Chương 21
Rất nhanh đã đến Tết Trung Thu.
Đây là lần đầu tiên Thái Anh được đón Tết trung thu ở cổ đại. Trong lòng có chút háo hức. Nghĩ đi nghĩ lại cũng nên làm cái gì đó chơi. Nơi đây không như ở hiện đại có thể tụ tập cùng bạn bè, thôi tự mình làm một vài cái lồng đèn cho có không khí.
Vì vậy trước Trung thu vài ngày, Thái Anh hỏi thăm Tiêu Bích để tìm mua vật liệu. Đi theo Tiêu Bích trên phố nửa ngày cũng chỉ mua được đèn cày, keo dán và một số giấy màu. Quan trọng là tre.
"Tiêu Bích a, tỷ có biết ở đâu có tre hoặc trúc không?"
"Trong thành cơ bản không có ai trồng".
Thái Anh nghe vậy rất nhanh liền nhục chí. Tiêu Bích không đành lòng, liền gợi ý một chút.
"Cũng không hẳn là hết cách"
"Tỷ có cách gì?"
Tiêu Bích ngoắc Thái Anh lại gần nói nhỏ vào tai. Xong lại cười vui vẻ trở về. Thái Anh đứng bất động. "Cách này có được không đây?"
----------
Phò Mã Phủ.
Trên đường trở về, Thái Anh suy nghĩ rất nhiều. Cuối cùng cũng làm ra quyết định. Nhất định phải làm!
Vậy là trưa hôm đó sau khi ăn trưa cùng Trân Ni. Đợi khi Trân Ni vào phòng nghỉ trưa. Thái Anh cùng Tiêu Bích đến phía sau hậu viện. Đi vòng vòng một lúc, nhìn chỗ này rất quen mắt.
Đích xác là nơi lần trước bỏ trốn đây mà. Lúc đó vội vàng không kịp để ý, bên trái cạnh tường trồng rất nhiều loại trúc nhỏ có, to có. Mắt trúc rất dài, thế này khi uốn hình sẽ không bị gãy a. Thái Anh vui mừng dựng đứng ngón tay cái với Tiêu Bích.
"Tiêu Bích, tuyệt vời a". Tiêu Bích lườm Thái Anh. "Phò mã nghĩ kĩ đi, để Trưởng công chúa biết được thì toi đời cả hai"
"Nhiều trúc như vậy, ta chỉ mượn vài cây. Tỷ không nói, ta không nói làm sao mà biết được"
Thế là Tiêu Bích buồn chán ở một bên canh chừng. Thái Anh thì hăng hái tìm những cây trúc già nhất, dài nhất. Nhìn lại thành quả của mình, khoảng mười cây. Gọt lá xong xuôi liền thủ tiêu những lá vụng. Lôi cây trúc vào một căn phòng trống. Nơi đây ít người qua lại. Chính là Tiêu Bích tỷ tìm ra căn phòng này. Thái Anh quyết định căn phòng này chỉ có mình được vào. Những người còn lại không cho phép thì không được đặt chân đến.
"Tiêu Bích tỷ, đến đây giúp ta".
Thái Anh chẻ trúc, hướng dẫn Tiêu Bích làm cho thanh trúc mỏng, dẹp. Haiz. Ban đầu Tiêu Bích còn nghe theo Thái Anh. Một lúc sau không chịu nổi, đứng dậy hỏi.
"Phò mã muốn chẻ những cây trúc này mỏng như vậy sao?"
"Đúng a, tỷ nhanh giúp ta, nếu chậm trễ sẽ không kịp"
Tiêu Bích yêu cầu Thái Anh tránh sang một bên, chính mình lấy thanh kiếm nhỏ mang theo trong người. Thái Anh chỉ thấy Tiêu Bích tung những cây trúc lên, tay múa may hoa cả mắt. Chỉ là một lúc sau những thanh trúc rơi xuống, nằm gọn gàng ngay ngắn, rất mỏng a.
Tiêu Bích tra kiếm vảo vỏ, vẻ mặt cười vui hỏi. "Thế nào? Rất đẹp phải không?". Lại còn tiện tại nhéo vào má Thái Anh một cái.
Thái Anh lúc này vẫn còn há mồm ngưỡng mộ, nhìn xem những thanh trúc kia, vừa nhỏ vừa mỏng. Ôi, nếu như làm thủ công cả ngày hôm nay chưa chắc đã xong.
Lại lần nữa dựng đứng ngón tay cái, vẻ mặt sùng bái mà hô "Tiêu Bích tuyệt vời".
----------
Nắng đã chiếu gay gắt, Thái Anh yêu cầu Tiêu Bích ở trong phòng chờ mình. Chính mình mang những thanh trúc nhỏ đã được gọt tỷa kia ra ngoài nắng phơi, cái nào cần uống sẽ làm khuôn uốn cong. Quay trở lại phòng thì không thấy bóng dáng Tiêu Bích. Đang định đi tìm thì cửa phòng mở ra. Tiêu Bích mang theo một ấm trà trở vào.
"Phò mã uống trà"
"Ân. Đa tạ". Thái Anh nhận chén trà từ tay Tiêu Bích, không có tao nhã như Trân Ni. Ngửa đầu mà uống, nóng phỏng cả lưỡi.
Chừng nữa canh giờ sau, Thái Anh thu dọn trúc ngoài sân vào trong. Tiến hành làm khuôn. Dù kiếp trước bản thân chưa từng làm qua nhưng môn thủ công mình cũng không tệ. Vì vậy lục lại trí nhớ, làm lồng đèn con thỏ, Đô rê mon, mèo kitty, pikachu, chú heo ngộ nghỉnh, con ếch, con cá. Lồng đèn ngôi sao với hình ảnh rất dễ thương.
Sau khi uống khung cực khổ xong, đã đến tối. Tiêu Bích nhắc nhở Thái Anh phải trở về tắm rửa dùng cơm. Tiêu Bích biết Thái Anh có thói quen mỗi ngày tắm từ một đến hai lần. tắm trước khi ăn.
"Phò mã, nên trở về dùng cơm. Mai lại làm tiếp"
"Ân".
Mọi thứ xong xui, như thường lệ Thái Anh đến phòng ăn. Ngày thường Trân Ni sẽ đợi mình đến dùng cơm. Sao hôm nay lại không thấy?
"Kỳ Di tỷ, Công chúa đâu?"
"Hồi Phò mã, Công chúa đang thay y phục chuẩn bị hồi cung". Kỳ Di hành lễ đáp.
"Tối rồi, sao không đợi ngày mai"
"Hoàng thượng có việc cần thương thảo với bổn cung. Phò mã dùng cơm rồi đi nghỉ sớm". Đúng lúc Trân Ni thay y phục xong. Bước đến đáp lời.
"Ta đi cùng nàng". Thái Anh lo lắng không muốn Trân Ni đi một mình. Trân Ni thì lại vui vẻ châm chọc Thái Anh. "Với võ công của Phò mã thì không biết Phò mã sẽ bảo vệ bổn cung hay là ngược lại a". Trân Ni đến gần dùng hai tay ra sức nhéo hai bên má của Thái Anh.
Quái! Thái Anh không vui. Dạo này trong phủ nhiều người thích hành hạ gương mặt của lão nương nhỉ? Tuy không muốn nhưng cũng đành bất lực để Trân Ni đi một mình. Bản thân ở lại phủ cùng Tiêu Bích dùng bữa tối.
Ăn xong rảnh rỗi không biết làm gì. Quyết định đến căn phòng bí mật làm tiếp tác phẩm còn dang dở của mình.
----------
Ngự thư phòng
Kim Hi Minh đang chóng đầu phê duyệt tấu chương, cũng như nóng lòng đợi Đại hoàng tỷ của mình.
"Hoàng thượng, Trưởng công chúa đã đến". Nghe Cao công công thông báo. Kim Hi Minh tinh thần phấn chấn trở lại. Rời khỏi chỗ ngồi đứng dậy đi đón Trân Ni.
"Trân Ni tham kiến Hoàng thượng". Trân Ni hành lễ với Kim Hi Minh. Nàng là để Kỳ Di ở bên ngoài đợi mình.
"Đại hoàng tỷ, đứng dậy đi". Kim Hi Minh đỡ Trân Ni, nháy mắt để Cao công công lặng lẽ rời khỏi Ngự thư phòng. Bây giờ bên trong chỉ còn lại tỷ đệ Trân Ni và Hi Minh.
"Hoàng thượng cho mời bổn cung gấp như vậy hẳn là có chuyện đi?"
"Đại hoàng tỷ nói đúng. Triều đại Bạch Nhạn những năm gần đây binh hùng tướng mạnh. Văn võ đều phát triển. Họ gửi thư thông báo sẽ cử đại thần đi sứ sang Cửu Lục Quốc. Trong vòng nửa tháng sẽ đến"
"Không tự dưng họ lại cử người đi sứ. Chắc chắn có mưu đồ trong đây. Họ chính là muốn xem địa thế Cửu Lục Quốc để dễ dàng phát binh xâm chiếm"
"Trẫm nghĩ đại thần dẫn đầu của họ sẽ không đơn giản. Dòng họ Bạch Nhạn mưu mô quỷ kế"
"Hoàng thượng đang lo sợ triều thần Đại Cửu không bằng họ?". Trân Ni đưa lưng về phía Kim Hi Minh, chắc chắn hỏi.
"Đại hoàng tỷ thật sự là hiểu đệ nhất. Nhưng nếu Đại Cửu Lục Quốc đối phó sứ giả chỉ trông chờ vào đám đại thần kia, thật rất mất mặt. Hiện giờ các hoàng tử đều còn nhỏ. Các Hoàng tỷ thì không tiện ra mặt"
Trân Ni nhìn Hoàng đệ của mình mấy hôm nay lo lắng gầy đi không ít, thật không đành lòng. Đến bên cạnh trấn an. "Hoàng thượng đừng quá lo lắng. Phải giữ gìn long thể. Bổn cung và Phò mã luôn bên cạnh người".
Kim Hi Minh nghe Đại hoàng tỷ nhắc đến Hoàng tỷ phu thì lấy lại tinh thần, từ lúc chia tay ở Uyển Nhi Cung cũng chưa gặp qua Hoàng tỷ phu.
"Đại hoàng tỷ, ngày mai trẫm đến Phò Mã Phủ thăm Hoàng tỷ phu một chuyến. Tiện thể xem cuộc sống của hai người thế nào"
"Ân. nếu không còn việc gì Hoàng thượng nghỉ sớm. Bổn cung phải hồi Phò Mã Phủ".
"Ân. Cung tiễn Đại hoàng tỷ". Trò chuyện với Đại hoàng tỷ xong hắn cảm thấy trong lòng như vơi đi một tản đá lớn. Vì vậy cũng nên đi nghỉ ngơi.
----------
Mấy bà cmt i, cmt nhiều zô, tui thích coi mấy bà cmt, mấy bà cmt tui đọc hết đó, có cái tui k biết trl ntn nên tui k trl thôi, nên là cứ cmt nhiều zô nghen
Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top