là em cố chấp yêu em

Intro

Nguyễn Hoàng Đức 

24 tuổi

Nguyễn Tiến Linh

25 tuổi

Nguyễn Văn Toàn

24 tuổi 

———————————————-
Năm năm đã qua , hiện tại tôi đang đứng trên lễ đường với người tôi yêu bấy lâu nay nhưng có một điều mà tôi thấy không vui là anh ấy không yêu tôi mà anh đến với tôi bằng hôn ước , người anh ấy yêu Ko phải tôi mà là cậu , nhưng cậu đã chết vào đúng ngày sinh Nhật anh ấy. Sau ngày cậu chết vì quá yêu anh nên tôi đã lập nên một hôn ước giả để cùng anh ấy tiến vào lễ đường , dù biết anh ấy không yêu tôi nhưng tôi vẫn tìm đủ mọi cách để có được anh , cái chết của cậu do tôi mà ra . Lúc đó tôi đã thuê người tông cậu ấy để tôi có thể ở cạnh anh và tôi đã làm được điều đó nhưng bỗng nhiên hôm nay cậu ấy lại xuất hiện tại đám cưới của tôi và anh . Nhìn anh vui lắm , tất nhiên anh phải vui vì đó là người anh yêu mà . Anh đã bỏ tôi một mình trên lễ đường và dắt tay cậu lên đó rồi cầu hôn cậu . Giây phút đó tôi thấy tim mình đau lắm , nhưng sau khoảnh khắc đó tôi chợt nhận ra dù thế nào thì người anh yêu vẫn là cậu chứ Ko vào giờ là tôi cả . Tôi chạy khỏi lễ đường và khóc như một đứa trẻ . Vài tháng sau tôi nhận được tin anh và cậu đã sinh em bé , tôi cũng thầm chúc phúc cho anh , tôi Ko giám đến vì sợ sau bao nhiêu lỗi lầm mà tôi gây ra thì anh sẽ hận tôi lắm

Bức thư không muốn gửi anh

Chỉ là mỗi lần nghĩ đến anh thì em lại buồn. Bởi mọi chuyện chẳng đi đến đâu. Bởi em cứ nồng nhiệt nhưng anh lại cứ hững hờ.
Em nhớ anh quá!
Em ghét anh, nhưng nhận ra là vẫn rất nhớ anh..
Chỉ là mỗi lần nghĩ đến anh thì em lại buồn. Bởi mọi chuyện chẳng đi đến đâu. Bởi em cứ nồng nhiệt nhưng anh lại cứ hững hờ.Giữa tình yêu mà có những chữ N-H-Ư-N-G thì tình yêu đó thật sự bế tắc, bế tắc đến đau lòng. Em biết, cứ mãi loay hoay không thể giải quyết được vấn đề gì cả. Em cũng biết, đã đến ngần này tuổi, đã yêu đến ngần này đậm sâu, em cũng không thể thay đổi được gì. Có chăng, là quên anh đi, sống thật tốt và yêu một người mới thật nồng nàn. Nhưng em không chắc, thật không dám chắc rằng em sẽ làm điều đó tốt đâu anh.
Em cứ bị nhớ anh da diết quá!
Em thừa biết rằng, không-có-em cuộc sống của anh còn ổn hơn, vui hơn. Không-có-em anh chỉ mất một chỗ để tiêu khiển... Không-có-em... Không-có-em chẳng là điều gì to tát với anh. Đâu như em, không-có-anh em phải chật vật với nỗi nhớ của mình, với những chuyện mà một mình em mơ tưởng . Em buồn lắm! Không dám vứt bỏ cả tự trọng để yêu anh cuồng si như em vẫn nghĩ đâu anh. Em sợ bị coi thường, em sợ anh biết, người ta biết, rằng em yêu anh nhiều quá đến mê muội ngây ngô. Em sợ bị chê cười. Nên em chẳng dám yêu anh mà không biết chắc được câu trả lời liệu rằng anh cũng vậy. Mà, em thấy,  mỗi lần mình tỏ ra mạnh mẽ lại giống một trò hề. Để người khác được mặc sức cười chê sự ngốc nghếch của em. Em tưởng em chứng minh được điều gì hay ho lắm, đúng đắn lắm. Nhưng rốt cuộc em không làm được gì cả, em chỉ chứng minh rằng em là một kẻ thất bại hoàn toàn trong tình yêu dành cho anh.
Thôi thì em ghi chép lại thứ cảm xúc hỗn tạp này. Có thể sau này sẽ có ai đó khiến em yêu điên cuồng hơn nữa, khiến em dám đánh tụt cả kiêu hãnh để mà yêu, hơn là với anh bây giờ. Cũng có thể lòng em trở nên chai lì và không có nhiều cảm xúc, nhưng em sẽ nhớ những ngày yêu tuổi trẻ của em, là những ngày đã từng dứt lòng mình để yêu ai đó thật nhiều. Dù tình yêu đó em không dám nói ra, không dám thổ lộ. Dù trong tình yêu đó em thấy mình là kẻ yếu đuối và hèn nhát... Em vẫn chấp nhận. Thôi thì một ngày nào đó đủ để chuyện tình cảm này của em trôi bẵng vào thật sâu quá khứ, hãy cho em một chút tin vui về anh, về người mới của anh, để em có thể chúc mừng anh, có thể mong anh yên vui hạnh phúc. Dù em biết, không có sự chúc phúc của em, cũng chẳng là vấn đề gì cả đối với anh.
Em... nhớ anh nhiều lắm! Muốn bên cạnh anh nhiều lắm! Nhưng em sẽ cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình, không làm phiền anh nữa đâu
Yêu anh ......

Hoàng Đức

" Là em cố chấp yêu anh

Dù không thể nói thành lời

Vì dại khờ em thu mình trong suy tư của anh

Dù muộn sầu hay thương nhớ em xin một mình mang hết

Chỉ mong bờ mi anh không vương chút buồn

Và nụ cười anh luôn trên bờ môi "


~ cảm ơn anh vì đã bước đến cuộc đời em như một chuyến tàu , tất bật đến ... vội vã  đi ~ 


Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top

Tags: #2214