Chương 71 : Cô lương thiện sao !

Ngâm mình ở trong nước ấm hoa hồng, Đỗ Tiểu Tiểu tâm tình rất tốt, cánh hoa hồng thư giãn mỏi mệt, lại trắng đẹp da thịt, nâng lên màu trắng bong bóng, Đỗ Tiểu Tiểu đem bọt khí thổi lên, cười khanh khách. 

Cố Thiên Kì đứng ngoài cửa bể tắm  di chuyển bước chân, đang suy tư mình có phải hay không nên làm chút gì, nếu không dứt khoát xông đi vào đi. Lúc này luôn cảm thấy không phát sinh chút gì rất xin lỗi bản thân, dù sao thật vất vả đem cô lừa trở về. Dù sao bọn họ cũng không phải lần đầu tiên, nhưng là tùy tiện xuất thủ, lại sẽ chọc cho đến cô.

Tính khí kia của cô, làm không tốt lại muốn quật cường vài ngày, lúc này vừa mới có chút khuôn mặt tươi cười.

Nghĩ tới nghĩ lui,  Cố Thiên Kì vô cùng lý trí khắc chế ý nghĩ xúc động xông vào phòng tắm , đánh một chú ý khác. Một đường xuống lầu tìm tới Lý Bá, Cố Thiên Kì phân phó nói: " Đợi chút nữa bữa tối trong nhà ăn, chuẩn bị ánh nến bữa tối, không muốn vì Đỗ tiểu thư chuẩn bị rượu đỏ, gọi phòng bếp nơi đó đặc biệt chuẩn bị điều chế rượu trái cây, phải nếm không ra mùi rượu, ngọt một chút. Bất quá độ cồn nhất định phải cao một chút ".

Lý Bá trong lòng hiểu rõ cười: " Thiếu gia yên tâm, tôi sẽ có chừng mực ".

Nếu không nói không phải người một nhà thì không đi vào một nhóm, Cố Thiên Kì kiểu nói này, Lý Bá liền hiểu. Mặc dù trước kia thiếu gia thích phụ nữ gì đều là trực tiếp xuất thủ xem ra lần này thiếu gia là thật bỏ ra tâm tư, cái này rất có thể là cơ hội thiếu gia thoát khỏi độc thân  thật tốt, ông tại sao có thể không ủng hộ.

Hạ quyết tâm, Lý Bá xuống dưới xử lý, mà Cố Thiên Kì thì trở về phòng chọn lấy một thân âu phục anh tuấn mê người , phải để cho Đỗ Tiểu Tiểu say ngã trong ngực anh.

Chỉ tiếc,  Cố Thiên Kì cái gì đều coi là tốt, nhưng không có tính toán tốt là sẽ có khách không mời mà đến xông tới.

Hai mươi phút sau, đối mặt một người đàn ông mặt cười tủm tỉm ngồi đối diện , Cố Thiên Kì sắc mặt âm trầm mở miệng: " Cố Thiếu Kỳ, ta hiện tại bề bộn nhiều việc, vô cùng bận bịu, có thể xin hôm nào lại đến quấy rầy không ? "

Ngồi đối diện người đàn ông một mặt nụ cười tà khí nháy cặp mắt đào hoa, tà mị nói: Ai da, con quấy rầy đến người sao? Kia thật là ngại quá ".

Nhưng mà hắn trên miệng khó ý tứ khó mà nói, lại một chút cũng không có biểu hiện ra không có ý tứ .

Người đàn ông cũng không thể nói là người ngoài, hắn là lo cho gia đình người trong gia tộc, xem Cố Thiên Kì là chú, nhưng mà chú này lại so với hắn còn muốn nhỏ một tuổi.

Cắn răng, Cố Thiên Kì nói : " Ta thật sự có chính sự cần làm, có thể xin rời đi không? Cố thiếu kỳ tiên sinh ".

Cố Thiếu Kỳ sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn đến giáo dục nói: " Người tại sao có thể gọi con như vậy, người nên gọi con tiểu thúc thúc mới đúng ".

 Cố Thiên Kì khóe miệng co giật, thực sự không muốn cùng người khó chơi này dông dài, trực tiếp nói ngay vào điểm chính: " Cậu có chuyện gì cứ nói đi, không cần lãng phí thời gian của tôi ".

Cố Thiếu Kỳ chần chờ một chút, mới thở dài, thu hồi nụ cười tà mị nói: " Bà nội bị bệnh, người...... Tốt xấu trở về nhìn một chút ".

 Cố Thiên Kì ngồi đối diện hắn, trầm mặc không nói không nói câu nào.

Bên kia Đỗ Tiểu Tiểu đã tắm xong, lấy mái tóc thổi khô, Đỗ Tiểu Tiểu mặc vào quần áo Cố Thiên Kì đưa cho  đi ra ngoài.

" Tôi sẽ không trở về, cậu đi đi ".   Cố Thiên Kì thanh âm truyền đến,  Đỗ Tiểu Tiểu nháy mắt.

" Có khách sao? " Hạ thấp thanh âm,  Đỗ Tiểu Tiểu đi đến nơi th nhìn xuống dưới. Quả nhiên thấy người ngồi đối diện Cố Thiên Kì ,  Đỗ Tiểu Tiểu nghĩ nghĩ, cô hiện tại đi quấy rầy không tốt lắm, nghĩ đến muốn đi, ai biết cô vừa muốn quay người liền bị gọi lại.

" Đỗ Tiểu Tiểu, em muốn đi chỗ nào? Xuống đây ".  Cố Thiên Kì thanh âm bá đạo mà có chút tức giận , Đỗ Tiểu Tiểu liếc mắt.

Bất đắc dĩ hướng dưới bậc thang đi đến, nam nhân này thì thế nào a, tại sao lại không cao hứng.

Cố Thiếu Kỳ không nghĩ tới trong nhà anh sẽ xuất hiện phụ nữ ,  trong nháy mắt có chút kinh ngạc, nhìn đến Đỗ Tiểu Tiểu,thì càng kinh ngạc. Người này  hoàn toàn không phải mẫu hình Cố Thiên Kì sẽ chọn. Nhưng cái này hiển nhiên không phải người giúp việc nhà Cố Thiên Kì, từ cách ăn mặc liền có thể nhìn ra, Cố Thiên Kì cùng cô gái này là thật có cái gì.

Đỗ Tiểu Tiểu đi đến  trước mặtCố Thiên Kì , lễ phép ngồi đối diện người ngồi đối diện chào hỏi: " Chào anh ".

Cố Thiếu Kỳ càng là sửng sốt một chút, bất quá rất nhanh tập trung ý chí gật đầu, ánh mắt tiếp tục rơi vào  trên thân Cố Thiên Kì: " Tóm lại, hi vọng cậu tối về một chuyến, dù sao lần này bà nội tức giận cũng là bởi vì cậu. Cậu muốn đi chơi cũng không quan hệ, chỉ cần mấy phút liền được ".

Cố Thiên Kì cười lạnh, một tay kéo Đỗ Tiểu Tiểu vào trong ngực, lạnh lùng nói: " Tôi nói tôi không sao thời gian, tôi muốn cùng cô gái này ăn cơm, hẹn hò, mãi cho đến buổi sáng ngày mai, tôi cũng sẽ không có thời gian ".

 Đỗ Tiểu Tiểu nhíu mày, đây rốt cuộc chuyện gì xảy ra. Cố Thiên Kì vì cái gì nói như vậy, rõ ràng ban đêm liền không cùng một chỗ. Mà lại bà nội anh ngã bệnh anh vì cái gì sẽ không đi chứ.

Cô có thật nhiều nghi vấn, nhưng bây giờ hiển nhiên là không có chỗ trống nói chuyện rõ ràng với cô.

Nam nhân đối diện rốt cục không thể nhịn được nữa bão nổi, lớn tiếng nói: " Ngươi chơi gái là chuyện của ngươi! Ngươi ở bên ngoài yêu chơi như thế nào đều không ai nói cái gì! Ngươi cự tuyệt bà nội giới thiệu đối tượng kết hôn cho ngươi cũng có thể, nhưng là bà nội lần này bệnh rất nặng. Bà nhận điện thoại của ngươi liền té bất tỉnh, ngươi hỗn đản này trở về nhìn một chút sẽ như thế nào! Chỉ cần ngươi trở về nhìn một chút, ngươi muốn nhiều ít nữ nhân như vậy ta đều cho ngươi tìm! " Cố Thiếu Kỳ chỉ vào Đỗ Tiểu Tiểu nói.

Đỗ Tiểu Tiểuvô tội bị liên luỵ, một đôi mắt trợn thật lớn, sự tình vì cái gì giống như biến thành lỗi của cô.

Cố Thiên Kì cười lạnh nhìn Cố Thiếu Kỳ, dùng sức vây khốn Đỗ Tiểu Tiểu ở cánh tay nói : " Bà ấy chết cũng chuyện không liên quan đến tôi, cậu đi đi, tôi sẽ không trở về ".

 Thân thể Đỗ Tiểu Tiểu bỗng nhiên cứng đờ, cô không thể tin được Cố Thiên Kì vậy mà nói ra được loại lời này.

Chết...... Cũng chuyện không liên quan tới anh. Anh có biết hay không, người thân là người trên thế giới này cần trân quý nhất. Bằng hữu sẽ phản bội ngươi, người yêu sẽ vứt bỏ ngươi, chỉ có người nhà, dù là ngươi không có gì cả, dù là ngươi tùy hứng làm bậy, cũng sẽ bao dung ngươi, mặc kệ lúc nào đều không rời không bỏ.

Cố Thiếu Kỳ còn muốn nói điều gì, Đỗ Tiểu Tiểu chợt lớn tiếng nói: " Đủ rồi! "

Rống to một tiếng gọi Cố Thiên Kì cùng Cố Thiếu Kỳ đều ngây ngẩn cả người. Đỗ Tiểu Tiểu hung hăng hất ra tay Cố Thiên Kì nói: " Đừng lấy em làm lấy cớ! Bà ấy là bà anh, bà ấy ngã bệnh anh nên đi xem, mặc kệ giữa các người có cái gì, người thân chính là người thân. Em sẽ không cùng anh cùng đi ra, chỗ nào cũng sẽ không đi ".

Cố Thiên Kì sắc mặt âm hàn, mỉa mai nhìn cô :"  Không muốn bắt em bộ dáng cùng tôi nói chuyện người thân , em biết cái gì?"

Đỗ Tiểu Tiểu cắn môi nói : " Em không hiểu, em chỉ biết là' Con muốn nuôi mà thân không ở đây' Là tư vị gì, Cố Thiên Kì , anh trở về đi, bà ấy là bà anh ".

Cố Thiên Kì âm thầm siết chặt.

" Con muốn nuôi mà thân không có đây sao? " Đỗ Tiểu Tiểu, em biết cái gì? Em biết tôi muốn nuôi người thân đã không có ở đây sao? Em dựa vào cái gì ở chỗ này khoa tay múa chân, em—— Hiểu tôi sao? "

Hít một hơi,  thanh âm Cố Thiên Kìnhư ba tháng hàn băng: " Hoặc là lưu lại cùng tôi hẹn hò, hoặc là hiện tại liền biến mất, Đỗ Tiểu Tiểu, chính em chọn ".

 Đỗ Tiểu Tiểurun rẩy một chút, hai tay nắm chặt, nhìn mặt anh lãnh khốc như băng, trong lòng đã hiểu.

Anh căn bản sẽ không nghe khuyến cáo của mình, hít một hơi,  Đỗ Tiểu Tiểulễ phép đối với Cố Thiếu Kỳ nói: " Như vậy, tôi cáo từ trước ".

Quay người,  Đỗ Tiểu Tiểucũng không quay đầu lại đi. Cô đầu tiên là đi mấy bước, tiếp lấy dứt khoát lấy xuống giày cao gót chạy.

Cố Thiên Kì cơ hồ có thể nghe được bàn chân cô giẫm trên mặt đất phát ra thanh âm, nhưng mà anh không có đi ngăn lại cô, chỉ là lạnh lùng ngồi.

Cố Thiếu Kỳ cũng lúng túng ngồi đối diện anh. Không nghĩ tới sự tình lại biến thành dạng này, cũng không nghĩ tới ở phụ nữ bên cạnh Cố Thiên Kì , có thể dạng này......

Dạng này, nên nói —— Thiện lương sao?

Xem như thiện lương đi, cùng những phụ nữ hám lợi trước khi anh tìm thật không giống.

Nghĩ nghĩ, Cố Thiếu Kỳ cũng đứng lên, lái xe của mình rời đi.

Đỗ Tiểu Tiểu chạy ra  biệt thự Cố Thiên Kì mới giật mình nơi này là khu biệt thự, trên cơ bản không có khả năng gặp phải xe taxi. Nhìn qua không nhìn thấy bờ đường. Đỗ Tiểu Tiểu thật sâu thở dài, cứ như vậy chạy đến thật  là không có đại não. Cũng không biết lúc nào mới có thể đi đến nhà ga, mà lại cô tựa hồ chỉ đem điện thoại mang ra ngoài, túi tiền rơi vào nhà Cố Thiên Kì, rơi vào đường cùng, Đỗ Tiểu Tiểu quyết định vẫn là  gọi điện thoại cho Sở Âm Âm xin giúp đỡ a.

Mở ra điện thoại vừa muốn gọi điện thoại, bên người bỗng nhiên dừng lại xe, cửa sổ xe bị quay xuống, Đỗ Tiểu Tiểu nhìn thấy nam nhân vừa rồi ngồi trong nhà Cố Thiên Kì .

Nam nhân đối với cô cười nói: " Cô tên là Đỗ Tiểu Tiểu à,  tôi là Cố Thiếu Kỳ, tiểu thúc của Cố Thiên Kì, lên đây đi, bên này không có xe ".

Đỗ Tiểu Tiểu có chút lúng túng cắn môi: " Kia, vậy cám ơn anh, đưa tôi đến trạm xe liền được ".

Mở cửa xe Đỗ Tiểu Tiểu ngồi lên xe, bầu không khí trong nháy mắt trầm mặc , Cố Thiếu Kỳ mới nói: " Hắn tính tình không tốt lắm, nhưng là chuyện này, cũng không thể trách hắn lãnh khốc. Hắn cũng có nỗi khổ của mình, bà nội trước kia đối với hắn làm qua chuyện vô cùng quá đáng ".

 Đỗ Tiểu Tiểu khóe miệng cười , gật đầu: " Tôi biết, người khác không xấu ".

Chỉ là,  lãnh khốc như vậy, cô vẫn là không thể tránh khỏi có chút tổn thương.

Nghĩ nghĩ,  Đỗ Tiểu Tiểulại bổ sung: " Kỳ thật, kỳ thật thời gian có thể rèn luyện hết thảy, Cố Thiên Kì cùng bà nội dù sao cũng là người thân, ở giữa người thân không tồn tại  hận thù, tất cả hận  thù đều có thể hóa giải.

Cố Thiếu Kỳ nhìn cô, bỗng nhiên trong lòng có một cái ý nghĩ, hỏi: " Đúng , tôi nhìn dáng vẻ cô thật giống như rất biết làm bánh ngọt, cô sẽ hay không làm bột đậu hỗn hợp bánh ngọt?"

 Đỗ Tiểu Tiểu gật đầu: " Được chứ, mẹ tôi trước kia luôn luôn làm, làm rất tốt, ngày lễ ngày tết trong nhà đều sẽ làm cái này ".

Cái kia, biết làm đồ ăn đây cũng là có thể dựa vào nhìn tướng mạo nhìn ra được sao?

Cố Thiếu Kỳ nhíu mày cười nói: " Vậy thì tốt quá, vừa vặn có chuyện cần cô hỗ trợ ".

 Đỗ Tiểu Tiểu chớp mắt, lại chớp mắt.

Cái gì...... Tình huống......

Xe cuối cùng đứng trước mặt chỗ ở to lớn cổ xưa, đối mặt tòa nhà to lớn, Đỗ Tiểu Tiểu chỉ cảm thấy một cỗ nghiêm khắc phong cách cổ xưa đập vào mặt. Cùng kiểu dáng Châu Âu nơi ở Cố Thiên Kìphong cách khác biệt, nơi này phảng phất là về tới dân quốc .

Sân bốn phía trồng rất nhiều cây trúc. Cố Thiếu Kỳ xuống xe nói : " Cô ở chỗ này chờ tôi, tôi đem xe ngừng đến phía sau nhà để xe ".

Đỗ Tiểu Tiểu gật đầu, ngây thơ đứng ở trước cửa. Cô cứ như vậy bị kéo tới lo cho gia đình Đại Trạch, cho đến bây giờ, cô cũng còn không biết mình tại sao lại muốn tới, chính là tỉnh tỉnh mê mê liền theo tới. Cửa lớn này rất có phong cách thời cổ , Đỗ Tiểu Tiểu xích lại gần cửa lớn , phát hiện trên cửa còn khắc lấy một bài thơ.

Ngư ông dạ bạng tây nham túc
Hiểu cấp thanh Tương nhiên Sở chúc.
Yên tiêu nhật xuất bất kiến nhân,
Ái nãi nhất thanh sơn thuỷ lục.
Hồi khan thiên tế hạ trung lưu,
Nham thượng vô tâm vân tương trục.

Văn học thơ Đường đại nhà Liễu Tông Nguyên , rất có ý cảnh.  Đỗ Tiểu Tiểu không khỏi cảm thán, trách không được Cố Thiên Kì từ nhỏ đã là học bá, thì ra là gen tốt gia tộc .

" Được, chúng ta đi vào đi, bà nội có chút nghiêm túc, cô chớ để ý ".

Đỗ Tiểu Tiểu chớp mắt, hỏi: " Anh còn chưa nói muốn tôi hỗ trợ cái gì đâu? "

Cố Thiếu Kỳ cười ra hai hàm răng trắng: " Đương nhiên là vì bà nội làm bột đậu hỗn hợp bánh ngọt , bằng không vì sao tôi phải hỏi ".

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top