Chương 81 : Cố Thiên Kì té gãy chân

Được Sở Dật ôm ấp thật ấm áp, Đỗ Tiểu Tiểu cảm thấy thỏa mãn, nam nhân như vậy mới là người cô muốn.Thế nhưng là trong lòng, một chỗ nào đó lại phảng phất như thiếu khuyết .

Khuấy canh, Đỗ Tiểu Tiểu tùy ý để Sở Dật ôm cũng không tránh thoát, Sở Dật ma sát cô, động tình lúc cúi người xuống tới tiến đến trước mặt của cô, Đỗ Tiểu Tiểulập tức khẩn trương lên, vội vàng lúng túng cúi đầu nói : " Tiêu, Sở Dật, anh giúp em cầm một chút muối, nên thêm muối ".

Sở Dật cảm giác được cô né tránh, thân thể cứng ngắc lại một chút, nhưng là rất nhanh khôi phục thành dáng vẻ bình thường , đem muối đưa cho cô, ôn nhu cười: " Anh vẫn là không ở nơi này để em phân tâm, anh đi bên ngoài chờ lấy ăn cơm ".

Đỗ Tiểu Tiểu gật đầu, cầm muối thật chặt cắn môi.

Quá kém...... Cô vừa rồi né tránh thật là kém cỏi, cô đặt quyết tâm muốn cùng Sở Dật ở cùng một chỗ, thời điểm Sở Dật muốn hôn cô, cô không nên né tránh.

 Đỗ Tiểu Tiểu lý giải Sở Dật, Sở Dật không phải háo sắc, chỉ là hai người thật vất vả cùng một chỗ, hắn chỉ là khó kìm lòng nổi muốn đụng vào cô, phản ứng như vậy mới là bình thường, cô né tránh quá thương tổn Sở Dật.

 Đỗ Tiểu Tiểu , mày không thể như thế này, tỉnh lại một chút.

Sở Dật cái gì đều cho mình, mình...... Không thể lại bởi vì loại Cố Thiên Kì bại hoại kia mà dao động.

Quyết định, Đỗ Tiểu Tiểu cùng Sở Dật cùng nhau sau khi ăn cơm trưa, hai người an vị ở trên ghế sa lon cùng một chỗ xem phim,  Đỗ Tiểu Tiểu cầm sô cô la để lên bàn.

Sở Dật nhìn thoáng qua, nhếch miệng lên cười: " Sô cô la viên, anh nhớ được em thích ăn nhất, bất quá ăn thế nào cũng không mập ".

Đỗ Tiểu Tiểu hơi đỏ mặt, bĩu môi nói: " Lúc anh cõng em từ trên núi xuống, cũng không phải nói như vậy, anh nói em ăn sô cô la nhiều, cho nên mới sẽ nặng ".

Sở Dật cười khổ: " Anh làm sao còn nhớ rõ chứ ".

Đỗ Tiểu Tiểucắn môi, nhỏ giọng phản bác: " Em không phải cũng có nhớ hay không, chuyện em thích ăn sô cô la viên......"

Hai người lập tức đều rơi vào trầm mặc, loại trầm mặc này lại không phải lúng túng, mà là có chút quá mức ôn nhu. Đan xen ký ức cả hai thì ra cả hai ai cũng không có quên. Cũng là, đã từng như vậy khắc cốt ghi tâm, sao có thể nói quên liền quên.

 Đỗ Tiểu Tiểu thả viên sô cô la, hít một hơi, tim đập rộn lên mở miệng: " Sở Dật, anh có muốn ăn sô cô la hay không ".

Sở Dật rất ưa thích ăn đồ ngọt, bất quá cô thích ăn gì hắn đều thích. Ý cười bên môi đẩy ra, Sở Dật thanh âm như thu thuỷ cởi mở nhu hòa: " Em cho đương nhiên ăn ".

 Đỗ Tiểu Tiểu gật gật đầu, nhưng không có sở trường về sô cô la, mà là bỗng nhiên đụng lên mềm mại cặp môi thơm, Sở Dật sửng sốt một chút,  sô cô la liền thuận cái lưỡi thơm tho đưa tới.

Đây là lần đầu tiên , Sở Dật hôn cô, đây cũng là Sở Dật —— Nụ hôn đầu tiên. Trời chiều đưa ánh sáng của riêng cô bao phủ thân thể nho nhỏ của cô, phía sau của cô giống như là mọc ra đôi cánh trắng noãn.

Sở Dật trừng to mắt, cảm giác trên môi giống như lửa thiêu đốt,  tóc dài cô đen nhánh rũ xuống trên cổ của hắn, không chỉ trêu chọc trái tim của hắn cuồng loạn .

Năm kia hắn đã không nhỏ, vẫn còn không có cùng bất kỳ nữ nhân nào phát sinh qua bất cứ chuyện gì, bởi vì huấn luyện quân đội  cùng đối với  yêu thương việc Đỗ Tiểu Tiểu, để hắn không có cách nào cùng bất kỳ nữ nhân nào hôn lên giường.

Sở Dật sửng sốt ba giây, cảm giác được đôi môi lửa nóng mà mềm mại muốn chạy trốn , mới lập tức bị động trở thành chủ động, ôm lấy cô dùng sức hôn lên môi của cô, có chút kích động có chút ít có bá đạo.

Đây là người hắn yêu, một mực một mực yêu tha thiết, khát vọng có người, mặc kệ hắn cái gì đều mặc kệ, để lý trí cùng tự chủ đều tan đi, là cô —— Chủ động hôn hắn.

Ôm lấy Đỗ Tiểu Tiểu, hơi thở lửa nóng của Sở Dật, hơi thở quân nhân lập tức đập vào mặt,  trên mặt Đỗ Tiểu Tiểu khô nóng, muốn né tránh, lại bị ôm chặt hơn, cả người đều bị đè xuống ghế sa lon.

 Đỗ Tiểu Tiểu bản năng muốn giãy dụa, không muốn, không muốn, cô không muốn......

" Không......

"  Tiểu Tiểu, anh yêu em ". Nhẹ nhàng thở hổn hển, hắn cúi người ở trên người cô, thâm tình nói.

Nhìn qua hai con ngươiSở Dật luôn mang theo nhàn nhạt đau thương ,  Đỗ Tiểu Tiểu một câu cũng nói không nên lời, lời nói toàn bộ cắm ở trong cổ họng. Cô tại sao có thể cự tuyệt hắn, người này là cô từ trên bàn giải phẫu liều mạng tất cả khí lực bắt trở lại, cô không muốn hắn chết. Người này là vì muốn cô thực hiện hứa hẹn tình yêu  trở về.

Cô không có cách nào cự tuyệt, cắn môi, tay Đỗ Tiểu Tiểu không còn khước từ hắn. Cô đau lòng Sở Dật, cô cự tuyệt không được Sở Dật, cô hiện tại cũng nhất định có thể một lần nữa yêu Sở Dật sao.

Cô có thể, bởi vì cô không ghét Sở Dật đụng vào.

Chỉ là......

" Đỗ Tiểu Tiểu, do em châm lửa ". Cặp mắt đào hoa kia, thu sớm ban đêm, nam nhân từ mị đứng dưới lầu nhà cô, vì cái gì còn muốn ở lúc này xâm nhập trong đầu cô, vì cái gì, Cố Thiên Kì, tôi muốn từ bên cạnh anh thoát ra, anh vì cái gì còn muốn xuất hiện trong đầu của tôi, không buông tha.

" Reng reng reng!!!! " Tiếng chuông chói tai bỗng nhiên vang lên, đem hết thảy đều quyết định,   Đỗ Tiểu Tiểu thở hổn hển, nhìn trên bàn điện thoại. Sở Dật nhìn thoáng qua muốn tiếp tục, thế nhưng là điện thoại kéo dài vang lên.

" Reng reng reng! Reng reng reng! " Một lần một lần, cuối cùng vẫn để Sở Dật không có cách nào tiếp tục. Điện thoại đáng chết này! Ở trong lòng giận mắng, Sở Dật nhưng lại không thể không sắc mặt đỏ lên từ trên người  Đỗ Tiểu Tiểuđứng dậy, Sở Dật lúng túng nói: " Vậy , anh đi tắm rửa, em nghe đi ".

Đỗ Tiểu Tiểu sửa sang lại cổ áo, yên lặng gật đầu, trong lòng lại không hiểu thở dài một hơi.

Cúp điện thoại một lần lại tiếp tục gọi tới,  Đỗ Tiểu Tiểu cầm lên, thấy là mã số xa lạ, sửng sốt một chút mới nhận.

" Uy , xin chào, tôi là Đỗ Tiểu Tiểu ".

Người bên kia thanh âm có chút vui vẻ nói: " Quả nhiên là cô, tôi đang suy nghĩ trong điện thoại di động Cố Thiên Kì 'Bé thỏ trắng' này Có phải là cô hay không "

Đỗ Tiểu Tiểu ngơ ngác một chút, phản ứng đầu tiên tới thanh âm này có chút quen tai, mà lại cùngCố Thiên Kì có chút giống, hẳn là Cố Thiếu Kỳ. Phản ứng thứ hai  là, ——|||  Cố Thiên Kì tại sao muốn đem tên của cô lưu thành bé thỏ trắng.

Bất kể như thế nào, nhận được cú điện thoại này,  trái tim Đỗ Tiểu Tiểu phanh phanh nhảy loạn. Nhìn chung quanh một lần, phát hiện Sở Dật không ở đây,  Đỗ Tiểu Tiểu mới tiếp tục nói: " Là Cố Thiếu Kỳ tiên sinh sao, xin hỏi ngài có chuyện gì không? "

Cố Thiếu Kỳ nhíu mày, nhìn một chút nam nhân trên giường như cũ đang hôn mê , tâm tình vui vẻ nói: " A, không có việc gì lớn, chính là thông báo cho cô một tiếng,  Cố Thiên Kì hắn té gãy chân ".

" Cái, cái gì?! "  Đỗ Tiểu Tiểu kêu sợ hãi, trợn mắt hốc mồm.

Đây mà coi là không có việc hệ trọng!! Giấc mộng nhớ tới đêm qua cư nhiên là thật, Đỗ Tiểu Tiểu khẩn trương hỏi: " Đã xảy ra chuyện gì, anh ấy hiện tại, anh ấy hiện tại đến cùng thế nào? Cố Thiên Kì, chân của anh ấy, chân của anh ấy sẽ không thật sự có chuyện gì chứ ".

Cố Thiếu Kỳ nhìn một chút Cố Thiên Kì trên giường , nhíu lông mày anh tuấn : " Có phải có chuyện hay anh, cô đến xem một chút chẳng phải sẽ biết sao? "

Trái tim bỗng nhiên thít chặt, Đỗ Tiểu Tiểu thật chặt cắn môi.

Đi xem anh...... Sao?

" Tiểu Tiểu, điện thoại của ai? " Sở Dật cầm quần áo phải vào bể tắm, thuận miệng hỏi một câu,   Đỗ Tiểu Tiểu vội vàng che điện thoại nói: " Một người bạn gọi tới, em muốn đi ra ngoài một chút,  anh, tự anh chăm sóc tốt mình ". 

Sở Dật cười cực kỳ tín nhiệm gật đầu: " Được, trên đường cẩn thận một chút ".

 Đỗ Tiểu Tiểu gật đầu, có chút bối rối đối với điện thoại hạ giọng nói: " Chúng ta gặp nhau đi, gặp mặt lại nói ".

Cố Thiếu Kỳ nhún vai: " Vậy liền ở quán cà phê gặp đi ".

Nói một chỗ không gần không xa ,  Đỗ Tiểu Tiểu cúp điện thoại vội vã đi.

Sở Dật nhìn thấy bóng lưng cô vội vàng rời đi , đứng tại lầu hai trên bậc thang nắm thật chặt nắm cầu thang xoay tròn chất gỗ .

Hắn...... Kỳ thật đều nghe được, là chuyện liên quan tới Cố Thiên Kì . Giữa cô cùng Cố Thiên Kì nhất định phát sinh rất nhiều chuyện. Thật sâu hít thở, Sở Dật cúi đầu, nhẹ giọng nói với mình: " Không có chuyện gì, Sở Dật, mày có thể thắng Cố Thiên Kì, nhất định có thể ".

Không có người nào so với hắn yêu Đỗ Tiểu Tiểu hơn hắn, không phải sao? Dựa vào những này, dựa vào cô đã từng yêu mình , rất nhanh hắn liền có thể đem cô cướp về, đường đường chính chính.

Đỗ Tiểu Tiểu lao ra về sau liền gọi xe, lòng nóng như lửa đốt hướng về quán cà phê đi. Mà bên kia Cố Thiếu Kỳ cũng không có xuất phát.

Nhíu mày, Cố Thiếu Kỳ đưa di động trực tiếp nện ở trên giường nhắm mắt lại trên thân người: " Giả trang ngủ gì chứ, đứng lên cho con ".

Cố Thiên Kì vặn môi, lại không mở hai mắt ra: " Tôi bị tổn thương , cậu nhẹ nhàng một chút ".

Cố Thiếu Kỳ câu lên con ngươi hẹp dài châm chọc nói: " Thật không ngại nói mình bị tổn thương , đường đường chiến thần Nam Vương,  thần xe kia, vậy mà lại đâm vào trên núi, còn cần con đi nhặt xác cho cậu. Dựa theo sự hiểu biết của con đối với cậu, đều đến điểm cuối cùng, hẳn là sẽ không xuất hiện bất kỳ sai lầm mới đúng, lúc ấy cậu đang suy nghĩ gì? "

Đối với với Cố Thiếu Kỳ tìm tòi nghiên cứu, Cố Thiên Kì nghiến răng nghiến lợi, mở ra phẫn nộ hai con ngươi,Cố Thiên Kì nói: " Chuyện mắc mớ gì đến chuyện của cậu! Chế giễu nhìn sướng rồi, cậu có thể cút! "

 Cố Thiếu Kỳ trừng mắt: " Lòng lang dạ thú! Là con  đem cậu nhấc trở về không nói, vừa rồi cũng vẫn là con gọi điện thoại cho cô ấy! Đừng cho là con không biết ý đồ kia của cậu, cậu không phải liền là muốn gọi cho ấy biết cậu bị sao! "

Tâm sự bị vạch trần, Cố Thiên Kì cảm thấy  khó xửdị thường , bỗng nhiên  gầm thét: " Ai cần cô ta biết! Loại phụ nữ như cô ta tôi đi trên đường vừa nắm một bó to! Tôi ước gì cô ta  tranh thủ thời gian biến mất, đừng lại xuất hiện ở trước mặt tôi! Tôi không muốn nhìn thấy cô ta! "

 Cố Thiếu Kỳ biết hai người kia xảy ra chuyện, đêm hôm đó thời điểm hắn cõng Cố Thiên Kì trở về , Cố Thiên Kì trong mơ hồ gọi  tên Đỗ Tiểu Tiểu ".

Gia hỏa này luôn miệng nói không tin tình yêu, kỳ thật sớm đã bị người ta cuốn lấy tâm, chỉ tiếc hắn tính toán toàn bộ đều đánh nhầm. Thật sâu thở dài, Cố Thiếu Kỳ nhìn anh, chân thành nói:  "Cố Thiên Kì , chuyện lần này, thật không có khả năng hướng về dự đoán của cậu phát triển, vừa rồi trong điện thoại, cô ấy nói...... Cô ấy không đến ".

  Cố Thiên Kì thân thể lập tức cứng đờ, tất cả tức giận phảng phất trong nháy mắt toàn bộ đều tiêu tán, gục đầu xuống, nhìn xem chân mình thụ thương , chỉ cảm thấy rất buồn cười.

Cô nói: Cô không đến? Ha ha ha, ha ha ha ha, cô vậy mà nói cô không đến. Mà anh vậy mà ngu xuẩn đến bởi vì cô mà thụ thương, thậm chí  như vậy trong nháy mắt anh còn đang suy nghĩ, nếu như anh cũng thụ thương cô có thể cũng vì mình khóc đến như thế hay không, không khóc cũng tốt, ít nhất, ít nhất cũng đến.

Quá buồn cười, nữ nhân kia tính là thứ gì chứ, vậy mà có thể chi phối tâm tình Cố Thiên Kì anh.

Dùng sức câu lên khóe môi, trong lòng có bao nhiêu chỗ đau Cố Thiên Kì cười liền có bao nhiêu không quan trọng, nhún vai,  Cố Thiên Kì nhấc lên cặp mắt đào hoa cười: " Cô ta không đến vừa vặn, tới tôi cũng sẽ không liếc nhìn cô ta một cái. Nói đến,  chân này của tôi lúc nào có thể bình phục ".

" Năm ngày , không nghiêm trọng.

Quay người nằm xuống, thanh âm Cố Thiên Kì bình tĩnh thảnh thơi nói : " Đi sắp xếp cho tôi mấy người y tá, quy tắc cũ, da trắng mỹ mạo đôi chân dài, ngực cũng phải lớn, tôi muốn ngủ, cậu đi đi ".

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top