Chapter 57 (H)

H nhẹ

Đây chính là mấy viên thuốc kích dục rất mạnh, người nào uống vào dù chỉ một viên thì ham muốn đã dâng cao đến tột độ.

Hắn ta tự rót cho mình một ly rượu thơm ngon rồi uống liền năm viên. Hắn khoái trá nghĩ thầm:
"Nếu đại ca có trách thì mình sẽ nói là chỉ muốn làm chuyện ấy bên ngoài cơ thể thơm tho kia mà thôi. Không dè uống nhằm thuốc của bọn đàn em, cho nên không kìm chế nổi mới làm luôn cả bên trong của cô ta. Dù sao cũng là anh em ruột, anh hai cũng chẳng trách hắn nhiều."

Nghĩ vậy hắn ta liền bước vội vào bên trong, đóng sầm cửa lại. Khóa chốt kỹ càng không cho ai vào trong trong khi hắn đang hành lạc.

YoonHa thấy hắn ta bước vào, đôi mắt đỏ ngầu nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống. Thì ra sức vùng vẫy, nhưng tất cả đều vô ích, tay chân cô đều bị trói chặt.

Tên dâm tặc này cởi áo lao đến bên YoonHa, hắn đưa đôi môi gớm ghiếc của mình ra sát lên cái cổ và khuôn ngực hoàn mỹ của cô một cách thô bạo.

YoonHa đau đớn đến bật khóc, những giọt nước mắt lăn dài trên mặt cô.

Ký ức khủng khiếp năm xưa lại tràn về.

Năm đó, YoonHa chỉ là một cô bé 12 tuổi. Bà Seol – mẹ cô, vốn là một tiểu thư yếu đuối, chưa từng lao động nặng nhọc. Bà có tài đánh đàn thường nhận lời làm giáo viên thanh nhạc, nhưng từ khi lấy chồng bà đã nghỉ dạy. Nay chồng mất, để lại số nợ ngập đầu và đứa con gái nhỏ. Bà đành phải đi dạy đàn trở lại.

Không chỉ đi dạy đàn cho con cái nhà giàu mà bà còn nhận đàn ở những quán nước hay nhà hàng, khách sạn. Hằng ngày chạy khắp nơi để kiếm tiền trả nợ.

YoonHa vốn dĩ sống sung sướng, nhưng cô bé rất có ý thức về cuộc sống. Do vậy, khi nhà trở nên túng quẩn, cô bé đã nhanh chóng tập làm quen với sự nghèo đói mà không một tiếng oán than.

Thấy mẹ cực nhọc bôn ba khắp nơi, tối về phải nấu cơm nấu nước dọn dẹp cho mình. Cho nên YoonHa vừa đi học về là lập tức dọn dẹp, tập tành đi chợ bằng số tiền ít ỏi mà mẹ cho để dành đi học.

Còn nhớ lần đầu tiên nấu cơm, YoonHa sơ ý làm đổ nồi nước sôi trên tay, khiến bàn tay bị phỏng đỏ hết sức đau rát.

Tối đó sợ mẹ phát hiện ra, cô đã mặc một chiếc áo dài tay phủ kín bàn tay bị phỏng lại, mặc kệ đêm đó trời vô cùng nóng bức, cứ thế cô bé giả vờ đi ngủ sớm nhưng không tài nào ngủ được vì trời nóng và bàn tay bị đau. Cô bé cắn răng chịu đựng nhắm nghiền mắt không dám cựa quậy, cứ thế cho đến khi thiếp đi.

Tới khi bà Seol phát hiện thì bàn tay rộp lên những mụn nước vô cùng rát. Bà chua xót nhìn con gái, vội vàng đưa con đến bệnh viện. Bác sĩ đã mắng bà rất nhiều vì tội không chăm sóc con đàng hoàng. Bà chỉ biết cuối đầu xin lỗi.
Suốt cả buổi về nhà, bà không nói một lời nào, YoonHa với gương mặt muốn khóc đi bên cạnh. Về đến nhà, cô bé bật khóc xin lỗi mẹ. Nhưng thay vì trách mắng con thì bà lại ôm con mà khóc và nói rằng: "Mẹ không giận YoonHa chỉ là đang giận bản thân không thể lo cho YoonHa được cuộc sống tốt hơn."

Cũng may sau đó bàn tay của YoonHa đã lành lặn mà không để lại vết sẹo nào.

Công việc nhà, YoonHa đã dần quen cũng đúng lúc cô bé được nghỉ học. Nhưng những đồng tiền mà bà Han làm ra chỉ đủ trang trải trong tháng mà không hề dư ra đồng nào. Vì vậy, năm học mới của YoonHa sẽ phải tốn khá nhiều tiền dù bây giờ cô bé đã chuyển sang một trường công lập ít tốn kém.

YoonHa nôm na đi xin việc làm. Đối với một đứa bé mới 12 tuổi thì khó có ai nhận vào làm mà với sức vóc gầy còm của cô bé lại càng không.

Nhờ chị hàng xóm giới thiệu, cô bé được nhận vào chạy bàn cho một tiệm phở cũng khá nổi tiếng nhưng tiền lương chỉ bằng 1 phần 3 so với những người khác. Vì cần tiền và cần một chỗ làm, YoonHa đành cắn răng chấp nhận.

Công việc rất nặng nhọc, vì YoonHa còn nhỏ nên không thể ra ngoài tiếp khách mà phải ở trong rửa bát. Những cái tô rất nặng và trắng toát, phải vừa rửa nhanh vừa cẩn thận, nếu mà bể một cái thì sẽ bị trừ tiền lương thê thảm. Sau này, bà chủ tiệm thấy YoonHa cũng siêng năng chăm chỉ cho nên mới lên lương cho cô bé.

Thấm thoát, cô làm công ở đó cũng được hai năm. Dù bà Han phản đối thế nào đi chăng nữa, YoonHa cũng nhất quyết không nghỉ. Những đồng tiền ít ỏi cô làm ra tuy không giúp được nhiều nhưng cũng làm giảm gánh nặng cho bà. Han Yoon Ha hài lòng với cuộc sống hiện tại của mình.

Bây giờ, YoonHa đã là một thiếu nữ chưa tới 15 tuổi đầy xinh đẹp. Cái tuổi đang phát triển làm thay đổi con người. Những đường cong trên cơ thể bắt đầu rõ rệt hơn. Thân hình càng ngày càng đẫy đà, ngực cũng nở nang hơn.

Cô bé Yoon Ha ngày nào giờ đây đã thay đổi đến chóng mặt. Mọi người đều khen ngợi. Chỉ cần một nụ cười vô tình cũng khiến cho bọn con trai mất hồn nhất là bọn con trai mới lớn.

Bà chủ tinh ý bảo cô ra bưng phở cho khách, quán lặp tức trở nên đông khách hơn xưa, chủ yếu là bọn mày râu đến ngắm YoonHa.

Nhưng mà kẻ luôn tăm tia cô từ đầu đến chân chính là lão chủ tiệm.

Lão là một tên già dê chính hiệu. Hồi mới đến đây, YoonHa còn nhỏ, hắn không thèm để mắt tới, nhưng bây giờ, cô như một đoá hoa mới nở tuyệt đẹp thì làm sao lão lại làm ngơ cho được.

Trước đây, lão thường giở trò xàm sỡ với mấy chị làm công trong quán sau lưng vợ lão. Nhưng ai nấy đều cắn răng chịu cho qua vì làm ầm ĩ ra vừa xấu hổ vừa có nguy cơ mất việc.

Nếu có điều kiện ai lại chịu đi làm công bao giờ. Nhưng những người đến đây làm hầu hết đều không được ăn học tử tế hoặc là từ quê mới lên. Cho nên qua sông phải lụy đò. Có người còn phải chiều ý lão, để lão làm nhục, sau này bị phát hiện, bị đuổi không thương tiếc, đã vậy lão còn phủi tay xua đuổi mặc kệ con người ta ra sao thì ra.

Han Yoon Ha vẫn còn rất ngây thơ chưa hiểu chuyện, thường bị lão làm như vô tình đụng trúng. Hay là nhờ vả YoonHa tính toán tiền nong giúp lão để được ở sát bên cô bé hít thở hương thơm của con gái mới lớn.

Một ngày nọ, nhân lúc vợ hắn ta đi chùa, hắn giả vờ sai YoonHa lên lầu lấy đồ giúp hắn. Cô bé ngốc nghếch tin lời theo hắn lên lầu lấy đồ. Vừa lên đến nơi thì hắn ta đã khóa chốt cửa lại, lôi ngay lên giường định giở trò tồi bại.

Mặc cho YoonHa la hét, gào khóc vang xin hắn tha cho mình nhưng bàn tay dơ dáy bẩn thỉu của hắn ta vẫn chu du khắp người cô bé. Bờ môi nứt nẻ của hắn nút lấy từng thớ da non mịn màng kia. Đôi tay hắn ta ôm trọn bờ ngực còn đang nhú của YoonHa khiến cả thân hình cô bé căng cứng lại.

Mặc cho YoonHa cào cấu nhưng hắn ta chẳng thèm dừng lại lấy một giây xâm chiếm cơ thể cơ bé. Tay hắn ta nhào nắn bờ ngực non dại kia đến đau đớn run rẩy. Nước mắt cô bé YoonHa chảy dài trên cái gối mềm mại màu xanh bên dưới.

Đồng phục vốn dĩ là áo sơmi trắng và váy xám ngắn trên đầu gối. Càng thuận tiện cho tên cầm thú này hành lạc. Những nút áo của YoonHa đã bị hắn ta giật bung ra, để lộ chiếc áo lót màu trắng đang che dấu bờ ngực nhỏ nhắn. Khiến hắn ta càng phát cuồng hơn, muốn khám phá thứ ẩn dấu đằng sau chiếc áo lót kia.

YoonHa giang hai tay ôm lấy ngực che chắn, nhưng tên này đã chở thành con thú thèm khát điên cuồng. Con mồi quá hấp dẫn ở trước mặt làm sao hắn lại bỏ qua.

Bàn tay to lớn thô lỗ của hắn nắm lấy hai cánh tay nhỏ nhắn của YoonHa đưa lên trên đầu. Đầu cúi gục xuống ngực của cô bé hít lấy mùi hương da thịt nơi ấy. Bàn tay tham lam kia lần vào trong chiếc váy sờ mó.

Han Yoon Ha chỉ có thể khóc thét lên bất lực khi hắn ta từng bước từng bước xâm chiếm cơ thể mình. Khi chiếc quần lót đang từ từ kéo xuống, YoonHa bèn gồng người kẹp chặt hai bắp đùi lại ngăn cho chiếc quần bị tụt xuống. Bàn tay kia lập tức len vào giữa hai bắp đùi cô bé.

Cô bé tuyệt vọng đến nỗi không thể khóc được nữa, trong đầu cô bé nghỉ đến hình ảnh của ba, hình ảnh của mẹ và cái chết ...

YoonHa không còn nhỏ để ngó lơ được chuyện gì đang xảy ra. Và cái đáng giá ngàn vàng mà một người con gái cần phải giữ gìn cho đến khi lấy chồng. Nếu có trao thì phải trao cho người mình yêu, chứ không thể trao cho cho một tên cầm thú đội lốt người như lão ta.

Khẽ chớp mắt cho giọt nước mắt cuối cùng rơi xuống. YoonHa thấy hình ảnh tần tảo của mẹ, sự hạnh phúc của gia đình lúc trước, và hình ảnh ba mình trên thiện đàng, cô bé lắp bắp trong miệng.

- Xin lỗi mẹ, con xin lỗi...vĩnh biệt ...con đi tìm ba đây ....

Khi YoonHa toan cắn lưỡi tự tử, chiếc quần lót đã hoàn toàn xuống đến mắt cá chân của cô bé thì cánh cửa phòng bị ai đó đạp tung....

Mấy anh chị trong quán ào vào, tức giận nắm áo lão dê xồm kéo ra xa khỏi YoonHa, dần cho hắn ta một trận nên thân. Mấy chị cũng nhào đến kẻ cào cấu, kẻ mắng chửi khiến hắn phải quỳ lạy van xin.

Hắn bị kết án 5 năm tù về tội có ý đồ cưỡng hiếp trẻ vị thành niên. Đáng lí tội trạng của hắn còn nặng hơn nữa nhưng nhờ vợ hắn đút lót nên mới lãnh án 5 năm tù mà thôi.

Hắn ta chính là nỗi ám ảnh lớn nhất trong ký ức của Han Yoon Ha, biết bao nhiêu đêm, cơn ác mộng về hắn cứ quấy rầy giấc ngủ của cô. Mãi mãi cô không thể quên được gương mặt dâm đãng của hắn.

Đã lâu rồi, YoonHa cố gạt bỏ hình ảnh hắn để sống cuộc sống bình thản bên mẹ và YoonMi.

Vậy mà bây giờ, hình ảnh đó lại một lần nữa hiện về. Cô lại một lần nữa bị cưỡng bức. Cô sợ hãi nhắm nghiền mắt lại, nước mắt đã không còn rơi vì nó đã khô cạn rồi.

YoonHa giờ đây không còn là cô bé ngày xưa nữa, dù có đau khổ hay tuyệt vọng thế nào thì ý nghỉ tự tử không bao giờ hiện ra trong tâm trí cô. Vì mẹ vì bé YoonMi cô không thể có chuyện gì.

YoonHa cay đắng để mặc cho hắn chà đạp thân thể mình, cô chỉ cảm thấy kinh tởm cơ thể của chính bản thân. Nó đang từ từ bị nhiễm bẩn. Trong lòng YoonHa chỉ có một nỗi sợ hãi chính là Tae Hyung. Anh sẽ vì cô mà bất chấp tất cả lao vào nguy hiểm.

Nghỉ tới anh thì những giọt nước mắt đã khô kia đột nhiên tràn ra.....








Fic của KIM TAE HYUNG ssi nma cho e đặt ảnh PARK JIMIN ssi ở đây vì Jimin ssi quá hot

Taetae à chúng em đợi socola của anh đông lại 🤫🤫

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top