Chap 7: Far far away

🔞��🔞
<Pete>

Tôi theo ngay sau Vegas người đang huýt sáo một cách rất vui vẻ khi anh ấy dẫn tôi vào thang máy của khách sạn. Một lần nữa, tôi bị lôi vào đây chủ yếu vì sự kích thích của cái hôn vừa rồi.

Tôi không dám nói rằng mình là một phụ huynh có trách nhiệm với Venice! Làm thế nào tôi có thể giao con cho một tên Mafia điên rồ nào đó chỉ vì muốn dành nhiều thời gian hơn cho người cha khác của nó? Pete thật đáng xấu hổ!

Tôi nhìn người bên cạnh mình là nguyên nhân khiến tôi yếu đuối và cả tin như thế này. Góc nghiêng của khuôn mặt như được chạm khắc tinh xảo làm nổi bật chiếc mũi của Vegas, khiến anh ấy trông giống như một vị thần Hy Lạp trên đỉnh Olympus. Giống như làm sao tôi có thể cưỡng lại người đàn ông của mình khi anh ta đẹp trai mlem mlem như này? Ặc. Chỉ nghĩ về những gì chúng tôi sẽ làm trong vài phút nữa thôi cũng khiến tôi nóng bừng cả người.

Dù có vấn đề về chỗ ở hay gì đó, tôi thực sự không có ý kiến vì anh chàng sành điệu Vegas đang nói chuyện bằng tiếng Nhật với người phụ nữ như thể đó là ngôn ngữ thứ ba của anh ta sau tiếng Anh và tiếng Thái. Tôi từng nghe thấy anh ấy nói chuyện bằng tiếng Anh và tôi thừa nhận rằng mình sẽ cảm thấy kinh hãi mỗi khi anh ấy làm vậy. Giọng nói lưu loát và gợi cảm của anh ấy luôn khiến tôi cực khoái.

"Có gì đó không ổn sao?" Tôi hỏi khi chúng tôi vào bên trong thang máy và Vegas đứng phía sau tôi nên tôi nhấn nút thang lên tầng 17. Nhưng thay vì trả lời, Vegas đột nhiên kéo tôi từ phía sau và đẩy tôi vào tường. Động tác của anh ấy rất nhanh, nhanh đến nỗi tôi chưa kịp suy nghĩ thì anh ấy đã quỳ gối xuống trước tôi và vội lần mò trên thắt lưng và khóa kéo quần của tôi.

"Vegas! Cái gì ..."

"Shush Pete. Anh luôn muốn làm điều này với em trong thang máy. Hãy để anh xử lý nó được chứ?" Đôi mắt tôi mở to kinh ngạc khi anh ấy rút thành công dương vật của tôi ra khỏi quần và từ từ di chuyển tay lên xuống trong khi nhìn chằm chằm vào tôi với đôi mắt táo bạo.

"A! Vegas! Anh không thể ... chúng ta không thể ... ai đó có thể vào ... các tầng khác ... Aaah! Mmph!" Tôi vội vàng che miệng lại thì một tiếng rên khe khẽ thoát ra và vang vọng tứ phía trong không gian nhỏ gọi là thang máy này. Vegas thè đầu lưỡi ra và rất chậm rãi liếm quanh đầu nấm của tôi, nếm nó rất cẩn thận như thể đây là lần đầu tiên anh ấy làm điều đó. Đầu gối của tôi run lên và phải gồng tay vào tường để không bị trượt xuống sàn.

"Hmmm ... Babe em đang bị kích thích. Cái thứ xinh đẹp ở dưới này, nó đang giật giật giống như chủ nhân của nó vậy."

"Đừng gọi như vậy!!" Tôi bám vào người đàn ông độc ác bắt đầu liếm láp tôi một lần nữa, làm ướt nó từ dưới lên trên đến nỗi đầu tôi bắt đầu cảm thấy choáng váng. Mắt tôi đảo qua những nút tròn nhỏ của thang máy khi nó đi qua tầng 2 và tầng 3 một cách an toàn. Tim tôi đập mạnh lên vì lo lắng nếu bị bắt gặp hành động như vậy với một người đàn ông sắp hút khô tôi. Tôi vô cùng căng thẳng vì xấu hổ. Nhưng tại sao thứ đó của tôi lại phản ứng một cách hào hứng? Chết tiệt! Tôi đã trở thành một kẻ hư hỏng khi có được loại khoái cảm mạnh này? Thật là điên rồ.

"Pete. Em ướt rồi. Hehe" Kẻ điên cuồng kia cười khúc khích rõ ràng đang tận hưởng mọi thứ. Tôi đặt móng tay lên vai anh ấy và cố gắng đẩy ra nhưng không thành. Vegas bắt đầu đưa Pete nhỏ của tôi vào trong miệng anh ấy, sự ẩm ướt và ấm áp đột ngột khiến tôi rên rỉ, toàn bộ cơ thể run lên vì sướng.

Tôi nhìn hình ảnh phản chiếu mờ ảo của mình trước mặt đang cuộn lại như một con tôm khi một tay quấn lấy gáy Vegas rõ ràng muốn anh ấy mút sâu thêm. Tôi thở phì phò siết chặt lấy da đầu anh khi bên trong tôi thắt lại vì khoái cảm mà anh mang lại. Kỹ năng của Vegas về chuyện ấy là điều không phải bàn cãi. Không thể nói anh ấy giỏi hơn bất cứ ai vì anh ấy là người đàn ông duy nhất của tôi. Tôi không muốn tưởng tượng phản ứng của các bạn tình trước đây của anh ấy như thế nào, khi cái miệng gợi cảm này mang lại cho họ màn thổi kèn tuyệt vời nhất! Với tôi cảm giác đó là ngón chân co quắp, da đầu ngứa ran, lưng cong và đầu gối run!

Chúng tôi đang ở trên tầng 7 và tôi gần như mất trí khi nút tròn số 12 sáng lên cho tôi biết rằng ai đó từ tầng này sẽ sớm bước vào. Chết tiệt!

"Ah! Vegas! Vegas dừng lại! Ai đó đã nhấn nút ... ah!" Tôi vặn vẹo khi chiếc lưỡi ướt át của anh ấy vuốt ve xung quanh dương vật của tôi. Vegas không có dấu hiệu bị làm phiền. Tay còn lại của anh ấy ôm chặt eo tôi, giữ tôi tại chỗ và đảm bảo rằng tôi sẽ không di chuyển được.

"Vegas! Làm ơn. Chỉ ... ngh ... dừng lại!" Tôi miễn cưỡng đẩy vai anh ấy ra nhưng lực tác động không đủ.

Tầng 9 ... Vegas bắt đầu đẩy nhanh tốc độ khiến tôi quằn quại như một con sâu cố gắng thoát khỏi dục vọng của bản thân. Tiếng rên rỉ của tôi đã chuyển sang gần như nức nở.

Tầng 10 ... Bên trong khoang miệng của Vegas thật mềm khi anh ấy mút mạnh tính khí làm tôi rên lên thành tiếng vì sung sướng tột độ.

11 ... Tôi cảm thấy đầu nấm của mình chạm vào cổ họng của anh ấy, nó khiến tôi điên cuồng. Mắt tôi ngấn nước kinh hoàng nhìn chằm chằm vào phía trước, chờ đợi cánh cửa chết tiệt đó mở ra và ai đó sẽ bắt gặp chúng tôi trong trạng thái đáng hổ thẹn như vậy.

"Vegas. Ungh ... làm ơn." Tôi cầu xin một cách tuyệt vọng lần cuối trong khi vẫn còn đang sung sướng, gần đến đỉnh điểm thì anh ấy đột ngột dừng lại và di chuyển rất nhanh đến gần tôi. Vegas giấu mặt vào cổ tôi trước khi thang máy mở cửa một phụ nữ lớn tuổi ôm con chó phốc sóc bước vào.

"Ồ!" Cô ấy thốt lên khi nhìn thấy hai người đàn ông ôm nhau trong thang máy, vì vậy tôi đã cố gắng mỉm cười với cô ấy theo cách tự nhiên nhất có thể trong khi vuốt ve lưng Vegas một cách dịu dàng như thể anh ấy là con trai lớn của tôi.

"Xin chào." Tôi chào cô ấy với giọng khàn khàn của mình. Tên khốn trong cổ tôi cười khúc khích trước khi phát ra những âm thanh thút thít kỳ lạ dường như quá kịch tính này, ít nhất là đối với tôi, người biết rằng anh ta chỉ đang diễn.

"Đừng bỏ tôi, Pete. Xin đừng bỏ tôi. Tôi thà chết chứ không buông tha cho em." Anh ta bắt đầu nói những điều vô nghĩa này khiến người phụ nữ trước mặt chúng tôi thay đổi biểu cảm.

"Những người yêu nhau đang cãi nhau? Ồ, các cậu nên giải quyết điều đó trước khi một ngày kết thúc. Đừng ngủ với những bực bội vì nhau được chứ?" Tôi không thể nói thêm một lời nào để đáp lại cô ấy nên tôi lúng túng gật đầu mỉm cười.

"Ồ! Ồ! Tôi nghĩ là mình đã để quên ví trong phòng. Hãy tiếp tục và tận dụng nó." Cô ấy vẫy tay còn lại và cuối cùng bước ra khỏi thang máy, khi nó đóng lại tôi thở phào nhẹ nhõm.

"Em có muốn anh tiếp tục không?" Tên khốn ngẩng mặt lên khỏi cổ tôi để hắn có thể chạn trán của chúng tôi vào nhau. Tôi không biết điều gì đã khiến tôi làm theo khi anh ấy bắt đầu liếm môi dưới của mình như một thứ gì đó ngọt ngào. Vegas mỉm cười và liếm môi trên của tôi khi thấy tôi bắt chước anh ấy. Tôi nghĩ rằng cơn nứng của tôi đối với người đàn ông trước mặt đã trở nên quá kinh niên theo từng phút. Tôi suýt chút nữa để Vegas làm tôi ngay tại đây và bởi vì tôi không còn thể phủ nhận rằng mình cũng thèm muốn anh ấy.

"Pete. Anh thích ánh mắt của em lúc này. Nó rất đẹp. Chúng giống như một đốm lửa rực cháy đang cố gắng đốt cháy anh." Vegas chà ngón tay cái của anh ấy lên môi tôi một cách mạnh bạo. Anh ấy thăm dò liên tục cho đến khi anh ấy đẩy sâu ngón tay vào trong miệng để cọ xát trên đầu lưỡi tôi. Tôi để lưỡi của mình xoay quanh kẻ xâm lược đó và hút nó một cách thèm khát. Tôi khiến nó trượt ra trượt vào miệng mà không rời mắt khỏi Vegas. Cơ thể đang đổ lên người tôi rùng mình vì phấn khích trước phản ứng táo bạo này. Khi tôi đẩy ngón tay cái của anh ấy ra khỏi miệng, nước miếng tôi chảy dọc xuống cằm. Vì vậy tôi dùng chiếc lưỡi ướt át liếm ngón tay còn lại của mình, mỉm cười trêu chọc anh ấy.

"Ugh. Pete! Đừng khiêu khích anh nữa. Điều gì sẽ xảy ra nếu anh không thể ngăn mình lại và bắt đầu đụ em trong hành lang trên đường đến phòng của chúng ta?" Hơi thở của anh trở nên dồn dập đến nỗi lời anh gần như không thể nghe được. Vegas di chuyển rất nhẹ và tôi cảm thấy có thứ gì đó chọc vào phần giữa cơ thể mình. Tên khốn này đã cương cứng như đá, tôi thầm mừng trong lòng vì đã tạo được ảnh hưởng như vậy cho anh ấy.

"Cái gì? Anh đã bắt đầu rồi đấy à." Tôi lại thè lưỡi ra và lần này, tôi liếm đỉnh mũi của anh ấy. Phản ứng đau đớn của anh ấy khiến tôi mỉm cười và ngăn mình không cười khúc khích. Tôi nhìn vào bảng điều khiển thang máy chúng tôi đã ở trên tầng 16.

"Chúng ta đã đến chưa?" Vegas hỏi làm tôi nhớ đến Donkey hỏi Shrek và Fiona xem họ đã đến vương quốc Far Far Away chưa. Tôi cười khiến anh ấy trông nóng nảy và cáu kỉnh hơn. Tôi nên bắt anh ấy xem bộ phim đó cùng tôi và Venice khi ba chúng tôi trở lại Thái Lan. Hoặc có thể chỉ có hai chúng tôi. Bộ phim hoạt hình đó có thể không phù hợp cho một đứa trẻ một tuổi. Và bên cạnh đó, tôi nhớ lại bộ phim hoạt hình cuối cùng mà tôi và Vegas đã xem nó không thực sự kết thúc tốt như vậy ...

"Pete! Chúng ta đã đến chưa? Sao em lại cười đáng sợ thế" Donkey, ý tôi là Vegas hỏi lại lần nữa và lần này, anh ấy di chuyển cơ thể để có thể nhìn rõ hơn bảng điều khiển thang máy. Nụ cười của anh ấy đã trở lại khi thấy cuối cùng chúng tôi cũng lên đến tầng 17.

"Vegas, khách sạn tình yêu có gì khác so với một khách sạn bình thường? Ý em là nơi này trông cũng bình thường thôi. Tại sao nó lại gọi là khách sạn tình yêu?" Tôi hỏi khi anh ấy dẫn tôi qua một hành lang không có gì khác biệt so với những khách sạn tôi đã từng ở trước đây. Một tay anh ấy đặt trên vai tôi và tôi chỉ có thể cầu nguyện rằng chúng tôi không gặp một linh hồn nào trên đường đi.

"Em thật sự không biết? Nghiêm túc sao?" Anh ấy hỏi tôi một cách hoài nghi.

"Tại sao và làm thế nào em nên biết? Em lớn lên ở một hòn đảo và ông bà đã nuôi dạy em theo tôn giáo, Vegas. Em thực sự là một cậu bé đảo xa. Khi làm việc ở chính gia, chủ yếu là với Khun Noo và cậu chủ không ai giống như anh hay Khun Kinn tán tỉnh bất cứ ai và đổi bạn tình như thay áo. Đừng nghĩ ai cũng giống các anh. Có lẽ ngoài kia có ít chàng trai tốt hơn nhưng em chắc chắn là một trong số họ. "

Ồ! Nó chỉ khiến Vegas cười nhạo tôi hơn là tán thành. Anh kéo đầu tôi và hôn lên má tôi một cách vui vẻ.

"Yes, yes! Pete của anh là một cậu bé tốt! Không có gì ngoài kia tốt bằng vợ anh. Đó là lý do tại sao anh yêu em rất nhiều!" Vegas thủ thỉ với tôi trong khi vò rối mái tóc ở phía sau đầu tôi.

"Ngay cả Porsche?" Bây giờ điều gì đã khiến tôi nói như vậy? Đúng! Tôi ghen tị với việc Porsche và anh ấy gắn bó với nhau từ bữa sáng. Họ đã khiến tôi cảm thấy mình thật tầm thường trong suốt thời gian qua.

"Porsche không là gì so với Pete của anh." Vegas tự tin trả lời.

"Vậy tại sao anh lại tán tỉnh cậu ấy sáng nay?"

"Hả? Anh không có! Anh chỉ đang thảo luận một số điều quan trọng với Porsche, Pete." Anh ấy lý luận nhưng tôi không hài lòng với câu trả lời của anh ấy.

"Nó là gì?"

"Chỉ là một số thứ. Không có gì quan trọng." Anh nhún vai trả lời.

"Anh đang mâu thuẫn với những gì vừa nói, anh có nhận ra điều đó không?" Điều này bắt đầu nghe có vẻ đáng ngờ. Vegas buông ra khỏi vai tôi trông lo lắng và khuất phục.

"Đó là bí mật Pete."

"Thật sao? Bí mật đến mức em không được biết nhưng Porsche thì có thể?" Tôi dừng bước để có thể đối mặt với anh ấy cho anh ấy thấy rằng tôi đang khó chịu như thế nào.

"Pete. Làm ơn đừng làm khó thế này. Nhìn kìa. Chúng ta tới nơi rồi! Đây là phòng của chúng ta!" Vegas chỉ vào cánh cửa phía sau tôi một cách hào hứng. Tôi chỉ nhìn lướt qua nó trước khi quay trở lại để tiếp tục cuộc đối đầu với Vegas.

"Tôi có phải là điều tầm thường để anh nói cho tôi những vấn đề "quan trọng" không Vegas? Làm sao Porsche có thể biết chứ không phải tôi?"

Vegas tỏ vẻ mệt mỏi và cố gắng đẩy tôi về phía trước để mở cửa cho chúng tôi vào. Dù sao tôi cũng cản đường nên anh ấy bỏ cuộc.

"Chúng ta hãy vào trong rồi nói tiếp nhé Babe?" Anh hỏi với vẻ cầu xin.

"Babe? Gọi tôi là Babe mà không tin tưởng tôi? Anh có thực sự nghiêm túc với tôi không?"

"Ugh Pete. Làm ơn đi. Đó không phải là mối quan tâm mà em nên lo lắng vì vậy anh muốn em tránh xa nó."

"Còn Porsche thì sao? Tại sao lại là mối quan tâm của cậu ấy hả? Khun Kinn có biết chuyện này không? Vấn đề quan trọng mà anh đã nói với Porsche như thế nào mà anh phải mất từ ​​bữa sáng cho đến khi chúng ta đến chùa để thảo luận? Nó không chỉ là một cuộc nói chuyện công việc bình thường. Hãy nói cho tôi biết Vegas! Tôi không phải là vợ anh à? Hay đó chỉ là một danh hiệu ngu ngốc?" Tôi đã rất buồn khi anh ấy giữ kín mọi thứ với tôi đến nỗi tôi hoàn toàn quên mất chúng tôi đang ở đâu.

"Pete... Anh..."

*Reng....

Tôi không nghĩ anh ấy sẽ trả lời tôi nếu không có tiếng chuông điện thoại, nhưng điều đó khiến sự bực tức của tôi tăng lên gấp bội. Nhất là khi Vegas vội vàng lấy trong túi ra xem người gọi. Anh ấy không như thế này trước đây. Bình thường, anh ấy sẽ để điện thoại đổ chuông mà không quan tâm cho dù đó là cuộc gọi khẩn cấp khi anh ấy cùng tôi ăn cơm, xem phim hay chỉ là nói chuyện đơn giản. Nó hoàn toàn trái ngược với những gì anh ấy đang hành động. Có vẻ như Vegas đã chờ đợi một cuộc gọi quan trọng nào đó từ lâu.

Với khoảng thời gian được gia tộc chính dạy dỗ, cộng với những ngày tập luyện toàn diện khi chơi quyền anh, tôi đã học được rằng tốc độ rất quan trọng trong mỗi trận đấu. Vì vậy, với động thái của một con diều hâu sà xuống con mồi của mình, tôi đã giật lấy điện thoại khỏi tay Vegas trước khi anh ta kịp cất nó đi. Tôi tự mình nhìn thấy ai đang gọi và hơi ngạc nhiên khi thấy tên của Khun Noo. Tên khốn đã nhấn nút trả lời nên tôi có thể nghe thấy tiếng anh trai của Khun Kinn hét ở phía bên kia.

"Vegas! Mày đang ở đâu!" Sếp cũ của tôi hỏi một cách không nghi ngờ.

Khi tôi thấy Vegas định mở miệng, có lẽ là để cảnh báo người bên kia rằng ai đó đã lấy điện thoại của anh ấy, tôi đấm mạnh vào mũi anh ấy theo bản năng. Anh loạng choạng lùi về phía sau và suýt nữa ngã xuống sàn ôm cái mũi đang chảy máu. Tôi có chút thông cảm cho anh ta nhưng vấn đề với người gọi bây giờ quan trọng hơn nhiều. Và dù sao thì anh ta cũng xứng đáng với cú đấm đó.

[ Tiếng gì thế? Vegas! Vegas! Mày có nghĩ tao nên mang Venice cho chúng mày, bố mẹ của thằng bé không? Bây giờ bọn tao có thể bay đến đó không? Hoặc mày có thể trở lại Thái Lan luôn? Mày chưa làm tình xong với vợ à? Eeew! Điều đó nghe thật thô tục! Không thể tin rằng mày đã bán Venice để tạo niềm vui cho con gà trống của mày. Tao không nghĩ rằng bây giờ mình có thể ngăn cản sở thích mới của Venice. Con trai mày cũng là một kẻ hư hỏng giống như mày! Thằng bé thậm chí còn gọi một diễn viên là "papa Pete"! Chà, người này trông giống Pete nên nó có thể nhầm anh ta với Pete. Đúng vậy! Hãy quay lại ngay trước khi vợ mày giết tất cả chúng ta!]

Tâm trí tôi từ chối tiêu hóa thông tin khi tôi từ từ xếp từng thứ một. Khun Noo nói với Vegas trở lại Thái Lan. Venice xem y-series. Tôi sẽ giết tất cả mọi người. Tôi trừng mắt nhìn Vegas người đang bắt đầu run sợ, có lẽ tôi đã đấm anh ta quá mạnh thế nên máu mũi mới chảy nhanh như vậy.

"Cái quái gì đang xảy ra vậy?" Tôi hét vào mặt Vegas và ném điện thoại vào con người ấy. Anh vụng về bắt lấy khi bị nó đập mạnh vào bụng. Bây giờ tôi cảm thấy rất tức giận nên tôi không quan tâm đến việc mình có bạo lực với anh ấy hay không. Nó thậm chí không bằng một phần tư những gì anh ấy đã làm với tôi trong quá khứ.

"Pete. Hãy để anh giải thích." Anh ta cầu xin đưa hai tay ra trước cơ thể để ngăn tôi lại và cố gắng giữ tôi bình tĩnh.

"Anh đã nói dối tôi về Venice?" Tôi hỏi chỉ tay vào mặt anh ta.

"Anh xin lỗi. Anh chỉ muốn ..."

"Anh đã đưa tôi đến Nhật Bản và để Venice với người anh họ điên rồ của mình chỉ vì anh muốn một kì nghỉ khỏi đứa trẻ? Anh có thể ích kỷ đến mức nào?"

"Không Pete! Không! Anh chỉ muốn ..."

* Bam!

Tôi cho anh ta một cú đấm nữa khiến anh ta ngay lập tức ngã lăn ra. Tôi cảm thấy rất tức giận vì nhận ra mình đã bị lừa như thế nào. Tôi cảm thấy bị phản bội đến mức không còn quan tâm đến những gì thốt ra từ miệng mình nữa.

"Từ giờ trở đi, tôi không muốn nhìn thấy khuôn mặt dối trá của anh đâu Vegas! Tôi đã nhầm cả rồi! Một con quái vật như anh sẽ mãi là một con quái vật! Tôi hối hận vì đã chọn anh. Không, tôi hối hận vì đã gặp anh! Một người ích kỉ như anh xứng đáng được ở một mình! Từ nay hãy tránh xa tôi và Venice! Thật xa! Anh có nghe thấy không? "

Tôi lao ra khỏi khách sạn tình yêu, để lại Vegas ngồi sụp xuống trước cửa căn phòng mà anh ta đã chọn và thậm chí không có cơ hội biết sự khác biệt của khách sạn tình yêu với khách sạn bình thường.

Tôi cũng chưa bao giờ nghĩ rằng Vegas sẽ suy nghĩ mọi lời nói của tôi một cách nghiêm túc.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top