Chương 26 : Đến gây chuyện
Bảy giờ sáng, Đỗ Tiểu Tiểu đi ra khỏi nhà dưới ánh nắng , ngày đầu tiên đi làm tinh thầnĐỗ Tiểu Tiểu sảng khoái, thật vất vả đạt được một phần công việc tốt, còn không phải tạm thời, tâm tình của cô thật rất không tệ.
Ngồi xong xe buýt lại đi một hồi lâu, Đỗ Tiểu Tiểu còn lập ra trước đến khách sạn Mị Lực. Một mực chờ đến chín giờ , khách sạn Mị Lực mở cửa, Đỗ Tiểu Tiểumới bước vào bắt gặp quản lý đại sảnh hôm qua đi theo .
Bầu không khí vẫn như cũ có vẻ hơi xấu hổ, nhưng là so với ngày hôm qua thái độ tốt hơn nhiều.
Quản lý đại sảnh gọi Trương Túc, hơn ba mươi tuổi, người vẫn là không tệ, từ đầu tới cuốingày hôm qua hắn nói chuyện có chút thật có lỗi.
Đỗ Tiểu Tiểu liên tục khoát tay nói hắn không cần nói xin lỗi, suy cho cùng vẫn là Cố Thiên Kì không phải. Ngẫm lại cũng liền không trách tội quản lý đại sảnh này, dù sao cô muốn ở chỗ này đi làm thật tốt.
Tại lầu hai nhìn chung quanh một lần, Đỗ Tiểu Tiểu đi đến trước cái bàn kia đã phát sinhloại chuyện đó ngày hôm qua dừng lại một chút, trên mặt phát sốt, Đỗ Tiểu Tiểu vội vàng quay đầu không nhìn tới, không ngừng bình phục tâm tình của mình.
Đã qua đi qua, bị chó cắn một ngụm không có chuyện gì Đỗ Tiểu Tiểu , ngươi không có chuyện gì.
Trương Túc nhìn cô giống như rất để ý cái bàn này, an ủi : " Đời người nơi đây luôn luôn có số xui xẻ , chỉ là mỗi người có vận rủi khác biệt, cô cũng không cần lại nghĩ ".
Khóe miệng Đỗ Tiểu Tiểu cong lên , gật đầu:" Tạ ơn quản lý, tôi không sao ".
Quản lý nói rất đúng, thời điểm ai cũng có số xui xẻo.
Điều chỉnh tốt tâm tính về sau, Trương Túc cho cô bộ đồ lao động sau đó lên đường: " Cô thay quần áo xong đi theo Vương Đan Đan học một chút đi".
Bị gọi cô gái tên Vương Đan Đan so với Đỗ Tiểu Tiểu lớn hơn vài tuổi, ở khách sạn Mị Lực có chút thời gian ngây người, tai bốc khói mắt nhuộm nhiễm lên một chút cao ngạo, nhìn thấy Đỗ Tiểu Tiểu, Vương Đan Đan hai tay ôm ngực nhíu mày không nhịn được nói: " Vóc dáng cô nhỏ như vậy , quần áo lao động đều mặc không vừa , làm sao làm việc ".
Đỗ Tiểu Tiểu xoay người: " Tiền bối, tôi sẽ cố gắng".
Vương Đan Đan một bộ không nhịn được nói: " Cố gắng có làm được cái gì không, có nhiều thứ là trời sinh. Tựa như chiều cao của cô, đời này đều không thay đổi được. Tôi chỉ dạy cô một lần, có học hay không là chuyện của cô ".
Đỗ Tiểu Tiểu bĩu môi, cô không được cao cũng không phải lỗi của cô a. Chẳng lẽ cô muốn trưởng thành dạng này, ngẫu nhiên bị xem như học sinh cấp ba a.
Thời gian là một , Đỗ Tiểu Tiểu cố gắng nhớ kỹ công việc được phân phó, còn có rất nhiều chi tiết. Giống như thời điểm bưng cà phê cho khách nhân , cà phê bên trên bọt hoa không thể lắc khó coi. Thời điểm rót rượu chú ý nhất định phải đè lại khăn rượu, thời điểm đổ rượu đỏ ra không thể vẩy ra một giọt, không để rượu tràn ra , để tránh dính vào người khách hàng, quan trọng nhất chính là, bọn hắn nơi này là khách sạncấp cao, phải tinh thông ít nhất sáu loại ngôn ngữ cơ bản giao lưu phương thức, còn có nếu khách hàng không thích nhìn thực đơn, cho nên phải đảm nhiệm vai trò là thực đơn.
Những công việc này nhìn qua rất vụn vặt, nhưng toàn bộ đều cần dụng tâm ghi nhớ. Đỗ Tiểu Tiểu cố gắng nhớ kỹ, sau đó đi đổi quần áo làm việc.
Thế nhưng là sau khi mặc vào, Đỗ Tiểu Tiểu lại cảm thấy có chút không quen. Y phục này giống như lớn một chút. Váy là màu đen, áo trong là cổ chữ V bên ngoài là váy sau lưng, trên cổ buộc lên dây lụa hoa hồng màu đen , chỗ nào cũng đẹp, chính là cổ áo có chút lớn, bất quá không có việc gì lớn .
Đến trưa, Đỗ Tiểu Tiểu rốt cục chính thức bắt đầu, , công việc lu bù lên, quản lý đại sảnh thấy được cô tay chân gọn gàng mà lại cũng thật biết nói chuyện trong lúc làm việc , Anh ngữ có nói tốt, cũng thật hài lòng. Đỗ Tiểu Tiểu lấy làm cũng dễ chịu, khách sạn cao cấp chính là không giống, bọn hắn cần làm chỉ là chiêu đãi khách hàng vì khách hàng chọn món ăn mà thôi, vô cùng nhẹ nhõm.
Một buổi trưa trước mắt đã bình an đi qua, nhưng là còn có một cái cái bàn ăn cơm khách hàng chậm chạp chưa từng xuất hiện, nhưng mà trên mặt bàn bày biện hoa tốt nhất , ngay cả bộ đồ ăn đều là cùng những người khác không giống.
Đỗ Tiểu Tiểu hiếu kì hỏi Vương Đan Đan: " Tiền bối, khách hàng của cái bàn kia là ai a, có phải hay không người rất lợi hại ? "
Vương Đan Đan hai tay ôm ngực kéo lấy cô cái kia ngực có chút lớn , đối với câu hỏi Đỗ Tiểu Tiểu đặt ra khịt mũi coi thường: " Tới đây mỗi người đều là nhân vật lợi hại, khách sạn của chúng ta chính là khách sạn cao cấp nhất trong thành phố. Chưa thấy qua việc đời ".
Đỗ Tiểu Tiểu khóe miệng co giật. Cô chỉ là thuận miệng hỏi một chút mà, đang châm chọc cô sao.
Vương Đan Đan quét mắt một vòng cúi đầu quấy ngón tay Đỗ Tiểu Tiểu , không nhịn được nói: " Dù sao cô chờ chút liền biết, đây chính là đại nhân vật trong thành phố chúng ta, chừa chút nghi hoặc chờ lấy kinh hỉ a ".
Vương Đan Đan nói liền đi làm việc, Đỗ Tiểu Tiểu nhíu mày: " Đại nhân vật, sẽ là ai chứ? "
" Hắt xì! " văn phòng Tổng giám đốc tập đoàn Cố thị , thư ký Trịnh Việt dừng đọc tư liệu, thận trọng hỏi Cố Thiên Kì: " Tổng giám đốc, có phải hay không thân thể không thoải mái? Muốn hay không ăn cơm trưa trước, lại đi nghỉ ngơi một chút ".
Cố Thiên Kìtựa trên ghế tổng giám đốc hỏi lại : " Ăn cơm trưa? Mấy giờ rồi?"
Trịnh Việt ở trong lòng thở dài một hơi, yên lặng đáp: " Đã hơn một giờ , ngài lại quên thời gian ăn cơm ".
Tổng giám đốc này của bọn hắn cái gì cũng tốt, năng lực mạnh mẽ vang dội , cho nhân viên phúc lợi tiền lương cũng là làm cho người hâm mộ , ngay cả làm việc liền không có thời gian, thường xuyên quên ăn cơm thời gian, thậm chí không ăn cơm.
Cái này khổ bọn hắn những ngày dưới tay hắn trực hệ thuộc hạ, mỗi ngày đi theo chịu đói.
Khóe môi Cố Thiên Kì không biết vì cái gì khơi gợi lên một cái mang theo ý cười , đứng lên đối với Trịnh Việt nói : " Được rồi , là nên ăn cơm trưa ".
Trịnh Việt cúi người: " Vẫn quy cũ, gọi Mị Lực đưa tới sao?"
Cố Thiên Kì lắc đầu, ý cười sâu hơn: "Không, chúng ta đi Mị Lực ăn. Nơi đó có chừng người rất nhớ ta ".
Trịnh Việt không hiểu, " Tổng giám đốc, tôi càng ngày càng nghe không hiểu ý của ngài ".
Cố Thiên Kì sửa sang âu phục phất tay: "Phần lớn cậu không cần nghe hiểu" .
Đứng dậy, Cố Thiên Kì dẫn đầu đi hướng ngoài cửa, Trịnh Việt đi theo phía sau hắn có chút bắt đầu không được rõ ràng. Tổng giám đốc hắn là thật càng ngày càng nghe không hiểu......
Đều đã hơn một giờ Đỗ Tiểu Tiểu nhìn thấy trong tiệm đã không có người nào, Tiểu Tiểu đang chuẩn nghỉ ngơi một chút, nhưng mà thang lầu hai chợt vang lên tiếng bước chân.
Có chút tức giận, Đỗ Tiểu Tiểu đè ép tính tình muốn nhìn một chút rốt cuộc là ai như thế dành thời gian đắt giá này còn tới ăn cơm.
Thanh âm giày da dừng ở nơi cửa thang lầu hai, đứng kế bên cô là Vương Đan Đan vội vàng sửa sang lại quần áo liền xông ra ngoài.
Đỗ Tiểu Tiểucó chút buồn cười, quả nhiên là nhân vật lớn , cho tới giờ nghỉ trưa cũng không thấy Vương Đan Đan tích cực như vậy. Gả vào hào môn, là ước mơ của tất cả cô gái sao..
- " Hoan nghênh đến Mị Lực, Cố thiếu, tôi dẫn ngài đến nơi ".
'Cố thiếu' Hai chữ lẻn vào tai Đỗ Tiểu Tiểu, Đỗ Tiểu Tiểukém chút nhảy dựng lên, vội vàng quay đầu trở lại đi, Đỗ Tiểu Tiểuphóng mắt nhìn sang, đứng tại nơi cửa cầu thang đàn ông phong thái hiên ngang mặt như hoa đào, đáng chết không phải là tên vương bát đản kia Cố Thiên Kì chứ !
Vội vàng đem đầu xoay trở về, Đỗ Tiểu Tiểu cố gắng hướng đầu dựa vào hướng vách tường, mặt nhăn thành một đám, trong lòng hò hét.
Cố Thiên Kì cái tên hỗn đản này , đáng chết đi nhanh lên! Đây là ngày đầu tiên đi làm của tôi , tôi không thể gây bất cứ phiền phức gì a!
Cô còn nghĩ hôm qua Cố Thiên Kì vì cái gì đột nhiên có lòng tốt như vậy, nguyên lai là để ở chỗ này thuận tiện hắn có thể tìm tới mình, sau đó chỉnh lý mình.
Đỗ Tiểu Tiểu càng nghĩ càng thấy đến cái này quá phù hợp tính nết của Cố Thiên Kì này.
Hắn khẳng định là cuồng trả thù trong lòng cực kì biến thái , hướng về phòng bếp, Đỗ Tiểu Tiểu chậm rãi di chuyển bước chân, không thể để cho hắn nhìn thấy mình, không thể không thể!
Bốn phía nữ nhân viên phục vụ đều hưng phấn nhỏ giọng thét lên.
- " Là Cố thiếu! Cố thiếu rất đẹp trai a ".
- " Dạng này là người đàn ông hoàn mỹ, mỗi lần nhìn thấy đều sẽ để cho ta mặt đỏ tim run, thân thể khô nóng ".
- " Cặp mắt đào hoa kia của Cố thiếu thật mê người a, rất muốn bị hắn nhìn chăm chú ".
Đỗ Tiểu Tiểu ở trong lòng thật sâu thở dài: "Nếu như các người biết hắn có bao nhiêu biến thái, đoán chừng hiện tại thật hưng phấn không nổi. Cam đoan dọa các người đến phát khóc ".
- " Người thấp nhất đằng kia , lùn nhất đằng kia, cô qua đây " . Cố Thiên Kì từ tính bá đạo thanh âm mộng nhiên vang lên, sống lưng Đỗ Tiểu Tiểutrong nháy mắt đứng thẳng lên.
Dáng dấp thấp cũng có tội sao!Cố Thiên Kì đáng chết!
Cố Thiên Kì nhìn thấy Vương Đan Đan, nhàn nhạt chỉ vào Đỗ Tiểu Tiểu nói : " Bảo cô ấy đến phục vụ cho tôi ".
Vương Đan Đan nụ cười trên mặt có chút cứng ngắc: " Cố thiếu, cô ấy là mới tới, các phương diện cũng còn không có quen thuộc ".
Ánh mắt Cố Thiên Kì có chút lạnh: " Đừng để tôi nói lần thứ hai ".
Tiếng nói của hắn vừa rơi xuống, Vương Đan Đan không tự chủ run một cái, một mực cung kính cúi người xoay đi , Vương Đan Đan quay người đi đến trước mặt Đỗ Tiểu Tiểu, oán hận mở miệng: " Nha đầu chết tiệt, Cố thiếu vừa mới gọi cô . Cô nên phục vụ cho tốt , nếu là có một chút xíu để Cố thiếu mất hứng, cô cũng không cần ở chỗ này nữa, tranh thủ thời gian thu dọn đồ đạc rời đi! "
Đỗ Tiểu Tiểu không quá tình nguyện gật đầu, quay người cúi đầu hướng đi đến chỗ Cố Thiên Kì . Bốn phía đều là ánh mắt kim đâm , Đỗ Tiểu Tiểu đau khổ minh bạch, cô khẳng định đem toàn bộ nữ phục vụtầng hai người đều đắc tội.
Cố Thiên Kì tên vương bát đản này!
Đi đến trước mặt Cố Thiên Kì , Đỗ Tiểu Tiểukhông được tự nhiên vươn tay làm động tác mời : " Cố thiếu , mời tới bên này ".
Thời điểm cô cúi người , cổ áo có chút lớn liền lộ ra, bên trong chuông nguyệt sắc nội y bao quanh bộ ngực mềm mại bày ra không bỏ sót.
Thật sự là cảnh xuân một mảnh tốt đẹp.
Cố Thiên Kì nhíu mày: "Đỗ Tiểu Tiểu , em không cảm thấy quần áo này có chỗ nào không thích hợp sao?"
Đỗ Tiểu Tiểu nhíu mày, không thích hợp?
Nháy đôi mắt to , Đỗ Tiểu Tiểu thanh âm bình thản: "Chỉ là có chút lớn mà thôi, tôi không ngại ".
Khóe môi Cố Thiên Kìgiương lên cười, vươn tay giơ lên cằm của cô , môi mỏng gợi cảm tới gần cô tại bên tai cô nói: " Có đúng không? Tôi rất hài lòng cách phục vụ đặc biệt này của em ".
Đỗ Tiểu Tiểu vội vàng muốn né tránh, Cố Thiên Kì đã trước một bước buông cô ra tay hướng về bàn của mình đi đến. Đỗ Tiểu Tiểu ngẩng đầu, không có trước tiên đi xem Đỗ Tiểu Tiểu , mà là ngược lại nhìn về phía đồng nghiệp của cô.
Phát hiện những cô gái kia đều cắn răng nghiến lợi nhìn mình chằm chằm, lưng Đỗ Tiểu Tiểu túa ra một tầng mồ hôi lạnh. Cố Thiên Kì đáng chết nhất định là đang cố ý gây thù hằn cho cô. Hắn quả nhiên là không có ý tốt.
Đi theo sau lưng Cố Thiên Kì , Đỗ Tiểu Tiểu đi đến trước bàn ăn hắn đem menu buông xuống, động tác quy củ, thanh âm lãnh đạm bình ổn.
- " Cố thiếu mời chọn món ăn ".
Cố Thiên Kì cầm lấy menu một bên lật xem một bên hững hờ mở miệng: " Em sẽ nói Anh ngữ sao?"
- "Sẽ ".
- " Nơi này cũng dạy cô ngôn ngữ à ?"
Đỗ Tiểu Tiểu lúc đầu không muốn phản ứng lại hắn, lại sợ tìm quản lý đại sảnh đến, đành phải trả lời : " Anh ngữ, tiếng Hàn, tiếng Nhật, tiếng Pháp, tiếng Ý ".
Cố Thiên Kì cười khẽ: "Xem ra là không có dạy em tiếng Tây Ban Nha, vậy ta liền dùng tiếng Tây Ban Nha chọn món ăn tốt ".
Đỗ Tiểu Tiểu trợn mắt líu lưỡi: " Anh ! "
Cố Thiên Kì nhíu mày: " Làm sao ? Thái độ phục vụ này của em là có ý gì ".
Đỗ Tiểu Tiểu tức gần chết, nhưng cũng không thể nổi giận, chỉ cần đè xuống hỏa khí, nghiến răng nghiến lợi nói: " Nơi này của chúng tôi tất cả mọi người sẽ chỉ dùng năm loại ngôn ngữ này ".
Cố Thiên Kì thản nhiên cười: " Không sao, tôi lại không làm khó dễ bọn họ, chỉ làm khó em mà thôi ".
Đỗ Tiểu Tiểu kìm nén bực bội, khuôn mặt tươi cười phồng đến giống bánh bao , tên Cố Thiên Kì này thật quá đáng !
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top