Chương 51 : Trò chơi trên không
Đứng ở trước cửasân chơi , Cố Thiên Kì nhìn đu quay cùng các loại xe cáp treochiếu vào trong con mắt to lớn, thuyền hải tặc, tiếng gầm từng đợt từng đợt truyền đến.
Đoạn kí ức từ khách sạn lại tới đây , phảng phất đều không tồn tại.
Anh chỉ nhớ rõ một điểm, Đỗ Tiểu Tiểu dùng ánh mắt khổ sở động lòng người như con thỏ nhỏ , nhẹ nhàng cắn môi anh đào khéo léo hỏi anh : " Mặc tây phục không được sao? Anh mặc tây phục rất đẹp trai ".
' Anh mặc tây phục rất đẹp trai' ' Anh mặc tây phục rất đẹp trai'
Anh nghe được phía xa có người cầm mũi tên, ' Vèo' Một tiếng bắn về phía trái tim của anh, sau đó anh không nghe lời trái tim'Phanh' Một tiếng bị bắn trúng.
Sau đó, anh liền vậy mà thật mặc âu phục đi tới sân chơi!
Một mực chờ đến đứng ở nơi này, Cố Thiên Kì mới phát giác được mình bị mắc lừa......
Mặc thành cái dạng này vào sân chơi, hoàn toàn liền không phù hợp hình tượng của anh. Bước chân bám sát bên ngoài sân chơi , Cố Thiên Kì giữ chặt Đỗ Tiểu Tiểu đang muốn vào bên trong nói :" Không bằng, chúng ta vẫn là đi xem âm nhạc kịch đi, sáng hôm nay có một buổi diễn 《 Hamlet 》, chúng ta đi nghiên cứu thảo luận một chút vấn đềsinh tồn cùng hủy diệt ".
Đỗ Tiểu Tiểu không cao hứng: " Đã vừa nói xong là đến sân chơi, anh làm sao lật lọng a ".
Bây giờ nghĩ thoát ra rời đi, Cố Thiên Kì anh nghĩ hay lắm. Đỗ Tiểu Tiểu suy tính tốt, cô hôm nay nhất định phải đứng vững áp lực đem tất cả có thể để cho hình tượng Cố Thiên Kì hủy chỉ trong một lần chơi.
Tất cả trò chơi trên không kia là nhất định phải chơi, lại nói đu quay ngựa a, chén trà bàn quay , cô đều muốn chơi, chơi đến Cố Thiên Kì khi nào thổ huyết mới bỏ qua.
Anh không phải tràn đầy tự tin muốn cùng tôi hẹn hò sao? Vậy liền hẹn đi, nhìn lần này sau khi hẹn hò , anh còn dám hay không lại cùng tôi hẹn hò.
Cố Thiên Kì đứng tại chỗ y nguyên ý đồ thuyết phục Đỗ Tiểu Tiểu: " Sân chơi cứ như vậy có lực hấp dẫn sao? Tôi cảm thấy hải dương quán cùng vườn cây cũng rất không tệ, tôi dẫn em đi xem nhìn sinh vật thần kỳ cùng thực vật kỳ diệu, cảm nhận thiên nhiên phong phú, không phải cũng rất tốt sao?"
Đỗ Tiểu Tiểu kiên định đứng trước cửa sân chơi , vươn tay lần đầu tiên chủ động kéo lại cánh tay của anh: " Em muốn đi sân chơi, anh không phải nói muốn cùng em hẹn hò sao? Em từ nhỏ đã chưa lần nào đến sân chơi, cha mẹ đều bề bộn nhiều việc, sau khi ba mẹ qua đời em phải chiếu cố em trai liền rốt cuộc không có cơ hội tới. Em liền muốn đến sân chơi hẹn hò, em cho tới bây giờ không có cùng bất luận kẻ nào đến sân chơi hẹn hò qua ".
Cái này ngược lại là lời nói thật , có lẽ các nam nhân vĩnh viễn không hiểu các nữ nhân vì cái gì thích sân chơi. Nhưng mà các nữ nhân chính là thích sân chơi. Bởi vì sân chơi so bất kỳ chỗ nào càng có thể phóng thích trong lòng thuần chân nhất trong các cô.
Cô cũng thật không có cùng bất luận kẻ nào tới qua sân chơi. Cô muốn cùng Sở Dật cùng đi, thế nhưng là Sở Dật không có cho cô cơ hội này. Cô cũng nghĩ cùng Kiều Vân cùng đi, nhưng mà cô không có ý đi khó xử nhìn tương đối không quá thích chơi cùng Kiều Vân.
Nói cho cùng, Cố Thiên Kì thật sự chính là người đàn ông đầu tiên cùng cô đến sân chơi .
Nói được mức này, Cố Thiên Kì cảm thấy lại từ chối, lần hẹn hò này nhất định sẽ làm hư.
Vươn tay đem tay Đỗ Tiểu Tiểu kéo trong tay, Cố Thiên Kì lôi kéo cô hướng sân chơi đi: " Em muốn chơi nhất cái gì? Anh chưa từng chơi ở sân chơi, không biết cái gì chơi vui, toàn bộ đều nhìn em chơi ".
Anh đã là người đàn ông đầu tiên cùng cô đến sân chơi , vậy anh hi vọng Đỗ Tiểu Tiểulần này anh sẽ trở thành hồi ức quan trọng nhất trong trí nhớ cô .
Hôm nay nhất định phải chơi đến cô vui vẻ mới thôi.
Đỗ Tiểu Tiểu mắt sáng rực lên một chút, chỉ vào thuyền hải tặc cách đó không xa nói : " Em muốn chơi thuyền hải tặc! "
Cố Thiên Kì nhíu mày nhìn thoáng qua, lầm bầm:" Không phải liền là đem thuyền cùng nhảy cầu kết hợp với nhau, có gì vui. Hơn nữa bọn họ đang la cái gì, có dọa người như vậy sao? "
Một mực có chơi nhảy cầu Cố Thiên Kì cũng không cảm thấy vậy thì có cái gì đáng sợ, Đỗ Tiểu Tiểu mếu máo, ngầm cười trộm, mặt ngoài lại nhún vai, nháy mắt nửa ngây thơ: " Em cũng không biết a, em trước kia cũng không có ngồi qua thuyền hải tặc, chúng ta đi lên liền biết ".
Cố Thiên Kì hững hờ gật đầu, cùng Đỗ Tiểu Tiểu xếp hàng đi lên, ở một bên nhân viên bán vé nhìn thấyCố Thiên Kì anh tuấn mặt hít thở không thông mười giây, lại nhìn anh mặc đồ Tây thẳng, lần nữa hít thở không thông hai mươi giây.
Loại khu nhà giàu kiến thức rộng rãi nhân viên công tác ở trong lòng vì Cố Thiên Kìyên lặng một thanh đồng tình nước mắt, rất nhiều thiếu gia nhà giàu lúc trước không có đến sân chơi chơi qua, tới đây cả đám đều gãy.
Lên thuyền hải tặc buộc lại an toàn , còn tới thuyền chậm rãi khởi động, sau đó một phút đồng hồ trôi qua, Đỗ Tiểu Tiểu đáp lấy gió lớn gọi,Cố Thiên Kì ngồi ở bên người cô liền nghiêm mặt, chịu đựng toàn thân cảm giácbị dao tan ra thành từng mảnh chăm chú nắm chặt tay của cô.
Đỗ Tiểu Tiểu cười kêu to hỏi: " Cố Thiên Kì anh khẩn trương sao! "
Cố Thiên Kì nghiêm mặt: " Làm sao có thể, điểm ấy với anh mà nói, nhỏ, chút lòng thành! "
- " Anh bắt tay em đau, anh không bằng kêu ra đi a! "
Cố Thiên Kì nghiêm túc nghiêm mặt: " Không cần đến ".
Đáng chết! Cái này cùng dự đoán anh không giống, cái này nhìn rất nguy hiểm cảm giác là chuyện gì xảy ra! Thế này sao lại là đem nhảy cầu cùng thuyền kết hợp chung một chỗ, cảm giác hoàn toàn không giống a!
Cố Thiên Kì toàn bộ hành trình đều nghiêm mặt, Đỗ Tiểu Tiểu cũng nhìn ra, anh đúng là rất khẩn trương, nhưng là chết sĩ diện tổng giám đốc Cố làm sao có thể kêu to chứ.
Đừng nói tuổi của anh còn tại đó, liền nói anh tôn nghiêm cũng không thể để anh phát ra một chút thanh âm.
Năm phút về sau, Cố Thiên Kì chống đỡ dưới thân thể đến, như nhặt được đại xá thở ra một hơi. May mắn anh không say sóng, nếu không không phải nôn chết không thể.
Sửa sang lại bỗng chốc bị thổi rất nhiều tóc, lại sửa sang lại một chút âu phục, Cố Thiên Kìthản nhiên nói: " Kêu lợi hại như vậy, lỗ tai đều muốn bị chấn điếc? Em là đồ hèn nhát sao? Gọi lớn tiếng như vậy ".
Đỗ Tiểu Tiểu bĩu môi, thật không muốn ở trong lòng mỉa mai Cố đại tổng tài này, cũng không biết ai đồ hèn nhát, siết chặt tay của cô.
Tổng giám đốc Cố, sĩ diện không phải bệnh, nhưng cũng phải trị a.
Đỗ Tiểu Tiểu nháy mắt giảo hoạt con mắt, thân thể nho nhỏ lại thần thanh khí sảng hướng về một phương hướng nào đó chỉ đi: " Tiếp theo chúng ta đi ngồi cái kia! "
Cố Thiên Kì thuận ngón tay của cô nhìn sang, nhíu mày: " Máy xay gió tốc độ? Cùng thuyền hải tặc đồng dạng lắc sao? "
Đỗ Tiểu Tiểu cười tủm tỉm lừa gạt: " Đừng hoảng hốt, cái kia sẽ không điên lợi hại như vậy ".
Năm phút sau, Cố Thiên Kì cảm thụ được cảm giác muốn bị ném đi, nghe bên tai Đỗ Tiểu Tiểu lên tiếng kêu to, lần nữa nắm tay Đỗ Tiểu Tiểu.
Đỗ Tiểu Tiểu lớn tiếng hỏi: " Cố Thiên Kì anh thật không khẩn trương sao! "
- " Anh , anh không sao! Quản tốt chính em ! "
- " Cố Thiên Kì anh nắm làm em bị thương !.
- " Cố Thiên Kì tay của em bị anh nắm muốn sưng lên! "
- " Câm miệng! Anh đang bảo vệ em! "
Từ tốc độ xe bay cực mạnh bên trên xuống tới, Đỗ Tiểu Tiểu nước mắt lưng tròng nhìn tay mình , cầu khẩn: " Em có thể thay cái tay nuông chiều sao? Em cái tay này đều bị anh bóp chết. Lại nói anh nếu là sợ hãi anh liền kêu ra đi a, em không nói sẽ châm biếm anh! "
Cố Thiên Kì lạnh lùng chỉnh lý tóc của mình cùng quần áo, mặt đen lại nói: " Ai nói anh sợ hãi, anh chỉ là lo lắng cái thiết bị an toàn này mới nắm lấy tay của em ".
Ở trong lòng Cố Thiên Kì nói với mình, đây không phải sợ hãi! Tốt xấu anh cũng ba mươi hai, mặc dù dáng dấp còn cùng như hai mươi bốn tuổi , nhưng cũng là rất lớn tuổi rồi, trái tim tự nhiên sẽ chịu không được.
Anh không phải sợ hãi, chỉ là lớn tuổi mà thôi....... Luôn cảm thấy câu nói này cũng coi như lời nói tốt.
Không được, không thể để cho Đỗ Tiểu Tiểu tiếp tục nắm đi, anh muốn tìm về quyền tự chủ. Thế nhưng là Đỗ Tiểu Tiểu bỗng nhiên giữ chặt tay áo của anh, hưng phấn nói: " Cố Thiên Kì , xe cáp treo! Xe cáp treo! "
Cố Thiên Kì nhíu mày: " Em làm sao luôn luôn mê những trò nguy hiểm này , gần đây có công viên nước, chúng ta đến đó chơi ".
Có thể nhìn cô mặc bikini, còn có thể thừa cơ chấm mút, chủ ý rất tốt, Cố Thiên Kì quyết định, đi đến công viên nước chơi.
Đỗ Tiểu Tiểu nháy mắt to, không buông tha nói " Em muốn chơi xe cáp treo! "
Cố Thiên Kì cảnh cáo nói:" Liền chơi cái này một cái, sau đó chúng ta không chơi trò nguy hiểm như vậy , biết không? "
Đỗ Tiểu Tiểu liên tục không ngừng gật đầu: " Được, cuối cùng lại chơi cái này một cái ".
Hai người ngồi xe cáp treo , con mắt Đỗ Tiểu Tiểu liền chuyển a chuyển, đột nhiên hỏi Cố Thiên Kì: " Anh nhìn đi《Lưỡi hái tử thần 》 sao?
Cố Thiên Kì nhíu mày: " Anh biết, nhưng là anh không thích xem phim kinh dị ".
Đỗ Tiểu Tiểu hưng phấn nắm lấy tay áo của anh nói: " Em nhìn bên trong phim《 Lưỡi hái tử thần 》 , xe cáp treo mất tác dụng , người ở phía trên chết rất thảm ".
Cố Thiên Kì mặt trong nháy mắt thay đổi: " Vậy em còn tới chơi! "
Đỗ nho nhỏ le lưỡi: " Phim mà thôi, em chính là nhìn thấy phim bên trên như vậy kích thích mới đến chơi, xuất phát xuất phát ".
Cố Thiên Kì bị kiểu nói này của cô, vốn là cảm thấy không an toàn hiện tại càng thấy không an toàn, hận không thể lộ ra liền đem biện phápan toàn tháo ra chạy .
Thế nhưng là đã quá muộn, hai người xuất phát, xe cáp treo từ nhanh trở nên chậm, cấp tốc đi lên xuống tới, Cố Thiên Kì nắm chặt tay Đỗ Tiểu Tiểu đã không dùng được, anh cảm thấy thật sự nếu không kêu , liền sẽ nghẹn nội thương.
Hết lần này tới lần khác Đỗ Tiểu Tiểu ở bên cạnh châm ngòi thổi gió:" A!!! A!!! Muốn rơi xuống!! Cố Thiên Kì!!! Chúng ta muốn rơi xuống!!! "
......
- " Em mới muốn rơi xuống! Đừng mang bọn tôi ".
Xe cáp treo thời điểm tốc độ biến thành nhanh nhất , Cố Thiên Kì run rẩy, Đỗ Tiểu Tiểunắm chặt thời cơ trong nháy mắt bỏ tay Cố Thiên Kì đang nắm ra , dùng sức đập anh kêu to: " Xe cáp treo mất tác dụng ! "
- " A a a!!!! " Ở thời điểm nàyCố Thiên Kì kêu thảm trong nháy mắt bạo phát đi ra, anh vất vả kìm nén một hơi triệt để bị kích ra.
- " Phốc, ha ha ha ha ha ha ha!! Ha ha ha ha!! Lừa gạt được anh rồi! " Đỗ Tiểu Tiểu cười to lên, gió thổi bay nhanh lên mái tóc của cô , cô chưa hề cảm thấy cùng Cố Thiên Kì cùng một chỗ, cũng sẽ có thời điểmvui sướng như vậy .
- "Đỗ Tiểu Tiểu ! " Cố Thiên Kì nổi giận trừng cô, nhưng mà cái kia bị gió thổi loạn tóc đen, để cả người anh hoàn toàn không có bất kỳ cái gì lực uy hiếp.
Mùa hè trong gió tựa hồ như như không mùi thơm, cẩn thận nghe giống như là hương thơm sô cô la , dần dần lên men trong trí nhớ mơ hồ hai gương mặt.
Sở Dật, Kiều Vân, bọn hắn đều cách mình rất rất xa, chỉ có thời khắc này Cố Thiên Kì , cách cô gần như vậy, gần như vậy, có thể đụng tay đến.
Đỗ Tiểu Tiểu ngoái nhìn, nở nụ cười xán lạn kêu to: " Cố Thiên Kì, bộ dáng này anh thật buồn cười! "
Cố Thiên Kì nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của cô, xe cáp treo xẹt qua mặt trời, đưa ánh nắng bên trong chiếu rọi vào cô . Cố Thiên Kì tâm tình không biết thế nào, đối với xe cáp treo đi nhanh không có bất kỳ cảm giác gì, trái tim có cỗ cảm giác là lạ.
Có chút bành trướng, nhảy cũng có chút nhanh, nghĩ...... Dắt tay của cô, rất muốn rất muốn.
Anh vươn tay bắt lấy tay của cô, thật chặt nắm trong tay, lạnh lùng nói:"Đỗ Tiểu Tiểu , em mới buồn cười đấy ".
Cô gái này thật là, cười rực rỡ như vậy sao được. Từ xe cáp treo bên trên xuống tới, Cố Thiên Kìtừ đầu đến cuối không có buông tay Đỗ Tiểu Tiểu ra.
Đỗ Tiểu Tiểu tránh một chút, bị Cố Thiên Kì trừng mắt : " Hẹn hò hẹn hò, đương nhiên là muốn nắm tay mới gọi hẹn hò, giãy cái gì giãy ".
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top