Chương 76 : Người yêu khác

Sự việc..... Làm sao lại phát triển thành dạng này!

Cô cùng Cố Thiên Kì cùng nhau đứng tại quảng trường mùa xuân, sắc mặt Sở Âm Âm  nặng nề đeo túi xách. Ba mươi phút trước nam nhân này nói có chuyện rất quan trọng muốn cùng cô nói, cái gọi là chuyện quan trọng chính là......

Cố Thiên Kì  hai tay cắm ở túi, thanh âm bá đạo lại tùy ý: " Tôi muốn tặng quà cho cô ấy, cô giúp tôi xuất một chút chủ ý ".

Dựa vào đâu! Sở Âm Âm nhịn không được ở trong lòng giận mắng, nhìn thấy Cố Thiên Kì nghiêm túc nói: " Tôi nghĩ thời gian của tôi mặc dù so ra kém quý giá hơn Cố thiếu ,  nhưng cũng coi như được không rẻ a......"

Cố Thiên Kì nhíu mày nói: " Tôi biết cô chuyên môn về làm tài chính và kinh tế , tôi làm luận văn tốt nghiệp cho cô, thế nào? "

Sở Âm Âm khóe miệng co giật một chút,  thật ra vấn đề này vì anh của cô, cô nhất định phải kiên quyết cự tuyệt, thế nhưng là a......

" Thành giao. Đồ trang sức bạc hoặc là bạch kim , không cầu quý báu, chỉ cầu động lòng người ". Sở Âm Âm gật gật đầu, nói nghiêm túc.

Đầu tiên nhất định phải nói rõ, đây không phải tham lam! Không phải là vì cái gì luận văn! Cô chỉ là tiến một bước tìm hiểu quan hệ  Cố Thiên Kì cùng Đỗ Tiểu Tiểu , không phải có một câu như vậy sao?

Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con, cô nhìn như là đang giúp Cố Thiên Kì , thật ra cô cũng có chút lời nói muốn tìm Cố Thiên Kì  nói chuyện.

Cố Thiên Kì nghe Sở Âm Âm, trong lòng hơi động nói: " Cổ ngữ có nói, vì nữ nhi để tóc xanh, kết tóc đến trăm năm, tặng lược bạc thế nào? "

Sở Âm Âm khóe miệng co giật, lộ ra biểu lộ giống như trào phúng lại vô lực kỳ quái , chăm chú hỏi: " Xin hỏi anh tính cùng cậu ấy dắt tay trăm năm đến đầu bạc sao? "

 Cố Thiên Kì bĩu môi: " Vậy vẫn là chọn cái khác đi ".

Sở Âm Âm bĩu môi, hai người nhìn một vòng, cuối cùng Cố Thiên Kì cảm thấy Đỗ Tiểu Tiểu  giống lông vũ nhẹ nhàng, liền mua dây chuyền lông vũ bạch kim.

Cố Thiên Kì nhíu mày nói : " Y theo tính cách thiên sứ kia của cô ấy, cái này thích hợp nhất ".

Sở Âm Âm nhìn , trong lòng khẽ giật mình. Anh cùng anh trai mình, đều cảm thấy cô là nữ thiên sứ nhu hòa , vậy tình cảm bọn họ là giống nhau sao?

 Sở Âm Âm thật sâu hít một hơi, chân thành nói: " Cố thiếu, chúng ta có thể bỏ qua một bên thân phận nói nghiêm túc một chút chuyện không? "

Cố Thiên Kì nghĩ nghĩ gật đầu: " Nói đi, tôi cũng đúng lúc có chút việc cần nói ".

Được Cô đại tổng tài kim khẩu ban ân, Cố Thiên Kìlập tức đưa ra vấn đề bén nhọn : " Anh cảm thấy anh cùng Đỗ Tiểu Tiểu thế này bình thường sao? Anh nói các người lại không tính kết giao, anh tìm cậu ấy làm tình nhân cậu ấy không chịu, cậu ấy muốn cùng anh yêu đương, anh không nguyện ý, hiện tại thế này tính là quan hệ gì ".

 Cố Thiên Kì cũng không cảm thấy như vậy có vấn đề gì, cặp mắt đào hoa nhẹ câu: " Quan hệ như vậy không phải vừa vặn sao? Chúng tôi đều có thể bứt ra trở ra. Có một ngày ai không muốn tiếp tục, liền có thể bứt ra trở ra. Trọng yếu là quá trình, cùng kết quả không quan hệ ".

Sở Âm Âm  cúi đầu, " Vậy anh thật có thể dễ dàng tha thứ có đàn ông khác đến yêu cô ấy sao? Có lẽ có thể chịu đựng cô bởi vì yêu nam nhân khác mà rời đi anh ? "

  Cố Thiên Kì nghe nói như thế khóe miệng nở nụ cười càng thêm kiên định, nhớ tới mấy ngày gần đây ngọt ngào, anh có nắm chắc.

" Sẽ không, cuối cùng người thắng là tôi, dù là không thắng, tôi cũng có tự tin Đỗ Tiểu Tiểu tìm không thấy loại  tình yêu cô muốn kia ".

Bước chân Sở Âm Âmdừng lại, cô nghĩ đến Đỗ Tiểu Tiểu, mấy năm này Đỗ Tiểu Tiểu trải qua không tốt, Kiều Vân loại cặn bã kia lúc đầu không xứng ở bên cạnh cô ấy, Đỗ Tiểu Tiểu lúc đầu cũng không nên bi quan như vậy.

Cảm thấy được người yêu rất khó.

Cô nghĩ đến Đỗ Tiểu Tiểu nói, yêu một người chỉ là không cách nào tự kềm chế tình cảm, dù là cuối cùng bất đắc dĩ muốn tách ra, cô ấy cũng nguyện ý.

Kỳ thật, bên cạnh cô ấy một mực  yêu tha thiết nam nhân của cô ấy, là cô hủy cơ hội đạt được hạnh phúc của Đỗ Tiểu Tiểu .

Trong lòng lập tức cảm thấy khó chịu, Sở Âm Âm ngẩng đầu, trong mắt mơ hồ mang theo lệ , nghẹn ngào đối nói với Cố Thiên Kì : " Cậu ấy không phải là không có nam nhân tốt yêu, cậu ấy ban đầu yêu nam nhân không nên yêu , hắn chỉ là có không thể không rời đi nỗi khổ tâm riêng của cậu ấy. Nếu như sớm biết cậu ấy muốn chỉ là muốn cùng người yêu cùng một chỗ, không cầu thiên trường địa cửu, bọn họ đã sớm nên ở cùng một chỗ. Cố Thiên Kì , cậu ấy đáng giá tất cả nam nhân tốt yêu, cho nên anh không thể tự tin như vậy ".

Sở Âm Âm nói xong xoay người rời đi, không cho Cố Thiên Kì bất luận cái gì cơ hội nói chuyện.  Cố Thiên Kì đứng tại chỗ sắc mặt âm trầm, cau mày.

Đây là tình huống như thế nào? Anh tự tin cũng có lỗi sao? Hơn nữa, anh rất hiếu kì người đàn ông kia không thể không rời đi là ai. Đỗ Tiểu Tiểu rất yêu anh ta sao? Yêu tới trình độ nào? Hiện tại còn...... Không quên hay nhớ?

Không, không có khả năng! Cố Thiên Kì lắc đầu, anh tuyệt đối không tin  trong lòng Đỗ Tiểu Tiểu còn có người khác, lúc cô đối mặt mình tất cả biểu lộ đều là thật, cô e lệ, kiều mị, mỉm cười, hạnh phúc đều là thật.

Trò cười, đặt vào nam nhân nhưCố Thiên Kì vậy không yêu, nam nhân nào có thể rung chuyển lòng của cô ?

Nắm chặt dây chuyền trong tay, mặc dù trong lòng Cố Thiên Kìnghĩ như vậy, nhưng chuyện này lại không thể tránh khỏi trở thành một nút thắt trong lòng của anh.

Quấn quanh trong lòng anh, mãi cho đến ngày thứ hai, cùng Đỗ Tiểu Tiểu gặp mặt, nhìn thấy  khuôn mặt tươi cười sinh động của cô, nhìn thấy cô đối với mình lộ ra ngoài thẹn thùng hơn nữa rất nhiều.

Ở trong lòng, Cố Thiên Kìnói thầm: Đúng rồi, cô là như thế này lòng tràn đầy mắt đều nhìn mình, làm sao lại nghĩ lấy người khác chứ? Chuyện không thể nào.

Mà lại Đỗ Tiểu Tiểucòn nói về nhà đọc 《 Gates So không tầm thường  》 Khóc như mưa. Cố Thiên Kì cố ý trêu tức cười, nói đây chính là phụ nữ , chịu không nổi một chút xíu cảm động.

Hòa bình lại tươi đẹp  mãi cho đến thứ tư,  ngày hẹn hò,  Đỗ Tiểu Tiểu đem cho anh quần áo được làm cẩn thận đặt bên trong hộp quà tặng đẹp mắt , Đỗ Tiểu Tiểu mặc áo t - shirt màu trắng , nửa váy hình trên thuyền màu lam , đem tóc dài mềm mại buông xuống, nhìn mình trong gương,  Đỗ Tiểu Tiểu  hoảng hốt cảm thấy mình phảng phất lại trở về lúc đại học .

Cô trong phòng đọc sách , lúc cô uống cà phê đều là quen thuộc thả ba cục đường, thế nhưng là ba cục đường có chút đắng, bốn cục có chút quá ngọt. Thế là mỗi lần Sở Dật đều sẽ tinh chuẩn tách ra một nửa cục đường,  trong cà phê cô thả 3 rưỡi cục đường.

Hiện tại nhớ tới, Đỗ Tiểu Tiểu không khỏi bật cười. Sớm tại lúc kia,  Đỗ Tiểu Tiểu liền nên phát hiện anh ta thích quan tâm, có lẽ chỉ là thích quan tâm mà thôi, không phải chỉ ôn nhu một mình cô.

Lắc đầu, đem Sở Dật từ trong đầu đuổi đi ra, Đỗ Tiểu Tiểu ôm hộp quà tặng đắc ý nghĩ, Cố Thiên Kì có thể hay không thích , nhất định sẽ thích. Cô là ai a, Đỗ Tiểu Tiểu a, tương lai muốn trở thành chuyên gia thiết kế thời trang lợi hại nhất.

Đỗ Tiểu Tiểu nghĩ đến ra cửa,  xe Cố Thiên Kìdừng ở trên đường lớn, cô vẫn còn có chút cẩn thận, sợ người nói xấu.  Cố Thiên Kìmặc dù khó chịu, nghĩ đến trong nhà cô  chính là chỉ có một cô gái, cha mẹ đều không có ở đây, bị người nói nhàn thoại nói nhiều đáng thương, cuối cùng liền thỏa hiệp.

 Đỗ Tiểu Tiểu vừa xuất hiện tại trước mặt Cố Thiên Kì,  Cố Thiên Kìliền giật mình.

Bộ dáng cô bây giờ thanh thuần tựa như là mười sáu tuổi , rất là đẹp mắt, bé thỏ trắng mỹ vị ngon miệng khí chất từ bên trong ra ngoài phát ra, hoàn toàn cũng làm người ta muốn lập tức bổ nhào vào, hoặc là dứt khoát lừa lấy.

 Trái tim Cố Thiên Kì trong nháy mắt có chút nhiễu loạn, anh bỗng nhiên nghĩ, nếu là mình lên đại học lúc ấy gặp phải Đỗ Tiểu Tiểu như vậy, nên làm thế nào.

Có thể hay không ở trường học trên đường lớn ngăn đón cô, nhất định phải cho cô học bài tập bổ túc. Nặng nề gật đầu, Cố Thiên Kì cảm thấy rất có khả năng, tuyệt đối là anh sẽ làm nên việc.

Đỗ Tiểu Tiểu mở cửa xe đi lên, nở nụ cười vô hại nói : " Em nghĩ đến đi trường học mặc trẻ một chút, có thể hay không quá kì quái ".

Cố Thiên Kì lắc đầu, cơ hồ muốn giơ ngón tay cái lên, bất quá tốt xấu anh xuất thân cao quý, cho nên chỉ thản nhiên nói: " Rất không tệ ".

Nghe anh nói một câu như vậy,  Đỗ Tiểu Tiểu cũng cảm thấy thật là tốt được tán dương, đem đồ vật trong tay  nâng đến trước mặt anh, Đỗ Tiểu Tiểu nói  : " Quà tặng ".

 Cố Thiên Kì nhíu mày, nhìn thấy hộp lớn như thế hiếu kì hỏi: " Là cái gì? "

Đỗ Tiểu Tiểu nói : " Anh , anh trở về hãy xem ".

Cố Thiên Kì trong lòng ngứa, vươn tay liền hủy đi dây lụa.

" Em không biết quà tặng chỉ có nắm bắt tới tay lập tức nhìn mới có thể kéo dài tâm tình vui vẻ sao? Hiện tại liền nhìn ". Còn không đợi Đỗ Tiểu Tiểu ngăn lại, hộp đã bị mở ra, Cố Thiên Kì nhìn thấy trong hộp chồng chất áo khoác chỉnh tề , nhãn tình sáng lên.

Đỗ Tiểu Tiểu xấu hổ cúi đầu nói: " Cái đó, chính em làm, cũng không biết anh có thích hay không ".

Cố Thiên Kì  không nghĩ tới cô sẽ đích thân làm quần áo cho mình, loại tâm tình này anh không biết nên hình dung như thế nào, chỉ cảm thấy trong lòng bành trướng lên một loại cảm giác hạnh phúcrất rõ ràng .

Đem quần áo đặt ở chỗ ngồi phía sau, Cố Thiên Kì không chút nghĩ ngợi liền lái xe nói: " Anh phải nhanh đến AS sau đó mặc vào nhìn xem, tay nghề của em thế nào, anh phải cẩn thận phân tích ".

Đỗ Tiểu Tiểu chỉ là cười, gương mặt hồng hồng theo anh đi.

Một đường xe chạy đến AS, vừa nghe xe đến bãi đỗ xe, Cố Thiên Kì liền mặc áo khoác vào. Giống như Đỗ Tiểu Tiểu suy nghĩ, lúc anh mặc áo khoác không có bình thường lãnh khốc, tăng thêm một phần nho nhã.

Mà đối với Đỗ Tiểu Tiểu tặng áo khoác này, Cố Thiên Kì cũng là yêu thích không buông tay, anh xưa nay không mặc áo gió, luôn cảm thấy không thoải mái lại nặng, nhưng là của Đỗ Tiểu Tiểu trong lòng anh sẽ thích.

Đỗ Tiểu Tiểu nói : " Thế nào , anh còn thích không? "

Ngẩng đầu nhìn Đỗ Tiểu Tiểu, Cố Thiên Kì câu môi, ngẩng đầu nói: " ,Đỗ Tiểu Tiểu , anh có thể mướn em làm  chuyên gia thiết kế thời trang tư nhân không? Từ ngày mai trở đi anh muốn bắt đầu mode giới thời trang ".

Anh quanh co lòng vòng tán thưởng, lại nói để Đỗ Tiểu Tiểu cười ra hai hàm răng trắng, bĩu môi: "  Thật ngại quá, em là có tính cách nhà thiết kế, lần sau còn không biết lúc nào có cảm hứng đâu ".

Cố Thiên Kì đưa tay bóp cái mũi của cô : " Ngược lại là sẽ được đà lấn tới ".

 Đỗ Tiểu Tiểu le lưỡi, Cố Thiên Kì mặc vào áo khoác vậy mà cũng liền không cởi, lôi kéo tay Đỗ Tiểu Tiểu trong sân trường đi, chỉ vào một vài kể cho nghe kể chuyện của anh .

Chuyện của anh đều thật sự là không khoa trương, Đỗ Tiểu Tiểu nhìn thấy trường học lại có huy chương đồng hình giống anh, Đỗ Tiểu Tiểu trợn mắt hốc mồm nhìn huy chương đồng hình giống anh lắc đầu: " Lúc gặp khảo thí , không biết bao nhiêu người muốn tới tế bái anh , làm người còn sống, anh thật đúng là không dễ dàng ".

" Nói nữa đem miệng em xé thành ba múi " .  Cố Thiên Kìtrừng cô, lúc anh hạ uy quyền, Đỗ Tiểu Tiểuchỉ có thể đem tràn đầy từ ngữ đều giấu ở trong lòng, nhưng mà cô đã nhịn không được ở trong lòng yên lặng nói một câu: "Cố Thiên Kì thật không dễ dàng ".

Hai người đi thẳng, cuối cùng trước thư viện , Đỗ Tiểu Tiểu dừng bước.  Cố Thiên Kìgặp cô nhìn xem thư viện, cười: " Không nghĩ tới em thật đúng là học sinh hiếu học ".

 Đỗ Tiểu Tiểu cười, chỉ vào bên trong nói: " Em trước kia tới qua nơi này, nơi này vẫn là không có thay đổi ".

Nói đến Sở Dật kỳ thật Cố Thiên Kìchính là khóa tiếp theo, mặc dù ánh hào quang của Sở Dật không bằngCố Thiên Kì , nhưng là Sở Dật nhưng cũng là một lần nhân vật thần đồng.

Không tự chủ,  bước chân Đỗ Tiểu Tiểu đi hướng thư viện, Cố Thiên Kì cúi bên tai cô hỏi: " Em làm sao lại tới đây? "

Đỗ Tiểu Tiểu âm thanh trả lời : "Anh trai Sở Âm Âm là học sinh trường này, so với anh nhỏ hơn một lớp ".

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top