Chap 19: Thư tay & Cuộc gọi

Chiều nay, chuyến bay của Hansol có lẽ sẽ cất cánh vào lúc 3h chiều, Seungkwan đang tất bật phụ anh em dọn cafe và thanh toán cho khách. Đồng hồ vừa chỉ điểm 2h30, cậu liền vội cầm áo nhanh chóng gọi taxi rồi vẫy tay chào anh em, chuyện này cậu cũng nói cho Jeonghan hyung rồi tất nhiên là anh hoàn toàn đồng ý.

-Tạm biệt mọi người

-Anh/Em đi cẩn thận

Ra đến sân bay, cậu loắt ngoắc không thấy hắn đâu, bàn tay thuận theo mà lấy điện thoại ra từ túi bấm số ''Người yêu'' vẫn đang trong trạng thái đổ chuông, một tay cầm còn đầu nghiêng qua nghiêng lại mà dòm ngó. Hansol à anh đâu rồi... Bỗng dưng trong lúc không để ý vô tình đụng phải một người, cậu lập tức không thèm nhìn tới mà chỉ phán ngay một câu.

-Tôi xin lỗi

-Em tính đi đâu? Người kia chụp tay cậu lại hỏi

Ồ, hoá ra là người quen bảo sao làm cậu đi tìm nãy giờ.

-Aaa, Hansol anh làm em đi tìm nãy giờ, sao còn không chịu nghe máy em

-Anh xin lỗi tại anh hay tắt chuông điện thoại mà

-Từ giờ anh phải bật lại đi từ mai là chúng mình phải liên lạc bằng điện thoại đó

-Ừm, anh biết

Rồi hắn lại gần, hai tay dang rộng ôm chặt bé con vào lòng, Seungkwan cũng cứ thế mà đáp lại, hai người cũng chia tay nhau bằng cái hôn thật lâu, cái ôm thật chặt kèm lời hứa rằng sẽ luôn liên hệ nhau khi anh qua đến Mỹ. Giờ hắn đang ở cửa bay chuẩn bị đi rồi, Seungkwan đứng đằng xa liên tục vẫy tay chào hắn, hắn cũng một tay vẫy lại và... cứ thế mà đi lên máy bay.

Cũng từ cái ngày hắn cất cánh bay đến New York với lời hứa kia nhưng không phải lúc nào hắn cũng nghe điện thoại được, trong 1-2 tuần đầu có cuộc hắn nghe được lại có cuộc hắn không thèm bắt máy, đa số gọi lại cho Seungkwan toàn buổi đêm, hắn cũng có nói công việc bên đây nhiều đến mức không tưởng tượng nỗi nên cậu cũng hiểu cho, các ngày đầu lúc nào rảnh Seungkwan đều gọi cho hắn, bây giờ biết rồi nên để đến đêm mới gọi cho người ta.

Seungkwan bây giờ vẫn đang vô cùng năng suất làm việc, sáng đến tối làm rồi lại về nhà, ăn uống tắm rửa gọi điện cho hắn, lâu lâu rảnh thì cả đám cũng có rủ nhau đi chơi cậu không tham gia nhiều nên chỉ biết vác em Chan về do uống quá say, cũng có nhiều lần đi bộ với anh Jeonghan chia sẻ cho anh là '' Sao em nhớ người ta quá anh ơi, giờ cũng không liên hệ được nhiều rồi TT'' và lúc nào anh cũng sẽ an ủi cậu bằng những câu như ''Ayy, không sao mà công việc thôi rồi nhóc đó cũng về, Seungkwanie ráng lên xíu nha''.

------------------------------------------------------------------

Giờ cũng là 3 tuần từ khi hắn rời xa Seoul rồi, cậu không dám liên lạc với hắn vì nghĩ rằng sẽ phiền trong công việc người kia, sợ rằng hắn không ăn uống đầy đủ nên cũng muốn bấm gọi nhưng cũng vì sợ từ 'bận' mà không bấm nỗi. Đúng vậy, lúc này bên New York hắn bận thiệt, nào là làm hợp đồng rồi phải ở lại thêm để chỉnh sửa hợp đồng bị trục trặc. May có vài ngày rảnh mà không được tha buộc phải đi ăn uống mời rượu đối tác cũng như giao lưu thân thiết hơn để hai bên có những điều kiện hợp tác tốt đẹp, vì vậy hắn không hề có thời gian nghỉ ngơi, sáng đi tối về nghỉ ngơi rồi lại đi làm, tất nhiên hắn có nghĩ đến người ấy nhớ lắm rồi nhưng chỉ vì không có thời gian mà thôi.

Lần gần nhất cậu liên hệ với hắn là một tuần trước, những gì cậu nói với hắn nào là hỏi xem hắn như thế nào? có ổn định không? có ăn uống đầy đủ không?... cậu hỏi hắn trả lời rất đây đủ, cuối cùng dặn hắn này kia rồi tạm biệt để hắn còn nghỉ ngơi.

Làm sao đây? Seungkwan đang ngồi ở nhà hắn và nhớ hắn đến phát khóc, bây giờ kể cả người yêu nhất lại không liên hệ được. Hắn bảo đi 1-2 tuần rồi về nhưng giờ đã gần một tháng rồi. Tại sao hắn chưa về? Từ cái tuần thứ 3 hắn đi xa Seungkwan đều mò đến nhà hắn vào buổi tối rồi để lại ngay phòng làm việc của hắn bằng những bức thư tay nhỏ xinh, chứa đựng đầy tình yêu thương của cậu ở đó.

'' Hansol à,

Là em người anh yêu nhất Seungkwan đây, hôm nay là thứ 7 tuần thứ 3 mà anh xa em, em nhớ anh lắm, sao lại không gọi cho anh được nhỉ? Anh đã hứa với em rồi mà. Hôm nay em muốn nói đến đây thôi . Cảm ơn anh đã đọc, em vẫn chờ anh, em xin lỗi vì đã phiền anh.

Yêu anh,

Seungkwan.''

Chiếc thư tay vỏn vẹn chỉ nhiêu đó chữ nhưng trong lòng cậu lai chứa rất nhiều cảm xúc, rất nhiều tình cảm trong đó, kèm theo rất nhiều câu hỏi ở ngoài thư cũng như trong lòng Seungkwan.

Lại đến tuần thứ 4 hắn xa cậu, gần tròn một tháng rồi, anh đang ở đâu cơ chứ? anh bảo sẽ về sớm với em mà? trong đầu cậu chỉ toàn dấu chấm hỏi cho hắn, nhưng cậu biết cậu cần chờ đợi vì chờ đợi có khi nó sẽ có một kết cục khiến chúng ta hạnh phúc,biết trân trọng nhau hơn..nhưng cậu cũng sợ, sợ chứ, sợ rằng ai sẽ lấy hắn đi mất,người khác sẽ hạnh phúc cùng hắn khi đang ở bên New York, sợ hắn có một người mới mà sẵn sàng bỏ rơi cậu. Seungkwan biết mình không nên nghĩ nhiều nhưng nó cứ ở trong đầu cậu quần quại mãi, mỗi khi cậu nhớ hắn quá, liền sẽ chạy qua ngôi nhà ấy và viết chiếc thư tay nhỏ bé. Chỉ mong hắn về, đọc được là cậu vui lắm rồi.

'' Hansol yêu quý của em,

Lại là em, Seungkwan đây, cứ mỗi lần nhớ anh thế này em lại chạy qua nhà anh để lại một chiếc thư tay nhỏ cho anh, em biết anh bận nhưng trong đầu em giờ toàn là dấu chấm hỏi, em không biết anh đang ở đâu? đang làm gì? như thế nào? sẽ xa em trong bao lâu nữa? em cũng sợ Hansol à...

Em sợ rằng anh sẽ có người mới hạnh phúc ở bên kia, có phải em suy nghĩ nhiều quá rồi không? tại vì anh mới đi có một tháng, còn nhiều cặp bên ngoài người ta xa nhau tận mấy năm, nhưng cho em xin lỗi vì quá yêu anh nên mới thế này...dù gì em cũng là một đứa khá nhạy cảm và suy nghĩ quá nhiều, em vẫn sẽ chờ anh về, em không biết anh có đọc được hay không nhưng em mong anh vẫn sẽ nhớ về em.

Yêu anh,

Seungkwan.''

Thêm một chiếc thư tay tròn một tháng hắn đi xa, có phải là do Seungkwan suy nghĩ quá nhiều chăng? hắn như thế nào rồi? Hắn lúc này đang sắp xếp công việc, thêm một vài ngày nữa là hắn sẽ lên chuyến bay về Seoul cùng với chủ tịch Seungcheol, chủ tịch cũng đi cùng hắn để quan sát nhân sự bên Mỹ làm việc, vì có chủ tịch nên vốn bình thường đã nghiêm khắc nay còn nghiêm hơn, kệ điều đó hắn nhớ cậu lắm rồi, trông ngóng về Hàn Quốc lắm rồi. Trước khi hắn về, hắn cũng sắp xếp đi thăm ba mình, cùng nói chuyện với ông một chút.

Ngày mà hắn gặp ông cũng mà ngày mà có tin sốc nhất trong cuộc đời của hắn xuất hiện, người cha của hắn đã nói với hắn rằng:

-Con hãy sắp xếp công việc rồi chuẩn bị lập gia đình đi, ta sẽ cho con đi xem mắt con gái nhà Lee

-Xem mắt sao cha?

-Đúng, vốn dĩ tụi con từ nhỏ đã có hôn ước chung vốn dĩ không thể huỷ

-Chuyện này...con không thể làm được, con xin phép từ chối

-Con....

--------------------------------------------------

Chuyện của hai người sẽ về đâu? To be contineud...

Hôm nay cho sóng gió một xíu=)))chúc mng đọc vui vẻ nhaa





Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top