Chương 54 : Đem hoa trộm đi đi

Cố Thiên Kì cố ý kéo dài khoảng cách, không cho Đỗ Tiểu Tiểu chìm xuống cũng tuyệt đối không cho cô hoàn toàn chống đỡ, bị hù  trái tim nhỏ của Đỗ Tiểu Tiểu nhảy bịch bịch. 

Tà mị câu môi, Cố Thiên Kì nhìn thấy Đỗ Tiểu Tiểu trong nước'Bay nhảy' như con thỏ nhỏ , tà tà nói: " Hôn tôi, tôi liền để em đến dựa vào ".

Đỗ Tiểu Tiểu sắc mặt lúc thì đỏ tái đi, thế nhưng là không hôn liền muốn rớt xuống trong nước đi, đương nhiên Cố Thiên Kì còn không đến mức đem cô ném xuống để cô thật chết đuối, thế nhưng là như thế hao tổn cô làm sao có thể hao tổn qua người đàn ông hư này.

Trong lòng tức giận, nhưng Đỗ Tiểu Tiểu vẫn là lý trí hỏi:"  Liền hôn một cái ".

Cố Thiên Kì nhíu mày, hé mở bắt đầu cánh tay:" Hôn một cái,  tôi liền đem em ôm vào bờ ".

Đỗ Tiểu Tiểu chu môi, dù sao cái  đậu hũ này khẳng định là phải bị ăn, nhận nhận.

Đụng lên môi anh đào,  Đỗ Tiểu Tiểu khẽ chạm môi của anh. Cô phấn môi vừa mới đụng tới một mảnh cực nóng,  cánh tay Cố Thiên Kì liền bỗng nhiên nắm chặt đưa cô cả người nhốt chặt trong ngực, bá đạo dán ở trên người mình.

Lưỡi linh hoạt cạy mở hàm răng Đỗ Tiểu Tiểu tiến quân thần tốc.

- " Ngô ngô!! " Đỗ Tiểu Tiểu phản kháng vuốt anh, Cố Thiên Kì giảo hoạt cánh tay thả tay , Đỗ Tiểu Tiểu lập tức sợ hãi chủ động nhốt chặt cổ anh.

Cố Thiên Kì hài lòng cô nhu thuận, cường thế bá đạo hấp thu trong miệng ngọt ngào cô, hai người hôn để bốn phía nhấp nhô lên một mảnh sóng nhiệt, Cố Thiên Kì đối với loại  sóng nhiệt này không chút nào kiêng dè, thẳng đem Đỗ Tiểu Tiểu hôn hô hấp khó khăn mặt đỏ tới mang tai mới hài lòng buông ra.

Đỗ Tiểu Tiểu vặn lấy môi đỏ bị hôn óng ánh , nước mắt nhìn anh chằm chằm: " Anh hèn hạ!"

Cố Thiên Kì nhíu mày, vươn tay lập tức đem cô ôm ngang hướng bên bờ đi: " Mắng tôi nữa , tôi liền làm chuyện quá đáng hơn" .

Đỗ Tiểu Tiểu trong nước hoàn toàn liền ăn phải cái lỗ vốn, cũng không dám lên tiếng nữa, cô dám đánh cược, nếu như cô nói thêm câu nữa, Cố Thiên Kì nhất định sẽ đem lời anh nói tự thể nghiệm biến thành hành động, cô có đầy đủ lý do tin tưởng tên sắc lang này chuyện gì xấu đều làm được.

Lên bờ, Đỗ Tiểu Tiểu rốt cục tránh thoát ngực của anh, bĩu môi nói: " Tôi mệt mỏi ".

Chơi một ngày, cũng ăn không ít , nhưng là thân thể tương đối cũng mệt mỏi.

Cố Thiên Kì nhìn đồng hồ, đã bốn giờ chiều, đề nghị: " Chúng ta đi vườn cây đi dạo một vòng  sau đó trở về nghỉ ngơi một chút lại ăn bữa tối ".

Đỗ Tiểu Tiểu suy nghĩ một chút, vườn cây nhưng thật ra vô cùng có ý tứ, liền gật đầu đáp ứng. Hai người thay quần áo ra công viên nước, có người tự mình mở cửa xe thay bọn họ đưa đến vườn cây.

Nơi này nuôi trồng thực vật cũng rất cao quý, Cố Thiên Kì cùng Đỗ Tiểu Tiểu đi vào từng bước một nhìn. Đỗ Tiểu Tiểu thích hoa, thời điểm nhìn thấy hoa hồng xanh, Đỗ Tiểu Tiểu ngạc nhiên nói: " Đây quả thật là trồng ra sao ".

Ngồi xổm xuống, Đỗ Tiểu Tiểu lòng tràn đầy vui vẻ ngửi ngửi, Cố Thiên Kì chắp tay đứng ở sau lưng cô, bên môi cũng ôm lấy nhàn nhạt cười: " Đẹp không? Bên kia còn có hoa hồng đen cùng hoa hồng là Bạch Hoàng Tử  ".

Đỗ Tiểu Tiểu hiếu kì tiến đến hoa hồng đen cùng Bạch Hoàng Tử bên cạnh, chậc chậc thẳng thán: "  Thật lợi hại, loại này hoa bên ngoài căn bản không có bán, có bán cũng là nhuộm màu ".

Cố Thiên Kì đương nhiên nhún vai: " Đây chính là chỗ tốt xã hội thượng lưu , em muốn chỉ cần chịu ném tiền, bọn họ thậm chí nguyện ý vì em tìm vàng ".

Đỗ Tiểu Tiểu mếu máo, nam nhân này thật sự là nhất thời không hiển lộ rõ ràng một chút mình tôn quý liền khó chịu. Đỗ Tiểu Tiểu không đáp lời nói, tiếp tục xem hoa đẹp mắt.

Loại hoa trong phòng này tựa hồ cũng là hoa hồng, đủ loại hoa hồng, cao nhã, nhiệt tình, lãng mạn, nhỏ nhắn xinh xắn, khí quyển, một mực hướng về bên trong đi,  ánh mắt Đỗ Tiểu Tiểu rơi vào tận cùng bên trong nhất một cái bình cổ trên mặt bàn.

Kiểu dáng Châu Âu pha lê vãi xuống ánh nắng, cái bàn niên đại xa xưa  cho người ta cảm giác thần bí khó lường , mà trên bàn trưng bày một cái lồng thủy tinh, lồng thủy tinh bên trong kia là đóa hoa hồng, làm cho Đỗ Tiểu Tiểu ngạc nhiên.

Đỗ Tiểu Tiểu che miệng, vươn tay giật giật âu phục đắt đỏ của Cố Thiên Kì.

- "Cố Thiên Kì ,  Cố Thiên Kì anh nhìn......"
Cố Thiên Kì thuận theo ánh mắt cô nhìn sang, một đóa thải sắc hoa hồng nở ra bên trong lồng thủy tinh , ánh mặt trời chiếu xuống tản ra động lòng người, Đỗ Tiểu Tiểu tay cơ hồ đều muốn run rẩy, trừng mắt lóe sáng, cô cơ hồ không dám nói chuyện lớn tiếng, sợ đã quấy rầy đóa hoa hồng mỹ lệ.

Cố Thiên Kì khóe môi câu lên nụ cười ý vị thâm trường: "Đẹp không?"

Đỗ Tiểu Tiểu dùng sức gật đầu:"  Thật xinh đẹp, làm sao có thể có hoa hồng bảy màu tồn tại a ".

Cố Thiên Kì cúi người xuống tới, ở bên tai cô nói: " Truyền thuyết băng chi nước vương tử yêu một  thiếu nữ bình thường , muốn đem nàng lấy về nhà, nhưng mà hoàng hậu ác độc  lại hi vọng vương tử cưới một công chúa môn đăng hộ đối về nhà. Vương tử sầu não uất ức, hoàng hậu vì đoạn tuyệt  tưởng niệm của hắn, phái ra sát thủ truy sát thiếu nữ, thiếu nữ một đường chạy, chạy tới cánh đồng hoa vương tử . Vương tử ngạc nhiên muốn ôm chặt nàng, thế nhưng là thiếu nữ lại nói:  Tâm ta yêu vương tử, ta là không xứng với ngươi, chỉ có ta biến thành hoa hồng  cao quý mỹ lệ này mới có thể ở tại bên cạnh ngươi. Vương tử nói: Nếu như ngươi biến thành hoa hồng, vậy ngươi nhất định sẽ là hoa hồng xinh đẹp nhất động lòng người  trên thế giới này . Thế là thiếu nữ liền biến thành một đóa hoa hồng bảy màu rực rỡ, vĩnh viễn không tàn lụi, hầu ở vương tử bên người ".

Đỗ Tiểu Tiểu nhìn thấy đóa hoa hồng bảy màu rực rỡ kia, lầm bầm nói: " Thì ra đóa hoa này còn có câu chuyện tình yêu thê lương như vậy ".

Cố Thiên Kì nhíu mày, thầm nghĩ , cô gái Đỗ Tiểu Tiểu này cũng quá dễ lừa gạt, chuyện xưa đương nhiên là bịa đặt, bất quá anh rất thích nhìn thấy bộ dạng này  hiện tại của cô.

Trong mắt lóe ra tinh khiết mà mỹ hảo, anh biết, một chiêu này đối với những nữ nhân khác mà nói, có lẽ không bằng một túi xách hàng hiệu mới có tác dụng, nhưng là đối với Đỗ Tiểu Tiểu cũng tuyệt đối có tác dụng.

- " Khụ khụ, thừa dịp không ai, chúng ta đem hoa trộm đi a ". Cố Thiên Kì bỗng nhiên mở miệng nói.

Đỗ Tiểu Tiểu nhìn anh chằm chằm: "Anh điên rồi sao , anh nhìn nó bày ở trong lồng thủy tinh  liền nên biết nó có bao nhiêu đắt đỏ, anh tốt xấu cũng là tổng giám đốc Cố thị , làm sao có ý đó chứ ".

Cô biết  đại não Cố Thiên Kì kết cấu luôn luôn cùng những người khác không giống ,  cũng coi như anh không thích đi đường thường , thế nhưng là bất thình lình nổi điên là thế nào một chuyện a.

Cố Thiên Kì  không quan trọng nhún vai: " Lại không có người  biết là tôi làm, đợi chút nữa tôi hái xuống, chúng ta liền tranh thủ thời gian chạy, biết không? "

Làm như thật dặn dò Đỗ Tiểu Tiểu, Cố Thiên Kì bỗng nhiên quay người sải bước đi vào trước bàn, Đỗ Tiểu Tiểu bị hù chết, trái tim đều nhấc đến cổ họng, vội vàng đuổi theo anh nói: " Cố Thiên Kì , anh đừng phát thần kinh! Coi như lấy xuống chúng ta cũng nuôi không sống, mà lại......"

Tiếng nói còn không có rơi xuống Cố Thiên Kì đã đem lồng thủy tinh lấy xuống, một thanh rút ra hoa hồng bảy sắc.

- " A a a a!!! Cố Thiên Kì tôi hận anh chết đi được! "  Hạ giọng la hoảng lên, Đỗ Tiểu Tiểu liền nhìn cũng không dám nhìn không nỡ nhìn hoa thảm ,  vươn tay một phát bắt được  tay Cố Thiên Kì liền hướng ra phía ngoài chạy.

Ô ô ô, cô thật sự là đổ cái gì nấm mốc a, gặp phải như thế một cái tai ương lớn , là muốn hại chết cô a!!

Lôi kéo Cố Thiên Kì một đường phi nước đại, một mực chạy đến suối phun, Đỗ Tiểu Tiểu rốt cuộc không động được, tê liệt ngồi trên ghế.

Cố Thiên Kì lại vậy mà chân không mềm khí không giả, đứng ở chỗ khuất bóng ôm lấy môi mỏng cười nhạt. Đỗ Tiểu Tiểu mắt tức giận trợn trắng, cười, anh ta còn không biết xấu hổ cười, cũng may người ta không có đuổi theo ra đến, bắt lại nhìn mặt anh ta để vào đâu.

Cố Thiên Kì đứng một hồi mới ngồi ở bên người cô, cười nói: " Nếu là em mang theo hoa trốn tới, đóa  hoa hồng này liền thuộc về em ".

Đỗ Tiểu Tiểu bị hù vội vàng hướng một bên tránh né:"  Tôi không muốn, đánh chết tôi đều không cần! Đây là anh gây họa, anh đừng nghĩ tại tôi ".

- Phốc ——"  Cố Thiên Kì rốt cục nhịn không được, bật cười lên tiếng.

Đỗ Tiểu Tiểu tức giận đẩy anh: " Anb cười cái gì a! Anh là kẻ cầm đầu, người ta tân tân khổ khổ thành quả nghiên cứu, bị anh như thế bứt đi, hoa kia rất dễ nhìn a, anh là tên vô lại tay ngang ngược cướp hoa ".

- " Đỗ Tiểu Tiểu, em biết không? Coi như hiện tại khoa học kỹ thuật lại tiên tiến, hoa giả bảy sắc là trồng không ra ". Chịu đựng chế giễu bị cô chọc cười, Cố Thiên Kì đem hoa đưa tới trước mặt cô: " Bất quá phản ứng của em tôi vẫn là rất thích, lại đây, đây là phần thưởng ".

Đỗ Tiểu Tiểu trợn tròn mắt, nhìn hoa hồng bảy sắc trước mặt, thận trọng cầm ở trong tay sờ soạng một chút, sắc mặt Đỗ Tiểu Tiểu lập tức trở nên khó coi.

Đáng chết cái này cảm giác rõ ràng cũng không phải là hoa ! Cố Thiên Kì này đại lừa gạt lại lừa cô,  một lời nói dối không cao minh lắm, lại dễ như trở bàn tay đem cô đùa bỡn.

Đỗ Tiểu Tiểu không nhịn được nghĩ gõ đầu của mình, Đỗ Tiểu Tiểu mày thật là đần a !"
Cố Thiên Kì thấy cô tức giận , cặp mắt đào hoa bên trong ẩn chứa  ôn nhu chính anh cũng không biết: " Mặc dù không phải hoa thật , nhưng là hoa bảy màu cầu nguyện rất có tác dụng, cầm đi, về sau nó sẽ thực hiện nguyện vọng của cô cũng khó nói ".

Đỗ Tiểu Tiểu vặn lấy môi, đứng lên xoay người rời đi, Cố Thiên Kì cũng không ngăn, cao giọng nói:"  Sáu giờ, chúng ta cùng nhau ăn bữa tối ".

Đỗ Tiểu Tiểu cầm lấy hoa hồng bảy màu trong tay , không thèm quan tâm anh, một mực về đến phòng, Đỗ Tiểu Tiểu  mới phát giác được trên mặt mình hết sốt một chút, nhịp tim tốc độ cũng thong thả rất nhiều, đem  hoa hồng bảy màu đặt ở trước bàn trang điểm, Đỗ Tiểu Tiểu ngã xuống giường, ánh mắt nhìn chăm chú đóa hoa hồng kia.

Cô...... Trở nên kì quái.

Cô rõ ràng liền biết Cố Thiên Kì tên hỗn đản kia cố ý an bài một ngày này, lại là cùng cô chơi lại là tỉ mỉ chuẩn bị  hoa hồng bảy màu, cũng là vì để cô động tâm, để cô đối với hôm nay sau đó cuộc sống sẽ lưu luyến, sau đó đáp ứng làm tình nhân của anh.

Loại cuộc sống này giống như giấc mộng hoàn toàn chính xác mê người, lại không đến mức bảo cô váng đầu chuyển hướng sờ không được phương hướng. Chân chính để cô có chút mê thất, là Cố Thiên Kì người này.

Chán ghét anh, vẫn là chán ghét anh. Nhưng là...... Từ nhỏ đến lớn, còn không có bất kỳ người đàn ông nào, vì chuyện của cô vắt óc tìm mưu kế giống Cố Thiên Kì như vậy.

Sẽ không có người mang theo người như cô đi chơi, cũng sẽ không có người như cô hao tâm tổn trí chuẩn bị đồ.

Cô hôm nay thấy được rất nhiều điểm không giống Cố Thiên Kì , giống như là đứng ở đám mây người bỗng nhiên bay đến bên người, biến thành người cũng giống như mình, hôm nay Cố Thiên Kì toàn thân đều mang mùi vị tình yêu.

Anh cũng sẽ cười, cũng sẽ sợ, không còn một vị ác liệt cùng bá đạo.

Nhắm mắt lại, Đỗ Tiểu Tiểu thật sâu thở dài.

Đỗ Tiểu Tiểu, đều là giả, toàn bộ đều là giả, anh ta làm nhiều như vậy là đang cùng mình hờn dỗi, bởi vì mày không thỏa hiệp để anh ta cảm thấy thật mất mặt đi.

Cắn môi, ở trong lòng, Đỗ Tiểu Tiểu nói với mình: Đỗ Tiểu Tiểu , buổi tối hôm nay muốn càng xác định nói cho anh ta biết mới được, nói cho anh ta biết, mình sẽ không làm tình nhân của anh ta.

Cửa phòng vang lên, Đỗ Tiểu Tiểu đứng dậy mở ra, đứng ngoài cửa nhân viên tạp vụ cầm hộp,  Đỗ Tiểu Tiểu không cần suy nghĩ cũng biết là đồ Cố Thiên Kì đưa tới.

Nhận lấy đóng cửa lại, Đỗ Tiểu Tiểu trở lại trước giường mở ra. Lần này quần áo cùng giày lại đổi.

Đỗ Tiểu Tiểu lấy ra, ngốc trệ một chút,  váy trắng cùng giày thủy tinh.

Cùng trước đó  hai bộ phong cách lại không giống, bộ này  váy trắng liền áo, lộ ra hết sức thanh thuần.

Vặn lấy môi, Đỗ Tiểu Tiểu thở thật dài, Cố Thiên Kì đang nỗ lực đem cô ăn mặc xứng được với anh ta, thế nhưng là cô cũng không phải cô bé lọ lem, lại thế nào cách ăn mặc cũng là Đỗ Tiểu Tiểu .

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top