Chương 42 : Gây khó dễ

Nhà hàng Mị Lực  sáu giờ chiều, chính là thời điểm bận rộn, nhà ăn nội bộ tiến hành đâu vào đấy  chiêu đãi phục vụ, Đỗ Tiểu Tiểu hôm nay làm ca muộn, cho nên ba giờ chiều đến ban.

Xa xa Trương Túc liền hướng về phía cô ngoắc,  Đỗ Tiểu Tiểu đi qua, nháy mắt hỏi:"  Quản lý, cần tôi làm cái gì sao? "

- " Đỗ Tiểu Tiểu, hôm nay cô cái gì đều không cần làm, liền đem 1 phần hào vào phòng hai vị khách hàng chiêu đãi tốt là được rồi, biết không? " Trương Túc vô cùng nghiêm túc nói với   Đỗ Tiểu Tiểu.

Đỗ Tiểu Tiểu hiếu kì nháy mắt: " Người đã tới rồi sao?"

Trương Túc gật đầu: " Người đến dưới lầu, cô cũng biết, đi tiếp đãi đi ".

Đỗ Tiểu Tiểu trừng mắt, cô biết? Cô làm sao lại nhận biết tới khách hàng như thế , chẳng lẽ là Sở Âm Âm, không có khả năng a, Âm Âm nhất định sẽ lôi kéo cô đi ăn cơm, mới sẽ không  lúc cô làm việc để cô phục vụ đâu.

Cười vỗ lấy Trương Túc ,Đỗ Tiểu Tiểu nói : " Quản lý anh đang nói đùa, tôi làm thế nào biết khách hàng cao quý như vậy, vẫn là VVIP ".

Trương Túc một chút cũng không có nói đùa nhìn cô, kiên định nói: " Đỗ Tiểu Tiểu, tôi không có nói đùa với cô, cô thật sự  biết ".

Không sai, mà lại quan hệ không ít, anh mỗi lần tới đều sẽ tìm nha đầu này làm phục vụ. Ai...... Đỗ Tiểu Tiểu a, bớt đau buồn đi a.

Đỗ Tiểu Tiểu nhìn thấy quản lý một bộ dáng đồng tình , trong lòng bỗng nhiên run rẩy nghĩ đến một việc.

Cô chính xác là biết một người sẽ đến loại chỗ này, người vô cùng cao quý ' Biết' Là ——Cố Thiên Kì .

Quay người nhìn thấy đầu bậc thang tới người đàn ông, một thân tây trang màu đen, y phục bên trong mặc màu rượu đỏ  , khuôn mặt anh tuấn, cặp mắt đào hoa câu người, vừa lên lầu liền đem toàn bộ ánh mắt đều hấp dẫn tới, không phải Cố Thiên Kì còn có thể là ai.

Tình nhân trong mộng trong lòng tất cả của phụ nữ trong mắt chỉ có thể là Cố Thiên Kì, đương nhiên muốn PASS rơi cô, trong mộng của cô tình nhân mới không phải Cố Thiên Kì .

Mếu máo, Đỗ Tiểu Tiểu tự động tự giác đi tới, tất cung tất kính nói: " Cố thiếu, mời vào phòng ".

Cố Thiên Kì gật gật đầu, đi theo cô đi vào phòng, phòng nhà hàng Mị Lực là gian phòng Nhật,  trong phòng kế đều có thang lầu, đi lên về sau chính là mặt khác một khách sạn xa hoa bồng lai khác. Nếu như khách hàng không muốn đi hay là uống say, có thể trực tiếp lên lầu mướn phòng.

Tiến vào phòng , Cố Thiên Kì cởi giày ra ở trên giường thấp ngồi xuống, Đỗ Tiểu Tiểu phòng bị nhìn anh ,  Cố Thiên Kì nhíu mày: " Làm sao không được, cách tôi xa như vậy, có thể nghe được tôi chọn món ăn sao? "

Đỗ Tiểu Tiểu bẹp miệng, cởi giày ra đi lên, cách anh một khoảng cách ngồi quỳ chân nói: " Cố thiếu mời chọn món ăn ".

Cố Thiên Kì nhíu mày: " Có cá luộc sao? "

-" Anh ! " Đỗ Tiểu Tiểu đem menu đẩy lên trước mặt anh, nghiến răng nghiến lợi nói: " Anh nói đi, anh lần này bao hết phòng, lại có cái gì ý đồ? "

Cố Thiên Kì buồn cười nhìn cô,  cặp mắt đào hoa tà mị ôm lấy: " Đỗ Tiểu Tiểu, em có phải hay không đối với mình quá có tự tin, làm sao em biết tôi bao hết căn phòng này là vì đối với em cố ý đồ chứ ? "

Đỗ Tiểu Tiểu chớp mắt, không mắc mưu nhìn anh chằm chằm:"  Làm sao, anh lại nghĩ gạt tôi nói không phải tới tìm tôi gây phiền phức, tôi mới ——"

- " Thật xin lỗi, em tới chậm". Cửa phòng bỗng nhiên bị kéo ra, một cô gái tóc vàng mắt xanh  nói một ngụm thuần chính tiếng Anh đi đến.

Đỗ Tiểu Tiểu xem như sững sờ ngay tại chỗ, 'Không tin' Ba chữ này thật vất vả mới nuốt về trong bụng.

Cô gái đi tới rất đẹp, làn da trắng nõn, khuôn mặt mỹ lệ, vóc người nóng bỏng, một đôi mắt xanh thẳm, ánh sáng nhấp nháy. Ăn mặc rất trang nhã 

Đỗ Tiểu Tiểu vừa nghĩ tới Cố Thiên Kì là vì mời một vị nhân vật mỹ lệ nhân gian như vậy ăn cơm mới bao hết gian phòng, mình lại coi là người ta muốn đối với mình mưu đồ làm loạn, mặt liền trong nháy mắt bộ dáng đỏ không ra , xấu hổ kém chút chui vào kẽ đất bên trong đi.

Cố Thiên Kì mắt nhìn thấy mặt cô quẫn bách , 'Phốc ' Một tiếng bật cười.

Đỗ Tiểu Tiểu mặt càng đỏ hơn, cô muốn cào tường, thật là mất mặt thật là mất mặt a a a a a!!

Hi Nhĩ không hiểu nhìn anh hỏi: " Này, có chuyện gì đáng cười ?"

-" Không có gì ". Cố Thiên Kì lắc đầu, nâng tay Hi Nhĩ lên , thân sĩ hôn một chút: " Rất vinh hạnh em có thể nhín chút thời gian đi theo tôi cùng chung bữa tối, Hi Nhĩ tiểu thư".

Hi Nhĩ trên mặt tản mát ra nụ cười mê say, môi gợi cảm câu lên: " Đây cũng là vinh hạnh của em ,Nam  ".

Cố Thiên Kì nghe được cô ta xưng hô thế này, trong lòng âm thầm có chút không cao hứng.

Anh không thích người khác thân mật như vậy gọi anh, ai cũng không được. Hi Nhĩ mới thấy anh một mặt cứ như vậy thân mật gọi anh, càng làm cho Cố Thiên Kì kính nhi viễn chi.

  ( Kính nhi viễn chi  : Kính trọng nhưng không muốn gần gũi )

Nhưng mà đây hết thảy nhảy vào trong mắt Đỗ Tiểu Tiểu lại hoàn toàn là một chuyện khác. Cố Thiên Kì thân sĩ cùng nhiệt tình, là trước nay chưa từng có. Đỗ Tiểu Tiểu từng hiểu rất rõ Cố Thiên Kì, mỗi cô gái ăn cơm chung cùng anh, đã từng làm đội cẩu tử chuyên nghiệp , Đỗ Tiểu Tiểu đều nghiên cứu cẩn thận qua.

Các cô đều không ngoại lệ đều nói Cố Thiên Kì rất khốc, rất lạnh lùng, nhưng là bây giờ Cố Thiên Kì rõ ràng chính là thân sĩ a, mà lại khóe miệng còn mang theo ý cười, chỗ nào lãnh khốc, hoàn toàn chính là gió xuân a gió xuân.

Đỗ Tiểu Tiểu cảm thán, thì ra nam nhân cũng có một trăm mặt, chỉ nhìn tại ai trước mặt, cái này Hi Nhĩ tiểu thư, nhất định là Cố Thiên Kì để ý người.

Nghĩ đến Cố Thiên Kì có để ý người lại còn đối với chính mình nói muốn gọi mình làm tình nhân của anh, Đỗ Tiểu Tiểu càng thêm trơ trẽn, thậm chí trong lòng có chút không được tự nhiên.

- " Cô đang suy nghĩ gì, chọn món ăn ". Bị thanh âm Cố Thiên Kì nhắc nhở, Đỗ Tiểu Tiểu cuống không kịp từ mình minh tưởng bên trong tỉnh lại, đem menu đưa tới trước mặt Cố Thiên Kì cùng trước mặt Hi Nhĩ .

Cố Thiên Kì ghé mắt nhìn thoáng qua Đỗ Tiểu Tiểu  cúi đầu , hỏi:"  Có cái gì món ăn đề cử  không? "

Đỗ Tiểu Tiểu gật đầu: "Có. Cố thiếu muốn loại nào ".

Cố Thiên Kì tay chống đỡ cái cằm, ánh mắt chuyên chú nhìn Đỗ Tiểu Tiểu , cặp mắt đào hoa kia lóe sáng mê người: "Hải sản thế nào? Có đề cử không? "

" Có, hào sống hầm kiểu Pháp , hôm nay chính là, dùng......"

Hi Nhĩ cầm thực đơn ánh mắt lại rơi trên thân Cố Thiên Kì cùng Đỗ Tiểu Tiểu  , từ lúc cô tiến vào đã cảm thấy cái nhân viên tạp vụ này cùng Cố Thiên Kì  ở giữa tồn tại chút gì.

Khứu giác phụ nữ chính là nhạy cảm, vẻn vẹn từ Cố Thiên Kì hiện tại một chút cũng không nhìn cô ta, ánh mắt vậy mà hoàn toàn rơi vào trên người phụ nữ phương đông không chút nào thu hút kia, Hi Nhĩ liền biết, Cố Thiên Kì đối cô có chút ý tứ.

Mặc kệ đây ý không rất ít, Hi Nhĩ đều cảm thấy vô cùng tức giận, cô ta là thiên kim công ty Bỉ Đốn , có thể mang đến cho Cố Thiên Kì giao dịch giá trị to lớn , chỉ nói cô ta,  cô ta xinh đẹp như vậy gợi cảm, chưa từng có một cái nam nhân có thể cự tuyệt mỹ mạo của cô ta, thế nhưng là Cố Thiên Kì này vậy mà nhìn cái nhân viên tạp vụ kia không nhìn cô ta.

Âm thầm cắn răng, Hi Nhĩ trong lòng khó chịu.

Nhanh chóng điểm mấy thứ đồ liền nói với Đỗ Tiểu Tiểu:"  Cô ra ngoài đi, nơi này cần cô sẽ gọi cô vào ".

Đỗ Tiểu Tiểu nghe xong có thể đi, như nhặt được đại xá, lập tức liền muốn rời khỏi, cánh tay lại bị Cố Thiên Kì bắt được, Cố Thiên Kì nhìn cô, nhàn nhạt nhíu mày:" Công việc buổi tối hôm nay của em chính là phục vụ nơi này đi, chẳng lẽ quy củ của nơi này thay đổi, tôi phải gọi nhóm quản lý của em tới sao? "

Cố Thiên Kì trong đôi mắt mang theo trần trụi cảnh cáo, Đỗ Tiểu Tiểu dám đánh cược, nếu như cô hôm nay thật cứ đi như thế ra ngoài, nhất định sẽ —— Chết rất thảm!

Bất đắc dĩ gật đầu, Đỗ Tiểu Tiểu cố gắng kéo lên khóe miệng dùng tiếng Anh đối Hi Nhĩ nói: " Xin lỗi tiểu thư, tôi cần lưu lại, đợi chút nữa còn cần tôi giúp các người chia thức ăn ".

-" Tôi nghe hiểu được tiếng Trung, cô có thể nói tiếng Trung, không cần miễn cưỡng chính mình nói xoay miệng tiếng Anh, miệng của cô ngữ phát âm, tôi có chút nghe không hiểu ". Hi Nhĩ cười, ngữ khí nhu hòa, lời nói ra lại rất chói tai.

Này giống như chế giễu để Đỗ Tiểu Tiểu  hơi đỏ mặt, trong lòng nhịn không được chửi mình, thật không nên khoe khoang mình Anh ngữ tốt, tại một người Mỹ trước mặt nói Anh ngữ, bị làm trò cười cũng là nên.

Cố Thiên Kì chống đỡ cánh tay, chưa hề nói bất luận cái gì lời nói, chỉ là nhàn nhạt uống vào trà trước mặt .

Hảo hảo trà hoa thơm , vậy mà hét ra một cỗ cay đắng, xem ra cái Hi Nhĩ này không chỉ có không thích hợp lên giường, tựa hồ cũng không quá thích hợp ăn cơm.

Ở trong lòng yên lặng làm cái quyết định, Cố Thiên Kì quyết định lần này liền giải quyết cùng đối phó chuyện hợp tác công ty , về sau sẽ không còn cùng cái Hi Nhĩ này cùng nhau ăn cơm.

Cố Thiên Kì rõ ràng có chút lãnh đạm, nhưng mà cái Hi Nhĩ này lại hoàn toàn không có phát giác Cố Thiên Kì có chút không quan tâm, nhiệt tình cùng anh nói đông nói tây, Cố Thiên Kì lãnh đạm trả lời, ánh mắt không tự chủ nhẹ nhàng  liền hướng về trước mắt Đỗ Tiểu Tiểu .  Thời điểm Đỗ Tiểu Tiểu ngẩng đầu ,  Cố Thiên Kì sẽ giả bộ cùng Hi Nhĩ dáng vẻ rất thân mật .

Đỗ Tiểu Tiểu  ngồi ở trong góc, nhìn thấy đồ ăn bên trên, không tự chủ có chút mệt nhọc.

Cô mệt mỏi quá a, những người này tán gẫu lâu như vậy, cô đều nghe mệt mỏi, rất muốn ngủ.

- " Này , bên kia cái kia,mang tới cho tôi chén rượu nóng ". Ngay lúc  Đỗ Tiểu Tiểu phải ngủ một chút, mệnh lệnh Cố Thiên Kì để cô một cái giật mình tỉnh lại.

Đỗ Tiểu Tiểu mắt nhìn trên bàn chai rượu, vội vàng vẫy,  cho Cố Thiên Kì rượu nóng. Cô vốn là muốn nửa quỳ bên cạnh Cố Thiên Kì , nhưng mà Hi Nhĩ muốn cô nhường chỗ, cô liền tự nhiên đến bên cạnh Hi Nhĩ .

Cố Thiên Kì thấy cô không có tới phía bên mình, có chút tức giận, trên mặt lại cười hoàn mỹ động lòng người, giơ ly rượu lên đối Hi Nhĩ nói : " Hi Nhĩ tiểu thư, tôi không chịu được một lần lại một lần muốn cảm thán, đôi mắt của cô thật rất đẹp "

Đỗ Tiểu Tiểu bị anh làm cho buồn nôn đều nổi da gà, không chịu được ngẩng đầu đi xem bộ mặt dối trá của anh , nhưng mà ngẩng đầu lên, ánh mắt lại vừa vặn cùng anh đối đầu. Cố Thiên Kì  cặp mắt đào hoa kia câu dẫn người không nháy một cái nhìn cô:"  Tôi thích vô cùng đôi mắt của em".

Từ tính thanh âm mang theo dòng điện, hướng về Đỗ Tiểu Tiểu chính diện trực kích tới.

Đỗ Tiểu Tiểu tay run một chút, ngực phát nhiệt gương mặt nóng lên, vội vàng mở ra đôi mắt quay hướng khác. Cố Thiên Kì đáng chết này vậy mà ném loạn điện, kém chút liền bị đánh trúng, còn tốt cô né tránh rất nhanh.

Hi Nhĩ nhìn thấy hai người bọn họ mắt đi mày lại tức gần chết, vừa vặn  Đỗ Tiểu Tiểu có chút không quan tâm, Hi Nhĩ thừa cơ va vào một phát khuỷu tay Đỗ Tiểu Tiểu , chung rượu trước mặt  Đỗ Tiểu Tiểu   bỗng nhiên bị đụng phải, nóng hổi vẩy vào trên mặt bàn,  ánh mắt Cố Thiên Kì một giây, bất chấp gì khác một phát bắt được Đỗ Tiểu Tiểu đem cô kéo tới, rút ra khăn tay chính mình quý báu  cho cô lau rượu dính trên váy .

-" Có bị bỏng hay không ? "

Đỗ Tiểu Tiểu  lúng túng đẩy tay của anh, vội vội vàng vàng nói: " Cố thiếu, tôi không sao, tôi không sao ".

- " Ây da !". Hi Nhĩ thét lên: " Váy của tôi, Nam, váy của em ô uế, đều do cô gái này! "

Đỗ Tiểu Tiểu khó xử nhìn Hi Nhĩ, lúng túng nói xin lỗi: " Thật xin lỗi, có lỗi với tiểu thư, nếu không, nếu không tôi sẽ bồi thường váy cho cô" .

Hi Nhĩ châm chọc trừng mắt cô: " Cái váy này là nhà thiết kế Ella nước Pháp tự tay thiết kế, giống như cô nhân viên tạp vụ khách sạn bình thường  làm sao bồi thường váy đắt giá như vậy, tôi muốn khiếu nại cô cùng nhà hàng các cô  ".

Đỗ Tiểu Tiểu tự biết gặp rắc rối, liên tục không ngừng xin lỗi: "Thực sự xin lỗi ".

Hi Nhĩ chắc chắn đụng khuỷu tay Đỗ Tiểu Tiểu kia một chút, Cố Thiên Kì tất cả đều nhìn thấy, cũng tại Đỗ Tiểu Tiểu chính cô ngây thơ ngu xuẩn dễ khi dễ, người bình thường có thể một mực  xin lỗi dạng người độc địa kia sao.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top