Chương 67 : Em là người có nguyên tắc
Nhất định nhất định là cô nghe nhầm rồi, Cố Thiên Kì nói nhất định là chính anh, nhất định là như vậy.
Trái tim Đỗ Tiểu Tiểu không bình thường nhảy lên, trong lòng âm thầm cầu nguyện mình.
Cố Thiên Kì cười mập mờ, vươn tay giữ chặt cô một bên hướng chợ đêm bên ngoài đi vừa nói: " Anh xác thực nói là chúng ta, đêm xuân đáng giá nghìn vàng , chúng ta không thể trì hoãn ".
Đỗ Tiểu Tiểu bị hù hồn phi phách tán, giãy giụa nói: " Em, em, em cảm thấy em như vậy không tốt, em vẫn là về, về nhà ".
Cố Thiên Kì đem cô kéo đến trước xe mở cửa xe, bên môi nở nụ cười tà mị vô cùng:" Em cảm thấy anh sẽ ở lúc này thả em đi sao? "
Đỗ Tiểu Tiểu thật sự là bị dọa sợ , khuôn mặt nhỏ xinh đẹp đỏ, con mắt trừng tròn trịa, giống con thỏ nhỏ đang sợ hãi . Cố Thiên Kì thấy được dáng vẻ đó của cô, khóe miệng ý cười càng đậm, từng bước tới gần cô.
Đỗ Tiểu Tiểu nắm vuốt hai tay, run rẩy nói : " Em, em, em cảnh cáo anh , em là có người nguyên tắc , em sẽ không cùng anh đi ".
"Thật sao? "
" Thật, thật, thật, em là chăm chú, a a a a, anh đừng dựa đi tới a! " Đỗ Tiểu Tiểu dọa đến giơ chân, bên tai chợt truyền đến tiếng cười trầm thấp của Cố Thiên Kì .
Đỗ Tiểu Tiểu từ giữa ngón tay nhìn lén Cố Thiên Kì , lại phát hiện nam nhân ác liệt này một bộ đùa ác nụ cười như ý, nói với cô: " Lừa gạt em thôi, lên xe, anh đưa em trở về ".
" Anh anh , anh trêu cợt em! "
" Ai bảo em quá dễ lừa, mà lại lừa gạt rất thú vị ". Khóe môi nụ cười bay lên, Cố Thiên Kì nói đương nhiên.
Đỗ Tiểu Tiểu chớp mắt lại chớp mắt, có chút tức giận lên xe. Tên hỗn đản này vậy mà trêu đùa cô, bất quá......Cố Thiên Kì như vậy rất tốt.
Lên xe, Cố Thiên Kì hỏi cô: " Thích nghe nói cái gì? "
Đỗ Tiểu Tiểu ranh mãnh nói: " Anh không phải nói không thích nghe ca sao? "
" Em không phải nói thích đàn ông ôn nhu sao? "
" Anh ! " Tức giận quay đầu ra, Đỗ Tiểu Tiểu ở trong lòng mắng anh, chảnh cái gì, cô lại không thừa nhận thích anh!
Cố Thiên Kì nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ ửng của cô, trong lòng bàn tay cô nhét thuốc nói: " Nhớ kỹ xoa ".
Đỗ Tiểu Tiểu nắm chặt thuốc, vặn lấy môi, thanh âm nhẹ nhàng nói: " Em thích nghe nhạc nhẹ " .
Vậy chúng ta liền nghe nhạc nhẹ. Mở ra âm nhạc để tiếng nhạc chảy xuôi, Đỗ Tiểu Tiểu nhắm mắt lại cảm thụ giờ khắc này ở bên cạnh anh thật hoàn hảo, xe một mực chạy đến cư xá Đỗ Tiểu Tiểucách đó không xa, Đỗ Tiểu Tiểu mới giật mình Đỗ Hoàn Vũ nếu là thấy được, khẳng định lại sẽ không cao hứng. Vội vàng ngăn Cố Thiên Kì nói: " Dừng xe, đến nơi đây được rồi ".
Cố Thiên Kì nhíu mày: " Vì cái gì, nhà em không phải cách nơi này còn có một đoạn sao? "
Đỗ Tiểu Tiểu lúng túng nói: "Em trai em nhìn thấy xe của anh lại nên đem lòng sinh nghi, em lần trước sau khi bị Kiều Vân lừa , em trai em liền đặc biệt sợ em bị người lừa gạt, cho nên nếu như xe của anh tiến vào , sẽ rất phiền phức ".
Cố Thiên Kì thấy cô nhắc tới em trai, lại nghĩ tới hình ảnh ngày đó tại quảng trường mùa xuân , trong lúc nhất thời có chút ghen ghét.
" Em cùng em trai em quan hệ không khỏi quá tốt rồi , cậu ấy dù sao cũng là đàn ông em cần phải cho cậu ấy cùng bạn gái có không gian chứ " .
Đỗ Tiểu Tiểu chớp mắt: " Em xưa nay không can thiệp chuyện em ấy có bạn gái, em ngược lại thật ra hi vọng em ấy mau có bạn gái, như vậy em liền không càm ràm nữa ".
Đúng, hắn vẫn luôn đối với nữ nhân không có gì hứng thú, cô thực sự có chút sợ hắn là ưa thích đàn ông. Mặc dù như thế cũng vẫn em trai của cô, nhưng luôn cảm thấy thẹn với cha mẹ a.
Cố Thiên Kì nghe được thái độ cô như thế đoan chính, tâm tình lại một nháy mắt tốt, suy nghĩ một chút nói: " Vậy anh xuống xe đưa em đến giao lộ ".
Đỗ Tiểu Tiểu lắc đầu: " Không cần, chính em tự đi qua......"
" Không cho phép cự tuyệt ". Sắc mặt nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn , Cố Thiên Kì bá đạo nói.
Đỗ Tiểu Tiểu thời không có cách bắt anh bá đạo nữa, nghe lời xuống xe, Cố Thiên Kì một mực đưa cô đến giao lộ, lúc chia tay ôm lấy cô nói:" Có một chuyện, anh hi vọng em biết. Liên quan tới chuyện em ở cục cảnh sát , là anh làm quá mức. Bất quá nơi đó cũng không để lại bất kỳ hồ sơ ".
Đỗ Tiểu Tiểu kinh ngạc chớp mắt: " Không đúng, em rõ ràng ký tên, làm sao lại không có?"
Cố Thiên Kì trên mặt có chút không nhịn được, đẩy cô ra nói: " Tóm lại chính là không có, em không cần lo lắng bất cứ chuyện gì, cái kia không phải chỗ bẩn, biết không?"
Đỗ Tiểu Tiểu ngây thơ gật đầu, cô tựa hồ ngửi được một tia gì đó.
Về đến nhà, Đỗ Hoàn Vũ đã ngủ rồi, Đỗ Tiểu Tiểu về đến phòng ngã xuống, cũng không muốn tắm rửa, cứ như vậy đổi quần áo nằm ở trên giường.
Ánh mắt rơi vào đóa hoa hồng bảy màu kia, Đỗ Tiểu Tiểu đem chuyện hôm nay tinh tế trở về chỗ.
Mới phát hiện có quá nhiều chi tiết đã bị cô bỏ sót. Tỉ như Cố Thiên Kì cùng Kiều Vân có nói , anh nói đã đã cảnh cáo hắn ta một lần.
Đó là lúc nào? Là ngày đó tại quảng trường mùa xuân sao, cũng liền lần kia gặp.
Khóe miệng nhịn không được khơi gợi lên nụ cười ngọt ngào .
Nói như vậy chuyện hồ sơ cũng là anh hủy bỏ. Người đàn ông này cho tới bây giờ đều không đi giải thích chuyện của mình làm, anh nhìn thông minh đến không được, nhưng thực tế trên phương diện tình cảm lại là đồ ngốc a. Cũng chính là bởi vì dạng này, cô mới có thể......
Cắn môi, Đỗ Tiểu Tiểu từ trong túi lấy ra viên kim băng kia, vui vẻ cười: " Thiếu Hàn, Thiếu Hàn, tôi hiện tại thật vui vẻ a ".
Cửa sổ, Cố Thiên Kì đứng tại giao lộ nhìn đèn đường dưới nhà Đỗ Tiểu Tiểu, lần trước tới thời điểm anh nhớ rõ ràng ngọn đèn kia rất cũ kỷ rất xấu. Thế nhưng là lần này vì cái gì nhìn ánh sáng tản ra mông lung động lòng người . Mà lại trên thân dây leo cây bìm bìm quấn quanh lấy rắn chắc, có loại phong tình Châu Âu .
Thật là kỳ quái, ngẩng đầu lên nhìn một chút ánh đèn nhà Đỗ Tiểu Tiểu, Cố Thiên Kì cúi đầu cười yếu ớt, lái xe về biệt thự.
Trở lại biệt thự,Cố Thiên Kì tắm rửa bật máy tính lên, vốn là muốn nhìn một chút có hình ảnh bưu kiện gì không, nhưng nhìn lục soát cột, Cố Thiên Kì không nhịn được nghĩ đến đoạn đối thoại của Khinh Vũ cùng Đỗ Tiểu Tiểu.
Đỗ Tiểu Tiểu đề cập qua thời điểm Khinh Vũ mặc quần áo trở nên nổi tiếng chính là do cô thiết kế , anh thật đúng là không biết Đỗ Tiểu Tiểu học thiết kế thời trang, mà lại cùng Khinh Vũ cùng trường.
Nói như vậy cô cũng là học sinh đại học danh tiếng , vậy tại sao không làm chuyên gia thiết kế thời trang mà đi làm đội chó săn?
Có chút hiếu kỳ, Cố Thiên Kì rất muốn biết Đỗ Tiểu Tiểu thiết kế quần áo là cái dạng gì. Tay không tự chủ tại trên bàn phím gõ,Cố Thiên Kì tìm tòi ra thời điểm Khinh Vũ mặc quần áo trở nên nổi tiếng.
Vừa mở ra, Cố Thiên Kì liền ngây ngẩn cả người.
Thiết kế này.....
Lụa trắng làm thành lông vũ mềm mại , váy lông vũ xẻ tà cao, gió thổi qua giơ lên quần áo đường cong động lòng người , Khinh Vũ mỏng manh, mặc vào người có loại ảo giác nhẹ như lông vũ.
Ngẫm lại khi đó Đỗ Tiểu Tiểu , hẳn là mới 20 tuổi, lại làm ra làm tác phẩm như vậy, thật sự là khó có thể tin. Nhưng nhìn quần áo kia , Cố Thiên Kì trong lòng lại rất mềm mại.
Đích thật là phong cách Đỗ Tiểu Tiểu, bản thân cô liền là dạng này, có lông vũ nhu hòa lại có quật cường kiên trì, Đỗ Tiểu Tiểu, thật sự là cô gái không ngừng để anh lau mắt mà nhìn . Tìm một cơ hội, lại để cho cô tiếp tục phần công việc này a, đây mới là giấc mộng của cô. Cố Thiên Kì cười khẽ, nguyên lai ngày đó cô nhìn trung tâm thương mại Đế Đô lộ biểu tình ra si mê , là bởi vì đối với trang phục cực nóng, mà không phải ngợp trong vật chấtvàng son hấp dẫn cô.
Đỗ Tiểu Tiểu, tôi rất muốn nhìn một chút, nhìn xem đôi cánh Bất Tử Điểu của em mở ra vào cái ngày đó, sẽ là như thế nào mỹ lệ.
Một đêm mộng đẹp để Đỗ Tiểu Tiểungủ vô cùng tốt, sáng sớm, Đỗ Tiểu Tiểuđúng giờ đi làm. Mới vừa vào đi, một đám người liền đem cô bao bọc vây quanh, hỏi cô chuyện sau đó.
Đỗ Tiểu Tiểu cũng không biết nên nói như thế nào, Vương Đan Đan vòng lấy cô hướng mọi người nói: " Đừng hỏi nữa, đây là việc riêng của người ta , các người hôm qua ăn nhiều sushi như vậy , còn không chặn nổi miệng a ".
Đỗ Tiểu Tiểu vội vàng hỏi: " Sushi ăn ngon không? "
Vương Đan Đan giơ ngón tay cái lên nói: " Hoàn toàn siêu cấp ngon a, tôi cũng không biết chúng tôi trước kia ăn những cái kia tính là gì ".
Một đồng sự nhún vai:" Chúng tôi ăn cơm hằng tháng gọi là cơm cuộn rong biển , đêm qua ăn mới gọi sushi ".
Vương Đan Đan gật đầu: " Nói có lý " . Đem Đỗ Tiểu Tiểu kéo đến nơi hẻo lánh , Vương Đan Đan đem chi phiếu cho cô nói : " Cảm thấy cần trả lại cho Cố thiếu, còn có a, chuyện của cô chính cô đừng để bụng nữa, chuyện tình cảm còn phải dựa vào chính mình phán đoán ".
Đỗ Tiểu Tiểugật đầu, cười nói: " Em biết rồi, tạ ơn tiền bối ".
Vương Đan Đan vỗ vỗ vai của cô đi, Đỗ Tiểu Tiểunắm chặt thẻ, trong lòng cũng không có yên lòng, không biết Cố Thiên Kì giữa trưa có thể hay không tới, mấy ngày liền ngày qua, anh cũng nên ngán a.
Sự thật chứng minh, lo lắng của cô hoàn toàn là dư thừa. Đã từng làm việc xưa nay không nhìn đồng hồ, thường thường tổng giám đốc Cốđể cấp dưới đi theo chịu đói , gần nhất mỗi ngày đều sẽ đúng giờ cơm tới gần sẽ nhìn đồng hồ.
Hôm nay —— Số lần nhìn hơn rất nhiều lần.
Trịnh Việt bất đắc dĩ nhìn tâm tình rõ ràng rất tốt, nhưng làTổng tài đại nhân cách mỗi năm phút liền nhìn lần đồng hồ , chần chờ nói: " Nếu không, tôi định vị mười hai giờ đồng hồ báo thức? "
Cố Thiên Kì thoảng qua trầm ngâm một chút mới nói: " Cũng tốt, cậu nói tiếp ".
Trịnh Việt đem đồng hồ điều chỉnh rồi nói : " Bản mẫu trang phục mùa thu này đã đệ trình đi lên, thế nhưng là vấn đề người mẫu lại có chút khó giải quyết ".
Cố Thiên Kì hỏi: " Thế nào? "
Trịnh Việt thở dài: " Quần áo mùa này của chúng ta được thị trường điều tra khen ngợi suất cao tới 85%, nhưng vấn đề là tìm đến người mẫu lùn nhất cũng có 170, mà lại không có ngực phẳng ".
Hiện tại đầu năm nay, người mẫu đều là muốn vóc người nóng bỏng, liền xem như tiên thiên ngực phẳng cũng đi bơm ngực. Để những nữ nhân kia mặc vào quần áo thanh thuần, cảm giác cũng không thanh thuần a.
Cố Thiên Kì suy nghĩ một chút nói: " Y phục của chúng ta tốt nhất tìm mẫu người nhỏ nhắn xinh xắn , 160 tốt nhất, mang giày cao gót, có thể tạo ra hiệu quả ".
Trịnh Việt sầu khổ lắc đầu:" Dạng này càng là khó tìm ".
Cố Thiên Kì suy tư hạ nói : " Cậu tìm tiếp đi, tôi ở chỗ này còn có người dự trữ, tôi ngược lại thật ra thật hài lòng, chính là sợ cô ấy không chịu. Dù sao cậu trước tìm xem , không có thích hợp tôi liền đi đàm phán ".
Cố Thiên Kì nói tới ai, Trịnh Việt tâm lý nắm chắc, chỉ là hắn hiếu kì, bắt đầu không phải nói tách ra sao? Là lúc nào hòa hảo, đêm qua tổng giám đốc còn cùng Khinh Vũ cùng đi ra ăn cơm, theo đạo lý mà nói Đỗ Tiểu Tiểu sau khi nhìn thấy , hẳn là càng thêm cự tuyệt tổng giám đốc ở ngoài ngàn dặm mới đúng.
Không hiểu, hoàn toàn không hiểu.
Trịnh Việt đương nhiên không hiểu, liền xem như hắn lợi hại hơn nữa cũng đoán không được đêm qua chuyện tổng giám đốc Cố đại chiến cực phẩm làm người đứng ra bảo vệ.
Cố Thiên Kì sau khi lại phê duyệt mấy cái văn kiện , một chiếc điện thoại gọi tới. Cố Thiên Kìthấy là Cố Trạch gọi tới, sắc mặt trong nháy mắt có chút không xong, nhận, Cố Thiên Kì lạnh lùng nói: " Khinh Vũ tôi không hài lòng, không cần nhiều lời khác ".
Bên kia truyền đến bà lão niên già nua mà thanh âm nghiêm túc: " Con dự định cả một đời không kết hôn sao?"
Cố Thiên Kì lạnh lùng nói: " Kết hôn? Tìm một gen tốt đẹp nối dõi tông đường, sau đó các người liền có mới khống chế công cụ có đúng không? "
" Vô liêm sỉ, ta là bà ngươi, ngươi sao có thể nói như vậy với ta! "
" Bà nội thân yêu của tôi, xin người đừng quên, tôi mặc dù là cháu trai của ngài, cha mẹ cũng là con của người đã chết thảm . Xin bà đừng quên, bọn họ chết như thế nào".
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top