Đêm ký ức
Sau một ngày dài đầy thách thức, khi đã tránh xa những nguy hiểm và tìm thấy một phương tiện mới, nhóm quyết định dành một đêm nghỉ ngơi trên chiếc xe dã ngoại.
"Chúng ta nên tận hưởng đêm nay," Thúy nói, ánh mắt rạng rỡ.
Mọi người cùng nhau chuẩn bị, sắp xếp không gian trong xe để có thể nghỉ ngơi thoải mái. Họ xếp chăn đệm, chuẩn bị đồ ăn và thậm chí làm một bữa ăn nhẹ để cùng nhau thưởng thức.
"Đây chắc chắn là một buổi tối đáng nhớ," Phương cười nói, nhìn xung quanh chiếc xe.
Tiên và Thái bật nhạc nhẹ từ điện thoại di động, tạo không khí ấm cúng và thoải mái. Mọi người ngồi lại, cười đùa và kể chuyện về những kỷ niệm trong quá khứ, về những giấc mơ và hy vọng cho tương lai.
"Chúng ta đã vượt qua nhiều rồi đấy," Hiếu nói, ánh mắt tự hào. "Và chúng ta sẽ tiếp tục cùng nhau."
Khoảnh khắc vui vẻ và gần gũi này giúp nhóm tạo ra một kết nối mạnh mẽ hơn, nhấn mạnh vào sức mạnh của sự đoàn kết và niềm tin vào nhau trong những thời điểm khó khăn nhất. Họ đã tìm thấy sự ủng hộ và niềm vui trong nhau, một nguồn động viên quan trọng trong cuộc hành trình đầy chông gai này.
Trong buổi tối yên bình trên chiếc xe dã ngoại, khi nhóm đang cùng nhau tận hưởng khoảnh khắc bình yên, bỗng nhiên không khí trở nên yên bình và buồn bã. Ánh đèn mờ trong xe làm cho không gian trở nên ấm áp, nhưng cũng làm nổi bật bóng tối của những ký ức buồn.
"Chúng ta không thể quên về Toàn và Lan Anh," Thúy lên tiếng, ánh mắt cô trầm trồ.
Mọi người im lặng, nhìn nhau với những nụ cười trầm ẩn nước mắt. Toàn và Lan Anh, những người bạn thân thiết của họ, đã hy sinh trong những thời điểm đen tối của đại dịch xác sống.
"Nhớ lắm. Họ đã làm mọi thứ để bảo vệ chúng ta," Thái nói, giữ bức tranh họ từng vẽ với Toàn và Lan Anh trong tay.
Tiếc nuối và lòng biết ơn nhen nhóm trong không khí. Họ chia sẻ những kí ức về những cuộc phiêu lưu, những trò đùa, và những khoảnh khắc đáng nhớ với Toàn và Lan Anh. Cảm giác của họ như một mảnh ghép thiếu sót, nhưng cũng là nguồn động viên để tiếp tục sống và chiến đấu trong thế giới đầy rẫy sự đe dọa này.
"Mọi người ơi, chúng ta hãy sống thật sâu để đáng giá với sự hy sinh của họ," Phương nói, giữ lấy tay Thảo Anh và Tiên.
Nhóm cùng nhau nâng cốc, để tri ân và nhớ về Toàn và Lan Anh, những người bạn đã hy sinh nhưng vẫn sống mãi trong trái tim của họ. Đêm trên chiếc xe dã ngoại trở thành dịp để họ tưởng nhớ và tôn vinh những ký ức đẹp và những người bạn đã rời đi trong cuộc hành trình khó khăn này.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top