Chap 6
Suga vẫn đang ngồi sụt sùi trên băng ghế đá lạnh lẽo, trời lúc này thổi gió mát rượi nhưng cũng không đủ xoa dịu trái tim đang thổn thức của Suga
Cậu dành tình cảm cho Jimin
Nhưng ngu ngốc không nói ra, chỉ âm thầm đối tốt với Jimin mong hắn sẽ hiểu được tình cảm của cậu.
Cậu đúng là kẻ ngốc!!!!
- Này! Đừng khóc nữa!- Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên sau lưng Suga
O_O
Suga quay lại, nước mắt vẫn nhạt nhoà trên mắt. Cậu bắt gặp một chàng trai với khuôn mặt hiền dịu, vẻ đẹp mĩ tuấn thực xao xuyến lòng người.
- Anh là ai?- Suga ngây ngốc hỏi.
- Hãy chùi hết nước mắt của cậu đi thì tôi sẽ nói!- Đưa cái khăn mùi xoa ra
Suga ngại ngùng nhận lấy, xột xoạt lau qua loa mặt mình. Trong khi đó, chàng trai kia đã ngồi xuống kế bên cậu.
- Tôi là Seungri ! Còn cậu?
- Suga!
- Tên rất hay! Tôi sẽ ghi nhớ cái tên này!
- Cái tên đó chẳng có gì đặc biệt! Và chúng ta không quen biết nhau, nên không nhất thiết anh phải nhớ làm gì! Chào anh!- Suga lạnh lùng đứng dậy định bỏ đi.
Seungri nhanh tay kéo cậu lại.
- Chờ đã! Cho tôi biết phòng ktx của cậu ở đâu, tôi muốn gặp lại cậu!
- Xin lỗi, nhưng tôi còn không biết tôi có nên về cái căn phòng đó không nữa! Cái căn phòng không hề tồn tại sự xuất hiện của tôi, mà chỉ dành cho 2 người họ...- Nói đến đây Suga mím môi, mắt lại đỏ hoe.
- Vậy tức là cậu không có chỗ ở? Cậu ở chung phòng ktx với tôi, có được không?
- Vớ vẩn! Mau bỏ tay ra đi, tôi còn có việc phải đi!- Suga tỏ thái độ khó chịu.
Seungri vẫn ngoan cố, trình độ mặt dày của hắn có lẽ rất đẳng cấp à nhak. :3
- Không bỏ! Đi với tôi! Tôi sẽ chăm sóc cậu! Tôi rất giàu đấy!
- Mặc kệ anh! Tôi không cần!
Seungri chợt nhíu mày, đây là lần đầu tiên trong đời hắn bị từ chối. Ai chẳng biết học sinh aka đại gia Seungri nổi tiếng toàn trường, gia thế quyền lực, nói chung là giàu Đô la nhét chật cả két, ATM vài cái cũng đủ mua được mấy cái máy bay hạng nặng, blah blah... Thế mà cậu lại khước từ không cần suy nghĩ, thật đúng là khiến hắn thêm hiếu kì về cậu a~
- Tôi có rất nhiều tiền. Vì thế nếu cậu ngoan cố thì tôi sẵn sàng bỏ ra mấy sấp bạc cỏn con để tống tiễn cậu ra khỏi trường này! Hình như cậu học lớp 12AG, lớp của con cái thường dân phải không?- Seungri nhướn mày nhìn phù hiệu tên của Suga
Suga giận đến đen xì mặt. Chỉ hận không thể bùng nổ. Ba mẹ cậu ngày đêm lao động quần quật để lo cho cậu ăn học trong ngôi trường quý tộc SM , mong cậu sẽ có một tương lai tốt đẹp sau này. Vậy phải làm sao khi mà cậu bị đuổi ra khỏi trường với một lí do ngớ ngẩn, ba mẹ cậu sẽ phản ứng sao chứ?
Cậu cắn răng, thôi thì vì ba mẹ. Chứ không thì còn lâu ông đây mới nhượng bộ.
- Được! Tôi đi với anh! Vừa lòng chưa? Chết tiệt!
- Hì hì! Trưa trật rồi, mình đi ăn cơm nhé! Tôi mời!- Seungri cười hớn hở. Thật ra vừa nãy hắn đi ngang qua sân sau trường để hẹn đánh nhau với mấy nhân tố cứng đầu trong trường, tranh thủ giải toả xì troét. Nào ngờ lại vô tình gặp cậu ở đây, trông cậu lúc khóc thật đẹp, tựa thiên sứ vậy. Hắn nhìn trân trân một hồi lâu, không hiểu sao trái tim đập như muốn loạn, quên luôn cả mục đích ban đầu là đánh nhau( báo hại cái lũ cứng đầu kia chờ mòn cả đít). Cái này nôm na có thể hiểu là tềnh êu sét đánh á.
- Tôi không đói! Thích thì anh tự ăn một mình đi!
- Thế giờ muốn bị tiễn ra khỏi trường sao?
-Ashhh! Chắc tôi chửi thề mất!!!!- Suga vò đầu.
- Nào, không từ chối được đâu! Đi thôi!- Seungri cầm tay Suga kéo đi thẳng một mạch với phong thái "anh giàu, anh có quyền"
******************
- Taehyung , nghe ta giải thích đi!- Jungkook líu ríu bấu tay áo Taehyung
- Không cần nguỵ biện! Em là thứ lẳng lơ! Tôi khinh rẻ em!- Taehyung lạnh lùng gằn giọng, mặt đầy sát khí
- Ngươi biết gì mà nói chứ? Chuyện đó cũng chỉ là ngoài ý muốn thôi...
- Câm ngay!!! Đồ lẳng lơ!!!!
Taehyung gầm lên phẫn nộ. Hắn muốn phát tức lên khi nhớ lại chuyện đó.
*Flash back*
_Canteen_
Taehyung và Jungkook đang cùng nhau ngồi ăn trưa, Jungkook mặt vẫn còn buồn vì chuyện kiểm tra thể dục ban sáng.
- Kookie , em ăn đi! Đồ ăn không ngon?- Taehyung nhồm nhoàm nhai cơm hỏi JUngkook
- Không phải!
- Chứ tại sao? Nếu là chuyện kiểm tra thì em đừng lo! Thầy giáo sẽ cho em kiểm tra lại!
- Thật??????????
- 1 nghìn %.
Jungkook sung sướng nhảy cẫng lên ăn mừng. Taehyung chỉ biết lắc đầu nhìn con tho kia phấn khích quá độ. Ôi, nhìn Kookie lúc vui sướng là lộ luôn cái hàm vẩu, khá là mất hình tượng.
Cơ mà Taehyung rất kết bộ dạng nai vẩu quốc dân này của Jungkook
Xong JUngkook ngồi xuống ăn lia lịa như bị bỏ đói từ 8 đời tổ tông. Vui quá mà!
Chợt có một nam sinh đi lướt qua bàn của Vkook . Jungkook có liếc mắt lên nhìn thì đứng hình...
Nam sinh kia...rất quen...
Đôi mắt sáng ngời... cánh mũi cao...nước da trắng ngần... khuôn mặt đẹp như tạc tượng ấy... tưởng chừng JUngkook đã có thể quên được...
Nam sinh kia nhìn Jungkook , một ánh nhìn ấm áp như ánh mặt trời
Trong tích tắc, 2 đôi mắt giao nhau, quá khứ đẹp đẽ xen lẫn chua chát đau khổ lại hiện về trong tâm trí Jungkook
Một vài giây sau, nam sinh ấy đã bước đi ra xa, tuy vậy cậu không dời mắt lấy một cái, vẫn tiếp tục nhìn theo cử động của anh.
Đã rất lâu rồi... em chưa được gặp anh...kể từ ngày tồi tệ đó xảy ra.
Taehyung nãy giờ nhìn thấy hết hành động lạ lùng của Jungkook , hắn quay qua sau và như hiểu ra vấn đề, hắn gõ vào đầu cậu một cái rõ mạnh.
- Đừng nhìn thằng đó nữa!
- Ui ya! Đau! Ta nhìn ai kệ ta, liên quan đến ngươi chắc?
- Có! Đơn giản vì em là của anh, em chỉ được nhìn anh!
- Vớ vẩn!
Jungkook quay ngoắt đi, làm lơ Taehyung . Taehyung thấy vậy thì điên tiết, quyết định đứng dậy đi trả tiền để còn lôi Jungkook về nhà dạy dỗ lại.
Trong khi Taehyung đang đứng tại quầy chính thanh toán, thì nam sinh kia mới lặng lẽ đứng dậy tiến tới gần Jungkook
- Jeon JUngkook ! Lâu rồi không gặp em!
-------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top