9

-Pete-

Trở lại Bangkok, tôi đóng vai trò là người hỗ trợ Vegas trong quá trình anh chuyển nhượng đường dây mua bán hàng trắng. Dạo gần đây, tôi thấy không ổn lắm, cả cơ thể như có điều gì đó thay đổi, tôi dễ bị mất sức hơn. Hơn nữa, mỗi lần tôi và Vegas gần gũi với nhau, bụng tôi rất đau, nó đau hơn bình thường rất nhiều. Quá lo lắng, tôi nói với anh ấy rằng muốn đi khám, sắc mặt anh cũng bắt đầu hoảng loạn khi tôi nói về tình trạng gần đây của mình.

Sau hàng loạt các kiểm tra cơ thể, bác sĩ Top chẩn đoán rằng tôi đang mang thai ở tháng thứ 2, điều này quả là một sự ngạc nhiên quá lớn đối với Vegas. Anh đứng im, ngơ ngác nhìn P'Top miệng lắp bắp hỏi:

- Pete.. mang thai? Tôi sắp được làm bố? what the fuck???

- P'Top, anh kiểm tra kĩ chưa ạ? - tôi cũng hoảng loạn không kém gì Vegas, hỏi lại bác sĩ cho chắc, rõ ràng tôi là Beta cơ mà? chẳng lẽ pheromone alpla của anh lại trội tới mức sau kì phát tình đó tôi liền phân hóa thành omega? đúng là quá khó tin.

- Pete, cậu nghe tôi nói này. Cậu là Beta, chuyện mang thai này không hẳn là quá kì lạ, chỉ là một trường hợp rất hiếm gặp. Do vậy mà khi mang thai, cậu cũng có thể trạng cần phải đặc biệt chú ý hơn. Khoang sinh sản của beta không phải là thuận lợi cho việc mang thai, nếu cậu mang thai, sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe cậu rất nhiều. Cậu và K'Vegas nên cân nhắc kĩ.

- Vegas, em sẽ giữ nó lại

- Nhưng nó sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe của em! Pete à, em mà có mệnh hệ gì thì anh không sống được đâu! Làm ơn, anh xin..

- Bác sĩ, có cách nào để cho việc mang thai thuận lợi nhất không?

Tôi phớt lờ đi lời cầu xin của Vegas mặc dù tôi hiểu ý của anh ấy. Anh sợ tôi biến mất khỏi anh thêm một lần nữa. Vegas bần thần đứng dậy đi ra ngoài hành lang bệnh viện châm một điếu thuốc lá.

- Không phải là không có cách, chỉ là sợ hai người không làm được

- Anh cứ nói đi

- Giống như những gì một thai phụ cần phải làm thôi, đặc biệt, không được quan hệ tình dục ở trong thai kì, tôi nghĩ là chắc Vegas không làm được điều này đâu

khịa đau vậy P'Top=)))

- Chắc là sẽ ổn thôi, haha

Sau khi đi khám về, Vegas cứ im lặng, chẳng nói với tôi câu nào, chắc là dỗi rồi.

1 ngày

2 ngày

... Rồi một tuần, anh vẫn chưa nói chuyện với tôi, điều đó làm tôi thấy vừa lo lắng, vừa tủi thân. Tối hôm đó, tôi dồn hết cảm xúc của mình lại, hét vào mặt anh ấy.

- Anh cứ im lặng với em thế hả? - Nước mắt tôi bắt đầu rơi

- Pete, bình tĩnh

- Anh bảo em phải bình tĩnh làm sao? em đứng nhìn anh im lặng với em cả một tuần như vậy, anh nghĩ em chịu nổi hả?

- Anh xin lỗi, cũng chỉ là vì lo lắng cho em. Anh không muốn vì đứa bé này mà sức khỏe em bị ảnh hưởng. Pete..

- Vegas, nó là con của chúng ta đấy... Em muốn giữ lại nó, em xin anh đấy, làm ơn đi...

Vừa dứt câu, tôi ngất lịm đi. Có lẽ beta mang thai sức khỏe sẽ yếu hơn người bình thường.

Tiếng còi xe cấp cứu văng vẳng bên tai tôicùng tiếng khóc nấc lên từng đợt của Vegas, âm thanh khiến lòng tôi nhói đau. Ánh sáng của đèn phẫu phuật sáng lên làm chói mắt tôi, thuốc mê làm tôi dần mất đi ý thức rồi ngủ đi.

-Vegas-

Con mẹ nó, cái quái gì vậy? người thương của tôi đang cấp cứu. Tại sao em lại mang thai nó chứ? chỉ vì nó mà đã khiến em ra nông nỗi vậy, tôi thật sự ghét nó, nhưng tôi không làm gì được cả...Ba tiếng đồng hồ trôi qua, bác sĩ Top bước ra. Và rồi tôi nhận được một tràng nhắc nhở của cậu ta. "Vegas, cậu ấy đang mang thai đó, cậu ấy là Beta nữa, anh hiểu chưa? Sẽ rất dễ bị kích động do cảm xúc thay đổi!! Nếu yêu cậu ấy thì làm ơn đừng để chuyện này xảy ra nữa, nó không hề đơn giản đâu! Pete có thể mất mạng đó. Tôi momg rằng anh hiểu được những gì tôi nói". Top bỏ đi, tôi đứng không vững nữa rồi... cái sự trẻ con đó của tôi suốt một tuần qua đã xém làm tôi mất đi người thương của mình. Haha.. Tôi là một thằng tồi...

Suốt đêm, tôi ngồi túc trực bên giường bệnh của Pete. Tôi đau lắm, trái tim giống bị ai đó bóp nghẹt, xót xa khi nhìn thấy gương mặt em có chút xanh xao, cả người trở nên gầy hơn lúc trước. Gương mặt đầy đặn đáng yêu của tôi đâu rồi? Sao bây giờ lại trông như thế này? Tất cả đều tại tôi.

Khoảng 4 giờ sáng, tôi thấy em có dấu hiệu tỉnh lại, tôi vội lấy chiếc khăn ấm lau mặt cho em. Pete nắm lấy bàn tay tôi khẽ bảo 

- Em xin lỗi vì đã làm anh lo lắng..

- Anh cũng có lỗi mà

- Em biết là anh cũng chỉ vì thương em nên mới vậy thôi, anh thương cả bé con này nữa nhé?

Pete vừa nói, vừa xoa chiếc bụng hơi nhô lên của mình và đưa ánh mắt ươn ướt nhìn tôi.

Tôi đang định trả lời Pete thì tiếng đạp cửa xông vào kèm theo là tiếng hét chói tai không lẫn vào đâu được của anh cả tôi.

- Thằng khốn Vegas!

- Khun nủ, bình tĩnh - hai tên vệ sĩ kia luống cuống chạy theo cản Tankun lại.

- Chúng mày bỏ tao ra, hôm nay tao phải dạy cho thằng chết tiệt này một trận! Nó đã cướp Pete của tao về làm vợ nó, bây giờ lại làm thằng Pete có thai. Ôi Pete đáng thương của tao... Huhu mày về với tao đi, lỡ đâu nó lại giở chứng thì sao?

- Khun nủ à, bình tĩnh đi ạ - Pete nhỏ giọng nói với Tankun.

- Pete mang thai? - Kinn cùng tất cả mọi người đồng loạt thốt lên.

Sau một hồi giải thích của bác sĩ Top và tôi, tất cả mọi người cũng thôi đi gương mặt bất ngờ, hoảng hốt. Porchay - Em trai của Porsche chạy lại chỗ giường bệnh của em ấy, thằng bé lắp bắp hỏi có thể chạm vào bụng Pete hay không? Tôi thấy cậu có vẻ tò mò về sự mang thai này.

- Nếu tò mò vậy thì chúng ta thử ngé Chay? - Kim đứng một góc nói, vừa dứt câu thì ăn ngay một cú đấm của tuyển thủ quốc gia - Porsche.

- Con mẹ nó, mày vừa nói cái gì? Chay, mày quen cái thằng ôn dịch này à?

- Porsche, tôi chỉ đùa thôi.

- Nhưng cú đấm này thì không có đùa đâu nhé?

- DỪNG LẠI HẾT ĐI!!!! - tôi hét lên - Pete cần được nghỉ ngơi, tất cả mọi người về đi.

.
.
.

- Vegas này, sao ban nãy anh nổi nóng với mọi người thế?

- Anh thấy em vẫn còn mệt, mà bọn họ thì quá ồn nên anh mới...

- Mọi chuyện đều giải quyết bằng cách khác mà, đâu cần phải nổi nóng như vậy làm gì? - Pete giữ thái độ ôn hoà nhất nói với tôi

- Anh biết rồi - tôi hôn lên vầng trán hơi lấm tấm mồ hôi của em.

- Anh ơi, em thèm xoài

- Chờ chút, anh đi mua liền cho bé nha

- Cả mắm ruốc nữa

- Alright

Tôi tức tốc chạy ra khu chợ gần đó, mua hẳn một bọc xoài chua lớn và một hũ mắm ruốc theo sự tư vấn rất nhiệt tình của chị bán hàng.

- Lấy tôi 1kg xoài chua đó đi

- Cậu mua cho vợ hả?

- Ừm, mà cho tôi hỏi là mắm ruốc loại nào thì ngon?

- Đây nha - Chị ấy lấy hũ mắm đưa cho tôi xem thử.

- À không cần đâu, chị gói lại cho tôi đi. Hết bao nhiêu vậy?

- Của cậu hết 120 baht

- Cảm ơn - tôi thanh toán tiền sau đó lấy túi xoài rồi nhanh chóng chạy lên phòng bệnh của Pete.

Tôi gọt ra một đĩa xoài lớn, đổ mắm ruốc ra chén rồi để lên bàn cho em ấy ăn. Đôi mắt Pete sáng lên, nhìn chăm chăm vào miếng xoài trên tay, nhìn em ấy ăn ngon chưa kìa. Tôi cũng thử lấy một miếng rồi bắt chước em ấy chấm vào chén mắm ruốc rồi cho vào miệng. Vừa cắn một chút tôi phải thốt lên rằng nó chua vãi cả đ*i. Ôi chúa tôi, vừa cay vừa chua, sao em ấy ăn được vậy? Pete nhìn tôi mà cười khúc khích.

- Anh không ăn chua được thì lấy miếng chỗ hơi chín này nè, ăn sẽ ngọt hơn là miếng anh vừa ăn đó. - Pete vừa nói vừa lựa một miếng xoài có màu vàng hơn so với cái tôi vừa ăn.

Tôi nhận lấy miếng xoài, nhìn Pete có chút nghi ngờ về vị của nó.

- Cứ ăn thử đi, không chua đâu haha

Ừm, đúng là không chua thiệt, ăn cũng ngon. Tôi ăn những miếng hơi chín, còn Pete thì ăn những miếng còn xanh, bọc xoài cứ thế mà bị vợ chồng tôi chén sạch.

Bác sĩ Top đi vào để kiểm tra cho em liền thốt lên rằng: "Hai người mới ăn xoài chua hả? K'Vegas cũng ăn luôn sao?"

Tôi chỉ cười cười cho qua chuyện. Sau một hồi kiểm tra, bác sĩ bảo em có thể xuất viện về nhà được rồi.

.
.
.

Bạn đang đọc truyện trên: AzTruyen.Top