4

Vegas

Tôi đang suy nghĩ về những đề nghị của Kinn thì thấy Pete quay trở lại phòng, trên tay cậu ta còn bưng một tô cháo nóng hổi.

" Cậu Vegas, bữa sáng của cậu". Lần đầu tôi nghe thấy cậu ta chủ động gọi mình như thế, rất đúng phép tắc nhưng không hiểu sao tôi lại cảm thấy hơi khó chịu.

Pete lôi bàn ăn nhỏ ra đặt trên giường rồi để tô cháo lên, cậu ta chần chừ nhìn tôi một lúc, tính nói gì đó lại thôi, sắp xếp xong sau đó quay lại chỗ chiếc ghế sô pha.

Vì bị gãy tay phải nên tôi cầm thìa hơi khó khăn, múc cháo ăn một cách bất tiện, mãi mới múc được một thìa. Pete lúc này đột nhiên đứng dậy, lại gần cầm lấy cái thìa của tôi:" Để tôi"

Tôi đơ ra vài giây vì hành động của Pete, cảm thấy khó chịu vì hành động vô phép của cậu ta, nhưng bản thân sau đó liền để mặc Pete cầm lấy thìa cháo múc một thìa nhỏ, ghé miệng lại thổi thổi rồi đưa lại gần miệng của tôi.

Tôi nhìn chằm chằm Pete, sau đó cậu ta cũng nhìn lại tôi, được một lúc thì bỗng cậu ta đánh mắt về hướng khác, hai bên vành tai hồng hồng, miệng mấp máy nhắc nhở tôi:" Cậu Vegas..." . Tôi liền há miệng nhận lấy thìa cháo, rồi cứ thế hai chúng tôi im lặng, tôi vẫn nhìn Pete, còn Pete thì chuyên tâm đút cháo cho tôi. Trong tôi bây giờ có rất nhiều suy nghĩ về mối quan hệ giữa mình và Pete.

Sau khi ăn xong, tôi nghỉ ngơi một lúc rồi bắt đầu các bài tập phục hổi chức năng. Bác sĩ nói cơ thể tôi vốn đã thường xuyên luyện tập nên không bị ảnh hưởng quá nhiều, thêm vào đó Pete luôn thực hiện các bài tập cho người hôn mê và giờ Pete lại là người giúp đỡ tôi.

Pete một tay đỡ bên tay trái của tôi, một tay vòng qua eo tôi đỡ tôi đứng dậy, chân lâu ngày không hoạt động, cơ bắp có chút yếu và chưa kịp thích nghi đột ngột bị dồn một lực lớn làm tôi bất ngờ khụy xuống.

" Con mẹ nó". Tôi chửi rủa vì thể trạng yếu ớt của mình.

" Cẩn thận". Pete vội đỡ lấy tôi. Dìu tôi đứng dậy. " Chúng ta tập từ từ, cậu đừng vội"

Tôi lê từng bước nặng nhọc tới hai thanh song song, bám vào một bên thanh, Pete từ từ thả người tôi ra nhưng vẫn đỡ hờ để tôi tự mình bước đi. Tôi bước từng bước đi nhỏ, còn Pete thì đứng bên cạnh liên tục cổ vũ tôi.

" Đúng rồi, đúng rồi, anh làm tốt lắm". Vừa nói, Pete vừa cười vui vẻ đến mức đôi mắt cong cong, khuôn mặt cậu ta rạng ngời, đây là lần đầu tiên sau khi tỉnh dậy tôi thấy Pete cười một cách thoải mái và phấn khích đến thế. Bỗng tôi cảm thấy xung quanh Pete có một luồng ánh sáng ấm áp dễ chịu khiến tôi bỏ qua cách xưng hô của cậu, tôi bất chợt thấy tim mình như có một cộng lông vũ mềm mại đang vuốt ve.

Tôi dừng lại, nhìn Pete.

" Pete..."

"Hả?". Pete nhìn tôi chờ đợi câu nói.

" Tôi với cậu... chúng ta rốt cuộc có quan hệ gì?".

----------------------------------------------

" Tôi với cậu... chúng ta rốt cuộc có quan hệ gì?".

Vegas hỏi Pete, đúng vậy, điều hắn muốn là làm rõ mối quan hệ của hắn và Pete. Hắn không muốn bản thân cứ có cảm giác mơ hồ không chắc chắn với một tên vệ sĩ. Và hắn cũng muốn xác nhận suy đoán của mình...

Pete nghe thấy câu hỏi, cậu thu lại nụ cười của mình, cậu không nghĩ tới Vegas lại hỏi trực tiếp như vậy. Cậu suy nghĩ một lúc lâu, sắp xếp câu trả lời của mình, hít một hơi thật sâu, cậu nhìn thẳng vào đôi mắt của Vegas.

" Nếu em nói chúng ta yêu nhau.. anh có tin không?"

Vegas nhăn mày, hắn vừa nghe gì nhỉ? Hắn và Pete yêu nhau? Người như hắn mà cũng có thể yêu một người ư? Mà người đó lại là một vệ sĩ của gia tộc Chính.

Hắn trước giờ có rất nhiều nhân tình, nhưng lại chưa hề yêu ai. Ngoài bản thân hắn và em trai thì người khác đối với hắn chỉ có lợi dụng không hơn không kém. Trước đây vì áp lực từ cha mà hắn không từ thủ đoạn để lôi kéo nhân tình của Kinn. Hắn thao túng tâm lý của họ để họ phục tùng hắn, làm việc cho hắn, sau đó lại vứt bỏ không thương tiếc. Hắn liền nghĩ có khi nào hắn đối với Pete cũng vậy. Theo như những gì Nopt kể có khi nào Pete bị hội chứng Stockholm? Và Pete cũng giống như những người trước mà hắn lợi dụng. Hắn thấy suy đoán này của mình rất hợp lý. Nhưng giờ hắn không còn đối đầu với gia tộc Chính nữa, vậy Pete cũng trở nên vô dụng rồi.

(Hội chứng Stockholm: Hội chứng yêu kẻ bắt cóc mình)

Hắn nhìn Pete, thấy khuôn mặt chờ đợi đầy hy vọng của cậu, đôi mắt long lanh, bất chợt hắn nảy ra một ý nghĩ, hay là trêu đùa cậu ta một chút, cũng chẳng thiệt gì.

Nghĩ thế, hắn liền tiến lại gần sát bên tai cậu, giọng hắn thì thầm:" Thật vậy sao?". Bờ môi hắn như vô tình như cố ý chạm vào vành tai mềm mại của Pete khiến cậu rùng mình, hơi nóng phả lên tai làm lông tóc cậu dựng đứng lên, đôi mắt thì mở lớn ngạc nhiên vì hành động đột ngột của hắn.

Pete lùi lại một bước, vành tai cậu vì ngại ngùng mà đỏ ửng lên, cậu cảm thấy có hi vọng rồi, có thể hắn chưa nhớ ra nhưng chắc chắn hắn còn cảm giác với cậu, cậu vội vàng gật đầu.

"Em nhất định sẽ giúp anh nhớ ra tất cả, anh tin em"

Hắn nhìn biểu cảm của cậu, đôi mắt lóe lên vẻ hứng thú, môi nhếch lên một nụ cười nhẹ nhưng không hề trả lời cậu mà tiếp tục bài tâp của mình.

Đến tối Pete lại giúp hắn tắm rửa và thay quần áo. Dù đã làm việc này đến mức thành thục nhưng cậu chưa bao giờ tắm cho hắn trong tình trạng hắn tỉnh táo.

Hai người hiện tại đang ở trong phòng tắm, ngón tay thon dài của cậu từ từ cởi từng cúc áo của Vegas. Cậu cúi gằm mặt che đi sự ngại ngùng và đôi má như trái cà chua chín của mình. Còn Vegas thì vẫn nhìn từng hành động của cậu, hắn hưởng thụ từng biểu cảm trên gương mặt cậu, không nhịn được mà nhếch nhẹ khóe miệng.

Sau khi cởi xong áo Pete liền lúng túng, cậu không biết là mình có nên làm tiếp hay sẽ tắm cho Vegas trong tình trạng bán khỏa thân. Cậu cứ đứng đó, loay hoay không biết phải làm gì.

" Sao không tiếp tục?" Vegas lúc này lên tiếng. " Cậu ngại à?". Hắn bắt đầu trêu chọc cậu

Pete nghe thấy Vegas trêu chọc mình liền nổi lên sự hiếu thắng, dù gì cơ thể của hắn cậu cũng nhìn thấy hết rồi, thậm chí họ cũng đã từng làm tình với nhau. Chỉ là lâu lắm rồi hai người không gần gũi nhau đến thế nên cậu có chút chưa thích ứng được. Cậu liến cầm lấy đai quần của Vegas dứt khoát kéo xuống.

Giờ thì trên người Vegas chỉ còn chiếc boxer, mắt Pete thoáng nhìn vào thứ giữa hai chân của Vegas, cậu vội vàng quay mặt đi chỗ khác.

Bất chợt Vegas kéo lấy một bàn tay của cậu đặt lên đó, khuôn mặt hắn hiện lên vẻ dâm dãng, đôi mắt hơi nheo nheo lại nhìn cậu.

" Cậu có hứng thú với nó à? Có muốn phục vụ nó một chút không?". Giọng nói của hắn như đang quyến rũ cậu.

Lời nói đầy mờ ám của hắn khiến cho Pete bối rối, cậu bất ngờ vì hành động của Vegas nên không biết bản thân hiện tại nên phản ứng như thế nào, thứ to lớn ấm nóng trong tay cậu càng làm cho đầu óc cậu rối tung lên.

" V... Vegas...". Giọng nói của cậu run rẩy.

Hắn nhìn biểu hiện của cậu, không nhịn được mà cười lớn, sau đó liền thả tay cậu ra và bước chân vào bồn tắm. Vegas không ngờ trêu chọc cậu lại thú vị đến thế, hắn bắt đầu có hứng thú với cậu rồi.

Pete thở phào nhẹ nhõm, cậu hít một hơi để lấy bình tĩnh rồi bắt đầu tắm rửa cho Vegas.

Sau khi tắm xong, Pete lại đỡ Vegas lại giường, còn bản thân cậu lại quay về cái ghế sô pha quen thuộc. Hai người cứ thế ngồi đó không nói với nhau câu nào, không khí xung quanh im lặng đến mức dần trở nên mất tự nhiên. Bất chợt Vegas lên tiếng hỏi Pete:

" Tại sao cậu lại nhận chăm sóc đứa nhỏ kia?". Hắn đã nghĩ rất nhiều nhưng không có câu trả lời nào là hợp lý nên hắn muốn tự mình hỏi cậu.

Pete suy nghĩ một chút, cậu nhìn Vegas với ánh mắt dịu dàng và sự chân thành của mình, cất giọng đều đều nhẹ nhàng.

" Vì anh Vegas. Tất cả là vì anh. Đứa bé có chung dòng máu với anh, em không muốn sau này anh phải hối hận về bất cứ việc gì. Vả lại nếu bỏ đi nó cũng rất tội nghiệp, em mồ côi từ bé, nên em hiểu nó thiệt thòi như thế nào, em không muốn có thêm đứa trẻ nào phải chịu hoàn cảnh giống như em".

Vegas im lặng nhìn Pete, hắn không nghĩ cậu lại là một người đơn thuần như thế, sự tốt bụng của cậu khiến mọi câu nói mỉa mai hắn định dành cho cậu vì hành động bao đồng của mình bị nuốt vào trong. Hắn chỉ ừ nhẹ một tiếng, sau đó ngả người nằm xuống giường.

Pete thấy thế cũng không nói nữa, cậu nằm xuống sô pha, hôm nay mọi chuyện có vẻ đã có chút khởi sắc khiến tâm trạng của cậu thoải mái hơn. Cậu nhanh chóng chìm vào giấc ngủ bù cho đêm qua.

" Đừng... đừng bỏ anh... xin em... ở lại với anh..."

Tiếng la của Vegas lúc nửa đêm khiến Pete choàng tỉnh dậy.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top