Chương 36 : Không nên bị anh bắt được
Anh trai Sở Âm Âm gọi là Sở Dật, cô lúc kia còn học đại học , thời điểm còn không biết đến Kiều Vân, đối tượng ban đầu cô mê luyến chính là Sở Dật. Nam nhân kia khuôn mặt tươi cười ôn nhu, nụ cười tươi tắn, cũng có cái, cô tuyệt đối không hơn bạn gái. Khi đó cô rất thích Sở Dật, thích đến tâm đều có chút đau.
Coi như hiện tại lúc này nhớ tới lúc kia mình ngu dại, Đỗ Tiểu Tiểu y nguyên cảm thấy tim đập nhanh hơn, hơi có chút đau. Kia là tình cảm cô ngây thơ ngây ngô , người đàn ông đầu tiên để nhịp tim cô đập nhanh. Kiều Vân cũng không có cách nào cho cô, cảm giác khiến nhịp tim của khẩn trương.
Tự giễu cười cười, Đỗ Tiểu Tiểu cảm thấy mình nghĩ nhiều lắm, đàn ông như Sở Dật vậy, như thế nào lại thích cô gái như cô như vậy, với lại các phương diện của cô đều không xứng với Sở Dật,
Sở Âm Âm một đường vọt tới bãi đậu xe dưới đất quảng trường mùa xuân , nhìn Sở Dật đi xuống mặt có chút đen: " Anh đừng lên , Tiểu Tiểu ở phía trên ".
Sở Dật sửa lại âu phục, nhàn nhạt cười: " Anh chỉ là muốn nhìn cô ấy một chút, cũng sẽ không làm cái gì, em sợ cái gì ".
Sở Âm Âm trừng anh:" Không thể, em không thể để cho cô ấy nhìn thấy anh. Em không phải sợ anh đối với cô ấy làm cái gì, em là sợ lại gợi lên chuyện thương tâm của Tiểu Tiểu. Lúc trước anh lựa chọn vẫn lấy làm chuyên ngành lạnh lùng , đi làm chuyện nguy hiểm như vậy, liền không thể cùng với cô ấy, anh sẽ thương tổn cô ấy ".
Sở Dật có chút đắng chát chát, hô hấp cũng có chút không trôi chảy, nắm chặt cửa xe thanh âm nhẹ nhàng vang lên: "Cho nên, anh không phải là không có bắt cô ấy sao? Anh chỉ là muốn nhìn cô ấy một chút có được hay không, cái này cũng không được sao? "
Sở Âm Âm nhìn thấy biểu lộ cô đơn của anh, lấy ra túi tiền móc ra tiền thi đấu cho anh, vỗ vai của anh nói: "Không thể. Anh cùng cô ấy đã tuyệt đối không thể nào, cũng không cần gặp lại, không thấy mặt lẫn nhau cũng sẽ không có hi vọng. Anh, em không chỉ là vì tốt cho Tiểu Tiểu, cũng vì tốt cho anh ".
Sở Dật cười khổ, gật đầu, quay người lên xe.
Đã có nhiều năm không có nhìn thấy nha đầu kia, không biết cô có cao lớn không , không biết cô có trở nên béo một chút không . Hắn không có tư cách ở bên người cô, bởi vì hắn không cho được cô cuộc sống yên tĩnh như ý muốn.
Hắn biết hắn không nên lại xuất hiện, nhưng kỳ thật hắn chỉ là muốn tận mắt nhìn cô một cái, không phải xuyên thấu qua Weibo, không phải xuyên thấu qua ảnh chụp của Sở Âm Âm, mà là rõ ràng nhìn một chút.
Nhìn cô một chút , nhìn một chút hắn bất đắc dĩ không có cách nào nói ra khỏi miệng tình yêu.
Sở Âm Âm đưa tiễn Sở Dật, tâm tình trong nháy mắt cũng khó có thể bình phục. Ngăn cản anh trai của mình cùng bạn thân mình tình cảm lưu luyến, cô xem như một nhân vật lớn phản diện đi. Nhưng chỉ có trở ngại ngăn bọn họ cùng một chỗ, mới có thể để cho bọn họ lẫn nhau đều không thống khổ.
Quay người, Sở Âm Âmhướng quảng trường mùa xuân đi đến, lúc đó, Đỗ Tiểu Tiểu kinh ngạc đứng tại trung tâm quảng trường sân vườn, nhìn thấy người kia đứng chắp tay, khuôn mặt đàn ông thành thục vừa cùng sau lưng ghi chép người nói thứ gì, vừa đi xuống tới.
Hắn toàn thân đều tản ra sức quyến rũ người lãnh đạo , tây trang màu bạc trắng phẳng phiu tiêu sái, nói chuyện dáng vẻ có chút lãnh khốc nghiêm túc. Đi theo phía sau hắn một đám người đều rất nghiêm túc nghe hắn nói chuyện.
Đối với mình giờ phút này nhìn thấy, Đỗ Tiểu Tiểu cảm thấy kinh ngạc vô cùng.
Là Cố Thiên Kì..... Là Cố Thiên Kìtrong công việc . Hắn làm việc, quả nhiên rất nghiêm túc. Cùng Cố Thiên Kìbộ dáng tà mị kia đối mặt với cô là hoàn toàn không giống.
Người đàn ông này đơn giản chính là tắc kè hoa, đối với tính cách mình thu phóng tự nhiên.
Đỗ Tiểu Tiểu ánh mắt không tự chủ nhìn chằm chằm hắn, không thể dịch chuyển khỏi. Bên kia công việc ánh mắt Cố Thiên Kìbỗng nhiên hướng bên này nhìn lại.
Đỗ Tiểu Tiểu vội vàng ngồi xổm ở móc áo phía dưới, tâm'Phù phù' 'Phù phù' Nhảy loạn, Đỗ Tiểu Tiểu cắn môi, trong lòng là lạ.
Cô tại sao muốn trốn đi a, cô lại không muốn làm việc trái với lương tâm. Đều doCố Thiên Kì , hắn đổi sang một bộ dáng tặng cho cho cô một nháy mắt trở tay không kịp.
Cố Thiên Kì ở bên kia, trong lòng cũng cảm thấy kinh ngạc. Vì cái gì hắn trong nháy mắt tựa hồ nhìn thấy Đỗ Tiểu Tiểu. Không thể nào, Đỗ Tiểu Tiểu hẳn là sẽ không xuất hiện ở loại chỗ này mới đúng, quả nhiên là ảo giác sao?
Gần đây thời điểm không gặp được Đỗ Tiểu Tiểu, hắn luôn luôn có chút là lạ, giọng nói cùng hô hấp, Cố Thiên Kì đối với người sau lưng nói: "Chúng ta qua bên kia nhìn xem ".
-" Vâng, tổng giám đốc ". Người đứng phía sau một mực cung kính gật đầu.
Đỗ Tiểu Tiểu thừa dịp hắn không chú ý, một đường chạy tới chỗ hắn nhìn không thấy mới thở dài một hơi. Thế giới này, nếu như cô cùng người nào đó đã gặp mặt, liền sẽ thu nhỏ, luôn luôn không biết từ lúc nào liền sẽ đụng phải hắn. Sau khi gặp Cố Thiên Kì , Đỗ Tiểu Tiểu cảm thấy thế giới này tiểu nhân giống như liền chỉ còn lại to bằng bàn tay, đi tới chỗ nào đều có thể nhìn thấy tên hỗn đản kia.
Khó chịu đi vài bước, Đỗ Tiểu Tiểunghiêng đầu, chợt thấy bên người có một Đại Cường.
Lễ Nghi tiểu thư thấy cô có hứng thú, nhiệt tình mở miệng: " Vị tiểu thư này, đây là tường tâm sự, có tâm sự gì đều có thể viết ở trên đây, là miễn phí ".
Đỗ Tiểu Tiểu con mắt chớp chớp, tiếp lấy bút dạ quang.
-" Xin cho tôi một tờ giấy ghi chú ".
Lễ Nghi tiểu thư đưa cho Đỗ Tiểu Tiểu, Đỗ Tiểu Tiểu ở phía trên xoát xoát viết chữ, 'Ba' Một tiếng dán tại trên tường. Đỗ Tiểu Tiểuhài lòng nhìn thấy chữ dán chính giữa tờ giấy kia.
Giải quyết xong!
Hừ, tốt nhất Cố Thiên Kì có thể nhìn thấy tờ giấy này, hắn khẳng định đoán không được là cô viết, sau đó Cố Thiên Kì bị tức cho gần chết. Vui vẻ giơ lên khóe môi, tâm tình bay lên rời đi.
Đỗ Tiểu Tiểu chân trước vừa đi ra không có bao xa, Cố Thiên Kì liền đi đường vòng nơi này, cùng thuộc hạ giải thích một lúc sau, ánh mắt Cố Thiên Kì tự nhiên mà vậy rơi vàotường tâm sự , đồng thời con mắt độc ác nhìn thấy được tờ giấy Đỗ Tiểu Tiểu lưu lại trên tường .
Cố Thiên Kì nhíu mày một cái, đi qua một thanh giật xuống tờ giấy kia.
Trên đó viết: Cố Thiên Kì là tên hỗn đản đại sắc lang, chúc đa số phụ nữ sớm ngày xuất gia trở thành nhà sư.
Nhíu mày, Cố Thiên Kì lập tức liền hiềm nghi người viết, vậy coi như —— Đỗ Tiểu Tiểu.
Đỗ Tiểu Tiểu tuyệt đối không ngờ rằng, Cố Thiên Kì ngay đầu tiên liền đoán được người bị tình nghi có thể là cô.
Cố Thiên Kì là ai, hắn chính là học bá từng trải, năng lực phân tíchcủa hắncó thể là người bình thường sánh được sao? Phụ nữ cùng hắn lui tới qua đều là xuất thân danh môn, từ nhỏ đã tiếp nhận giáo dụctốt đẹp , viết chữ xinh đẹp đẹp mắt là lễ tiết cơ bản. Mà cái này chữ bên trên tờ giấy , đơn giản tựa như là gà rừng đào ra.
Đối với hắn có như thế có thâm cừu đại hận, chữ lại viết khó coi như vậy, Cố Thiên Kì cảm thấy chỉ có Đỗ Tiểu Tiểu.
* thâm cừu đại hận * : Căm thù sâu sắc
Liếc mắt, Cố Thiên Kì dùng cặp mắt đào hoa kia nhìn Lễ Nghi tiểu thư: "Tờ giấy là vừa dán lên sao ".
Lễ Nghi tiểu thư giơ lên nụ cười hoàn mỹ :" Đúng, là một vị tiểu thư vừa mới dán lên ".
Cố Thiên Kì nhíu mày: "Có phải thân cao lại thấp lại là ván giặt đồ không ".
Lễ Nghi tiểu thư cứng một chút, nghĩ nghĩ lúng túng nói: "Thật đúng là......"
Cố Thiên Kì cười lạnh, quả nhiên là Đỗ Tiểu Tiểu, vậy mà nguyền rủa hắn, xem ra cô là muốn bị trừng phạt.
-" Cô ấy chạy hướng đi đâu?"
-" Nơi đó ". Lễ Nghi tiểu thư chỉ vào một cái phương hướng nói. Cố Thiên Kì nhìn một chút đều là cấp dưới đang quan sát cửa hàng , thanh âm thản nhiên nói: " Hôm nay chỉ tới đây thôi, ngày mai bàn lại, tôi còn có chuyện, các người về công ty trước đi ".
Đối với mệnh lệnh tổng giám đốc , nhân viên tập đoàn Cố thị làm việc đều là trăm phần trăm phục tùng, tổng giám đốc nói như vậy ai cũng không có hỏi nhiều gì, chỉ là cùng nhau xoay người cúi đầu: " Tổng giám đốc, ngài vất vả rồi, chúng ta đi về trước ".
Cố Thiên Kì lạnh nhạt phất tay, một đám người liền xoay người rời đi, mà Cố Thiên Kì thì quay người hướng về một bên khác hướng của Đỗ Tiểu Tiểu đi đến.
Nha đầu kia nhất định không ngờ được hắn ngay ở chỗ này, hơn nữa nhìn đến tờ giấy, còn đuổi kịp cô. Đợi chút nữa bắt được cô, hắn liền đem cô tùy tiện kéo vào một cái phòng thử áo tiến hành trừng phạt.
Cố Thiên Kì bước chân rất lớn, đi không có mấy bước liền thấy Đỗ Tiểu Tiểu. Nha đầu kia ngay tại thoải mái nhàn nhã đi tới, khóe môi Cố Thiên Kì khơi gợi lên một vòng cười, điều chỉnh tốt thanh âm, Cố Thiên Kì có chút trêu tức mở miệng: " Đỗ Tiểu Tiểu ".
Thanh âm từ tính của hắn vang lên, Đỗ Tiểu Tiểu phía sau lập tức lên một lớp da gà.
Thanh âm này, thanh âm để cho người ta rùng mình , quay đầu, Đỗ Tiểu Tiểu nhìn người đứng ở cách đó không xa, hai tay chắp sau lưng, nụ cười tà ác như lão sói xám, để cô lông tơ đều dựng đứng.
Càng đáng sợ chính là, Cố Thiên Kì vậy mà giơ tay lên, trong tay hắn, một tờ giấy màu đỏ bị hắn kẹp ở trong tay.
Ai u, tờ giấy kia không tệ a, nhìn tốt nhìn quen mắt a, a a a a......
- "Đỗ Tiểu Tiểu , tôi phải thật tốt cảm ơn em như thế vì tôi quan tâm ". Tà ác câu lên khóe môi, Cố Thiên Kì bước ra một bước, đi tớiĐỗ Tiểu Tiểu .
Đỗ Tiểu Tiểu rốt cuộc hiểu rõ một cái chân lý, đó chính là: Không tìm đường chết! Sẽ không phải chết!
Bảo ngươi tiện tay bảo ngươi tiện tay, viết cái gì tờ giấy nguyền rủa a, hít một hơi, Đỗ Tiểu Tiểu chân có chút run lên, cô cảm thấy lúc này bị Cố Thiên Kì bắt lấy, cô nhất định sẽ bị tra tấn rất thảm, nếu như hắn bảo cô cởi y phục xuống trong cửa hàng chạy trần truồng tạ tội, cái kia cô chẳng phải là rất thê thảm sao.
Quay người, Đỗ Tiểu Tiểu quyết định —— Cô muốn chạy trốn!
Bước chân, còn không đợi Cố Thiên Kì kịp phản ứng, Đỗ Tiểu Tiểu liền như gió lốc hướng về bên trái hành lang chạy như bay, Cố Thiên Kì nhíu mày, vội vàng đuổi theo.
-" Đỗ Tiểu Tiểu , em đứng lại đó cho tôi! "
Dừng lại? Cô mới không muốn dừng lại, cô muốn chạy phải bay lượn, muốn vứt bỏ hắn!
Đỗ Tiểu Tiểu từ nhỏ đã chạy nhanh, với lại trong cửa hàng này, bảy lần quặt tám lần rẽ, cô có tự tin vứt bỏ được Cố Thiên Kì , mà quét rơi hắn là phương pháp tốt nhất, chính là cô xông ra quảng trường mùa xuân , quyết định , Đỗ Tiểu Tiểu hướng về thang máy chân chạy như điên.
Cố Thiên Kì ở sau lưng cô theo đuổi không bỏ.
Trong cửa hàng khách hàng, đều hiếu kỳ nhìn xem một khắc quỷ dị này , một người đàn ông cực kỳ anh tuấn đuổi theo một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn , đây là đang đóng phim thần tượng sao?
Đang lúc Đỗ Tiểu Tiểu thật vất vả đem Cố Thiên Kì bỏ rơi xa một chút, thời điểmlại thật vất vả chạy đến thang máy , một màn xuất hiện trước mặt Đỗ Tiểu Tiểu càng làm cô căm thù đến tận xương tủy.
Kiều Vân cùng Elly, kia một đôi tiện nhân kéo tay đi về phía cô, hai người cúi đầu hiển nhiên còn không có nhìn về phía cô, mà cô lại nhìn thấy đối diện là Sở Âm Âm, nha đầu kia đã thấy Kiều Vân cùng Elly, mặt âm trầm nhanh chân hướng về Kiều Vân cùng Elly đi đến.
Đỗ Tiểu Tiểu trái tim nhảy sắp nổ tung. Làm sao bây giờ, đằng sau có Cố Thiên Kì , phía trước có Kiều Vân cùng Elly. Chỗ chết người nhất chính là nếu như cô bị Sở Âm Âm bắt được, Sở Âm Âm nhất định sẽ kéo lấy cô đến trước mặt Kiều Vân cùng Elly chửi ầm lên hai người kia, với lại Sở Âm Âm là 跆 Quyền đạo đai đen, làm không tốt sẽ còn đánh người.
Ông trời a...... Cô thật không muốn cùng hai cái tiện nhân kia lại có bất kỳ quan hệ gì, càng không thể bị Cố Thiên Kì bắt lấy!
Hít một hơi, Đỗ Tiểu Tiểu tâm nhận định , lui về phía sau một bước thối lui đến sau lưng cửa hàng thời trang đàn ông.
Cố Thiên Kì lúc này vừa vặn đuổi theo ra đến, bốn phía tìm cô. Đỗ Tiểu Tiểu vội vàng lẻn đến trong tiệm thời trang nam, tại một móc áo phía dưới ngồi xuống. Nhân viên phục vụ kinh ngạc nhìn xem đây phát sinh hết thảy , không biết rốt cuộc xảy ra sự tình gì.
Sau khi Đỗ Tiểu Tiểu ngồi xuống, mới phát hiện trước mắt có một đôi giày da đen nhánh, rất bề bộn, nhưng là rất đắt, ngẩng đầu lên, Đỗ Tiểu Tiểu đau khổ nhìn lên trên. Cô đây là mệnh gì a, sẽ không lại đắc tội một đại nhân vật đi.
Một gương mặt ôn nhu xuất hiện phía trên cô:" Lại là cô sao ".
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top