Chapter 134
Yoon Ha nghe vậy thở phào mĩm cười nhẹ nhõm. Nhưng sau đó cô không thấy Seok Hin không nói thêm gì nữa chỉ im lặng ăn. Cô tưởng Seok Jin giận vì cô đã không chịu bàn trước với cậu, vội vàng giải thích:
- Kim Seok Jin! Anh giận sao. Em chỉ là muốn dựa vào chính bản thân mình xin vào công ty. Em không thích người ta nói em được vào công ty là nhờ đi cửa sau.
Cậu nghe cô nói thì vội cười trấn an nói đùa:
- Sao anh lại giận em chứ. Chỉ là anh đang lo sợ, nhân viên trong công ty toàn là sói không, chỉ sợ em vào rồi thì khó toàn mạng ra. Lúc đó anh chẳng biết phải làm sao.
Yoon Ha nghe Seok Jin nói thì bật cười, cô lườm cậu một cái rồi bảo:
- Mau ăn đi.
Seok Jin nhìn Yoon Ha ăn mà trong lòng thấp thỏm. Tại sao sớm không sớm, muộn không muộn cô lại vào công ty làm ngay lúc này. Ngay lúc Tae Hyung trở về. Là do số phận an bài như vậy sao, đến cuối cùng vẫn phải gặp nhau.
"Han Yoon Ha! Dù có lỗi với Tae Hyung, anh vẫn muốn giữ em bên cạnh anh. Muốn giấu kín em vào một nơi mà chẳng ai có thể chạm vào."
- Chừng nào em đến công ty – Seok Jin ngồi đối diện Tae Hyung cười hỏi.
Cậu đã trở về ngôi biệt thự nhà mình để thăm Tae Hyung.
- Để vài ngày nữa hẵng đến. Dù gì thì việc khai thác vẫn phải đợi thêm ít lâu nữa mà – Tae Hyung mỉm cười trả lời – Em muốn nghỉ ngơi ít hôm.
- Ừm! Cũng được, đã lâu không về, nhân dịp này đi thăm bạn bè cũng tốt – Seok Jin gật đầu tán đồng.
- Tay anh sao rồi? – Tae Hyung bỗng quan tâm hỏi
- Không sao rồi – Seok Jin vừa trả lời vừa đưa bàn tay lên ngắm nhìn xoay xoay mấy cái trước mặt Tae Hyung cho cậu yên tâm – Bác sĩ nói tay anh chỉ cần không cầm nắm đồ vật nặng thì sẽ không sao.
- Sao lúc đó anh lại không cho em biết? – Cậu nói vẻ trách cứ.
- Anh không muốn em và ba mẹ lo lắng cho nên mới giấu, dù sao bây giờ cũng để không có chuyện gì nữa rồi – Seok Jin mĩm cười nhẹ nhàng xua tan vẻ trách móc và lo lắng của đứa em trai yêu quý.
- Anh dọn ra ngoài ở rồi à ! – Tae Hyung nhìn Seok Jin dò hỏi.
- Ừ! Nếu không có em thì ở đây rất buồn – Seok Jin trả lời, mắt đưa về khung hình hai anh em khoát tay vui vẻ chụp.
Câu nói của anh làm Tae Hyung rất vui, cậu nhìn anh trai một cách chân tình. Tình cảm của hai người vẫn luôn thắm thiết. Cậu rót cho Seok Jin một ly rượu rồi cụng ly, rượu nồng, tình nồng.
- Haha....cuối cùng anh cũng trở về rồi – Jeon Jung Kook vui mừng nhìn Tae Hyung đi vào nói.
Cậu đã hẹn các chiến hữu cũ của mình ở phòng vip của quán Bar Big Hit. Tất cả vừa nghe cậu về liền có mặt đông đủ. Ai cũng vui mừng khi thấy cậu, họ đều chạy đến ôm chầm lấy cậu một cách chân thành.
- Đã lâu không gặp – Jimin cung tay ra trước mặt Tae Hyung nói.
Cậu thấy vậy cũng cung tay đập nhẹ vào tay Jimin. Jimin cũng đập nhẹ lại rồi hai bàn tay cụm vào nhau cười lớn trong niềm vui của tất cả mọi người.
- Được rồi ngồi đi – Suga vội nhắc mọi người.
Tất cả mọi người vội ngồi xuống bắt đầu kể chuyện về những trải nghiệm của họ trong hơn hai năm qua. Nhưng chẳng ai nhắc đến cái tên Yoon Ha trước mặt cậu. Cho đến khi Nam Joon bước vào.
Nam Joon vừa nhìn thấy Tae Hyung thì chạy đến ôm chầm lấy cậu thân mật. Sau vài câu trò chuyện, Tae Hyung chợt hỏi .
- Nghe nói Kyung Ah ssi đã trở thành nữ minh tinh rồi phải không?
- Nữ minh tinh gì chứ - Nam Joon cười xua tay nói – Chỉ là mới có chút thành tựu thôi, nếu lúc đó không nhờ tới Yoonie thì ...
Nam Joon đang nói bất chợt dừng lại, mọi người trong phòng cũng bất động. Cái tên cấm kị cuối cùng cũng bị nói ra, bầu không khí trong phòng bỗng nhiên đen sầm lại. Nam Joon cũng biết mình đã lỡ lời cậu thở dài nốc cạn chai bia ướp lạnh của mình.
Cuối cùng Jung Kook phải lên tiếng mới xóa tan được bầu không khí. Mọi người lại trò chuyện như chưa từng có gì xảy ra. Nhưng ai cũng bắt đầu uốn lưỡi trước khi nói
Khi Nam Joon bước từ trong toilet ra thì thấy một bóng hình cao lớn đang trầm tư bên khói thuốc dường như cố ý đứng đợi cậu. Cậu cười yếu ớt bước đến nói:
- Lâu rồi không thấy cậu hút thuốc.
Tae Hyung nghe Nam Joon nói thế thì cười lạnh nhạt quăng điếu thuốc xuống đất rồi dùng chân dí tàn thuốc cho tắt ngúm. Nam Joon thấy vậy thì cũng không nói gì thêm nữa chỉ vỗ vai cậu một cái rồi nói:
- Anh vào trong trước đây.
Nhưng khi cậu dợm bước đi thì Tae Hyung đã lên tiếng hỏi:
- Cô ấy sao rồi?
Nam Joon hơi sững người khi nghe Tae Hyung rồi cậu quyết định quay lưng nhìn thẳng Tae Hyung bày tỏ ý kiến của mình.
- Kim Tae Hyung! Anh coi cậu là anh em nên mới nói thật lòng với cậu. Anh không hiểu tại sao Yoon Ha lại nói như thế với cậu nhưng anh không tin và cũng không bao giờ tin. Han Yoon Ha mà anh biết chính là người mà cậu đã yêu. Nếu như Yoon Ha đối xử với cậu như thế, anh cho là cô ấy có nỗi khỗ riêng. Nếu như cô ấy thật sự làm nghề đó, chắc chắn anh là người mà cô ấy phải nói, bởi vì con gái làm trong nghề này rất cần bảo kê để bảo vệ cho bản thân mình. Huống chi một cô gái xinh đẹp như Yoon Ha thì càng cần có người bảo kê trước những kẻ ganh ghét.
Nam Joon nhìn Tae Hyung một cái rối tiếp tục nói:
- Cứ cho là cô ấy muốn giấu vì mối quan hệ với gia đình anh, không muốn mẹ cô bị xấu hổ với mọi người. Nhưng anh lớn tuổi hơn cậu rất nhiều, càng lớn tuổi hơn Yoonie. Kinh nghiệm ở giang hồ của anh không thua bất cứ ai, hạng người nào anh cũng gặp. Nếu Yoonie là một cô gái ham tiền thì trong thời gian gặp lại, anh chắc chắn sẽ nhận ra bản chất của cô ấy. Nhưng anh không thấy gì ngoài một cô bé ngoan chịu thương chịu khó, và rất tự trọng.
Nam Joon vỗ vai Tae Hyung một cái nữa rồi nói:
- Anh chỉ muốn vì Yoonie bày tỏ một chút ấm ức mà thôi. Thời gian đã qua lâu như vậy, chắc cậu cũng đã quên cô ấy rồi. Nhưng cô ấy lúc đó là thật sự yêu cậu chứ không phải tiếp cận cậu vì tiền đâu.
Nam Joon nói xong thì bỏ vào trong phòng. Tae Hyung ở ngoài với những lời phân trần của Nam Joon cảm thấy tim mình co thắt lại, một chút hạnh phúc nhỏ nhoi đang len lõi.
" Son Nam Joon! Hy vọng được như anh nói. "
Lý trí bắt đầu đấu tranh giữa yêu và hận, Tae Hyung cảm thấy rất sợ. Nếu sự thật được như lời Nam Joon thì trái tim khô cạn và đau khổ của cậu như được suối nguồn tươi mát làm sống lại. Còn nếu không....Tae Hyung cảm thấy sợ hãi nếu như đó là sự thật, cậu sẽ không thể chịu đựng được. Lần nữa đau khổ, lần nữa xót xa.
Người tài xế chở Tae Hyung đi ngang một ngã tư gặp đèn đỏ, họ dừng lại. Cậu mệt mỏi đưa mắt nhìn xung quanh, bỗng từ xa xa cậu nhìn thấy một dáng người quen thuộc.
Thần trí thoát khỏi mệt mỏi, cậu ngồi bật dậy quan sát cho rõ. Gương mặt Yoon Ha hiện ra ở trạm xe buýt bên kia đường, vẫn mái tóc dài đen mượt, vẫn đôi mắt u buồn, vẫn đôi môi hồng. Cô mặc một chiếc áo sơ mi màu hồng giống như đồng phục của nhân viên đang đứng trạm xe buýt bên kia đường.
Tae Hyung lập tức lao ra khỏi xe chạy băng qua bên kia đường mặc kệ những chiếc xe đang chờ tới trong ánh nhìn ngạc nhiên không hiểu đã xảy ra chuyện gì của người tài xế và tiếng mắng chửi của người đi đường vì họ buộc phải thắng xe gấp.
Nhưng khi Tae Hyung vừa băng qua nửa con đường thì một chiếc xe buýt chờ tới, sau đó chiếc xe chạy đi mang theo hình đoàn người. Bóng dáng Yoon Ha cũng không còn ở nơi đó nữa.
Hụt hẫng! Đó là cảm giác lúc này của Tae Hyung. Cậu đã nói với bản thân là sẽ xem cô như người xa lạ vậy mà khi vừa nhìn thấy cô cậu lại như kẻ điên lao đến mặc kệ mọi thứ. Cuối cùng thì dù đã nói ngàn lần sẽ quên cô, cậu cũng không làm được. Kim Tae Hyung đứng giữa lòng đường ngữa đầu nhìn trời cười điên dại thầm trách bản thân sao lại quá si tình.
Người tài xế hôm sau lại bị Tae Hyung bắt chờ ở một góc ngã tư ấy cũng vào giờ đó. Cậu biết cô làm việc rất có giờ giấc, hôm qua cô đã đi giờ này thì hôm nay cũng đi vào giờ này. Cậu không đứng ở ngay trạm xe mà đứng ở đó một khoảng khá xa. Tae Hyung chỉ muốn được nhìn thấy hình bóng Yoon Ha mà không dám đến gần, cậu sợ, sợ một lần nữa lại ôm chầm lấy cô, tha thứ cho cô tất cả.
Người tài xế thấy Tae Hyung cứ trú mục vào trạm xe buýt như tìm ai đó, cậu cũng ngoái đầu nhìn theo. Cậu chú ý, cứ thấy một cô gái mặc chiếc áo hồng đồng phục thì cậu lại nhổm người ngồi thẳng lên nhìn ra rồi thất vọng ngã người ngồi xuống.
Đợi hơn hai tiếng đồng hồ mà vẫn không thấy bóng dáng Yoon Ha đâu, Tae Hyung cảm thấy thất vọng vô cùng. Cậu không hiểu được bản thân mình nữa. Rõ ràng ý chí bảo cậu không được gặp cô nữa, đừng đi tìm cô. Nhưng trái tim lại bảo muốn nhìn thấy cô thêm lần nữa.
Nhìn thấy nét mặt Tae Hyung chất chứa sự thất vọng, người tài xế hắng giọng một chút nói:
- Phó tổng giám đốc, nếu cậu muốn tìm một cô gái mặc áo sơ mi màu hồng đồng phục kia thì xin hãy đến công ty. Bởi vì đồng phục đó là của nhân viên mới đến của công ty ta.
Yoon Ha vốn dĩ thực tập ở công ty, trưởng phòng thấy cô thông minh lanh lợi nên đề nghị cô đến làm. Cho nên khi vào làm, cô không hề có cảm giác xa lạ. Mọi người trong phòng cũng khá thân thiện và vui vẻ. Nhưng thông thường mọi người chờ đúng giờ mới đến, chỉ có Yoon Ha và một vài người đến trước để dọn dẹp và pha cà phê cho mọi người vì họ là lính mới.
Nhưng hôm nay, cô vừa vào phòng thì tất cả mọi người đều tập trung đầy đủ và trên nét mặt ai nấy đều lộ rõ vẻ căng thẳng. Cô hơi ngạc nhiên khi thấy ai nấy cũng tự dọn dẹp bàn làm việc của một một cách ngăn nắp sạch sẽ. Mọi giấy tờ đều được sắp xếp ngay ngắn và phân loại rõ ràng. Ngay cả chị Jennie – tổ trưởng cũng tỏ vẻ sốt sắng vô cùng.
Không rõ là đã xảy ra chuyện gì, muốn hỏi nhưng thấy vẻ mặt căng thẳng của mọi người nên cô không dám hỏi. Yoon Ha đưa mắt nhìn Rosé dò hỏi nhưng Rosé cũng lắc đầu. Hai người bèn ngồi vào chỗ ngồi của mình và cũng bắt chước dọn chỗ ngồi. Vì bình thường cô luôn sắp xếp bàn làm việc ngay ngắn cho nên cũng không phải dọn dẹp gì nhiều. Cô bèn đi pha cà phê cho mọi người.
Bên ngoài cửa một chiếc xe đỗ xịch ngay cửa, người tài xế vội vàng ra khỏi ghế lái chạy vòng qua bên kia mở cửa một cách cẩn thận, cúi đầu mời người trong xe bước ra.
Một chàng trai mặc bộ comple màu đen trông phong độ cực kì, mái tóc vuốt keo bóng mượt để lộ quầng tráng cao tỏa sáng. Gương mặt hoàn mỹ với làn da trắng nhưng lại mang khí sắc lạnh lùng. Đặc biệt là đôi mắt rất sáng, nhưng phát ra tia lạnh lẽo, đôi chân mày rậm và cái miệng xếch lên đầy vẻ cao ngạo.
Cả sảnh đứng hai hàng người, thấy cậu bước ra khỏi xe vội vàng chạy đến cúi đầu chào:
- Phó tổng giám đốc, cậu đã đến!
Kim Tae Hyung ( BTS )
Son Nam Joon - Kim Nam Joon ( BTS )
<mình đổi họ để đỡ bị trùng với nhà main nhé>
Min Suga ( BTS )
Jeon Jung Kook ( BTS )
Park Jimin ( BTS )
Jennie ( BLACK PINK )
Rosé ( BLACK PINK )
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top