
Khi đoàn phim chuẩn bị cho một cảnh quay quan trọng, đạo diễn yêu cầu View và June thể hiện sự thấu hiểu và đồng cảm của Alyn và Luna. Cả hai đứng trước máy quay, ánh mắt đầy cảm xúc. June bắt đầu:
"Alyn, khi cậu không ở bên tớ, tớ cảm thấy cuộc sống thật trống trải. Cậu có biết không, những điều nhỏ bé mà cậu làm lại mang lại cho tớ rất nhiều sức mạnh."
View, trong vai Alyn, phản ứng lại với nụ cười dịu dàng: "Luna, tớ sẽ luôn bên cậu. Dù có chuyện gì xảy ra, tớ sẽ không bao giờ để cậu cảm thấy cô đơn."
Ánh mắt họ giao nhau, không cần phải diễn xuất thêm. Cảm xúc thật của họ đang chảy tràn qua từng câu thoại, từng ánh nhìn. Đạo diễn không ngần ngại khen ngợi: "Tuyệt quá! Cảm giác giữa hai em thật chân thật. Hãy giữ vững điều đó!"
---
Sau buổi quay, trong bữa tối cùng các thành viên trong đoàn, không khí vui vẻ tràn ngập. Họ cùng nhau cười đùa, ăn uống, và chia sẻ những kỷ niệm trong suốt quá trình làm phim. View và June ngồi cạnh nhau, đôi lúc ánh mắt chạm nhau, tạo nên một cảm giác ấm áp và thân thiết giữa họ.
Milk, một trong những thành viên của đoàn, bất ngờ hỏi: "Này, có phải hai cậu đang có gì đặc biệt với nhau không? Thấy hai người cứ nhìn nhau mãi thôi!"
June và View đồng loạt đỏ mặt, không biết phải trả lời sao. Love và Earn nhìn nhau rồi cười rộ lên, khiến không khí trở nên hài hước hơn. "Thôi đi, chỉ là bạn bè thôi mà!" June lúng túng trả lời, nhưng trong lòng cô cảm thấy vui vì những lời chọc ghẹo này. Điều này chứng tỏ rằng tình cảm giữa họ đã trở thành một điều gì đó đặc biệt trong mắt mọi người.
---
Khi bữa tiệc kết thúc, View và June cùng nhau bước ra ngoài. Họ dừng lại ở một góc khuất, nơi ánh đèn mờ và gió thổi nhẹ nhàng. View nhìn June, đôi mắt tràn đầy quyết tâm.
"June, có một điều em muốn nói với chị. Nếu chúng ta có thể trải nghiệm những điều đẹp đẽ này cùng nhau, em không muốn chỉ dừng lại ở đây. Em muốn chúng ta có thể bước tiếp trên con đường này, không chỉ là trong phim mà cả trong cuộc sống."
June cảm nhận được sự chân thành trong ánh mắt của View, lòng cô trào dâng cảm xúc. "Tớ cũng muốn như vậy, View. Nhưng chúng ta cần thời gian để hiểu rõ cảm xúc của mình. Điều này không hề dễ dàng."
View gật đầu, lòng đầy hy vọng. "Em biết, và em sẽ chờ. Chỉ cần chị ở bên cạnh em, em sẽ không sợ gì cả."
---
Những ngày tiếp theo, mối quan hệ của View và June trở nên sâu sắc hơn bao giờ hết. Họ không chỉ đơn thuần là bạn diễn, mà còn là những người bạn tri kỷ, luôn bên nhau trong mọi khoảnh khắc. Cả hai đều hiểu rằng họ đã tạo dựng được một thứ tình cảm đặc biệt, một tình yêu đẹp của tuổi trẻ, nơi họ có thể thoải mái chia sẻ những cảm xúc thật của mình mà không cần phải che giấu.
Khi bộ phim gần đến giai đoạn hoàn thành, View và June càng ý thức rõ hơn về khoảng cách giữa họ và những gì họ cảm nhận. Liệu tình cảm này có đủ lớn để vượt qua mọi rào cản? Họ biết rằng con đường phía trước sẽ không dễ dàng, nhưng cùng nhau, họ có thể vượt qua mọi thử thách.
Và trong lòng họ, một thứ tình cảm ngọt ngào đang nảy nở, đưa họ đến gần nhau hơn từng ngày, khiến cho mọi thứ xung quanh trở nên đẹp đẽ hơn. Họ không chỉ đang đóng vai Luna và Alyn trên màn ảnh, mà còn đang sống một câu chuyện tình yêu đầy màu sắc của chính mình.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top