Chương 59 : Dáng vẻ hèn mọn
" Chân Chân, em muốn ăn cái gì? "
" Em muốn ăn pasta lươn, cái khác đều tùy tiện, em đều có thể ".
Cố Thiên Kì cặp mắt đào hoa bên trong tất cả đều là ý cười: " Được, liền ăn pasta lươn ".
Cố Thiên Kì hai tay ôm ngực, lần này y nguyên không nhìn Đỗ Tiểu Tiểu, lạnh lùng chọn món ăn. Đỗ Tiểu Tiểu cũng mỉm cười đem bữa ăn anh chọn điểm ghi xuống, một mực cung kính phục vụ lấy.
Trốn ở trong góc quan sát những người phụ nữ kia bắt đầu đối với Đỗ Tiểu Tiểu vô cùng khinh thường , không khỏi đều nhao nhao bội phục châu đầu ghé tai.
" Tôi phát hiện Đỗ Tiểu Tiểu thật mạnh, Cố thiếu ngày hôm qua a đối với cô ta như vậy, cô ta hôm nay còn có thể dạng này phục vụ hoàn hảo ".
" Theo đạo lý mà nói, cô ta muốn thật cùng Cố thiếu có chút quan hệ, cái phản ứng này không nhiều lắm a ".
" Các người thích đoán mò ". Vương Đan Đan lại gần phàn nàn nói:" Nếu như cô ta thật cùng Cố thiếu có quan hệ, về phần mỗi lần đều bị khi dễ sao? Các người nhìn cô ta như vậy, lại nhìn Cố thiếu như vậy, giống tán tỉnh sao? "
Những người khác giật mình nhìn Vương Đan Đan, kinh ngạc nói: " Đan Đan, cô không phải ghét nhất Đỗ Tiểu Tiểu mà, đây là thế nào?"
Vương Đan Đan vứt ra cái khinh khỉnh, bĩu môi: " Tôi đã cảm thấy nha đầu này rất cố gắng, cũng rất kiên cường, vẫn được, không ghét rồi ".
Câu nói này gọi những người khác có chút không chịu nổi, nhao nhao tỏ thái độ.
" Tôi, chúng tôi cũng cảm thấy cô ấy không tệ ".
" Không kiêu ngạo không tự ti, là, là không sai, không ai nói chán ghét cô ấy ".
Đỗ Tiểu Tiểu đem menu đưa đến phòng bếp , liền bị người vớt đến đây, một đám người vây quanh cô ân cần hỏi.
" Tiểu Tiểu a, đợi chút nữa Cố thiếu lại tìm cô gây phiền phức làm sao bây giờ ".
" Tôi nhìn cô nên dứt khoát nghỉ ngơi mấy ngày a ".
" Cố thiếu làm sao cuối cùng tìm cô gây phiền phức chứ ".
Đỗ Tiểu Tiểu trừng mắt mắt to, không biết nên trả lời cái nào trước, nhưng nhìn thấy thái độ mọi người đối với cô có chỗ đổi mới, trong lòng cũng rất là cảm kích, cắn môi nói : " Tôi không sao rồi, đại khái tôi làm cho anh ta phiền, cho nên anh ta muốn nhìn tôi xấu mặt, muốn nhìn tôi khó xử, nhưng là tôi lại hết lần này tới lần khác không muốn để cho anh ta nhìn thấy tôi khó xử, cho nên cuối cùng anh ta liền tìm tôi gây phiền phức ".
Vương Đan Đan mắt trợn trắng: " Lại là một bộ kẻ có tiền kia , thật sự là đắc tội không nổi ".
" Tiểu Tiểu, nếu không hay là tôi thay cô đi ". Có đồng nghiệp vô cùng đồng tình với cô nói.
Đỗ Tiểu Tiểu kiên quyết lắc đầu: " Tôi một người đắc tội hắn còn chưa tính, vạn nhất anh ta biết có người thay tôi ra mặt, gây phiền phức cho các người, chúng ta công việc này liền không có cách nào tiếp tục làm. Yên tâm, tôi có thể làm được ".
Dù sao hôm qua đã tới một lần, cô không sợ. Vươn tay nắm chặt lại trâm ngực trong túi, trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, sẽ không dao động.
Đem món ăn đều lên , Đỗ Tiểu Tiểu quay người muốn đi, Cố Thiên Kì chợt gọi lại cô nói: " Ở chỗ này chờ rót rượu ".
Đỗ Tiểu Tiểu hít một hơi, giơ lên nụ cười máy móc gật đầu: " Vâng ".
Cầm lấy rượu đỏ, Đỗ Tiểu Tiểu trước thật nghiêm túc đổ rượu cho Cố Thiên Kì cùng cô gái kia , tiếp lấy dừng lại chờ lấy Cố Thiên Kì phân phó.
Cố Thiên Kì bây giờ lại không nhìn cô, nụ cười mê người đối với Chân Chân nói : " Chân Chân , đôi mắt của em thật xinh đẹp ".
Chân Chân được Cố Thiên Kì tán dương, cả khuôn mặt đều đỏ thấu, thẹn thùng gục đầu xuống: " Cố, Cố thiếu đôi mắt mới tốt nhìn ".
Cố thiếu nhíu mày: " A? Đôi mắt của tôi đẹp không? "
Cố Thiên Kì giơ lên mặt có chút mê say gật đầu:" Đương nhiên, toàn cô gái thành phố A đều hi vọng được đôi mắt Cố thiếu nhìn nhiều vài lần. Chỉ cần là cô gái, cùng Cố thiếu đối mặt mười giây, liền sẽ yêu Cố thiếu ".
Cố Thiên Kì lung lay ngón tay thon dài nói: " Cái này cũng khó mà nói, có lẽ cũng có chút phụ nữ không biết tốt xấu , có thể cự tuyệt tôi ".
Chân Chân trừng to mắt, không dám tin nói:" Không có khả năng, tại sao có thể có phụ nữ như thế không biết tốt xấu chứ? Cô ta nhất định là điên rồi ".
Cố Thiên Kì trầm thấp cười, ghé mắt đi xem Đỗ Tiểu Tiểu, nụ cười tà mị, cặp mắt đào hoa nhẹ híp mắt: " Chân Chân một mình em tôi cũng không thể tin hoàn toàn, để cho tôi tới hỏi một chút vị tiểu thư nhân viên tạp vụ này. Cô, cô cảm thấy sẽ có cô gái có thể cự tuyệt tôi sao? "
Đỗ Tiểu Tiểu toàn thân căng cứng, cô cảm thấy mình hô hấp đều muốn dừng lại.
Cố Thiên Kì là cố ý, anh biết rất rõ ràng, cô chính là cô gái không biết tốt xấu kia .
Nhẹ nhàng hô hấp, Đỗ Tiểu Tiểu tay tựa ở túi bên trên, chạm đến trâm ngực, giơ lên khuôn mặt tươi cười, Đỗ Tiểu Tiểu lắc đầu: " Mị lực của Cố thiếu không có cô gái nào có thể cự tuyệt ".
Cố Thiên Kì y nguyên cười, tà mị vô cùng: " Như vậy cô cũng cảm thấy cô gái cự tuyệt tôi là không biết tốt xấu sao? "
" Phải ".
" Vậy cô muốn hay không cùng tôi đối mặt mười giây, nhìn xem có thể hay không bị tôi mê đảo? "
Đỗ Tiểu Tiểu ưỡn lưng thẳng tắp,Cố Thiên Kì ném tới vấn đề, căn bản chính là cái cạm bẫy, như thế nào đều là cô không đúng. Cô làm như thế nào trả lời mới tốt, trên trán hơi rịn ra một chút mồ hôi, Đỗ Tiểu Tiểu do dự một chút mới cúi đầu nói: " Thật xin lỗi Cố thiếu, tôi sợ cùng Cố thiếu đối mặt sẽ bị Cố thiếu mê hoặc, cho nên không dám cùng Cố thiếu đối mặt ".
Đỗ Tiểu Tiểu cúi người cúi đầu, cô dáng vẻ hèn mọn nhìn trong mắt Cố Thiên Kì , kích thích lòng tự trọng đắt đỏ của anh.
Đỗ Tiểu Tiểu, em được lắm , em thật giỏi, quật cường của em thật làm cho tôi hận đến không được.
Nhìn xem Chân Chân, Cố Thiên Kì nhíu mày: " Em nhìn xem , hiện tại liền có người không biết tốt xấu cự tuyệt tôi ". Anh bày ra một bộ'Làm sao bây giờ'
Biểu lộ khó xử. Chân Chân loại cô gái trà trộn vào xã hội thượng lưu này , tâm tư chuyển đặc biệt nhanh, nhìn một chút Đỗ Tiểu Tiểucúi người .
Chân Chân nháy mắt, giơ tay lên bên trong ly rượu đỏ thuận đỉnh đầu Đỗ Tiểu Tiểu rót xuống dưới.
Đỗ Tiểu Tiểu cảm thấy trên đầu mát lạnh, chất lỏng màu đỏ liền thuận trên cổ tuột xuống, cô nháy nháy mắt, lập tức liền biết chuyện gì xảy ra.
Trong nhà ăn còn có khách hàng khác còn có nhân viên tạp vụ khác, nhưng mà ai cũng không dám đem ánh mắt chú ý ở một bàn này, chỉ là ở trong lòng vì Đỗ Tiểu Tiểu thở dài, cái cô nương này thật đáng thương.
Chân Chân nâng cốc đều đổ vào trên người cô, ngọt ngào đến có chút bén nhọn thanh âm nói: " Cô để khách hàng không cao hứng, chút trừng phạt này coi như nhẹ, hiểu không? Cố thiếu nguyện ý nhìn cô một chút đều là cô có phúc khí, không biết tốt xấu ".
Đổ vào trên người rượu đỏ lạnh, thân thể huyết dịch cũng lạnh.
Cố Thiên Kì chống đỡ mặt anh tuấn, nụ cười trên mặt biến mất một hồi,Chân Chân nhìn thấy mặt Cố Thiên Kì bỗng nhiên trở nên lãnh khốc , giật nảy mình, ngồi ở vị trí bên trên cả đời cũng không dám lên tiếng.
Chẳng lẽ cô ta phỏng đoán sai ý nghĩ Cố thiếu sao?
Nhưng mà khuôn mặtlãnh khốc chỉ ở trên mặt anh dừng lại một cái chớp mắt, tiếp lấy nụ cười lại rực rỡ, trầm thấp cười ra tiếng.
" Phốc, thú vị, thật thú vị, ha ha ha ha ". Trầm thấp mị hoặc tiếng cười lại làm cho Đỗ Tiểu Tiểucảm thấy phảng phất muốn đâm xuyên màng nhĩ bén nhọn. Cô nhớ cô hiện tại sắc mặt nhất định vô cùng vô cùng trắng.
Vươn tay, Đỗ Tiểu Tiểu có chút run rẩy ngả vào trong túi, nắm chặt khăn tay đồng thời cũng cầm viên trâm ngực kia.
Thiếu Hàn, Thiếu Hàn, cho em sức mạnh đi, Thiếu Hàn, đừng để em ngã xuống, coi như lại chật vật cũng cho em kiên cường, Thiếu Hàn......
Trong trí nhớ hình ảnh nụ cười người đàn ông nắm chặt nổi lên, cái kia hai tay cầm tay mình tâm nhiệt độ tựa hồ xuyên thấu qua trâm ngực cũng truyền tới.
Đỗ Tiểu Tiểu run rẩy dần dần hòa hoãn xuống tới, cầm ra khăn, Đỗ Tiểu Tiểu bình tĩnh hít vào một hơi.
Cố Thiên Kì thấy cô cầm ra khăn, cho là cô muốn lau trên người chật vật, ghét bỏ vừa muốn mở miệng, Đỗ Tiểu Tiểu chợt nửa ngồi xuống dưới, cẩn thận lau sạch lấy nước đọng rượu đỏ trên đất.
Cử động hèn mọn của cô để cả người Cố Thiên Kìđều toàn thân cứng đờ, nụ cười trên mặt cũng cứng ngắc .
Nắm tay chắt chẽ cầm, Cố Thiên Kì trong lòng khó mà áp chế hỏa diễm lại chạy đi lên. Giống như lần trước, giống như cùng Hi Nhĩ lần kia , cô vậy mà không có vì tự ái của mình bảo vệ mảy may.
Nếu như cô quật cường, nếu như cô quật cường......
Nghĩ tới đây, Cố Thiên Kìbỗng nhiên dừng lại, nếu như cô quật cường bảo vệ mình, vậy kết quả thế nào?
Ánh mắt rơi vào trên thân thể nho nhỏ của cô , trái tim Cố Thiên Kìphảng phất như bị cái gì cầm đau đớn.
Nếu như cô bảo vệ mình...... Sẽ mất đi công việc, sẽ đổi lấy càng lớn nhục nhã. Ở xã hội người ăn thịt người này , cô phải chăng đã sớm biết loại lí đối nhân xử thế bi thương này, cho nên cô mới như vậy dùng thân thể nho nhỏ tiếp nhận hết thảy.
Đem trên đồ trên mặt đất đều lau sạch sẽ, Đỗ Tiểu Tiểu cũng đứng lên, Chân Chân trợn mắt hốc mồm trong tầm mắt, tiêu chuẩn cung kính nói: " Mặt đất đã dọn dẹp sạch sẽ, mời hai vị khách tiếp tục tận hưởng cơm trưa sạch sẽ ".
Nhàn nhạt nói xong, Đỗ Tiểu Tiểu quay người rời đi. Trong nhà ăn còn hai vị khách nhao nhao ngẩng đầu lên nhìn cô. Tại cách đó không xa hai vị khách nam còn xì xào bàn tán nói : " Xong rồi, cô ấy kiên cường quá làm cho người ta muốn bảo vệ, tôi rất muốn bảo hộ cô ấy ".
Cố Thiên Kì ánh mắt băng lãnh như đao đảo qua đi, hai người kia lập tức im lặng.
Đỗ Tiểu Tiểu đứng thẳng lưng, ngẩng đầu, không có bất kỳ cái gì một điểm bởi vì trên người chật vật mà cảm thấy khó chịu .
Có lẽ Cố Thiên Kì cảm thấy cô rất hèn mọn, thế nhưng là linh hồn cô kiêu ngạo không biểu lộ ra ngoài mặt. Lòng tự ái của cô cùng giá trị quan từ đầu đến cuối cùng Cố Thiên Kì khác biệt, mà lòng tự ái của xô, cũng cùng anh mong đợi không giống.
Một đường về tới phòng thay quần áo, Đỗ Tiểu Tiểu ngồi trong phòng thay quần áo, mở ra bàn tay viên trâm ngực kia, Đỗ Tiểu Tiểu giật ra khóe miệng:" Thiếu Hàn, em biểu hiện rất tốt, em đều bị chính em kiên cường thân ảnh đẹp trai đến ".
Dạng này cười, một giọt nước mắt lại lăn xuống đến, rơi vào lòng bàn tay.
Đỗ Tiểu Tiểu tiến vào phòng thay quần áo liền rốt cuộc không có ra , tâm tình Cố Thiên Kì rất kém cỏi căn bản không tâm tình ăn cái gì, vội vàng tính tiền. Vương Đan Đan cung kính đối với anh nói: " Trước đó vị nhân viên tạp vụ kia đi thay quần áo, không thể tới vì ngài tính tiền. Cô ấy nói nếu như ngài thật cần, cô ấy cũng có thể lập tức ra, bất quá cô ấy mặc thường phục có chút không quá hợp lễ tiết, xin ngài thông cảm ".
Cố Thiên Kì không yên lòng lắc đầu: " Không cần cô ấy ra, ai kết đều như thế ".
Kết hết nợ đơn, Cố Thiên Kì mang theo Chân Chân rời đi, đi ra Mị Lực, Cố Thiên Kì lạnh lùng hất ra Chân Chân, chỉ nói một chữ: " Cút ".
Chân Chân đã sớm nhìn ra Cố Thiên Kì cảm xúc không thích hợp, không dám nói nhiều một câu liền rời đi. Cố Thiên Kì ứng ngẩng đầu lên nhìn trời, trong lòng như thế nào cũng không thư sướng.
Trịnh Việt đem xe ra, Cố Thiên Kì trầm mặc lên xe, trở lại văn phòng ròng rã từ buổi trưa, Cố Thiên Kì đều đem mình khóa tại văn phòng Tổng giám đốc.
Liên tiếp làm nhục cô hai ngày, Cố Thiên Kì lại tìm không thấy bất luận cái gì một điểm khoái cảm. Anh đến cùng đang làm cái gì, trả thù sao? Trả thù cô đối với mình cự tuyệt sao, vậy chiếu theo tính cách của anh không phải sớm nên để cô ném đi bát cơm, sau đó giam cô tại cuộc sống trong nước sôi lửa bỏng sao?
Muốn lại bắt đầu lại từ đầu sao? Muốn tìm người thay thế cô sao? Vì cái gì đây, cô không phải mẫu người mình thích không phải sao?
Anh nhắm mắt lại liền hiện ra Đỗ Tiểu Tiểu ở làng du lịch lúc Đỗ Tiểu Tiểu đối với anh lộ ra khuôn mặt tươi cười động lòng người . Hiện tại thế nào, hiện tại cô dùng biểu tình gì nhìn xem mình?
Trong đầu hiển hiện chính là cô khóe môi tái nhợt , nụ cười máy móc. Trong lòng tựa như là có cây gai , đâm trong lòng của anh từng đợt đau.
Cố Thiên Kì thật sâu thở dài.
" Đã không có ý nghĩa, chấm dứt đi. Đỗ Tiểu Tiểu , chấm dứt đi ".
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top