Chương 53 : Bí mật

Con mắt chuyển động một chút, Đỗ Tiểu Tiểu đồng loạt nhấc lên một bên khăn tắm đắp lên người, dịch chuyển khỏi tay của anh, làm động tác xuỵt , tiếp lấy không đợi Sở Dật giữ chặt cô,  Đỗ Tiểu Tiểu đã đi ra ngoài, lúc nhìn thấy hai người đàn ông, Đỗ Tiểu Tiểu lên tiếng thét lên: "A a a!! Ai cho phép các người vào, các người biết nơi này là chỗ nào, quá không muốn mặt! "

- " Câm miệng! Không cho phép kêu! "

Hai người đàn ông bị cô kêu không biết làm sao, một người vừa định tiến lên chế trụ Đỗ Tiểu Tiểu .  Sở Dật cũng không nhịn được muốn ra, lại không nghĩ rằng   Đỗ Tiểu Tiểu kêu lớn tiếng hơn:"  Cố Thiên Kì ! Cố Thiên Kì! Cứu tôi! "

 Cố Thiên Kì vừa đi tới nghe được tiếng thét chói tai của cô , lập tức vọt vào, nhìn thấy hai người đàn ông đứng ở chỗ này, nổi giận nói: " Các người là quân đội nào, các người muốn chết phải không ! "

Hai người đàn ông kia thấy Cố Thiên Kì lập tức cũng không dám làm càn.  Cố Thiên Kì không phải lão đại bọn họ đắc tội nổi người, đế vương thành phố A thế nhưng là bạch đạo hắc đạo ăn sạch, anh là người ai dám đụng .

Hai người lập tức cúi đầu xin lỗi: " Thực xin lỗi, Cố thiếu, chúng tôi đang tìm người, vô ý mạo phạm vị tiểu thư này ".

- " Đi chỗ khác khác tìm, cút! "  Cố Thiên Kìcặp mắt đào hoa lạnh lùng cắt trên người hai người kia , hai người kia còn thế nào dám ở lại đây, vội vàng cút.

 Cố Thiên Kì bước nhanh đến phía trước, đem thân thể nhỏ bé Đỗ Tiểu Tiểu bảo hộ ở trong ngực, hỏi: " Đỗ Tiểu Tiểu, em thế nào? "

 Đỗ Tiểu Tiểu vặn lấy môi, cảm thấy mình vì  giúp đỡ Sở Dật tránh người liền lợi dụng Cố Thiên Kì có chút vô sỉ, nhưng là giờ khắc này Cố Thiên Kì cho cô ấm áp, nhưng cũng chân thực đến  nhịp tim cô. Cô lúc này mới giật mình  Cố Thiên Kì đã đổi quần áo, trần trụi thân trên ủi bỏng  trên mặt cô,  Đỗ Tiểu Tiểumặt bị đốt giống như ráng đỏ . Lắc đầu, hô hấp nhiễu loạn nói: " Tôi không sao ".

Cố Thiên Kì cười khẽ: " Em đi như thế nào ở đâu đều gây phiền toái a, đơn giản chính là phiền phức tinh. Không có tôi, em làm sao bây giờ ".

Cái này giống như cưng chiều, lần trước ở nhà hàng Mị Lực sau đó anh cũng đã nói. Đỗ Tiểu Tiểu bị anh nói sắc mặt càng đỏ, nhưng chợt nhớ tới Sở Dật còn ở bên trong phòng thay đồ , vội vàng đẩy anh một chút nói: " Anh, anh ra ngoài được rồi, nơi này là kiểu phòng thay đồ nữ ".

- " Là em gọi tôi vào ".

- " Đó là, vậy tôi bây giờ gọi anh ra ngoài, tôi muốn đổi quần áo, còn có anh đến thay tôi trông coi, đừng cho người khác vào, tôi sợ ".

Cố Thiên Kì đè lại đầu của cô, dùng sức xoa nhẹ hai lần: " Đồ hèn nhát, cũng dám sai sử tôi,  ở thời điểm cô gặp nguy hiểm cứ kêu tên tôi , không cùng em so đo. Tôi ở bên ngoài, em nhanh lên ra ".

 Cố Thiên Kì đi ra, nơi này lại trở nên rất yên tĩnh, Đỗ Tiểu Tiểu vặn lấy môi đi đến trước cửaphòng thay đồ, vừa rồi chuyện cô cùng Cố Thiên Kì, Sở Dật đều nhìn ở trong thấy, thấy cô tới, Sở Dật nhàn nhạt cười: " Thật lâu không gặp, xem ra em trải qua không tồi ".

 Đỗ Tiểu Tiểu cúi đầu, không nói gì không có phản bác. Cô muốn nói cho anh, cô cùng Cố Thiên Kì không phải như anh nghĩ , lại cảm thấy loại  giải thích này rất dư thừa.

Sở Dật sẽ không để ý, anh...... Cho tới bây giờ đều không thèm để ý cô thế nào.

Có chút bứt rứt cầm áo tắm ra, Đỗ Tiểu Tiểu khô khốc nói: " Em, em lát nữa đổi quần áo liền cùng Cố Thiên Kì cùng đi, đến lúc đó anh hãy đi ra a, hẳn là không đụng được hai người kia ".

Đỗ Tiểu Tiểu sẽ không hỏi Sở Dật đang làm cái gì, anh luôn luôn đều rất thần bí, hơn nữa Sở Dật nhất định cũng sẽ không nói cho cô.

Sở Dật thấy cô muốn đi, vội vàng kéo lại tay của cô, Đỗ Tiểu Tiểutay run rẩy một chút, trở lại nhìn anh : " Thế nào? "

Sở Dật nhìn thấy mình không thể khống chế giữ chặt cánh tay của cô, vội vàng lại buông ra, có chút buồn bã nói: " Mặc dù cảm thấy không quá thích hợp, nhưng anh vẫn là muốn hỏi một chút. Anh tưởng em là cô gái tốt như vậy , nhất định sẽ có đàn ông tốt đến yêu. Cố Thiên Kì anh ta. Thân phận bối cảnh quá cường đại, anh , anh cũng không phải là nói em không xứng với anh, chỉ là em hiểu rõ anh ta sao? Anh ta đối với em như vậy? Anh, anh cũng không phải nói anh ta không tốt, chỉ là anh ta tựa hồ có rất nhiều......"

- " Khuyết điểm sao? " Nháy mắt mấy cái,  Đỗ Tiểu Tiểuthay anh nói ra lời kế tiếp, Sở Dật trên mặt tuấn tú lộ ra vẻ mặt lo lắng.

Cái biểu tình kia thật sâu đâm nhói Đỗ Tiểu Tiểu, cô nhớ tới những năm kia, cũng là bởi vì anh thường thường lo lắng cô, cô mới có thể yêu người này. Cô khát vọng được người yêu thương, cho nên cô coi loại lo lắng kia chính là yêu ".

Mãi cho đến cực kỳ lâu về sau, lúc cô cuối cùng từ đoạn thất bại kia thầm mến thoát ra, cô mới phát hiện, yêu lo lắng là một tính cách Sở Dật, không phải đối với cô ngoại lệ, chỉ là anh theo thói quen vì người khác quan tâm.

Sở Dật, anh có lại dùng loại vẻ mặt này nhìn em, em đã đều biết, tầm mắt của anh như thế đau thương, bất quá là anh quen thuộc đi đau thương, không phải là bởi vì yêu em.

Cười một cái, Đỗ Tiểu Tiểu lòng có chút đau, lại có chút thoải mái: " Em biết, Cố Thiên Kì có rất nhiều khuyết điểm, anh ta bá đạo, cường thế, tùy hứng, phụ nữ cùng anh ta ăn cơm  không thể cùng anh ta lên giường, cùng anh ta lên giường người tuyệt đối không thể cùng anh ta cùng nhau ăn cơm. Thế nhưng là Sở Dật, đây đều là chuyện của em, cùng anh không có quan hệ. Rủ xuống tầm mắt, Đỗ Tiểu Tiểu khuyên giải an ủi: " Sở Dật, như anh loại  thói quen xấu này vì người khác quan tâm, cũng nên đổi một chút, không muốn làm bạn gái của anh quá mệt mỏi ".

 Đỗ Tiểu Tiểu nói xong, nhìn thật sâu một chút Sở Dật, xoay người đi phòng khác thay đồ đổi quần áo, lại vội vã vọt vào tắm, sau đó tắm rửa xong , Đỗ Tiểu Tiểu đi đến chỗ phòng anh thay đồ, vặn lấy môi một hồi lâu vẫn là mở miệng: " Cùng nhau ở chung một thành phố hai năm, em và em gái anh lại là bạn thân, lại vậy mà không có gặp qua một lần, có đôi khi em ngẫm lại, nhận biết anh tựa như giấc mộng. Hôm nay mặc dù địa điểm có chút không tốt lắm, nhưng là gặp lại anh , em vẫn là thật cao hứng. Trước đó ở đại học, bởi vì trong nhà xảy ra chuyện, em cũng chưa kịp cùng anh chính thức tạm biệt, hôm nay coi như bù lại a. Sở Dật, gặp lại ".

  Đỗ Tiểu Tiểu nói xong, bước chân không ngừng đi hướng tiến đến, sau lưng không có cái bóng đuổi theo , Đỗ Tiểu Tiểu cũng biết anh sẽ không đuổi theo ra đến.

Hôm nay có thể lần nữa gặp lại anh đã rất khá, cô thỏa mãn, thật. Cô vẫn cảm thấy ông trời không công bằng, vì cái gì luôn luôn không chịu muốn cô gặp lại anh.

Bọn họ thật như vậy một chút duyên phận đều không có sao? Cô không cam tâm, cho nên đau khổ nắm lấy không thể quên được. Hôm nay, cô lại cảm thấy đẩy ra mây nguyệt gặp mặt trời mọc.

Từ vừa mới bắt đầu cô liền sai, cô cùng Sở Dật là bởi vì duyên mới đi đến cùng nhau, chỉ có thể hữu duyên vô phận. Tình thâm duyên cạn, ai cũng không khống chế được.

Tạm biệt, trong trí nhớ em Sở Dật,  anh là mối tình đầu, có thể cùng anh chính miệng tạm biệt, có thể cùng...... Mối tình đầu đắng chát như vậy tạm biệt, đã đầy đủ.

Đi tới cửa, Cố Thiên Kì không quá cao hứng chất vấn: " Tại sao lâu như thế ".

Đỗ Tiểu Tiểu kéo lên khóe miệng phàn nàn: " Bởi vì quá ghét bỏ anh  chọn cái áo tắm này cho tôi, tôi suy tính thật lâu muốn hay không mặc ".

Cố Thiên Kì  thấy được cô mặc cái này một thân lại rất hài lòng, nụ cười tràn đầy: "Ánh mắt của tôi quả nhiên rất hoàn mỹ ".

Thanh âm dần dần bay xa, Sở Dật bên tai rốt cuộc nghe không được lời nói bất kì nào củaĐỗ Tiểu Tiểu .

Trầm mặc ngồi ở bên trong phòng thay đồ, Sở Dật bên tai chỉ có chính mình nói không ra miệng trong lòng lượn vòng.

Đừng đi, Tiểu Tiểu , nghe anh giải thích, anh cho tới bây giờ đều không có bạn gái, trong tim anh chỉ có một mình em.

Anh không phải thích quan tâm, chuyện người khác , anh đều không muốn quản, anh chỉ muốn quan tâm em, em vì cái gì ngay cả một chút quyền lợi cũng không cho anh.

Đừng đem anh xem như một giấc mộng, anh là chân thật tồn tại qua, Đỗ Tiểu Tiểu, không cho phép em quên.

Không muốn...... Nói tạm biệt được không?

Đỗ Tiểu Tiểu, anh yêu em. Đỗ Tiểu Tiểu  anh yêu em,  anh yêu em anh yêu em anh yêu em anh yêu em.

Đỗ Tiểu Tiểu, em đã nghe chưa? Em...... Nghe được sao?

Một giọt nước mắt, từ trong mắtSở Dật  lăn xuống, anh muốn nói cho mình đây đều là anh nhất định phải tiếp nhận sự thật, nhưng mà anh kéo lên khóe miệng, cười so với khóc khó coi không nói, còn có càng nhiều nước mắt lăn xuống.

Anh nhớ tới mùa hè kia, trên giấy vẽ ra  chân dung Đỗ Tiểu Tiểu, anh ở trong rừng cây xuyên thẳng qua cùng Sở Âm Âm chơi rất vui vẻ.

Sở Âm Âm chạy tới nhìn thấy anh, trừng tròng mắt nói : " Anh đem Tiểu Tiểu chúng ta toàn bộ vẽ thành một cái thiên sứ ".

Anh kiên định cười, nói: " Cô ấy chính là thiên sứ cũng khó nói ".

Sở Âm Âm liền cười, đuổi theo Đỗ Tiểu Tiểu gọi cô  tiểu thiên sứ Tiểu Tiểu.

Tay của anh ma sát vẽ lên dung nhan động lòng người , anh ở trong lòng yên lặng nói:" Em là thiên sứ không sai, là thiên sứ của anh ".

Cô tự nhủ tạm biệt, cô muốn rời đi, không biết chừng nào thì bắt đầu, đôi cánh thiên sứ của anh đã đầy đủ, cô kiên cường, đôi cánh muốn bay đi mất.

 Mùa hè kia,  một đi không trở lại , rốt cuộc không về được,  thiên sứ của anh sẽ không còn trở lại bên cạnh anh.

Che mặt, Sở Dật tâm tựa như là những giọt nước mắt rơi trên mặt đất , rơi vỡ nát.

Đỗ Tiểu Tiểu, anh cho tới bây giờ đều không phải không yêu em, anh chỉ là không dám yêu em mà thôi. Nếu như có thể, dù là một lần cũng tốt, thật là muốn đem em ôm vào trong ngực, chính miệng nói với em một lần anh yêu em. Để em biết, thật ra em là cô gái nhất trên thế giới này đáng được đàn ông tốt yêu thương .

*********************************

Ở bên trong công viên nước chơi thật vui một hồi, thời gian Đỗ Tiểu Tiểu gặp qua Sở Dật dần trôi qua đem  chuyện này quên không còn một mảnh. Cũng là, có Cố Thiên Kì như thế một cái tuyệt đỉnh đại sắc lang ở bên người, cô toàn thân toàn ý đề phòng, nơi nào có thời gian nghĩ những chuyện khác.

 Đỗ Tiểu Tiểu kia thân màu đen đồ tắm mặc trên người cô, bao vây lấy cô mặc dù nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng cũng dáng người linh lung tinh tế , nhìn Cố Thiên Kì cũng là sớm nắng chiều mưa, hận không thể kéo cô đến nơi không ai hung hăng làm.

Bất đắc dĩ Đỗ Tiểu Tiểu một bộ dáng vẻ cảnh giác anh cũng không thể thật lôi kéo cô dùng sức mạnh, đành phải không ngừng liếc nhìn cô,  ánh mắt khát vọng.

 Đỗ Tiểu Tiểu bị anh nhìn toàn thân không được tự nhiên, đối với ánh mắt anh tràn đầy nghi hoặc.

 Cố Thiên Kì mắt mù sao? Ở bên cạnh anh không biết quay chung quanh bao nhiêu mỹ nữ, ngực lớn chân dài, không ngừng ở bên cạnh anh ha ha hí.

Đàn ông như Cố Thiên Kì anh tuấn như vậy , tự nhiên là đi tới chỗ nào đều tự mang vòng gió bão, nhưng mà  Cố Thiên Kì  lại giống như không có trông thấy , cúi đầu trầm ngâm một chút, phảng phất có nghĩ tới chủ ý xấu, lúc này cười bơi đến bên người cô. Đỗ Tiểu Tiểu không biết bơi, trên thân còn ấn tấm bơi lội , cảnh giác nhìn anh: " Làm gì? "

Cố Thiên Kì tà ác cười một tiếng: " Tôi chợt nhớ tới em ở bên trên xe cáp treo  làm tôi sợ một màn, tôi muốn trả thù em một chút ".

Đỗ Tiểu Tiểu trừng to mắt không thể tin được anh vậy mà ngay thẳng như vậy nói ra, mà làm cô lại không dám tin tưởng chính là, anh không chỉ nói là ra, còn lập tức liền thay đổi hành động.

Tháo ra tấm bơi lội , Cố Thiên Kìcười tủm tỉm nói: " Để em cũng sợ hãi một chút ".

 Đỗ Tiểu Tiểu không có chống đỡ , thân thể lập tức hướng trong nước chìm, vóc dáng cô thấp căn bản giẫm không tới đáy, dọa đến hoa dung thất sắc.

- " A a a!! Cố Thiên Kì, tôi sai rồi! Tôi sai rồi, tôi không biết bơi thật sẽ chết! " Sợ hãi kêu lấy, Đỗ Tiểu Tiểu tay không tự chủ tựa như trèo lên người Cố Thiên Kì.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top