Chương 31 : Phụ nữ thấp kém
Cố Thiên Kì bá đạo cùng bình tĩnh , để Đỗ Tiểu Tiểu cảm thấy chật vật không chịu nổi. Vì chính mình vậy mà thật không tự chủ tim đập nhanh hơn mà cảm thấy trơ trẽn.
Nhưng cái này không có nghĩa là cái gì, hắn trong nháy mắt mê hoặc cô, cũng trách cô sức chống cự chênh lệch, ai bảo hắn lớn xác. Đổi thành bất kỳ một đàn ông nào có dáng dấp đẹp trai , Đỗ Tiểu Tiểu đều khó tránh khỏi sẽ dao động. Thế nhưng là hắn sao có thể nói cô thích đàn ông như hắn vậy? Đàn ông như hắn là như thế nào, đàn ông biến thái ? Kia cô còn không bằng tìm am ni cô xuất gia, dù sao cô là tốt nghiệp đại học , trình độ đủ rồi.
Cắn môi, Đỗ Tiểu Tiểu quật cường nhìn hắn chằm chằm: " Tôi không thích đàn ông như anh, toàn thế giới đàn ông đều chết sạch còn lại chỉ mình anh , tôi nhất định nhảy sông tự sát cũng không cùng anh ".
Sắc mặt Cố Thiên Kì trầm xuống, lạnh lùng nói: " Cô đem chính cô xem như cái gì? Cô muốn cùng tôi, tôi cũng không cần cô ".
- " Anh! " Đỗ Tiểu Tiểu tức giận cắn răng, cô vô cùng tức giận, rất muốn xé nát miệng người đàn ông này đi!
Từ trên người cô rút lui , Cố Thiên Kì giơ tay lên, nút tay áo sơ mi cởi bỏ dưới ánh sáng thâm hiểm của bóng đêm, tay áo của hắn thêu lên kim sắc tia bên cạnh, lộ ra ung dung hoa quý, Đỗ Tiểu Tiểu không khỏi nghĩ, mình một tháng tiền lương đại khái đều không nhất định đủ mua những đường khâu tay áo hắn.
Mếu máo, Đỗ Tiểu Tiểu đem đầu chuyển hướng ngoài cửa sổ, lúc này mới nhìn thấy Cố Thiên Kì đem xe dừng tại nào.
- " Đó là thành phố Đế Quốc......?!!! " Ghé vào trên cửa sổ, Đỗ Tiểu Tiểu không thể tin được mình nhìn thấy cái cao ốc hoa lệ kia.
Lại là thành phố Đế Quốc ! Đây là thành phố thậm chí cả nước đều có một hai cửa hàng xa xỉ phẩm , cô trước kia ngay cả tới gần cũng không dám tới gần.
Ban đêm ánh đèn chiếu sáng tòa cao ốc này, vàng son lộng lẫy, sáng chói vô cùng. Lóng lánh khiến vô số phụ nữ mê say quang mang, tất cả phụ nữ ở thành thị đều cự tuyệt không được loại lực hấp dẫn như thế này, mà đối với cô, cũng là một loại hấp dẫn trí mạng .
Cố Thiên Kì nhìn thấy cô ghé vào trên cửa sổ xe ánh mắtsi mê , ánh mắt thuận theo ánh mắt cô nhìn thoáng qua thành phố Đế Quốc kia, thản nhiên nói: " Quả nhiên, mặc kệ là dạng phụ nữ gì nhìn thấy loại này bày đầy sản phẩm cao ốc xa xỉ , đều sẽ lộ ra ánh mắt tham lam. Đều không ngoại lệ, toàn bộ đều là vậy ".
Cũng đúng, phụ nữ vốn chính là không cách nào chống cự vật chất dụ hoặc .
Đỗ Tiểu Tiểu ghé vào trên cửa, khao khát thì thầm : " Nếu như có thể, tôi thật rất muốn vào muốn tiến vào Đế Quốc đó, cho dù là đi đi một chút cũng được ".
Cố Thiên Kì châm chọc cười: " Đỗ Tiểu Tiểu cô thật đúng là bình thường để cho tôi không lời nào để nói ".
Đỗ Tiểu Tiểu là bình thường lại không có phụ nữ nào bình thường tới vậy , Cố Thiên Kì càng thêm kiên định ý nghĩ này.
Đỗ Tiểu Tiểu không để ý tới hắn, chỉ là ghé vào trên cửa sổ xe nhìn, Cố Thiên Kì loại người này làm sao lại hiểu rõ ý nghĩ của cô. Cô muốn đi vào một chút cũng không phải là bởi vì cô có bao nhiêu khát vọng những cái quần áo đồ trang sức giày xa hoa kia , chỉ là bởi vì cô đã từng có cái mộng tưởng vô cùng vĩ đại, cha mẹ qua đời trước, cô một mực vì giấc mộng kia yên lặng phấn đấu.
Thời điểm 18 tuổi , cô thường thường sẽ nghĩ, sẽ có hay không có một ngày cô sẽ thiết kế ra vang động cả Paris, chấn động giới thời trang, thậm chí chấn động thế giới quần áo, cô khát vọng quần áo của mình sẽ được treo ở trong cửa hàng sản phẩm xa xỉ như vậy, mọi người sẽ nói: "Nhìn xem, cái này là tác phẩm của nhà thiết kế nổi tiếng Đỗ Tiểu Tiểu ".
Không đúng, cô không thể gọi là Đỗ Tiểu Tiểu nữa , cô sẽ sửa một cái tên thật phong cách. Cô cũng muốn đi xem nhìn bên trong thành phố Đế Quốc những cái kia cô chỉ có thể ở trên tạp chí nhìn thấy nhà thiết kế thiết kế quần áo.
Hiện tại, mộng tưởng chìm ở thân thể chỗ sâu nhất, cô nhất định phải đem cái này mộng nhét vào tận cùng bên trong nhất.
Cố Thiên Kì mở cửa xe đi xuống, vòng đường trước cửaĐỗ Tiểu Tiểu , đích thân mở cửa xe ra.
Đỗ Tiểu Tiểu sửng sốt một chút: " Chúng ta không tiếp tục đi sao? "
Cố Thiên Kì nhàn nhạt nhíu mày: " Đã đến, đi thôi, đi thành phố Đế Quốc mua cho cô bộ quần áo, tôi liền đưa em trở về, thời gian cũng không sớm ".
Đỗ Tiểu Tiểu kéo quần áo bên trên bó sát người , vội vàng lắc đầu: " Giống tôi như vậy là người bình thường mua không nổi quần áo nơi này, anh đừng làm khó tôi ".
Đối với lí do thoái thác của cô, Cố Thiên Kì có chút không quá cao hứng: " Tôi có nói sẽ để cho cô trả tiền sao? Cố Thiên Kì tôi mang phụ nữ đi mua đồ, còn cần phụ nữ bỏ tiền sao, xuống xe ".
Cố Thiên Kì nói lời như vậy ngược lại gọi Đỗ Tiểu Tiểu càng thêm không biết làm sao, cô cùng Cố Thiên Kì một chút quan hệ cũng không có, dựa vào cái gì bắt hắn mua đồ , quần áo ở Đế Quốc một thứ ít nhất phải mấy vạn cô không thể nhận. Bắt người nương tay, cắn người miệng mềm, đạo lý này cô từ nhỏ đã hiểu được.
Lắc đầu , Đỗ Tiểu Tiểu càng thêm kiên định đạo: " Anh dùng tiền tôi càng không thể muốn, chúng ta không có bất cứ quan hệ nào, tôi không có thói quen nhận đồ người khác ".
Cố Thiên Kì hơi không kiên nhẫn: "Chút tiền ấy chi đủ tôi ăn vài bữa cơm, coi như tâm tình tôi tốt mời em ăn bữa cơm, nhanh lên xuống tới, em muốn tôi gây nên chú ý sao? "
Hắn nhưng là Cố Thiên Kì , ở chỗ này cùng phụ nữ dây dưa, truyền đi làm sao bây giờ.
Đỗ Tiểu Tiểu vẫn lắc đầu, kiên quyết không xuống xe, tóm lại hôm nay cô thế nào cũng sẽ không cầm đồ của Cố Thiên Kì . Nếu như hôm nay cô muốn, liền sẽ so với Cố Thiên Kì thấp một đoạn, cô tuyệt đối không muốn.
Bốn phía lục tục có người nhìn lại đây, tò mò nhìn Cố Thiên Kì đứng ở trước cửa. Nơi tràn đầy nhân vật xã hội thượng lưu ra vào trước cửa thành phố Đế Quốc, Cố Thiên Kì tự nhiên là thu hút sự chú ý của người khác.
Người Cố Thiên Kì phẩm cách hòa hảo tính tình, bị Đỗ Tiểu Tiểu mài đến một điểm không dư thừa, vươn tay Cố Thiên Kì giữ chặt cánh tay của cô hướng ra phía ngoài kéo cô: " Coi như tôi và em lên giường bên trên dễ chịu, mua cho em một bộ quần áo ".
Cố Thiên Kì chỉ là muốn tìm cái lý do để Đỗ Tiểu Tiểu xuống, thế nhưng là câu nói này lại làm cho Đỗ Tiểu Tiểu sinh ra tức giận hất tay của hắn ra: " Tôi không phải như những phụ nữ kia như anh nghĩ ! Đừng đưa những đồng tiền bẩn của anh quăng tôi! Anh thả tôi ra, hoặc là anh trực tiếp tiễn tôi về nhà , hoặc là tìm chỗ bình thường để cho tôi mua bộ quần áo! "
Đỗ Tiểu Tiểu thật không nghĩ tới, cái này vậy mà nói ra ác liệt như vậy. Hắn quả nhiên là cái đàn ông hư không hơn không kém buồn nôn !
Hắn quen thuộc dùng tiền quăng vào phụ nữ là chuyện của hắn, nhưng là hắn không có tư cách đưa tiền đây quăng vào cô, bởi vì cô cho tới bây giờ đều không hám có tiền của hắn!
Lần nữa cầm cổ tay của cô hướng ra phía ngoài kéo: "Em không phải rất ước mơ đến thành phố Đế Quốc sao? Không phải nói coi như đi một chút cũng được sao? Em cùng những phụ nữ khác có cái gì không giống, không cần ở trước mặt tôi ngụy trang, Cố Thiên Kì tôi dạng phụ nữ gì chưa thấy qua. Chê ít sao?Cô ra cái giá đi, tôi đối với phụ nữ cùng tôi đi lên giường , đều rất hào phóng ".
Đỗ Tiểu Tiểu bỗng nhiên cười, xinh đẹp trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra mỉa mai cười, quật cường ngẩng đầu chống đối hắn: " Cho nên phụ nữ cùng anh trải qua giường đều không đáng tiền ".
Cố Thiên Kì hất tay của cô ra cười lạnh:" Đừng quên em cũng cùng tôi đi lên giường qua ".
Đỗ Tiểu Tiểu gật đầu, " tôi biết, cho nên tôi cũng không đáng tiền. Cố thiếu cũng không cần phiền toái, trực tiếp tiễn tôi về nhà đi là được, nếu như không nguyện ý, tôi cũng có thể tự mình ngồi xe trở về, giờ này chuyến xe cuối cũng còn ".
Đỗ Tiểu Tiểu ngồi ở trong xe mặt không biểu lộ giúp Cố Thiên Kì chỉnh sửa lại quần áo , đây là đợi chút nữa phải trả cho hắn, cô không muốn bởi vì vò nát phải giặt quần áo cho hắn.
Trong lòng buồn phiền khó chịu, Đỗ Tiểu Tiểu biết, phụ nữ từng cùng Cố Thiên Kì lên giường đều không đáng tiền. Hắn dùng tiền đi đánh giá những phụ nữ kia, không phải dùng yêu, những phụ nữ kia làm sao lại đáng tiền. Cô cũng biết, chính cô cũng không đáng tiền.
Đã như thế không đáng tiền, như vậy cô liền sẽ không từ trên người hắn cầm một phân tiền, bởi vì cách Cố Thiên Kì dùng tiền quăng vào cô khác biệt. Ở trong mắt cô ,Cố Thiên Kì là tài phú, địa vị, cô đều bỏ qua. Cố Thiên Kìđối với cô mà nói, cũng là không đáng một đồng.
Cố Thiên Kì bị tức đã không phát ra được lửa tới. Hắn từ trước tới nay chưa từng gặp qua phụ nữ nào giống cô bướng bỉnh như vậy. Mà lại, câu nói kia của cô tính là gì, cái gì gọi là cô cũng không đáng tiền.
Cố Thiên Kì hắn lúc nào nói qua cô không đáng giá?!
Cắn răng, Cố Thiên Kì hít sâu một hơi, bình phục tâm tình, cặp mắt đào hoa đen nhánh nhìn cô gái nhỏ ngồi ở trong xe quật cường.
Đỗ Tiểu Tiểu, em cảm thấy phần quật cường này rất đáng gờm có đúng không? Tôi muốn nhìn em có thể quật cường tới trình độ nào.
- " Đỗ Tiểu Tiểu, em có phải hay không cho là tôi không dám đem em vứt ở chỗ này ". Thanh âm Cố Thiên Kì trầm thấp như rượu đỏ lạnh lùng vang lên trong màn đêm .
Đỗ Tiểu Tiểu nghe được câu này yên lặng xuống xe, nâng lêncon mắt óng ánh nhìn hắn: "Cần tôi bây giờ trả lại quần áo cho anh sao? Chậm chút nữa, tôi sẽ không đuổi kịp chuyến xe cuối rồi ".
Cố Thiên Kì cười lạnh: " Tốt, em bây giờ liền đi đi. Tôi cũng không tin em sẽ ở trước mặt mọi người, mặc quần áo trong vỡ vụn đi......"
Tiếng nói Cố Thiên Kì còn chưa rơi xuống, Đỗ Tiểu Tiểu đã muốn nhanh gọn cởi nút thắt quần áo đưa tới trên tay của hắn, quay người trong gió đêm chăm chú bảo vệ trước ngực, nhanh chân đi về phía trước.
Trong lòng bàn tay quần áo lưu lại nhiệt độ cơ thể của cô gái nhỏ kia , nhiệt độ âm ấp động lấy lòng bàn tay của hắn, Cố Thiên Kì sững sờ ngay tại chỗ.
Ba mươi hai năm qua, chỉ có hắn để phụ nữ không có cách nào, chưa từng có một phụ nữ có thể để hắn không có chủ ý. Chưa từng có phụ nữ nào, sẽ để cho hắn tức giận như vậy. Cũng chưa từng có phụ nữ nào sẽ giống cô quật cường như vậy đến để hắn hận.
Hắn là Cố Thiên Kì a! Là người tình trong mộng toàn phụ nữ thành phố trong lòng tha thiết ước mơ , lại có cô gái nhỏ này không chỉ có nghịch ý hắn, còn công nhiên đối phó với hắn.
Để cô đi thôi, trong lòng Cố Thiên Kì có cái thanh âm lặng lẽ nói. Dù sao bị người nhạo báng bị người lặng lẽ, bị đàn ông dùng ánh mắt nhìn xuống người là Đỗ Tiểu Tiểu, là cô tự tìm, là cô không biết tốt xấu, là cô là cô đều là cô, cô đáng đời!
- " Chết tiệt ! " Cắn răng nghiến lợi nắm chặt quần áo trong tay , cơn thịnh nộ của Cố Thiên Kì khó tiêu, thế nhưng là bước chân lại không tự chủ mở ra, nhanh chân phóng tới tiến đến, bốn phía người vớiánh mắt quỷ dị , một phen kéo lấy Đỗ Tiểu Tiểu.
Bả vai Đỗ Tiểu Tiểu bị kéo đau nhức, cắn môi quay đầu.
Cố Thiên Kì anh tuấn mặt đang ở trước mắt. Cô nhìn ra được người đàn ông này rất tức giận, vô cùng tức giận, sắc mặt rất đen. Đỗ Tiểu Tiểu co rúm lại một chút, thân thể nho nhỏ hướng về sau dời một chút.
Cố Thiên Kì mặt đen lên, đem quần áo thô bạo đắp lên trên người cô. Giơ tay lên bắt lấy bàn tay nhỏ của cô hướng về sau đi.
- " Anh, anh làm gì vậy? " Đỗ Tiểu Tiểu nháy đôi mắt to, giãy giụa lấy hỏi.
Cố Thiên Kì nhắm cặp mắt đào hoađộng lòng người , quay đầu dùng ánh mắt giết người nhìn cô : " Đỗ Tiểu Tiểu! Tôi đồng tình tâm tình có hạn, tôi hiện tại muốn dẫn em đi mua cái em gọi là quần áo bình thường , sau đó đưa em về nhà, đây là lần cuối cùng hôm nay tôi kiên nhẫn cùng thông cảm. Em còn dám giãy giụa, buổi tối hôm nay em cũng không cần về nhà!"
Đỗ Tiểu Tiểu nuốt nước miếng, cô xem ra, Cố Thiên Kì đã chạm đến giới hạn cuối cùng, lại lần nữa trêu chọc, Cố thiếu này luôn luôn dễ tức giận , nhất định sẽ tra tấn cô.
Vặn lấy môi, Đỗ Tiểu Tiểu rốt cục ngoan ngoãn ngậm miệng lại bị hắn nắm.
Trong lòng bàn tay hắn nhiệt độ cực nóng không ngừng truyền đến trong lòng bàn tay của cô , Đỗ Tiểu Tiểucúi đầu, nhìn bàn tay to lớn bá đạo của hắn , trong nháy mắt thất thần.
So với hắn nói những lời dối trá kia , so với tiền hắn muốn quăng trên người cô , so với nụ hôn của hắn lên thân thể của cô càng cực nóng, càng có thể đi vào nội tâm của cô, là giờ khắc này hắn cầm bàn tay của cô.
Mặc dù bá đạo, ngang ngược, lại có lửa đồng dạng nhiệt độ.
Hắn...... Cuối cùng vẫn không để cho mình rời khỏi.Cố Thiên Kì anh thật xấu xa tôi rất chán ghét, nhưng anh cũng có mặt tốt, tôi nghĩ tôi cũng nhìn thấy. Bất quá tôi vẫn là chán ghét anh, nhất định vẫn là chán ghét anh.
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top