Chapter 76
KHÔNG ĐỌC CHÙA
Hơi thở dồn dập, YoonHa buông tay khỏi người Tae Hyung. Nhưng vẫn còn thấy những nụ hôn kia lướt nhẹ trên gương mặt mình chưa muốn rời đi.
Cô thì thào trong thổn thức :
- Cho em một ít thời gian để thuyết phục mẹ chấp nhận được không.
Tae Hyung chạm trán mình vào trán YoonHa, giọng khàn khàn hỏi :
- Bao lâu.
Cô không trả lời, cô quay mặt sang một bên tránh ánh nhìn của anh. Cô hiểu rõ mẹ mình, bà tuy mỏng manh yếu đuối nhưng rất kiên định với ý nghĩ của mình, không dễ dàng thay đổi.
- Bao lâu – Anh dùng tay giữ lấy cằm cô xoay nhẹ mặt cô lại đối diện với gương mặt anh chua xót hỏi.
YoonHa nhìn vào đôi mắt đau trong veo đượm buồn của Tae Hyung, cảm thấy anh thật đáng thương. Hết lần này đến lần khác bị cô làm tổn thương, chịu nhiều đau khổ vì cô mà cô chưa từng làm việc gì cho anh cả. Tại sao Tae Hyung lại yêu cô sâu sắc đến như thế, nếu không yêu cô thì giờ đây anh vẫn là một chàng công tử phong lưu có biết bao nhiêu cô gái xinh đẹp quây quanh van xin tình yêu của anh.
- Anh sẽ chờ ...dù là bao lâu anh cũng sẽ chờ em – Nhìn gương mặt suy tư của cô bất giác Tae Hyung nói. Bởi vì đời này kiếp này người anh yêu chỉ có Han Yoon Ha mà thôi.
Vừa nghe tiếng bước chân từ trên cầu thang vọng xuống, bà Seol vội vàng lấy lại vẻ mặt bình tĩnh đưa mắt nhìn Tae Hyung và YoonHa từ từ bước xuống.
- Sắp xếp xong rồi chứ - Bà nét mặt lạnh lùng đến tàn nhẫn hỏi.
YoonHa gật đầu tiến đến bên cạnh mẹ. Bà quay lưng thúc giục :
- Đi thôi ! Ho Seok đang chờ bên ngoài.
Tae Hyung định mở miệng nói gì đó nhưng YoonHa lắc đầu ra hiệu kêu anh im lặng. Anh đành bất lực buông tay đi theo hai mẹ con ra bên ngoài cửa. Nhưng bà đã quay lại lạnh lùng nói :
- Không cần cậu phải tiễn, mẹ con tôi tự biết đi. Cậu đi ra chỉ khiến cho Ho Seok hiểu lầm mối quan hệ của cậu với YoonHa.
Cô lại lắc đầu ra hiệu Tae Hyung đừng tiếp tục tiễn nữa.
Anh đành bất lực dõi theo bóng dáng hai mẹ con cô đi ra khỏi cửa. Anh hoàn toàn không hiểu vì lí do gì mà bà Seol lại đột nhiên thay đổi thái độ với cậu như thế. Rõ ràng những lần cùng YoonHa vào thăm bà, thái độ của bà đối với cậu rất cởi mở dịu dàng. Luôn nhìn cậu với ánh mắt hiền từ ẩn chứa một sự thích thú. Vậy mà tại sao bây giờ lại ...
Ho Seok đậu xe một bên đường ngay hàng cây xanh trước nhà Tae Hyung chờ đợi hai mẹ con YoonHa. Sáng nay, cậu đã đọc báo nói về mối quan hệ của hai người họ. Cậu cảm có một chút đau lòng, một chút hối tiếc, một chút thất vọng.
Nếu như cậu dũng cảm thổ lộ với YoonHa, dũng cảm tìm tới cô, dũng cảm tiếp cận cô thì liệu cô có thế chấp nhận cậu không.
Ho Seok không thể nào ngờ ngay từ phút giây đầu tiên gặp YoonHa, cậu đã bị tiếng sét từ phía cô phát ra đánh ngay vào chính giữa trái tim cậu. Để rồi bần thần ngây người nhớ đến, để rồi ngốc nghếch cứ đảo qua đảo lại nơi phòng bệnh của bà Seol để chỉ đứng từ xa nhìn thấy bóng dáng cô mỗi khi cô đến thăm mẹ. Cậu như một tên ngốc cảm thấy vui sướng đến phát điên khi cùng cô trò chuyện dù rằng cô chỉ đến để hỏi thăm bệnh tình của mẹ mình. Để rồi cả đêm mất ngủ chỉ vì một nụ cười của cô dành cho cậu.
Trái tim Jung Ho Seok gần như vỡ ra khi biết cô đã thuộc về người khác. Cậu tự trách mình quá nhút nhát, không dám nói thật lòng mình chỉ bởi vì cậu sợ. Sợ mình sẽ bị tổn thương nếu chẳng may YoonHa từ chối, sợ ánh mắt tránh né ngại ngùng của cô... Chỉ vì sợ mà cuối cùng cậu đã để vụt mất cô .
Nhưng điều ngạc nhiên nhất là bà Seol lại tìm đến cậu. Ho Seok không thể quên ánh mắt đau khổ của bà Seol khi gõ cửa phòng mình.
- Bác tìm con à...
Bà gật đầu khi Ho Seok mở cửa ra hỏi :
- Có chuyện gì sao bác, bác thấy không khỏe ở chỗ nào à. Để cháu khám cho bác.
- Không cần – Bà khoát tay rồi bước vào phòng hỏi thẳng – Ho Seok à cháu có thích YoonHa nhà bác không ?
- Ý của bác là sao ! – Cậu chau mày ngạc nhiên nhìn bà, ánh mắt không hiểu bà đang nói chuyện gì.
- Ý của bác là cháu có muốn làm bạn trai, làm chồng chưa cưới của con bé hay không ? – Bà giải thích nỗi thắc mắc trong lòng Ho Seok.
Trái tim của cậu đột nhiên reo lên một niềm vui sướng khó tả. Nhưng cậu cũng không dám tin vào lỗ tai của mình, cậu lập cập lặp lại câu hỏi :
- Cháu là bạn trai, làm chồng chưa cưới của YoonHa ư !
- Đúng vậy ! – Bà Seol gật đầu xác định.
- Nhưng mà – Ho Seok ái ngại nói, cậu nhớ lại ánh mắt yêu thương của YoonHa dành cho Kim Tae Hyung – YoonHa cô ấy ...
- Cháu yên tâm, chỉ cần cháu đồng ý thì con bé cũng sẽ đồng ý vì bác sẽ ép buộc nó phải nhận lời.
Trái tim ích kỷ của Jung Ho Seok lại reo lên lần nữa. Nó đang sung sướng trước sự đau khổ của người khác. Dù là ích kỷ, Ho Seok cũng muốn nắm lấy cơ hội có một không hai này. Cậu chắc chắn sẽ đem lại hạnh phúc cho cô, sẽ yêu thương chăm sóc cô đến suốt cuộc đời này. Sẽ dùng tình cảm chân thành mà lay động trái tim của YoonHa. Lần này cậu nhất định không chùn bước.
Đón hai mẹ con YoonHa vào xe, Ho Seok chở hai mẹ con cô đi về nhà mình. Bác sĩ BamBam có hai căn gần kề nhau, một căn vốn là nhà của bác sĩ, căn còn lại là của người anh đi định cư ở nước ngoài bán lại. Hiện thời căn nhà vẫn bỏ không, đồng thời để dành cho Ho Seok sau này lấy vợ sẽ dọn qua ở đó. Nay cậu sắp xếp cho ba mẹ con YoonHa đến đó ở, bác sĩ BamBam cũng gật đầu đồng ý vì ông vốn mến mẹ con YoonHa.
Tại nhà họ Choi....
Choi Siwon điên tiết lao vào trong nhà với vẻ mặt hần hầm tức giận, tay cuộn chặt một tờ báo. Ánh mắt độc ác, gương mặt đỏ au như muốn giết người trông thật ghê rợn.
Bà giúp việc hối hả từ bếp chạy lên, lúng túng hỏi :
- Ông chủ sao lại về, ông bỏ quên cái gì à.
- Gọi Hyang Mi xuống đây cho tôi – Ông gầm lên.
- Dạ nhưng mà cô chủ ... - Bà giúp việc sợ sệt không dám nói.
Hiện giờ Hyang Mi vẫn còn đang ngủ, cô ta rất ghét ai làm phiền giấc ngủ của mình. Hễ mà bị đánh thức là cô ta gào thét um sùm, chửi mắng tất cả mọi người, cho nên tất cả người làm ai cũng tránh xa cửa phòng cô ta, đi cũng phải nhón chân nhẹ nhàng.
- Còn đứng đó làm gì nữa, mau lôi đầu nó xuống đây cho tôi – Ông Choi Siwon hét lên khiến bà giúp việc thót cả tim luống cuống chạy đi lên lầu.
Bà Yura vợ ông từ trên lầu thong thả bước xuống trách :
- Có chuyện gì mà mới sáng sớm ông lại la hét um xùm như vậy chứ.
- Bà xem đi – Ông ta quăng tờ báo xuống dưới chân bà.
Bà Yura vội nhặt lên đọc, gương mặt tái xanh khi lướt qua tiêu đồ rồi tím tái khi đọc nội dung bên trong, cả thân người bà run rẩy, chao đảo ngã xuống chiếc ghế sô pha êm dịu đắt tiền.
- Đẹp mặt chưa – Choi Siwon hừ mạnh rồi ngã người xuống ghế.
- Cái này, cái này ... làm sao mà ... là ai ...- Bà ta run rẩy nói không thành câu.
- Làm sao tôi biết được, nó là tin tức sáng nay – Ông la lên – Con Hyang Mi đâu.
- Tối qua nó thức khuya, sáng lại phải đi học sớm nên bây giờ con nó đang ngủ - Bà Yura từ tốn giải thích.
- Nó bận đi vũ trường nhảy nhót với mấy đứa không ra gì nên mới thức khuya chứ gì. Nếu nó chăm học thì tôi đâu đến nỗi xấu hổ như bây giờ, bà đừng có bênh nó nữa.
Ông Choi hừ giọng rồi mỉa mai nhìn bà Yura nói :
- Thiệt đúng là con hư tại mẹ mà .
- Có chuyện gì vậy ba – Choi Hyang Mi mặc chiếc áo ngủ hai dây đầy gợi cảm bước xuống với gương mặt ngái ngủ.
- Xảy ra chuyện rồi mà mày chỉ biết ăn ngủ thôi sao – Ông nhìn ả tức giận mắng.
- Xì ...ba vì mấy tờ báo lá cải này mà nổi giận đùng đùng à – Hyang Mi giật tờ báo trong tay mẹ lướt sơ qua nó rồi quăng xuống đất cười nói.
Thấy thái độ của con mình ông càng thêm tức giận.
- Mày thiệt là đứa hư hỏng mà. Chuyện như vậy mà mày xem như hỏng có gì à. Mày muốn ăn chơi thì mặc mày nhưng phải kín đáo chứ, để người ta đồn ầm lên như vầy, đẹp mặt lắm sao mà mày cười.
- Chứ giờ ba bảo con phải làm sao – Hyang Mi cũng bực tức gắt lên.
- Ông ơi, bây giờ mình phải tìm cách giải quyết chuyện này chứ để như vầy thì xấu hổ chết – Bà Yura vừa nói vừa rưng rưng nước mắt.
Thấy vợ khóc, ông Choi có phần nguôi giận, nhưng sau đó ông tức giận đập tay xuống bàn.
- Tôi mà tìm được kẻ nào tung tin này ra tôi nhất định không tha cho hắn ta.
- Bà SunHwa có nói gì không – Bà Yura ngẩng mặt lên nhìn chồng dò hỏi.
- Chẳng phải chúng ta đã trở mặt với bà ấy lúc ở nhà hàng rồi sao, bởi vậy bọn chúng mới dám tung tin này ra bên ngoài. Chúng ta đành phải nghĩ cách giải quyết êm xuôi thôi.
Đột nhiên Kim Tae Hyung từ bên ngoài xông vào. Vừa nhìn thấy anh, Hyang Mi hớn hở đứng dậy chạy đến bên cậu nhưng ...
- Bốp ...
Tae Hyung giang tay tát mạnh một cái khiến cô ta ngã xuống đất mà không kịp chống đỡ. Anh chỉ tay vào mặt Hyang Mi đang ôm má chưa hoàn hồn.
- Tôi đã cảnh cáo cô là không được đến gần Han Yoon Ha, không được làm hại cô ấy nữa mà. Cô đúng là muốn chết nên mới không nghe lời như vậy. Đừng có chọc cho tôi điên lên, nếu không dù cô là con gái tôi cũng không nương tay đâu.
- Sao cậu lại dám đánh con tôi – Bà Yura gào lên sót sa đứa con gái vàng ngọc, một cái tát yêu bà cũng không dám mà Tae Hyung hết lần này đến lần khác đánh con bà trước mặt bà.
Choi Siwon giận đến tái mặt, nhưng ông không nói gì cả.
Anh quay qua nhìn họ, tức giận nói :
- Tôi cảnh cáo các người, đừng mong chia rẽ tôi với YoonHa ,nếu không mọi hậu quả các người tự lãnh lấy.
Tae Hyung nói xong thì bỏ đi không thèm nể mặt ông Choi cái nào.
Bà Yura thấy anh bỏ đi thì vừa khóc nức nở vừa chạy vội lại đỡ con gái
Ánh mắt ông Choi uất hận ngút trời cao, ông ngồi xuống quay một số điện thoại, đầu dây bên kia vừa bốc máy, ông liền nói:
- Anh Ha, tôi có việc cần nhờ anh rửa hận.
Tae Hyung đứng chờ mãi trước cửa tiệm cà phê Singularity nhưng chẳng thấy bóng dáng YoonHa ở đâu cả. Lòng dạ Tae Hyung lúc này như tơ vò, ruột gan muốn đảo lộn, cảm giác bất an lúc nào cũng xuất hiện.
Cậu bấm số điện thoại của Kyung Ah, vội vã hỏi thăm tin tức của YoonHa ngay khi cô vừa bắt máy. Nhưng câu trả lời của Kyung Ah làm Tae Hyung vô cùng thất vọng.
KHÔNG ĐỌC CHÙA
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top